Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Nhậm chức


Tập đoàn Lạc Thần.

Trước sảnh lớn của tập đoàn Lạc Thần hôm nay rất náo nhiệt, tất cả nhân viên đều có mặt xếp thành hai hàng ngay bên cổng vào, ăn mặc chỉnh tề nụ cười rạng rỡ, không biết là người thừa kế là ai mọi người đều không khỏi hiếu kì, hưng phấn nhưng một số lại lo lắng, đang xì xào bàn tán 'Két' tất cả đều im bặt cùng đồng loạt nhìn về phía cổng.

Một chiếc xe thể thao màu trắng rất đẹp, mà kinh ngạc hơn nữa người trên xe lại vô cùng đẹp, má ơi đẹp quá đi tất cả nhân viên nữ gào thét trong lòng.

Một nữ nhân xinh đẹp bước xuống xe đi đầu vào trong phía sau là bốn soái ca, tất cả đều đồng loạt cúi đầu chào:

"Xin chào chủ tịch".

Vương Hiểu Thần bước đến thang máy chưa vội bấm nút quay mặt đối tất cả nhân viên thành ý gập người:

"Mọi người vất vả rồi".

Tất cả thấy thang máy đóng lại lập tức xì xào:

_Chủ tịch thật đẹp nga

_Đúng còn rất quan tâm nhân viên nữa

_Thật hâm mộ cô ấy bên cạnh toàn là soái ca a.

Trong thang máy.

"Ha hả.. các ngươi có thấy vẻ mặt hâm mộ của họ không nhìn tức cười chết, bọn họ còn bảo ta đẹp nữa đấy có nghe thấy không nghe thấy không a" đắc ý cười không ngừng.

Bốn người còn lại đều làm như không có nghe thấy hình tượng lúc nãy đều bay đi đâu mất, Vương Hiểu Thần tức giận dậm chân nện giày cao gót bước khỏi thang máy, bốn người liếc mắt nhìn nhau đều cho ra một đáp án, nếu không làm việc này chỉ sợ buổi hợp này trở thành bãi chiến trường bị hỏa thêu.

Bốn người cùng bước nhanh lên phía trước sắp thành một hàng.

"Thần, đẹp" Hàn Dịch Phong nói không tỏ ra là quá miễng cưỡng.

"Thần hôm nay rất oai nga, ai cũng nói chủ tịch rất quan tâm nhân viên a" Vũ Hoàng Khả lúc nảy nghe mấy nhân viên nói vậy nên thành thành thật thật mà khen a.

"Hảo" Khương Trạch Dương nói rất kiệm lời đi.

"Thật sự hôm nay em rất đẹp" Dịp Lâm nói xong ôn nhu vén sợi tóc vướn víu trên mặt Vương Hiểu Thần.

Vương Hiểu Thần không nói gì bước đến trước cửa phòng hợp chợt bị Dịp Lâm giữ tay lại, Vương Hiểu Thần quay đầu lại tặng cho bốn người một nụ cười mê hoặc lòng người một bộ dáng phong tình vạn chủng đẩy cửa bước vào, cả bốn người đứng ngốc tại chỗ cũng may bình thường có kiên trì rèn luyện nhanh chóng khôi phục trạng thái bước vào trong.

Phòng chủ tịch.

Cuộc hợp diễn ra rất thuận lợi và nhanh chóng kết thúc, Vương Hiểu Thần đến nơi làm việc dành cho cô, bây giờ cô cũng không có tâm tình soi mối căn phòng này a, Vương Hiểu Thần chăm chú xem hết hồ sơ này đến hồ sơ khác, thỉnh thoảng quay sang nói vài câu với bốn người nam nhân rồi lại vùi đầu tiếp tục.

Tất nhiên bốn nam nhân còn lại không rảnh rỗi, sắp xếp soạn ra hồ sơ rồi chỉnh lý mới đưa đến cho Vương Hiểu Thần duyệt, giờ đây chức vụ đã khác rồi Hàn Dịch Phong là tổng giám đốc của Tập đoàn Lạc Thần, Dịp Lâm là trợ lí kim bảo mẫu riêng cho Vương Hiểu Thần, tạm thời Vũ Hoàng và Khương Trạch Dương chức vụ nhàn nhàn rỗi rỗi.

"Trưa rồi nghĩ ngơi lát đi" Dịp Lâm ôn nhu nhắc nhở Vương Hiểu Thần.

"Ân" một tiếng Vương Hiểu Thần đứng dậy đi đến sô pha ngồi đối diện Dịp Lâm.

Trong phòng giờ chỉ còn hai người nhất thời Vương Hiểu Thần cảm thấy có chút kỳ quái thật ra thì cũng không biết có gì kỳ quái như thế nào, thầm thở dài đón lấy chiếc đũa trong tay Dịp Lâm được anh bồi cho nên bữa ăn nhanh chóng đã giải quyết xong.

"Cám ơn" bỏ lại lời cám ơn đi đến bàn tiếp tục làm việc.

Dịp Lâm cười cười rồi cũng không nói gì tạm thời biết Vương Hiểu Thần cũng không có ác cảm với anh nữa, không sao anh có thể đợi đến khi Vương Hiểu Thần tha thứ cho anh.

Phòng tổng giám đốc.

"Dương ăn cái này, cái này nữa" Vũ Hoàng Khả hào hứng liên tục gấp thức ăn cho Khương Trạch Dương.

Khương Trạch Dương cũng không nói gì chỉ nhíu mi nhưng cũng ăn hết.

Thấy hai người qua lại cậu bị bỏ qua một bên Hàn Dịch Phong ủy khuất nói:

"Khả Khả tớ cũng muốn ăn cái này a"

Vũ Hoàng Khả chu chu cái miệng gấp cho Hàn Dịch Phong một ít rồi lại quay sang Khương Trạch Dương thao thao bất tuyệt mà Hàn Dịch Phong chỉ biết cười cười cho qua, Khương Trạch Dương sắc mặt không thay đổi cũng không buồn trả lời câu nào.

........

Mới đây đã đến tháng mười hai trong hai tháng qua Vương Hiểu Thần đã chuyển khai kế hoạch khai trừ thành công thành phần gian tế trong công ty do áp lực của hai tháng qua quá nhiều Vương Hiểu Thần căng nhắc ra một quyết định 'thư giản' về thư giản như thế nào có thể thấy qua sự hào hứng của Khả Khả nhà ta.

"Thần, là thật a không lừa tớ chứ" Vũ Hoàng Khả cảm động ôm lấy Vương Hiểu Thần một phen nước mắt nước mũi cũng sắp trào ra.

"Không rãnh lừa cậu" Vương Hiểu Thần sủng nịch nhìn Khả Khả vui như vậy xem như đây là món quà cô tặng cậu đi.

"Dương, Đại Phong, Dịp ca chúng ta sắp được đi chơi rồi vui quá đi a, nhanh chuẩn bị thôi" Vũ Hoàng Khả đứng ngồi không yên lôi kéo mọi người định chạy lên cầu bất ngờ hưng phấn quá độ trượt chân ngã ra phía sau "A" hét lên một tiếng không xong rồi ngã xuống thế này mai làm sao mà đi cậu nhắm tịch mắt lại.

Trong lúc tưởng chính mình đã tiếp đất một cách đau đớn, lại cảm thấy là lạ mặt đất đâu có mềm như này cũng không có ấm như vậy a, Vũ Hoàng Khả chợt mở mắt ra là là..Dương, cậu ấy cứu mình còn bế mình trên tay nữa chắc là đang mơ rồi không đời nào....

"Nhìn đủ chưa" Khương Trạch Dương lạnh lùng nói.

"A, thật ngại cám ơn Dương" Vũ Hoàng Khả toát khỏi mớ hổn độn trong đầu vội vàng rời khỏi trên người Khương Trạch Dương.

"Vô dụng" bỏ lại hai chữ xoay người đi lên lầu.

Mấy người còn lại thấy không khí có chút kỳ quái, Vương Hiểu Thần nói:

"Hài tử nhà cậu gấp cái gì nga" nói rồi xoa đầu Vũ Hoàng Khả đi lên lầu Dịp Lâm cũng đi theo.

"Anh đi theo em suốt làm cái gì nga"

"Có sao" Dịp Lâm mặt dày hỏi lại.

Vương Hiểu Thần mệt mỏi lười đấu võ mờm với tên hỗn đản này bước càng nhanh hơn, Dịp mặt dày không thua kém đuổi theo.

Nhìn theo hai người đi lên cầu thang đấu võ mồm với nhau Hàn Dịch Phong cười lắc đầu lại có phần hào hứng vì đại yêu nghiệt rốt cuộc cũng sắp bị thu phục thiên hạ thái bình.

"Còn ngốc lăng ra đó làm gì" Hàn Dịch Phong đẩy đẩy Vũ Hoàng Khả đi lên phòng.

"Nga" thấy mọi người bỏ cậu lại Vũ Hoàng Khả vội vàng theo sau.

&;|fsv

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro