Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15

Cả cung điện im lặng, không một âm thanh, chỉ có tiếng bước chân của những thị vệ đi qua hành lang tĩnh mịch. Sở Yến đứng trong Ngự Thư Phòng, lòng như có những con sóng vỗ về nhưng lại không thể lên tiếng. Hoàng đế ngồi trên ngai vàng, ánh mắt của hắn như một thanh kiếm sắc bén đang dõi theo nàng, làm trái tim nàng không khỏi loạn nhịp.

Chưa bao giờ nàng nghĩ rằng mình sẽ đứng ở đây, trong căn phòng này, với ánh mắt của cả triều đình đổ dồn về mình. Sở Yến, cô gái từng chỉ là một thị vệ trung thành, giờ đây lại được đứng trong dòng ánh sáng chói lòa của ngôi vị cao nhất trong cung.

Hoàng đế khẽ nhấc tay, một thị vệ tiến tới, tay cầm một cuộn long chỉ lụa đỏ thắm. Cuộn chỉ được mở ra, trên đó là một tấm lệnh sắc vàng, chạm khắc tinh xảo.

– "Sở Yến, từ nay về sau, ngươi sẽ được phong làm Lệnh Phi của trẫm." – Giọng nói của Hoàng đế vang lên, sâu thẳm nhưng đầy quyền lực.

Nàng không thể tin vào tai mình. Lệnh Phi? Nàng, một thị vệ, chỉ mới một thời gian ngắn trước đây còn không dám mơ tưởng đến điều này. Hoàng đế không chỉ phong cho nàng một tước hiệu cao quý, mà còn là một sự thừa nhận không thể chối cãi về vị trí của nàng trong lòng hắn.

Ánh mắt nàng quay lại nhìn Hoàng đế. Trong ánh mắt ấy không có sự mừng vui, mà là một nỗi băn khoăn khó tả. Tại sao lại là nàng? Tại sao không phải là ai khác? Sở Yến cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt, nhưng nàng vẫn cúi đầu, không dám phản kháng.

Hoàng đế nhìn nàng, đôi mắt đen láy không hề rời khỏi nàng dù chỉ một giây. Hắn bước xuống từ ngai vàng, bước đi chậm rãi về phía nàng. Cả căn phòng như đông cứng lại, chỉ còn lại hơi thở của hai người vang lên trong không gian tĩnh lặng.

– "Ngươi không vui sao?" – Hoàng đế hỏi, giọng điệu lạnh lùng nhưng ẩn chứa một chút ý cười. "Hay ngươi nghĩ trẫm chỉ phong ngươi lên đây để thử lòng?"

Sở Yến không trả lời ngay lập tức. Nàng ngước lên nhìn Hoàng đế, trong đôi mắt ấy là một sự thắc mắc. Tại sao hắn lại làm thế? Tại sao lại phong cho nàng một danh vị mà nàng chưa bao giờ nghĩ mình xứng đáng có được?

– "Bệ hạ... tại sao lại là tôi?" – Nàng nhỏ nhẹ hỏi, lòng đầy bối rối.

Hoàng đế mỉm cười, rồi bước đến gần nàng, chỉ cách một bước ngắn ngủi. Hắn nhìn nàng với ánh mắt đầy chiều chuộng, như thể không có gì là không thể với nàng.

– "Sở Yến, ngươi không nhận ra sao? Ngươi là người duy nhất trẫm có thể tin tưởng." – Hắn nói, giọng nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng một sự khẳng định mạnh mẽ.

Sở Yến ngước lên nhìn hắn, một sự xao động trong lòng khiến nàng không thể bình tĩnh. Có phải những gì hắn nói là sự thật? Hay chỉ là một trò chơi quyền lực trong cung đình mà nàng không thể hiểu hết?

Hoàng đế lại một lần nữa cầm tay nàng, nhưng lần này không phải là sự ép buộc mà là một hành động đầy ân cần. Hắn khẽ vuốt ve tay nàng, ánh mắt như muốn truyền cho nàng một sự tự tin mới.

– "Ngươi là Lệnh Phi của trẫm. Không chỉ vì ngươi là một nữ tướng tài ba, mà còn vì ngươi là người trẫm không thể sống thiếu." – Hắn nói, đôi mắt sáng rực lên như ngọn lửa cháy mãnh liệt.

Sở Yến lặng im. Lời nói của Hoàng đế không chỉ là sự công nhận, mà còn là một sự thổ lộ sâu sắc, một sự khẳng định mà nàng không thể chối từ. Nhưng liệu nàng có đủ sức để đón nhận tất cả những thay đổi này?

Những ngày sau đó, danh vị Lệnh Phi không chỉ mang lại cho Sở Yến quyền lực, mà còn kéo theo những trách nhiệm không thể lường trước. Cuộc sống của nàng trong cung đình, giờ đây không chỉ là những nhiệm vụ, mà còn là những thách thức mà nàng phải đối mặt.

Từ khi được phong là Lệnh Phi, mỗi hành động của nàng đều bị giám sát kỹ lưỡng, mỗi lời nói đều được đón nhận với sự kỳ vọng của Hoàng đế và triều đình. Sở Yến không chỉ là một nữ thị vệ, mà giờ đây nàng là một người có thể thay đổi cục diện trong triều, một người đứng bên cạnh Hoàng đế.

Nàng cảm nhận được sự thay đổi trong mối quan hệ của mình với Hoàng đế. Không còn là những cuộc đối thoại lạnh lùng, mà thay vào đó là những đêm dài bên nhau, những lời tâm sự thầm kín mà nàng chưa bao giờ dám nghĩ tới. Hoàng đế dường như đã thật sự dành tình cảm cho nàng, không chỉ vì lý do công danh, mà còn vì những gì nàng đã làm cho hắn, vì sự kiên cường và trung thành mà nàng luôn thể hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro