Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13

Thời gian trôi qua, và mỗi lần gặp gỡ giữa Sở Yến và Hoàng đế lại thêm phần ý nghĩa. Dù sự hiện diện của hắn không nói lên quá nhiều, nhưng trong mắt Sở Yến, nó vẫn đủ ấm áp để khiến nàng cảm thấy mình không đơn độc.

Một buổi tối, sau những giờ phút căng thẳng trong triều, Sở Yến đứng trước cửa phòng Hoàng đế, lòng có chút bối rối. Cánh cửa gỗ đã quen thuộc giờ đây lại khiến nàng cảm thấy một sự ngại ngùng không thể tả. Nàng tự hỏi liệu bản thân có nên bước vào hay không. Nhưng rồi, nàng hít một hơi thật sâu và gõ cửa.

– "Vào đi." – Giọng nói của Hoàng đế vang lên từ bên trong, trầm ấm và lôi cuốn như mọi khi.

Sở Yến bước vào, và như mọi lần, Hoàng đế đang ngồi trước bàn làm việc, ánh đèn dầu tỏa ra một thứ ánh sáng vàng ấm. Hắn đang đọc một tấu chương, nhưng khi thấy nàng bước vào, ánh mắt hắn không rời khỏi nàng.

– "Sở Yến, ngươi đến muộn vậy?" – Hắn khẽ cười, giọng điềm tĩnh, nhưng có sự ấm áp ẩn sau mỗi lời nói.

Sở Yến cúi đầu, hơi ngượng ngùng trước sự chú ý của hắn. Nàng chỉ đứng đó, im lặng một lúc, cảm giác như có điều gì đó chưa thể diễn tả thành lời.

– "Ta chỉ muốn nói với ngài một chuyện." – Nàng rụt rè lên tiếng.

Hoàng đế đặt tấu chương xuống, ánh mắt không rời nàng, như thể đang chờ đợi những lời nàng sẽ nói.

– "Tần Kính..." – Nàng dừng lại, đôi mắt thoáng buồn. "Ta không biết chuyện giữa ta và ngài ấy sẽ đi đến đâu. Nhưng... những gì ta cảm thấy đối với ngài... thật sự rất khó nói."

Hoàng đế nghe vậy, không vội vàng trả lời. Hắn đứng dậy, bước lại gần nàng, đôi mắt sâu thẳm nhìn vào mắt nàng. Sự yên lặng giữa hai người kéo dài, khiến Sở Yến cảm thấy như thời gian đang dừng lại.

– "Ngươi không cần phải lo lắng về điều đó." – Hoàng đế nói, giọng hắn nhẹ nhàng nhưng đầy thuyết phục. "Tình cảm của ngươi, dù thế nào, cũng không thay đổi được sự quan trọng của ngươi đối với ta."

Lời nói của hắn không ép buộc, nhưng lại đủ để Sở Yến cảm nhận được sự quan tâm thật sự từ hắn. Nàng cảm thấy như mình đang đứng giữa một ngã rẽ, không biết phải lựa chọn thế nào, nhưng ánh mắt của Hoàng đế, cùng với sự dịu dàng trong lời nói của hắn, lại khiến nàng cảm thấy có chút an tâm.

– "Hoàng đế..." – Nàng ngập ngừng. "Liệu ta có thể... thực sự tin vào tình cảm này?"

Hoàng đế nhìn nàng, ánh mắt dịu lại, như thể đã hiểu được nỗi lo lắng trong lòng nàng.

– "Ta không yêu cầu ngươi phải tin vào ngay lập tức, Sở Yến." – Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc nàng. "Nhưng ta sẽ ở đây, từng bước một, cùng ngươi vượt qua mọi khó khăn. Chỉ cần ngươi cần ta."

Sở Yến nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của Hoàng đế, cảm nhận được những lời nói ấy không chỉ là lời hứa mà là một lời cam kết không thể phá vỡ. Nàng không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng một phần trong nàng bắt đầu tin rằng, dù có bao nhiêu thử thách, nếu có Hoàng đế bên cạnh, mọi thứ đều có thể vượt qua.

Một lúc lâu sau, nàng khẽ ngước lên, ánh mắt đầy sự quyết tâm.

– "Vậy ta sẽ tin vào ngài." – Nàng thì thầm.

Hoàng đế mỉm cười nhẹ, bước lại gần nàng hơn. Hắn không vội vã, không thúc ép, chỉ lặng lẽ quan sát nàng như thể muốn biết nàng đang nghĩ gì.

– "Vậy thì, Sở Yến," – Hắn nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy ma mị. "Hãy để ta giúp ngươi tìm ra con đường của mình."

Hắn nhẹ nhàng vươn tay, nắm lấy tay nàng, sự tiếp xúc này không phải là một yêu cầu mà là một lời mời gọi, mời nàng bước vào một hành trình mới, một hành trình mà chỉ có họ mới có thể đi cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro