Chương 67
Ở trong cuộc đời Kim tổng, liền không biết cái gì gọi là "Sợ" .
Nhưng hiện giờ, đối mặt với sư phụ ánh mắt giống muốn ăn thịt người, cô toàn bộ bị dọa ngốc, giương miệng ngốc ở kia không nói được gì.
Tiffany cũng đồng dạng như thế, bị sét đánh giống nhau ngốc ngốc nhìn, trong lòng cô, sư phụ quả thực giống như thần giống nhau tồn tại, bị người véo mông gì đó không tồn tại.
Tốt nhất chính là Park Chaeyoung,lúc này,cô phản ứng thực mau,"Kim tổng! Như thế nào như vậy,không thể như vậy giỡn đâu"
Taeyeon:......
Tiffany:......
Dựa..................
Này thật là không phải người một nhà .
Này thời khắc mấu chốt, sẽ nhìn ra ai đào hố người.
Sư Phụ đôi mắt nhàn nhạt quét quét Taeyeon: "Như thế nào, dám làm không dám nhận sao".
Cô quả thực là ngạnh sinh sinh đem thuốc nổ nhét vào trong miệng, Taeyeon còn phải làm nó cực kỳ tự nhiên ở trong bụng nổ tung, ruột đều phải nhảy ra ngoài, cô còn phải mặt mang vẻ xấu hổ: "Con...... Con có thể là hoa mắt."
Tiffany khụ một tiếng, "Cậu cũng thật là, nháo cái gì mà nháo."
Này tiểu tình lữ đối thoại liền có ý tứ.
Sư phụ nhìn xem Taeyeon lại nhìn nhìn Tiffany, xoay người đối với Park Chaeyoung: "Chaeyoung, con xem ta , này làm văn phòng mông này có thể so sánh được với đồ đệ kia tiểu mông vểnh sao"
Taeyeon:......
Tiffany:......
Gừng càng già càng cay.
Một câu, đã đem Tiffany ra nói móc, về phương diện khác hóa giải xấu hổ.
Lisa cười tủm tỉm: "Ngài cũng thật rộng lượng."
Taeyeon nghiến răng nghiến lợi nhìn cô, thực tốt, Lisa, Lalisa Manobal, ta sẽ không để yên!
Đi dạo xong.
Sư phụ tâm tình không tồi, lại ở trong sân pha trà phẩm trà.
Lisa chỉ là ngoan ngoãn ở bên cạnh Park Chaeyoung, các cô vài người nói chuyện cô không phải thực hiểu, liền không chắp vá, có chút lời nói đều phải tinh tế nghiền ngẫm, bẻ ra xoa toái mới biết được có ý tứ gì, cô ngại phí não.
Cô cũng không kiêng dè, ở ghế mây nằm, đầu gối quần áo Chaeyoung.
Chaeyoung hôm nay mặc váy, đặc biệt đẹp.
Lisa hoa si giống nhau nhìn chằm chằm cô, dưới ánh trăng, cô càng là giống như tiên nữ.
Tương phản, Taeyeon liền vẫn luôn thực trầm mặc, không nói lời nào.
Tuy rằng nghiệp quan bất đồng, nhưng khi Sư phụ nói, cô cũng nghe minh bạch, nếu Tiffany thật sự đi chỗ khác tới sẽ nhiều ít nguy hiểm. Trước không đề cập tới khác, con đường phía trước e rằng..
Tiffany giống như biết Taeyeon nghĩ gì, vẫn luôn nắm tay cô, trên đường, Taeyeon muốn thu hồi đi, lại bị cô cố chấp đè lại.
Taeyeon nhìn cô, Tiffany quật cường nhìn chằm chằm lại cô, Taeyeon nhẹ nhàng thở dài.
Nói trong chốc lát, Sư phụ nhìn hai người, như là gợi lên quá khứ nào đó ngắn đoạn, sâu kín thở dài, ngửa đầu nhìn bầu trời ngôi sao.
Thừa dịp sư phụ không để ý, Tiffany hung tợn cảnh cáo Taeyeon: "Cậu dám chạy thử xem."
Cô còn không biết Taeyeon về điểm này chủ ý, chuẩn là nghe sư phụ nói như vậy lại lo lắng sợ hãi suy nghĩ vớ vẩn.
Taeyeon thở dài, cô bất đắc dĩ: "Tôi còn có thể hướng chỗ nào chạy a"
Không chỉ là thôn Hạ Oa cùng nước Mỹ, mấy năm nay, chân trời góc biển cô chạy nhiều ít địa phương, kết quả là...
Là Tiffany thật sự thần thông quảng đại đến nỗi cô muốn tránh cũng không được sao.
Không phải.
Là cô căn bản luyến tiếc.
"Trong khoảng thời gian này, chúng ta ít gặp mặt." Taeyeon hạ giọng, Tiffany cúi đầu không hé răng. Cô biết Taeyeon lời này ý tứ, thời khắc mấu chốt, các cô hẳn là nhịn một chút, nỗ lực qua đi thiếu một ít không cần thiết khúc chiết, chính là...... Cô không yên tâm.
Taeyeon nắm tay cô, "Tôi đều đợi lâu như vậy, sắp thành lão ni cô, sao có thể buông cậu ra." Cô đối với Tiffany giơ giơ lên tay chính mình: "Tôi này tay rất dài a, để dành tới hiện tại cũng rất không dễ dàng, quay đầu lại cậu còn không hảo hảo an ủi an ủi."
Phi Phi Phi.
Tiffany mặt đỏ, người này như thế nào như vậy sẽ chơi lưu manh.
Taeyeon nhướng mày cô hướng Lisa nhìn nhìn, "Có chút cái tên tiểu hài tử kia làm sao đẳng cấp bằng tôi."
Giọng nói đột nhiên im bặt.
Tiffany cùng Taeyeon giống như là bị hô khẩu hiệu giống nhau, động tác nhất trí nhìn Park Chaeyoung.
Park Chaeyoung cúi đầu, sắc mặt có chút hồng, tay cô nắm ở trên ghế mây, mày hơi chau, cắn môi, như là cực lực chịu đựng cái gì.
Đây là cái tình huống như thế nào
Cái này biểu tình
Nhưng thật ra nguyên bản Lisa bò ở trên đùi cô ngủ, không biết là ngủ rồi vẫn là như thế nào, tự nhiên đêm váy Park Chaeyoung tốc lên ở trên đầu.
Taeyeon cùng Tiffany hai mặt nhìn nhau.
Lúc này, không cần Kim tổng mở miệng.
Tiffany sâu kín nói: "Chúng ta già rồi."
Taeyeon ngỏm củ tỏi.
Đúng vậy, già rồi......
Tuổi trẻ Lisa ở trong phòng ngủ một giấc đến gần tối, Park Chaeyoung tắm rửa xong, dùng lược gõ gõ đầu cô: "Lần sau em còn dám như vậy thử xem."
Lisa cười tủm tỉm bắt lấy tay cô, nhìn thẳng vào đôi mắt cô : "Như thế nào"
Park Chaeyoung mặt đỏ lên.
Lisa từ khi nào biến thành như vậy
Lisa yêu nhất xem chị Park thẹn thùng, cô đoạt lấy máy sấy, "Để em sấy tóc cho chị."
Để người yêu sấy tóc cho thực là một chuyện thoải mái.
Lisa đều sẽ trước tiên dùng tay thử một lần độ ấm máy sấy , sau đó nhẹ nhàng xoa nắn tóc Park Chaeyoung,"Thế nào, Em so với thợ tóc còn chuyên nghiệp hơn đi."
Park Chaeyoung không để ý tới cô.
Lisa : "Như vậy thoải mái sao đều không nói, có cần hay không em giới thiệu một chút mặt khác mát xa phục vụ a"
Park Chaeyoung:......
Tóc như vậy thổi bay bay, cả phòng đều có mùi thơm của Park Chaeyoung, Lisa nội tâm tà ác tiểu ma thú lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, "Chaeyoung, em tưởng......"
"Tưởng đều đừng nghĩ." Park Chaeyoung đè lại cô, "Em không nhìn xem đây là chỗ nào"
Lisa bĩu môi, "Được rồi." Cô nói chuyện khác dời đi lực chú ý, "Sự phụ thật ra rất đáng yêu , sư phụ có ai ở cạnh không."
Park Chaeyoung thở dài, "Không có, vẫn luôn một mình."
A
Lisa giật mình, "sư phụ sẽ không có người bồi"
Không nói thân phận địa vị bối cảnh, chính là người như vậy cử chỉ khí chất.
Trên người bà luôn có một loại khí tràng cường đại siêu bình tình e rằng người đứng cạnh xung quanh luôn phải e sợ a .
Có thể làm Tiffany như vậy tất cung tất kính người, cũng nên là mị lực vô biên a.
Park Chaeyoung: "Không cần như vậy tò mò."
Lisa nghĩ nghĩ, ôm cô làm nũng, "Nói cho em nghe đi."
Park Chaeyoung không để ý tới nàng.
Lisa cân nhắc một chút, " Có phải hay không sư phụ có người thích rồi bỏ lỡ, sau đó mới vẫn luôn cô đơn một người a"
Park Chaeyoung tay run lên, không thể tưởng tượng nhìn Lisa, "Em như thế nào lại biết"
Lisa cười cười, "Em chỉ là đoán bừa hỏi thôi''.
Park Chaeyoung mím môi, trầm mặc, cô nhìn nhìn Lisa cúi đầu, "Lisa."
"Vâng" Lisa nhìn chị Park, chung thuỷ nhìn, cô biết Chaeyoung kêu cô như vậy chính là có chuyện quan trọng muốn nói.
"Nếu...... Chị là nói nếu...... Chị lúc ấy không qua khỏi.... Em làm sao bây giờ"
Lời này ra sao Chaeyoung vẫn luôn nghẹn dưới đáy lòng đã từng ngày ngày đêm đêm tra tấn cô, tuy rằng sự tình đã qua đi, nhưng ngẫu nhiên, cô cũng sẽ day dứt.
Lisa thở dài, "Em cũng không dám nghĩ tới đâu, nếu như vậy chỉ là suy nghĩ một chút......" Lời này như là thật sự khó nói ra, đôi mắt nhìn chằm chằm Park Chaeyoung: "Em thà là bị đau còn hơn cả đời này em không thể quên được chị...Em sẽ đau khổ.."
Lời này đâm vào trong lòng Park Chaeyoung, làm cô vui vẻ, làm cô chua xót, làm cô thống khổ, càng có rất nhiều áy náy tự trách.
Có được Lisa.
Cô có tài đức gì a.
Hai người lẳng lặng ôm trong chốc lát, Lisa ôm Hà Chaeyoung, nhìn chị ngủ, cô lúc này mới lê dép lê đi ra ngoài.
Cô có một loại dự cảm, hôm nay nói chuyện phiếm xong, cô cảm giác Taeyeon cảm xúc vẫn luôn không phải thực tốt, tuy rằng biểu hiện thực bình tĩnh, nhưng Lisa luôn là có điểm nhớ thương.
Trời đã tối, trong tiểu viện điểm giả cổ đỏ thẫm đèn lồng, có điểm thấm người.
Lisa hít sâu một hơi, cho chính mình cổ vũ, tay cầm điện thoại, tìm Taeyeon đã phát cái tin tức tiện thể xem tâm tình Kim tổng có ổn không.
Nhưng không nghĩ tới, mới vừa mới bật đèn pin xong định đi ra khỏi tiểu viện, cô liền nghe thấy trong tiểu viện "Đinh" một âm thanh.
Lisa sợ tới mức một run run, cô đem điện thoại hướng phía trước chiếu chiếu, tuy rằng có có điểm không rõ ràng, nhưng lại vừa lúc thấy Taeyeon Khoé mắt còn vương nước mắt, cũng chỉ là vài giây, Taeyeon liền cười, "Em như thế nào ra đây."
Lisa nhìn thấy đau lòng muốn chết.
Cô không hé răng, lộn trở lại phòng, cầm hai chai bia ướp lạnh, ném cho Taeyeon một cái, "Cầm."
Taeyeon trầm mặc cầm lấy.
Mỗi người một cái ghế mây.
Hai người lắc lư, nhìn trời.
Taeyeon vẫn luôn không nói chuyện, Lisa liền vẫn luôn bồi cô.
Màu đen bầu trời đêm, ngôi sao chợt lóe , cái mùa này buổi tối có chút mát.
Lisa liền như vậy im lặng ngồi cùng Taeyeon, Taeyeon uống bia, nhìn chằm chằm trời ước chừng nhìn mười phút, nhẹ nhàng thở dài.
Kiên trì đi.
Còn có cái gì thống khổ bằng mất đi Tiffany sao..
Ngày hôm sau tỉnh lại.
Lisa cảm giác có gì đó nhìn chằm chằm cô lạnh sống lưng, cô mở to mắt, đối thượng chính là Park Chaeyoung sắc bén con ngươi, "Em tối hôm qua làm gì ,đi đâu như thế nào một thân mùi rượu"
......
Vẫn là cảm ơn chị Park nhà cô đưa cô trở về a.
Mắt thấy lão Park con ngươi sắc bén như là em mà dám nói dối chị liền giết em bằng một ánh mắt, Lisa liền chạy nhanh đến ôm chị Park nhà cô : "Em bồi Taeyeon."
"Thật sự" Park Chaeyoung đôi mắt nhìn chằm chằm , Lisa bĩu môi, "Chị còn không tin em a"
Hai người đều đã trải qua nhiều như vậy, Chaeyoung tín nhiệm mình như thế nào còn như vậy không tin .
Park Chaeyoung ôm hai tay nhìn chằm chằm, cô nhìn nửa ngày, nhàn nhạt: "Lisa,em đã nói, chị hiện tại xuất phát từ giai đoạn theo đuổi em , nhưng chị hy vọng, em cũng có chút bị người theo đuổi giác ngộ."
Lisa :......
Nhìn xem, đây là nhà cô lão Park, ghen ghét đều nói như vậy quang minh chính đại.!
Trở về.
Lisa liền thật sự bắt đầu dày đặc học bù, cô lần này cũng không dám lại hồ nháo, gặp phải giáng cấp nguy hiểm, cô cơ hồ từng ngày đều ngâm mình ở bên trong thư viện .
Park Chaeyoung ngẫu nhiên sẽ ghé thăm cô, mang một ăn đồ ăn vặt cô thích, nhìn Lisa ở trong xe ăn xong, lại vội vội vàng vàng về trường học.
Cô trong lòng không biết là cái tư vị gì.
Hoảng hốt , cô vuốt ngực chính mình , lắc lắc đầu.
Thì ra, cô cũng sẽ có lúc như vậy bám lấy nhau, hận không thể một giờ một giây đều không tách nhau ra.
Cũng muốn thời thời khắc khắc nhìn Lisa, nghe được thanh âm của em ấy.
Mắt thấy đã gần cuối năm.
LC cũng bắt đầu công việc bận rộn lên, nghệ sĩ hành trình bị bài rậm rạp, Taeyeon đều thu về rất nhiều, cô vội một buổi sáng, chạy đến văn phòng Park Chaeyoung, trùng hợp Sooyoung cũng ở đây, Taeyeon cười gật gật đầu, "Sooyoung cũng tới"
Sooyoung mỉm cười, từ sau khi Park Chaeyoung phẫu thuật, cô liền thường xuyên lại đây hỗ trợ.
Cô là một hài tử thông minh, tuy rằng vừa mới bắt đầu cái gì đều sẽ không biết, chỉ có thể ở bên cạnh nhìn, nhưng cô tiến bộ thần tốc, hiện tại đã có thể xử lý một ít chỗ.
Taeyeon đã coi trọng, quyết định khi cô tốt nghiệp liền mời tới công ty, Park Chaeyoung tự nhiên cũng duy trì, Seulgi không vui, cũng không dám nói lời nói.
Xử lý xong công việc.
Giữa trưa, vài người nghỉ ngơi ăn cơm, quá mệt mỏi cũng không nghĩ đi ra ngoài, nên đầu bếp công ty đem tới một bàn đồ ăn, bảy món ăn một canh, bày đến tràn đầy một bàn.
Park Chaeyoung ăn một lát liền no rồi, cô nhìn nhìn di động, không có tin nhắn Lisa.
Sooyoung cũng ở xoát di động, cô kinh ngạc cảm thán: "Oa!"
Taeyeon nhìn thấy, "Làm sao vậy"
Sooyoung: "Có một nam thần vừa đẹp trai vừa học giỏi ở khoa em đang Livestream trên diễn đàn của trường nè, nói là muốn công khai tỏ tình với nữ thần mình theo đuổi 1 năm."
Taeyeon có điểm ấn tượng, "Này còn không phải là người mới kí hợp đồng thoả thuận với công ty chúng ta sao là cháu của hội đồng quản trị."
Taeyeon cầm điện thoại Sooyoung nói, '' Mau kết nối với màn hình lớn đi, để người lớn tuổi này học hỏi xem lớp trẻ bây giờ yêu đương như nào ! ''.
Park Chaeyoung cũng buông xuống cà phê trong tay, ngẩng đầu lên.
Là rất lãng mạn.
Dưới đất đầy hoa, vừa lúc, cô cũng nhìn xem người trẻ tuổi làm như thế nào tán tỉnh người khác.
Hình ảnh ban đầu cậu trai trẻ ăn mặc quần âu áo sweater.
Taeyeon: "Tiểu tử này trông rất soái."
Hắn trong tay cầm một bó hồng to rất đẹp mắt.
Nữ xinh ở kí túc xá xung quanh ai cũng bàn tán mê mẩn cậu trai trẻ. bỗng dưng đang xem hiện lên tin nhắn Wechat.
Seulgi: Bé cưng à,chị buồn ngủ rồi ,chị muốn ôm em ngủ cơ.Em đừng suốt ngày nói chị ngốc,chị đã học thêm kinh nghiệm rồi,đêm nay chúng ta có thể thử đủ loại tư thế.
Sooyoung mặt đỏ lên vô cùng, luống cuống tay chân lập tức đem tin nhắn vuốt đi .
Taeyeon cùng Park Chaeyoung liếc nhau, tất cả đều nhịn không được cười.
Taeyeon :'' Hô Hô , hình như lúc nãy chị mới thấy gì đó! Cái gì mà ngủ, rồi tư thế gì đó ? ''
Sooyoung đỏ mặt vội xua tay : '' không có gì đâu không có gì đâu ''.
Taeyeon không buông tha lại bắt đầu trêu chọc : '' Nếu nói về điểm mới thì Seulgi phải hơn nhiều rồi có đúng không hả Sooyoung''.
Sooyoung mặt đã đỏ hiện tại còn đỏ hơn : '' Kim tổng đừng trêu em nữa mà ''.
Sooyoung da mặt mỏng, Park Chaeyoung giúp cô giải vây: "Thôi được rồi nhìn một cái đi sắp xếp cho cậu trai trẻ này vào nhóm nam tập luyện trước,xem thử có thể khai thác thêm được gì mới mẻ không."
Taeyeon gật gật đầu, "Được Rồi."
Trên màn hình.
Cậu trai trẻ đặc biệt khẩn trương, mặt vẫn luôn hồng, trên tay hắn không ngừng bóp bó hoa.
Taeyeon gật gật đầu, "Rất ngây thơ a, đúng không, lão Park"
Park Chaeyoung gật đầu, đích xác.
Ngàn hô vạn gọi, cậu trai trẻ ước chừng đợi năm phút đồng hồ, nữ chính mới xuất hiện camera hướng về phía nữ chính.
"Ai"
Taeyeon nhìn nhìn, kia nữ sinh rất cao, đội mũ hình lợn hồng có hai tai che hết mặt cơ hồ nhìn không thấy trông như thế nào, nhưng từ khí chất trên người cảm giác rất không tồi, như vậy vừa thấy còn rất đáng yêu.
Vẫn ngồi như vậy quan sát Park Chaeyoung lại đột nhiên đứng lên.
Hai cùng nhau quay đầu xem Park Chaeyoung, Park Chaeyoung mặt đã không có vừa rồi ý cười, cô lạnh lùng: "Đại học mà không lo học hành theo đuổi người khác mà làm um sùm lên như thế, nghệ sĩ sến súa như vậy, LC không thể kí hợp đồng được."
Sooyoung:.....
Taeyeon :............
Không thể nào , hể lúc nãy không phải cậu nói để cậu ấy vào nhóm nam à....
Park Chaeyoung đen mặt tiếp tục xoay người đi : '' Tớ ra ngoài một chút có việc cần làm. ''
Taeyeon và Sooyoung nhìn hướng Chaeyoung Taeyeon nói với Sooyoung : '' Chaeyoung sao thế , tự nhiên cái thay đổi 360° , có chuyện gì thế nhỉ .... ''. bỗng nhiên tivi phát ra tiếng nói hai người quay mặt lại nữ hài trong màn ảnh tháo mũ xuống trong phút chốc hai người liền đơ ra....
cmn....!
này
này
Đây không phải Lisa sao cả hai hoảng sợ đơ người nhìn màn ảnh...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro