chương 8: DỰ ĐỊNH HỌC HẾT ĐẠI HỌC NĂM CUỐI.
Sáng sớm mới chỉ có 5h mà cô đã dậy, chứng tỏ cả đêm ngủ chả thể ngon được. Nói ngắn gọn là mất ngủ.
Cô ngồi dậy với hai con mắt quầng thăm chảy xệ muốn hết cả cái mặt.
Miệng thì lằm bằm:" tên khốn nạn đó! Vì anh mà tôi ngủ không yên đây này"
Hiếm khi có dịp dậy sớm thế này nên cô đã chạy bộ nơi gần nhà cho tỉnh táo.
Vừa chạy vừa ngẫm nghĩ mình nên làm gì.
Tính ra thì Diệp Phi chỉ mới 20 tuổi. Vậy là chỉ còn năm cuối đại học. Vốn trong chuyện cô không thông minh cho mấy. Lại học khoa kinh tế vậy chắc nhờ vào con cha cháu ông trong nhà mới học được. Bởi ta ghét cái dân giàu dễ sợ, hễ 1 cái là đút tiền thế nên có biết chữ nào đâu.
Diệp Phi lại là con 1 trong nhà cô đơn nhiên được cha mẹ cưng như cưng trứng rồi.
Cũng may là Khả Khả vốn cũng và tốt nghiệp khoa kinh tế. Nên là khá rành về việc này.
_" mình cứ giống như trở lại tuổi đôi mươi về thời học đại học rồi."
Còn với Tống Thanh anh lớn hơn cô 1 tuổi cùng học khoa kinh tế nhưng đã tốt nghiệp trước cô. Giờ thì đang điều hành tập đoàn công ty lớn nhất cái Lạc Thành này.
Có lẽ cô sẽ giúp Diệp Phi hoàn thành thời đại học đang dở dang để cô không phải hối tiết.
_" trước mắt cứ học hết năm cuối"
Dừng lại ngồi ở ghế đá nơi đối diện một cái hồ lớn. Khung cảnh đầy sự yên bình tươi mới đập vào mắt cô, khiến tâm trạng đầy sản khoái tràn trề năng lượng. Ngồi đây nghỉ ngơi đúng là lý tưởng. Cô mở chai nước ra uống hết 1 hơi.
Điện thoại cô lúc này reo lên.
Cô vội bắt máy.
_" alo"
_" con gái. Mẹ nấu xong bữa sáng rồi con chạy bộ xong chưa."
Diệp Phi:" vâng! Con đang về rồi đây!"
Mẹ:" thế thì nhanh lên nhá không thì đồ ăn nguội hết, mất ngon"
Diệp Phi cười:" vầng"
Cô cấp máy đứng dậy đi về nhà.
Không còn gì tuyệt hơn khi cùng ăn sáng với gia đình. Bữa sang hôm nay rất ngon.
Ba cô vẫn là như mọi ngày thưởng thức tách cà phế cùng với tờ báo.
Mẹ cô thì đang tính xem hôm nay sẽ làm gì.
Còn tôi thì đang tính chuẩn bị cho việc học hết năm cuối vì chỉ còn 2 tuần nữa là vào năm học.
Diệp Phi nhìn ba hỏi:" ba ơi! Vào năm học con tự đi được không."
Ba mẹ cô nghe xong thì có hơi bất ngờ.
Mẹ cô xém chút là làm đổ ly cà phê của ông.
Bà vội hỏi Diệp Phi :" con gái! Không phải con nói là sẽ không học đại học nữa sao?"
Nghe bà nói xong cô có hơi đơ.... rồi tự trách:" thôi chết mình quên mất Diệp Phi không phải tranh cải với gia đình về chuyện học năm cuối sao. Cô ta bỏ nhà đi mấy lần vì chuyện này mà. Sao mình là có thể quên được nhỉ"
Cô toát cả mồ hôi lạnh cười:" à!.... thì là chẳng qua còn thấy còn một năm nữa không học thì phí......"
Ba cô có vẻ hài lòng về câu trả lời của cô :" nếu như xon muốn..."
Cô nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm, cô tiến gần tới ba:" vậy con có thể tự đi không... suốt ngày tài xế Kim cứ đưa đi đón về con cảm thấy không thoải mái"
Ba cô vẫn tiếp tục đọc báo nét mặt không thay đổi:" thế thì không được."
Cô nghe xong câu trả lời thì có hơi bất mãn:" tại sao vậy....???"
Ba :" con nghĩ! Người cha này có yên lòng để con 1 mình đi đi về về vậy không"
Cô ôm lấy tay ba:" con có làm sao đây ba nghĩ quá"
Ông vẫn 1 nét mặt không thỏa ý với cô.
Cô đành nhìn qua mẹ nhưng bà cũng chỉ im lặng lắt đầu.
Ông thấy cô cứ năn nỉ không nguôi liền thở dài.
Rồi đặt ra trước mặt cô một cái thiệp lớn có in dấu đỏ.
Ba:" được rồi! Ba cũng không rằng buộc con quá nhiều. Nhưng con phải đáp ứng điều của ba."
Cô liền gật đầu nhìn ba cô đang muốn cô làm gì.
Ông chỉ vào cái tấm thiệp rồi nói:" con xem đi."
Cô cầm nó lên nhìn xơ thì cái thiếp này rất đẹp mắt sang trọng loại giấy tốt. Mở ra thì
_" là thiệp mời của Nhạc Gia sao??!!"
Ba cô thưởng thức tách caffe cười:" đúng! Tối nay 8h con phải tham gia cùng cha. Như thế thì cha mới đáp ứng cái ý kiến lúc nãy của con"
Cô ngẫm nghĩ:" phải! Tối nay là yến tiệc khai trương khách sạn lớn 5 sao của Nhạc Gia. Cũng chính hôm nay Nhạc Tống Thanh sẽ chính thức giới thiệu bạn gái là Tiêu Nhiên Vy cho cả họ biết sao. Tôi nay mà tới chả khác gì hiến mạng cho cọp cả."
Cô nhìn ba:" ba à! Không phải ba cũng biết là con không thích tham gia yến tiện nơi đông người sao."
Ba cô đặt ly caffe xuống:" ba biết chứ! Nhưng ba không quan tâm thứ ba cần là đáp án, con có đi hay không"
Cô suy nghĩ:" nếu đi thì sẽ không tránh khỏi việc gặp phải chó dữ. Nhưng mà không đúng, mình đâu phải sợ họ làm gì. Một mặt giải quyết luôn hôm nay."
Cô cầm tấm thiệp rồi cười nói:" Được nếu ba đã muốn con đi thì con sẽ đi."
Ba cô cười:" được! Vậy tối đi cùng ba tới yến tiết"
Cô từ chối:" không cần đâu ạ! Con tự tới ba đi trước với mẹ đi."
Bà lên tiến:" con tự đi được không đó! Trước giờ có tham gia cái tiệc nào đâu"
Cô cười:" mẹ yên tâm!"
Nói xong cô liền đi chuẩn bị kế hoạch cho tối nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro