Chap 3 : Đi học
Hôm sau
- Tiểu thư ơi , đến h đi học rồi ạ! - Bác quản gia gõ cửa phòng cô
- Vâng , cháu thức rồi ạ !- cô uể oải nói
Cô đứng dậy , lấy bộ đồng phục rồi vào nhà tắm . Một lúc sau, cô bước xuống nhà , bố mẹ cô đang ăn sáng dưới nhà
- Chào buổi sáng bố , mẹ !
- Chào buổi sáng, tiểu Vy - mẹ cô mỉm cười
- Ăn sáng luôn rồi đi học - bố cô - Đàm Thiên
- Dạ ko , con sẽ ăn trên trường luôn ạ . Thưa bố mẹ con đi học - cô chạy ra xe đi đến trường.
Trường Rolaydy
Cô bước xuống xe , lập tức thu hút sự chú ý của m.n . Rất nhiều lời bàn tán vang lên
- Ây...da - một giọng nữ vang lên, hình như là cô ta đụng phải cô rồi té thì phải
Nữ hài tử dưới đất đang rơm rớm nước mắt làm người ta cảm thấy đáng thương a ...
- Ác nữ theo đuôi lại bắt nạt Ngọc Khuyết nữa rồi kìa ...
- Thật ác độc a...
- Ăn hiếp người quá đáng ..
Những tiếng bàn tán xung quanh làm mặt cô xuất hiện ba đường vạch đen
" What ??? Cái j mà ức hiếp cô ta chứ , rõ ràng là cô ta đụng tôi mà !!!"
- Cô có mắt ko hả ???- nuốt lại những j vừa mới nghĩ , cô bực bội nói với Ngọc Khuyết
- Mk...mk xin lỗi - Ngọc Khuyết run rẩy nói
- Xin lỗi? Ha, xin lỗi có đền được chiếc áo cho tôi ko ? Chiếc áo này bị cô đụng vào dơ rồi này - cô đóng vai nữ phản diện cực chuẩn , lấy hơi cô nói tiếp - À mà chiếc áo đồng phục này mắc lắm a~, chắc là hs nhận học bổng được nhà trường cho free đồng phục ko biết nó bao nhiêu đâu !!!
Cô mỉm cười đắc ý , " Chà , diễn đạt đó chứ! Biết vậy mk đã đi làm diễn viên rồi "
- Này , ai cho cô ức hiếp Ngọc Khuyết vậy !!!- Gia Tuấn cùng Lâm Phong và Minh Ân đi tới
- Tôi cho - cô đưa ánh mắt khinh bỉ cho đám người vừa đến
Lâm Phong đỡ Ngọc Khuyết dậy gằn giọng:
- Cô thì có quyền j ???
- Quyền là chủ của chiếc áo đáng thương bị cô ta đụng vào - cô cũng chẳng " vừa" mà cãi lại
- Chiếc áo cô bao nhiêu tiền - Minh Ân lạnh lùng hỏi
- Cả gia tài anh mua ko đủ !!!
- Đủ rồi !!! - Gia Tuấn quát lên - Cô còn làm loạn nữa thì tôi sẽ huỷ hôn ước đó .
Cô nhoẻn miệng cười :
- Huỷ cmn giùm !
- Cô ...- Gia Tuấn bất ngờ
- Cô sao ? Cô đẹp quá đúng ko con??
- Cô...- Gia Tuấn tính nói thì cô nói tiếp
- Vậy mà con lại chọn cô gái kia - chỉ Ngọc Khuyết- Mắt nhìn con tệ quá đó a - cô lạnh giọng nói, rồi quay đi .
Đám người kia đưa mắt nhìn theo bóng cô , Gia Tuấn đang đứng hình vì cô dám nói vậy với hắn ( shock bay màu :)) )
Cô bước thật nhanh,nhanh hết mức có thể để bọn họ ko thể đuổi theo. Đến một nơi vắng người, cô dừng lại . Thở dốc ... trái tim cô sao lại đau đến thế ? Chắc hẳn là cảm xúc của cơ thể này .
" Cô muốn từ bỏ mà , đúng chứ " cô nhăn mặt , tay níu lấy ngực trái nơi đang chứa trái tim cô.
Một lát sau , lấy lại bình tĩnh cô quay đầu đi thì dừng lại ... bởi vì ... cô ko biết đường a! Với lại đặc tính bẩm sinh của cô là MÙ ĐƯỜNG!!!
Đăng bởi : Mộng Tịch 1609
([email protected])
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro