Chương 3
Nguyễn Ninh nằm ở trên sô pha một hồi lâu mới lên.
Tùy tiện đặt vài vật tư trên mặt đất, cùng vài cái túi lớn, nhét đến tràn đầy, Nguyễn Ninh thỏa mãn mà cảm thấy chính mình vừa rồi vất vả nỗ lực đều không có uổng phí.
Có mấy thứ này, thế nào cũng đủ cho một mình cô ở đây đủ ăn trong vòng hai tháng đi?
Cô còn nhớ rõ mấy ngày hôm trước bảo mẫu của biệt thự bên kia mới qua bên này mua mới thêm khá nhiều vật phẩm cùng thức ăn mới, những cái này trong chung cư hẳn là còn có không ít đồ ăn.
Bất quá đáng tiếc chính là cô không biết nấu cơm, bằng không dùng nguyên liệu trong phòng bếp cùng tủ lạnh có thể ngày ngày ăn đồ ăn mỹ vị lại nóng hổi .
Nguyễn Ninh vừa nghĩ vừa tiện tay lấy từ đống đồ ăn vặt một gói bánh quy cùng sữa bò.
Sau một giờ tiêu hao năng lượng quá độ, hiện tại vừa đúng vào thời điểm đói bụng.
Nếu có thể có một cái không gian thì tốt rồi……
Nguyễn Ninh uống một ngụm sữa bò, nhịn không được thở dài một hơi, đối với nam chính tiểu thuyết Cố Diệc Thừa có thể nói là đầy lòng hâm mộ.
Nam chủ đã sớm vào ngày hôm qua trọng sinh, lấy nhân lực cùng tài lực của Cố gia việc thu thập vật tư này chắc chắn không cần hắn phải động tay. Chỉ cần một câu phân phó đi xuống, lập tức liền có người có thể giúp hắn làm tốt, nam chủ chỉ cần nhân lúc những người khác không chú ý, phất tay đem đồ vật thu vào không gian là được.
Nguyễn Ninh trước kia vào thời điểm xem tiểu thuyết mạt thế, thích nhất chính là xem cốt truyện vai chính vừa có cái không gian rộng lớn, lại vừa có dị năng công kích cường đại.
Chỉ dựa vào đó có thể hành tẩu ngang ngược ở mạt thế.
Ở thế giới tiểu thuyết tận thế này cũng không khác biệt.
Nam chủ mặc kệ là trước hay sau khi trọng sinh, đều là sự tồn tại cường đại. Nếu không phải nam chủ đời trước bị bạn tốt cùng thuộc hạ quan trọng nhất cùng nhau phản bội lại bị tang thi vương tìm được nhược điểm đối phó hắn, hắn căn bản không có khả năng sẽ chết.
Không có đối lập liền không có thương tổn, nam chủ có hai hệ dị năng, mà cô ở bên này, nguyên chủ trước kia cho đến lúc chết cũng không có kích phát ra dị năng, cho nên Nguyễn Ninh có thể có dị nằn hay không, vẫn là một nghi vấn rất lớn.
Cô không thể không tính toán cho tương lai của mình.
Vạn nhất cô ở nơi này ăn hết đồ ăn dự trữ cũng không có xuyên trở về hoặc vẫn luôn không có dị năng……
Nguyễn Ninh quả thực không dám tưởng tưởng đến tương lai đen tối phía trước!
Nếu hiện tại cô lớn lên nhan sắc thực bình thường thì đã tốt rồi, cố tình Nguyên chủ so với diện mạo trước kia của cô còn muốn xinh đẹp hơn.
Nguyễn Ninh đã tự ngắm mình qua gương suốt hai mươi năm, đương nhiên biết chính mình trông như thế nào. Mà ngũ quan của nguyên chủ lại càng tinh xảo hơn vài phần, một đôi mắt hạnh ngập nước, nhìn qua thanh thuần lại vô tội.
Nhưng hiện tại đây là mạt thế a!!
Nếu xinh đẹp như vậy sẽ chết người!!
Khi mạt thế xuất hiện sẽ đem sự xấu xa ở nội tâm con người phóng đại lên vô số lần, Nguyễn Ninh thân là con gái mà ở thời điểm nhìn đến khuôn mặt này còn không rời mắt được, huống chi là đàn ông……
Ở mạt thế, cô liền có thể bởi vì khuôn mặt này mà chọc người phạm tội. Nếu không có năng lực cường đại để bảo vệ chính mình, Nguyễn Ninh thậm chí đều có thể tưởng tượng được tương lai sẽ có bao nhiêu phiền toái đang chờ cô.
Nguyễn Ninh cảm giác được thế giới này đối với bản thân thật tràn đầy ác ý, không khỏi bi thương.
Không được không được, thế này thật là đáng sợ.
Đánh chết cô, cô cũng không muốn phải đi qua cái loại sống không bằng chết này, bị nam nhân coi như đồ vật mà đưa tới đưa lui.
Nguyễn Ninh vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc tìm được rồi một con đường sáng.
Đó chính là đi tìm một chỗ dựa hoàn toàn không có ý tưởng không an phận với cô.
Kết hợp cốt truyện tiểu thuyết cùng các mối quan hệ cũ của nguyên chủ, cuối cùng cô cũng chọn được một người. Một là nam chính Cố Diệc Thừa, hai là ba của nam chính Cố Hoa Thịnh.
Cố Diệc Thừa là nam chính tự bản thân đã mang hào quang vai chính hơn hẳn người thường, nếu có thể được hắn che chở, đương nhiên là một việc không thể tốt hơn. Ở bên người hắn, tuyệt đối an toàn hơn so với bất cứ người nào khác .
Nhưng mà sau khi Nguyễn Ninh nghĩ đến tính cách cùng hoàn cảnh của Cố Diệc Thừa liền nhanh chóng lắc lắc đầu, loại bỏ ý nghĩ đi tìm hắn xin giúp đỡ
Nam chính ngay cả ba ruột mình cũng không hề để ý đến, sao có thể đi quan tâm một cô em gái không máu mủ, không thân thiết đây.
Nguyễn Ninh nghĩ vậy càng thêm chắn chắn phải đi tìm ba hắn giúp đỡ. Cố Hoa Thịnh tuy rằng chỉ là một thương nhân, nhưng Cố gia lại là thế gia số một số hai về quân đội ở Đế đô. Có một tầng quan hệ này, Cố gia ở mạt thế vẫn coi như là gia tộc đầy thế lực như cũ.
Ba của nguyên chủ trước kia trong một tai nạn đã cứu Cố Hoa Thịnh một mạng nhưng sau đó lại không may mất mạng, nguyên chủ lúc đó còn nhỏ không nơi nương tựa được Cố Hoa Thịnh nhận nuôi, ông đối với cô cũng vô cùng yêu thương chăm sóc.
Đối với mối quan hệ này, chỉ cần Nguyễn Ninh đi tìm ông, Cố Hoa Thịnh không có khả năng mặc kệ cô.
Nhưng điều xui xẻo nhất ở đây chính là, Cố Hoa Thịnh ngày hôm qua đi Đế đô vấn an Cố lão thái gia đi, hiện tại liền bị kẹt lại ở Đế đô.
Thành phố S cách Đế đô hơn một ngàn km, trước mạt thế phải lái xe hết một ngày đi đường, giờ mạt thế đã đến cũng không biết phải đi bao nhiêu lâu mới có thể tới nơi.
Cô cũng không dám chắc chắn mình có thể sống sót mà đến được Đế đô.
Trong lúc Nguyễn Ninh trong lòng vô cùng rối rắm, điện thoại bàn trong nhà đột nhiên vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro