Chương3_ Thoát viện :)
"Cô đang trong tình trạng ổn định, 2 ngày nữa là xuất viện!"_Quang Thần nhếch môi, giọng khinh bỉ.
"Ờ"_Giọng Mộc Trà vẫn bình thường, đéo có gì cả:).
Khinh bỉ thì cứ khinh, bà mày đéo chấp, ít ra tao vẫn hơn mày 1 tuổi :). Mày cứ nói, tao cứ im bởi vì im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ :)
Còn phần Quang Thần, hôm nay hắn thấy Mộc Trà vậy thì lấy làm lạ. Lí do vì sao thì con au nó lười và đéo nói.
_____2 ngày sau_____
Trước cổng bệnh viện.
"Yeah! Cuối cùng cũng được xuất viện!"_ Hờ hờ, thoát khỏi cái bệnh viện ấy thật sung sướng :D.
...
"Mẹ à, cho con đi tý đi mẹ :("_Mộc Trà lay người Mộc Ngọc Hà. Hu hu hu, đống đồ trong tủ kia đáng sợ vailon :(.
"Không!"
"Đi mà~"
"Không!"
.
.
.
2 tiếng 56 phút 13 giây 58 tích tắc.
" Thôi được rồi, mẹ chịu thua!"
"Yay!" :)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro