Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương V Âu Dương Lạc

 Chương V    Âu Dương Lạc

"Thiếu gia, hiện giờ chúng ta có qua đó không?" Một người đàn ông thấp giọng hỏi.

Âu Dương Lạc chạm nhẹ vào chiếc nhẫn, thấp giọng: "Đi."

Khi cửa tự nhiên mở ra, Hạ Ưu Y run rẩy nhìn thấy rất nhiều người, như thế nào lại có nhiều người đến vậy?

Âu Dương Lạc đi và, liền nhìn thấy Âu Dương Thường nằm trong vũng máu, bên người có một người con gái run rẩy, đôi mắt hắn thẫm lại.

Người đàn ông thấy một màn như vậy, vội chạy qua kéo Hạ Ưu Y căng thẳng hỏi: "Ngươi làm gì với cậu hai chúng ta vậy?"

"Không, không phải tôi, không phải tôi làm mà." Hạ Ưu Y run rẩy nói, còn không biết vì sao nữa? Nhìn vào đôi mắt của người đàn ông kia, nàng liền không thể nói được rành mạch, bên trong con người hắn như ẩn chứa ác ma, khiến nàng cả người không thể trấn định.

"Cậu ấy nằm trong vũng máu, cô thì quần áo không chỉnh tề, chung quanh không người, cô còn nói cô không làm cái gì? Cho cô một cơ hội, nếu không chớ trách ta bắt nạt phụ nữ." Âu Dương Lạc đi đến bên Hạ Ưu Y, tóm lấy cằm của cô nói, bóp mạnh khiến cô đau đến rơi nước mắt.

"Anh ta bắt nạt tôi." Hạ Ưu Y cắn cắn đôi môi đỏ mọng, thấp giọng nói ra mấy từ này.

Không thể nói nhiều hơn. Không thể để em trai bị liên lụy trong việc này, nếu không nàng sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

"Cậu ấy bắt nạt cô? Sau đó cô giết cậu ấy? Cô thấy như thế là công bằng?" Âu Dương Lạc không buông tay, trực tiếp hỏi.

"Tôi chỉ là tự vệ mà thôi." Hạ Ưu Y nói lần thứ hai.

Âu Dương Lạc liền dùng sức một cái, trực tiếp ném Hạ Ưu Y xuống đất, nói: "Tự vệ? Đi làm ở đây, còn cần tự vệ sao? Đưa cậu hai vào bệnh viện, lập tức cấp cứu cho ta, ta không muốn cậu ấy có chuyện gì, cô tốt nhất nên cầu nguyện cậu ấy không việc gì, nếu không tôi sẽ cho cô chôn cùng với cậu ấy."

Âu Dương Lạc nói xong, mọi người nâng Âu Dương Thường lên lập tức rời đi, trong khu ghế VIP to như vậy bây giờ chỉ còn có  hai người Âu Dương Lạc và Hạ Ưu Y.

"Cậu ấy là em trai của ta, cô động đến cậu ấy, ta sẽ không cho cô được sống yên ổn đâu." Âu Dương Lạc thấp giọng nói, như đang tự lẩm nhẩm thần chú của ác ma, Hạ Ưu Y đỏ hồng đôi mắt, em trai?? Em trai tôi làm hại tới em trai anh, như vậy thật sự là bất đắc dĩ thôi..

"Tôi không phải cố ý đâu, tôi đi làm ở đây, nhưng chỉ là không khác mấy với việc phục vụ, nhưng mà anh ta cứ một mực muốn, muốn bắt nạt tôi, tôi không còn cách nào khác, tôi chưa từng nghĩ đến là phải lấy mạng anh ta, cầu xin anh, xin anh tha cho tôi." Hạ Ưu Y khóc nức nở cầu xin.

"Tha cho cô, vậy mạng em trai tôi ai đền đây? cậu ấy chết, cô chết, cậu ấy sống, cô sống không bằng chết." Âu Dương Lạc nói xong liền kéo tay Hạ Ưu Y nhanh chóng rời đi.

Hạ Ưu Y lớn tiếng gọi cứu mạng, nhưng mà những người đó coi như không nhìn thấy gì, chẳng ai quan tâm để ý tới.

Hạ Ưu Y bị kéo thẳng tới cửa phòng giải phẫu, một cử động cũng không dám, nếu nói nơi nào là Hạ Ưu Y cả đời này sợ nhất thì đó chính là bệnh viện, nơi tràn ngập sợ hãi khắp nơi, nàng có thể cảm nhận thấy mùi chết chóc ở khắp nơi, không phải ở bên trong phòng giải phẫu, mà là chính cô với em trai, cô không muốn, kiên quyết không muốn.

"Thường nhi sao rồi? sao rồi hả?" Hà Nhã khẩn trương hỏi, sau khi nhận được điện thoại, bà liền nhanh chóng đi tới, phải biết rằng đây là đứa con bảo bối của bà, bà không thể để con xảy ra bất cứ chuyện gì.

"Hiện đang cấp cứu, tình huống cụ thể còn để chờ xem bác sĩ đi ra đã." Âu Dương Lạc sầm mặt nói.

"Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy được chứ?" Giọng nói lạnh như băng của Âu Dương Lãnh truyền đến, buổi sáng ra khỏi cửa vẫn còn bình thường, bây giờ lại chưa rõ sống chết, nhân sinh biến hóa cũng quá là nhanh đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro