Chương 29 Tiện nữ
Chương 29 Tiện nữ
Hạ Ưu Y, em thật sự là Hạ Ưu Y sao? Em chính là Hạ Ưu Y mà anh yêu nhất sao ? vì sao em ở ngay trước mắt anh, mà anh lại không thấy được em ??
Hạ Ưu Y cảm giác có người tới bên nàng, nàng vô lực ngẩng đầu, lúc nhìn đến là Lí Hạo Thành, nàng chỉ biết theo bản năng ngồi bệt xuống, dù đau đớn nhưng nàng cứ chỉ ngồi thẫn thờ….
Lí Hạo Thành im lặng nhìn Hạ Ưu Y, một câu cũng không nói, hai người cứ như vậy nhìn nhau, cảm giác thời gian đã dừng lại thật lâu, Hạ Ưu Y nắm chặt chăn, một lúc lâu sau mới nói : « Anh không sao chứ ? »
Tay giơ lên, Lí Hạo Thành trực tiếp giáng cho Hạ Ưu Y một bạt tai, Hạ Ưu Y ngã mạnh trên giường.
« Thực làm cho ta ghê tởm ! » Lí Hạo Thành xoay người.
Đời này, không muốn nhất chính là nữ nhân, chính là Hạ Ưu Y, nhưng là nhìn đến dấu hôn đang hiển hiện trên người Hạ Ưu Y kia, anh liền không thể nhịn xuống, nàng như thế nào lại có thể cùng nam nhân khác triền miên ? sao nàng lại như vậy ? anh rất muốn nhịn xuống, rất muốn đem tất cả mọi chuyện hỏi rõ ràng, nhưng mà anh không thể khống chế được, tay kia và trái tim nữa, đều không thể khống chế…
« Thật sự ghê tởm, đây chính là sự thật, em với anh ta kết hôn. » Hạ Ưu Y nằm trên giường vô lực nói.
« cho tới bây giờ cũng không biết cô hóa ra là người như vậy đấy, nhưng mà dù sao hiện tại cũng đã rõ rồi, Hạ Ưu Y, trong lúc tôi có thể chết thì cô tận hưởng hoan lạc với người khác. Yêu, trong lòng cô rốt cuộc là cái thứ gì ? Tại sao lại có thể máu lạnh đến như thế ? » Lí Hạo Thành ẩn nhẫn nói.
« Em sống đã quá mệt mỏi, không muốn tiếp tục hèn mọn như vậy, cùng anh ở một chỗ thật vui vẻ, nhưng mà em không chịu được khổ sở nữa, anh lại không thể đáp ứng thỏa mãn được ước mơ này của em, Lí Hạo Thành, em chính là người con gái như vậy đấy, những ngày khổ sở kia em đã quá sợ rồi, thực xin lỗi. » Hạ Ưu Y thấp giọng nói.
Lí Hạo Thành, em biết, ở trong lòng anh, em chính là một hình tượng tốt đẹp nhất, mà lại bị hủy, nhưng mà cũng không có cách nào, em không thể nói được hết thảy mọi chuyện thực sự cho anh nghe, nếu không chúng ta sẽ cùng chết…
« thì ra là thế, cám ơn cô đã nói những lời thật này với tôi, Hạ Ưu Y, mỗi một câu nói của cô tôi đều tin, bây giờ cũng vậy, tôi tin. » Lí Hạo Thành nói xong mới chậm chạp xoay người rời đi…
Hạ Ưu Y, anh đã nghĩ em không giống với những người con gái khác, anh đã nghĩ em không cần quá giàu sang, em cũng không dễ dàng sợ những ngày đói khổ, anh chỉ nghĩ đến rằng chúng ta thích nhau, yêu nhau thì sẽ nhất định có ngày hạnh phúc, anh đã nghĩ rằng anh sẽ chăm sóc lo lắng cho em cả đời, anh đã nghĩ rằng anh không thể cho em ngày vui vẻ thư nhàn, thì em vẫn sẽ lựa chọn anh, nhưng chính là anh đã sai lầm rồi, nữ nhân, đều không thể cưỡng lại được cám dỗ…
« Đừng nói gì với Hạ Lôi, em, chính em sẽ tìm thời gian nói chuyện với cậu ấy, hãy giúp em chăm sóc cậu ấy tốt nhé, chờ em giải quyết xong mọi chuyện em sẽ đi tìm Hạ Lôi ? »Hạ Ưu Y cầu xin nói.
Lí Hạo Thành không dừng chân, trực tiếp rời đi, nước mắt Hạ Ưu Y lăn dài : « Hạ Ưu Y, ngươi sống có còn ý nghĩa gì nữa đây ? »
Hạ Ưu Y nhìn bóng dáng nghiêng ngả lảo đảo của Lí Hạo Thành, nàng đứng ở cửa sổ, đột nhiên không còn chút dũng khí muốn tiếp tục sống nữa, Lí Hạo Thành đã thất vọng tới cực điểm rồi, anh ấy nhất định rất đau khổ, không được , không thể để anh ấy đau khổ, Hạ Ưu Y, ngươi khó mà gặp được một người nào yêu thương ngươi như vậy, vậy mà lại bỏ qua anh ấy, lại khiến anh ấy thương tâm….
Hạ Ưu Y chịu đau chạy đi mới được vài bước, đã bị Âu Dương Lạc kéo lại.
« Buông tay, buông tay ra, anh ấy đi rồi, anh ấy đi rồi… » Hạ Ưu Y tê tâm liệt phế mà khóc.
« Câm miệng cho ta ! » Âu Dương Lạc không hờn giận quát.
(ôi, dịch cái chương này sao mà đau lòng đến thế…huhuhu
Tại sao yêu nhau không đến được với nhau ?
Để giờ đây hai ta phải khổ đau ???)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro