Chương 82
Lâm Duẫn Nhi đem Trịnh Tú Nghiên ôm vào trong lòng, muốn lấy hơi ấm của mình truyền qua.
Trịnh Tú Nghiên vẫn là vẻ mặt mê man ngước nhìn Lâm Duẫn Nhi, hơi ấm trên người Lâm Duẫn Nhi phủ quanh người Trịnh Tú Nghiên, cho Trịnh Tú Nghiên có chút an tâm, sao ảo giác lần này so với các lần khác chân thật hơn,thân thể Lâm Duẫn Nhi ấm áp mềm mại, làm cho Trịnh Tú Nghiên sửng sốt,làm cho Trịnh Tú Nghiên thanh tỉnh, sau đó tức giận đem Lâm Duẫn Nhi đẩy ra, Lâm Duẫn Nhi nhất thời chưa chuẩn bị, bị đẩy ra té xuống đất.
"Không phải ngươi bỏ ta rồi sao? Còn quay về làm gì?" Trịnh Tú Nghiên rưng rưng hướng Lâm Duẫn Nhi tức giận quát.
"Ta không có đi, chỉ là ra ngoài chuẩn bị một ít đồ, ngươi nghĩ rằng ta bỏ ngươi đi sao?" Lâm Duẫn Nhi lại tới gần Trịnh Tú Nghiên, nữ nhân này thật làm cho mình lo lắng, hay là chính mình vẫn chưa làm có cảm giác an toàn đây?
"Ngươi thật sự không đi? Ngươi không phải quyết định rời bỏ ta sao?" Trịnh Tú Nghiên lần này không đẩy Lâm Duẫn Nhi ra, ngược lại bắt lấy quần áo Lâm Duẫn Nhi phi thường bất an hỏi, trên mặt mong chờ đáp án của Lâm Duẫn Nhi.
"Đứa ngốc, ta chỉ ra ngoài đi mua một vài thứ, để cho ngươi ngủ thêm một tý an dưỡng tinh thần, buổi chiều cùng ta về nhà, ai mà biết ngươi suy nghĩ lung tung. Tiểu công chúa, ngươi là của ta, thân thể của ngươi cũng là của ta,không cho phép ngươi tự tổn thương mình, nếu tiếp tục như thế, ta sẽ giận!"Lâm Duẫn Nhi đem Trịnh Tú Nghiên ôm vào trong lòng, đem hơi ấm trên người mình truyền cho Trịnh Tú Nghiên, sau đó nhẹ nhàng vỗ lấy lưng Trịnh Tú Nghiên yên lòng nói.
"Về nhà? Ngươi định nói rõ với mẹ ngươi sao?" Trịnh Tú Nghiên hồ nghi ba giây, đột nhiên mở to hai mắt kinh ngạc nhìn lên Lâm Duẫn Nhi, Lâm Duẫn Nhi rốt cục cũng vì mình mà ra sức sao? Trịnh Tú Nghiên có chút không dám tin.
"Ân, ta nghĩ so với bị ông nội ngươi lấy mẹ ta ra uy hiếp ,không bằng ta tự đi thú tội, thú tội so với bị vạch tội thì vẫn tốt hơn." Lâm Duẫn Nhi ra vẻ thoải mái nói.
"Cho dù tự thú, thì mẹ ngươi cũng có thể cho phép sao?" Trịnh Tú Nghiên hỏi ngược lại, Lâm mẫu không phải là loại người dễ dàng thỏa hiệp, nếu không Lâm Duẫn Nhi một năm trước sẽ không nhẫn tâm bỏ rơi mình.
"Thử qua tổng có cơ hội, nếu không thử, thì không phải một cơ hội đều không có sao? Tiểu công chúa, lần này ta nhất định sẽ không bỏ rơi ngươi,không phải ta chưa bao giờ gạt ngươi sao?" Lâm Duẫn Nhi cảm giác mình nên nói cho Tiểu công chúa biết sớm, như vậy Tiểu công chúa sẽ không tự hành hạ mình.
"Ngươi năm ngoái gạt ta." Trịnh Tú Nghiên trong lòng vẫn là có chút bất an,chỉ sợ đây là ảo giác của chính mình, nàng ôm chặt lấy Lâm Duẫn Nhi, chỉ sợ không cẩn thận thì Lâm Duẫn Nhi sẽ biến mất.
"Chỉ vỏn vẹn một lần, với lại chỉ vì đó, Tiểu công chúa đã trả thù ta sao?" Lâm Duẫn Nhi nhéo nhẹ cái mũi của Trịnh Tú Nghiên cười nói, Tiểu công chúa là ôm thật chặt, chặt thêm tí nữa sẽ chết mất, nhưng trong lòng Lâm Duẫn Nhi có chút ấm áp, nữ nhân này thật sự rất yêu mình, nếu mình còn tiếp tục chọn sai, sợ sẽ đem Tiểu công chúa bức chết thêm một lần nữa, nàng làm sao nhẫn tâm tiếp tục tổn thương Tiểu công chúa đây?
"Lâm Duẫn Nhi, ngươi thực sự sẽ về nhà nói rõ sự thật sao?" Trịnh Tú Nghiên lại hỏi một lần, đủ để biết trong lòng Trịnh Tú Nghiên có bao nhiêu bất an.
"Ta chán ghét bị người khác uy hiếp, bị ông nội ngươi uy hiếp hai lần là đủ rồi,tuyệt đối không để bị lần thứ ba, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, tự thú vẫn là tốt nhất." Lâm Duẫn Nhi nói, phàm là khi đã quyết định, nàng sẽ không dễ dàng thay đổi, hơn nữa đây không phải là điều Tiểu công chúa hy vọng sao?
"Kỳ thật, ta đã giải quyết vấn đề về ông nội, hắn sẽ không tiếp tục uy hiếp ngươi, ta chỉ muốn cho ngươi tiếp tục chọn lại một lần, nhưng không có nghĩa là ta muốn ngươi nhất định phải chọn, ta chỉ muốn ngươi đem chuyện khó xử nói với ta, không một mình tự quyết định là tốt rồi, chuyện khác cứ để ta giải quyết là được . . ." Lâm Duẫn Nhi cho dù là bị ép buộc cũng không muốn cho nhà mình biết sự thật, thế nhưng lần này nàng đã chọn mình, Trịnh Tú Nghiên cũng đã thoả mãn, nếu Lâm Duẫn Nhi thật sự không muốn cho mẹ nàng biết, vậy thì cứ tiếp tục lừa dối đi, chứ nàng không muốn để Lâm Duẫn Nhi khó xử, Trịnh Tú Nghiên kỳ thật thực dễ dàng thỏa mãn.
"Đứa ngốc, từ lúc đầu đã có thể không ép ta lựa chọn, tại sao còn nhất quyết để ta phải chọn, nếu như ta tiếp tục chọn sai, thì ngươi lo liệu sao đây?" Lâm Duẫn Nhi có chút đau lòng hỏi, Tiểu công chúa kỳ thật là rất muốn cảm giác an toàn, nếu mình không cấp đủ cảm giác an toàn cho nàng, thì nàng lại tiếp tục tự hành hạ bản thân sao? Nói đến cùng vẫn là lỗi sai của mình.
"Lần này ngươi đã chọn ta, không phải sao?" Trịnh Tú Nghiên cảm thấy những đau đớn như thế đều đáng giá.
"Nhưng nó lại giày vò ngươi khó chịu như vậy, ta thật đau lòng." Lâm Duẫn Nhi đặt cằm trên vai Trịnh Tú Nghiên, đau lòng nói.
"Ngươi về sau có việc gì cứ nói với ta, không nên một mình tự quyết định, rồi khi quyết định xong rồi vẫn không nói cho ta, đến lúc chuẩn bị hành động mới nói cho . . ." Chẳng lẽ nói cho mình biết thì khó khăn lắm sao?
"Hảo, sau này ta sẽ đem những điều giống trong lòng đều nói cho Tiểu công chúa. Nhưng mà, Tiểu công chúa, ông nội của ngươi thật sự đã thỏa hiệp sao?Ngươi làm cách nào để hắn thỏa hiệp?" Lâm Duẫn Nhi có chút tò mò hỏi.
"Ngươi chỉ cần tin tưởng là ta có năng lực giải quyết là được, ta không phải ngươi, chỉ biết trốn. Ta dùng thứ quan trọng nhất của ông nội để chế ngự hắn,hắn làm sao có thể trứng chọi đá đây." Hắn nên biết mình còn có thể làm cho Lâm Duẫn Nhi trở nên điên cuồng như thế này, Trịnh Tú Nghiên giờ phút này tâm mới hơi buông lỏng, nên mới có tâm tình quở trách Lâm Duẫn Nhi.
"Chính không phải là Tiểu công chúa dung túng cho ta trốn tránh sao, không muốn để ta về nhà nói rõ sự thật. Tiểu công chúa, ngươi biết không, ngươi nói ta hư, thì hơn phân nửa là do ngươi làm ta hư, ngươi cũng phải chịu một nửa trách nhiệm." Lâm Duẫn Nhi là điển hình được tiện nghi còn ra vẻ.
Trịnh Tú Nghiên nhíu mày, cảm thấy được vô cùng có lý, nếu mình không phải như vậy yêu Lâm Duẫn Nhi, Lâm Duẫn Nhi có thể như thế đối với mình làm nhiều chuyện xấu sao?
"Về sau ta sẽ không cưng chìu ngươi nữa." Trịnh Tú Nghiên nghiêm túc nói.
"Ta không cho phép ngươi không cưng chiều ta, Tiểu công chúa càng cưng chiều ta, ta sau này sẽ thay đổi tốt hơn." Lâm Duẫn Nhi lời thề son sắt nói.
"Tốt hơn như thế nào?" Trịnh Tú Nghiên nhíu mày hỏi hỏi, nữ nhân chỉ biết nói suông.
"Thực yêu thực yêu Tiểu công chúa, yêu đến cho Tiểu công chúa không thể xuống giường được . . ." Lâm Duẫn Nhi cười nói. Nàng sẽ từ từ học như thế nào hảo hảo yêu một người, như thế nào đối xử tốt với nữ nhân này, như thế nào để cho nữ nhân này không còn cảm giác không an toàn.
"Ta không cần cái tốt như vậy, mà nếu so ra người không thể xuống giường được là ngươi được không?" Trịnh Tú Nghiên biết Lâm Duẫn Nhi chỉ biết né tránh nói những lời nàng muốn nghe nhất, nhưng là đối với nữ nhân này không yêu cầu quá cao, quan trọng nhất là nàng yêu mình là được rồi, không cần tiếp tục vứt bỏ mình là tốt rồi.
"Tiểu công chúa thật sự không cần sao?" Lâm Duẫn Nhi cười đến mặt toàn ý xấu.
Trịnh Tú Nghiên mặt ửng đỏ, Lâm Duẫn Nhi thật là càng ngày càng không đứng đắn.
"Lâm Duẫn Nhi, ngươi trước kia đúng là một ngụy quân tử, gặp ai cũng giả bộ,khinh bỉ ngươi." Nhớ năm đó mình câu dẫn nàng tốn không ít tâm tư, bây giờ nghĩ lại thật là không thể tưởng tượng được.
"Nào có, ngoại trừ Tiểu công chúa, ta đối với ai cũng thực đứng đắn a!" Lâm Duẫn Nhi cảm thấy mình thật sự vô tội.
"Kêu Nghiên, không cho phép kêu Tiểu công chúa, ta làm sao còn giống Tiểu công chúa đây?" Trịnh Tú Nghiên bất mãn nói. Trước kia kêu giống châm chọc, hiện tại kêu tuy rằng thân mật không ít, chính là Tiểu công chúa nghe tới vẫn là thực ngây thơ.
"Mặc kệ Tiểu công chúa có thực là trưởng thành trở thành Nữ vương hay không, nhưng vẫn là Tiểu công chúa của ta, sau này cũng vậy." Lâm Duẫn Nhi không muốn Trịnh Tú Nghiên trước mặt mình thay đổi thành nữ vương, chỉ cần luôn kêu Trịnh Tú Nghiên là Tiểu công chúa, thì nàng có thể khi bắt nạt Trịnh Tú Nghiên cả đời, nghĩ đến cả đời, Lâm Duẫn Nhi khẽ mỉm cười, vì cả đời có thể dễ dàng bắt nạt nàng, mình nhất định phải cố gắng.
"Dù sao bản chất ngươi cũng là một nữ nhân hư hỏng." Trịnh Tú Nghiên bĩu môi nói.
"Chính là ngươi cũng chỉ yêu mỗi nữ nhân hư hỏng này, cho nên tốt nhất chuẩn bị bị ta bắt nạt cả đời đi. Tiểu công chúa, ngươi lập tức đi tắm nước ấm,ta không muốn ngươi sinh bệnh, ngươi còn phải giúp ta tác chiến. Tuy rằng rất muốn cùng ngươi tắm uyên ương triền miên một phen, nhưng là buổi chiều vẫn phải tiến hành theo kế hoạch, cùng ta trở về gặp mẹ chồng, cho nên cần phải thật khỏe mạnh, thật xinh đẹp để gặp mẹ ta." Lâm Duẫn Nhi nửa đùa nửa thật nói.
"Ngươi thật muốn về nhà nói sự thật sao?" Trịnh Tú Nghiên lại kinh ngạc nhìn lên Lâm Duẫn Nhi, nàng nghĩ Lâm Duẫn Nhi sẽ không tiếp tục hành động nữa, sẽ tiếp tục trốn tránh, nàng thật sự muốn vì mình mà tích cực ra sức thực hiện sao? Nghĩ đến đây, Trịnh Tú Nghiên tâm liền không thể khắc chế được khẩn trương cùng xúc động.
"Ngươi theo ta trở về, mẹ ta sẽ không làm khó ngươi, nhưng là nàng nhất định sẽ làm khó ta, cho nên ta đã chuẩn bị kỹ mọi thứ cho trường kỳ kháng chiến. Ngươi không hiếu kỳ ta vừa rồi ra ngoài làm cái gì sao?" Lâm Duẫn Nhi một khi đã quyết tâm, thì là vô cùng quyết đoán.
"Đúng rồi, ngươi vừa rồi ra ngoài làm cái gì?" Trịnh Tú Nghiên hỏi, nàng làm sao có thể quên vừa rồi Lâm Duẫn Nhi ly khai, cơ hồ khiến cho mình như hoàn toàn sụp đổ.
"Ta đi mua thật nhiều thuốc bổ, mẹ ta thân thể không tốt, lo trước khỏi họa,còn có cái này, nhất định rất có công dụng . . ." Lâm Duẫn Nhi đem những thứ đồ vừa mua bày ra, có thứ gì đó trong tay Lâm Duẫn Nhi làm cho Trịnh Tú Nghiên có chút kinh ngạc, Lâm Duẫn Nhi thật đúng là... Trịnh Tú Nghiên không biết nói Lâm Duẫn Nhi như thế nào nữa, nói nàng thông minh ư, hay là nói Lâm Duẫn Nhi quá lo lắng, mới nghĩ đến biện pháp chu đáo như thế, dù sao Trịnh Tú Nghiên trong lòng đã không biết hình dung Lâm Duẫn Nhi như thế nào. Bất quá Trịnh Tú Nghiên trong lòng rốt cuộc còn là phi thường cảm động, ít nhất Lâm Duẫn Nhi rõ ràng vì mình đã phi thường dụng tâm.
"Ngươi sao lại kinh ngạc như thế? Cái bảo vệ gối này có gì kỳ quái đâu, khẳng định sẽ rất công dụng, đừng nhìn mẹ ta thoạt hảo tính tình, sự thật nàng rất lãnh tình, tuyệt đối không phải là loại người dễ mềm lòng, nếu ta không quỳ trên năm ba ngày, nàng tuyệt đối sẽ không mềm lòng, hơn nữa quỳ cũng chưa chắc hữu dụng, quá trình đấu tranh này là phi thường gian khổ, cho nên có thể chuẩn bị bao nhiêu thì chuẩn bị . . ." Lâm Duẫn Nhi ngẫm lại đều có chút run lên, nhưng là lần này tuyệt đối không thể rút lui.
Trịnh Tú Nghiên trong lòng nghĩ một chút, quả thật, Lâm mẫu không phải là người dễ mềm lòng, trận chiến này, cho dù Lâm Duẫn Nhi dụng tâm, cũng chưa chắc có thể thắng. Hơn nữa Lâm mẫu nếu là thái độ vô cùng kiên định,vạn nhất Lâm Duẫn Nhi tiếp tục một ít dao động, Trịnh Tú Nghiên không thể tưởng tượng. Nàng không thể thừa nhận, nếu Lâm Duẫn Nhi đấu tranh không thắng, có thể hay không lại bỏ rơi chính mình, chuyện này Trịnh Tú Nghiên thật không dám tùy tiện mạo hiểm. Nàng biết Lâm Duẫn Nhi yêu mình, nhưng một người là mẹ, một người là tình nhân, rốt cuộc cũng làm khó Lâm Duẫn Nhi, nàng không muốn làm Lâm Duẫn Nhi khó xử, cũng thật không dám.
"Lâm Duẫn Nhi, chúng ta không quay về được không? Mẹ của ngươi không biết, chúng ta liền gạt nàng cả đời, chúng ta như vậy cũng không có gì là không tốt." Trịnh Tú Nghiên có chút bận tâm nói, nàng hiện tại không thể mạo hiểm bất cứ chuyện gì để mất đi Lâm Duẫn Nhi, nhất là mạo hiểm đánh cược để được một cái kết viên mãn, nàng biết Lâm Duẫn Nhi đã chịu vì mình mà đi tới bước này, cũng đã đủ thỏa mãn rồi.
"Tổng yếu nên thử một lần, gạt nàng cả đời, đối với nàng cũng không công bằng, hơn nữa thật muốn giấu diếm cả đời, lương tâm ta cũng sẽ bứt rứt. Mẹ ta có quyền được biết, con gái của nàng yêu người nào, có quyền được biết con gái nàng là yêu nữ nhân. Tiểu công chúa hay là không đủ tín nhiệm ta,yên tâm, vô luận kết quả như thế nào, ta lần này đều sẽ không rời bỏ ngươi."Lâm Duẫn Nhi hôn lên trán Trịnh Tú Nghiên, chân thành nói.
Đây quả thật là làm cho Trịnh Tú Nghiên tin tưởng không ít, Trịnh Tú Nghiên luôn luôn hi vọng Lâm Duẫn Nhi có thể vì mình mà tích cực đấu tranh, cuối cùng thì cũng đã chờ được đến ngày hôm nay, nàng cuối cùng cũng đã chịu đặt mình vào chỗ mình luôn mong muốn. Trịnh Tú Nghiên cảm giác mình tâm mình đã mưa dầm đã lâu, đột nhiên dứt hẳn, đã thế còn có ánh sáng chíu rọi vào.
"Lâm Duẫn Nhi, ta yêu ngươi!" Trịnh Tú Nghiên chủ động hôn lên môi Lâm Duẫn Nhi, hôn đến kích tình nhiệt liệt, thiếu chút nữa đem Lâm Duẫn Nhi lại muốn phát hỏa, hôn đến gần như ngạt thở, hai người mới bất quá tách nhau ra.
"Tiểu công chúa thân ái, tuy rằng ta biết ngươi hiện tại rất muốn ta, nhưng là bây giờ không được, ngươi phải lập tức đi tắm nước ấm, sửa sang một tý, sau đó cùng ta về gặp mẹ." Lâm Duẫn Nhi khắc chế dao động, có chút thở gấp nói.
"Hảo." Trịnh Tú Nghiên nhanh chóng gật đầu, cũng khắc chế cái cơ thể đang nóng lên, nếu là đánh thắng trận chiến này, các nàng có thời gian cả đời.
"Lâm Duẫn Nhi, chân ta tê . . ." Trịnh Tú Nghiên hướng Lâm Duẫn Nhi làm nũng, lúc chuẩn bị đứng dậy đi vào phòng tắm, Trịnh Tú Nghiên mới cảm giác được thân thể mình không cử động được, nhất là chân, tê đến độ bất liệt toàn thân.
"Cho người sau này còn dám tự hành hạ bản thân mình không, ráng mà chịu đi!" Lâm Duẫn Nhi miệng quở trách Trịnh Tú Nghiên, nhưng là tay cũng tự giác xoa bóp chân cho Trịnh Tú Nghiên, động tác ôn nhu đến có thể chìm chết người.
Trịnh Tú Nghiên cảm giác ngày hôm nay giống như ngày mình được hồi sinh vậy, có vẻ như vậy không chân thật, nhìn thấy Lâm Duẫn Nhi ôn nhu thay mình xoa bóp chân, trong nàng hiện lên một loại cảm xúc hạnh phúc như muốn thét gào. Tuy rằng con đường thú nhận sự thật thoạt nhìn rất gian nan,nhưng chỉ cần có Lâm Duẫn Nhi bên cạnh, Trịnh Tú Nghiên không còn sợ cái gì nữa.
Nhưng là vừa nghĩ tới phải gặp Lâm mẫu, Trịnh Tú Nghiên trong lòng vẫn là thực khẩn trương, nhưng khẩn trương nào chỉ có một mình nàng đây? Lâm Duẫn Nhi cũng không khá hơn chút nào
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro