Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40

"Lâm đang tắm, xin hỏi có chuyện gì không?" Ann hỏi.

"Nàng đang tắm, cô nghe điện thoại của nàng, đã xin phép nàng chưa?" Trịnh Tú Nghiên rất không khách khí hỏi, nàng tin tưởng Lâm Duẫn Nhi sẽ không có cái gì đối với những nữ nhân khác, đến gần Lâm Duẫn Nhi có nhiều khó khăn, điểm này Trịnh Tú Nghiên rõ ràng hơn ai hết, Lâm Duẫn Nhi tình cảm bị động không nói, hơn nữa chán nữ nhân dây dưa. Mặc dù tin tưởng Lâm Duẫn Nhi, nhưng trong lòng Trịnh Tú Nghiên vẫn là khó chịu, Lâm Duẫn Nhi ra khỏi nước, cũng có thể trêu chọc nữ nhân, thật là đáng giận, không chỉ một lần, Trịnh Tú Nghiên hi vọng Lâm Duẫn Nhi không có bộ dạng trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy.

Là ai nghe điện thoại , đã trễ thế này còn ở trong phòng Lâm Duẫn Nhi, hơn nữa nữ nhân chết tiệt Lâm Duẫn Nhi kia, sao không đem nàng đuổi lại đi tắm đây?

Ann phát hiện mình hiển nhiên đánh giá thấp người yêu Lâm Duẫn Nhi, nàng vốn tưởng rằng người Lâm thích là nữ nhân ôn nhu, không nghĩ tới, là người kiêu ngạo,khôn khéo như thế. Vốn nghĩ muốn tạo bộ dạng giả dối mình và Lâm thân mật nhưng là bị nàng chất vấn, Ann có chút lúng túng, biết không lừa được nữ nhân bên kia điện thoại.

"Trước khi cô gọi, điện thoại di động đã vang lên rất nhiều lần, tôi sợ là có việc gấp,cho nên mới nghe." Nữ nhân này thật đúng là đáng sợ rất bình tĩnh.

Trịnh Tú Nghiên hí mắt, nàng không tin có chuyện trùng hợp như thế, đột nhiên biết nữ nhân này thật không đơn giản, có mưu tính, tuy rằng không nghi ngờ Lâm Duẫn Nhi, nhưng là có một nữ nhân tâm kế ở cạnh, mắt nhìn Lâm Duẫn Nhi như hổ rình mồi, Trịnh Tú Nghiên có chút ngồi không yên.

"Cô là?" Trịnh Tú Nghiên đối với Ann có chút cảnh giác, muốn thăm dò lai lịch.

"Tôi là phụ tá của Lâm, Lâm là cấp trên tốt, đối với tôi chiếu cố, nàng rất mê người,cũng rất có tài hoa, tôi rất yêu thích nàng, cũng rất ngưỡng mộ nàng." Ann hướng về phía người yêu của người ta nói ngưỡng mộ, rõ ràng chính là muốn khiêu khích.

Lừa quỷ đi ! Lâm Duẫn Nhi xấu xa kia, đối với cô chiếu cố , quả thực chính là nói hưu nói vượn, biết rõ Ann đang nói xạo, nhưng trong lòng Trịnh Tú Nghiên chính là bốc lửa, nhưng nàng không thể biểu hiện ra, càng biểu hiện quá rõ ràng, càng nói rõ mình không đủ tự tin, lại càng để cho Ann đắc ý.

"Nàng chính là như vậy, luôn câu dẫn rất nhiều nữ nhân ngổn ngang, tuy nhiên cũng phải nói rõ nàng đúng là rất mê người? Bất quá nàng là nữ nhân của ta, qua nhiều năm như vậy cũng chưa từng thay đổi." Trịnh Tú Nghiên giọng nói vô cùng tự tin cùng kiêu ngạo, giống như xác định chủ quyền không hề dao động.

Ann có chút không vui, nàng không phải là nói mình là nữ nhân ngổn ngang sao?Nghe giọng nói Trịnh Tú Nghiên, Ann biết, nàng gặp phải một đối thủ mạnh mẽ, dù sao chưa từng có người giọng nói ngạo mạn như thế. Tuy nhiên, Lâm có quyền lựa chọn người yêu thích hợp hơn, Ann tin tưởng mình sẽ không so với nàng kém hơn.Hơn nữa hai nàng còn nhiều năm như vậy, ai dám đảm bảo sẽ không thay đổi, Ann tin tưởng hai nàng hẳn là chỉ yêu bình thường , biết hai nàng còn chưa yêu cuồng nhiệt, nào có nhanh như vậy đây!

"Trước kia là trước kia, sau này là ai còn không biết. Có việc cần tôi nói thay sao?"Ann xem thường nói, nàng được giáo dục đã thích phải tranh giành, không dễ dàng buông tha.

"Không cần, đợi nàng ra ngoài, nàng tự biết gọi lại cho tôi." Trịnh Tú Nghiên cúp điện thoại, nàng cùng Lâm Duẫn Nhi còn cần nàng truyền lời sao? Nàng là phụ tá,đây không phải lúc nào cũng đi theo Lâm Duẫn Nhi sao, Trịnh Tú Nghiên nghĩ tới đây, trong lòng chính là khó chịu, Lâm Duẫn Nhi, cô chừng nào mới có thể không rước lấy những thứ nữ nhân ngổn ngang này.

Lúc này, Lâm Duẫn Nhi đánh răng hai lần xong đi ra ngoài, nàng nghĩ Ann đã đi rồi,nhưng là nàng thấy Ann tay đang cầm lấy điện thoại di động của mình, khẽ nhíu mày.

Ann thấy Lâm Duẫn Nhi đi ra ngoài, vội vàng nói, "Điện thoại vang lên thật lâu, tôi sợ có việc gấp, cho nên mới đón nghe, xin lỗi." Thuận tiện đưa di động đưa cho Lâm Duẫn Nhi.

Lâm Duẫn Nhi nhận lấy điện thoại, thấy là Trịnh Tú Nghiên gọi, vừa nhăn mặt, nhíu chân mày, Tiểu công chúa dễ ghen, Ann còn nghe điện thoại, không phải là tìm phiền toái cho mình sao?

Lâm Duẫn Nhi gọi lại cho Trịnh Tú Nghiên.

"Tiểu công chúa, tìm tôi có việc sao?" Lâm Duẫn Nhi hỏi.

"Không có chuyện gì thì không thể tìm cô sao?" Trịnh Tú Nghiên khẩu khí không tốt hỏi.

Xem đi, quả nhiên là ghen tị.

"Không rãnh rỗi, tôi cúp nha." Lâm Duẫn Nhi cố ý không hiểu phong tình nói.

"Lâm Duẫn Nhi!" Trịnh Tú Nghiên tức giận quát, Lâm Duẫn Nhi biết mình trong lòng không dễ chịu, còn như thế, làm sao có nữ nhân đáng hận như vậy?

"Tiểu công chúa ghen tị sao?" Lâm Duẫn Nhi khóe miệng giương lên, Trịnh Tú Nghiên chính là ngang ngược tham lam muốn giữ lấy mười phần.

"Cô lập tức đổi phụ tá, tôi không thích nàng." Trịnh Tú Nghiên bá đạo nói, coi như là cam chịu mình ghen tị.

Lâm Duẫn Nhi cười ra tiếng, Tiểu công chúa ghen là đương nhiên.

Trịnh Tú Nghiên ở đầu khác cau mày, nàng cũng có thể tưởng tượng được nụ cười Lâm Duẫn Nhi có bao nhiêu đắc ý.

"Mặc dù người nào đó tính tình nóng nảy, không nói đạo lý, nhưng tôi chỉ muốn khi dễ nàng, người khác tôi không có hứng thú." Lâm Duẫn Nhi cười nói, lần này không đổi được, lần sau có thể đổi, có Ann, nàng mới có thể sớm trở về.

"Kia không cho phép khi dễ người khác, cũng không bị người khác khi dễ." Trịnh Tú Nghiên không cam tâm tình nguyện nói, được rồi, mặc dù là bị khi dễ, nhưng là đối tượng duy nhất bị khi dễ, Trịnh Tú Nghiên tự an ủi.

Lâm Duẫn Nhi khẽ chột dạ một chút, bị hôn trộm có tính hay không đây? Bất quá vẫn là không nên để cho Tiểu công chúa biết, nếu không, Tiểu công chúa lại muốn biến thành rồng phun lửa.

"Tiểu công chúa cũng vậy, không cho phép trêu chọc con ruồi, không cho phép hướng người khác cười quyến rũ, không cho phép uống rượu say..." Lâm Duẫn Nhi cũng không quên, Trịnh Tú Nghiên cũng là trời sanh hình dáng có thể trêu hoa ghẹo nguyệt, một chút cũng không kém hơn mình, Lâm Duẫn Nhi nhớ tới Trịnh Tú Nghiên dưới chính mình quyến rũ xinh đẹp nở rộ, cực hạn xinh đẹp cùng mê người như vậy, Lâm Duẫn Nhi một chút cũng không muốn cho người khác thấy.

Nghe được câu này, Trịnh Tú Nghiên tâm tình tốt lên rất nhiều, mới vừa rồi khóe miệng khẽ giương, lần đầu tiên cảm giác Lâm Duẫn Nhi bắt đầu có một chút giống tình nhân rồi.

Thật hiếm có, lần này các nàng không gây lộn, nhưng là cũng không tán gẫu bao lâu, Trịnh Tú Nghiên mặc dù vô cùng không muốn cúp điện thoại, nhưng thấy Lâm Duẫn Nhi liên tục ngáp, xem ra nàng rất mệt, Trịnh Tú Nghiên không đành lòng.

"Lâm Duẫn Nhi, cô đi ngủ đi, không nên quá mệt mỏi." Trịnh Tú Nghiên đột nhiên dừng chủ đề đang nói đến, thật ra trong lòng có chút không muốn, triển lãm tranh trọng yếu như vậy sao? Cần liều mạng như vậy sao?

Lâm Duẫn Nhi sững sờ, mặc dù nàng rất muốn ngủ, nhưng là Tiểu công chúa nói cao hứng, cho nên nàng vẫn không muốn có ý chủ động cúp điện thoại, dù sao Tiểu công chúa vài ngày không gọi điện thoại đến, hiện tại đang cao hứng lại đem điện thoại Tiểu công chúa cúp, khó nói Tiểu công chúa sẽ thẹn quá hoá giận. Nhưng là Trịnh Tú Nghiên lời nói quan tâm, để cho Lâm Duẫn Nhi trong lòng có chút khác thường, có chút mềm nhũn, đột nhiên rất muốn ôm Tiểu công chúa, giống như thân thể mềm mại của Tiểu công chúa.

"Ừ, tôi đi ngủ." Lâm Duẫn Nhi thuận thế nói, thật ra thì nàng đột nhiên còn muốn tán gẫu trong chốc lát, bất quá sáng mai lên máy bay sớm, nàng sợ mình dậy không nổi, cũng thôi.

"Tốt, ngủ ngon." Trịnh Tú Nghiên mặc dù miệng nói như vậy, cũng muốn chăm sóc Lâm Duẫn Nhi, nhưng là trong lòng vẫn có chút mất mác, mình dừng trước có phải hay không, Lâm Duẫn Nhi cũng sẽ không biểu hiện một chút không nỡ sao?

"Tôi nhớ cô." Lâm Duẫn Nhi nói rất nhanh, sau khi nói xong lập tức cúp điện thoại di động, nàng cảm giác mặt mình có chút hồng cùng nóng, bất quá nói một câu thôi mà, xấu hổ cái gì? Lâm Duẫn Nhi khinh bỉ mình, cùng Tiểu công chúa cái gì không đứng đắn đều trải qua cũng không cảm thấy như thế, nói nghe mắc ói, thế nhưng lại đỏ mặt. Lâm Duẫn Nhi mơ hồ ấn tượng, chỉ thiếu nữ trẻ tuổi mới có thể ngây thơ như thế.

Ở một đầu khác Trịnh Tú Nghiên sững sờ, lần này nàng nghe được, Lâm Duẫn Nhi nói nhớ mình, Trịnh Tú Nghiên cầm lấy điện thoại di động cười ngây ngô hồi lâu, nụ cười xinh đẹp không giống bình thường. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: