Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.Thừa tướng đương triều (2)

   

              
         "Rõ ràng chính là nàng, nhưng dường như lại không phải..."

    
Dạ Nguyệt, là tên của nàng ở thế giới này sao ? Tên, cũng thật hay

    Cố Quân cắn răng chịu đựng đau đớn đang lan tràn khắp cơ thể bước từng bước một lên phía trước, tiến gần đến nữ tử đứng cách đó không xa.

  " Dạ Nguyệt ..."

Y mấp máy môi, trên gương mặt giờ đã tái nhợt xuất hiện một tia mong chờ cùng gấp gáp gọi lại một lần nữa cái tên ở trong trí nhớ.

Y muốn nhìn thấy nàng, muốn nhìn thấy người bằng xương bằng thịt.

Nữ tử đứng dưới gốc cây đào cao lớn, gió đem hoa và tóc nàng lẫn vào với nhau. Vài cánh hoa như quyến luyến rơi vào trên y phục nữ tử không muốn rời đi.

Dạ Nguyệt chậm rãi quay đầu, nhìn thẳng vào mắt của Cố Quân . Trong khoảnh khắc đó, y cảm giác như huyết mạch toàn thân đau đến chết lặng.

Đôi mắt kia, giống hệt với Thời Lục nhìn y vào thời khắc cuối cùng.

Đôi mắt trống rỗng.... không mang theo bất cứ cảm tình gì. Giống như nàng và thế giới này phảng phất không có bất kỳ liên hệ

Nữ tử trên thân một bộ y phục trắng như tuyết, mái tóc đen dài bay theo làn gió lẫn với một vài cánh hoa, khuôn mặt đẹp như 1 bức tượng mà thượng đế bỏ quên.

Nàng đứng ở đó thôi cũng đã tạo nên một bức tranh phong hoa tuyết nguyệt.

Nhưng, đôi đồng tử trống rỗng cùng với dây xích sắt ở trên cổ tay nữ tử đã biến bức tranh mỹ cảnh thành một khung cảnh đau thương đến kỳ lạ

Dạ Nguyệt nhìn Cố Quân đứng phía trước, trên khuôn mặt không có bất kỳ thay đổi gì, nàng chỉ đứng đó và nhìn y như thế.

  Bộ dạng đó của Dạ Nguyệt vào trong mắt của Cố Quân chồng chéo lên những ký ức ở thế giới kia, y phảng phất lại nghe thấy âm thanh của nàng

" Cố Quân , ta chết đi , ngươi rất vui đúng không...? "

    Không!

Không phải!!

Cố Quân đi từng bước dài, ôm chặt lấy thân thể kia vào lòng

Xin đừng nhìn ta như vậy, làm ơn...

Y không ngừng run rẩy ôm nàng chặt hơn, nhưng theo từng động tác, y càng nhận ra...

Cơ thể nàng, không có nhiệt độ. Thậm chí, không nghe được tiếng tim đập.Sao có thể ?

" Kí chủ, cơ thể Ma tôn độc đã thấm vào xương tủy, tình trạng thế này không có gì là lạ "

Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên. Đoán chừng nếu nó có cảm xúc, hiện tại hẳn là đang cười nhạo y đi

Y xém chút đã quên, nàng ở thế giới này đã xảy ra chuyện gì.

" Bệ hạ, thân thể chủ tử không tốt... xin ngài đừng làm... tổn hại đến người nữa, chủ tử đã không còn gì nữa rồi..."

Cố Quân hiện tại duy trì tư thế ôm Dạ Nguyệt, nắm chặt tay cùng gương mặt không rõ hỷ nộ của y ở trong mắt tiểu cung nữ chính là tràng cảnh đe dọa cùng uy hiếp.

Cung nữ ở nơi này đều rất yêu quý Dạ Nguyệt bởi hầu hết đều là người nàng từng cứu qua.

Nha hoàn A Cửu là một cô nương mới tiến cung, tâm tính hiền lành lương thiện, nhìn vị chủ tử xinh đẹp ngày ngày trải qua cuộc sống như thế này đau lòng không thôi.

Trong lòng A Cửu, hoàng đế chính là bạo quân, có mới nới cũ, qua cầu rút ván.... đủ các loại tiếng xấu.

Vậy cho nên khi nhìn thấy Cố Quân đột nhiên lao đến ôm chặt lấy chủ tử nhà mình, A Cửu nghĩ ngay đến tràng cảnh không mấy tốt đẹp.

Giỏ hoa rơi bộp một tiếng, tạo thành tiếng vang thanh thuý trên mặt đất.

Nhìn nha hoàn đang không ngừng dập đầu cầu xin y đừng làm hại nàng, đáy lòng Cố Quân dâng lên từng hồi chua xót.

Đến cùng, nguyên chủ đã làm gì để nàng trở nên như thế này ?

" Lui xuống đi, trẫm sẽ không làm hại nàng "

A Cửu cắn chặt môi dưới, hành lễ, nhìn Dạ Nguyệt một lúc rồi mới chạy đi

Không gian lại trở về khung cảnh yên tĩnh vốn có.

Cố Quân ép bản thân tỉnh táo lại. Y nắm lấy tay nàng, chậm rãi đem mười ngón đan xen, đưa nàng trở về phòng

" Tay nàng lạnh thật đấy..."

" Bên ngoài nhiều gió, chúng ta về phòng đi ..."

               Nội dung chỉnh sửa : 22.06.21
                   "Tìm kiếm "_@AnDi

22.06.21
15:58

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro