Đồ Đáng Ghét (2)
Hoàng Minh_James Johnson
Sinh ngày 20/1
Cung Bảo Bình
Nhóm máu A
Tuổi 15
Sở thích: đọc sách,nghe nhạc, du lịch
Ghét: Những người hám tiền$$
Sợ: Chó( vì bị dị ứng)
Thành tích học tập: có thể giao tiếp bằng tiếng Việt,Anh,Pháp. Học rất giỏi
Ngoại hình: cao và cân đối (vì từng là người mẫu nhí),tóc suông và mỏng màu nâu hạt dẻ
Phong cách thời trang: giản dị, thanh lịch và năng động
Cha và mẹ người Mĩ nhưng ông là người Việt Nam
Tính cách: lạnh lùng, thông minh, giỏi bóng rổ
======================================================
Hoàng Minh đi từng bước đến chỗ của Bích Lan và Bích Nhi cũng làm cho mấy đứa con gái trong lớp trầm trồ về vẻ đẹp trai của cậu. Cậu bắt đầu ngồi xuống chỗ mình và lấy tập ra. Đúng lúc ấy cô giáo bảo Bích Lan hãy nói với bạn về bài học hôm nay. Bích Lan vâng lời và quay sang cậu, cười:
_Chào cậu,tôi là Tiêu Bích Lan. Hôm nay tiết đầu là môn Văn đấy, cậu lấy sách vở ra đi. Có khó khăn gì thì cứ hỏi nhé, tôi sẽ giúp
Nghe vậy, Minh cười lên, Để lộ chiếc răng khểnh rất đẹp làm cho mọi cô gái si mê, đáp:
_ Ừm, cám ơn Bích Lan.
Bỗng Bích Lan đỏ mặt, quả thật cũng có chút chút "rung rinh" với Minh khi thấy nụ cười ấy . Về phía Bích Nhi, cô luôn thích kết bạn mới với cả con trai trong lớp rất ít, chỉ lèo tèo mấy đứa. Cô mới nói đùa:
_ Hế- lô du :))) can du nói tiếng việt :))))) ha ha ha ha :Đ
Tưởng rằng cậu sẽ nở một nụ cười với cô giống như Bích Lan, ai dè cậu không những không cười mà còn nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng như băng ở Bắc Cực vậy. Cô mới nói:
_ Gì vậy? Tôi chỉ đùa thôi mà, giận rồi hả?
Bây giờ cậu không những không nhìn mà còn không đáp lại lời cô nữa. Cô mới tức giận nhưng vẫn cố kìm nén:
_ Này "Chém Chón Sừng" gì đó, đừng có coi người ta như không khí vậy nữa bạn mới ạ
_Cô không thấy là vào giờ học rồi à?Đừng có làm ảnh hưởng đến người khác nữa- Lời nói của cậu làm cho Tiêu Bích Nhi hết sức tức giận. Suốt hai tiết học cô không sao nuốt trôi nổi cục tức đang vướng vào mình.
Đến giờ ăn trưa, cô cùng Lâm Thiên Nhu xuống dưới căn tin. Vừa đi, Thiên Nhu hớn hở:
_ Nhi Nhi à, bạn mới đẹp trai quá nhỉ, tớ còn để ý thấy Uyên Thy nhìn cậu ấy không chớp mắt luôn đấy. Mà cậu sướng thật, được ngồi cạnh mới ghê chứ, tớ ghen tị lắm đấy.
_Này Nhu Nhu à, hắn ta chỉ được cái vẻ bề ngoài thôi chứ hắn ta... ĐÚNG LÀ ĐỒ ĐÁNG GHÉT!!!
Không thể kìm nén nổi, Nhi Nhi hét lên làm vang vọng khắp phòng ăn, mặc dù ai cũng biết cô có tiếng hét kinh khủng nhưng đến nỗi mà mọi người ở đó phải giật mình khiếp sợ thì không thể tưởng tượng nổi. Thảm nhất là Thiên Nhu, cô nàng đứng ngay đó nên việc cô bị tra tấn lỗ tai trầm trọng là lẽ đương nhiên. Vài giây sau, Nhu Nhu tội nghiệp đã phải đi vào phòng y tế với bộ dạng đáng thương vô cùng và theo chân chắc chắn là Bích Nhi đang cúi đầu hối lỗi.
Mọi sự việc diễn ra nhanh đến nỗi không ai dành sự chú ý đến một cậu con trai đang cố gắng che dấu nước mắt của chính mình. Cậu khẽ thở dài, lấy tay chùi đi giọt lệ rồi từ từ lê đôi chân đi đến lớp học trong sự cô đơn bao bọc lấy bản thân mình.
======================================================
Hết chap 2
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro