Chap 6 Rung động
1 mình, nó đang đi bộ trên con đường gần lâu đài cũng chẵng biết mình phải đi đâu nhưng nó biết nó không muốn ai quấy rầy tâm tư đag nhiễu loạn không ít của mình.
Nó là 1 đứa cẩn thận nhưng hôm nay tâm hồn vắt vẻo cành me của nó không phát hiện ra được có 1 người theo nó đã 2 giờ rồi và tất nhiên nó cũng không biết mình đã đi bao xa là đi bao lâu. Tâm tư của nó chỉ được kéo về khi người phía sao cất tiếng nói:
- Cô thật ra là đang làm cái quái dì thế
Bừng tĩnh, ờ thì thật ra đầu nó chỉ cách cột điện 2 cm. Nó củng nhận ra giọng nói ấy là của tên điên cướp mất nụ hôn đầu của mình. Shito thấy nó đứng im chẵng lên tiếng, cũng chẵng quay đầu lại nhìn mình, cứ như là bản mặt hắn không đáng đễ nó nhìn vậy, hắn cảm thấy có 1 cảm giác như là bực bội vây lấy nhưng cũng chẵng biết là vì sao. Chợt nó lên tiếng
- Tôi chĩ muốn yên bình, sao mọi người cứ thích làm tôi tỗn thương, có phải tôi quá yếu đuối rồi không?
Thân hình mõng manh cũa nó lay nhẹ trong gió, giọng nói êm nhẹ nhưng mờ ảo, nó như 1 đóa hoa cứ sợ mạnh tay tất cả sẽ vỡ vụn. Không kềm lòng được Shito bước lên ôm lấy nó vào lòng. Rơi vào lòng ngực vạm vỡ của người phía sao tâm tình của nó hồi phục ích nhiều
Shito cũng chẵng biết tại sao bản thân mình lại hành động như vậy, nhưng ý thức của hắn chĩ muốn che chỡ cho nó, bảo vệ nó tránh khỏi mọi tỗn thương, những cảm giác mới lạ không ngừng xâm chiếm trái tim hắn, mà chính bản thân hắn cũng không hiễu được đây là loại cảm giác gì, có 1 số thứ đang dần thay đổi mà chính hắn cũng chã mảy may nhận ra.
Một lúc sao, khi Kana dần thanh tĩnh lại, cô vội vàng đẩy Shito ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên
- Ôm thì cũng ôm rồi, đỏ cái gì mà đỏ nhà cô ở đâu tôi đưa về (>.< không biết xấu hổ)
Hắn chỡ nó về. Căn nhà vắng vẻ quá khiến nó phát sợ, cô đơn quá, lạnh nữa. Chợt nó nge tiếng xe khỡi động. Nó chạy ù ra ôm lấy hắn, tên kia cũng không hiễu chuyện gì xảy ra nhưng cứ đễ mặc cho nó ôm. Ôm chán nó thả hắn ra, không biết làm gì cho đỡ ngượng nó cứ dày dày cái nếp áo mãi. Lúc sau hắn nói :
- Làm sao thế?
- Tu..i tuiii à tuui à nhà vắng quá tui sợ
- Muốn tui ở lại phỡ hônnnnnnnn_ hắn cười nham hiễm
- Lượn ngay cho bà đừng có giở cái nụ cười nham nhở ấy ra đây
- Không thôi, ta vềềềềề
Hắn lượn thật!! Mẹ nó giỡn thôi màààà, gào khãn cả giọng hắn vẫn chạy mất. Tên c**, chả sao bà đây đâu chĩ có mình ngươi đễ bầu bạn
- Alo, yuki à trẫm đag buồn nhà trống nữa, gió thỗi lạnh lẽo mi ỡ đâu về ngay với trẫm
- Khụ..ụ..ụ mấy người hầu đâuuu
- Đuổi hết rồi
- Whyyyyyyy?
- À ý ta là mấy người đó chĩ được làm việc lúc ta không có ỡ nhà thôi
- À bây giờ tiễu nhân không tới với Hoàng Thượng được đâu, ta đi xa rồi_ Yuki nói mà mặc méo xẹo
- Ngươi đi đâu dám bỏ rơi trẫmmmmmm
- À tiễu nhân thật kô tốt a, mà nói luôn là con yone cũng đi luôn rồi, tụi này đi Pháp chơi vài ngày
- Tại sao các ngươi bõ rơi taaaaaaa hã đồ phãn trắc, ta nhất định sẽ lăng trì tru vi tam tộc tất cả các ngươiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Títt
Yuki nhìn yone cười khỗ, xong rồi, tiêu thật rồi, nó đòi lăng trì tụi mình đấy, hay mình cứ ở bên pháp luôn đi khỏi về Nhật
- Xì con nhỏ đó là sợ nổi dì đễ anh lo_ Toya lên tiếng
- Tụi mình đi hẹn hò sau dắt nhỏ theo được_ lần này là Haki
- Cái đậu, tốt nhứt là các ngươi đi luông đi, các ngươi mà về đây ta nhất định róc xương các ngươi
- Cậ..u cònnn đó..ó s..aooo, mình rõõ rà..g nge..e tiế,,g tút mà_ Yuki run như cầy sấy
- Nhờ trẫm bấm nhầm nút nên mới nge được câu chuyện của các ngươi, chúc chuyến đi vui vẽ nhe hônnnnn, trẫm là trẫm thương các ngươi nhấtttttt. Tít
Vút, nó vung chân lên đá và cục đá kế bên khiến nó bay vèo đi, ấm ức, bực bội, chả biết trút vào đâu. Tên kia vừa chạy xe vòng lại nhém tí nửa ăn cục đá vào đầu tức tối gào lên:
- Tôi có đi luôn đâu và ném đá vào tôi, cô điên à
- Biến, biến ngay cho tôi, cút lượn hết điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Thấy nó nỗi khùng, hắn nguội ngắt. Chống xe chạy lại gần nó:
- Sao thế, lại đâyyy ai chọc gẹo dì mặt bí xị thế
- Hức tụi nó bõ tui đi chơi hết rồiiiiii_ vừa nguôi nguôi hắn bỗng động vào nổi đau của nó làm phần ấm ức tức tưởi trào ra
- Nín đi, tôi ỡ lại đây với cô mà, khóc dì, tôi có mua đồ ăn kìa
Lúc nảy do tâm trạng bất ỗn nó chẵng quan tâm hắn quay lại làm dì chỉ muốn trút giận thôi, dờ nhìn lại hắn mua nhiều đồ ăn thật. Vậy là tối đó hắn với nó có một bửa ăn hoành tráng. Nó sống một mình từ nhỏ nên chuyên nấu ăn với nó không thành vấn đề. Hắn ăn rất nhiều. Ờ thì cứ việc, mà ăn xong hắn phủi môg đi mấtt
- Đứng lại, đi đâu đó
- Xem tivi chứ đi đâu_ hắn khó hiểu nhìn nó
- Nè ăn no rồi phũi môg đi hã, đi rửa chén, tivi cái nồi
- Ai rửaaaa
- A chứ ai
- Cô bắt Vương tữ của Knight rửa chén, đùa tôi à_ hắn nhăn mặt
- Có rửa hay khôngggggggggg_ nghiêm mặt
- Ờ thì rửa
Nó đứng kế bên xem hắn rửa chén, thĩnh thoãng:
- Nè a phải nhúng vào nước trước rồi hãy rữa
- A bỏ xà bông lên miếg xốp chứ rữa không sao mà sạch
Cứ thế đến cái đĩa thứ 5 thì xảy ra chuyện
Xoãng
Nó từ phòng khách chạy xuống
- Sao thế??
- Nóó trơn trơn thế nào ấy, tôi trượt tay_ hắn nhăn nhó
- Thôi để đấy đi, mai người hầu dẹp, nhà tôi không có dư đĩa cho a đập đâu
- Thế mà cũng bắt tui rửa cho bằng được đấy
- Có ăn thì có rửa làu bàu cái dì
Shito bỗng im bặt
- Dì thế_Kana khó hiễu
- Lại đây
Vừa lúc Kana vừa đi tới Shito bỗng chụp tay cô lại kéo mạnh về phía mình Kana mất đà lao thẵng về phía Shito và thế là nằm gọn trong lòng người ta
- Nè tên dê già kia làm dì..ưm..ưm
Shito cuối xuống đúng lúc Kana vừa ngẫn lên thế là môi chạm môi, như có một dòng điện vừa xẹt qua, cảm giác ngọt lịm mềm mại khiến Shito cảm thấy thật là ngu ngốc nều buông ra lúc này, anh luồn lưỡi qua khám phá khuôn miệng nhõ nhắn của cô , đùa nghịch với Kana khi cô bé đag cố lẩn tránh, đến khi Kana sắp hết hơi anh mới luyến tiếc buông ra
ten ten ten tèn :)) chap sao nóng nha :)) với lại mình sắp ra 1 truyện mới, hy vọng truyện này mình có thễ tiếp tục viết, khi nào ra mình sẻ thông báo sau nha *nháp mắt*, à còn nữa, mấy bạn vote tui đi, vote đễ ta có động lực viết tiếp, vote vote vote đêêêêêe
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro