Chương 16: Nguyện là người của chàng ( thịt 18+)
Hai người trán kề trán nhìn nhau đấm say rồi từ môi của cả hai cũng trạm vào nhau, nụ hôn rất dịu dàng, ôn nhu không tưởng, rồi từ từ nụ hôn của hoàng tử càng ngày nồng nhiệt hơn, lúc này Carol như có một luồng điện chạy dọc cơ thể mình, tê dại cả người hoàn toàn mất đi tự chủ, tựa hẳn vào người Izumin để mà thờ dốc.
Izumin tiếp tục cắn mút bên ngoài môi mọng, cứ như muốn nhai nuốt, in sâu luôn hình dáng đôi môi anh đào ấy
Carol cảm thấy hơi thở như dần bị rút cạn, hé miệng hít thở liền lập tức bị Izumin chóp thời cơ mà đưa lưỡi vào trong, cái lưỡi của hắn nếm hết từng giọt mật ngọt ngào, quấn quít cùng cái lưỡi đinh hương, cơ thể Carol mềm nhũn, hoàn toàn phó mặc cho Izumin tung hoành ngang dọc. Lưỡi cũng lưỡi quấn giao triền miên, nóng bỏng, mang theo hơi thở gấp gáp. Cánh tay mềm mại của Carol luồn qua sau đầu của Izumin tìm chút điểm tựa, non nớt phối hợp cùng hắn. Nhận thấy người ngọc môi đã đỏ ửng lên vì thiếu dưỡng khí hắn mới luyến tiếc buông ra. Giữa hai người còn xuất hiện một sợi chỉ bạc lấp lánh.
Izumin lúc này bế bỏng cả thân người Carol lên trở về giường của mình, đặt Carol xuống và phủ cả người lên. Đôi mắt dịu dàng mang theo vài phần ham muốn, hơi thở nóng rực, hô hấp gắt gao giữa hai người càng khiến bầu không khí thêm phần nóng bổng. Izumin đưa ngón tay miết theo kiều môi đã bị hắn hôn sưng đỏ, căng mộng như quả anh đào mộng nước, cả người hắn nóng ran khi nằm trên thân người của nàng.
- Carol ta thực sự rất hạnh phúc khi được có nàng.
Carol mặt đỏ như gấc, cảm nhận phía dưới hạ thân có gì đó nóng hổi, liên tục cọ sát, Carol hít một hơi sâu, thấy người thương trong lòng có chút run lên, hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bé nhỏ như muốn vỗ về an ủi.
- Đừng sợ ta sẽ nhẹ nhàng hết mức có thể, để nàng cảm nhận được tình yêu của ta.
Carol húp một ngụm khí cả người bất giác cứng đờ, Carol ngại ngùng mà quay đi, nhưng Izumin đã kịp chặn lại, đem mắt nàng đối diện vào mắt mình.
- Nhìn ta.
Giọng nói như ra lệnh, lại như an ủi sủng nịnh. Carol hai mắt xanh long lanh phủ một tầng hơi sương. Izumin nhẹ nhàng đặt lên mí mắt một nụ hôn, rồi chuyển hướng mục tiêu, đến phía môi mộng, luồn lách, quấn quýt. Dây dưa kiều môi một khắc, Izumin buông môi mộng ra cắn nhẹ vào tai Carol, hơi thở nóng rực, mang theo phần ái muội, giọng nói đầy tình dục.
- Cho ta...
Carol cắn môi cảm nhận từng cái hôn của Izumin thả xuống. Izumin hôn nhẹ lên vành tai, hôn xuống cái cổ trắng nõn, nút mạnh một cái để lại dấu hoa đỏ rực như hồng mai trên tuyết, vừa diễm lệ vừa ái muội, đóng dấu chủ quyền.
Izumin tiếp tục đóng dấu lên làn da trắng hồng, lưỡi nhè nhẹ lướt qua cái xương quai xanh non nớt, mút nhẹ. Sau đó chuyển trở về bắt lấy môi mộng, đem lưỡi Carol triền miên quấn lấy. Bàn tay nhẹ nhàng trút bỏ từng lớp y phục vướng víu, đem thân thể Carol trắng hồng hiện ra trước mắt. Mùi thân thể thơm nhẹ nhàng mà quyến rũ, thân thể như ngọc mát lạnh theo mảnh vải khẽ bung ra. Hai bộ ngực sữa non mềm, tráng nõn hiện ra dưới tầm mắt của Izumin. Izumin hút một ngụm khí lạnh, kiềm nén cơn ham muốn mạnh mẽ có giật bên dưới cách rốn ba tấc. Izumin đưa bàn tay to lớn, ấm nóng và thô ráp vuốt ve làn da trắng hồng mịn màng. Izumin hôn nhẹ lên môi mọng, cử chỉ hết sức nhẹ nhàng, nâng niu như trân bảo. Đôi bàn tay lớp chụp lên hai bộ ngực sữa trắng nõn, nhào nấng thành muôn hình vạn chạn. Rồi hắn chuyển dời, cắn nhẹ lên cái nụ hồng hoa anh đào, nút lấy cái nụ hồng anh mà bú nút. Carol bất giác phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ. Cả thân người run rẩy không thôi. Khuôn mặt tuấn mĩ mê hoặc của Izumin, từ trước nàng nâng lên, đôi măt yêu mị mê ly, giọng nói ôn nhu sủng nịnh.
- Đau không?
Carol rất muốn trả lời nhưng cả thân thân thể như bị rút kiệt sức lực. Carol khẽ mở miệng khẽ mở miệng muốn nói cho hắn biết cảm giác nhưng chỉ phát ra tiếng ngâm khe khẽ.
Izumin đột nhiên hưng phấn hơn, mạnh mẽ chụp lấy bộ ngực mà nhào nấng, dục vọng trong hắn ngày càng mạnh mẽ, phía dưới hạ thân lại cứng rắn cọ sát đến căng chướng, ngón tay thon dài của Izumin lại bắt đầu chạy loạn cơ thể kiều mị, rất nhanh chạm phải nơi bí mật nhất người con gái hắn yêu. Hắn khẽ ấn một cái, Carol khẽ giật bắn người theo tiếng rên. Đôi mắt Izumin lúc này đã nhuốm đậm tình dục. Ánh nến mờ ảo không rõ càng tăng thêm sự kích thích.
- Izumin...
Carol sợ hãi phát ra tiếng động nhỏ. Izumin liền cười dịu dàng, trấn an nàng, hôn nhẹ lên vầng trán một nụ hôn rất dịu dàng, nhìn mĩ nhân yêu kiều, mãi tóc vàng buông tán loạn, đôi mắt mờ mịt ngập nước. Izumin vẫn rất cố kiềm nén cảm giác muốn đâm mạnh thật sâu mà thay bằng động tác hết sức nhẹ nhàng, nâng niu nàng như là bảo vật.
- Đừng sợ...
Mảnh quần lót mỏng, vật che chắn cuối cùng cũng rất nhanh bị lột ra, lộ ra nơi vùng bí ẩn thầm kín nhất. Đôi chân trắng hồng được giang ra, Izumin nhìn không chớp mắt vào nơi tươi đẹp nhất. Hắn bất giác thốt lên, sững người nhìn vào nơi thần bí.
- Carol nơi này thật đẹp.
Carol ngại ngùng đặt tay che lấy, khuôn mặt đã đỏ như trái cà chua, giọng nói nhẹ nhàng thốt lên.
- Đừng nhìn...
Izumin hít một ngụm khí, điều hoà hơi thở, khắc chế dục vọng đang kêu gào, vỗ nhẹ vào tay Carol, khẽ đem tay mở ta, giọng nói vỗ về.
- Ngoan, không sao đâu.
Carol mặc kệ hắn, nhắm mắt ngượng ngùng, hai bàn tay gắt gao, bám lấy cổ hắn, Izumin thấy Carol đã buông tay thì mỉn cười hưng phấn, cúi người thấp, đem hai ngón tay, tách ra hai vết hồng ra. Da thịt hồng non mềm, bên dưới đã sớm ẩm ướt. Izumin khẽ cúi đầu, cái lưỡi nóng hổi, đưa nhẹ vào phần thịt hồng non, đùa giỡn với đỉnh tròn tròn nhạy cảm.
Cả thân thể của Carol co rút, trong miệng ngâm khẽ vài tiếng yêu kiều. Mật ngọt càng càng tuôn trào theo sự kích của Izumin. Hắn vùi miệng vào sâu, đón lấy hết những giọt ngọt ngào. Rồi cái lưỡi nóng bỏng bất chợt đâm sau vào trong, di chuyển tán loạn, những ngón tay thay phiên nhau tàn phá cánh đồng mộng mơ. Mật ngọt càng tuôn nhiều rồi chợt phun ra như thác đổ.
- A!
Carol khẽ kêu lên một tiếng, Izumin rất nhanh trút bỏ hết y phục trên người mình. Hắn ôm lấy cơ thể mềm mại của Carol, đem hai tay nàng giữ chặt trên đỉnh đầu. Hắn cúi đầu quấn quýt hôn lên kiều môi, đùa giỡn với cái lưỡi nhỏ trong khi bàn tay còn lại không an phận mà ra vào, phá phách nơi ẩm ướt.
Từng tiếng rên rỉ khe khẽ đều bị Izumin nuốt lấy. Vì vậy mới lên đỉnh co rút vài cái lên tới cao trào. Hô hấp mãnh liệt thỏ dốc. Izumin đem hai chân Carol tách ra, tiểu phân thân căng cứng đặt vào giữa mà cọ sát lên xuống. Izumin khẽ gặm vành tai Carol, hơi thở đậm phần dục vọng, ham muốn càng lúc càng khó khắc chế.
- Carol, cho ta...
Carol đỏ mặt hẳn, tuy không nhìn thấy nhưng lại cảm nhận rõ ràng của tiểu phân thân đang ma sát mãnh liệt bên ngoài, thân thể phút chốc cứng đờ, ngại ngùng một lúc mới nhè nhẹ gật đầu. Izumin được sự cho phép thì từ từ đút vào, còn nhẹ nhàng an ủi.
- Thả lỏng, nếu không sẽ đau lắm.
Carol nghe lời, dần dần thả lỏng người. Izumin đem tiểu phân thân tiến vào, nhận thấy người bên dưới lại vì sợ mà cứng đờ, vách thịt non mềm đột ngột siết chặt, ẩm nóng đem phần đầu vừa vào được một xíu cũng phân thân bao lấy. Izumin hừ nhẹ một tiếng, liên tục khắc chế cảm giác đâm mạnh mà tiếp tục xoa dịu người thương.
- Ngoan nào, thả lỏng người đi.
Carol sợ hãi, bấu víu lên lưng Izumin rồi từ từ thả lỏng. Tiểu phân thân được tự do liền tiến vào thêm một lúc, đụng phải vách ngăn mỏng manh, rất nhanh đem môi phủ lên môi mộng, hạ thân động một cái, nuốt lấy tiếng rên rỉ của người thương. Hạ thân Carol đau co thắt dữ dội, siết càng chặt cái to lớn vừa xâm nhập. Carol nước mắt giàn dụa, khóc nức nở vì đau. Izumin nhẹ nhàng vỗ về, cơ thể cơ thể để yên cho bên dưới Carol tư từ quen thuộc với hình dáng đó, liên tục hôn trấn an, ôn nhu mà nói:
- Ta yêu nàng.
Carol cũng dần dần bớt đau, mềm mại vô lực, Izumin lúc này koiws động thân, chầm chậm ra vào.
- Ưm... A...
Tiếng rên rỉ càng lúc càng dữ dội theo từng nhịp chuyển động của Izumin. Carol nằm bên dưới, như một con búp bê yêu kiều để mặc hắn càn quấy. Cảm giác khác lạ dần dần ập tới, một sự sung sướng mãnh liệt áp đảo cơn đau ban đầu. Dướ sự dẫn đăt của Izumin, cơ thể dần dần có chuyển biến lớn. Không còn đau xé rách tâm can như ban đầu, thay vào đó là sự thích ứng chậm rãi, mơ hồ. Carol theo cái hôn dẫn dắt nóng bỏng của Izumin, dần dần tiếp nhận tiếp nhận cái khoái cảm kỳ lạ. Thân thể Carol bây giờ đã hoàn toàn thuộc về hắn. Izumin kích động, hôn lên khắp nơi trên cơ thể Carol, mạnh mẽ đánh dấu chủ quyền khắp cơ thể, chuyển động bên dưới cũng càng lúc càng nhanh càng mạnh hơn, tiến sâu hơn vào bên trong.
- A... a...
Carol không thể kiềm nén được âm thanh phát ra từ cuống họng, càng kích thêm cái dục vọng đã phát ra của Izumin. Hắn càng động nhanh, như một cổ máy mạnh mẽ tất công ồ ạt.
- Carol nàng đã trở thành người của ta mãi mãi, ta sẽ không bao giờ buông tay nàng ra.
Izumin động thật mạnh, thật nhanh, gọi tên Carol theo cơn khoái cảm, tiến sâu vào bên trong, ấm áp đem người thương đạt đến cảm giác vô cùng sung sướng của khoái cảm đó. Trong phòng màn che lay động, một mảnh động lòng người, tình cảm mãnh liệt, quấn quýt, hai người gắt gao ôm nhau, dây dưa thật sâu. Tiếng thở dốc mạnh mẽ, tiếng ngâm khẽ kiều mị, tiếng hoan ái và chạm dữ dội, cùng tiếng nhịp đập hoà cùng nhau, hoà quyện với nhau khăn khít không dứt...
Hoàng tử mới sáng sớm thức dậy thấy người thương đang ôm chặt hắn vào lòng, hắn vui mừng khôn siết vì nàng đã thành người của ta mãi mãi, nàng không còn có thể đi đâu nữa và ta sẽ không bao buông nàng ta một lần nào nữa. Carol khẽ mở mắt nhìn người bên cạnh là hoàng tử thì nàng cũng chỉnh lại thân thể thoải mái, mà tựa vào lòng ngực rộng lớn của hắn, tận hưởng cảm giác được hắn sủng nịnh ôm lấy, Carol bất giác thiếp đi lần nữa, trên khoé môi còn vương nụ cười hạnh phúc.
Izumin nhìn Carol bên cạnh mỉn cười ấm áp, hắn rất là vui vẻ. Carol người con gái hắn yêu khiến hắn vứt bỏ tự tôn của một hoàng tử mà đi theo từng bước, từng bước một để nắm giữ trái tim nàng, giờ đây nàng đã là vợ hắn, là thê tử mà hắn thương yêu nhất cuộc đời này. Hắn rất vui, rất hạnh phúc. Một cổ máy ấm áp ngọt ngào lan toả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro