Chương 1
Kính koong.............
Nghe thấy tiếng chuông cửa, bà Mary - người giúp việc của nhà Rido liền đi ra mở cửa. Trước mặt bà là một cô gái xinh đẹp. Mái tóc màu tím hồng được buộc cao. Đôi mắt tím nhạt long lanh như hồ nước thu. Làn da trắng hồng mịn màng ẩn dưới chiếc áo trắng mỏng. Đôi môi đỏ mọng như trái sơry chín luôn mỉm cười dù có chuyện gì xảy ra. Quả đúng là con gái của tỉ phú Mĩ.
- ** Mary, con về rồi đây - Một giọng nói trong vắt vang lên khi thấy bà
- Xya, cô về sao không báo trước cho mọi người - Bà vui mừng - Để tôi vào báo với bà chủ và cậu chủ
- Con muốn mọi người bất ngờ mà. Mẹ và anh con đang ở trong phòng khách ạ?
- Ừ. Bà chủ từ sau ngày cô Carol mất tích rất mệt mỏi. Cô vào thăm bà đi. Để hành lí đấy tôi xách cho
Vừa nói chuyện cả hai vừa bước vào nhà. Mẹ nàng - bà Rido đang ngồi nhâm nhi trà và ngắm phong cảnh sông Nil. Khuôn mặt hiền từ vì sự lo lắng, đau buồn mà nhanh chóng xuất hiện nhiều nếp
nhăn. Đôi mắt sáng ánh lên chút mệt nhọc. Nhìn bà mà Xya cảm thấy thương quá. Những lúc bà cần có nàng ở bên thì nàng lại ở xa. Còn anh nàng - một chàng trai tài giỏi, đẹp trai trong mắt mọi
cô gái, dưới đôi mắt đen luôn nhìn thẳng về phía trước xuất hiện vết thầm quầng mờ nhạt, một điều rất ít thấy trước đây, chắc hẳn anh phải mệt mỏi lắm - ở bên cạnh mẹ và cầm trên tay một
quyển báo kinh tế nào đó.
- Mẹ, anh, con về rồi này
Nghe thấy tiếng nói, cả hai cùng nhìn lên
- Xya - đồng thanh. Xya chạy vào xà xuống lòng mẹ như hồi nhỏ thường làm. - Con nhớ mẹ quá!
- Con bé này, không nhớ anh à - Raian - anh trai nàng lên tiếng, tiện thể cốc vào đầu Xya một cái nhẹ
- Đau em - Xya nhăn nhó - Anh đánh em, không thèm nhớ - Lè lưỡi
- Sắp thành thiếu nữ rồi đấy công nương ạ
- Em còn nhỏ chán, mới có 16 thôi, ông già thích bắt nạt trẻ con
Lại một cuộc chiến sắp bùng nổ. Bà Rido thở dài. Hễ mấy đứa con bà gặp nhau là lại cãi nhau vì mấy cái lí do rất không đâu. Đúng là thương nhau lắm cắn nhau đau
- Nếu mà có chị Carol ở đây thì anh thua em là cái chắc - Vừa nói đến tên Carol, không khí bỗng trùng xuống - Em... em xin lỗi
- Xin lỗi gì hả con gái - Bà Rido cười nhẹ - Con có lỗi gì đâu
- Cảnh sát sẽ tìm được chị ấy thôi, phải không anh Raian
- Đúng rồi đấy - Raian đồng tình với em gái
- Thưa bà chủ, bữa trưa đã sẵn sàng - Bà Mary từ trong bếp đi ra
- Con vào thay đồ đi, rồi ra ăn - Nghe lời mẹ, Xya đứng dậy và bước về căn phòng yêu dấu của mình
Cuộc sống của Xya trước đây vốn rất hạnh phúc. Ba là tỉ phú Mĩ. Anh là giám đốc công ty xằng dầu lớn. Gia đình có truyền thống theo ngành khảo cổ. Carol - chị gái nàng học theo ngành đó tại
trường đại học Cairo. Tuy nhiên, Xya thích tự do nên đã cố gắng học xong chương trình đại học khoa Y học rồi thực hiện ước mơ đi du lịch. Việc ấy không có gì khó vì nàng vốn là khá thông minh,
nếu không muốn nói là một thiên tài. Chỉ có chuyện đi du lịch mới là nan giải. Cả ba anh em phải cùng nhau thuyết phục ba mẹ, rồi nàng còn phải vượt quá bài thi gồm đầy đủ các việc để chăm
sóc bản thân khi ở một mình. Cuối cùng, tháng 10 năm ngoái, nàng đã được đồng ý. Một hôm, đang ngồi ngắm sông Sen ở Pháp cùng bạn, nàng nhận được tin báo cha bị rắn hổ mang cắn, không
qua khỏi. Chị gái thì mất tích. Nàng vội vã đặt vé máy bay quay về...
- Xya, làm gì lâu vậy. Nhanh lên. Cơm canh nguội hết rồi - tiếng anh nàng vọng từ tầng dưới
- Em xuống ngay đây..........
o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o
Đây là đâu nhỉ ? Trần nhà được trang trí bằng những bức bích họa tinh xảo. Những cuốn sách nằm ngay ngắn trên những giá sách dài bất tận. Những chiếc ghế gỗ nhỏ nằm rải rác khắp nơi. Không khí hoàn toàn yên ắng, chỉ có tiếng thì thầm khe khẽ. Đây chẳng phải là thư viện trung tâm sao ?
Sau khi nhìn xung quanh để nhận biết mình đang ở đâu, Xya mới nhìn xuống tay mình. Nàng đang cầm một cuốn sách khá dầy. Bìa sách vẽ những họa tiết mà nàng vẫn nhìn thấy trên món đồ khảo cổ của cha. Trang đầu tiên của cuốn sách ghi một dòng chữ :
Thần chết sẽ trừng trị kẻ nào phá rối giấc ngủ của hoàng đế
Những trang tiếp theo, nàng thấy loáng thoáng những cái tên : Xya , Izumin , Carol, Menfuisư, Asisư,... làm nàng thấy cực kì tò mò xem cuốn sách viết về cái gì.
- Xya, dậy đi, con gái gì mà suốt ngày ngủ thế, công chúa ngủ, dậy đi - Tiếng Raian vang lên làm Xya giật mình
- Hơ, anh Raian. Gió mát quá làm em buồn ngủ. Gì mà công chúa ngủ. Có phải tại em đâu - Sau khi tỉnh táo, Xya lại chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến tranh
- Không cãi nhau nữa. Đi ra xe. Mẹ đang đợi để đi mua sắm gì gì đó cho công chúa đấy
- Lại mua sắm. Mệt chết đi được. Mấy hôm nay hôm nào cũng đi mà. Nghỉ không được sao ? - Xya nhăn nhó bước ra xe
- Nhanh lên. Anh còn phải đến công ty - Raian giục em
Lên xe xong, Xya quay ra nói với mẹ :
- Mẹ ơi, hay là đi đến thư viện đi. Mình mua bao nhiêu là quần áo, con dùng sao mà hết được - Con muốn mượn vài quyển sách đọc
- Ừ, cũng được, tùy con - Quay sang nói với Raian - Vậy thì con cho mẹ đến thư viện trung tâm vậy (Thư viện trung tâm chính là Chủng viện Strahov - Thư viện Thần học - Prague - Tiệp
Khắc, do chưa được đến thư viện nên tìm đại thư viện nào đẹp cho vào)
Các tòa nhà hiện nay tọa lạc tại Chủng viện Strahov chủ yếu được xây dựng trong các thế kỷ XVII và XVIII. Nhưng khu vực được xem là lộng lẫy nhất và có giá trị nghệ thuật nhất chính là Thư viện Triết học và Thần học.
Nơi đây lưu giữ một số lượng trước tác Thần học vô cùng vĩ đại, với trên 200.000 quyển sách, trong đó có cả các tác phẩm in ấn nổi tiếng như Christoffel Plantin từ Antwerp.
Những bức tranh bích họa trên trần nhà tại Thư viện Thần học được biết là phải mất 4 năm mới hoàn thành. Chúng mô tả các công việc của những thủ thư đã từng làm việc tại thư viện này.
Trong sảnh của thư viện còn lưu giữ một vài các tác phẩm về địa lý và thiên văn học có từ thế kỷ XVII. (theo những thư viện đẹp nhất thế giới)
Quay trở lại với Xya. Sau khi đến thư viện, nàng không biết nên bắt đầy từ đâu khi ở đây có quá nhiều sách. Nàng không nhớ được cuốn sách có tên là gì vì vậy phải đi tìm từng chỗ một. Đúng lúc tuyệt vọng thì nàng bỗng thấy có một sức mạnh nào đó bao quanh lấy mình. Trí óc nàng dường như tê liệt. Đôi chân cứ tự động bước đi. Khi nàng bắt đầu điều khiển được hành động của mình thì đã thấy trước mặt là cuốn sách trong mơ.
Đọc xong cuốn sách, Xya không biết có nên tin nó là sự thật không. Tuy nhiên, nàng biết, không thể để Raian biết về quyển sách này. Anh ấy mà đọc được thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Raian đúng là một người rất biết kiềm chế. Là con người, kiềm chế cũng phải có giới hạn. Với Raian, gia đình chính là cái giới hạn đó. Hơn nữa, người phải chịu khổ cực lại là một trong hai đứa em gái bé nhỏ của anh. Nhưng, nàng phải làm gì với quyển sách bây giờ, sớm muộn nàng cũng phải trả nó cho thư viện thôi. Thở dài. Chuyện đến đâu hay đến đo vậy. Sáng mai, nàng sẽ đi trả cuốn sách này ngay. Còn chuyện của chị Carol, nàng sẽ phải liều một phen
- Xya, sao con không ở nhà thêm vài hôm nữa? - Bà Rido hỏi. Bà và Raian đang ở sân bay tiễn Xya
- Mẹ à, bạn con bị ốm. Con phải sang đấy ngay xem có giúp được gì không. Có lẽ khoảng một tháng nữa con mới về, cũng không biết có viết thư hay gọi điện về cho mẹ được không nữa -
Xya nói, với nụ cười vẫn luôn thường trực trên môi - Nhưng mẹ yên tâm, con luôn khỏe mạnh mà. Với lại, con là thủ khoa ngành Y, sẽ chẳng có chuyện gì đâu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro