Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 93: Tụ họp


Ảnh tuân lệnh mang  đám người Cửu Thập phân chia các hướng đi bắt nội gian. Nhận được chỉ lệnh, tất cả các phân đường đồng loạt hành động, đem sòng bạc, tửu lâu, tiểu điếm, nhà dân, miếu hoang một lượt trừu rớt nội gián. Tất cả đều được Vân Ngôn huấn luyện bồi dưỡng tinh nhuệ. Lần này hành động không chút nào báo trước, nhanh mạnh như sấm rền làm địch không kịp trở tay.
Cửu bắt được vài tên cầm đầu liên lạc mang về, trước khi đi đem căn cứ của chúng đốt sạch thành tro. Bên này trong quân những người còn lại lần lượt đem nội gián bắt nhốt. Tới mức tướng lĩnh phụ trách tiểu  binh không thể nói gì. Tổng cộng soát ra hơn gần 1000 nội gián trà trộn, trong đó còn có phó Đô Uý, có thống lĩnh tuần phòng, những người này đem ra ánh sáng không khỏi khiến toàn bộ quân doanh khiếp sợ. Nếu không bắt được bọn họ, không chừng khai chiến hành động quân Minh sẽ gặp hoạ khôn lường.
Những tên có chức vụ trong người, biết chút thông tin đều bị Ảnh mang đi tra khảo.

Một bên Vân Ngôn cho thuộc hạ hành động, một bên cùng với các tuớng lĩnh nghị sự. Đại Hoàng tử ngồi ở ghế chủ vị,  nhìn tất cả tụ họp đông đủ bên dưới rồi mở miệng.

" Phó Soái nhưng là muốn đích thân đi thủ Lệ Thành.?"
Vân Ngôn chắc nịch đáp:
" Đúng vậy, Lệ Thành vị trí cực kỳ quan trọng, so với các thành khác chỗ này phòng ngự yếu hơn. Đệ suy đoán quân địch sẽ tấn công Lệ thành. Hơn nữa ở đây có Đại ca trấn giữ, không sợ quân địch làm càn. "

Một vị khác tướng lãnh nói ra ý kiến.
" Thuộc hạ thấy là có khả năng, nhưng mấy ngày nay binh lực quân Tề đều tập trung binh lực ở Thiên Phong thành, muốn đánh vào quân chủ lực. Hạ Thiên Phong Thành có thể bao quát các thành lân cận, cắt chi viện..."

" Chúng ta chưa nắm rõ được hướng tấn công của địch, vẫn là nên thận trọng. Tứ đệ, ngày mai đệ điểm binh 5 vạn tướng sĩ rời đi thủ Lệ Thành. Ta nghĩ nếu từ Lệ Thành từ thủ chuyển sang công Bình Thành cũng không phải không có khả năng. "

Vân Ngôn đáp lại lời Thượng Quan Tấn Sinh
" Đệ cũng vừa có ý muốn xuất binh thăm dò địch. "
Còn lại tất cả mọi người cùng quan sát hệ thống phòng hộ của hai bên, nhất thời doanh trướng một hồi náo nhiệt.

Tan nghị sự, Vân Ngôn đạo truyền tin cho Zero mang người xâm nhập Tề Quốc tìm hiểu tin tức Quận Chúa rơi xuống. Cô nhận được thư từ Nhược Hi gửi tới, ngày mai hai người bọn họ sẽ tới nơi. Vân Ngôn xem thư không hiểu sao có chút đau đầu.

_____-______-_____-____-______-________-

Đêm đến, Vân Ngôn điểm người đầy đủ mang theo nhân số tất cả đều mặc đồ màu đen, chân tay cũng trát mực màu đen để dễ hoà vào đêm tối. Kế hoạch chính là lợi dụng bóng tối, tốc độ để tiếp cận địch bên ngoài thành một trăm dặm bố trí cung thủ.

Sở Hàm gật đầu, Vân Ngôn hiệu lệnh cho đồng loạt đuốc trên tường thành triệt xuống, thời gian là nửa nén hương. Toàn tường thành nhất thời rơi vào hắc ám. Bọn họ vừa lúc ánh sáng bất ngờ biến mất dùng khinh công rơi xuống tường thành, sau đó lại nhanh chóng di chuyển nhanh rời khỏi, cuối cùng tiếp cận gần tới mục tiêu, theo hiệu lệnh của Vân Ngôn nằm rạp xuống bò đi.

Sở Hàm dùng thị lực siêu việt quan sát phía trước, thấy rõ phía trước lắp bẫy rập cơ quan báo cáo lại. Phía trước chưa thấy địch tập. Nàng phi thân lên phía trước đem chúng toàn bộ phá hủy. Bởi vì trên thành bổng dưng dập đuốc, thám báo của địch sinh nghi, chúng không quan sát được cụ thể tình huống cho nên phái người tiến gần thành để quan vọng. Sở Hàm nhanh lẹ phóng ra ám tiễn giết ba kẻ đi tới khi mắt chúng vẫn đang bèm nhèm.

Giải quyết xong, nàng ám hiệu cho nhóm người phía sau đi lên. Vân Ngôn mang người tụ lại, lệnh Ảnh dẫn theo mười người đi phía trước tra xét nơi địch đóng quân, yêu cầu số lượng cụ thể. Vân Ngôn Sở Hàm tự hành hướng bắc, nơi địch tập trung quân hoả, y dược.
Đêm tối, thon dài thân ảnh len lỏi qua các trạm gác, Vân Ngôn đem mê hồn hương thả ra, bốn kẻ canh giữ mông lung đứng nhắm mắt như tượng thạch. Sở Hàm vào trong tra xét, cô ở ngoài tiếp ứng. Bất ngờ có thủ vệ tuần tra lại gần, mở miệng hỏi quát:
" Canh phòng nghiêm mật cho ta, không được lười biếng."

Thấy không có tiếng hồi đạp, kẻ cầm đầu nắm chuôi đao lại gần. Vân Ngôn trốn phía sau một góc chỉ có thể bắn ra ám đạo đè vào huyệt khiếu của tên kia, ép hắn từ mê hồn hương tỉnh lại. Hắn theo bản năng hét to..
" Rõ.."

Tên kia cầm đầu trợn mắt, giận quát..
" Đem ba kẻ kia lay tỉnh lại, đầu heo sáng mai mỗi người 30 quân côn."
Dù không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng tên lính vẫn dõng dạc hô..
" Thuộc hạ tuân mệnh"
Chờ tuần binh quay đầu đi, tên kia tính toán đánh tỉnh ba người còn lại, chỉ là nháy mắt hắn lại mơ màng. Sở  Hàm ngay sau đó trở ra, nháy mắt hai người biến mất tại chỗ.

Nửa canh giờ toàn bộ người trở về, Vân Ngôn mang người trở lại thành. Ảnh thông tri cho Thượng Quan Tấn Sinh, Lý Quân thêm hai phó tướng tâm phúc phía dưới nghị sự.

Đã sắp qua canh nhưng vì chiến trận nên đêm tối bàn sự cũng không có gì lạ, Hơn nữa đại gia vẫn chờ tin Vân Ngôn mang về.

Đầu tiên Ảnh đưa ra thông tin, địch tập kết có 10 nghìn quân, tất cả là lính tinh nhuệ, đội cung thủ chủ lực chưa điều tra được, ước có hơn 300 tay cung hiện diện. Trên đường xuất hiện dấu vết vận tải nặng, có thể chuẩn bị công thành.

Sở Hàm nghe xong tiếp đưa vấn đề..
" nếu địch tập kết quân nhiêù như vậy thì hẳn là y hoả phải nhiều hơn. Ký lục vận chuyển của bọn chúng không nhiều như vậy."

Nói đoạn nàng đem một tờ giấy bọc tròn lại đưa ra: " xem đây là gì..?"
" Lưu huỳnh.."
Lý Quân thuận miệng đáp.
" Đúng , là lưu huynh.. nhưng ở Viêm thành, nơi đóng quân của chúng không tìm thấy. "

" Có thể đã bị chuyển đi."

Vân Ngôn trầm ngâm nói.
Kỳ thực Viêm Thành của Tề quốc và Thiên Phong Thành của bọn họ ngăn cách biên cảnh bởi một vùng rộng lớn thảo nguyên, cách nội ở giữa còn có rừng núi chiếm cứ. Tề Quốc lãnh thổ rộng lớn, giáp với  Minh Quốc vừa hay là thảo nguyên cộng động tộc thiện chiến, giỏi kỵ, binh lính thập phần sức mạnh.

Vân Ngôn quay qua hỏi  Ảnh.
" Dấu vết di chuyển còn mới..?"
" Đúng vậy"..
Ảnh đáp xong, Thượng Quan Tấn Sinh đang quan sát địa đồ cất giọng :
" Là Bình thành, có khả năng chúng sẽ tấn công Lệ thành trước.

Vân Ngôn lòng ám đạo không tốt. Lệ thành khó thủ hơn Thiên Phong Thành. Quan trọng rằng nếu địch dùng đạn pháo bắn vào Lệ thành, dân chúng chắc chắc không thể thoát.

Hướng đi của địch, thám báo không thể nắm. Rõ ràng Bình thành có trá, nhưng không một hồi báo, xem ra mật thám của bọn họ ở đây có vấn đề, phản gián..

Nghĩ thông suốt, Vân Ngôn ngay lập tức điểm binh trong đêm rời Thiên Phong Thành tới Lệ Thành. Ảnh ở lại bảo vệ an toàn cho Đại Hoàng Tử. Nhìn tình huống địch đã chuẩn bị tốt tấn công Lệ thành, Thiên Phong Thành cũng không thoát nhưng xem ra chỉ là kế nghi binh,  kéo chân quân chủ lực không tiếp tế kịp Lệ Thành.

Trong đêm Vân Ngôn di chuyển, Sở Hàm mang ấn tín dùng khinh công đi trước sắp xếp. Từ đây tới Lệ Thành di chuyển nhanh cũng gần một ngày đường, quá chậm. Huynh đệ hai người bàn bạc, quyết định sáng mai tấn công bất ngờ Viêm địch ở, đại binh do Thượng Quan Tấn Sinh đánh bất ngờ địch ở ngoài thành chiếm đóng. Kéo dài thời gian, tranh thủ bố cục Lệ Thành.

Sở Hàm chuyện quan trọng đầu tiên chính là sơ tán dân. Để dân di chuyển rời khỏi tầm bắn của địch. Tất nhiên vấn đề khó chính là làm sao ngăn hoả công của nước Tề.

___-____-_____-_____-_____-______-______

Nhược Hi đoàn người vốn tiến tới Thiên Phong Thành nhưng lại đổi tới Lệ Thành. Vì vậy so ra họ còn tới sớm hơn  Vân Ngôn nửa ngày . Sở Hàm đem soái tướng ở Lệ thành gặp mặt, chưa nói tới xem mật thư, ấn tín nhìn khí tràng của nàng đã làm cho hắn

" Từ tướng quân, đây là ấn tín Thái Tử đưa tới. Binh lính ở đây tạm thời do ta điêù động, chờ Thái Tử lại đây hẳn sẽ bàn bạc tỉ mỉ, trước xem phong thư này đã"

Vị kia Từ tướng quân có chút vô ngữ, nhận thư xem kỹ sau đó quy củ chắp tay chờ phân phó. Nói đùa, trước mặt Thái Tử Phi tương lai, hắn còn muốn kiếm chút hảo ý.  Sở Hàm không quản hắn nghĩ gì, lệnh người đem binh đi di tản dân nhanh nhất có thể. Trong lòng bất an, không biết lúc nào Tề Quốc khai chiến.
Sắp xếp xong, Sở Hàm mới sai người đón tiếp Nhược Hi cùng Tần Kiều, nói thật nàng có chút bất ngờ khi Tần Kiều xuất hiện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro