Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 82: Chủ trì đại cục


Đây là lần thứ nhất Sở Hàm chứng kiến Vân Ngôn thực hiện thôi miên. Nàng từng nghe Vân Ngôn nhắc qua về biện pháp này, chỉ là không biết thực hư nó như thế nào. Sở Hàm lui ra phía sau vài bước, yên lặng quan sát diễn biến.

Khương Cát được đưa tớ Đại Lý Tự vẫn chưa bị dụng hình tra khảo, ngoài đầu tóc lộn xộn, áo ngoài bị lột bỏ chỉ còn trung y bên trong thì vẫn chưa hư hao thêm cái gì. Lão thấy Vân Ngôn đi vào thì hừ hừ ra vài tiếng rồi nhắm mắt lại, tính không muốn để mắt tới. Vân Ngôn đợi ghế được đưa tới, nhìn Khương Cát lặng im đánh giá hồi lâu, chân mới chậm rãi đi xuống ngồi xổm cạnh hắn, giải khai huyệt đạo trên cổ cho lão. Một tiếng khụ từ miệng lão tắc ra, sau đó lại im bặt. Vân Ngôn làm như không thấy vẻ cảnh giác khinh thường của Khương Cát, trở lại lên ghế ngồi xuống.

Trong ngục chỉ có ba người, Khương Cát bị phong toả nội lực tiếng thở phá lệ rõ ràng. Vân Ngôn nhắm mắt lại rồi mở ra, ánh mắt sâu thẳm như hồ nước xoáy nhìn lão, không khỏi để lão hãm sâu. Mâu mắt màu xanh pha chút màu hổ phách không cho phép lại trốn đi, rốt cuộc Vân Ngôn mở miệng.
" Gần 50 năm trước, Minh Thái Tổ khởi nghĩa, dẹp loạn các nơi thống nhất thiên hạ, xoá sổ Hạ Thị đổi tên giang sơn thành họ Thượng Quan. Thời điểm đó Thái Tử Hạ Thị Hạ Xí chết trận, con nối dõi khi đó chỉ duy nhất một đứa trẻ năm tuổi.  Bộ hạ cũ mang hài tử đó mai danh ẩn tích, chờ thời khởi binh. Tiểu hài tử lớn lên, bên cạnh có một thư đồng tự là Khanh. Bên cạnh còn có một tiểu nô tài mang họ Hoà. Thương Hải tang điền, giờ một trong ba đứa trẻ đó hiện tại đã làm Thừa Tướng Minh Triều. Phải không Khương đại nhân, mà người kia họ Hoà hẳn là Thuận Công Công. ...."

Vân Ngôn chậm rãi thuật lại chuyện xưa, giọng nói không gợn sóng, âm thanh đều đều. Kể cả nội tình bên trong năm xưa thế nào họ Hoà lại biến thành thái giám. Còn bí mật sau đó, có lẽ chờ Khương Cát tự mình nói ra.

Lão làm như không nghe thấy gì, không để tâm nhưng thực ra lại chăm chú nghe từng chút một. Đồng tử đôi lúc co lại rồi dãn ra. Vân Ngôn quan sát hết thảy sắc thái của lão, mọi nhấc tay dơ chân âm điệu đều đánh nhịp rõ ràng, dần dần Khương Cát như tự chìm trung trong ký ức của chính mình. Vân Ngôn búng tay nghe tiếng tách, mỉm cười trên khoé môi sau đó miệng lại lần nữa thao túng..
" Bây giờ Khương Trụ đang gặp nguy hiểm, hắn phụng mệnh ngươi tới Ninh Thành bắt Tứ Hoàng Tử, mọi chuyện đã thành công. Tiếp theo nên thế nào.?

Khương Cát vẫn đang  nhắm mắt, chìm trong cảnh tượng Vân Ngôn bày bố, mở miệng kích động hô nhỏ..
" Giỏi lắm Trụ Nhi. Hãy lấy chiếc ngọc bội của hắn, đem chiếc ngọc bội giả ta đưa cho con đưa cho Gia Hình Luật. Giết Thượng Quan Tấn Ngôn cho phụ thân. Xong việc hãy về kinh thành. Phụ Thân ở Hoàng Cung chờ con. Trụ Nhi nhanh về mật thất trong phủ lấy nửa miếng ngọc bội còn lại, mang đi Tương Sơn ngọn núi rìa phía Đông Nam. Trong đó Phụ Thân để sẵn bản đồ kho báu Hạ Thị của chúng ta. Nhớ không được để Gia Hình Luật biết.. "

Vân Ngôn nghe hắn nói thoại, môi nhếch lên, lại hỏi thêm.
" Phụ Thân tại sao không cho Gia Hình Luật biết.."

Khương Cát cười lớn, đáp lời..
" Hắn chỉ là con cờ trong tay ta mà thôi, con mới là mang trong mình huyết thống hoàng tộc. Nhanh hồi kinh thành."..

Vân Ngôn lại hỏi thêm tin tức về hắn cấu kết với Gia Hình Luật, đại khái nắm rõ tình huống liền mặc kệ hắn chìm trong bóng tối. Đứng dậy nắm tay Sở Hàm rời đi.

Vân Ngôn đại khái nghe được thông tin cần thiết, cũng không thèm quan tâm lão đang chìm đắm trong thế giới ảo mà cô lập ra. Khương Cát có lẽ tới khi chết cũng không biết chính mình đã làm cái gì.
-----------______-----------______--------____---

Trở lại Minh Ngọc cung cũng là gần một canh giờ sau, xem xét thời gian xem ra vẫn không kịp tới Khương Phủ một chuyến. Cô muốn đích thân tới Khương Phủ soát. Hiện tại Vân Ngôn là Thái Tử, Hoàng Đế lâm bệnh tất nhiên mọi chuyện triều chính do Thái Tử xử lý. Mặc dù giữa Sở Hàm và Vân Ngôn không có gì nghị kị thân phận, nhưng là tại đây Hoàng Cung, khi chưa sắc phong tấn chức khó có thể một bên nghị luận triều cương. Sở Hàm bản thân hiểu rõ, chủ động nói Vân Ngôn đi Thừa Minh cung Thượng Thư phòng  gặp thủ hạ phân phó công việc, giải quyết nan đề trước mắt. Bản thân nàng chủ động hướng tới nội gian chăm sóc Đế Hậu hai người.

Xét thấy nguy cơ vẫn chưa giải trừ, Vân Ngôn vẫn là nghe lời Sở Hàm không cố chấp ép buộc, một phen dặn dò rồi đi tới Thượng Thư phòng gặp gỡ thuộc hạ.

Ảo cùng Vệ Kinh, thống lĩnh Hoàng Quân tại chờ sẵn, thấy người đi vào liền cúi đầu hành lễ..
" Tham kiến Thái Tử..."
Vân Ngôn nhanh phất tay miễn lễ, sau đó mời ba người ngồi xuống.
" Cửu Cửu, hai người cũng ngồi xuống đi. "
" Tạ Thái Tử.."
Vệ Kinh cũng không lấy gì làm lạ, cũng không khách sáo. Ảo thì khỏi phải nói, nàng quá quen thuộc rồi. Chỉ có Đình Uý tướng quân là còn do dự. Thấy hai người bên cạnh tự nhiên như vậy không cố kỵ cũng là theo xuống ngồi.

Vân Ngôn nhìn sắc mặc Vệ Kinh trước hỏi.
" Cửu Cửu, người thương tích thế nào.?"
  Vệ Kinh cười hàm hậu khụ khụ chút đáp lại:
" Thần chỉ bị nội thương một chút, Sở cô nương đã đưa thuốc cho thần. Thái tử đừng lo lắng. Vẫn là giải quyết chính sự trước mắt cấp bách hơn."

Vân Ngôn ý hiểu gật gật, sau đó mở miệng đạo.
" Ảo, trước tiên nói rõ thự hư mọi chuyện đi."
  Ảo ứng là, đại khái tóm gọn lại từ khi nhận tới Hoàng Cung, sắp xếp bố trí nhân thủ. Nhận được thư của Ảnh thông báo kế hoạch của Khương Cát đem người của Tề Quốc và Âm Y môn giả thương hộ xâm nhập kinh thành cùng Hoàng Cung. Ảnh tương kế tựu kế giết đi bọn chúng, cho người của mình giả làm bọn chúng theo đoàn vào kinh. Lại nói Tư Viễn vốn ý phản, Lý quân nắm được chứng cứ. Hoàng Thượng chưa bắt Tư Viễn, để hắn đi theo Khương Trụ tới Ninh thành. Phần còn lại Kiêu Kị Doanh bất trung, Hoàng Đế khiển Lý Quân lãnh đi biên quan. Trên đường đi bị Ảnh xử rớt. Như vậy người mình mới có phần thắng ở Kinh Thành. Khương Trụ, Tư Viễn cùng tâm phúc phản loạn bị khiển đi, còn trong chúng có người mình trà trộn vào. Rốt cục cũng gây nhiễu kế hoạch của Khương Cát.

Chỉ tiếc Khương Cát cắm rễ ở Kinh Thành Hoàng cung thực sự sâu, gần một nữa quân ở Kinh Thành, cấm vệ quân là người của lão. Lại nói mặc dù biết Thuận công công là tay trong nội gián, võ công thượng thừa cho tuy nhiên hắn là giáo chủ Âm Y môn lại là ngoài dự đoán.  Đến nỗi Hoàng Quân theo lệnh cứu giá giúp vua cũng gặp phải vô vàn khó khăn. Một đường chém giết Đông Môn Tây Môn mới vào được Hoàng Cung. Hai vị vương gia trong phủ bị người của Khương Cát tập kích, ngăn cản thượng triều. Khương Cát thiên tính vạn tính vẫn là không tính được Thượng Quan Tấn Ngôn sẽ đúng lúc trở về thay đổi cục diện. Lão cũng không hề biết tới phút cuối Hoàng Quân xuất hiện dẹp tan phản quân của hắn gây dựng. ......

Ảo một hơi tóm gọn, một bên Vân Ngôn ninh mày lắng nghe. Chờ Ảo dứt lời liền hỏi lại.
" Bảo thân Vương và Vệ Thân Vuơng thế nào.."?
Vệ Kinh ứng thanh, nhìn thấy chất nhi thần sắc lo lắng liền thay Ảo nói tiếp.
" Hai vị Vương Gia đều an toàn. Vương phủ có tư binh, Vệ Thân Vuơng làm tướng, trong phủ canh phòng cẩn mật. Đoán trước được tình huống nên sớm đón Lý Gia một nhà tới Vệ Vương Phủ an bài trước. Hiện tại cũng đang trên đường vào Hoàng Cung thấy Thái Tử."

Vân Ngôn thần sắc giãn ra, sau lại hỏi Vệ Kinh.
" Tam Hoàng Thúc tự ý dẫn binh hướng về Kinh thành. Cửu Cửu chuyện này có thế nào cách nhìn. "

Vệ Kinh chưa vội đáp, nghiền ngẫm rồi đạo.
" Thần thấy cần nhanh chóng xác minh ý đồ của Tam Vương Gia. Theo luật định, Vương gia không được tự ý rời khỏi đất phong mà không  có ya chỉ của Hoàng Đế. Lần này nội loạn, Vương gia mang binh tới đúng lúc Hoàng Cung chính biến có nhiều điều đáng ngờ, không thể vội vã kết luận. Kẻ địch trước mắt hùng mạnh, nếu không sớm bình định trong nước, e là khó tập trung kháng ngoại bang."

Vân Ngôn vẫn chưa nói gì, chỉ gật đầ biểu thị. Im lặng trong chốc lát mới mở lời.

" Theo tiến độ thì bao lâu nữa bọn họ tới Hoàng Kinh thành."?

" Bẩm là hơn 1 một canh giờ nữa sẽ tới."

Vân Ngôn đăm chiêu, cuối cùng hạ xuống khẩu lệnh.
" Ảo trước cấp tốc lẻn vào quân doanh của Tam vương thám thính tính hình.  Nhanh nhất tốc độ trở về."
Đình Tướng Quân tiếp tục tuần tra bảo vệ Hoàng Cung. Ở các cửa chốt kinh thành tăng cường binh lực bảo vệ. Chuẩn bị nghênh đón Tam Vương gia.".

" Rõ.."
  Hai người nhận mệnh rời đi, Vệ Kinh thuận ý đi giúp Đình tướng quân dọn dẹp kinh thành. Trước phát đi thông tin Thái Tử trở về để yên định lòng dân, cũng là định dân tâm.
Vân Ngôn ngồi tại án thư day trán, một chút tinh thần cũng chưa thể buông lỏng. Hi vọng Tam Hoàng Thúc điều binh không có ý đồ gì đó bất chính.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro