Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Giải quyết liên hôn

Thời gian thấm thoát trôi qua, Thượng Quan Vân Ngôn được ba tuổi. Thời gian đủ cô hiểu rõ cuộc sống hiện tại không phải là một giấc mơ. Đôi khi Thượng Quan Vân Ngôn nằm ngủ, mơ thấy mình ở phòng thí nghiệm, mơ thấy mình ở cùng gia gia. Tới khi tỉnh lại thấy cảnh tượng Minh Ngọc cung quen thuộc, Vân Ngôn chỉ biết thở dài.

Không lẽ ở thế giới bên kia ai làm pháp sự cho mình..bậy bậy... Thượng Quan Vân Ngôn lắm lúc nghĩ ra một vài ý tưởng không giống người bình thường. Giấc mơ đến rồi đi nhanh lắm. Mãn Vân Ngôn ba tuổi thì không còn mơ về thế giới trước nữa. Có lẽ thân thể, hồn phách mọi thứ đã dung nhập vào Đại Minh thực sự.

***********-********.

Ba tuổi Tứ Hoàng tử thuộc làu kinh thư, tinh thông thơ ca phú từ, thậm chí biện giải luận lý Lịch sử, Binh pháp có nhiều biện giải. Những việc đó Hoàng Đế, quần thần xem vào trong mắt. Dân chúng sinh con đẻ cái, cũng lấy Tứ Hoàng tử làm tiêu chuẩn. Mong con mình được một nửa phần nào vị ấy cũng là phúc phận dòng họ.

Hôm nay trong cung, Tứ Hoàng tử rơi vào ngày nghỉ, không theo Tần quốc công nghe giảng.

Từ khi sang hai tuổi rưỡi, Tần Quốc Công được mời mỗi ngày vẫn chỉ gần một canh giờ dạy học cho Tứ Hoàng tử. Mặc dù Tứ Hoàng tử vì tôn thần đồng, học một lý mười nhưng vì tuổi nhỏ không nên học nhiều làm tổn hại sức khỏe.

***************-**************

"Mẫu Hậu, Mẫu Hậu xinh đẹp..ôm ôm'

Ba tuổi, Tứ Hoàng tử chân vẫn ngắn, lon ton chạy lại về phía Vệ Hậu. Phía sau Như nhu cùng Tiểu Lục Tử đuổi theo.

Phượng Nghi cung! Vệ Hậu đang xem sổ sách cung vụ, gặp giọng nói non nớt làm nũng của Tứ Hoàng tử liền bỏ sách xuống. Giang tay ra đón lấy Vân Ngôn đang nhào tới.

Đón được tiểu nhân nhi, Hoàng Hậu mỉm cười sủng nịnh. Thơm vào má tiểu nhân nhi một cái âu yếm.

Thượng Quan Vân Ngôn cười khanh khách;.

'Mẫu Hậu thật thơm"

Vệ Hậu càng cười thoải mái. Cả Hoàng cung đã quen với cái miệng ngon ngọt của tứ Hoàng tử, một hai xinh đẹp, một hai mỹ nhân. Gặp nam nhân khen nam nhân, gặp nữ nhân khen nữ nhân. Cho nên không ai không yêu Tứ Hoàng tử.

Hoàng Hậu để Thượng Quan Vân Ngôn ngồi trên đùi, đối với khuôn mặt non nớt nữa phần giống Hoàng Đế, nữa phần giống nàng hỏi:

'Ngôn nhi tới tìm Mẫu Hậu là có chuyện gì nha"

"Hôm nay Ngôn nhi không có khóa, nghĩ tới Mẫu Hậu cho nên tới sớm hơn mỗi ngày. Rõ ràng, sáng nay nhi thần mới thỉnh an Mẫu Hậu mà bây giờ lại nhớ Mẫu Hậu. Ngôn nhi cảm thấy khổ sở. "

Hoàng Hậu nghe thế cười càng thêm như hoa nộ phóng. Cung nhân bên cạnh thầm oán Tứ Hoàng tử quả thật miệng ngọt hơn cả mật.

'Vậy Ngôn nhi được Mẫu Hậu ôm thế này, còn khổ sở không. Mẫu Hậu lo lắng a"

Vệ Hậu quá quen với ngôn từ Tứ Hoàng tử, lại muốn xem tiểu nhân nhi muốn gì.

Thượng Quan Vân Ngôn cười đạo khoái chí, đáp :

'Người Mẫu Hậu có mùi thơm an thần, Ngôn nhi lâu rồi không được ngủ cùng Mẫu Hậu. Tối nay Mẫu Hậu cho nhi thần ngủ cùng người đi."

Thượng Quan Vân Ngôn đáng thương hề hề nói, ngôn ngữ ủy khuất, mặt trẻ con nhăn nhăn thực tình hợp lý nói.

Hoàng Hậu còn chưa trả lời, bên ngoài cửa bóng lớn nam nhân đạo:

"Không được!'

Còn ai ngoài Hoàng Đế tranh dành Hoàng Hậu với Tứ Hoàng tử ở đây.

Hoàng Đế xem xong tấu chương, nhớ tới Vệ Hậu nên trở về tới xem. Ai ngờ , xuýt nữa tên tiểu tử kia trộm đi lão bà của hắn.

Thượng Quan Vân Ngôn nghe tiếng, không sợ, quay lại lè lưỡi với Hoàng Đế. Sau đó vẫn trò cũ, tư thế cũ, quay mông với Hoàng Đế, mặt chôn vào ngực Mẫu Hậu xinh đẹp ụi ụi.

Cung nhân thấy thế nén cười, nào dám nhạ Hoàng Đế đâu.

Vệ Hậu nhìn hai người một lớn một nhỏ như vậy hỗ động, buồn cười không biết làm sao.

Từ ngày có Ngôn nhi , Hoàng Đế trượng phu của nàng phát ra tính trẻ con đã lâu rồi không có xuất hiện trên người Hoàng Đế.

Vệ Hậu vỗ vỗ Thượng Quan Vân Ngôn, nhàn nhã nói:

'Vậy tối nay Mẫu Hậu ngủ cùng Ngôn nhi, chịu không!'

Thượng Quan Vân Ngôn cười toe ra, càng phát huy làm nũng cọ cọ. Cho chừa Hoàng Đế hôm qua dám dành bánh Mẫu Hậu làm mình ăn. Đáng đời.

Hoàng Đế bị khí, nhìn "nhi tử" không xem hắn ra gì ăn đậu hủ nương tử hắn. Thật muốn đem lôi cái đầu ra.

Không phải Vệ Hậu sủng Thượng Quan Vân Ngôn quá mức mà bởi vì thực sự có thời gian Thượng Quan Vân Ngôn đêm nằm mộng, cả đêm mất ngủ, sốt cao liên tục làm Đế Hậu rất lo lắng. Cho nên Vệ Hậu mặc dù biết tiểu nhân nhi lấy cớ nhưng vẫn không yên tâm, yêu thương đồng ý.

*******-******.

Hỗ động xong, Vân Ngôn cũng biết chừng mực, quay lại ngồi ngay ngắn. Vì không muốn Hoàng Hậu đau chân nên đành bò người xuống, đi sang bên Hoàng Đế tự nhiên leo lên đùi Hoàng Đế ngồi.

Hoàng Hậu trong lòng thực hạnh phúc. Ngôn nhi dù hay chọc Hoàng Đế nhưng cũng rất dính Phụ Hoàng hắn.

Vệ Hậu nhìn sang Hoàng Đế hỏi:

'Hoàng Thượng tới tìm Thần thiếp có chuyện gì sao"

Hoàng Đế định trả lời nhớ nàng nhưng đành nuốt vào họng. Tổng không thể giống tiểu nhân nhi trong lòng của hắn mặt dày tự nhiên nói lời ngon ngọt như vậy trước nhiều người đi.

Hoàng Đế nghiêm túc nói:

'Thám báo ở các nước đưa tin về, nói Vua Tề, Vua Lương hai nước muốn gửi thư liên hôn tới Đại Minh. Đợi Hề nhi, Kỳ nhi trưởng thành thì thành thân.

Hoàng Hậu thấy chuyện này thế nào"

Vệ Hậu nghe chuyện liên quan tới hai nữ nhi mình, suy nghĩ cặn kẽ đáp:

'Tề quốc lập quốc không lâu so với đại Minh ta. Lăng quốc giáp Tề quốc vốn không hòa thuận. Sớm muộn gì cũng chiến tranh. Cho nên Tề vương làm vậy là ngăn ngừa tương lai bọn họ chiến loạn, Đại Minh từ phía sau đâm tới.

Còn ý đồ của Lương quốc, nước này lập quốc đã lâu. Căn cơ đã vững. Có lẽ là muốn thông qua chuyện này tìm hiểu rõ thực lực Đại Minh. Xem chúng ta thế nào phản ứng."

Hoàng Đế gật đầu đống ý với Vệ Hậu phân tích, lại nói:

'Đại Minh hiện tại thực lực chưa nói cường, Nếu như đối đầu với các nước láng giềng, e là khó khăn. Vài ngày tới công văn sẽ tới dịch trạm . Hoàng Hậu nói xem nên như thế nào đáp.

"Hề nhi, Kỳ nhi năm nay mới mười hai. Tới tuổi thành thân còn xa. Nếu bây giờ chấp thuận hôn kỳ e rằng ủy khuất cho hai đứa. Huống hồ Thần thiếp cũng không muốn để hai nữ nhi nhắm mắt gả người."

"Từ nói tới kết hôn còn chí ít năm sáu năm. Bây giờ tạm lấy cớ từ chối khéo đợi sau này bàn tiếp"

'Tránh được hôm nay không tránh được ngày mai. Tề quốc còn có thể, nhưng Lương quốc e là khó đối phó."

Vệ Hậu lo lắng.

Thượng Quan Vân Ngôn ngồi trên đùi Hoàng Đế nghe hai người bàn luận. Chăm chú lắng nghe. Nhắc tới hạnh phúc Nhị, Tam tỷ thì chắc chắn cô không thể làm lơ bỏ qua.

Suy tư một lúc, Vân Ngôn mở miệng nói:

'Phụ Hoàng, Nhi thần có ý này.!"

Hoàng Đế biết Thượng Quan Vân Ngôn thông minh, cho nên cũng đồng ý lắng nghe xem tiểu nhân nhi có gì sáng kiến.

'Không phải Phụ Hoàng nói rằng vài ngày nữa công văn bọn họ mới tới sao. Chúng ta đi trước một bước, Phụ Hoàng hạ thánh chỉ đạo.

Nhị vị Công chúa gần tới tuổi cập kê. Vì muốn hai vị Công chúa hạnh phúc cho nên hạ chỉ hai vị Công chúa sau 18 tuổi mới chuẩn việc thành hôn. Được tổ chức kén Phò mã lấy ý nguyện của hai vị Công chúa làm đầu. Lại lấy Hoàng Đế làm gương cho dân chúng, ra ước nam nữ 18 tuổi mới được nghĩ tới cưới gả. Nếu có người muốn ép hôn, không phải hai bên tự nguyện thì theo luật xử."

Hoàng Đế nghe nói vậy, gật đầu liên tục, cười vang hài lòng:

"Ngôn nhi đưa ra ý kiến quả thật vẹn cả đôi đường. Như vậy sau này nếu Hoàng tử nước khác muốn cầu thân, Hề nhi, Kỳ nhi cũng có thể lựa chọn."

Hoàng Đế hài lòng, nhanh chóng đứng dậy rời Phượng Nghi cung trở về Thừa Minh cung xử lý chính vụ.

-*******-

Đợi Hoàng Đế đi rồi, Vệ Hậu đối với Thượng quan Vân ngôn cười ngợi khen:

"Có Ngôn nhi thật tốt. "

Thượng quan Vân Ngôn đắc ý cười, đối với Vệ Hậu đòi thưởng thân hôn. Sau đó chạy đi tìm Nhị Tam Hoàng tỷ chơi.

Xét canh giờ, hiện tại hai vị tỷ tỷ xinh đẹp đã xuống khóa.

Đại Minh cung kiến một điện nhỏ để Hoàng tử Công chúa, con quan lại từ tam phẩm trở lên cùng nhau học. Thượng quan Vân Ngôn dù đã tinh thông chữ nghĩa, thi ca này nọ nhưng còn quá nhỏ cho nên cũng không đi học cùng.

Minh Hề, Minh kỳ Công chúa hai người đang vui vẻ trò chuyện. Xuống khóa xong hai chị em ngồi thư giãn uống trà. Thái giám cung nữ theo phía sau hầu cách đó không xa.

Hai người song sinh, khuôn mặt bảy tám phần giống nhau. Thế nhưng nhìn kỹ sẽ thấy mày của Minh Hề dáng kiếm mạnh mẽ giống Hoàng Đế hơn. Còn Minh Kỳ thì mày liễu nhu giống Vệ Hậu. Còn nữa Minh Hề hoạt bát hơn so với muội muội song sinh Minh Kỳ. Có thể giống Vệ Hậu hơn cho nên Kỳ Tam Công chúa nhẹ nhàng, đạm nhiên hơn.

Phía xa, Thượng quan Vân Ngôn chạy tới nhìn thấy hai vị tỷ tỷ ăn ý trò chuyện, cung nữ tính hành lễ nhưng Vân Ngôn nghịch ngợm nháy mắt ra hiệu im lặng.

Thượng quan Vân Ngôn lè lưỡi, chầm chậm đi tới.

Ù ..òa..'

Thượng Quan Vân Ngôn trẻ con khá thích trò này, cho nên mỗi lần đều thích chơi trốn tìm. Haiz nếu không có chút hành động trẻ con, làm nũng này nọ chỉ sợ cả Hoàng cung sẽ gọi Thượng Quan Vân Ngôn là Lão Tứ thay vì tiểu nhân nhi Ngôn nhi mất.

Bởi vì cứ khi đưa ra ý kiến này nọ y rằng sẽ là làm mọi người kinh hãi. Chúng toàn bộ là ngôn ngữ mà cả những người trưởng thành học thức chưa chắc luận ra. Nếu không nhớ vị này be bé hình dáng, hay làm trò trẻ con thì e là không ai tin Thượng Quan Vân Ngôn tuổi nhi đồng.

"Ngôn nhi, nhớ hai tỷ tỷ sao chạy tới đây!'

Minh kỳ, Minh Hề cũng bị hù giật mình, biết được là "Tiểu Hoàng đệ" của mình thì thật tươi nở nụ cười.

Minh Kỳ ôn nhu ôm lấy tiểu nhân nhi đặt lên ghế ngồi, gọi cung nữ đi lấy bánh quế hoa cao đến.

'Ngôn nhi từ chỗ Mẫu Hậu biết được Trường Ngọc cung của hai vị tỷ tỷ có món ăn mới rất ngon. Cho nên đệ tới ăn thử"

Minh Hề sủng nịnh sờ má Tiểu Hoàng đệ.

"Thì ra chỉ vì muốn ăn món ngon, không sợ bọn ta buồn sao!"

"Ăn chỉ là mục đích phụ, chính là vì ngày hôm nay chưa gặp hai Hoàng tỷ xinh đẹp. Ngôn nhi nhớ hai người. "

Nói đạo tự động đi xuống thân lên má Thượng quan Minh Kỳ, Minh Hề mỗi người một cái.

"Tạm tin đệ"

Minh Hề hài lòng nói.

Thượng quan Minh Kỳ thật sâu cười, nói:

'Như vậy để trù phòng chuẩn bị thiện, trưa nay Ngôn nhi thoải mái ăn được không."

"Tam Hoàng tỷ xinh đẹp nhất"

"cái miệng thật ngọt chết ta"

***********-***********.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro