Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17

                           "Thật trống rỗng- ấm áp"

Cuộc sống trước kia của tôi phải trải qua rất nhiều thứ, phải nghe những
 lời dèm pha từ mọi người, phải chịu những uất ức không nói lên lời...

Nhưng tôi chỉ có thể ngồi đơ ra đó, hết chuyện này đến chuyện khác xảy
ra với tôi. Là tôi không xứng đáng được hạnh phúc hay thật sự tôi không
đáng để có được nó?

Cũng giống như năm đó, ngày hôm nay cũng là một mùa hè nóng oi ả
Mùa hè năm ấy là mùa hè đẹp nhất, nhưng cũng là mùa hè chơi vơi nhất,
nơi mà những kỉ niệm nằm lại còn những nuối tiếc thì theo ta đến mãi 
những năm tháng sau này

Em là một bạn nhỏ đáng yêu, tốt bụng, mạnh mẽ, Isagi Yoichi, em thực
sự xứng đáng với những điều tốt nhất hy vọng những sự dịu dàng của
thế gian sẽ chở che cho em, giúp em xua tan đi mọi mệt mỏi 💙  

Cậu thuê một phòng trọ với giá rẻ, tìm đồ ăn nhanh ở một vài quán ven
đường. Vẫn mặc trên người chiếc áo hoodies đỏ để che đi những vết
thương đằng sau sự giả tạo đấy

Sau bao nhiêu những thứ chịu đựng của quá khứ lẫn hiện tại, cậu không
 còn khao khát được cuộc sống này . Tự tử, liệu nó có cho phép
                 " Này hệ thống, tao chết được chứ?
                  'Kí chủ đã hoàn thành và đã đủ tuổi để làm như vậy"

Cậu đi ra ngoài để mua "một số đồ" đi trên đường xá đông đúc, bỗng có
người đâm trúng vào thân cậu khiến cậu mệt mỏi mà ngã xuống
                       " Aaah......"
                    "A tôi xin lỗi cậu, cậu có bị làm sao không?"
Hắn đưa tay ra chìa lấy định kéo cậu lên
Lấy tay xoa xoa chiếc đầu, mắt nhắm mắt mở, cậu đưa tay lên để cho
 hắn đỡ cậu. Thấy cậu có vẻ khó chịu, hắn ngỏ ý mời cậu để tạ lỗi
                " Cậu có cần vào quán nước gần đây không? Tôi
                                 xin lỗi để tôi mời ^^ "
                         " Tôi ổn không sao!"

Cậu ta có vẻ nghi ngờ, rồi cũng chuẩn bị rời đi.... Ngay lúc đó, cậu mới
nhìn kĩ hắn. Hắn đẹp quá, tóc hắn nhìn lạ thật nhưng rất đẹp...
Rồi cậu nhìn thấy cánh tay hắn đeo một chiếc vòng.... quen thuộc quá
                   " Chiếc vòng đó"
Cậu níu tay hắn lại để không cho hắn đi..... Đằng ấy nhìn cậu với vẻ khó
hiểu nhưng cũng lấy lại được ý thức mà nói
                   "Um... cậu nói chiếc vòng của tôi?"
 
Mình thô lỗ quá.....
                   " Tôi xin lỗi.... tôi nhìn thấy nó quen quá nên-"
                  " Haha không sao đâu! Nhưng giờ tôi đang hơi bận, cậu thả
                                tay ra được chứ"

Cậu bất ngờ khi cánh tay mình vẫn lắm chặt tay của hắn. Định toan tính
xin lỗi và thả tay cậu ta ra, cậu bất ngờ khi hắn lục thứ gì đó từ trong túi ra

Đó là chiếc đth...
              "Cậu thích chiếc vòng này chứ? Bây giờ tôi có hơi bận, nhưng tôi
                  biết nó đặt ở đâu đấy cho tôi số của cậu đi!"

Cậu đọc số của mình, và nhìn bóng lưng hắn tươi cười nhanh chóng rời đi
                       " Thật ấm áp"
Cậu cười, đó là một nụ cười ấm áp của Isagi Yoichi nụ cười của cậu rất đẹp
Cậu rất cười hay nhưng đó chỉ là những nụ cười đằng sau gương mặt
buồn bã của cậu.....

Cậu ta giống hệt anh ấy
                 
            Năm tháng ấy chỉ vì một ánh mắt mà rung động, vì
                     một dáng vẻ mà khắc ghi tâm.
 
             Dùng hết tất cả chân thành mà không thể có được

              Người ấy chính là ngoại lệ, là người không thể nhớ cũng
                             chẳng thể quên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro