Chương 19: Tình cảm mãnh liệt dưới gốc cây, ngượng ngùng
Cố Tri Âm phái người vào hoàng cung đệ đơn từ chức và rút khỏi triều đường vì lí do sức khỏe không tốt, Khương Hoa cũng viết thư thông báo cho phủ thừa tướng rằng nàng sẽ cùng y rời đi.
Hai người cùng nhau sống tại Cổ Vực, tận hưởng những ngày tháng bình đạm trôi qua...
..........
"Thật sự không quay về sao?", Khương Hoa ôm nam nhân vào lòng cùng ngồi dưới gốc cây hải đường to lớn, ngón tay vuốt ve cằm y.
"Không cần quay về nữa...ta cũng mệt mỏi rồi...bây giờ chỉ muốn tận hưởng cuộc sống yên bình với phu quân, cuộc sống như vậy rất tốt...", Cố Tri Âm nghiêng người, vùi mặt vào trong vòng tay của nàng.
Khương Hoa nghe vậy khẽ cười thầm trong lòng, "Được, theo ý ngươi...", nụ hôn nóng bỏng rơi trên gương mặt y, vô cùng ôn nhu.
Cố Tri Âm không còn cách nào khác ngoài việc ngẩng đầu lên đáp lại nàng, cả hai hôn nhau đến không nỡ tách rời.
"A...", bàn tay mát lạnh luồn vào trong y phục của y, ma sát xung quanh hai điểm hồng trước ngực, khiến cho toàn thân Cố Tri Âm có chút nhột.
"A...ân...đừng...", y giữ lấy cổ tay Khương Hoa, ngăn bàn tay của nàng tiếp tục di chuyển.
"Hửm?", Khương Hoa nhướng mày, trong mắt để lộ ra chút nguy hiểm.
"Không...phu quân...", hơi thở Cố Tri Âm đình trệ, biết bao ngày được đối đãi dịu dàng, khiến cho y gần như quên mất Khương Hoa là một người có ham muốn kiểm soát rất mạnh mẽ.
Bàn tay dọc theo thắt lưng của y tiếp tục di chuyển xuống, cho đến khi chạm đến hai cánh mông mềm mại, hai khối thịt mềm bị nàng nhào nặn trong tay, tiểu huyệt ở giữa thỉnh thoảng lại bị kéo ra, Cố Tri Âm cắn môi.
"Ngoan nào...", Khương Hoa nhẹ nhàng tách môi dưới đang bị cắn của y ra, đút ngón tay vào trong miệng nam nhân.
"Ân...", Cố Tri Âm liếm tay của nàng, đầu lưỡi men theo ngón tay mảnh khảnh, ngay sau đó Khương Hoa liền chèn thêm ngón thứ hai vào.
"Ư...ha...", bàn tay còn lại của nàng cũng không rảnh rỗi, xoa nắn cửa huyệt chặt chẽ của y, tiểu huyệt từ lâu đã bắt đầu đói khát, liên tục co rút cầu hoan.
"Phu quân...", Cố Tri Âm nhìn Khương Hoa với đôi mắt mông lung, "Aaaa...", ngón tay bị y liếm đến ẩm ướt không một lời báo trước đâm vào hậu huyệt, nam nhân kích động nắm lấy tay áo của nàng.
Ngón tay được bao bọc trong thịt huyệt vốn đã ẩm ướt, Khương Hoa ngựa quen đường cũ dễ dàng tìm thấy điểm nhô ra ở bên trong, nhẹ nhàng ấn vào đó.
"Không muốn...đừng mà...a...ha...", Cố Tri Âm có thể cảm nhận được khoái cảm từ xương cụt lan khắp toàn thân, cả người sung sướng đến co lại.
"Không muốn? Âm nhi rõ ràng là rất thích mà không phải sao?", ngón tay thứ hai của nàng tiếp tục tiến vào, sau đó là ngón thứ ba, hậu huyệt từng chút một bị khai mở, Cố Tri Âm sung sướng lầm bầm rên rỉ.
Tiết khố bị kéo xuống đến cổ chân, áo ngoài được vén lên tận trên tấm lưng trắng ngần có chút lóa mắt lại thêm phần dụ người.
'Chát---', bàn tay lạnh buốt vỗ một phát vào bờ mông mềm mại, thanh âm trong trẻo vang dội.
"Không...", gương mặt đỏ hồng của Cố Tri Âm tái nhợt, hạ nhân mặc dù sẽ không dám vượt quá khoảng cách, nhưng...
"Hửm?", Khương Hoa nhướng mày, lại thêm một cú đánh nữa hạ xuống, 'Chát----'
"Phu quân đừng đánh mà....", giọng nói của nam nhân có chút tủi thân, ôm chặt lấy eo nàng.
"Rất đẹp!", Khương Hoa nhìn dấu tay đỏ ửng trên mông Cố Tri Âm, khóe môi cong lên, sau đó đỡ y đứng dậy, "Ôm thân cây, nâng mông lên!"
Gương mặt xinh đẹp của y đỏ lên, mím môi không nói gì, sau đó vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Hai ngón tay được rút ra khỏi thân thể, "Aaa...đau...", thay vào đó là dương vật cứng rắn nóng bỏng.
Hậu huyệt bị thao đến chín rục từ lâu đã tiết ra dâm dịch, huyệt đạo vô cùng ẩm ướt trơn tru, Khương Hoa hài lòng nở nụ cười.
"Nước chảy ra rất nhiều, Âm nhi thật giỏi!", trên mông lại bị nàng đánh thêm một cái, mặt Cố Tri Âm càng đỏ hơn.
"Đừng...có người...", y cúi đầu không dám lớn tiếng, nhưng thân thể lại chủ động sáp đến gần Khương Hoa.
"Kẹp chặt vào! Nếu thả lỏng liền không cần ngươi nữa!", nàng gập hai chân nam nhân lại bế lên, để cho y dựa vào thân cây.
Cố Tri Âm bị chuyển động mạnh mẽ tác động suýt nữa thì ngã xuống đất, "Ân...ha..."
"Thoải mái sao?", Khương Hoa cúi đầu xuống, mỉm cười nhìn vào đôi mắt mơ màng của y, "Tiểu Âm nhi kích động đến phun nước luôn nhỉ..."
Cố Tri Âm ôm chặt bả vai nàng, toàn thân đỏ bừng chứng minh thân thể y rất thích được đối đãi như vậy.
"Thư giãn đi...", thân thể Cố Tri Âm căng thẳng, khiến cho Khương Hoa ra vào có chút khó khăn, buộc phải dừng lại điều chỉnh tư thế.
"Chủ nhân...Âm nhi...ư...a...", dương vật đột ngột di chuyển, đôi mắt y thoáng chốc mất đi tiêu cự, Cố Tri Âm quên mất rằng dương vật của Khương Hoa thật sự có chút khác với người thường.
Quy đầu to lớn nghiền ép vào một điểm, khiến cho y thất thần rên lên, "Aaa..."
Dương vật thô to vùi trong khe mông trắng nõn, nam nhân dựa vào thân cây liên tục bị thao mở, Cố Tri Âm nhẹ giọng cầu xin sự thương xót của nàng, "Chủ nhân...người tha cho ta đi mà...sắp bị thao chết rồi...a..."
"Càng ngày càng yếu ớt mà, sắp bị thao chết rồi mà vẫn cắn chặt như vậy, hử?", Khương Hoa đặt y xuống, để y nằm sấp trên bãi cỏ, cặp mông trắng hồng nâng lên cao, vô cùng dâm đãng.
Ánh mắt nàng tối sầm lại, giữ lấy dương vật to lớn lần nữa đâm vào.
"Chủ nhân...phu quân nhẹ một chút...ha...", Cố Tri Âm thở ra một hơi, được Khương Hoa chiếm hữu, được nàng lấp đầy, sâu thẳm trong lòng y..chính là khát vọng ngập tràn...
"Ngoan...", Khương Hoa mỉm cười.
"Quá sâu rồi...ân...ha...muốn bắn...ha...phu quân...a...", nam nhân thét lên rồi bắn ra một tia bạch dịch, màu sắc vô cùng nổi bật trên nền cỏ xanh ngát.
"Tiểu dâm đãng! Càng ngày càng vô dụng, bao lâu mới được bắn? Có cần ta cho ngươi đi học kĩ lại không!?", tay nàng đánh lên bờ mông trắng nõn của y, trong giọng nói có một chút không hài lòng.
"Không có...Âm nhi...phu quân đừng không cần ta...đừng mà...ân...", khuôn mặt Cố Tri Âm tái nhợt, giống như nhớ lại khung cảnh không tốt trước đây, vùng vẫy xoay người lại muốn ôm lấy Khương Hoa.
Nàng cau mày, rút dương vật ra khỏi thân thể nam nhân, ma sát bên trong thịt huyệt khiến cho y hít sâu một hơi, Khương Hoa đưa tay ra ôm Cố Tri Âm vào lòng.
Tiếng nức nở nhỏ nhẹ truyền vào tai nàng, hai mày của Khương Hoa nhăn lại càng kịch liệt hơn, nâng gương mặt đang vùi trong lòng mình ra, liền nhìn thấy khuôn mặt thấm đẫm nước mắt của y.
"Ngoan, không khóc nữa...", nàng dùng ngón tay lau đi giọt nước mắt trên mặt Cố Tri Âm, sau đó cúi đầu hôn lên khóe mắt nam nhân.
"Phu quân...ta hữu dụng mà...", hai mắt y ngập nước, khóe mắt phiếm hồng, cố gắng nhìn thẳng vào mắt Khương Hoa.
"Chúng ta đã thành hôn rồi, Âm nhi...", nàng ôm chặt người trong lòng, một câu nói liền tỏ rõ ý tứ của mình.
Cố Tri Âm trong vòng tay nàng ngạc nhiên, đúng vậy, họ đã thành hôn rồi, chỉ là nỗi sợ của bản thân đối với Khương Hoa đã ăn sâu vào xương tủy.
"Chỉ muốn phu quân thao ta...", y vùi vào lòng nàng lầm bầm nói.
Khương Hoa phì cười, "Được..."
Nghe được câu trả lời từ nàng, Cố Tri Âm cuối cùng cũng buông xuống được nỗi bất an trong lòng, chui vào trong vòng tay ấm áp của Khương Hoa.
Trong mắt nàng ngập tràn ôn nhu, đứng dậy bế y đi vào tẩm điện...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro