Chương 14: Bài học (1) Ngựa gỗ nghiêm phạt, hậu huyệt triều phun
Sau khi Cố Tri Âm tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, khung cảnh xung quanh nói cho y biết, bản thân hiện tại đang ở phòng kỷ luật tại Cổ Vực.
"Tỉnh rồi?", một giọng nói phát ra từ phía sau bức màn, "Dậy rồi thì bắt đầu nhận hình phạt đi...", Khương Hoa cười tà nhìn nhìn thứ đồ vật vừa được tổng quản đưa tới.
Nó thật sự là một thứ đồ tốt, nàng nhìn con ngựa gỗ đặt ở giữa phòng, thứ này là được đặc chế riêng, trên lưng ngựa là một dương vật giả thô to như cánh tay em bé, đương nhiên nó cũng có thể tháo rời ra và thay thế bằng một cái khác.
Khương Hoa dẫn người đến bên cạnh ngựa gỗ, có ý tốt cho y xem món đồ chơi mới vừa nhận được này, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng,"Có muốn thử không?"
Cố Tri Âm giương mắt nhìn thứ khủng khiếp trên lưng ngựa, trông nó giống hệt như một dụng cụ tra tấn, khuôn mặt y thoáng chốc tái nhợt như thể mất rất nhiều máu, liên tục run rẩy, "Chủ nhân...không muốn..."
Khương Hoa nhướng mày, huýt sáo một tiếng, ngay lập tức có người mang theo một thiếu niên đi đến, "Xem trước một lần đi."
Thiếu niên nhận được mệnh lệnh, khuôn mặt tái nhợt leo lên lưng ngựa, Cố Tri Âm nhìn dương vật giả to lớn xâm nhập vào hậu huyệt cậu bé từng chút một, dây da cố định hai đùi của thiếu niên, nỗi sợ hãi dâng lên như thủy triều.
Ngay khi con ngựa được khởi động, song song với chuyển động của nó, dương vật giả trên lưng bắt đầu không ngừng tấn công vào tiểu huyệt của cậu, thiếu niên bị đâm chọc đến cực kỳ dâm loạn, cậu ôm chặt lấy đầu ngựa gỗ, trong miệng phát ra tiếng 'ư a' không rõ.
Thiếu niên bị hành hạ không ngừng thút thít, thanh âm phát ra như muốn cầu xin sự thương xót.
Cố Tri Âm lúc này đang quỳ trước mặt Khương Hoa, bị ép phải khẩu giao cho nàng, lúc bắt đầu, nàng chẳng qua chỉ vuốt ve tóc y, giống như khích lệ động viên, nhưng càng lâu, thứ đó của Khương Hoa ngày càng to hơn, ép cho khóe mắt y đỏ ửng, nước mắt treo trên hàng mi,"A...chủ nhân...ta biết sai rồi...ân..."
Thế nhưng rất nhanh sau đó đã được giải thoát, y bị Khương Hoa bế lên, đặt trong tư thế ngồi quay lưng tựa vào lòng nàng, như vậy thuận lợi cho dương vật tiến vào thân thể y hơn, "A...a...a...đừng...chủ nhân...ân..."
Cố Tri Âm gục đầu xuống,nước mắt bên khóa mi theo chuyển động của cơ thể chậm rãi trượt xuống.
Trong cơn hoảng loạn, y dường như nghe được nàng thì thầm bên tai mình, "Ngươi là người của ta đúng chứ? Ngay cả khi ngươi chết, cũng phải chết trong vòng tay ta!"
Khương Hoa không ngừng chiếm giữ thân thể mỹ lệ của nam nhân trong lòng nàng, lắng nghe thanh âm êm tai mà y phát ra sau khi bị dục vọng giày vò đến cực điểm.
Khương Hoa nắm tóc Cố Tri Âm, tàn nhẫn đâm vào trong y, "Ngoan một chút không được sao? Ngoan ngoãn đi, ta chỉ thích những đứa trẻ ngoan mà thôi."
"Đi đi, thể hiện cho tốt.", nàng rút dương vật ra khỏi hậu huyệt của y, vỗ mông nam nhân, bây giờ Cố Tri Âm mới chú ý, ngựa gỗ đã được thanh lý sạch sẽ từ bao giờ, thiếu niên kia cũng không còn thấy hình bóng.
Cố Tri Âm bỗng dưng thấy lạnh cả người, run rẩy nhìn con ngựa gỗ,"Chủ nhân...xin người tha cho Âm nhi đi mà...không muốn...", nam nhân liều mạng lắc đầu.
Khương Hoa ôn nhu mỉm cười nhìn y, nhưng trong mắt lại chứa đầy hàn băng, không cách nào lay động.
Trong lòng Cố Tri Âm ngập tràn tuyệt vọng, cuối cùng đứng dậy và đi về phía con ngựa gỗ, nhìn chằm chằm nó một lúc rồi mới leo lên, sau khi ngồi lên nó y mới phát hiện, dương vật giả trên lưng ngựa không phải làm từ vật liệu cứng như thanh gỗ, chất liệu của nó như một loại thạch, trên bề mặt còn có một lớp vết sần nhỏ.
Dương vật giả to lớn khai mở hậu huyệt ẩm ướt từng chút một, Cố Tri Âm cắn môi thở gấp.
Khương Hoa mỉm cười, bật công tắc lên.
"A..a...a...chậm đã...ân...chủ nhân...chủ nhân...đau..ha...", tiếng rên rỉ của nam nhân phút chốc vang vọng khắp căn phòng, biểu tình trên mặt nàng vẫn không thay đổi chút nào.
"A..a..đừng mà...", chất lỏng màu trắng đục bắn lên trên ngựa gỗ, y thật sự nhanh như vậy đã bị thao bắn.
Hơn thế nữa, huyệt đạo của Cố Tri Âm ngắn hơn so với người khác, thứ hung khí bên trong thân thể mỗi một lần đẩy vào tưởng chừng như muốn đâm xuyên bụng y, thẳng thắn biến thành ruột của y thành một cái lỗ dâm.
Vẻ mặt nam nhân như vừa sung sướng vừa thống khổ, trong mắt đều là hơi nước long lanh, y nằm trên vai ngựa gỗ không ngừng run rẩy,"Chủ nhân...ô...ha...Âm nhi sai rồi...a..."
Con ngựa chuyển động lúc nhanh lúc chậm, cùng với dục vọng luôn thay đổi bất chợt, khiến cho Cố Tri Âm bị kích thích đến muốn phát điên,"Chủ nhân...a...ha..."
Cao trào qua đi dương vật lại có xu thế muốn ngẩng đầu, thế nhưng Khương Hoa đã nhanh chóng đeo cho y một chiếc nhẫn ngọc bích, trực tiếp ngăn chặn dục vọng sắp bộc phát của nam nhân.
"Chủ nhân...không...đừng mà...gỡ nó xuống...a...ha...", cảm giác không được xuất tinh thập phần khó chịu, khiến cho Cố Tri Âm rơi nước mắt.
"Xuất tinh nhiều sẽ không tốt cho thân thể.", những lời của Khương Hoa đã trực tiếp chặn đứng hy vọng của y.
Lúc Cố Tri Âm đã bị thao đến thất thần, dương vật trong thân thể dường như mở ra cái gì đó, giống như một cái miệng nhỏ trực tiếp hút vào điểm mẫn cảm,"Ân...a...không...đừng mà...không...ha..."
"Chủ nhân...ư...ân...", thứ đó tựa như một cái miệng lúc chặt lúc lỏng cắn vào điểm nhô ra trong thân thể y, Cố Tri Âm bị kích thích khiến cho thân thể giật nảy lên, ngay lập tức một dòng dâm thủy trong suốt tràn ra từ bên dưới đôi gò bông trắng nõn, chất lỏng dọc theo thân con ngựa chảy xuống rơi trên đất.
Sau khi cao trào, nam nhân vô lực ngã trên lưng ngựa, khóe mắt hơi hơi phiếm hồng, lệ không ngừng rơi.
"Làm tốt lắm.", Khương Hoa giữ lấy cằm Cố Tri Âm, ép buộc đôi mắt lơ đãng của y tập trung vào nàng.
"Chủ nhân...", nam nhân nỉ non,"Chủ nhân...không...đừng làm vậy...a...", y có thể cảm nhận được thứ hung khí bên trong thân thể không còn quấy phá nữa, thế nhưng Cố Tri Âm vẫn không dám buông lỏng chút nào, đôi mắt ầng ậng nước nhìn nàng.
"Lúc nào cũng không nhớ quy củ, ai cho ngươi có quyền cự tuyệt?",Khương Hoa híp mắt.
Toàn thân nam nhân căng thẳng, sợ hãi lắc đầu,"Chủ nhân...ta biết sai rồi..."
"Còn chưa kết thúc đâu...bảo bối, vẫn còn rất nhiều hình phạt đang chờ đợi ngươi...", Khương Hoa dịu dàng hôn lên đôi mắt đỏ hoe của nam nhân, ngay lập tức, con ngựa lại lần nữa bắt đầu chuyển động.
"Ân...ha...chủ nhân...", Cố Tri Âm gắt gao ôm lấy cổ con ngựa, nước mắt lại trào ra.
Động tác của ngựa gỗ nhẹ nhàng hơn ban nãy rất nhiều, nhưng cho dù là như vậy, Cố Tri Âm bị kiềm chế dục vọng cũng vô cùng khó chịu,"Chủ nhân...cầu xin người...để ta bắn...a...ha..."
Nam nhân đáng thương nỉ non, thế nhưng Khương Hoa cũng chỉ mỉm cười, vẫn mặc kệ y.
"Chủ nhân...chủ nhân cho Âm nhi bắn đi mà...ân...ha...sẽ hỏng mất...", Cố Tri Âm gần như đạt đến giới hạn, màu sắc của phần thân trước bị kiềm hãm cũng dần trở nên đậm hơn, không ngừng nhả ra nước dâm trong suốt.
"Ân...ha...a...", ý thức của y dần dần trở nên mê man, nước bọt cũng theo khóe miệng chảy xuống.
"Ư...ân...a...a...", một dòng dâm thủy đột ngột phun ra từ hậu huyệt, Khương Hoa nhanh chóng bước tới gỡ chiếc nhẫn ra, tinh dịch ngay sau đó cũng bắn ra rơi trên thân ngựa.
Cố Tri Âm choáng váng vì khoái cảm đồng thời cao trào từ cả hai nơi, sau khi bắn ra liền vô lực nằm trên ngựa.
Khương Hoa nhìn nam nhân nằm trên thân ngựa gỗ, trong mắt thoáng hiện lên một tia thương xót, nàng tiến tới bế người xuống khỏi con ngựa, dâm dịch dọc theo hậu huyệt đã bị thao tới không thể khép lại được chảy ra.
Hàng mi của Cố Tri Âm run lên, trong lúc xuất thần có người ôm lấy thân thể y, vuốt ve huyệt động chưa thể khép lại của y, hơi thở phả bên người khiến nam nhân vừa sợ hãi lại an tâm, cuối cùng không chịu nổi mà ngất đi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro