Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[ABO] Chương 2

Edit+Beta: Mean

Chương 2: Cắn anh! Đánh dấu anh!

Tai Tả Nhan hơi nóng lên, cô cảm thấy nhiệt độ trong phòng hình như đã tăng lên một chút.

Trong không khí dần xuất hiện một hương thơm ngọt ngào, từ thoang thoảng dần trở nên rõ ràng hơn.

Không hiểu sao Tả Nhan lại cảm thấy ngứa răng, muốn cắn thứ gì đó.

Cô nghiến nhẹ răng nanh sắc nhọn, cầm ly rượu trên bàn uống để giải khát, nhưng trông anh Cố ngồi đối diện có vẻ còn nóng hơn cả cô.

Khí chất anh Cố vốn lạnh lùng, lúc này mắt hơi đỏ lên, trông như đang say rượu.

Bàn tay đeo găng trắng nhẹ nhàng nới lỏng cổ áo, hơi thở có phần nặng nề.

Khi anh ngước lên, ánh mắt ánh lên chút áy náy và nóng bỏng mơ hồ.

"Xin lỗi, nhiệt độ trong phòng hơi cao."

Giọng anh Cố trầm thấp, tốc độ nói chậm rãi, âm cuối như có sức hút.

"Không, không sao đâu, đúng là như vậy mà."

Tả Nhan mơ hồ đáp lại.

Trong lòng nghĩ, giọng nói gợi cảm quá.

Thảo nào Omega lại có sức hấp dẫn với Alpha đến vậy.

Ai mà chịu nổi chứ?

Nói mới nhớ, nhiệt độ phòng thực sự cao đến vậy sao?

Tả Nhan cũng cảm thấy hơi nóng, cảm giác khó chịu dâng trào.

Nói thế nào thì đây cũng là khách sạn hàng đầu, có thể mở ra tận ngoài không gian, chẳng lẽ lại tiết kiệm chút tiền điện này à?

Tả Nhan nhìn xung quanh, muốn tìm thiết bị làm lạnh gặp vấn đề, nhưng rồi ánh mắt lại không kìm được mà nhìn anh Cố.

Anh Cố cụp mắt xuống, lông mày hơi nhíu lại, có vẻ đang cố gắng dùng ý chí để đè nén sự nóng bức.

Nhưng rõ ràng vẫn vô ích.

Cuối cùng, anh Cố đưa tay cởi cúc áo trên cùng, lộ ra cần cổ thon dài.

Trong phút chốc, hương thơm ngọt ngào trong không khí càng đậm hơn.

Đó là một mùi thơm ngọt ngào như khói thuốc súng và rỉ sắt, mang theo hơi thở của lửa đạn và máu tươi.

Là loại mùi khiến Omega sợ hãi và thậm chí Alpha cũng cảm thấy áp lực không dám đến gần.

Thế nhưng Tả Nhan lại cảm thấy rất thơm.

Cô vô thức tìm kiếm nơi phát ra mùi hương, ánh mắt dần dần rơi vào cổ anh Cố.

Omega thường dùng miếng dán cổ khi đi ra ngoài, người kín đáo hơn sẽ đeo vòng cổ hoặc khăn quàng.

Nhưng trên cổ anh Cố lại chẳng có gì cả.

Giống như một lời mời gọi nào đó vậy.

Muốn, muốn cắn.

Bốp, bốp, bốp.

Tả Nhan vỗ mạnh vào mặt để tỉnh táo lại.

Đợi đã, có gì đó sai sai.

Trạng thái hiện tại của cô rất giống một Alpha bị kỳ phát tình của Omega ảnh hưởng, rơi vào kỳ mẫn cảm.

Và trạng thái của anh Cố cũng rất giống với kỳ phát tình của Omega như đã học trong lớp sinh lý!

Cả mùi pheromone ngọt ngào trong không khí nữa...

Đệch, đệch, đệch!

Kỳ phát tình của Omega!!!

Tả Nhan đột nhiên đứng bật dậy, không biết phải làm gì.

Omega có kỳ phát tình cố định.

Ngắn thì vài ngày, dài thì một tuần.

Do kỳ phát tình thường cố định, có thể dự tính thời gian cụ thể, thường thì Omega sẽ xin nghỉ sớm để ở nhà, hoặc tiêm thuốc ức chế trước để tránh gây hỗn loạn.

Nhưng cũng có một tình huống ngoại lệ.

Khi Omega gặp một Alpha mà mình thích hoặc độ xứng đôi cao, có khả năng sẽ lập tức tiến vào kỳ phát tình.

Rõ ràng cô chính là Alpha có độ xứng đôi cao đó.

Tả Nhan cứng đờ tại chỗ.

Não đang làm việc như điên.

Alpha nên làm gì khi gặp Omega tiến vào kỳ phát tình?

Đáp án sai: Cắn anh! Đánh dấu anh!

Đáp án đúng:

Một, tiêm thuốc ức chế;

Hai, nếu không có thuốc ức chế, hoặc thuốc ức chế không có tác dụng thì tiến hành đánh dấu tạm thời;

Ba... Lúc học sinh lý thì ngủ gật nên giờ không nhớ nổi.

Tả Nhan ôm đầu.

Psyduck hoang mang.

Không thể trách cô được, cô là sinh viên hệ chiến đấu cơ giáp, bài kiểm tra của Học viện Quân sự cũng đâu có hỏi câu này.

Thôi kệ đi, tìm thuốc ức chế trước đã.

Thuốc ức chế của Alpha và Omega không giống nhau, không thể dùng chung.

Tả Nhan không mẫn cảm với mùi hương, càng không mang theo thuốc ức chế bên mình.

Trên người cô không có gì cả.

Tả Nhan đành phải hỏi:

"Anh Cố, anh có mang theo thuốc ức chế không?"

Cố Yến Thu cũng nhận ra trạng thái bất thường của mình, chỉ là không liên quan đến kỳ mẫn cảm.

Nghe Tả Nhan nhắc đến "thuốc ức chế", anh lập tức tỉnh ngộ, cũng vô cùng kinh ngạc.

Từ trước đến nay anh luôn kiểm soát pheromone của mình rất tốt, chưa bao giờ để mất kiểm soát như lần này.

May là trong nút không gian của anh có thuốc ức chế.

Cố Yến Thu giơ tay chạm vào nút không gian trên tay áo, lấy một ống tiêm trong suốt ra.

Anh xắn tay áo lên, tiêm thuốc ức chế vào tĩnh mạch.

Một loạt động tác nhanh chóng và chính xác.

Chỉ khi đặt ống tiêm rỗng xuống, tay anh mới khẽ run lên.

Tả Nhan nhìn thấy anh Cố tiêm thuốc ức chế, vừa thở phào thì lại ngửi thấy mùi hương ngọt ngào càng đậm hơn.

"??!"

Không đúng?

Thuốc ức chế không có tác dụng.

Đầu óc Cố Yến Thu có chút choáng váng, khả năng kiểm soát cơ thể càng ngày càng giảm sút, nhiệt độ trong cơ thể lại tăng lên, hơi thở nóng hổi.

"Thuốc ức chế... hết hạn rồi à?"

Tả Nhan chỉ có thể đoán như vậy.

"Anh chờ một chút, tôi sẽ đặt một ống thuốc ức chế, đơn gấp, sẽ được giao đến ngay thôi."

Cô vừa nói vừa nhanh chóng mở thiết bị đầu cuối.

Không, thuốc ức chế quân đội phát hàng tháng tuyệt đối không thể hết hạn.

Cố Yến Thu lắc đầu, cố giữ tỉnh táo, anh lấy một ống thuốc ức chế khác ra tiêm lại lần nữa.

Chất lỏng lạnh lẽo chảy vào mạch máu, nhưng cơ thể không có dấu hiệu hạ nhiệt mà ngày càng khô nóng.

Trán Cố Yến Thu lấm tấm mồ hôi, tay cầm ống thuốc thứ ba hơi không ổn định.

Nồng độ pheromone trong phòng đã đạt đến mức khiến người ta phát điên.

May mắn là Tả Nhan luôn không nhạy cảm với pheromone, hiện giờ vẫn giữ được tỉnh táo, chưa đến mức như đa số Alpha trong kỳ mẫn cảm, ngửi thấy mùi của Omega là mất lý trí, trở thành con thú bị dục vọng chi phối.

Thấy anh Cố định tiêm ống thuốc thứ ba, Tả Nhan tiến tới giữ tay anh lại.

"Không được, anh không thể tiêm thêm nữa."

Thuốc ức chế không phải nước muối sinh lý đâu mà muốn tiêm là tiêm.

Ngay cả nước muối sinh lý cũng không thể tiêm quá liều.

Hơn nữa đây lại là loại thuốc có vẻ đã hết hạn, thay đổi thành phần, không biết có hại cho cơ thể hay không.

Cô cố gắng lấy ống thuốc trong tay anh Cố, gặp phải chút chống cự.

Vì để anh Cố thả lỏng, Tả Nhan bắt chước theo cách chị gái dỗ thú cưng, vuốt nhẹ sống lưng anh Cố, nhẹ giọng nói: "Ngoan nào."

Cố Yến Thu lập tức như bị điện giật mà buông tay ra.

Tả Nhan nhân cơ hội lấy thuốc ức chế đi.

Cúi đầu thấy anh Cố đang ngơ ngác nhìn cô.

Trong kỳ phát tình, anh Cố đã bỏ đi vẻ lạnh lùng nghiêm khắc, trông có vẻ... hơi ngốc nghếch.

Như thể muốn làm gì anh cũng được...

Tả Nhan nhanh chóng dừng những suy nghĩ nguy hiểm của mình.

Cô là một Alpha có lương tâm và điểm mấu chốt.

Mặc dù đôi khi cũng có những suy nghĩ nguy hiểm như "thế giới sắp toi rồi", nhưng cô thật sự là một Alpha có lương tâm và điểm mấu chốt.

"Anh Cố?"

Tả Nhan cố gắng đánh thức anh Cố đang mơ màng, dường như sắp mất ý thức.

Khi ánh mắt của anh dần tập trung vào gương mặt cô, cô lập tức nói:

"Tình trạng hiện tại của anh rất nghiêm trọng, không thể tiêm thuốc ức chế được nữa, tôi cần phải đánh dấu tạm thời cho anh."

Tuy khách sạn này vắng vẻ, nhưng có rất nhiều cảnh vệ Alpha, thậm chí ngoài cửa còn có hai người, khiến cho nơi này trông như được canh gác nghiêm ngặt.

Họ không cảm nhận pheromone yếu như Tả Nhan.

Nếu pheromone tiếp tục lan rộng thì sẽ khiến các Alpha ở gần bước vào kỳ mẫn cảm.

Đó sẽ là một tai nạn lớn được đưa tin trên các trang báo xã hội.

"Anh có hiểu ý tôi không? Đánh dấu tạm thời, tức là... tôi cần... hôn anh."

Tả Nhan cúi đầu thì thầm.

Cách đơn giản nhất để đánh dấu tạm thời chính là hôn môi.

Cố Yến Thu chóng mặt, chỉ nhìn thấy được đôi môi đỏ của Alpha đang khép mở, khó mà xác định đối phương đang nói gì.

Alpha ở quá gần anh.

Pheromone nhẹ nhàng nhưng rõ ràng của Alpha khiến cơ thể anh khẽ run rẩy.

Pheromone Alpha và Omega thu hút lẫn nhau.

Còn Alpha thì lại bài xích pheromone của nhau.

Tả Nhan xinh đẹp như lửa, nhưng pheromone lại lạnh lẽo như băng.

Giống như rượu được làm từ đá vụn, mang theo hương trái cây và vị ngọt của mật ong, vị ngọt của trái cây và vị đậm đà của rượu đá hòa quyện với nhau khiến nó đặc biệt say lòng người.

Xưa nay Cố Yến Thu chỉ uống nước lọc và trà nhạt, ngay khi tiếp xúc đã trở nên mê muội.

Đang mơ mơ màng màng, dường như anh nghe thấy gì đó.

Hôn.

Ánh mắt Cố Yến Thu tập trung vào đôi môi của Alpha, yết hầu anh lăn lộn, miệng khô khốc, đôi môi mỏng hơi mở ra.

Với Tả Nhan thì điều này giống như sự đồng ý và lời mời.

Cô nhìn vào mắt anh Cố, từ từ cúi người xuống.

Tay phải cô đặt bên cổ anh Cố, đầu ngón tay che đi phần nhô lên có nhịp mạch đập, ngăn không cho mình bị bản năng chi phối mà làm ra những điều không thể cứu vãn.

Tay trái ôm eo anh Cố.

Cúi đầu hôn.

Chia sẻ pheromone của mình cho đối phương.

Pheromone mang theo cảm giác mát lạnh và hương thơm tràn xuống, làm cho đầu óc Cố Yến Thu lập tức trống rỗng.

Việc trao đổi thể chất và hấp thụ pheromone của Alpha có thể làm cho Omega trong thời kỳ phát tình bình tĩnh lại.

Khi Cố Yến Thu tỉnh táo lại từ trạng thái như say rượu, mọi thứ đã kết thúc.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Alpha ngồi đối diện anh đã mặc quần áo chỉnh tề, rượu trên bàn đã hết sạch.

"Anh Cố vẫn ổn chứ?"

"Tôi, không sao."

Cố Yến Thu nhận ra giọng nói của mình cực kỳ khàn.

Môi và lưỡi như không còn là của mình nữa.

Nhận ra lúc này trông mình có lẽ rất tệ, vẻ mặt anh hơi thay đổi, cúi đầu chỉnh lại nếp gấp cổ áo như muốn che giấu.

Thấy anh Cố hiếm khi hoảng hốt như vậy, Tả Nhan vội vàng nói:

"Đừng lo lắng, chỉ là đánh dấu tạm thời thôi."

Cô đảm bảo mình có không làm gì khác.

Thậm chí cô còn giúp anh Cố che lại cổ.

Khi nghe Tả Nhan nói là "đánh dấu tạm thời", vẻ mặt của Cố Yến Thu rất kỳ lạ.

Anh tập trung cảm nhận trạng thái cơ thể mình.

Pheromone dâng trào trong cơ thể anh đã bình tĩnh lại.

Đây là tác dụng của đánh dấu tạm thời.

Đôi mắt Cố Yến Thu đờ đẫn trong giây lát.

Như chúng ta đã biết, chỉ có Alpha mới có thể xoa dịu được pheromone của Omega.

Tương tự như vậy, chỉ có Omega mới có thể giúp Alpha bình tĩnh lại.

Anh tưởng mình có độ tương thích cực cao với một Alpha đã rất kỳ diệu rồi.

Thực tế còn vượt xa dự đoán của anh.

Anh, đã bị một Alpha, đánh dấu.

"Anh Cố?"

Tả Nhan vẫy tay trước mắt Cố Yến Thu.

Cố Yến Thu nhìn cô với ánh mắt đầy nghi ngờ và không chắc chắn.

"Cô... là Alpha thật à?"

"Đương nhiên rồi."

Tả Nhan không hiểu sao anh lại hỏi như vậy, đoán:

"Chẳng lẽ anh nghĩ tôi là Beta à?"

Trông cô có giống Beta đâu nhỉ?

Hơn nữa, Beta và AO có độ tương thích rất thấp, không thể thực hiện việc an ủi bằng pheromone.

"Không..."

Tất nhiên là Cố Yến Thu không thể nghĩ cô là một Beta.

Cô quá sắc sảo và chói mắt, quá nổi bật.

Đây tuyệt đối không phải là một Beta ủng hộ sự tầm thường và chừng mực.

Tính cách như vậy thường xuất hiện ở những Alpha cấp cao.

Nhưng vẫn có một loại ngoại lệ...

Phía trên Alpha còn có một giới tính đặc biệt và cực kỳ hiếm.

Cố Yến Thu nhìn Tả Nhan, càng nghi ngờ và không chắc chắn hơn.

Tả Nhan bị nhìn chằm chằm cảm thấy không thoải mái, tiếc là cô không thể chứng minh giới tính của mình.

"Tôi vừa mới hoàn thành quá trình phân hóa một tuần trước, vẫn chưa có kết quả kiểm tra giới tính gen."

Nói thật thì hiệu suất của Liên Bang cũng chậm thật.

Tả Nhan lẩm bẩm trong lòng, sau đó nở một nụ cười tự tin.

"Nhưng chắc chắn là Alpha rồi!"

"Vậy nên, đánh dấu sẽ không có vấn đề gì."

Tả Nhan an ủi anh.

"Không cần lo đánh dấu mất hiệu lực, sau này anh có thể quay về kiểm tra sức khỏe, mua thuốc ức chế mới, hoặc..."

Tìm một Alpha khác để đánh dấu bổ sung.

Tả Nhan nuốt lại câu sau.

Có lẽ là do tính chiếm hữu của Alpha đang trỗi dậy.

Không có Alpha nào muốn thấy Omega mà mình đã đánh dấu lại nhận đánh dấu từ Alpha khác.

Dù chỉ là đánh dấu tạm thời.

Suy nghĩ như vậy không tốt chút nào.

Cô và anh Cố là những người đến từ hai thế giới khác nhau.

Cuộc sống của họ lẽ ra không bao giờ giao nhau.

Buổi xem mắt này chỉ là hai đường đời bất ngờ giao thoa.

Khi buổi xem mắt này kết thúc, mọi thứ sẽ trở về như ban đầu.

Tả Nhan đột nhiên cảm thấy hơi lưu luyến.

Sau đoạn nhạc đệm này, buổi xem mắt chỉ có thể kết thúc sớm thôi.

Sau khi xác nhận sẽ có người đến đón anh Cố, Tả Nhan điều chỉnh lại cảm xúc rồi chào tạm biệt và rời đi.

Rời khỏi phòng.

Tả Nhan định đi thanh toán hóa đơn, bao gồm cả phần của anh Cố.

Đây vốn là việc mà một Alpha nên làm.

Sau đó cô được cảnh vệ dẫn đường thông báo rằng: Khách sạn Biển Vĩnh Hằng là tài sản thuộc quyền sở hữu của anh Cố.

Tả Nhan: "?!!"

Cô biết là anh Cố rất giàu, nhưng không ngờ lại giàu đến thế.

Không hổ là ông lớn đến cả tài sản cá nhân cũng cần phải được sắp xếp thành tài liệu mới biết cụ thể có bao nhiêu.

Cô nhớ lại hình ảnh "quạnh quẽ" trước đó, đúng là giống như đã được bao trọn hoặc đóng cửa miễn tiếp hơn.

Quả nhiên không phải là người cùng một thế giới...

Sau khi rời khỏi Biển Vĩnh Hằng, bước ra dưới ánh nắng, Tả Nhan vẫn còn hơi ngơ ngẩn.

Cuối cùng cô quay lại nhìn công trình hoành tráng như phi thuyền vũ trụ một lần nữa.

Tả Nhan càng thêm vững tin vào lý tưởng của mình.

Một ngày nào đó, cô cũng sẽ có phi thuyền vũ trụ của riêng mình.

Còn bây giờ, bắt chuyến bay công cộng thôi.

·

Bên trong phi thuyền vũ trụ Biển Vĩnh Hằng.

Cố Yến Thu ngồi một mình trên ghế bên cạnh cửa sổ lớn nhìn ra không gian.

Anh đã giữ nguyên tư thế này rất lâu, không phải đang suy nghĩ về một quyết định quan trọng hay cố tỏ ra sâu sắc, mà là do pheromone dưới người khiến anh không thể bỏ qua.

Một lúc lâu sau, Cố Yến Thu cam chịu mở thiết bị đầu cuối, gửi một tin nhắn cho phụ tá vừa tiễn Tả Nhan đi.

— Gửi một bộ quần áo qua đây, một bộ hoàn chỉnh.

[Tác giả có lời muốn nói]

[Pheromone]

Tả Nhan: Rượu trái cây ướp lạnh (rượu mơ mật ong~)

Cố Yến Thu: Khói thuốc súng và máu tươi (khói thuốc súng là chủ đạo, mùi máu bị mùi khói thuốc lấn át, rất nhẹ)

- Hết chương 2 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro