Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

nt 1

Màn Thứ 60

“Tiểu Hựu, lúc ta quay Ỷ Thiên, bất luận có tin đồn nào truyền ra người không được để ý đến, toàn bộ đều do người ta muốn quảng bá mà tạo nên”

Sáng sớm hôm sau Vương Tử Hựu nhận được một tin nhắn như vậy của Mạc Tịnh Ngôn. Xem ra, sẽ có một trận mưa tanh gió máu xảy ra khiến người ta đau lòng.

Quả nhiên, truyền thông đi săm soi Ỷ Thiên, ngoại trừ đưa tin địa điểm quay phim cùng điều kiện khó khăn. Toàn bộ đều tập trung vào những cảnh quay của Mạc Tịnh Ngôn cùng đối thủ An Tiệp. Vương Tử Hựu ngồi trước tivi thế nào cũng không thoải mái nổi khi trông thấy An Tiệp, cứ mãi đi theo sau lưng Mạc Tịnh Ngôn, gọi bậy “Mạc tỷ”, “Mạc tỷ”, còn mượn cơ hội làm nũng đồng thời ghé vào vai Mạc Tịnh Ngôn cười run rẩy hết cả người! Trần Lực Khâm kia đúng là khiến người ta lo lắng, chọn tới chọn lui sao lại chọn đúng An Tiếp đóng vai Chu Chỉ Nhược? Sớm biết như vậy, lúc Mạc Tịnh Ngôn nói muốn diễn Triệu Mẫn mình đã cực lực phản đối nàng, miễn cho bản thân mình hiện tại ngột ngạt.

Bất quá tạo hình cổ trang của Mạc Tịnh Ngôn quả thật rất đẹp mắt, thanh tân tú lệ, khí chất phi phàm, Triệu Mẫn còn có mấy cảnh nữ cải nam trang, Vương Tử Hựu hốt hoảng phát hiện Mạc Tịnh Ngôn mặc đồ nam trang thật tuấn mỹ đến nỗi khiến thần tiên phải căm phẫn. Vương Tử Hựu đối với tạo hình này của nàng thích đến không tảđược, nàng liền lên mạng tải đoạn phim phóng sự hậu trường của đoàn phim xuống, nhờ người chỉ nàng phần mền cắt nối biên tập Video, cắt nối đoạn chỉ có Mạc Tịnh Ngôn thành một bộ phim ngắn, lưu trong điện thoại, có thời gian rảnh rỗi lại lấy ra xem, thật thích thú.

An Tiệp ở trước ống kính đối với Mạc Tịnh Ngôn vô cùng thân mật, công ty quản lý quảng bá tin tức nàng và Mạc Tịnh Ngôn chiếm gần hết mọi bài báo lớn. Vương Tử Hựu đối với chuyện này hết sức thống hận, thế nhưng đây chính là do nàng gây ra mầm họa, nay để cho Mạc Tịnh Ngôn thay nàng đối mặt, nói thế nào cũng cảm thấy băn khoăn.

Vì vậy tâm càng lúc càng phiền.

Lúc Cố Hồng Trình muốn quay bộ “Tâm Mê” An Tiệp đã tự mình đến tiến cử, ở trong quán cà phê đợi C ốđạo diễn suốt sáu tiếng, Cố đạo diễn chỉ nói chuyện với nàng mười lăm phút đã rời khỏi, không có đồng ý giao nhân vật cho nàng nhưng không có từ chối. An Tiệp một lòng muốn đóng vai nữ chính này, nàng có dự cảm mãnh liệt, bộ phim này nhất định sẽ thành công!

Kết quả cuối cùng vai nữ chính được giao cho diễn viên không có danh tiếng Vương Tử Hựu. Do đó lập tức nổi tiếng, sau đó nhận quay quảng cáo, đi đến chỗ nào cũng ầm ỹ, truyền thông lẫn phóng viên hận không thể đem tất cả các câu hỏi ném về phía nàng.

Vương Tử Hựu cũng biết An Tiệp ghen ghét nàng, hận thù nàng, nói xấu sau lưng nàng, nghiện đến nỗi đem lên cả mạng. Chửi rủa trên trang chính thức của nàng, ngay cả những chuyện không đâu cũng mắng chửi nàng.

Trong mắt Vương Tử Hựu, An Tiếp chính là một nghệ sĩ có bộ não không hoàn hảo, thật sự không thích cùng nàng tranh cãi, thế nhưng không ngờ lần này nàng lại chạy đến chỗ Mạc Tịnh Ngôn gây phiền phức.

Vạn nhất nàng đối với Mạc Tịnh Ngôn nói “lung tung” thì khó xử lý.

Đáng tiếc thời gian quay “Ỷ Thiên” quá dài, suốt ba tháng Mạc Tịnh Ngôn bị An Tiệp tẩy não ở cái nơi hoang vu, Vương Tử Hựu quyết định nếu rảnh sẽ đi dò xét, buộc chặt lấy Mạc Tịnh Ngôn.

Hai người cứ như vậy trông mòn con mắt trong bận rộn của công việc của mỗi người, đảo mắt đã đến lễ giáng sinh. Công ty Thiên Minh năm nào cũng sẽ tổ chức buổi tiệc giáng sinh, vừa đúng lúc chào mừng công ty thành lập được mười năm, quần tinh hội tụ, phát thư mời giới truyền thông, đến lúc đó đội hình nhất định phi thường hoa lệ.

Mạc Tịnh Ngôn đúng lúc có ba ngày nghỉ vào lễ giáng sinh, có thể từ nơi hoang vu tĩnh lặng trờ về thành phố, thời gian cũng vừa đúng lúc công ty tổ chức tiệc.

Trước hai ngày Mạc Tịnh Ngôn trở về, Vương Tử Hựu đã bắt đầu rục rịch, trên phim trường phấn khởi không sao tả được, đạo diễn không đuổi lại tiến độ của nàng ngược lại nàng bắt đầu đẩy tiến độ của mấy diễn viên đóng chung, nếu diễn không tốt NG nhiều lần, nữ thì nàng tà ác miệng nam mô nhưng bụng một bồ dao găm, nam liền trực tiếp dùng ánh mắt hành hạ người ta, cuối cùng đoàn phim vì áp lực của nàng phải tập trung quay xong phim đúng với tiến độ, Vương Tử Hựu sớm rời khỏi đoàn phim trở về. Khi trở về nhà, nàng theo cha mẹ đến xem phòng ở mới, cực kỳ hài lòng, đặc biệt bốn mặt đều bằng gương, trên sàn phủ chăn lông dày đặc, dùng làm phòng luyện tập diễn xuất, hoàn toàn giống y như nàng tưởng tượng.

Đợi đến lúc Mạc tỷ trở về phải dắt nàng đến xem!

Dạ tiệc của Thiên Minh mời rất nhiều phóng viên, xem như cảm ơn, cảm tạ bằng hữu giới truyền thông chiếu cố một năm qua. Đài Phát thanh Đông Đại Tô Trì cũng nhận được thư mời, nàng vốn bận đến nỗi đau dạ dày, không hề có thời gian, nhưng nghe nói dạ tiệc của Thiên Minh sẽ có tất cả minh tinh cùng nhân viên trang phục lộng lẫy tham dự, Tô Trì gục đầu xuống bàn mơ màng nghĩ đến 80 mặc áo cúp ngực lộ ra cơ thể, lập tức tinh thần tỉnh táo.

Đi ah! Vì cái gì không đi! Hơn nữa Mạc Tịnh Ngôn sẽ trở về, Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu xa nhau lâu như vậy mới tái hợp, ánh mắt mập mờ thể nào chẳng có…sách…với tư cách là một nữ phóng viên xuất sắc thì không thể bỏ qua một tin tức chắc chắn hay như vậy, hơn nữa với tư cách là một nữ phóng viên giải trí xuất sắc nàng cũng không thể nào bỏ qua một màn bát quái.

Vì thế Tô Trì chạy đến tủ quần áo của mình bắt đầu tìm kiếm một bộ váy lộng lẫy mặc vào.

Nhóm Lợi Khí gần đây ra EP tuyên truyền “Nguyên Vị”. Đại Nguyên một hồi đi sau lưng Vương Tử Hựu quay phim, một hồi sau lại quay mấy anh chàng của nhóm Lợi Khí, mệt đến không thở nổi. Dạ tiệc sắp bắt đầu nàng lại cảm thấy chóng mặt, muốn quay trở về nhà nghỉ nghơi. Nàng đến bên cạnh 80 đang trang điểm, vịn trán nói: ” 80. tôi có chút không khỏe nên về nhà trước”

80 đứng lên kiểm tra trán Đại Nguyên ” Có hơi nóng đó, để tôi tiễn cô về”

Đại Nguyên xua xua tay ” Không cần”

80 sợ nàng choáng váng đầu lái xe sẽ xảy ra chuyện, nhất quyết đòi đưa nàng về, Đại Nguyên cũng không thể khước từ, bị 80 cẩn thận từng li từng tí đỡ ngồi vào trong xe.

“Nhà của cô ở đâu? Chỉ cho tôi đi” 80 lúc này mới nhớ, quen Đại Nguyên cũng lâu, tuy nhiên lại chưa từng nghe nàng kể qua cuộc sống của mình, cũng chưa từng đến nhà nàng. Phân tích từ tính cách kỳ dị của Đại Nguyên, vậy nhà nàng sẽ có hình dáng thế nào? Không phải là sào huyệt của người ngoài hành tinh chứ…80 mặc chiếc váy lộ lưng rất lớn nhất thời nghĩ đến nơi mình muốn đến, sau lưng đột nhiện đổ mồ hôi lạnh.

Nghe nói nhà Đại Nguyên có rất nhiều con nít, lúc sau đẩy cửa vào có thể hay không rất nhiều con nít như thủy triều dũng mãnh ùa đến? 80 không có cách đối phó với con nít, nhưng hiện tại vẫn kiên trì tiến lên.

Đỡ Đại Nguyên vào thang máy đến lầu 8. Khuôn mặt Đại Nguyên nóng bừng, vừa lấy chìa khóa ra 80 đã nghe thấy trong phòng truyền ra một tràng chó sủa. 80 dừng lại, nghe như tất cả đều là hơi thở của đại cẩu!

Đại Nguyên dựa đầu vào cửa, đối với 80 có lỗi cười nói: “Không biết cô có sợ chó không…tôi nuôi ba con biên cảnh, hai con Labrador, còn có một con tùng sư, trong nhà hơi chật chội, cô nhớ cẩn thận một chút.”

80 trên mặt xanh lè, vừa muốn ngăn cản Đại Nguyên không cho nàng mở cửa, kết quả Đại Nguyên thân thủ nhanh nhẹn hoàn toàn không giống như người bệnh. Cửa lập tức mở ra, vì thế ào ra không phải là con nít, tất cả đều là đại cẩu. Đoán chừng bọn cẩu ở trong nhà bị biệt khuất quá lâu, vừa nghe thấy Đại Nguyên trở về mà dị thường hưng phấn toàn bộ nhảy phốc về phía trước, ngay cả 80 cũng gặp nạn, bị chới với ngã xuống đất, đám cẩu cẩu còn nhiệt tình tặng cho mặt mũi nàng đầy nước miếng…

Nguyên lại, đám nhỏ của Đại Nguyện, chính là bọn chúng.

80 dị ứng với cẩu rất nặng hắc xì liên tục mấy chục cái mà nước mũi vẫn chảy không ngừng, khiến cho Đại Nguyện dở khóc dở cười.

Dạ tiệc của Thiên Minh bắt đầu, Tô Trì tịnh lệ một thân áo ves bó sát xuất hiện, thế nhưng trong đám đông hoàn toàn không tìm thấy bóng dáng của 80

Vương Tử Hựu hưng phấn đến sớm đợi Mạc Tịnh Ngôn xuất hiện, kết quả Mạc Tịnh Ngôn cũng bốc hơi trong nhân gian, dạ tiệc đã diễn ra một nửa vẫn không thấy nàng, gọi điện thoại cũng không có người trả lời.

Tô Trì cùng Vương Tử Hựu cùng phiền muộn gặp mặt nhau, cơ bản không nói gì, hung hăng đổ đầy rượu vang cho chính mình cùng đối phương

Màn Thứ 61

80 đã chăm sóc Đại Nguyên hơn ba tiếng đồng hồ.

“Cô về công ty đi, mình tôi không có gì đâu” Đại Nguyên nằm trên giường, dùng mu bàn tay đặt trên trán.

“Không sao, tôi chờ cô ngủ rồi đi”

Đại Nguyên cười: “Thật dịu dàng ah…tôi đang nghĩ có nên vứt bỏ đàn ông tìm cho mình một bạn gái dịu dàng biết chăm sóc như cô”

80: “Tôi đi đây…”

“Đừng giận mà, muốn đi sao? Thẹn thùng hả?”

80 cho rằng Đại Nguyên vì bị sốt cao nên ăn nói hồ đồ, bằng không làm sao có tâm tư đùa giỡn cùng với mình? Tuy Tô Trì từng bóng gió về mối quan hệ tốt đẹp nhiều năm giữa nàng và Đại Nguyên, có phải là gian tình hay không. Mỗi lần như vậy 80 đều rất kiên định trả lời: “Đại Nguyên là người thẳng thắn! Đừng có đem cái suy nghĩ cả thiên hạ là đồng tính của cậu đi phỏng đoán tâm tư của người ta làm gì ?”

Vì thế lần nào Tô Trì đều bị nói đến im lặng. Có đôi khi 80 vẫn rất hưởng thụ bộ dạng không thể làm gì của Tô Trì. Chỉ như thế nàng mới cảm thấy mình có thành tựu.

Bất quá đối với chuyện của Đại Nguyên, 80 thật sự không hiểu rõ lắm, chỉ là vô thức cảm thấy Đại Nguyên là thẳng, từ lời nói của nàng có thể nghiệm chứng điểm ấy, chỉ là đêm nay sao nàng lại có xu hướng trèo tường?

80 vốn là người khi đã tốt thì sẽ tốt đến cùng, kết quả làm người tốt còn phải chịu nỗi khổ bị đùa giỡn, vì thế nàng hấp tấp từ nhà Đại Nguyên đi ra, lái xe trở về.

Vừa ngồi xuống xe đã nghe điện thoại vang lên, là Tô Trì.

“Này…”

“Cậu sao rồi?” Đích thực là giọng Tô Trì, thế nhưng ngữ điệu có chút lãng đãng pha lẫn nóng nảy, chẳng lẽ uống rượu say?

“Mình lập tức tới ngay, dạ tiệc bắt đầu rồi hả? Cậu chờ mình”

“Cậu trốn tránh mình…cậu lại trốn tránh mình”

80 nghe lời nói của Tô Trì biến đổi, đưa đến cảm giác kỳ quái.

“Cậu luôn muốn trốn tránh mình, nói gì mà muốn đền bù tổn thất cho mình, mình cần những thứ đó sao? Cậu căn bản là không biết mình muốn cái gì, cậu cơ bản là không xứng đáng ở bên cạnh mình…”

80 lẳng lặng ngồi trong xe nghe Tô Trì phàn nàn, mặc dù trong lòng đau đớn đến mức nàng không thể nào thở nổi, thế nhưng nàng vẫn hít một hơi thật sâu để cho ngữ khí của mình cực lực bình tĩnh: “Mình hiện tại sẽ tìm cậu, cậu uống nhiều quá đừng chạy nhảy khắp nơi”

Tô Trì cười lạnh: “Đúng vậy, nếu không uống nhiều thì mình cũng sẽ không nói ra những lời thật lòng này”

Ngực trái 80 vô cùng đau đớn, tay run rẩy tắt điện thoại.

Nghe âm thanh trong điện thoại bề bộn, Tô Trì thê lương cười lấy điện thoại bỏ lại vào trong túi, lấy một ly rượu từ khay người phục vụ đi ngang qua, trong nháy mắt uống cạn. Vương Tử Hựu khích lệ nàng:

“Này, cô uống quá nhiều rồ, nếu để giới truyền thông nhìn thấy Kim bài phóng viên của Đông Đại Vệ uống rượu như uống nước, sẽ rất mất mặt, tôi không cứu được cô đâu”

Tô Trì cầm ly rượu nói với Vương Tử Hựu: ” Có đôi khi tôi thật hâm mộ cô cùng Mạc Tịnh Ngôn”

Nói đến Mạc Tịnh Ngôn, Vương Tử Hựu lập tức trở nên cảnh giác, sự nhạy cảm bát quái của Tô Trì cực kỳ mạnh, người này hoàn toàn biết được chuyện các nàng đang quen nhau

“…Tuy Mạc Tịnh Ngôn có hơi khó chịu một chút, nhưng cô vốn là động vật đơn bào, vô luận xảy ra chuyện gì đều mạnh mẽ tiến lên phía trước, mặc dù có thể khiến những người xung quanh mình bị thương tích đầy mình, nhưng có thể nhanh chóng đạt được mục đích của mình, quen biết người con gái như cô quả thật không hề tệ”

“Tôi có thể lý giải đây là lời khen không?”

“Đương nhiên. Hơn nữa Mạc Tịnh Ngôn khó chịu cũng không hề sai…trước mặt người khác thì lạnh lùng, trước mặt cô thì lẳng lơ vô cùng”

“…” Vương Tử Hựu một lần nữa bị ấn tượng bởi sự cảm nhận của cô phóng viên này, ngoại trừ can đảm cẩn trọng, khả năng nói chuyện tuyệt đối thuyết phục, kể cả phương diện đứng đắn hay không đứng đắn.

Tô Trì nhìn thoáng qua sau lưng Vương Tử Hựu nói: ” Nữ vương của cô đến rồi kìa. Hay quá, tôi rút lui đây, tiếp tục cảm thán cuộc đời cô đơn thiên thu”

Vương Tử Hựu quay người nhìn lại, thấy Mạc Tịnh Ngôn đãđứng sau lưng nàng. Một bộ lễ phục dạ hội thuần trắng so với lúc bị ngã sấp trên thảm đỏ ngày xưa xinh đẹp gấp mấy lần, kèm theo tư thái thướt tha của nàng, cùng thân hình cao gầy, tóc dài buộc cao, như một vị phu nhân ưu nhã. Nàng ăn mặc cực kỳ tinh xảo, tuy bình thường nàng cũng không phải là loại con gái mang đến cảm giác yếu đuối, đôi mắt trang điểm đậm, khiến ánh nhìn càng mạnh mẽ. hai màu trắng đen tương phản khiến cho người đối diện có cảm giác chính chắn lạnh lùng cùng mị hoặc.

Tuy Mạc Tịnh Ngôn đến muộn, nhưng vừa xuất hiện đã sớm giết chết Vương Tử Hựu, thấy ánh mắt nàng đều nhìn thẳng.

Mạc Tịnh Ngôn nghiêng người nhìn Vương Tử Hựu vui vẻ nói: “Làm sao vậy tiểu quỷ, ngắm đến choáng váng hả?”

Vương Tử Hựu thật đúng là ngắm đến choáng váng, làm sao mà Mạc tỷ diễn vai Triệu Mẫn xong lại mang luôn khí chất của nàng?

Mạc Tịnh Ngôn thấy Vương Tử Hựu vẫn còn ngẩn người, trên mặt đắc ý cùng cảm xúc càng dâng trào, thò tay vỗ vỗ lên mặt nàng xong liền đi ngang qua nàng.

Vương Tử Hựu biết rõ các nàng không thể ở nơi công cộng biểu hiện quá mức thân mật, đặc biệt là nơi có quá nhiều giới truyền thông, có quá nhiều con mắt “giám thị” thì càng phải tận lực ít xuất hiện cùng nhau. Nhưng rõ ràng là người yêu của mình, từng chút từng chút tưởng niệm nhớ thương nàng mà khi gặp lại chỉ có thể thấy thoáng qua, nhìn trái cây màu hồng nhạt y hệt đôi môi của Mạc Tịnh Ngôn, Vương Tử Hựu thật muốn tại chỗ này hung hăng hôn nàng.

Dạ tiệc được trang trí cực kỳ tráng lệ, rất có không khí giáng sinh. Ông chủ lớn của Thiên Minh trong bộ đồ vest trang trọng cùng phu nhân y như chim non nép ở bên cạnh, hào phóng chào đón khách khứa đến dự. Dưới trướng Thiên Minh quần tinh tụ tập, ngôi sao sáng chói long lanh, ngoài nhóm nhạc Lợi khí vừa phát hành EP đã được tất cả đài truyền hình lớn nhỏ thay nhau quảng bá nhanh chóng nổi tiếng, còn có nhân vật đang rất nổi tiếng Vương Tử Hựu cùng Mạc Tịnh Ngôn dần trở thành tiêu điểm sau bộ phim “Nguyên Vị”

Minh tinh rất khó có cơ hội cùng giới truyền thông đối mặt nhau trò chuyện, không khí nhẹ nhõm vui vẻ làm cho cả buổi tiệc trở nên ấm áp lãng mạn, đến mười giờ, nhân viên Thiên Minh đẩy ra một chiếc bánh gato mười tầng cực kỳ hoa lệ, gọi tất cả mọi người tập trung, ông chủ Thiên Minh cùng phu nhân cười đến khuôn mặt bóng nhoáng cầm dao, bốn bàn tay dây dưa cùng một chỗ ân ân ái ái cắt bánh ngọt.

Tô Trì tựa vào bàn bên cạnh Vương Tử Hựu, trên mặt phản chiếu ánh sáng màu đó, chơi với chén rượu trong tay, khinh thường nói “Kỷ tiên sinh, ông chủ của các cô ở bên ngoài có biết bao nhiêu tình nhân, con rơi nhiều đến không đếm xuể, thế nhưng trước mặt công chúng vẫn phải cùng vợ ân ái thanh tú. Mà vợ ông ta thì sao, dù cho tức giận đến nỗi khói bốc trên đỉnh đầu cũng phải nén giận, mở một mắt nhắm một mắt, mỗi ngày nhìn người đàn ông của mình lăn lộn trên giường cùng với người khác còn bản thân thì cô độc một mình, chỉ vì giữ gìn thanh danh cho ông chủ Kỷ.

Người của công chúng thật đáng thương”

Vương Tử Hựu nhìn nàng: “Cô thật sự biết rất nhiều thứ”

“Xin can, những chuyện này lại xem là chuyện bí mật trong công khai sao? Chỉ là người ta chỉ quan tâm đến cuộc sống riêng của minh tinh mà thôi, còn những người ở phía sau lưng minh tinh thì công chúng không thèm để ý đến mà thôi”

“80 cũng thật đáng thương, quen với một người đầy tính toán như cô, xác định chắc chắn bị cô khi dễ rồi”

Vương Tử Hựu dùng 80 trấn áp Tô Trì hoàn toàn là đòn chính xác. Tô Trì giận dữ liếc nhìn nàng đi một nước.

Cắt bánh xong thì nhân viên phục vụ phân chia cho mọi người, nhóm nhạc Lợi Khí biểu diễn ca khúc chủ đề của “Nguyên Vị” mang tên “Linh cảm”, giọng hát đặc biệt của Tiểu Phi chậm rãi lan truyền khắp buổi dạ tiệc, cả hội trường đều tĩnh lặng.

Nghe bài hát, Vương Tử Hựu liền nhớ đến khoảng thời gian nàng cùng Mạc Tịnh Ngôn quay “Nguyên Vị”, ánh mắt không nhịn được mà hướng về phía Mạc Tịnh Ngôn. Mạc Tịnh Ngôn đưa lưng về phía nàng, lễ phục màu trắng ôm sát phần eo, lộ ra đường cong ưu mỹ cùng ánh đèn vàng góp sức càng khiến nàng trở nên gợi cảm mê người, làm cho lòng Vương Tử Hựu lửa cháy bừng bừng khó nhịn nổi.

Tại sao phải khẩn trương ah, rõ ràng người con gái kia thuộc về nàng!

Tô Trì nhìn thấy hai người bọn họ diễn vở tình kịch đau khổ, trong lòng nhất thời muốn đùa giỡn, nhưng khi giai điệu du dương nhưng bi thương của “Linh cảm” vang lên, nàng lại tức thời quên đi, nàng đến bên cạnh nữ phóng viên đi cùng, ôm chặt eo nàng nói : “Đêm nay đẹp như vậy thích hợp nhất cho việc khiêu vũ. cô nhảy với tôi một bài được không?”

Cô gái nhỏ này sớm cảm thấy trên người Tô Trì tản ra một loại âm khí đậm đặc, trùng hợp đứa nhỏ này lại thích những sự việc kỳ quái, bản thân chính là admin của diễn đàn những sự việc kỳ quái, nàng đã chú ý Tô Trì lâu rồi, đột nhiên được tiếp xúc thân mật. nàng lập tức như mở cờ trong bụng…yêu khí cùng nữ nhân, quá tình cảm rồi.

Tô Trì cứ như vậy mà bắt đầu khiêu vũ, ông chủ Kỷ cùng vợ tự nhiên cũng muốn ân ái thanh tú, toàn hội trường từng người dắt tay nhau thành từng đôi ra sàn khiêu vũ. Tiểu Phi rất đúng thời điểm đổi sang một bài hát chậm, nhẹ nhàng trầm giọng.

Đèn đóm mờ dần, không khí cực tốt, Vương Tử Hựu rốt cuộc lấy hết dũng khí đi về hướng Mạc Tịnh Ngôn.

“Mạc tỷ, chị đến muộn hại tôi lo lắng cho chị, chị còn lạnh lùng với tôi” Vương Tử Hựu nhẹ ôm eo Mạc Tịnh Ngôn, trên mặt cực kỳ vui vẻ, thế nhưng lời nói lại chất chứa oán niệm.

Mạc Tịnh Ngôn cười nhạt một tiếng, rất hào phóng đến gần Vương Tử Hựu hơn, chống cằm lên vai nàng nói: “Thích cáu kỉnh là bệnh chung của tiểu quỷ. Ta chuẩn bị quà giáng sinh cho ngươi nên tốn một ít thời gian”

“Quà? Là quà gì?”

Mạc Tịnh Ngôn trong lòng cười trộm, con nít vẫn là con nít, vừa mới cáu kỉnh xong, thế nhưng vừa nghe đến có quà thì đổi giọng ngay, trong mắt lấp lánh, hoàn toàn bị mua chuộc.

“Quà quá lớn, hiện tại không thể mang đến đây được. Lát nữa sau khi tiệc tàn ngươi ngoan ngoãn theo ta đi lấy quà đem về nhà”

Không biết có phải là ảo giác không, Vương Tử Hựu cảm thấy Mạc Tịnh Ngôn lúc này khí thế còn mạnh mẽ hơn lúc trước. Thật kỳ lạ.

Nàng có thể nhận ra, mỗi lần đóng một bộ phim nào đó, thì nàng sẽ hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật, diễn xuất càng nhập tâm thì mới quay được tác phẩm hay.

Cho nên hiện tại Mạc Tịnh Ngôn là Triệu Mẫn sao?

Không biết là quà gì lại khiến Mạc Tịnh Ngôn hao tâm tổn trí như thế, Vương Tử Hựu muốn nhanh chóng kết thúc bữa tiệc qua loa này.

80 lái xe vào bãi đỗ xe, thở hồng hộc nắm váy chạy đến thang máy. Khi nàng vừa xông vào hội trường liền trông thấy Tô Trì cùng cô gái khác đang ôm nhau, thân thể dính chặt lấy nhau, khiêu vũ rất ăn ý. Môi Tô Trì luôn dán bên tai cô gái kia, mỉm cười tươi tắn, tựa hồ rất vui vẻ.

80 đứng ở cửa chứng kiến tất cả, đột nhiên cảm thấy chuyện mình trên đường lo lắng mà chạy đến đây quả thật rất ngu ngốc. Người con gái tên Tô Trì này lúc nào cũng thế, từ nhỏ đã tùy tiện vuốt ve cô gái khác. Tự giễu cợt, 80 quay đầu đi ra ngoài.

Đại Nguyên ngủ một giấc tỉnh lại, cảm thấy đã bớt sốt, nhớ đến chuyện dạ tiệc liền gọi điện cho 80 muốn hỏi một chút tình hình, kết quả nghe thấy giọng nói nức nở của 80

“Cô sao lại khóc hả 80. Ai khi dễ cô?”

80 cầm điện thoại cắn môi lắc đầu, nhưng dù có lắc đầu thì Đại Nguyên cũng không thể nào nhìn thấy, ổn định lại cảm xúc một hồi mới nhàn nhạt nói: “Tôi không sao”

Đại Nguyên nghe thấy đầu dây bên kia 80 rất yên lặng. Nghĩ đến chuyện nhất định là nàng trốn trong xe khóc, ngữ khí không khỏi bắt đầu cường thế, dùng giọng điệu quên mình phục vụ nói: ” Không cho phép khóc ! Lại khóc…tôi sẽ đến mang cô đi”

80 ghé người vào tay lái, đột nhiên nghe Đại Nguyên nói chuyện, hơi sửng sốt một chút: “Cái gì?”

80 cho rằng Đại Nguyên chưa phục hồi nên lại nói đùa. Rốt cuộc một lần nữa nghe nàng nói: “Ở bên cạnh người luôn khiến cô thương tâm thì có ý nghĩa gì chứ, đến với tôi”

“Đừng có đùa…cô rõ ràng thích con trai, tôi, tôi không khóc” 80 ngừng rơi nước mắt, quẹt mũi một cái.

Đại Nguyên thở dài, đúng là đồ ngốc, thật làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

Có phải là đa phần phụ nữ đều có tình cảm phong phú như vậy? Đại Nguyên hoàn toàn không thể hiểu được càng không thể lý giải được.

Tô Trì đợi rất lâu vẫn không nhìn thấy bóng dáng của 80, nản lòng thoái chí nên không cảm thấy hứng thú với bất cứ điều gì. Thấy Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu sau khi khiêu vũ một bài lại tách ra, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn về phía nhau, vẻ mặt như muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này ngay lập tức.

“Đêm nay mình không có được hạnh phúc, vậy hãy giúp người ta hạnh phúc một chút vậy” Tô Trì bay đến bên người Vương Tử Hựu nói: “Có muốn tôi dạy cho các cô cách triệt để thoát khỏi tai mắt của phóng viên không?”

Vương Tử Hựu hai mắt sáng lên, không rõ người này vì cái gì lại có hảo tâm như vậy.

Dạ tiệc sắp kết thúc đột nhiên có một người nói: “Ồ? Vương Tử Hựu cùng Mạc Tịnh Ngôn đi đâu rồi?”

Sau câu này mọi người mới bắt đầu phát giác, vì cái gì không có ai nhận ra?

Trên đỉnh núi gió thổi rất lạnh, thế nhưng Vương Tử Hựu nhìn Mạc Tịnh Ngôn một thân áo trắng trong màn đêm lại cảm thấy không hề lạnh lẽo, chỉ có thể bị vẻ đẹp này của nàng chiếm giữ linh hồn.

“Tiểu Hựu có lạnh không? Nửa đêm ở trên núi quả thật hơi kỳ quái, nhưng chỉ có nơi này mới có thể để quà được” Mạc Tịnh Ngôn nắm tay nàng cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước trong bóng đêm. Vương Tử Hựu dần dần nhìn thấy một sự vật màu trắng hiện ra, hình như là xe, càng đến gần, nhìn kỹ hơn, quả thật là xe hơi!

Vương Tử Hựu cả kinh đứng tại chỗ: “Là Mercesdes-Benz G500 ?”

Mạc Tịnh Ngôn nhìn nét mặt nàng cười tủm tỉm hỏi: “Thích không? Chiếc xe này ta vừa thấy đã thích, cảm giác rất hợp với ngươi…ngươi không phải cũng đang cần một chiếc xe đó sao….Chúc giáng sinh vui vẻ, Tiểu Hựu”

Ở trên đỉnh núi có thể nhìn toàn cảnh thành phố, mà giờ khắc này bị cảm giác hạnh phúc chiến cứ cả trái tim Vương Tử Hựu. Hiện giờ nàng có loại cảm giác mỹ diệu như được cả “giang sơn lẫn mỹ nhân”

Tuy Mạc Tịnh Ngôn luôn âm trầm, nhưng vẫn là một cô gái có thể làm ra những chuyện “kinh hỷ” thế này

Vương Tử Hựu ôm eo nàng kéo nàng vào trong ngực mình, tựa ở cửa xe hôn nàng.

Ban đêm không có người quấy rầy, cho dù lạnh, vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của nhau.

Ánh đèn nêông ở thành thị phút chốc đều trở nên mông lung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bachhop