13 - 22
Chương 13
Đan Trúc không phải nhóm người chơi đầu tiên của "Truyền thuyết Tinh Hà", anh nhảy hố này khi trò chơi đang trong thời kì hot nhất, nếu không chơi thì không bắt kịp đề tài xã giao theo xu thế lúc bấy giờ.
Ban đầu anh chỉ chơi để tiêu khiển, lúc rảnh rỗi thì lên đánh hai trận, thắng hay thua cũng không thèm để ý, cho đến ngày anh gặp được Lemon....
Khi đó, Lemon đã vì cái tính độc miệng trước sau như một mà thu về một đống antifan ở toàn Tinh Hà. Thời điểm cậu bị người người kêu đánh, không có ai gọi cậu là Chanh baba, chỉ có người gọi cậu là Chanh cờ hó, ngày nào cũng bị người người ném đá trên diễn đàn.
Người không quan tâm đến chuyện bát quái trong Tinh Hà như Đan Trúc đương nhiên sẽ không biết Lemon là ai. Anh chỉ cảm thấy cậu là một đối thủ khá mạnh. Cả trận đấu, anh bị cậu ngăn cản không cho lên đời, cố gắng mấy lần cũng không thể trở mình.
Trận đấu kết thúc, anh thật lòng muốn khen đối phương đánh hay lắm.
[Liên bang] Mangosteen: GG
[Đế quốc] Lemon: Được lắm con zai, con đã thành công khiến baba phải lấy ra một phần mười công lực.
[Liên bang] Mangosteen: ???
[Liên bang] Mangosteen: Game thôi mà, cần nghiêm túc vậy không?
[Đế quốc] Lemon: Con đã quên gia huấn của vi phụ rồi sao? Làm việc gì cũng phải nghiêm túc!
Câu cuối cùng của Lemon chỉ hiện trên màn hình có hai giây ngắn ngủi nhưng lại lảng vảng trong đầu Đan Trúc mãi. Anh ngây ngốc đối diện với giao diện trang chủ một hồi lâu để rồi cuối cùng quyết định quán triệt đến cùng gia huấn vô cùng có triết lý đó.
Làm việc gì cũng phải nghiêm túc!
Lemon vĩnh viễn không tưởng tượng nổi một câu nói của cậu lại tạo nên đại thần một đời trong tương lai. Sau nửa năm đánh đấm ở phiên bản beta mà không có tiếng tăm gì, không ngờ hắc mã Mangosteen đã có thể tiến vào Top 500 chỉ trong một mùa giải. Ba mùa tiếp theo, Mangosteen ổn định trong top30. Nhưng cũng vì vậy mà anh nhận phải đủ kiểu nghi vấn ngoài luồng.
Để tự chứng minh mình trong sạch, Mangosteen mở kênh live stream trên Đấu Miêu. Không lâu sau đó, anh thuận lợi kí hợp đồng với kênh này và trở thành hot streamer có lượt follow cao nhất: 800.000 người. Từ một người chơi nhàn rỗi bình thường, anh đã nhảy vọt thành Mang Thần của Tinh Hà mà bất kỳ người qua đường nào cũng biết.
Cùng thời gian đó, Lemon cũng thành công tiến hóa từ Chanh cờ hó thành Chanh baba, trở thành hiện tượng lạ trong giới game.
Việc này dạy cho chúng ta một bài học: Chỉ cần nghiêm túc làm việc, con người rồi cũng có ngày trở thành thần; Chỉ cần bền bỉ kiên trì, chó rồi cũng có ngày trở thành cha.
-oOo-
Chương 14
Level của Đan Trúc gần như không dừng lại lâu ở cấp Kim cương nên dĩ nhiên sẽ mất đi cơ hội chạm mặt với Lemon. Danh hiệu Chanh baba lúc này đã hắc hồng* khắp đại giang nam bắc, chỉ là Đan Trúc không ngờ rằng lúc mình nghe đến cái tên này một lần nữa lại là ở căn tin 2 của trường đại học.
*hắc hồng: nổi tiếng bằng tai tiếng lẫn danh tiếng
– Ê, nghe thiên hạ đồn cái tên luôn tự xưng là Chanh baba trong game học cùng trường với tụi mình, còn cùng khoa với mày nữa, có thiệt hông zị?
– Đương nhiên là thật, nó còn là bạn cùng phòng của tao nữa.
– Đờ mờ, không thể nào?!
Đan Trúc tò mò đưa mắt nhìn qua, bàn bên cạnh là mấy nam sinh lạ mặt đang tám chuyện tưng bừng.
– Lừa mày làm gì, tao kéo nó vào hố chứ ai, tao còn tận mắt chứng kiến lúc nó tạo nick nữa mà.
– Ha ha méo tin được! Tao mà lại là bạn học của Chanh baba trong truyền thuyết?
– Quào, đúng là không ngờ! – Bạn học ngồi đối diện Đan Trúc cũng nghe được bàn bên cạnh nói chuyện, còn thấp giọng trao đổi với Đan Trúc – Nhìn bộ dạng bố thiên hạ của người nào đó trong game, tao còn tưởng là du côn các đảng đó.
– Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong. – Đan Trúc nhắc nhở.
– Thế thì phải có mặt để nhìn trước đã chứ? – Bạn học không phục.
Bàn bên cạnh giống như tâm linh tương thông với bên này:
– Thế ngoài đời cậu ta trông thế nào? Có kiêu ngạo như trong game không?
– Không đâu. – Bạn cùng phòng của Lemon khoát tay – Tên đó là một tên nhóc khá ngoan ngoãn, nhỏ nhất phòng, tụi tao đều gọi nó là Mông Mông.
– Phụttt— – Nghe lén tới đây, bạn học không nhịn được mà phụt một cái, Đan Trúc cũng có chút buồn cười.
– Mày chú ý chút đi, tao ở ngay trước mặt mày đấy nhá. – Đan Trúc gõ đũa.
– Mông Mông, hahahahahahaha. – Bạn học ôm bụng cúi đầu cười nắc nẻ.
Tên bạn cùng phòng bên kia vẫn đang ra sức "bán" Mông Mông:
– Đừng thấy nó gặp ai cũng muốn xưng baba mà nhầm, thực ra nó hay xấu hổ lắm, nói chuyện với gái còn đỏ mặt cơ mà.
– Có dịp thì bảo cậu ta đấu với tao một trận nhá, tao cũng muốn chụp màn hình "Lời ba dặn trước lúc con đi" để khoe trên diễn đàn.
– Chuyện nhỏ!
Nghe người khác tám chuyện, Đan Trúc mới nhớ ra mùa giải mới đã bắt đầu. Học kì này anh quá bận nên không có thời gian online, kênh live stream cũng thường xuyên xám màu, trưởng fanclub cũng không làm dịu được đám fan đang sôi trào.
Thế là anh ngẫu hứng mở một cái live stream để thông báo. Nhìn lượt người xem đang không ngừng tăng lên, Đan Trúc tiếp nhận trận 1v1 random đầu tiên của ngày hôm nay:
– Đối thủ vòng thứ nhất đã xuất hiện....
Giọng Đan Trúc ngừng lại.
Mangosteen VS Lemon.
Không, là Mông Mông mới đúng.
Những người tụ tập trong live stream của Mang Thần lúc này đều mơ hồ nghe thấy một tiếng cười khẽ.
-oOo-
Chương 15
Từ lúc Lăng Mông rớt hố đến nay, số lượng đối thủ cậu đã đánh bại đâu chỉ là ngàn người. "Lời ba dặn trước lúc con đi" rải khắp thiên hạ, đương nhiên sẽ không có ấn tượng sâu sắc gì với cái tên vừa dài vừa khó nhớ như Mangosteen, lại càng hoàn toàn không biết gì đến một đoạn nghiệt duyên mà hai người đã có. Lăng Mông chỉ biết bây giờ mình đang bị tên thủ hạ bại tướng trước đây ném vào mặt một câu kéo max điểm thù hận. Cậu tức muốn xì khói.
– Trả ảnh lại đây, không cho anh nữa! – Cậu vươn tay ra muốn giật lấy tấm ảnh nhưng đối phương lại giật tay lại làm cậu không bắt trúng.
Thế là, Lăng Mông đứng lên cướp lại, Mang Thần nhẹ nhàng giơ tay lên cao, cậu nhảy lên mấy lần cũng không với tới.
– Mau trả lại cho tui! – Lăng Mông thẹn quá hóa giận.
– Đây là phần thưởng của cuộc thi, trả là trả thế nào?
– Chết tiệt! Đồ khốn! Tưởng cao mà ngon hả!
– Tao về rồi nè! – Giọng nói to như chuông nhà thờ của bạn cùng phòng vang lên nên dù chưa nhìn thấy mặt đã nghe thấy tiếng – Tao đã bảo là phần thưởng của mày như cái huần hòe rồi mà, có đứa nào thèm nhận đâu... Ủa mà ai đây?
Vừa bước vào cửa, bạn cùng phòng liền nhìn thấy một anh đẹp trai lạ mặt tay cầm ảnh chụp đang chọc cho Lăng Mông thấp hơn anh ta mười centimet phải nhảy lên giựt lại. Lúc này, anh ta trông giống y chang mấy tên xấu xa thích lấy đồ ăn ra dụ động vật nhỏ.
– Cuối cùng mày cũng về! – Lăng Mông như nhìn thấy cứu tinh – Lấy lại ảnh chụp giúp tao với!
– Anh là ai? Tôi chưa nhìn thấy anh bao giờ, có phải anh đang ức hiếp Mông Mông không?
Thấy có người cao xấp xỉ mình đến gần, Đan Trúc liền ảnh nhét vào túi ngay và luôn.
– Hiểu lầm rồi.
Nghe anh nói, bạn cùng phòng sững sờ:
– Tui có biết anh không nhỉ?
Đan Trúc chưa kịp trả lời thì bạn cùng phòng đã sửa miệng:
– Không đúng, anh không phải người phát thanh của trường chứ?
– Chắc là cậu nhận nhầm rồi.
– Ổng là Mang Thần! – Lăng Mông bên cạnh kêu lên – Tao đã bảo là ổng sẽ dùng nick clone để dự thi mà!
Nghe được Đan Trúc chính là Mang Thần, ánh mắt bạn cùng phòng liền rực sáng rồi nhiệt tình chạy lại bắt tay:
– Thì ra anh chính là Mang Thần. Hân hạnh hân hạnh, tui là fan của anh nè! Xin tự giới thiệu, tui là bạn cùng phòng của Mông Mông, tên là Hoắc Long Quốc.
Lăng Mông há hốc mồm. Tên kia đến kênh live stream của người ta còn chưa bấm follow, thế quái nào mà tự nhiên thành fan luôn vậy?
– Lúc Mông Mông nói anh học cùng trường với tụi tui tui còn không tin, còn tưởng là cậu ta theo đuổi anh đến tẩu hỏa nhập ma luôn rồi, không ngờ lại là thật!
– Mày đừng có nói cái kiểu khiến người ta hiểu lầm như vậy được không! – Lăng Mông phát điên.
Đan Trúc bắt tay với bạn cùng phòng, ánh mắt lại dừng trên người Lăng Mông:
– Thế mà cũng phát hiện ra được, năng lực điều tra của Mông Mông đúng là rất mạnh nha ~
– Thảo nào tui thấy giọng của anh nghe quen như vậy. Anh không biết đâu, ngày nào Mông Mông cũng xem live stream của anh, như kiểu bị nghiện ấy, lỗ tai tui cũng muốn ưm ưm ưm ưm a a a a luôn....
– Mày câm mõm ngay! – Lăng Mông nhảy phốc lại che miệng tên bạn cùng phòng và kéo cái tên miệng rộng ra xa khỏi Đan Trúc để tránh tên đó lại khai ra chuyện mất mặt nào nữa.
Đan Trúc nhướn mi:
– Không ngờ Mông Mông lại chú ý đến tôi như vậy.
– Ai chú ý anh chứ! Tui là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Đan Trúc bừng tỉnh đại ngộ:
– Thảo nào lần đánh cược đó cậu tự tin như vậy, còn khắc chế tôi quá trời.
– Cuối cùng vẫn bị cái vận may cớt chó của anh thắng đấy thôi! – Vừa nhớ lại, Lăng Mông liền cảm thấy tức giận.
Đan Trúc cười cười không phản bác.
– Đúng rồi, mày vừa nói cái gì mà không đứa nào thèm nhận? – Lăng Mông nhớ là bạn cùng phòng mới đi phát phần thưởng thay cậu.
– Durex của mày chứ cái gì. – Bạn cùng phòng lôi ra từ trong túi mười hai cái bao để lên bàn của Lăng Mông – Tao đi đến tận mười hai phòng, ai cũng không thèm nhận. Bọn họ còn bảo tao trả về cho Mông Mông dùng làm tao suýt chút nữa là bị giám thị đến kiểm phòng bắt tại trận. Mày nói coi tao có mất mặt không hả?
Hắn thở dài thở ngắn, ngồi xuống nói:
– Tao nên sớm biết mới phải, chơi Tinh Hà đều là chó độc thân, sao tao lại ngu đến mức đi chơi cái trò này chứ.
Lăng Mông cũng đau đầu chết mất, mấy cái này phải xử lí thế nào bây giờ, trong lúc vô tình liền bắt gặp Đan Trúc đang cười trộm:
– Anh còn cười được à? Còn không phải là tại anh hết sao?
– Tại cậu cá cược trước mà.
– Thế tặng cho anh hết đây. Anh có nhiều fan mà nhỉ? Đem về mà ngủ với fan.
Đan Trúc cười không nói.
Lăng Mông thuận miệng nói thế thôi chứ vẫn đem một bàn Durex cho vào trong ngăn kéo làm lộ ra tờ giấy ghi lại lịch thi đấu được dán lên bàn.
– Rõ ràng là măng cụt (Mangosteen), lại còn làm bộ giả làm xoài (Mango)
Lăng Mông nhỏ giọng càm ràm lại bị Đan Trúc nghe được:
– ID của tôi vốn là Măng cụt nhưng bị nhiều người hiểu nhầm thành xoài, lâu dần tôi cũng lười sửa. Ờ mà tôi thích ăn xoài hơn.
– Tui bị dị ứng với xoài. – Lăng Mông cố tình nói.
– Bữa trước mày mới gặm một quả to đùng còn gì, nước dính đầy mặt đầy tay, tiếc là không có chụp lại cho mày coi. – Bạn cùng phòng sớm không nói muộn không nói, lại đúng lúc này nói huỵch toẹt ra.
– Bộ mày không nói thì mày chết à? – Lăng Mông hận thằng bạn cùng phòng ngu như heo muốn chết đi được.
– Tôi còn chưa nhận xong phần thưởng mà. – Đan Trúc cảm thấy mình phải nhắc nhở Mông Mông đãng trí.
– Anh lấy ảnh chụp rồi còn gì? Còn muốn phần thưởng gì nữa?
– Cậu quên là phải thêm tôi vào bạn tốt hả? Tôi phải tận mắt nhìn cậu thêm xong mới đi được, sợ cậu trở mặt lắm.
Lăng Mông nghẹn họng, cậu không muốn thừa nhận quả thực vừa rồi cậu đã nghĩ như vậy đâu:
– Anh không sợ tui thêm xong rồi xóa hả?
– Dù sao tôi cũng biết phòng cậu ở rồi, cậu mà xóa thì tôi lại đến đây.
– Anh...!
– Thêm bạn tốt?! – Bạn cùng phòng lại kích động – Mang Thần thêm bạn tốt tui được hông?
Đan Trúc làm mặt có lỗi:
– Danh sách bạn tốt của tôi đã đầy rồi, hôm nay vì Mông Mông nên mới chừa lại một chỗ.
– Đậu xanh Mông Mông mày thêm mau đi, là bạn tốt của Mang Thần đó, mày mà có cơ hội lộ mặt trên live stream của ảnh là nổi tiếng luôn đó!
– Tao còn chưa nổi tiếng nhờ live stream của ổng hả!
Nếu không vì mơ mơ hồ hồ bị Mang Thần cho lên live stream, Lăng Mông sẽ bị cư dân mạng dùng hai câu đó spam tới tấp sao? Khổ tâm lăng xê thương hiệu Chanh baba đã nhiều năm, bây giờ vì ai mà cậu sa đọa thành cây hài của Tinh Hà cơ chứ?
Được cậu nhắc nhở, bạn cùng phòng mới nhớ tới quá khứ huy hoàng của Lăng Mông, trong đầu cũng lướt qua một đống spam giống nhau đó. Dưới ánh mắt uy hiếp của Lăng Mông, tên đó muốn cười mà không dám cười, nhịn cười vất vả quá đi.
– Thêm bạn tốt tôi đi, khi nào về sẽ tìm cậu đánh 2v2. – Thái độ của Đan Trúc có thể nói là tương đối thành khẩn.
Bạn cùng phòng nhịn cười đáp:
– Yên tâm đê, tui có tài khoản của Mông Mông, nó không thêm thì tui thêm.
Lăng Mông rống giận:
– Rốt cuộc là mày đang giúp ai hả??? (╯‵□′)╯︵┻━┻
-oOo-
Chương 16
[Hệ thống] Bạn tốt của bạn, Lemon đã login.
[Méo méo méo méo?]
[Hình như vừa nãy có cái gì đó chợt lóe qua.]
[Nhất định là do phương thức mở kênh live stream của mị không đúng.]
[Xin lỗi Mang Thần, tui không thể xem anh live stream được rồi, tui phải đến bệnh viện khám mắt.]
[Lemon này là Lemon ngộ biết sao? Game này cho đặt trùng tên hả?]
– Chính là Lemon mà mọi người biết. – Đan Trúc cười cười mở ra khung chat bạn tốt – Không phải trùng tên, lại càng không cần phải đi khám mắt đâu.
[Đậu xanh, hai người thông đồng khi nào vậy? Còn lén thêm bạn tốt?]
[Vách tường thứ nguyên của ngộ sắp vỡ vụn dòi ╮(╯▽╰)╭]
[Mang Thần thêm bạn tốt Chanh baba là vì muốn chứng minh cho ổng thấy nam sinh chơi game đến cùng là có bao nhiêu lợi hại sao?]
[6666666666 thời khắc phô bày thực lực của nam sinh chúng ta đã tới!]
[Chat riêng] Mangosteen: Bảo bối, em đến rồi.
Lăng Mông liếc một phát là biết thừa Đan Trúc đang muốn tăng độ hot cho live stream. Cậu muốn vạch trần âm mưu của anh ta, liền nghiêm túc đáp lại:
[Chat riêng] Lemon: Streamer này bán hủ lừa tiền, bà con hãy cảnh giác cao độ, đừng mắc mưu ổng!
Cậu không nói thì thôi, vừa nói xong thì kênh live stream liền bùng nổ trong chớp mắt. Thức ăn cho mèo, cỏ mèo, đồ hộp cho mèo* được tung ra liên tục, bà con cô bác còn vừa tặng vừa nói:
*quà tặng ảo trên kênh Đấu Miêu
[Tui chính là thích streamer bán hủ lừa tiền như vậy đó!]
[Buồn cười vãi, đến Đấu Miêu không xem streamer giả gay bán hủ, chẳng lẽ lại xem streamer chơi game?]
[Streamer, bán cho hai kí hủ, không cần thối!]
[Đây chính là vàng được thưởng hôm nay đó, hốt về cho đã đi.]
[Hôm nay thức ăn cho mèo có vị chanh méo méo méo ^ ^]
Đan Trúc nhìn lướt qua đống thông báo "bạn được tặng quà", không biết trong hai người ai mới là tên đi lừa tiền đây?
[Chat riêng] Mangosteen: Làm sao bây giờ, tự nhiên mọi người tặng nhiều quà quá, anh có nên chia cho em một nửa không nhỉ?
[Không phải! Phần của tui là tặng riêng cho Chanh baba chứ bộ!]
[Chat riêng] Mangosteen: Còn có người bảo là tặng riêng cho em thôi đó bảo bối.
[Chat riêng] Lemon: Không được gọi tui là bảo bối!
[Chat riêng] Mangosteen: Thế gọi cái tên đó đó của em nhé ^_^
[Chat riêng] Lemon: Gọi là bảo bối! Tui chính là thích nghe anh gọi tui là bảo bối!!!
Spam lại bùng nổ lần nữa, mọi người vô cùng muốn biết cái tên đó đó của Chanh baba là gì. Cơ mà Mang Thần đã đạt thành giao dịch ngầm "đi cửa sau" với Chanh baba rồi. Kệ xác đống spam nhiều như muốn dời non lấp bể kia đi, anh đây đương nhiên là phải ngậm miệng không hó hé gì rồi.
[Chat riêng] Mangosteen: Live stream với anh đi.
[Chat riêng] Lemon: Không muốn.
[Chat riêng] Mangosteen: Cho em làm quản trị viên.
[Chat riêng] Lemon: Không thèm.
[Chat riêng] Mangosteen: Không phải trước kia ngày nào em cũng đến sao?
[Chat riêng] Lemon: Bây giờ bắt đầu không muốn đến nữa.
[Chat riêng] Mangosteen: Từ bỏ một thói quen khó lắm.
[Chat riêng] Lemon: Anh nói xong chưa hả!
[Chanh baba trước kia ngày nào cũng đến xem live stream của Mang Thần???]
[Không ngờ ổng luôn núp lùm trong đám chúng ta???]
[Giời ơi trong đám chúng ta lòi ra một tên phản đồ!!!]
– Đúng vậy, tui cũng vừa mới biết. – Đan Trúc cười nói – Em ấy đúng là núp rất kĩ.
Đan Trúc mở phòng, gửi cho Lăng Mông một lời mời chơi game.
[Chat riêng] Mangosteen: Bảo bối ơi tổ đội thôi.
[Chat riêng] Lemon: Haha, anh không sợ tui cố tình bẫy anh hả?
[Chat riêng] Mangosteen: Không sao cả, nam sinh tụi anh chơi game rất lợi hại, không sợ bẫy.
[Chat riêng] Lemon: Tôi chơi nhây anh cũng đừng hối hận.
Đan Trúc mỉm cười click vào trận.
[Chat riêng] Mangosteen: Nhây thoải mái.
—– Hết chương 13~16 —–
*Giải thích tên chương: Ở đây, tác giả chơi chữ. Nguyên gốc của câu này là: Ninh Mông bất hoàng, Đại Thanh tất diệt. "Mông" này chính là Mông trong tên của Chanh baba, và cũng có nghĩa là Chanh. Ngoài ra, còn có thêm một ý nghĩa nữa, đọc hết chương 18 sẽ thấy =))
Chương 17
Lăng Mông cũng chả hiểu vì sao lúc ấy mình lại đồng ý thêm Đan Trúc làm bạn tốt, giờ lại còn tổ đội với anh ta. Những lúc không vui, hai bên má lại phối hợp với Lăng Mông, lúc thì phồng lên như một bé hamster, lúc lại phồng lên như con cá nóc.
– Nhìn qua đây! – Bạn cùng phòng giơ di động chụp mấy phát.
Lăng Mông không nói chuyện được, liền trừng đôi mắt to tròn ra dọa hắn.
– Cái mặt này của mày mà làm thành meme thì mày hot chắc rồi có biết không hả? – Lăng Mông tức giận, nhắm chuẩn mục tiêu rồi xuất ngay một chiêu "cá nóc phụt khí"*.
*Đây là chiêu cá nóc phụt khí aka phồng mang lè lưỡi =))
Đan Trúc tổ đội 3v3, người qua đường may mắn vừa nhập bọn liền tỏ ra kinh ngạc vãi nồi.
[Đế quốc] GuestC: OMG! Mang Thần!!!
[Đế quốc] GuestC: Đậu xanh? Chanh baba???
Lăng Mông câm nín, thái độ trước sau khác biệt đến mức này luôn hả?
[Đế quốc] GuestC: Tui thế mà lại được xếp chung với cả hai người, có phải tui nên đi mua sổ số không??!
[Đế quốc] Mangosteen: Đang bật trao đổi bằng giọng nói đó.
[Đế quốc] GuestC: !!!
[Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối ơi, em có nói chuyện được không?
[Đế quốc] GuestC: Có!!!
[Đế quốc] Lemon: ...
[Người qua đường này đúng là biết tạo drama 2333]
[Chanh baba tức muốn rò điện luôn rồi kìa]
[Rò điện cái quái gì, chanh mà rò điện không sợ bị giật sao?]
Lăng Mông tằng hắng rồi nói:
– Có thể.
[Ai vừa nói chuyện đó? Lẽ nào là Chanh baba?]
[Ngộ không tin! Đó không phải là giọng nói của Chanh baba trong lòng ngộ!]
[Chanh baba của tui phải là người cao to đen hôi, có lông ngực, có râu quai nón, có bàn tay thô, giọng nói còn lâu mới giống bé trai đáng yêu như vậy╭(╯^╰)╮Người vừa nói chuyện chắc chắn là GuestC thích tạo drama!]
– Để hai tụi tui lên tiền tuyến, ông ở nhà giữ trạm không gian nha C?
Người qua đường cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.
[Đế quốc] GuestC: Hãy thương cho thân phận bóng đèn của tui.
Quân địch đã vào trận. Tuyển thủ Liên bang nhướn mày, đối thủ có vẻ không dễ chơi đâu.
[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Ê... tụi mình có nên đầu hàng luôn không nhỉ?
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Các con cảm thấy sợ hãi khi đứng trước mặt baba cũng là điều hiển nhiên mà.
[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyB: Chanh baba mà lại đi đánh đoàn chiến, hiếm thấy thật nha.
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Chuẩn luôn, ba dẫn cha nuôi của các con theo luôn nè.
[Vũ trụ] [Đế quốc] GuestC: Ha ha đúng vậy, chính là tui!
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: ...
[Vị người qua đường này, ông diễn nhiều quá đó!]
[Đừng có cướp đất diễn của Mang Thần nhà tui nghe chưa!]
Lăng Mông bảo muốn chơi nhây thì chính là muốn chơi nhây, tuyệt đối không phải khiêm tốn. Vào trận được ba phút, cậu lập tức phái ba tên lâu la ra đập xe chở quặng của đối phương, rồi đông quấy rầy một chút, tây đánh lén một tẹo. Tuy không tạo thành thương tổn to tát gì nhưng cậu lại làm cho đối thủ không thể không phân tâm xử lí.
[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Ông quá đáng lắm luôn á.
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Ba đang dạy con cái gọi là đánh không chết người thì phải làm người buồn nôn.
[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Thôi ba đánh chết con luôn đi!
Xui cho EnemyA, vừa nói xong câu đó thì trạm không gian đã reo lên tín hiệu bị đánh lén, cái tên Lemon vừa mới tỏ vẻ thân thiết giờ đã quay sang mai phục ngay cạnh đó. Dù chỉ có một nhúm binh tới đánh lén, nhưng để đề phòng kẻ địch lại bày ra hậu chiêu gì, EnemyA vẫn đem đại quân từ tiền tuyến quay trở về phòng thủ.
[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Đậu xanh, ông đến thật à!
Không ngờ khi đại quân của EnemyA vừa rút về, quân đột kích của Mang Thần đã áp tới một cách xuất quỷ nhập thần, đập nát mấy toà tháp của hắn, tiện tay thu phục luôn mấy tiểu binh phòng thủ còn sót lại trên tiền tuyến.
Mang Thần đánh lén đắc thủ nhưng không ham hố, đánh xong liền nhanh chóng bỏ chạy, làm EnemyB vừa chạy đến cứu viện thì vồ hụt. Dùng đội binh bình thường của Lemon để đổi lấy mấy tòa kiến trúc quan trọng của đối thủ, giao dịch lần này tương đối có lời.
Bên Liên bang đương nhiên sẽ không để đối thủ tiếp tục tùy tiện ức hiếp như thế nữa. Thấy Lemon luôn đi quấy rối linh tinh mà bỏ bê không chú trọng thăng cấp phòng ngự, ngay lập tức, bọn họ bắn một đợt sóng công kích vào căn cứ của cậu.
– Căn cứ nhà tui bị tấn công. – Lăng Mông nói trên kênh đoàn đội – Thủ không?
Quần chúng trong kênh live stream của Mang Thần không thể tiếp tục lừa mình dối người nói đây là người qua đường C được nữa, hình tượng Chanh baba hung thần ác sát đã hoàn toàn sụp đổ.
[Chanh baba trong ấn tượng của ngộ chính là giọng nói như chuông đồng, đi đường tạo ra gió, một chiêu Sư Tử Hống đủ làm đối thủ chủ động đầu hàng. Nhóc con chưa dứt sữa này là ai?? Trả lại Chanh baba cho ngộ!]
– Bỏ đi. – Đan Trúc đáp – Tận dụng thời gian chuẩn bị căn cứ di động đi, rồi bay đến chỗ anh này.
[Mời sống chung: GET (√)]
[Mời sống chung +1]
GuestC cũng mở mic, giọng nói ồ ồ, vậy mà lại khớp với ảo tưởng của quần chúng về Lemon.
– Mới vào trận không bao lâu mà căn cứ đã bị người ta đập rồi là sao ba? Đờ mờ!
– Thì sao? Mang Thần nhà ông nói tui có thể nhây thoải mái mà!
– WULI* Mang Thần, ông để cậu ta nhây như vậy luôn hả?
*của chúng ta
– Em ấy nhây kệ em ấy, ông cứ bảo vệ trung ương cho tốt đi.
GuestC mắt khóc lệ nhòa:
– Nếu có thể chọn lại, tui sẽ chọn Liên bang.... TT~TT
Mặc kệ nước mắt đồng đội, Lăng Mông lấy căn cứ di động đã chuẩn bị tốt từ trước ra, mang theo tất cả bộ binh rầm rộ hành quân qua bên Đan Trúc để nương tựa trong khi căn cứ nhà mình bị bom oanh tạc nát bét sau lưng.
Đan Trúc lại không nhàn rỗi chút nào, anh lấy tất cả điểm thăng cấp phân phối chủ yếu vào những kỹ năng cơ động. Nhân lúc đối thủ chỉ lo chú ý đến Lăng Mông, Đan Trúc liền điều động quân đột kích đi quậy khắp nơi, chỉ cần thấy quân địch có ý đồ quay về phòng thủ là sẽ rút đi ngay và luôn, không ham chiến. Bên Liên bang đuổi cũng đuổi không kịp, đánh cũng đánh không trúng, đã vậy còn bị Mang Thần đập cho sấp mặt.
– Kiếp trước, anh chắc chắn là husky, không thì cũng xuất thân từ đội phá hoại. – Lăng – đang an cư lạc nghiệp ở địa bàn của Đan Trúc – Mông bình luận.
– Em khỏi cần phát triển nữa, tự phát nổ luôn đi. – Đan Trúc vừa chạy vừa bảo.
Lăng Mông cũng đang nghĩ như vậy. Cậu bây giờ nghèo rớt mồng tơi, thay vì từ từ phát triển, chi bằng đồng quy vu tận.
– Biết rồi, cho tui cộng hưởng điện lực đi.
Đan Trúc mở quyền hạn dùng điện cho cậu, lại còn thăng cấp trạm phát điện, một lát sau liền thấy thuyền tự phát nổ của Lăng Mông cứ một chiếc lại một chiếc xuất hiện.
– Năm phút nữa tui sẽ cho Ưng đoàn ra. – GuestC đắc ý nói, hắn ở hậu phương, hoàn toàn không bị ai quấy tới quấy lui, khoa học kỹ thuật phát triển bậc nhất bỏ xa mấy người còn lại.
– Ngon, vậy tui qua bên đó phá lô cốt của địch trước, đợi ông ra thì cùng nhau lên đập.
– Hổ báo lắm, tui thích! – Màn hình của Lăng Mông lúc nhúc đầy các thuyền tự phát nổ, nếu bây giờ đối thủ phái binh tới âm thầm điều tra thì thể nào cũng bị dọa cho tè ra quần.
[Không bao giờ muốn tổ đội với Mang Thần và Chanh baba nữa, vô sỉ vãi nồi]
[Huynh đệ, mấy người đang muốn đâm một nhát vào trái tim của phe địch đây mà]
– Nếu có thể chọn lại, tui sẽ chọn Đế quốc. – Đến cả GuestC sau khi nhìn thấy đoàn quân đồ sộ của Lemon cũng cảm khái như thế.
Mẫu hạm của Liên bang đang giành giật từng giây để sản xuất thì nghe có tiếng cảnh báo khẽ vang, là tiếng kèn xuất chinh của vũ khí tối cao bên Đế quốc – Ưng đoàn.
[Không phải xoắn, binh lực bên đó chắc không đủ đâu, chỉ cần an toàn qua được đợt này là chúng ta có thể phản công]
[Chanh baba thích đánh bậy khắp nơi nên không lên đời được, Mang Thần chỉ biết chiêu đánh rồi chuồn gấp, chủ yếu vẫn là GuestC kìa]
[Cố lên! Thắng được Chanh baba với Mang Thần còn không đủ cho chúng ta đi khoe cả năm sao?]
Cơ mà ba người ngây thơ bên Liên bang sau khi nhìn thấy một bầy lúc nhúc thuyền tự phát nổ bay đằng sau Ưng đoàn của Đế quốc thì đều hoa mày chóng mặt.
[....Đầu hàng không?]
[....Đầu hàng đi]
[Tại sao không chơi như bình thường chứ? Một chút đạo đức chơi game cũng không có]
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Bên kia đừng có đầu hàng chứ, ba mang quà đến cho các con nè, nhất định phải nhận đó!
[Vũ trụ] [Liên bang] EnemyA: Quà quý như vậy con hông nhận được hông ba?
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Đây đều là tình yêu của vi phụ mà!
[Hệ thống] Sau một trận chiến gian khổ kịch liệt, Đế quốc đã giành được thắng lợi cuối cùng!
[Vũ trụ] [Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối, nam sinh tụi anh chơi game lợi hại lắm đúng hơm?
[Vũ trụ] [Đế quốc] Lemon: Phắc!
[Thật không ngờ, "lời cha dặn" của Chanh baba lại là một cái phắc]
[Đây chắc là lời cha dặn ngắn nhất trong lịch sử nhân loại nhỉ?]
[Đau lòng bên kia, mất công bị baba đánh bại mà lại không nhận được lời cha dặn]
Trò chơi kết thúc, dựa vào biểu hiện xuất sắc trong trận mà Đan Trúc nhận được MVP, GuestC cũng nhận được giải Khoa học kỹ thuật phát triển tối ưu, chỉ có Lăng Mông chủ yếu bùng nổ vào giai đoạn cuối nên gần như không lấy được danh hiệu gì, quần chúng coi live stream lấy lý do đau lòng cho Chanh baba mà tặng một đống quà.
– Nhiều người tặng quà an ủi em lắm, mau đến xem nè.
– Đừng có gạt tui đến kênh live stream của anh, tui không mắc mưu đâu.
– Aizz, bị em phát hiện rồi. – Đan Trúc tỏ vẻ tiếc nuối.
[Khiếp sợ! Streamer bất lương lừa gạt trẻ vị thành niên không thành!]
[Kênh live stream của Mang Thần là kênh 18+ đó, Chanh baba không vào được đâu]
– Ai cũng nói em chưa 18 kìa.
– Tui thành niên rồi nhá, không tin tui post chứng minh thư cho mà xem!
– Bị người ta khích một tí đã post chứng minh thư thường là trẻ mới thành niên không lâu.
Lăng Mông tức đến nghiến răng nghiến lợi:
– Anh suốt ngày mang theo đám fan đến ức hiếp tui thì vui lắm hả?
– Niềm vui cả đời.
[Mỗi ngày phải dựa vào niềm vui ấy mới sống được đó]
[Cảm ơn baba đã trị bệnh trầm cảm cho tui]
– Like idol like fan, streamer thì sắc-tình, fan thì ô hợp, ngày nào cũng spam bậy bạ, đừng tưởng tui không biết nhá.
[555555555555555]
[5555555555555555555]
[Ngộ tới chậm rồi, sao tự nhiên khóc zị!?]
Lúc này không một ai trong kênh live stream spam 666, tất cả mọi người đều spam 555, ai vừa vào coi live stream không rõ chân tướng còn tưởng ở đây vừa có chuyện đau thương xảy ra.
– Thế làm thế nào bây giờ? Hay là em cũng live stream đi, làm gương cho streamer sắc-tình như anh nhá? – Đan Trúc nửa thật nửa đùa.
– Live stream thì live stream. – Không ngờ Lăng Mông lại đồng ý cái rụp – Để tui cho anh thấy cái gì mới gọi là thanh lưu* trong giới streamer!
*thanh lưu: trong sạch, nghiêm túc, đứng đắn
@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người nhớ đón xem nhá!
@Mangosteen: Số phòng? //@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người nhớ đón xem nhá!
@Lemon: Bố ai mà biết! Tôi còn chưa đăng kí đây, thông báo trước tính sau! //@Mangosteen: Số phòng? //@Lemon: Tám giờ tối mai, baba đây sẽ live stream trên Đấu Miêu, mọi người đón xem nhá!
-oOo-
Chương 18
Kênh live stream của Lăng Mông tên là [Live stream không dễ, cứ nhìn baba mà học tập], đúng là mang đậm phong cách cá nhân của Chanh baba. Còn chưa đến giờ hẹn mà đã có một đám người rảnh rỗi vào cướp chỗ, bình luận đều đều:
[Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại nha~]
Đương nhiên đôi khi cũng có mấy thành phần cá biệt làm hỏng đội hình:
[Nam sinh tụi anh chơi game lợi hại như zậy đó!]
Còn có một thế lực tà ác vô cùng dũng mãnh mới xuất hiện sau trận hôm qua:
[Bảo bối, nam sinh tụi anh chơi game lợi hại lắm đúng hông?]
Lúc nhìn thấy đống spam này, Lăng Mông gần như đã quên sạch mấy cái gọi là "nam sinh, chơi game, lợi hại" là gì rồi.
– Spam cái khác coi, ngày nào cũng có mỗi câu này không thấy chán hả?
Giọng nói của Lăng Mông vừa vang lên, kênh live stream lập tức sôi sùng sục, mọi người càng spam càng vui:
[Danh ngôn của Chanh baba dù có spam một vạn lần cũng không chán!]
[Mỗi câu là mỗi câu thế nào? Rõ ràng là ba câu mà!]
[Thực ra tui không phải người, tui là máy spam tự động, 'Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại nha~']
Kênh stream khôi phục yên lặng, Chanh baba vừa nổi lên không biết đã đi đâu rồi.
[Baba không bị tụi mình dọa chạy chớ?]
[Người ta lần đầu live stream đó, mấy người tém tém chút được không, cổ vũ cái coi!]
[Con sai rồi, Chanh baba ơi về đi con tắt máy spam rồi nè QAQ]
– Chào cả nhà.
Lăng Mông lại hiện thân lần nữa, bây giờ không thể lấy từ "sôi sùng sục" để diễn tả, bởi vì quần chúng vây xem đã bốc hơi luôn rồi.
[Web... webcam??!!]
[Đờ mờ, chân thân của Chanh baba?]
[Baba nói live stream là live stream lộ thân luôn, không ảo tí nào!]
[Thế này không phải là muốn fan của Mang Thần trèo tường sao?!]
Lăng Mông ngồi xuống, ra vẻ trấn định điều chỉnh góc độ của webcam. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu live stream, chưa bắt đầu đã có mấy vạn người đến hóng, không lo mới lạ đó.
[Áu áu áu áu đáng yêu quớ ~~~~]
[Nhìn cái mặt này, liên tưởng đến "lời cha dặn", cảm thấy moe một cách đáng sợ...]
– Chào mừng mọi người đến với live stream của tui. Tui cứ tưởng trên đây cũng giống như weibo, bấm một cái là phát được luôn, ai dè lại phải làm nhiều thủ tục như vậy... Tui mà không tìm người đi cửa sau thì cũng tèo luôn lần đầu live stream rồi.
Lăng Mông cố ý muốn tránh mấy bình luận kiểu này, liền lấy mấy chuyện khác đến đánh trống lảng:
– Tui thành niên rồi mà, sắp mười chín tuổi rồi, không lừa mọi người đâu... Chứng minh thư cũng không post nữa...... Từ nhỏ tui dã vậy rồi, lớn không nổi.
– Không phải beauty cam đâu. Hôm nay tui đi mua webcam nghe chủ tiệm bảo beauty cam mắc hơn cam thường 100 tệ lận, thôi xài cam thường cho lành.
– Dưỡng da như thế nào? Không ăn nắng hả?... Lúm đồng tiền là tự nhiên, không phải phẫu thuật... cũng không phải bị thương... Thế tại sao chỉ có một bên má có? Làm sao tui biết được.
– Đúng zị, tui là người Lam Phương, hiện đang học ở Hồ Sóc, người ở đây cao lắm.
Có người bắt đầu tặng quà, Lăng Mông cọ cọ chóp mũi, xích lại gần màn hình một chút, còn nghiêm túc đọc thông báo bắn ra trên màn hình.
– Cảm ơn Yêu Đời Yêu Chanh đã tặng thức ăn cho mèo. (1)
– Cảm ơn cái gì mà... Xyle tặng đồ hộp cho mèo. (2)
– Cảm ơn Mục... chữ này là chữ gì? Tặng bạc hà mèo. (3)
– ... Mọi người bình luận từ từ thôi, tui đọc không kịp.
[2333333333 moe chết mất]
[Antifan thành người qua đường, người qua đường thành fan, fan thành fan não tàn!]
[Trong game là Chanh baba người người kính sợ. Live stream là bé Chanh moe moe hết cỡ!]
[Không cần ai tặng cũng cảm ơn đâu, Chanh baba như vậy đúng là cười chết tui rồi]
Tin tức Chanh baba live stream được một truyền mười, mười truyền trăm, dân số trong kênh live stream trực tiếp đột phá hai mươi vạn đại quân. Lăng Mông dù gì cũng núp lùm hơn một tháng trong kênh của Mang Thần, cứ tưởng làm streamer cũng chỉ có mấy bài thế thôi, không ngờ nhìn thì dễ làm mới khó, đâu phải ai mới làm cũng có thể thoải mái vui vẻ trước mặt mấy chục vạn người.
– Hoan nghênh mọi người theo... theo dõi kênh live stream của tui – Hễ căng thẳng là Lăng Mông lại nói lắp.
[Đừng căng thẳng há há há há]
[Quan ái streamer mới là trách nhiệm của toàn dân]
[Rất muốn xem Chanh baba chính miệng nói 500 câu "Lời ba dặn trước lúc con đi"]
[6666 cái này được đó]
Lăng Mông vừa căng thẳng lại vừa có chút bực mình, hai má lại phùng lên theo thói quen, phùng bên trái rồi lại phùng bên phải, chờ mong ai đó có thể comment nghiêm túc chút để thay đổi chủ đề.
Ai ngờ quần chúng nhân dân nhìn thấy cậu phùng mang trợn má lại điên cuồng spam moe moe moe.
[Moe phọt sữa!]
[Moe phọt máu!]
[Moe phọt tinh!]
[Mau đem mic cho đại ca phọt tinh!]
– Đừng spam moe nữa được không hả? – Lăng Mông nhe răng – Thực ra tui siêu dữ luôn đó!
[Ôi sợ quá, hù chết bảo bảo rồi]
[Siêu dữ – kiểu mới.jpg: GET (√)]
– Muốn hù chết tui để thừa kế Ưng đoàn của Đế quốc tui đúng không?
– Nói mấy chuyện đứng đắn không được hả, tui đang lập chí làm một thanh lưu trong giới streamer đó.
[Mang Thần muốn đổi tên thành Thanh Lưu hả?]
[Quản trị viên] Mangosteen: Bé Chanh lần đầu live stream, ai còn làm loạn là tui cho ăn "cấm ngôn" đấy.
[Méo méo méo méo?]
[Quản trị viên chui đâu ra zị? ID còn thấy quen quen nữa là sao ta?]
[Tui còn chưa tặng cat tree (4) mà đã đưa cho quản trị viên là sao? Chanh baba, tụi tui không phục]
[*Giơ tay phát biểu* Ăn "cấm ngôn" là cái quái gì?]
[Quản trị viên] Mangosteen: Một tiếng cấm ngôn ở đây cộng thêm một tiếng cấm ngôn bên kênh của tui, cấm một tặng một ưu đãi chưa từng có, hoan nghênh thể nghiệm.
– Anh về kênh của anh mà live stream đi được không? – Lăng Mông đuổi người – Có anh trong này mà đứng đắn được sao?
[Quản trị viên] Mangosteen: Anh đang live stream mà.
– Live stream cái gì?
[Quản trị viên] Mangosteen: Live stream làm quản trị viên.
[Lăng Mông]: 凸
[OMG, streamer thanh lưu giơ ngón giữa kìa!]
[OMG, streamer thanh lưu giơ ngón giữa với streamer sắc-tình kìa! OMG!]
[Streamer thanh lưu ông phải kiên trì với chí hướng của mình đó, đừng để streamer sắc-tình kéo vào tà đạo!]
– Không phải tui muốn đưa quyền quản trị viên cho anh ta đâu, tui cũng là sau này mới biết đi cửa sau phải trả giá đắt như thế đó.
Muốn live stream trên Đấu Miêu phải cần đến 24 tiếng chờ xét duyệt, nếu không phải như vậy thì còn lâu Lăng Mông mới chạy đi tìm Đan Trúc hỗ trợ. Đan Trúc là streamer đã kí hợp đồng, quen biết với nhân viên công tác ở Đấu Miêu. Kênh live stream được xét duyệt rồi thì cũng được đi, ai ngờ còn được tặng kèm theo cả quản trị viên nữa.
[Người qua đường]: Đúng vậy, đi cửa sau phải trả giá đắt như thế đấy!
[Thông báo] [Quản trị viên] Mangosteen đã cấm ngôn [Người qua đường] trong 1 tiếng.
[First blood!]
[Chúc mừng thủ sát*!]
*thủ sát: người đầu tiên tiêu diệt được boss khi đánh phó bản =))
[Thành tựu "người đầu tiên bị cấm ngôn trong live stream của Chanh baba": GET (√)]
Đan Trúc cười tặng cho Lăng Mông mười cái cat tree, thế là anh chễm chệ đứng đầu trên bảng Con Sen luôn, làm mọi người bất mãn hết sức.
[Cái cat tree này rõ ràng là cái hôm trước tui tặng cho Mang Thần, không ngờ ổng lại dùng quà người ta tặng để đi bao dưỡng streamer nhà khác!]
[Fan thành người qua đường, người qua đường thành antifan, antifan thành antifan não tàn!]
[Chấn kinh! Streamer sắc-tình và streamer thanh lưu thế mà lại ngang nhiên công khai tiến hành giao dịch kiểu này...]
[Ông có bản lĩnh tặng cat tree, thế thì ngon mà tặng cat house (5), ngon mà tặng cat castle (6) đi!]
[Quản trị viên Mangosteen]: Đợi có người vượt qua tui thì tui sẽ tặng cat house.
– Đều là fan bạn gái tặng cho anh, bố méo thèm.
[Fan bạn gái 2333, ngộ ngửi được mùi dấm chua nồng nặc rồi đó]
[Đừng khóc, fan bạn trai của cậu cũng sẽ tặng cậu mà]
– Tui làm quái gì có loại fan đó, tui chỉ có antifan.
[Yêu Đời Yêu Chanh]: Không! Còn có mị! Mị là fan mẹ não tàn!
– Fan mẹ não tàn là sao?
[Yêu Đời Yêu Chanh]: Là fan mẹ thương yêu cậu giống như thương yêu trẻ thiểu năng ý!
[Thông báo] [Quản trị viên] Mangosteen đã cấm ngôn [Yêu Đời Yêu Chanh] trong 1 tiếng.
Không bình luận được, Yêu Đời Yêu Chanh tức giận spam 99 cái miêu lương để kháng nghị.
Sau lưng Lăng Mông bỗng nhiên xuất hiện một anh cao to, Đan Trúc liếc mắt một cái cũng nhận ra được đó chính là bạn cùng phòng của Lăng Mông – Hoắc Long Quốc.
[Trong phòng Chanh baba có người!]
[Ế? Chanh baba sống chung với người ta?]
Bạn cùng phòng cúi người, sửa sang đầu tóc trước camera của Lăng Mông. Lăng Mông giống như chẳng nhìn thấy gì hết, không hề phản ứng lại.
– Nếu không ai muốn nói chuyện đứng đắn hết thì chúng ta chơi game thôi. – Lăng Mông bấm vào icon trò chơi.
[Khoan đã! Người đằng sau cậu là ai, cậu không nhìn thấy hả?]
Game đang loading, bạn cùng phòng ở đằng sau đang nhảy điệu múa của quỷ. Cơ mà mặc kệ hắn nhảy ra cái quỷ gì, Lăng Mông cũng chẳng mảy may ngó ngàng đến.
[Chẳng lẽ Chanh baba không thấy thật hả? Mị cười muốn chớt rồi nè, tại sao Chanh baba có thể bình tĩnh như vậy?]
[Cười xong đột nhiên sợ vãi tè]
[Chanh baba, sau lưng cậu có vong kìa cậu biết không?]
[Không quay đầu lại nhìn mới là chuẩn men]
Ngay cả bạn cùng phòng với Đan Trúc cũng hóng được tin Lăng Mông live stream mà mò lên xem, vừa thấy cảnh này liền cười lăn lộn đến mức không ngừng lại được.
– Tụi nó là bạn học của bọn mình thiệt hả? Đúng là bệnh hết sức há há há.
– Ừa, ngay kí túc xá sát bên mình luôn. – Đan Trúc nhịn cười nói.
– Tao phải né bọn nó xa một chút, miễn cho bị lây bệnh.
Lăng Mông đang chần chừ ở khúc chọn hình thức đối chiến thì nhận được lời mời tổ đội của Mangosteen.
[Chat riêng] Mangosteen: Đánh kiểu Tam quốc không?
Lăng Mông hơi do dự, đánh kiểu Tam quốc dễ gặp phải tử cục, một khi đã đánh là sẽ đánh rất lâu.
[Chat riêng] Mangosteen: Nhiệm vụ hằng ngày của hôm nay đó.
Vừa nghe "nhiệm vụ hằng ngày", Lăng Mông nhấn đồng ý ngay và luôn, nhưng hiện giờ trong phòng chỉ có hai người bọn họ.
[Thuê phòng hằng ngày 1v1]
[Không sợ ăn cấm ngôn hả?]
[Ngốc thế, quản trị viên về kênh nhà mình rồi, xõa đê]
Lăng Mông đang đợi người nên thuận tiện nhìn khung bình luận một chút, nhìn đến đây bỗng cảm thấy mình phải tuyển mấy người quản trị viên đáng tin cậy một tí mới được.
Mấy người bạn của Đan Trúc lần lượt vào phòng live, đều là streamer của Đấu Miêu cả.
– Hôm nay là lần đầu Lemon live stream, chúng ta làm một trận Tam quốc đi.
Mấy lão lái xe* trong giới streamer vừa nghe là biết ngay, Mang Thần đây là muốn tăng nhân khí cho streamer mới, năm người bọn họ cộng lại, trận đấu này ít nhất cũng phải có trăm vạn người xem.
*lão lái xe: người lão làng, hiểu biết nhiều về một lĩnh vực nào đó
– Chuyện nhỏ, tui với Chanh baba một đội.
– Tui với ẻm một đội, mấy ông tự mình tổ đội đi.
– Bá đạo.
– Lãnh khốc.
– Vô tình.
– Bla bla...
Đan Trúc không thèm để ý, dặn dò Lăng Mông:
– Bảo bối, chọn màu vàng nha.
– Tại sao? Tôi thích màu xanh. – Lăng Mông cố ý làm ngược lại mà chọn đội xanh. Một streamer khác tên AnchorA nhanh tay lập tức chiếm được một slot khác trong đội xanh.
Đan Trúc là chủ phòng, không chút khách khí đổi Lăng Mông về đội vàng, lại cho một streamer hài hước thực lực yếu nhất tên AnchorB nhét vào đội xanh. Hai streamer khác thấy thế liền ngoan ngoãn chọn đội đỏ.
– Ông lạm quyền trắng trợn. – AnchorA không phục.
– Chanh không vàng, Đại Thanh tất diệt, vào trận thôi.
Chú thích: Đây là ảnh thực nha, còn ảnh kia không có đâu =))
(1) Thức ăn mèo:
(2): Đồ hộp mèo:
(3) Bạc hà mèo: Ăn phải mèo sẽ phê như phê cần =))
(4) Cat tree:
(5) Cat house:
(6) Cat castle:
Lời beta-er: Đến đây có thể giải thích cho câu tiêu đề truyện rùi hén :3
—– Hết chương 17~18 —–
Ở BGM* của bố, đố đứa nàm dám đụng mỏ quặng
Edit: Yami; Beta: Leslie
Hình thức Tam quốc trong "Truyền thuyết Tinh Hà" tăng từ hai phe đối chiến lên thành ba phe hỗn chiến, phe thứ ba là thế lực dị nhân xâm lược. Khác với Liên bang và Đế quốc là nhân loại nội chiến, những thành viên thuộc phe dị nhân đều không phải là người.
– Mong là Đế quốc, không thì Liên bang cũng được. – Lăng Mông vừa đợi game load vừa rung đùi theo thói quen, điên cuồng cầu nguyện – Tui không thích chơi dị nhân, dị nhân nhìn xấu chết đi được.
[Hệ thống] Trận chiến bắt đầu! Dẫn dắt đội quân dị nhân đến với thắng lợi đi!
Lăng Mông: ......
[Chanh baba giận kìa~]
[Cậu không biết có những lời không thể nói trước khi khai chiến sao?]
[Không sao, có Mang Thần carry cậu mà!]
Trừ vụ tạo hình khó coi ra, lý do lớn nhất khiến Lăng Mông không thích dị nhân là vào giai đoạn sau, phe dị nhân sẽ phát triển cực kì mạnh mẽ. Vậy nên trong giai đoạn đầu, người chơi dị nhân thường bị phe Liên bang và Đế quốc liên thủ nhắm vào. Do đó, nếu muốn chơi tốt dị nhân thì phải chơi kiểu hèn mọn ngay từ đầu trận, mà như thế thì không hợp với phong cách nhất quán từ trước đến giờ của Chanh baba.
Nhưng đấu pháp của Đan Trúc trời sinh đã hợp với phe dị nhân, vậy nên quần chúng bên kênh live stream của anh đều cực kì vui vẻ, dù sao cơ hội xem Mang Thần chơi dị nhân cũng không nhiều. Có điều, họ vẫn cảm thấy lo lắng cho dị nhân của Chanh baba.
[Chúc mừng Liên bang Đế quốc đạt được cường lực buff từ Chanh baba!]
[Không sao, Mang Thần nhà mị một chọi năm vô tư!]
Bản đồ vừa ra, Lăng Mông liền tìm xem vị trí của mình trước, sau đó lại nhìn một lượt để tìm Đan Trúc, để rồi bi kịch phát hiện hai người bọn họ bị chia cắt ở hai đầu thế giới. Chưa nói đến vị trí của phe đối địch, chỉ nhìn vào địa hình bên Đan Trúc cũng đủ để đoán lần này anh ta coi bộ lành ít dữ nhiều.
– Liên bang hoặc Đế quốc chắc hẳn có một người cách chỗ anh rất gần. – Đan Trúc phái binh trinh sát đi mở rộng bản đồ – Không thì qua khai thác chung mỏ khoáng sản với anh này.
– Bên tui có vẻ an toàn, xung quanh toàn núi là núi.
– Vậy em khai thác quặng trước đi, bên anh coi bộ sắp khai hỏa rồi.
– Không muốn làm quặng, muốn nhây. – Lăng Mông bĩu môi – Sao bảo là anh phụ trách carry còn tui phụ trách nhây mà?
– Dạ dạ, em cứ nhây thoải mái, cơ mà phải xây cổng teleport cái đã.
Lăng Mông thăng cấp cho khoa học kĩ thuật, ưu tiên tăng điểm cho cổng teleport. Cổng teleport bắt đầu được xây dựng, cậu liền cho thuyền tuần tra đi thăm dò xung quanh.
– Wow, chỗ tui có một mỏ selen siêu nhiều!
– Ngon.
Lăng Mông tiêu diệt mấy dã quái lảng vảng gần đó rồi xây kho chứa quặng, lại tạo thêm ba xe chở quặng, hoàn toàn chiếm đóng khu khai thác mỏ này.
– La lá la, lá là la, ta là thợ đào mỏ nha~
Lăng Mông vui vẻ hát hò, vừa hát vừa tiếp tục mở rộng bản đồ, thế mà lại tìm ra được một tiểu hành tinh chứa mỏ quặng trong không phận bên phe cậu. May mắn có được tài nguyên phong phú, lại không có kẻ thù lảng vảng, quân của Lăng Mông có thể nói là phát triển vượt bậc.
Sau khi nhận ra được điều này, Lăng Mông vô cùng vui vẻ phái năm con thuyền không người lái bay đi lấy quặng, thông số khai thác tài nguyên cứ thế băng băng vượt lên dẫn trước trong sáu người.
[Sao bảo không muốn làm quặng, muốn nhây cơ mà?]
[Streamer nói một đằng làm một nẻo.]
So với Đan Trúc đang bận rộn tranh đoạt tài nguyên với quân địch hàng xóm thì Lăng Mông bên này thoải mái hơn nhiêu, còn có cả thời gian tương tác với quần chúng nữa.
– Nhảy hố từ bao giờ à? Ờm, sau khi game phát hành khoảng ba tháng thì phải. Tui bị bạn học kéo xuống hố, bọn nó chơi từ hồi có phiên bản thử nghiệm cơ.
Cậu mở mic, Đan Trúc cũng nghe được nên hỏi:
– Từ lúc mới chơi đã bắt đầu dặn dò trước lúc con đi rồi hả?
– Sao mà được chứ. Ban đầu tui chỉ chơi online với bạn thôi, tụi nó nhảy hố sớm tui làm sao mà đánh lại. Tụi nó không dặn dò trước lúc tui đi đã là hên lắm rồi.
Cậu lại xây thêm một cái kho chứa quặng:
– Sau cũng có một ngày tui chuyển bại thành thắng. Thua mấy chục ván xong đột nhiên thắng được một ván, mọi người có hiểu cảm giác đó không? Hơn nữa ván đó tui còn đánh cho đối phương không kịp trở tay, trước khi hết trận tui liền vui vẻ gõ 'Biết sự lợi hại của bố mày chưa?'
– Sau đó thì sao?
– Bạn học chơi online với tôi ở ngay phòng bên cạnh, nó qua phòng tui đập tui một trận chứ sao.
[Hahahahahaha]
[666666]
[Đại công bố bí mật xuất thân của Chanh baba!]
Đan Trúc nhớ tới thân hình nhỏ nhắn của Lăng Mông, xem ra là cậu đã bị đánh đến không kịp trở tay, anh vừa não bổ ra cảnh tượng lúc đó vừa cười đến là vui vẻ.
– Sau đó tui liền nghĩ, tui chơi online với mấy người khác thì làm sao người ta đến đánh tui được. Chuyện sau đó thì mọi người cũng biết cả rồi. Có điều bây giờ ở khoa tui, à không, ở trường tui có ai chơi lại tui đâu. Muốn thắng tui á hả, trừ phi là PK người thật.
[PK người thật đánh không lại ai, Truyền thuyết Tinh Hà không ai đánh lại.]
[Với thực lực của Chanh baba, toàn khu đại học chắc cũng không ai đánh lại đâu ha?]
– Toàn khu đại học? Haha....
[Hai tiếng haha, ý vị thâm trường...]
[Giống như nội dung gì đó không thể phát sóng.]
[Hoặc là tình tiết gì đó không thể đặc tả.]
– Teleport hay lắm! – Lăng Mông đột nhiên hô to một tiếng.
[Đánh trống lảng kiểu này sứt sẹo vãi.]
[Nghe là biết cố ý.]
[Quá khả nghi.]
– Anh đến đây. – Đan Trúc cho phần lớn quân binh truyền tống* đến lãnh thổ của Lăng Mông để bảo vệ lực lượng, bên anh chỉ giữ lại một ít quân cơ động. Lãnh thổ của cậu rất nhanh đã bị một đoàn người thằn lằn chiếm lĩnh.
*truyền tống: teleport, dịch chuyển tức thời
– Sao anh thích người thằn lằn quá zậy?
– Chẳng lẽ em thích trùng chúa?
Trùng chúa mà Đan Trúc nói được xưng là loại binh ghê tởm nhất không gì sánh bằng trong game Tinh Hà. Lực công kích tuy yếu nhưng máu lại rất nhiều, sau khi bị giết cơ thể sẽ thối rữa thành một đống bầy nhầy, ai dẫm phải sẽ mất máu liên tục, giết cùng phiền, mà không giết cũng phiền.
Vừa nghĩ đến trùng chúa khiến người ta buồn nôn kia, Lăng Mông liền lắc đầu nguầy nguậy:
– Không, thà chơi người thằn lằn còn hơn.
[Hệ thống] Đồng minh của bạn đang bị tấn công.
– Cần giúp không?
Lăng Mông nghe hệ thống thông báo liền hỏi một câu xã giao chứ thực ra bây giờ cậu đang vui mừng vì tìm thấy quặng, làm quái gì muốn tham chiến.
– Khỏi, một mình anh đối phó vô tư.
Đan Trúc đột nhiên tập trung hẳn lên, nếu anh cũng mở webcam, mọi người sẽ phát hiện biểu cảm của anh hoàn toàn không giống với lời vừa nói chút nào.
– Vừa hay đã lâu không dùng dị nhân live stream, hôm nay sẽ cho mọi người thấy thế nào là năng lực tác chiến của binh đoàn dị nhân.
Ngay lúc này, một nửa số người thằn lằn ở căn cứ của Lăng Mông biến mất trong chớp mắt. Phía bên kia bản đồ, mấy chục người thằn lằn xếp thành đội ngũ rồi di chuyển theo đường rắn bò. Mục tiêu đột kích của đội quân người thằn lằn chính là đại bản doanh của AnchorB bên Đế quốc. đúng là bất hạnh cho người anh em duy nhất ở cấp Tinh Trần* trong đám chủ bá bị Mang Thần chọn làm mục tiêu tấn công đầu tiên.
*Tinh Trần: bụi sao, đám mây bụi khí ngoài vũ trụ (thuật ngữ bên VN hay dùng là Tinh vân, thuật ngữ tiếng Anh là Nebula)
Fan của AnchorB sớm đã quen streamer nhà mình bị cho ăn hành, đó cũng là cái vui khi bọn họ xem live stream. Khung live stream của AnchorB bây giờ không ngừng truyền ra các kiểu [Tui bắn!], [Bắn hụt cmnr!], [Tui lại bắn!], [Cái ĐM lại hụt!], [Tui không tin tui bắn không trúng!], [Cái ĐM chẳng lẽ trên người Mang Thần có bôi tinh dầu Ấn Độ* sao?!]
*Tinh dầu Ấn Độ: một loại tinh dầu bôi lên JJ của đàn ông khi ấy ấy để mang lại khoái cảm nhiều hơn. Trong trường hợp này chắc ông AnchorB muốn nói anh Mang Thần chơi như phê cần hay sao mà né giỏi thế, làm ổng bắn quài không trúng.
Mọi người đồng loạt spam 666, lại còn khuyên AnchorB, ông mà gặp Mang Thần thì thôi cứ nằm yên cho người ta hành đi. Tuy đúng là Mang Thần nằm trong top30 thật, nhưng nếu xét về trình độ chơi Dị nhân, anh hoàn toàn có thể đứng trong top3.
AnchorA cách chỗ đó khá xa hết cách cứu viện, chỉ có thể sốt ruột la to:
– Xây căn cứ phụ chưa? Mau xây căn cứ phụ đi!
– Méo kịp rồi! Ổng đánh tui rồi! Đừng màaa! Đau quáaa! Chu mi ngaaa!
Bên kia Đan Trúc đồ sát căn cứ Liên bang đến máu chảy thành sông, bên này Lăng Mông phát hiện chỉ đào mỏ thôi thì không đủ đã ghiền, liền bật luôn bài "Chìm vào niềm vui" của Lâm Hải rồi rung đùi thích chí theo nhịp tỳ bà trong bài hát.
*Bài này có một phiên bản được viết thành bài "Tuyệt thế tiểu công" đó hahaha. Link:
"Ba bị mỏ bao phủ, ba không biết làm sao, baba dạy các con muốn lên đời thì phải ~ hèn ~ mọn ~
Ba miệt mài đào mỏ, ba không thể kiềm chế, lao động là vinh quang, có mỏ mà không đào là ~ đồ ~ ngốc ~
Đào một cuốc phía đông, đào một cuốc phía tây, đào đầy một xe quặng, vui vẻ mang về ~ nhà ~
Ổng giết thì cứ giết, ba đào thì cứ đào, đào đầy xe này rồi mới đến chi ~ viện ~ ổng ~"
Bạn cùng phòng cũng lại gần chỗ Lăng Mông ngồi rồi đứng ở sau lưng cậu múa Ấn Độ, hai người một trước một sau, một rung một nhảy, phối hợp ăn ý trên cả tuyệt vời.
[Hình như ngộ follow phải một tên streamer dỏm.]
[Kênh ca nhạc của Đấu Miêu chào đón cậu.]
[Streamer vô lương cướp quặng của ngộ, gạt tiền của ngộ, làm lãng phí thời gian của ngộ.]
[Cái vong sau lưng... làm sao triệu hồi được hay zậy?]
Trong khi Mang Thần đang tấn công Đế quốc, Liên bang liền nhân cơ hội này phái binh đánh vào căn cứ vườn không nhà trống của anh. Nào ngờ tàu chiến bên Liên bang vừa tới liền bị một đội người thằn lằn không biết từ đâu chui ra đánh cho không còn manh giáp.
Mới đầu mọi người còn tưởng là viện binh của Chanh baba, sau mới phát hiện đây chính là nửa đội người thằn lằn lúc nãy Mang Thần giữ lại bên căn cứ của Chanh baba được truyền tống qua. Vừa tấn công vừa phòng thủ, hai thao tác cùng một lúc khiến người khác phải kinh ngạc không biết anh đã làm thế nào.
[Đẹp trai đến mức người ta không khép chân lại được!]
[Ngộ nhìn màn hình xoay đến chóng cả mặt, chênh lệch trình độ của ngộ với Mang Thần chỉ sợ phải lên đến một trăm Chanh baba.]
[Chanh baba bình thường thích chơi nhây bây giờ còn đang đào mỏ đây... đang đào mỏ... mỏ...]
Bên kênh live stream của Lăng Mông đa phần toàn là fan của Mang Thần, vì không muốn bỏ lỡ ai nên rất nhiều người đang mở song song cả hai kênh. Vì thế cả đám may mắn thấy được một cảnh tượng có một không hai hiếm có khó tìm: một bên đồ sát quyết liệt, một bên quẩy như lên đồng, lại còn phối hợp với cái BGM* quỷ dị, trực tiếp ép người ta thành tâm thần phân liệt luôn.
*BGM: background music
[Méo tin được, hai streamer tui follow đang chơi cùng một game sao?] *chán chả muốn chết.jpg*
[Không! Mang Thần và Chanh baba vốn chưa hề chơi cùng một game!]
[Bàn về sự khác biệt khi chơi game của nam sinh và không phải nam sinh.]
[Bây giờ mấy người đã rõ vì sao giữa hai người họ có vách tường thứ nguyên ngăn cách chưa?]
Đan Trúc một làn sóng quét ngang AnchorB, lại đánh bay hết nửa lính của AnchorC đến xâm lược, rảnh rỗi liếc qua căn cứ của Lăng Mông thì phát hiện cậu đã chiếm luôn non nửa khu quặng kéo dài dọc theo phía tây nam của bản đồ, sợ là đã coi game chiến lược thành game đào vàng mà chơi rồi.
– Tài nguyên của em qua vạch full luôn rồi kìa, có qua đây tiếp viện nữa không? Không thì anh xử luôn bên này đấy.
AnchorC đáng thương còn đang giãy giụa chờ đồng đội đến cứu việc, tiếc là Đan Trúc không cho hắn có cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Lăng Mông hơi hơi luyến tiếc khu quặng của cậu:
– Chờ chút đi, chờ tui đào xong mỏ quặng này đã.
– Em vui là được.
AnchorD không màng thế sự mà cứ im lặng phát triển nãy giờ bất ngờ phát hiện Lemon thế mà đã xây kho chứa quặng ngay sát lãnh thổ của mình.
AnchorD:
– Thế này thì cũng quá coi thường người ta quá rồi đó.
AnchorD chỉ cần dùng một tên gián điệp là giải quyết được chuyện này. Gián điệp là loại binh chủng đặc thù của Liên bang, máu cực kì mỏng, nhưng có thể biến kiến trúc của địch thành của mình.
Đế quốc và Dị nhân không có loại binh chủng đặc thù này, nếu không phát hiện ra gián điệp thì chỉ có nước trơ mắt nhìn công trình bên mình rơi vào tay Liên bang, không có cách nào thu hồi, chỉ có thể phá hủy.
Thế nhưng đó lại là quyết định sai lầm nhất trận của AnchorD. Lăng Mông đang hăng hái đào mỏ mặc kệ sự đời thì phát hiện kho quặng nhà mình bị xâm nhập, cậu liền nổi giận đùng đùng mà phát ra cơn thịnh nộ của Chanh baba:
– Mi có thể oanh tạc căn cứ của ta, nhưng không thể trộm quặng của ta!
Dưới cơn thịnh nộ, Chanh baba phái ra kiến chúa đã được cường hóa, sau đó chỉ huy quân đoàn dị nhân tiến công với quy mô lớn, san bằng lãnh thổ của AnchorD thành bình địa. AnchorD là một streamer lộ mặt, hắn hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết ngu người trước camera:
– Tui là ai? Đây là đâu? Tui đã làm gì sai?
Sau khi đập bẹp một đối thủ, lửa giận của Lăng Mông vẫn chưa nguôi liền chỉ huy quân đội thẳng tiến phương bắc, nơi đại quân đi qua không có lấy một ngọn cỏ. Sau khi thu dọn căn cứ tàn huyết của AnchorD mà không tốn nhiều sức lực, Lăng Mông lại hướng về phía AnchorA còn may mắn sống sót. Người xem cách màn hình mà vẫn cảm nhận được sát khí bừng bừng của Chanh baba.
Đan Trúc chơi bùng nổ nãy giờ hiện tại lại biến thành người qua đường, thong thong thả thả mà giải thích hộ Lăng Mông:
– Ai bảo đấu pháp của Lemon không thích hợp chơi dị nhân? Em ấy chơi không phải rất tốt đấy sao?
[Dạ dạ dạ, anh đẹp trai anh nói cái gì cũng đúng.]
[Chanh baba bây giờ đúng là siêu – dữ!]
[Có đồng bọn nào mở hai kênh cùng một lúc như ngộ không? Kênh của Chanh baba bây giờ đang phát Tuyệt thế tiểu thụ, Chanh baba thì đang đằng đằng sát khí, phía sau thì có người nhảy PPAP, ngộ...]
*PPAP: Pen Apple Pineapple Pen =))
[Hệ thống] Sau một trận chiến gian khổ kịch liệt, Dị nhân đã giành được thắng lợi cuối cùng!
[Vũ trụ] [Dị nhân] Lemon: Ở BGM của bố, đố đứa nào dám đụng mỏ quặng!
[Vũ trụ] [Liên bang] AnchorD: Chanh baba con sai rồi, baba và nam sinh chơi game đúng là cực kì lợi hại QAQ
—– Hết chương 19 —–
Chương 20
Sau hôm live stream, vừa mới ngủ dậy, Lăng Mông lập tức phát hiện mình lại nổi cmn tiếng nữa rồi. Dân mạng nhiệt tình chế biểu cảm của cậu lúc live stream thành ảnh động, thành meme, đống hình này lan rộng ra khắp diễn đàn Tinh Hà chỉ trong vòng một đêm, thậm chí còn có dấu hiệu lan sang cả các diễn đàn khác.
Cậu biết được tin này là nhờ nhóm chat của lớp đại học.
Cứ vừa thức dậy là Lăng Mông lại lấy di động lướt bảng tin theo thói quen. Điện thoại vừa bật, cậu nhìn thấy group chat lớp thông báo tin nhắn 99+. Nghĩ là có tin tức quan trọng cần thông báo, Lăng Mông mở ra xem thử thì thấy hình của chính mình hiện lên chình ình trong group lớp một cách vô cùng thần kỳ.
Hay là mình ấn nhầm vô nhóm chat của fan nhỉ? Lăng Mông thoát ra ngoài, ngây ngây ngốc ngốc nhìn tên group hết nửa ngày, xác nhận vừa rồi mình hoàn toàn không hề ấn nhầm.
Nhất định là phương thức mở group không đúng.
Vì thế cậu lại nơm nớp lo sợ, cẩn thận từng li từng tí, dè dè dặt dặt mở lại group lớp, đè nén tâm trạng thấp thỏm trong lòng mà kéo lại lịch sử nói chuyện, kéo kéo kéo liên tục mười mấy lần... không ngờ tất cả đều là ảnh động của chính mình! Trong lúc cậu mù mịt chả biết gì, các bạn học tương thân tương ái lại lấy biểu cảm của cậu làm thành ảnh động dìm hàng?!
– Đứa nào đăng meme của tao vào group lớp? – Lăng Mông nhảy xuống giường, tức giận chạy qua lắc lắc bạn cùng phòng đang ngủ ngon lành.
– ... Meme? Meme gì cơ? Ờ... để tao nhớ cái đã... là Lưu Liên đăng đó, nửa đêm hôm qua, sau khi mày đi ngủ rồi cơ... – Bạn cùng phòng lầm bà lầm bầm.
Lưu Liên chính là cái tên bị Lăng Mông chém đẹp trong game xong lại qua chém đẹp cậu ngoài game, từ đó trở thành bạn học phòng bên trong truyền thuyết của Chanh baba.
– Ông nội nhà nó!
– Bình tĩnh bình tĩnh, meme của mày bây giờ chỗ nào chả có, nó không đăng thì đứa khác cũng đăng thôi. – Bạn cùng phòng nói xong thì ngáp một cái rồi xoay người tiếp tục ngủ, dùng meme đấu qua đấu lại cả một đêm lận đó, hắn cũng buồn ngủ lắm à nha.
Lăng Mông không tin đây là sự thật, cậu vội vã mở group của fan thì bị một biển meme ập vào mặt trong nháy mắt. Nhóm fan của cậu là nhóm cực đại 500 fan mới đầy cơ mà, sao mới qua có một đêm mà đã đủ người rồi là sao?
[Lemon]: Sao tự nhiên thêm nhiều người quá vậy?
[FanA]: Baba đến rồi.gif
[FanB]: Chào baba.gif
[Lemon]: Nói tiếng người!
[FanC]: Baba không muốn nghe đâu.gif
[Lemon]: Đủ rồi nha!
[FanE]: Baba giận rồi.gif
[FanF]: Giận thành một con cá nóc.gif
Tình trạng trên Weibo cũng không ngoài dự kiến, kéo bình luận từ 1 đến n đều là bình luận bằng hình ảnh, thế mà không một ảnh nào trùng nhau mới sợ.
Top bình luận đương nhiên vẫn là "Nam sinh mấy anh chơi game thật lợi hại nha~". Theo thống kê không đầy đủ của Lăng Mông, mấy cái cũng khá hot sau đó là:
[Siêu dữ]
[Dữ nhất vũ trụ]
[Baba giận rồi]
[Giận thành một con cá nóc]
[Hamster tu luyện thành tinh]
[Lúm đồng tiền của baba là tự nhiên]
[Biết sự lợi hại của baba chưa]
[Chanh baba chống lưng cho ta, nhà ngươi có sợ hay không hả]
[Streamer sắc – tình, giả gay bán hủ]
[Thanh lưu giới streamer]
[Một đám ô hợp]
[Ai cũng đánh không lại baba]
[Không muốn đào mỏ, chỉ muốn nhây]
[Miệt mài đào mỏ, không thể kiềm chế]
[Anh phụ trách carry em phụ trách nhây]
[Dưới BGM của bố chỉ có bố mới có thể nhây]
Ngay cả cái ảnh cầm Durex trước đây của cậu cũng bị đào ra, thậm chí còn bị dùng photoshop ghép với mặt của cậu kèm với dòng chữ: "Có bao không có ba, không có bao làm cha"
......
"Mình bị chơi xấu rồi" – Lăng Mông cảm thấy quan ngại sâu sắc.
-oOo-
Chương 21
Ngủ một đêm dậy phát hiện bản thân biến thành meme thì phải làm sao?
Lăng Mông đang xếp hàng mua bữa sáng ở căn tin 2 thì bất thình lình bị người ta vỗ vai một cái.
– Lăng Mông!
Lăng Mông nghe tiếng quay đầu lại thì thấy hoa khôi của khoa đang cười rạng rỡ chào hỏi cậu.
– Tào... Tào Mai?
– Chào buổi sáng.
– ... Chào buổi sáng. o///_///o
Chanh baba oai phong một cõi trong trò chơi bây giờ không chỉ cà lăm mà còn đỏ mặt một cách quỷ dị.
– Cậu đến mua bữa sáng hả? – Hoa khôi của khoa thân thiện hỏi.
– Ừa... cậu ăn bánh bao không? Tui mời...
Hoa khôi của khoa phì cười một tiếng, còn chưa nói chữ nào đã quay người rời đi.
Đi chưa được mấy bước lại quay đầu nói
– Meme đáng yêu lắm nha.
Lăng Mông: o////_////o
– Thì ra chuyện em đỏ mặt khi nói chuyện với con gái là thật.
Lăng Mông giật mình, phát hiện Đan Trúc đã tới phía sau lưng cậu từ lúc nào không biết.
– Anh muốn hù chết người à? – Lăng Mông hắng giọng, không hề cà lăm, mặt cũng không đỏ chút nào. – Không đúng... cái gì là thật? Anh nghe ai nói?
Đan Trúc chỉ cười không nói.
Lăng Mông cúi đầu lướt mắt nhìn, chân Đan Trúc còn đang mang dép lê.
– Anh không thể không mang dép lê ra ngoài hả? Mất hình tượng như thế fan sẽ bỏ đi đó.
Streamer đang hot ngày nào cũng mang dép lê ra ngoài đi lòng vòng. Chậc chậc, Lăng Mông cảm thấy cậu đang nắm giữ một tin bát quái vô cùng ghê gớm.
– Xuống mua bữa sáng thôi ấy mà. – Đan Trúc thản nhiên cười cười. – Sáng nay anh không có tiết.
– Anh đi học thì dậy sớm thế làm gì? – Lăng Mông ngạc nhiên. – Hôm nào mà không có tiết buổi sáng là chả bao giờ tui ăn sáng hết.
Đâu chỉ Lăng Mông, nhiều khả năng đây chính là căn bệnh chung của tất cả nam sinh đại học.
– Không ăn sáng không tốt cho dạ dày. Thứ mấy em không có tiết? Để anh mua đồ ăn sáng đưa qua cho em.
– Gì cơ?
Miệng cậu há thành chữ "O" tròn trĩnh, đúng là khiến người ta không tài nào tưởng tượng được cái biểu cảm đần độn này thế mà cũng xuất hiện được trên mặt của Chanh baba không ai địch lại trong game.
Đan Trúc thấy vậy thì rất muốn xông lên nhéo nhéo má cậu:
– Dù sao anh cũng tiện đường mua, mà phòng tụi mình cũng gần nhau nữa.
– Thứ ba với thứ sáu... – Bánh bao từ trên trời rớt xuống hả? Lăng Mông cứ cảm thấy có gì đó là lạ.
– Đã biết. Tối nay em có live stream không? – Đan Trúc cố ý lái sang chuyện khác, không cho cậu có cơ hội từ chối.
– ... Có chứ. – Câu chuyện bị tổ lái quá nhanh, Lăng Mông thấy hơi hơi không theo kịp tiết tấu rồi đó.
– Vẫn muốn live stream đào mỏ hả?
– Rõ ràng là tui carry toàn trận đấu ô kế? – Lăng Mông phản bác.
– Dạ dạ dạ. – Đan Trúc đẩy nhẹ cậu một cái. – Đến lượt em rồi kìa.
– Ủa? Meme! – Bạn học phía trước vừa mới mua đồ ăn xong, quay lại, thấy Lăng Mông thì hưng phấn hô lên.
Lăng Mông: ...
– Không ngờ tui lại được thấy người sống!
– ... Thì tui đã chết đâu!
– Meme, chụp chung với tui một kiểu nha?
– Méo.
– Vậy để tui về nhà tự ghép. – Còn ghép ra cái gì thì cũng khó nói lắm à nha.
– Chụp chung chụp chung đi! Tui thích nhất là chụp chung với ông đó!
Bạn học vô cùng hưng phấn lấy di động ra, vừa bấm nút chụp thì Đan Trúc đã lướt đến như một vị ninja, còn thân thiết khoác vai Lăng Mông, ảnh chụp hai người biến thành ảnh ba người trong vòng một nốt nhạc.
– Tui cũng muốn chụp chung với meme. – Đan Trúc giải thích.
– Haha, thì ra là đồng bọn. Thêm wechat của tui đi, lúc nào về tui gửi ảnh qua cho.
Thế là hai người tiến hành giao dịch ngầm, Lăng Mông thì bực mình hừ hừ đi mua đồ ăn sáng:
– Bán cho cháu một ly sữa đậu nành, một cái bánh bao.
– Ê nhóc, cậu là minh tinh hả? – Ông chú đứng bán ở cửa sổ hỏi.
– Dạ không phải.
– Đừng gạt chú, vừa nãy chú còn thấy có người giành chụp ảnh chung với cậu mà.
– Đương nhiên là phải rồi! – Bạn học đòi chụp ảnh chung không biết nghe được kiểu gì mà nhảy vô nói. – Bây giờ cậu ấy hot lắm đó chú!
– Thật hả? Con gái chú thích theo đuổi thần tượng lắm, hay cậu cũng chụp chung với chú đi, không thu tiền bánh bao của cậu luôn.
Lăng Mông: ...
Tui chỉ muốn yên ổn ăn cái bánh bao thôi mà (╯‵□′)╯︵┻━┻
-oOo-
Chương 22
Weibo hẹn giờ vừa mới đăng chưa được bao lâu, nhân mã khắp nơi đã lập tức kéo theo meme ùn ùn giết tới.
–@FanA: Cat tree đã sẵn sàng! [tình cha như núi.gif]
–@FanB: Tui canh me từ 8h sáng, ông lại nói với tui là 8h tối mới live stream? [giận thành một con cá nóc.gif]
–@FanC: Tối nay vẫn cùng streamer sắc – tình thuê phòng chứ hả? [baba hóng hớt lắm nha.gif]
Trong hàng loạt những hình ảnh chướng khí mù mịt, Lăng Mông bất ngờ phát hiện ra "Thanh lưu trong giới bình luận": giữa một đống hình người thật dìm hàng, một bức chibi quả chanh siêu bự với biểu cảm siêu cấp đáng yêu bỗng nhiên trông đặc biệt vui mắt.
–@Lemon: Wow, đáng yêu chết mất! Là tranh đằng ấy tự vẽ hả?
—-@Bé Teddy Thu Thu: Đúng đó! Chanh baba thích không? Mị vẽ thêm mấy bức nữa nha!
Thế là Lăng Mông thu hoạch được thật nhiều chibi chanh siêu bự, nào là chanh nhe răng, nào là chanh giận hờn. Cậu đổi toàn bộ avatar trên weibo, QQ và kênh live stream thành hình bé chanh chibi hết. Thậm chí, cậu còn phấn khởi cho Bé Teddy Thu Thu làm quản trị viên.
Avatar là chibi chanh siêu bự làm Lăng Mông vui vẻ khoái trá mà bắt đầu live stream. Đến khi nhìn thấy avatar của Mangosteen là chibi quả xoài sáng chói siêu bự, cậu vội vàng kiểm tra QQ và weibo, quả nhiên đối phương cũng đổi hết avatar thành kiểu y như của cậu.
–@Lemon: Chuyện này là sao! Sao Mang Thần lại có avatar giống kiểu của tui?!
—-@Bé Teddy Thu Thu: Ổng tới tìm mị, bảo là thấy thích avatar như của cậu... Hai người không phải bạn gay tốt sao?
Cái đồ măng cụt mà giả làm xoài! Ổng nhiều fan như vậy mà còn gạt fan của mình vẽ avatar cho ổng!
Lăng Mông tức xì khói, hai lần liên tiếp từ chối lời mời tổ đội của Mangosteen.
– Hôm nay tui không muốn live stream chơi game.
[Thế live stream cái gì? Nhảy đầm hả? Cái đó là công tác của vong đại ca phía sau mà?]
[Chanh baba live stream cạy móng chân mị cũng thích xem.]
[Người qua đường]: Live stream chat s-e-x đê.
[Thông báo] Quản trị viên Mangosteen đã cấm ngôn Người qua đường trong 1 tiếng.
[Cái đồ lừa người vẽ hộ avatar như ông sao vẫn được ở đây?]
[Quản trị viên Mangosteen]: Tui là quản trị viên, đương nhiên phải ở đây để quản lí rồi.
[Avatar cũ của ông không đẹp hả?]
[Quản trị viên Mangosteen]: Cái mới nhìn moe hơn.
[Đúng là moe thật.]
[Vô cùng moe.]
[Cũng là trái cây giống hình đại diện của Chanh baba, moe hết xảy.]
Có cư dân mạng đề nghị:
[Không live stream chơi game hả. Vậy live stream ăn xoài đi.]
– Ăn xoài? – Lăng Mông haha một tiếng. – Ổng live stream ăn chanh thì tui sẽ live stream ăn xoài.
Lăng Mông không nói rõ tên ai, cơ mà mọi người biết thừa cả rồi, thuận theo chiều gió hú hét đòi Mang Thần live stream ăn chanh.
[Quản trị viên Mangosteen]: Tui "ăn" chanh, nhưng không live stream.
[Không live stream ai mà biết ông có ăn chanh thật hay không?]
[Quản trị viên Mangosteen]: Chanh biết.
Lăng Mông chả hiểu ra làm sao, cho đến khi một đống spam tràn ngập [Một lời không hợp lập tức lái xe]*, cậu mới mang máng ngộ ra hàm ý trong lời Đan Trúc.
*lái xe = "ăn" = chịch =)))
– Quản trị viên mới lên đâu? Block ổng ngay và luôn cho tui!
[Quản trị viên Bé Teddy Thu Thu]: Chanh baba, có mị! Cơ mà Mang Thần là trưởng phòng, mị chỉ là phó phòng, mị không quản được ổng đâu ╮(╯▽╰)╭
Lăng Mông đột nhiên nhớ ra hôm nay có người trên weibo gửi cho cậu một cái clip ở B trạm, cậu còn chưa có xem.
– Thôi live stream xem clip cho rồi.
Cậu mở tin nhắn ra, bấm vào đường link, tên của clip là "Không muốn đào mỏ chỉ muốn nhây".
Lăng Mông hối hận, cậu đột nhiên có một dự cảm không lành.
– Vừa nhìn tên là biết chả ra gì, thôi không xem nữa đâu.
[Không! Vừa nhìn là biết cũng ra gì phết đấy! Xem đi!]
[Xem đi xem đi!]
[Clip do chính mình đề cử, có khóc cũng phải xem hết!]
Lăng Mông đành phải cắn răn bật clip, BGM quen thuộc vang lên, chính là bài "Chìm vào niềm vui" hôm qua Lăng Mông phát khi live stream.
[BGM của Chanh baba nhà mị chính là khí phách như vậy đó!]
[Nghe nhạc là thấy có tinh thần giải cứu thế giới rồi!]
[Hôm qua tui còn hát cả RAP nữa nha!]
Mới phát đoạn giới thiệu là Lăng Mông đã xem hiểu, đây là clip cắt từ live stream hôm qua của cậu và Đan Trúc. Màn hình bị chia thành hai nửa, khung bên trái là giao diện trò chơi của Mang Thần, khung bên phải là Lăng Mông đang rung đùi đắc ý đào mỏ.
Mở đầu clip là đối thoại giữa cậu và Đan Trúc:
Chanh baba: "Không muốn đào mỏ chỉ muốn nhây".
Mang Thần: "Em cứ nhây thoải mái."
Sau đó Mang Thần khai chiến với đối thủ, Chanh baba lại lấy xe chở quặng ra vui vẻ đi đào mỏ khắp nơi.
Lăng Mông: ...
Sao mình không biết hôm qua mình đào như thánh nhập thế hả!
[Đồng bào mới tới chú ý, hai người này đang chơi chung một game đó, hơn nữa còn chung một phe nữa cơ!]
[Nam bên trái chanh bên phải*! Chủ clip quả là hiểu chuyện!]
*Chủ clip ghép cho Mang Thần bên trái, Lăng Mông bên phải, mà người ta có câu nam tả nữ hữu = nam trái nữ phải = công trái thụ phải à ai công ai thụ đã quá rõ ràng, chủ clip quả là hiểu chuyện =))
[Cái clip này ngộ xem có thể cười cả một năm 23333]
[Phía trước có cao năng! Chanh baba sắp ra đại chiêu: Triệu Vong Thuật!]
Lăng Mông không phục: (câu này raw không có, tui tự thêm cho rõ nghĩa á :v)
– Rõ ràng tui nhớ là đến đoạn này tui không có đào mỏ nữa mà.
– Cái clip này chắc chắn đã bị cắt ghép rồi.
– Thời gian trong clip không đúng.
[Chanh baba phân bua, ba trăm ngàn người xem live stream tỏ vẻ có chó nó tin.]
[Cậu là baba, cậu nói cái gì thì là cái đó.]
– Không phải tui nói, đó là sự thật! – Lăng Mông giãy dụa cãi lại đến cùng.
Clip đến giai đoạn cao trào: bên trái, Mang Thần thống lĩnh đại quân người thằn lằn đại khai sát giới, anh dũng vô địch; bên phải, Chanh baba miệt mài đào mỏ không thể kiềm chế, sau lưng còn có một anh đô con đang nhảy samba.
Khung bên trái phát ra tiếng:
[Bạn đã phá hủy pháo đài nguyên tử của địch.]
[Bạn đã phá hủy nhà máy nguyên tử của địch.]
[Bạn đã phá hủy rada của địch.]
Khung bên phải phát ra tiếng: "Đào một cuốc phía đông, đào một cuốc phía tây, đào đầy một xe quặng, vui vẻ mang về ~ nhà ~"
Lăng Mông che mặt:
– Không phải tui, nào đâu phải tui, người này là ai?
[Chanh baba nhìn không nổi nữa rồi muahahaha.]
[Đừng trốn tránh sự thật nữa!]
– Tui nói thiệt đó, đây tuyệt đối không phải là tui, chủ clip quá đáng lắm luôn á, sao lại cắt ghép clip như thế?
[Cắt ghép cả clip, chủ clip cực khổ rồi!]
– Tui còn lâu mới làm cái mặt đó, phỉ báng, tuyệt đối là phỉ báng.
[Là cậu là cậu chính là cậu! Thiếu niên anh hùng Chanh baba!]
– Mấy người kiếm đâu ra diễn viên này thế, nhìn giống tui phết.
[Diễn viên đặc biệt, cát xê tăng thêm một trăm đồng.]
– Diễn viên lồng tiếng cũng khá lắm, khớp miệng siêu chuẩn.
[Chủ clip nghe rõ chưa? cát xê của CV cũng tăng thêm một trăm đồng.]
[Chanh baba lắm lời: mode on!]
[Chanh baba chống lưng cho ta, vừa hung dữ vừa nói nhiều nha!]
– Tui nói cho mà biết, chủ clip chắc chắn là đang muốn kiếm chuyện với tui.
– Antifan của tui đúng không, antifan của tui nhiều lắm.
– Chắc chắn là chơi game bị tui đánh bại, chắc chắn trăm phần trăm luôn.
– Khung bên trái được tua nhanh chắc luôn, người thằn lằn làm quái gì chạy trốn được nhanh như vậy.
– Hai khung cùng đánh rồi kìa, xem tui trâu bò chưa kìa, sao còn chưa chống nạnh?*
*Bên TQ có câu troll "Tui trâu bò chết đi được, chống nạnh cái nà": tự sướng cho cái sự lợi hại của mình, mình giỏi chết đi được, chống nạnh tạo nên sự quý's tộc's. Ảnh minh họa ngay dưới đây =))
– Ôi ĐM chiêu vừa rồi trâu vãi, trâu vãi trâu vãi trâu vãi — trâu bò chết mất.
– Tui không ra tay là vì muốn đồng đội có nhiều cơ hội thể hiện hơn đó.
– Nô nô nô nồ, tui làm gì mà đào mỏ lâu thế được, đào có một chút chứ mấy.
Clip kết thúc bằng hình ảnh căn cứ bên địch bị nổ banh xác, còn tài nguyên của Lemon thì lố cả vạch full, chủ clip lại còn không quên đặc tả, zoom vào tên clip:
Chanh baba: "Không muốn đào mỏ chỉ muốn nhây."
Chanh baba: "Không – muốn – đào – mỏ – chỉ – muốn – nhây -"
Chanh baba: "chỉ — muốn — nhây –"
Mang Thần: "Em vui là được."
Lăng Mông ném tai nghe:
– Bố biết ngay mà, vừa nhìn tên clip là biết chả ra gì.
Nửa phút sau, Lăng Mông đeo tai nghe lại lần nữa:
– Thực ra thì cũng mắc cười đó, phải xem lại mới được....
—– Hết chương 20~22 —–
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro