Chương 5
Đào Húc đỡ lấy dương vật nhắm chuẩn trước miệng nhỏ, đầu ngón tay bôi lên một ít tinh dịch ở quy đầu, vạch mông Nguyễn Niệm Đường ra, chậm rãi cắm đi vào.
"Ưmm......" Tay Nguyễn Niệm Đường ôm chặt lấy gối đầu, cực lực nhẫn nại chịu đựng thống khổ khi hậu huyệt bị khai bao.
"Mẹ nó lỗ đít nhỏ của cậu cũng rất khít nha!" Đào Húc căng da đầu hướng vào trong mà thúc, "Trách không được tại sao hiện tại quan hệ đồng tính lại nhiều như vậy."
"Mẹ! Cuối cùng cũng cắm vào hết!" Đào Húc trên người đã ra một tầng mồ hôi, nếu là đổi lại người bình thường, chỉ sợ cắm không đến một nửa liền héo.
"Phía sau căng quá...... Muốn rách!" Nguyễn Niệm Đường nhìn không thấy tình trạng phía sau, chỉ cảm thấy nơi đó đã bị nhét đầy, sắp rách rồi.
"Không rách, chỉ là nếp uốn đều bị kéo căng." Đào Húc sờ lên miệng hậu huyệt đã trở nên trắng bệch như mất máu kia, vậy mà thịt huyệt lại gắt gao bao bọc lấy dương vật hắn không buông, sờ lâu mới phát hiện ra còn có chút ướt ướt dính dính.
"...... Em có phải đang chảy nước không?" Đào Húc chần chờ hỏi.
"Em, em không biết......" Nguyễn Niệm Đường đem mặt chôn ở gối đầu.
"Chắc chắn là đang chảy mà, anh cảm giác dương vật đều đã ướt." Đào Húc nhịn không được thở ra.
"Hửm --" Đào Húc đột nhiên nhíu mày hít một hơi, cúi người đem mặt Nguyễn Niệm Đường quay lại, xấu xa hỏi: "Nói anh nghe xem có thích dương vật không? Hả......"
"Không có......" Nguyễn Niệm Đường ánh mắt hoảng loạn không biết nhìn đi đâu.
"Nuốt anh tận hai lần mà còn nói không có!" Đào Húc duỗi tay nắn đầu ngực cậu, thân dưới thong thả mà nhè nhẹ thúc đẩy ra vào, "Anh đem em chịch đến chảy sữa."
"...... Em không có!" Nguyễn Niệm Đường sắc mặt càng thêm hồng nhuận.
"Chịch một lần liền chịch hỏng nha." Đào Húc cố ý nói ra lời nói thô tục, làm tâm tình cậu thay đổi, hậu huyệt cũng càng mềm xốp, ra vào liền dễ dàng hơn rất nhiều.
"A a!" Đào Húc cảm thấy thời cơ chín mùi, đẩy nhanh tốc độ, dương vật tận lực mà đưa đẩy, đem mông Nguyễn Niệm Đường đâm vang lên tiếng bạch bạch.
"Ahh ~" Đào Húc không ngừng thở hổn hển, "Lỗ sau vậy mà cũng thật là dâm nha, thật nhiều nước."
"Ưm...... A......" Một chân Nguyễn Niệm Đường bị Đào Húc nâng lên, đem toàn bộ thân dưới cậu rộng mở, mông thịt bị đập đến trái phải lắc lư điên cuồng, dương vật nhỏ phía trước không còn chút sức lực cũng lắc lư không ngừng.
"Anh Húc ~" Nguyễn Niệm Đường nhìn hắn, ánh mắt không tự chủ mà lộ ra nét khiêu gợi, Đào Húc nhăn mặt hừ một tiếng, giống như không tình nguyện mà cúi đầu cùng cậu hôn môi.
Đem môi cậu nghiền đến càng thêm đỏ bừng, mút đến càng thêm mọng nước, động tác dưới thân càng thêm hung mãnh. Từ sâu trong đáy lòng đã trổi dậy một đoạn tình cảm khó mà gọi tên.
Ngày hôm sau Nguyễn Niệm Đường mở mắt ra trời đã sáng rồi, bên cạnh sớm đã không còn nhiệt độ cơ thể của Đào Húc, cậu đi rửa mặt xong không tìm được quần áo của mình, nghĩ đến hẳn là bị Đào Húc cầm đi giặt sạch, liền đành phải mặc áo thi đấu kia của Đào Húc thả rông ngực ra ngoài cửa.
Nguyễn Niệm Đường tính đi xuống nhà ăn trước tìm chút gì ăn, không nghĩ tới trên bàn cơm đã ngồi đầy người.
"Các cậu cũng mới ăn cơm sáng sao?" Nguyễn Niệm Đường tựa hồ còn trong cơn ngái ngủ, biểu tình có hơi ngốc ngốc.
Tô Văn Sâm cười khúc khích, "Đã đến bữa trưa rồi."
"Ahh......" Nguyễn Niệm Đường ngượng ngùng mà đến gần bọn họ, lúc này mới phát hiện bọn họ chính là bộ dáng vừa mới luyện tập xong, trên người còn có lớp mồ hôi đọng lại.
Mà bọn họ tự nhiên cũng phát hiện Nguyễn Niệm Đường trên người mơ màng đầy những dấu vết mê người, còn có trang phục kia bị rộng 1 size so với đồng phục.
"Em đã mặc đồng phục của đội chúng tôi?" Tiêu Ngôn Xuân nhướng mày cười nói.
Nguyễn Niệm Đường ngượng ngùng, đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống.
"Nguyễn Nguyễn ngồi trên đùi tôi đi, ngồi ghế dựa chắc chắn không thoải mái, vừa đúng lúc tôi đã ăn xong." Tô Văn Sâm không mang ý tứ trêu chọc, nghiêm túc mà đối với cậu nói.
Nguyễn Niệm Đường xác thật hai chân toan đến không đi được, khi lên cầu thang càng là phát run, giữa hai chân kia hai lỗ nhỏ cũng là vừa thê thảm vừa đau, thế là tuy rằng rất ngượng ngùng nhưng vẫn ngồi xuống trên đùi Tô Văn Sâm.
"Nguyễn Nguyễn mông thật mềm." Tô Văn Sâm ở bên tai cậu nhẹ giọng nói, vẫn là bị Tần Ngạn nghe thấy được, bất mãn mà nói: "Để cậu ấy ăn cơm đi."
Tiêu Ngôn Xuân cũng ăn xong rồi, ngồi vào bên cạnh Nguyễn Niệm Đường, ân cần đến nói: "Tôi giúp em ăn."
Tuy rằng Nguyễn Niệm Đường rất muốn nói với hắn là cậu có thể tự ăn, nhưng tưởng tượng đến cảnh Tiêu Ngôn Xuân đút cơm cho mình! Này ai mà từ chối a!
Thế là liền cam tâm tình nguyện làm người không thể tự hoạt động, để Tiêu Ngôn Xuân đút một ngụm liền ăn một ngụm.
Tần Ngạn rời đi trong chốc lát, không quá ba phút liền quay về lại, trong tay cầm theo một ống thuốc mỡ.
"Tôi hôm qua đã rất nhẹ nhàng rồi, không làm cậu ấy bị thương!" Đào Húc thấy thuốc mỡ trong tay Tần Ngạn, trong lòng lại bực bội lên, hôm nay một buổi sáng hắn bị ba bọn họ hỏi vô số lần có làm đau trợ lý không? Trợ lý nhỏ có bị thương không? Đều là phiền muốn chết.
Tần Ngạn không để ý đến hắn, Tiêu Ngôn Xuân tranh thủ lúc rảnh rỗi trở về nói hắn một câu: "Các anh đây là giúp cậu phổ cập kiến thức tránh rơi vào trường hợp xấu thôi."
"Cảm ơn ạ!" Đào Húc ngữ khí khoa trương mà nói.
"Tôi ăn no." Kỳ thật Nguyễn Niệm Đường đã ăn no căng bụng, nếu không phải lo lắng dạ dày bị căng hư, cậu thật sự sẽ không kêu dừng.
"Vậy bôi thước cho cậu đi." Tần Ngạn ý bảo Tô Văn Sâm nghiêng người, Tô Văn Sâm ăn ý mà đem chân Nguyễn Niệm Đường kéo ra.
Nguyễn Niệm Đường chỉ mặc một cái áo ba lỗ, bên trong cái gì cũng không có mặc, Tần Ngạn ngồi xổm ở trước người cậu liền có thể nhìn thấy rõ ràng tình trạng hạ thân cậu, lồn nhỏ không còn màu hồng nhạt như bình thường, mà là màu sắc đỏ rục dâm đảng, miệng lồn có chút sưng, xem ra Đào Húc thực sự đã nhẹ tay với cậu, mà mặt sau......
Tần Ngạn thần sắc cứng lại, duỗi tay dùng sức vạch mông thịt Nguyễn Niệm Đường ra chứng thực suy đoán chính mình, quả nhiên, cái miệng hậu huyệt khẩu kia đã sưng!
"Cậu còn địt phía sau em ấy?" Tần Ngạn ngữ khí trầm thấp, biểu tình nghiêm trọng.
Lời vừa nói ra, Tiêu Ngôn Xuân cùng Tô Văn Sâm biểu tình đều là rùng mình, bọn họ đều cho rằng Đào Húc là sẽ không đối với phía sau Nguyễn Niệm Đường ra tay! Thậm chí còn thấy có chút may mắn vì người đầu tiên là hắn!
Tiêu Ngôn Xuân ánh mắt có chút khó hiểu mà trừng mắt hắn, "Cậu mẹ nó rốt cuộc có phải là thẳng nam không?"
Đào Húc bị mắng đến sửng sốt, vô tội mà mê mang nói: "Trước kia tôi cho rằng tôi là vậy, hiện tại hình như không phải......"
"Được rồi," Tô Văn Sâm tâm tình đã bình tĩnh, khuyên nhủ: "Làm cũng làm rồi, tuy rằng tôi cũng rất muốn thưởng thức hậu huyệt Nguyễn Nguyễn đầu tiên, nhưng cũng không sao cả, vậy không phải khẳng định Nguyễn Nguyễn ăn rất tốt sao."
Nguyễn Niệm Đường bị thế cục thay đổi trong nháy mắt này làm cho mông lung, cuối cùng chỉ có nghe vào lời Tô Văn Sâm nói, trong lòng tức khắc cảm thấy ngọt ngào.
Tiêu Ngôn Xuân cũng ngẫm lại, liền không hề để tâm đến tình thế rối rắm này nữa, "Bôi thước cho em ấy đi, nhanh bình phục lại mới có thể giúp chúng ta thỏa mãn."
Đầu ngón tay Tần Ngạn quẹt lấy một lượng lớn thuốc mỡ, nhẹ nhàng hướng miệng huyệt sưng đỏ kia mà bôi, không thể không nói, huyệt nhỏ của Nguyễn Niệm Đường sưng lên một chút cũng không ảnh hưởng mỹ quan, ngược lại có vẻ phì nộn, càng có cảm giác câu dẫn người khác chà đạp.
May mắn thay tinh thần Tần Ngạn rất vững vàng, động tác bôi thuốc có thể nói là bình tĩnh nhẹ ngàng, ngón tay ở môi lồn thành thạo xuyên qua, đem thuốc mỡ sền sệt bôi đều, còn muốn đánh vòng mát xa giúp thuốc tan ra nahnh hơn, đến nỗi này thì có cần thuốc hay không chỉ có hắn và một người nữa biết.
"A......" Nguyễn Niệm Đường cuối cùng nhịn không được kêu thành tiếng, thật sự quá thoải mái...... Biết rằng đây là việc bôi thuốc nghiêm túc đứng đắn, cậu không nên có vẻ tuỳ tiện như thế, nhưng vẫn là nhịn không được a!
"Đường Đường được bôi thuốc cũng mẫn cảm như thế sao?" Tiêu Ngôn Xuân sờ sờ mặt cậu.
"A...... Anh Tần ngón tay cắm, cắm vào!" Nếu không phải bị Tô Văn Sâm gắt gao ôm, Nguyễn Niệm Đường đã nhảy nảy lên.
"Bên trong cũng phải bôi." Tần Ngạn một bên giải thích, một bên lại đem một khối thuốc mỡ cắm vào, ngón tay ở huyệt cậu chuyển động, làm thuốc mỡ đều bôi đến bốn phía đường đi.
"Không, không cần moi!" Nguyễn Niệm Đường cảm thấy trong thân thể có cái gì đó không chịu được khống chế mà muốn ra bên ngoài, "Hừ a...... Muốn ra!"
Phong cảnh dưới lồn nhỏ Nguyễn Niệm Đường đều bị dương vật đã cương cứng của cậu chắn lại, từ góc độ Tô Văn Sâm cái gì cũng đều không nhìn thấy, liền rất có hứng thú mà nhìn cậu cố không phát dâm trước mặt, "Là nước dâm Nguyễn Nguyễn muốn chảy ra sao? Nhưng đừng đem thuốc mỡ đội trưởng cực khổ bôi dội đi chứ."
"Không không phải nước dâm......" Nguyễn Niệm Đường mau khóc, "Anh Tần đừng đào! A --"
Một dòng tinh dịch đặc sệt theo ngón tay Tần Ngạn chảy xuống tới, tí tách tí tách rơi trên mặt đất.
"Ưm a......" Nguyễn Niệm Đường xấu hổ và giận dữ muốn chết, cậu vậy mà ở trước mặt ba người bọn họ giữ tinh dịch trong huyệt, mấu chốt là tinh dịch người khác!
Trừ bỏ Tô Văn Sâm nhìn không thấy, Tần Ngạn cùng Tiêu Ngôn Xuân đều đen mặt, Tiêu Ngôn Xuân trước hết phản ứng lại đây, ánh mắt như muốn bắn chết người nhìn về phía Đào Húc, "Cậu không giúp em ấy rửa sạch sao?"
"Hôm qua làm xong đã quá muộn, thời gian không kịp." Đào Húc chột dạ, "Hơn nữa, tôi bắn sau đến như này có thể trách tôi sao!"
"Về sau đừng làm loại chuyện này ở nhà ăn." Một thanh âm lạnh lùng như muốn quét sạch mùi khói thuốc súng trên bàn cơm, Mộ Linh tránh còn không kịp mà xoay người rời đi.
_____________________________
Tiêu Ngôn Xuân & Tần Ngạn & Tô Văn Sâm: Ngươi thế mà thật sự làm (?`??)
Đào Húc: Này không trách ta! (?._.`)
Mộ Linh: Các người dám làm liều, tôi liền dạ thủ??*?:≡( ε:)
Nguyễn Đường: Hôm nay cũng là một ngày fan não tàn (???)?
____________________________
"Các cậu đều trở về nghỉ ngơi đi," Tần Ngạn từ trên đùi Tô Văn Sâm bế Nguyễn Niệm Đường lên, "Tôi dẫn cậu đi rửa sạch."
Tần Ngạn không để ý tới kháng nghị của bọn họ, ôm Nguyễn Niệm Đường tiến bước vào buồng vệ sinh, Nguyễn Niệm Đường bị một người hơn hai mét ôm, cảm thấy chính mình cách mặt đất một khoảng rất cao.
Tần Ngạn đem cậu đặt xuống, đem mắt cá chân đáp lên cho cậu ngồi lên bồn rửa tay, bàn tay đặt ở bên cậu chân đo đạc một chút, "Chân cậu thật nhỏ."
"Là bàn tay cậu quá lớn." Nguyễn Niệm Đường nhìn bàn tay to lớn của hắn, đầu ngón tay có nếp gấp hơi thô, thời điểm cắm vào lồn nhỏ cảm giác được rõ sự tồn tại của nói.
"Cậu đem lồn nhỏ vạch ra, tôi giúp cậu lấy tinh dịch ra."
"Ưm......"
Lồn nhỏ Nguyễn Niệm Đường được bôi thuốc mỡ mà trở nên dễ dàng thâm nhập, cậu thật cẩn thận mà hướng hai bên kéo ra.
"Có một động nhỏ." Tần Ngạn nhìn không chớp mắt mà nói.
".........Trước kia không có!" Nguyễn Niệm Đường sợ hắn ghét bỏ lồn cậu bị chơi lỏng, vội vàng giải thích: "Trước kia đều không nhìn thấy động, đây là bởi vì ngày hôm qua mới vừa làm...... Anh Húc, anh ấy quá, quá lớn mới có thể như vậy!"
"Tôi biết," Tần Ngạn đem ngón tay chậm rãi cắm vào trong, "Tôi bôi thuốc cho cậu còn có thể nhanh chóng co rút lại, thật sự không bị gì hết."
"Ưmm......" Nguyễn Niệm Đường nghe được liền hiểu ra, chịu đựng ngón tay Tần Ngạn đâm thọc ở lồn nhỏ chịu đủ sự chà đạp, ngón tay hắn rất dài, có thể duỗi thẳng một đường đi thẳng đến chỗ sâu bên trong, móc một lát liền làm tinh dịch bên trong đều chảy ra, một bãi tinh dịch tanh nồng tụ ở dưới mông cậu, cùng với màu đen tuyền của bồn rửa tay tạo nên sự đối lập.
"Không, đã không còn nữa...... A ~" Tần Ngạn không vì tinh dịch bên trong đã chảy ra hết mà thu tay lại, ngược lại càng thêm mãnh liệt mà moi móc, thọc vào rút ra lồn nhỏ cậu, dùng ngón tay đem cậu đến cao trào mà phun ra lượng lớn nước dâm, làm hai chân cậu gập lên giống như cánh chim mà run rẩy không ngừng.
Tần Ngạn bình tĩnh mà nhìn bàn tay đầy sốt nước trong suốt, "Nơi này sạch sẽ rồi."
Nói xong liền muốn giúp cậu rửa sạch hậu huyệt, Nguyễn Niệm Đường run run rẩy rẩy mà mở miệng: "Phía, phía sau không có...... Anh Húc không có bắn vào trong......"
"Vậy sao" Tần Ngạn không rõ trong lòng nên là vui mừng hay là thất vọng, giống như cả hai cảm xúc đều có một chút?
"Tôi bôi cho cậu ít thuốc, lúc này không cần phải chảy nước." Tần Ngạn lau sạch sẽ lồn nhỏ cùng kẽ mông ướt đẫm của Nguyễn Niệm Đường, lại quệt một khối lớn thuốc mỡ bôi lên hai cái miệng huyệt, ngón tay mềm nhẹ mà mát xa.
Nguyễn Niệm Đường cắn răng cực lực kiềm chế dục vọng bản thân, nhưng lồn non vẫn là chảy ra một chút nước sốt, cuối cùng toàn thân hoàn toàn mềm nhũn.
Ngày hôm qua bọn họ đã khiến cho nhân viên công tác mất rất lâu để dọn dẹp lầu một, họ quy định trừ thời điểm đầu bếp đưa cơm có thể tới sảnh lầu hai, ngoài ra những người không phận sự cũng không được đặt chân lầu hai và lầu ba, ai đến cũng phải đợi bọn họ đến xác nhận qua. Cho nên thời điểm bọn họ huấn luyện, Nguyễn Niệm Đường có thể tự do tự tại mà dạo qua một vòng toàn bộ căn cứ, phát hiện Mors thật là tư bản, thư phòng, phòng tập thể thao, phòng y tế, bể bơi, khu trò chơi cái gì cần có đều có, cơ hồ là không cần đi đâu vẫn có mà dùng.
Thời hạn hợp đồng của cậu là hai năm, cho nên trong hai năm tại đây, cậu có thể cùng Mors hưởng thụ đủ loại phương tiện này.
Chỉ là bản hợp đồng này không phải cố định, trong lúc hoạt động chỉ cần có ba hoặc ba thành viên đội bóng trở lên đưa ra yêu cầu sa thải, cậu liền sẽ bị đuổi việc vô điều kiện.
Nguyễn Niệm Đường căn bản không thể xác định bọn họ đối thân thể cậu có thể hứng thú trong bao lâu, chỉ có thể nỗ lực kéo dài thêm một ngày là tốt một ngày.
_______________________________________
※ Thông tin nhân vật chính ※
Đào Húc
Chiều cao: 199cm
Hạng mục vận động: Bóng rổ
Hoạt động trong đội: Mors
Vị trí: Hậu vệ dẫn bóng
_______________________________________
Đôi lời Gà muốn nói:
Bộ đầu tiên tui edit nên có gì sai sót các bạn cứ góp ý nha!
Tui sẽ cố gắng hoàn thiện bộ này nhanh nhất có thể ('-'*)♪
Rất cảm ơn các bạn đã đọc tới đây ლ(◉❥◉ ლ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro