Chương 13
"Không hức hức...... Tôi không muốn đi bệnh viện!" Nguyễn Niệm Đường sợ tới mức thở hổn hển, lồn nhỏ lại dần dần mở ra, chuẩn bị nghênh đón trứng gà đang đến.
Tiêu Ngôn Xuân cũng gia nhập trận doanh cùng Tô Văn Sâm, không chút để ý mà nói: "Nếu đi bệnh viện bác sĩ mà hỏi cậu sẽ trả lời như thế nào? Ai lại không cẩn thận đem trứng gà nhét vào lồn? Bác sĩ sẽ xem cậu như thế nào?
"Bác sĩ khẳng định sẽ cảm thấy cậu là người dâm đãng phát dục, đến trứng gà cũng không tha!"
"Không! Không phải...... Hức a......" Trứng gà dán lên miệng lồn kịch liệt mấp máy, tuy rằng là đầu nhỏ nhưng kích cỡ vẫn là không thể khinh thường, ngay cả Tô Văn Sâm cũng không thể không thầm cảm thán rằng chuyên gia dinh dưỡng của Mors thật sự rất nghiêm túc và có trách nhiệm, đến mức trứng gà cũng phải chọn đúng kích cỡ.
"Nguyễn Nguyễn ngàn vạn lần không được dùng sức, tôi đẩy vào nha." Tô Văn Sâm nói xong liền thấy lồn nhỏ mềm xốp nung nấu, trứng gà vừa nhét vào được một ít liền có thể cảm thấy bị một lực lớn hút vào.
"Nguyễn Nguyễn thân thể thật sự rất dâm, trứng gà đều bị hút lấy." Tô Văn Sâm thử thăm dò thả lỏng tay một giây, lồn nhỏ vững vàng mà đem trứng gà hút lấy.
"Đường Đường vẫn phải luôn hút vào." Tiêu Ngôn Xuân hai tay thành thạo mà bóp nắn ngực cậu, "Đường Đường toàn thân đều rất mềm, đặc biệt là nơi này."
"Ưm......" Nguyễn Niệm Đường nhấp miệng, biểu tình như là muốn khóc, cuối cùng giãy giụa hỏi, "Có thể không cần trứng gà không......"
"Thử một lần xem sao." Tô Văn Sâm ôn nhu mà dụ dỗ, cũng không biết câu này sẽ làm Nguyễn Niệm Đường ngay sau khi vừa nghe xong đến liền phản xạ có điều kiện mà thả lỏng chân.
"Ô......" Trứng gà bị Tô Văn Sâm chậm rãi đẩy nhẹ chen vào động nhỏ Nguyễn Niệm Đường, lồn nhỏ thế mà không phản kháng, môi lồn tự động tách ra, nước sốt trơn trượt cũng chảy ra, bôi trơn cho trứng gà tiến vào.
"Ha ~ quá lớn...... Sẽ bể mất hức hức......" Thân thể Nguyễn Niệm Đường đơn giản không dám dùng sức, nỗ lực thả lỏng lồn nhỏ, sợ không cẩn thận đem trứng gà ép nát.
Tô Văn Sâm đem trứng gà đẩy mạnh vào hơn phân nửa, còn lại một phần nhỏ căn chỉnh thời điểm chỉ cần một ngón tay chạm vào đầu to của quả trứng gà, hơi hơi dùng sức ấn vào, tiếp theo bỗng chốc thu tay, còn có một phần vỏ trứng bên ngoài miệng lồn.
"Nguyễn Nguyễn chính mình đem nó hút vào đi."
"Sao có thể như vậy...... Anh ác quá à......" Nguyễn Niệm Đường cuối cùng nhịn không được lên án hành vi phạm tội của hắn, động nhỏ lại nghe lời mà co rút lên, rất nhanh một phần thứ màu nâu kia đã hoàn toàn biến mất ở lồn nhỏ dâm đãng.
"Đường Đường hút vào sao?" Tiêu Ngôn Xuân thưởng thức ngực cậu, năm ngón tay lặp đi lặp lại bóp chặt lại thả ra, biết rõ mà cố ý hỏi.
"Không có...... Là nó, nó tự chui vào......" Nguyễn Niệm Đường dựa vào trước ngực Tiêu Ngôn Xuân, đôi mắt lại bất an mà nhìn chằm chằm Tô Văn Sâm, thập phần sợ hãi hắn sẽ bày ra trò gì khác.
May mắn Tô Văn Sâm cũng không có động tác gì khác, tiến tới cùng cậu hôn môi.
"Ưm ưm......" Hôn đến càng ngày càng động tình, Tô Văn Sâm dần dần đè trên người cậu, Nguyễn Niệm Đường bỗng nhiên cử động rất nhỏ mà tránh ra.
Tô Văn Sâm khó hiểu mà dừng lại động tác, "Xảy ra chuyện gì?"
"Sẽ ép vỡ mất......" Nguyễn Niệm Đường một tay vắt ngang ở giữa hai người, một tay cẩn thận mà bảo vệ bụng dưới.
Tô Văn Sâm không khỏi cười thành tiếng, nhưng vẫn là không nói cho cậu sự thật, chỉ nói: "Yên tâm, sẽ không cho cậu đi bệnh viện, hai chúng tôi sẽ giúp cậu rửa sạch sạch sẽ."
"Một người moi dịch trứng, một người kẹp vỏ trứng." Tiêu Ngôn Xuân nói xong ở trên vai cậu cắn một ngụm, "Vỏ trứng quá nhỏ, phải sử dụng nhíp."
"Không! Ta không nghĩ như vậy......" Nguyễn Niệm Đường bị cái cảnh tượng dâm dục kia dọa sợ, động nhỏ lại càng thêm mềm xốp, căn bản không dám dùng sức co rút lại, nước dâm bởi vậy mà chảy ra không ngừng.
"Nguyễn Nguyễn hiện tại có giống gà mái nhỏ đang ấp trứng không?" Tô Văn Sâm hôn lên má cậu, "Động nhỏ Nguyễn Nguyễn ấm nóng như vậy, nói không chừng thật sự có thể ấp nở trứng gà đó."
"Sẽ không...... không có khả năng mà...... Ah!"
Tô Văn Sâm đột nhiên kéo chân cậu ra, cúi người hôn lên âm đế cậu, lồn nhỏ Nguyễn Niệm Đường bị kích thích mà xoắn chặt.
"Áaa......" Nguyễn Niệm Đường đã chịu kích thích cực đại, sợ trứng gà như vậy sẽ bị kẹp vỡ, lo sợ bất an mà đợi trong chốc lát mới phát hiện không có chất lỏng kỳ quái nào chảy ra, lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Tô Văn Sâm nhìn cậu phản ứng quá kích, cảm thấy có chút buồn cười, tiếp theo lại liếm tiếp, đầu lưỡi hút âm đế chốc lát, liền chậm rãi hạ xuống chuyển qua khuấy động miệng động, môi lưỡi phối hợp gây xích mích với môi lồn, nhấp miệng đem môi lồn kéo lên, lại chợt buông ra, lệnh nó "Bang" một tiếng đạn trở về, lại dùng đầu lưỡi đem hai cánh môi lồn chao đảo di chuyển lắc lư, cuối cùng đâm vào miệng động, ở lối vào khe nhỏ mà cưỡng gian, phát ra tiếng giống như mèo nhỏ uống nước.
"A! Hức hức dừng lại! Trứng gà muốn...... Muốn rớt ra rồi!" Lồn nhỏ Nguyễn Niệm Đường vẫn luôn không dám dùng sức, bị Tô Văn Sâm liếm lâu như vậy đã sớm nhịn không được, thịt lồn dao động với biên độ nhỏ, trứng gà bị nước dâm tưới đẫm trơn trợt, dần dần bị trọng lực kéo ra ngoài.
Đầu lưỡi Tô Văn Sâm quả nhiên chạm được tới trứng gà ẩm ướt, thế là dùng đầu lưỡi đem nó hướng vào trong đẩy đẩy.
"Nguyễn Nguyễn quá nhiều nước, như vậy còn có thể ấp ra gà con không?" Tô Văn Sâm ngồi dậy, tùy ý mà dùng mu bàn tay lau lau vệt nước ở khóe miệng.
"Nói không chừng còn có thể?" Tiêu Ngôn Xuân bóp eo Nguyễn Niệm Đường, đem dương vật nhắm ngay hậu huyệt ướt át, thong thả mà đi vào.
"Ưm......"
Quy đầu tiến vào tương đối gian nan, cán dương vật lại dễ dàng hơn không ít, Tiêu Ngôn Xuân tính toán sâu xa, khi còn thừa một nửa đột nhiên thả tay, Nguyễn Niệm Đường lập tức liền đem nguyên cây dương vật đều ăn vào, mông thịt đều bị đè dẹp lép.
Thân thể phát ra âm thanh va chạm, lồn nhỏ cũng không thể tránh né mà chịu dư chấn, Nguyễn Niệm Đường sợ tới mức vội không ngừng che lại bụng nhỏ.
"Ngôn Xuân, cậu nhẹ một chút......"
"Lực như vậy được chưa?" Tiêu Ngôn Xuân nâng mông cậu thúc đẩy dương vật, giường lớn mềm mại rung lắc biên độ càng lúc càng lớn, thân thể va chạm cũng càng ngày càng kịch liệt.
"Quá sâu! Hức! A......" Nguyễn Niệm Đường ngồi ở trong lồng ngực Tiêu Ngôn Xuân...... chính xác hơn là ngồi ở trên dương vật hắn, tư thế như vậy làm dương vật đi vào nơi sâu nhất xưa nay chưa từng có, phảng phất giây tiếp theo liền sẽ phá vỡ hàng rào, tiến tới làm lồn nhỏ.
Tô Văn Sâm đứng ở trước người Nguyễn Niệm Đường, hơi hơi cong gối mới đem được dương vật chọc đến bên miệng Nguyễn Niệm Đường.
"Nguyễn Nguyễn ngoan, há mồm giúp tôi đi."
Nguyễn Niệm Đường "A ô" một ngụm bọc lên đi, dương vật chọc tới cổ họng cũng chỉ đi vào được một nửa, thế là chột dạ mà duỗi tay vuốt ve hơn phân nửa cây bên ngoài, lấy lòng mà an ủi.
"Hức...... ưm......" Nguyễn Niệm Đường hiện giờ chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở mơ hồ không rõ, dưới thân Tiêu Ngôn Xuân chịch đến càng ngày càng mãnh liệt, chăn rất nhanh bị vò nát nhăn nhúm. Ít nhiều nhờ có Tiêu Ngôn Xuân, cậu có thể không cần phí sức phun ra nuốt vào dương vật trong miệng, dựa vào sức lực Tiêu Ngôn Xuân mà đem dương vật Tô Văn Sâm mút đến càng ngày càng cương cứng.
Tô Văn Sâm tận hưởng một chút cảm giác bá vương sau bữa ăn, rồi đột nhiên bắt đầu phát huy sức mạnh, cơ bắp đều đặn phân bố trên đùi bắt đầu thực hiện những động tác mạnh mẽ, dương vật ở trong miệng nhỏ Nguyễn Niệm Đường quyết đoán mà thọc vào rút ra, tuy rằng không thể nhét vào toàn bộ, nhưng môi lưỡi mềm mại kia cùng khoang miệng cực nóng vẫn là làm hắn thở gấp gáp không thôi.
Bàn tay Tiêu Ngôn Xuân đến trước ngực Nguyễn Niệm Đường, bắt được một bầu ngực, ngón tay ở đầu ngực cọ cọ, "Đường Đường còn sữa không?"
"Hức...... Ưm......"
Nguyễn Niệm Đường sao có thể nói thành lời, Tiêu Ngôn Xuân lo cho bản thân nói tiếp: "Nguyễn Nguyễn càng ngày càng nhiều sữa, buổi tối vừa cho chúng tôi một người uống một ly, thế mà giờ vẫn còn đầy, nhìn nè, đều tràn ra rồi......"
Nguyễn Niệm Đường không khỏi cúi đầu xem, đầu cậu bị Tiêu Ngôn Xuân nhẹ nhàng nhéo liền phun ra một dòng nước sữa, trực tiếp bắn ở Tô Văn Sâm trên đùi!
Tô Văn Sâm không xác định được Tiêu Ngôn Xuân có phải cố ý không, chỉ nói: "Cậu nếu là không có ý định uống thì để tôi, đừng lãng phí sữa Nguyễn Nguyễn."
"Tôi hiện tại là uống không tới," Tiêu Ngôn Xuân bất mãn mà nói, xong lại nghiêng đầu đem cằm gác ở trên vai Nguyễn Niệm Đường, "Nếu mà từ sau lưng có thể cắn được đầu ngực Đường Đường thì tốt rồi, sao sữa càng ngày càng nhiều mà ngực lại không to ra?"
"Tôi cảm thấy như bây giờ là thích hợp nhất, chỉ cần một tay là đủ." Tô Văn Sâm một bên tỏ lòng trung thành một bên duỗi tay đi xoa ngực Nguyễn Niệm Đường.
"Tôi cũng thích như bây giờ!" Tiêu Ngôn Xuân không cam lòng yếu thế nói, "Vừa mới tôi là nói giỡn, Đường Đường như bây giờ đã đủ dâm."
Nguyễn Niệm Đường trên dưới đều được đút no, căn bản không rảnh bận tâm hai người đối chọi gay gắt, chỉ nghĩ nhanh chóng kết thúc liền có thể đem trứng gà lấy ra.
Khoan đã, trứng gà còn ở đây!
"Hic...... Đường Đường sao tự nhiên cắn lại làm gì vậy?"
"Ưm a! Ưm a!" Trứng gà muốn nát!
Tô Văn Sâm xem cậu phản ứng không đúng lắm, dẹp bỏ khoái cảm đang bừng bừng sang một bên, từ trong miệng cậu lui ra, thanh âm thô trầm: "Xảy ra chuyện gì?"
"Hức......" Nguyễn Niệm Đường kinh ngạc hoảng loạn một lát mới thuận lợi mà nói ra lời muốn nói: "Trứng gà vỡ...... Hức hức!"
Tô Văn Sâm sửng sốt một trận, kiềm chế cảm xúc và không để sự tức giận bộc phát ra ngoài, nói cậu, "Cậu rặn ra xem thử rốt cuộc nó có vỡ hay không."
"Chắc chắn vỡ! Tôi, tôi có thể cảm nhận được mặt trên cái khe, hic......"
Ánh mắt Tô Văn Sâm lập tức nhu hòa dịu xuống, bất đắc dĩ mà thế lau nước mắt cậu, "Không có việc gì, cậu có cảm giác được dịch trứng chảy ra sao?"
"Hiện tại không có, lập tức liền có! Hừ!" Nguyễn Niệm Đường vừa thảm hại vừa tức giận mà mở miệng.
Tiêu Ngôn Xuân cho Tô Văn Sâm một cái ánh mắt vui sướng khi có người gặp họa, cúi đầu oang oang nói: "Đường Đường đừng sợ, hắn ta chỉ dùng trứng gà đã luộc chín, sẽ không chảy ra, không tin em rặn ra nhìn xem."
"Trứng gà sống có khả năng sẽ làm em bị thương, tôi sao có thể làm em bị thương?" Tô Văn Sâm hôn hôn gương mặt ướt nhẹp nước mắt, "Em tự lấy ra được chứ?"
"Ưm......" Ban đầu cậu còn sợ hãi tột độ, cảm thấy thẹn thùng lại liền có dũng cảm mà ngóc đầu dậy, Nguyễn Niệm Đường bị hai người ác ý thúc giục động nhỏ, miệng động kịch liệt mấp máy, dần dần lộ ra nhan sắc của trứng gà.
"Đường Đường như vậy rất giống đang đẻ trứng nha."
Một câu Tiêu Ngôn Xuân nói làm Nguyễn Niệm Đường ưm một tiếng, đầu trứng gà mới vừa thoát ra lại thẹn thùng mà rụt trở về, lần này cậu phải dùng sức lực lớn hơn nữa mới đem được nhóc đáng ghét kia một lần nữa đẩy ra.
Cái đầu lớn hơn kia được giải phóng liền đêm toàn bộ trứng gà rớt ra ngoài, nhanh như chớp lăn loạn, vỏ trứng vậy mà nứt ra một ít nhưng lại không có mảnh vỡ nhỏ nào tách ra.
"Ưm...... "Nguyễn Niệm Đường liền cảm thấy bản thân cực kỳ giống đang đẻ trứng, cảm thấy thẹn đến toàn thân phiếm hồng.
***
Hôm sau, Nguyễn Niệm Đường mơ mơ màng màng mà ngủ đến giữa trưa, ở trên bàn cơm vừa ngồi xuống Tô Văn Sâm đột nhiên lấy ra một cái hộp nhỏ thần bí, điều kỳ lạ chính là trên chiếc hộp lại có thêm vài cái lỗ kỳ quái.
"Tặng cho cậu, không giận nữa được không?"
"Tôi không có giận nha......" Nguyễn Niệm Đường lắc đầu nhanh, đang định nói thêm gì đó, bỗng phát hiện chiếc hộp rung lên, như thể bên trong có vật gì đó còn sống. Thế là lực chú ý lập tức bị thu hút về phía ấy, "Đây là cái gì vậy?"
Tô Văn Sâm đưa tới trước mặt cậu, ý bảo chính cậu tự mở ra, Nguyễn Niệm Đường tò mò mà mở ra liền thấy vậy mà là một bé gà con!
"Rất đáng yêu!" Nguyễn Niệm Đường cẩn thận nâng lên khối lông vàng óng mềm mại, hai chiếc móng vuốt nhỏ màu cam không yên phận cào cào vào lòng bàn tay của cậu.
Lúc này Tiêu Ngôn Xuân đột nhiên ra vẻ kinh ngạc, cảm thán mà nói một câu: "Đường Đường thật sự ấp ra bé gà con sao?"
"Gì?" Đào Húc mê hoặc mà qua lại đánh giá bọn họ, những người khác cũng không hiểu chuyện gì, chỉ có Nguyễn Niệm Đường sắc mặt đỏ bừng, cuối cùng vẫn là Tần Ngạn ra tay giải vây: "Được rồi, mau để Niệm Đường ăn cơm đi."
Không ai chú ý tới đầu bếp dinh dưỡng trong phòng đã trợn mắt há hốc mồm, Tô Văn Sâm ngày hôm qua kêu hắn nấu trứng gà, sáng nay lại gọi điện thoại kêu hắn mang gà con sống tới, hắn còn nghiêm trang mà từ góc độ dinh dưỡng học khuyên bảo hắn ta, hoá ra đây là vì tặng lễ vật?
Vậy sao hắn ta không nói thẳng ra chứ! Ít nhất cũng nên dặn dò một câu là đi tìm một con gà làm thú cưng chứ? Mà con gà mang theo lại là loại gà tơ, thịt thơm mềm, hương vị tươi ngon, giàu giá trị dinh dưỡng...
***
Nhóm của Kevin làm việc với hiệu suất cực cao. Chỉ chỉnh sửa qua một lần, họ đã hoàn thành toàn bộ bản tinh chỉnh của poster. Các cấp lãnh đạo sau khi xem qua đều không ngớt lời khen ngợi. Bộ phận truyền thông còn quyết định để đội A phụ trách làm poster quảng bá chính thức, phát hành đồng loạt cả trực tuyến và ngoại tuyến ngay trong ngày đầu tiên. Chỉ trong nửa ngày, hình ảnh của Mors đã tràn ngập khắp nơi trên toàn thế giới.
"Cậu thấy tấm nào đẹp trai nhất?" Đào Húc hớn hở tiến đến trước mặt Nguyễn Niệm Đường, ngón tay chỉ vào bức ảnh tập thể, nơi mà gương mặt rạng rỡ, tràn đầy vẻ đẹp trai của anh ta lập tức chiếm trọn màn hình.
Nguyễn Niệm Đường nhìn ánh mắt sáng rực của hắn đang cười lộ ra răng nanh, rồi chột dạ nhìn xung quanh. Thấy mọi người không để ý, cậu liền thấp giọng, vội vàng nói: "Cậu là đẹp trai nhất!"
"Đương nhiên rồi," Đào Húc nhướng mày, vẻ mặt đắc ý, giả vờ không nhận ra sự lúng túng của Nguyễn Niệm Đường, "Cậu nhìn xem, dưới phần bình luận, toàn là những lời kêu gọi "Ông xã cưới tôi đi" đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro