Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Sáng hôm sau Văn Thanh Sinh mơ màng thức dậy, thu dọn đồ đạc rồi lê bước đến khu giảng đường.

Môn học hôm nay là khóa cậu từng học kỳ trước, nhưng cũng chính kỳ đó Văn Thanh Sinh bị đả kích thật lớn. Cậu bắt đầu mất ý chí phấn đấu, trong trường học này người giàu có tài năng đầy rẫy, đặc biệt là khi cậu muốn trải nghiệm yêu đương lại phát hiện chẳng ai thèm để ý cậu.

Chuyện đêm qua chẳng qua là một trò đùa nhỏ, Văn Thanh Sinh không để tâm, cũng chẳng cảm thấy sợ hãi.

Trong lớp học, cậu ngồi cuối lớp và tiếp tục lướt video trên điện thoại.

Khi cúi đầu xem, bất ngờ chân cậu bị ai đó vô tình chạm vào. Bực mình, Văn Thanh Sinh vội vàng rụt chân lại, định quay xuống nhìn thì phát hiện người đó chính là bạn cùng phòng của mình, Lương Hướng Nghiên, đang ngồi cạnh bạn gái.

Bạn gái bên cạnh cậu biết, là một hotgirl mạng có mấy vạn fan.

Văn Thanh Sinh bĩu môi, âm thầm chửi vài câu rồi quay lại tiếp tục lướt điện thoại. Nhưng khi vô tình trượt tay, video tiếp theo lại là một clip ngọt ngào của Lương Hướng Nghiên và bạn gái.

Nụ cười trên môi cậu cứng lại. Sự ghen ghét bùng lên, khiến cậu lập tức nhấn chặn tài khoản của họ. Nhưng chỉ vài giây sau, cậu lại gỡ chặn.

Bạn gái Lương Hướng Nghiên dáng người khá đẹp, lỡ đâu họ chia tay, mình còn cơ hội móc mỉa vài câu.

Lương Hướng Nghiên ở phía trước, tuy đã quen với sự khó chịu của bạn cùng phòng, nhưng vẫn giữ im lặng. Hắn chẳng buồn so đo với loại người như vậy.

Trong lớp học, sự xuất hiện của đôi "trai tài gái sắc" này thực sự thu hút mọi ánh nhìn, như một đôi hạc nổi bật giữa bầy gà.

Nhưng ánh mắt đó chiếu lên người Văn Thanh Sinh, lại khiến cậu ngứa ngáy khó chịu, như bị hàng ngàn kim chích vào lưng. cậu rất muốn nói, nhóm người này cũng quá bị để ý đi, với lại quan tâm bạn gái của người khác chi vậy?

---

Buổi học hôm nay là ngoài ý muốn, sau một tháng kể từ khi đó Văn Thanh Sinh đều không ngồi gần Lương Hướng Nghiên lần nào, chỉ sợ lại gặp tình huống tương tự.

Thời gian trôi qua, một tháng dài lê thê kết thúc. Cái lạnh của mùa đông nhanh chóng nhường chỗ cho những tia nắng đầu xuân.

Văn Thanh Sinh lúc này quá mệt mỏi vì thức khuya, cậu quyết định xin nghỉ ở nhà để ngủ bù. Điều hòa bật lên, chăn trùm kín, cậu định bụng sẽ có một giấc ngủ thật ngon.

Nhưng càng nhắm mắt, cậu lại càng thấy kỳ lạ. Cơ thể ngày càng nặng nề, như có thứ gì đó vô hình đang quấn lấy. Cảm giác này dần lan ra toàn thân, khiến cậu khó chịu đến mức bật tung chăn, cởi áo lẩm bẩm:

"Quái lạ, mình bị làm sao thế này?"

Đột nhiên, trong đầu cậu vang lên một giọng nói máy móc:

"Trong một tháng qua không đạt được bất kỳ thành tích nào, phải nhận trừng phạt. Nhiệm vụ: Trong vòng một năm phải được chọn vào danh sách tiến sĩ của Đại học B, thành phố A, nước Y."

Cậu bàng hoàng mắng to: "Cái quái gì vậy? mi dựa vào cái gì ra lệnh cho tao?"

Giọng nói lạnh lùng trả lời: "Do kiểm tra thấy cậu mang lòng ghen ghét với phụ nữ nói đúng hơn là tất cả những người thành công, hệ thống được thiết lập để giúp cậu thay đổi. Đây là bài học dành cho cậu. "

Trong xương cậu như có hàng vạn con kiến đang gặm nhấm, khoái cảm cùng cảm giác khó tả dày vò cậu, như có con tằm đang bò trên người Văn Thanh Sinh.

Gương mặt cậu ửng hồng, vốn mặc quần đùi, khi cẳng chân căng chặt lộ rõ ra gân xanh, đầu ngón tay tinh tế hàng năm không vận động mà trắng nõn quá mức nắm lấy khăn trải giường.

Văn Thanh Sinh đang muốn hỏi trừng phạt gì kỳ lạ vậy, cậu không nhịn được mà thở dốc.

"Không đúng! Đại ca! Vì sao tôi không cứng?"

Văn Thanh Sinh xấu hổ mà nhìn phía dưới của mình, lại phát hiện nó hoàn toàn không đứng lên, làm cậu trở nên trống vắng.

"Đây mới là trừng phạt hữu dụng nhất đối với loại đàn ông như cậu, nghĩ bị người khác đè là sỉ nhục lớn nhất đối với các người."

Nghe những câu nói vậy làm Văn Thanh Sinh tức giận trợn mắt nhìn, cậu cực kỳ muốn kéo thứ máy móc trong đầu ra, đạp nó xuống lòng bàn chân.

Nhưng Văn Thanh Sinh hiện tại bị tình dục tra tấn đến sống không bằng chết, cậu muốn tìm vài thứ cọ cọ, chính là tự tôn của một người đàn ông khiến cậu không làm được, vì vậy cậu chỉ có thể khẽ cắn môi chịu đựng.

Tóc đen sau cổ đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp, Văn Thanh Sinh như một con tôm bị hấp luộc, cả người cuộn tròn lại, trở nên hồng hồng.

Bởi vì khó chịu, trong ánh mắt sớm đã đựng đầy hơi nước, như thể giây tiếp theo sẽ hoàn toàn không nhịn được.

Bây giờ là buổi tối, Lương Hướng Nghiên hôm nay trở về sớm hơn so mọi ngày, không biết thời gian trôi qua bao lâu Văn Thanh Sinh ý thức mơ màng mới để ý đến việc Lương Hướng Nghiên đã trở về.

Giờ này là giờ cố định Lương Hướng Nghiên tập thể dục, âm thanh mở cửa rồi đóng cửa mạnh dọa đến Văn Thanh Sinh.

Cậu lập tức ngừng thở, rồi lại kiên trì không được bao lâu.

Mà Lương Hướng Nghiên chuẩn bị ra cửa tập thể dục vẫn luôn mím môi, hôm nay vốn dĩ không phải thời gian hắn chạy bộ.

Nhưng chẳng sợ cách một cánh cửa, Lương Hướng Nghiên vẫn loáng thoáng nghe được tiếng thở dốc từ AV Văn Thanh Sinh xem.

Như ẩn như hiện, nhỏ nhẹ như một con mèo động dục.

Vì vậy hắn mới ra cửa chạy bộ giảm ngọn lửa dục vọng.

Mà Văn Thanh Sinh nằm trên giường đối với việc này cũng không cảm kích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro