Chương 1: Hào môn (1)
Mỹ nhân tuấn lãng thụ × tính tình lãnh đạm anh cả công/ anh hai văn nhã công/ anh ba nóng nảy công/ em trai tiểu chó săn công.
-----------------------
Không khí nặng nề yên tĩnh, đèn dây tóc nhỏ lập loè chiếu sáng, ở bên trong tầng hầm ngầm chật chội tản ánh sáng đen tối. Không gian tầng hầm ngầm cực nhỏ, không có cửa sổ cũng không có đồ đạc dư thừa, chiếc giường đơn nằm dựa tường, bày biện trên giường có chút sơ sài, nhìn ra được là cấp tốc bố trí.
Chính giữa tầng hầm ngầm đặt ghế sô pha da đen có thể chứa được ba người ngồi, phía trước là bàn pha lê trống không, sau ghế sô pha có chỗ rửa mặt nhỏ đến mức không thể xoay người. Giữa chỗ rửa mặt là một tấm cửa gỗ, bên trên có khe trống chắc là để người hầu tới đưa cơm.
Có lẽ mấy người anh của cậu nghĩ cậu không dám chạy trốn.
Trong không gian tối tăm, trên giường có người động đậy, đầu tóc đen nhu hoà chậm rãi rũ xuống, ánh mắt cậu nhắm chặt, làn da mang tái nhợt như không có máu, giống như hàng năm không tiếp xúc với ánh mặt trời.
Bụng thiếu niên truyền đến từng trận đau đớn, trên trán cậu chảy mồ hôi như mưa. Cậu ưm một tiếng, giây tiếp theo cậu xoay người ngồi dậy. Cậu vội vã ngồi dậy khiến máu xông lên đầu, trước mắt một trận choáng váng.
"Cố Niệm, ăn cơm." Tiếng bước chân ở trong không gian yên tĩnh bị phóng đại, ngay sau đó là tiếng mở cửa cùng tiếng muỗng sứ va chạm chén bát.
Cố Niệm tốt cấu gì cũng được xem như Cố thiếu gia, nhưng người hầu lại dám kêu thẳng tên cậu, Cố Niệm cúi đầu, che giấu cảm xúc nơi đáy mắt.
"Có thể làm phiền cô thấy giúp tôi thuốc trị cảm được không?" Cố Niệm cảm giác đầu đau như muốn nứt ra, nghĩ đến chắc là bị cảm, cố tình dạ dày cậu còn rất đau, cậu che bên trái bụng vị trí dạ dày chậm rãi xuống giường.
Cậu vừa mở miệng, bình thường giọng nói thiếu niên dễ nghe đã trở nên khàn khàn.
"Xin lỗi, tôi không có quyền hạn này." Người hầu đem khay đựng đồ ăn nặng nề đặt trên bàn pha lê, xong việc liền tránh ra.
Không có quyền hạn là giả, chỉ sợ không muốn lấy thuốc cho cậu mới là thật đi? Cố Niệm lạnh lùng nhìn bóng dáng hầu gái rời đi, sau đó nhanh chóng càn quét thức ăn trên bàn.
Đồ ăn rất đơn sơ, một đĩa cải thảo xào, rau trộn rong biển, ớt xanh xào trứng cùng canh rau, nhưng đây lại là bữa ăn chật vật nhất cùng nhanh nhất của cậu sau mười tám năm, bởi vì nguyên chủ thân thể này đã nhịn ăn suốt hai ngày.
Cố Niệm cũng không phải người thế giới này, cậu ở thế giới trước kia là một sinh viên, một ngày kia cậu giúp đỡ người khác trên đường về bị bình hoa rơi trúng đầu đập chết, sau đó trói định với 'Hệ thống ngày đêm tưới tinh dịch.'
Hệ thống mang số hiệu 333, hệ thống nói với Cố Niệm, "Ngươi muống sống lại đúng không? Chỉ cần ngươi chịu đi theo ta đến các thế giới nhỏ hoàn thành nhiệm vụ, thu thập tinh dịch của các nhân vật chính mỗi thế giới, chỉ cần độ hảo cảm đầy 100, giá trị căm hận trở về 0, liền tính ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó liền có thể nhảy tới thế giới tiếp theo."
'Tưới tinh dịch ngày đêm' vừa nghe đã thấy không phải là nhiệm vụ đứng đắn, Cố Niệm cũng không có biện pháp.
Bản thân cậu chính là Gay, nhưng bởi vì trong hiện thực có rất nhiều trói buộc cho nên cậu cũng chưa kết giao với ai, hơn nữa công lược các nhân vật chính cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ thành công trở về thế giới hiện thực, căn cứ vào các nguyên nhân trên, Cố Niệm đồng ý.
Nhưng khiến Cố Niệm không nghĩ tới chính là, cậu xuyên đến thế giới thứ nhất, cậu liền phát hiện cậu là pháo hôi ác độc chọc người ghét.
Nguyên chủ mang dòng máu hào môn, cha cậu là gia chủ đời thứ 34. Tuy rằng cha cậu năng lực xuất chúng, nhưng hàng năm lại lưu luyến bụi hoa, phong lưu thành tính, sau khi cưới hai đời vợ, bên ngoài cũng có không ít nợ phong lưu.
Mẹ cậu vốn dĩ chỉ là giáo viên nhân dân có cuộc sống không phiền lo, mới vừa tốt nghiệp đã bị cha hắn lừa gạt sinh ra nguyên chủ, chưa kết hôn đã có thai khiến mẹ cậu nhanh chóng mất công việc.
Mẹ cậu sau khi mang thai mới phát hiện sự thật cha cậu đã kết hôn hai lần, nuôi vô số tình nhân bên ngoài, bà hậm hực bất bình đến khi vì mang thai khó sinh mà chết. Nguyên chủ được bà ngoại đón về nuôi dưỡng nhiều năm, sau khi bà ngoài qua đời cậu mới được đón về nhà họ Cố.
Đối với đứa con bên ngoài không rõ lai lịch, những anh em cùng cha khác mẹ với nguyên chủ tự nhiên không cho cậu xem sắc mặt tốt.
Cũng giống cậu trong gia tộc, vận mệnh giống nhau lại có đãi ngộ hoàn toàn bất đồng, cùng là con riêng bên ngoài nữ chính lại ỷ có dáng người hoàn hảo lại tính cách thích làm nũng, đạt được sự sủng ái của bốn người anh.
Mà nguyên chủ bởi vì đắc tội nữ chính, bị các anh em của cậu ép nhảy lầu mà chết, kết cục thê thảm.
Cùng là pháo hôi, cùng là vận mệnh, mà Cố Niệm lại quyết định nghịch thiên cải mệnh, công lược các anh em của cậu. Rốt cuộc trong thế giới này, không ai có thể so sánh với bốn người anh em hàng to xài tốt của cậu?
Cố Niệm cơm nước xong xuôi đã hết nửa giờ, hầu gái lại tới thu dọn chén đũa, sau khi cô ta rời đi, Cố Niệm đi tới bồn rửa mặt đứng trước mặt nhìn thiếu niên trong gương.
Thiếu niên 178cm, so với các thành niên mười sáu tuổi mới ra đời không tính là lùn, đôi mắt đen nhánh long lanh, mũi cao thẳng, môi hình trái tim, nhưng thần sắc lại u buồn, có lẽ là hàng năm thiếu dinh dưỡng, làn da cậu tái nhợt.
Giống khuôn mặt nguyên bản của cậu như đúc, nhưng khí chất lại khác xa cậu.
"Hệ thống, có thể cải thiện bề ngoài và làn da của nguyên chủ hay không?" Đầu ngón tay Cố Niệm thon dài trắng nõn vẽ vài nét trên hình dáng trong gương, rõ ràng không quá vừa lòng.
"Có ký chủ, nhưng cần dùng tích phân để đổi. Ta bên này giúp ngươi tìm một vài đạo cụ thích hợp, trong đó có một cái là dưỡng nhan yêu cầu tốn 5000 tích phân, vòng sáng vạn nhân mê yêu cầu 1000 tích phân, tăng giá trị mị lực tốn 8000 tích phân, xin hỏi ký chủ muốn cái nào?"
Trẻ con mới lựa chọn, tất cả cậu đều muốn, "Đổi toàn bộ."
"Nhưng tích phân của ký chủ không đủ, trước mắt ngươi chỉ có trong tay 200 tích phân quà giành cho người chơi mới." Giọng nói điện tử có chút khó xử.
"Vậy ta nợ trước...." Cố Niệm không chút do dự nói.
"Nhưng mà...."
"Không có nhưng mà, nếu như ta không hoàn thành nhiệm vụ ngươi cũng sẽ chịu trừng phạt đúng không? Ta lại không phải không còn nữa, nợ trước còn không được sao?"
Hệ thống không tiếp tục chần chừ, thiếu niên trong gương lấy mắt thường có thể thấy làn da nhanh chóng trắng lên, tinh tế trơn bóng, mà dưới áo thun đôi vú to được nịch kỹ giống như muốn hoá thành thỏ trắng nhảy ra ngoài.
Đúng vậy, Cố Niệm là một người song tính, bí mật này ở trong thế giới hiện thực cũng rất ít người biết. Nhưng hiện tại vì làm nhiệm vụ, đến lúc đó cậu cũng có thể 'không cẩn thận' để lộ cho các anh em biết.
Vì không cho diện mạo lập tức trở nên quá mức nổi bật, Cố Niệm khiến hệ thống chia ra ba giai đoạn sử dụng trên người cậu, hiện tại sử dụng đều là giai đoạn đầu tiên.
Bên ngoài tầng hầm ngầm là một cái hành lang dài, bình thường trừ người hầu ra thì không có ai lui tới, nhưng hôm nay hiếm khi lại vang lên tiếng giày da gõ trên mặt sàn.
Thiếu niên cầm chai rượu Chateau Lafite Rothschild năm 82, hắn ngược sáng mà đi, đi tới căn phòng ở bên trái tầng hầm ngầm thì dừng lại, ngừng một phút hắn mới đẩy cửa ra.
"Anh không nhúc nhích nằm ở đó làm gì? Cố ý giả chết muốn tranh thủ sự đồng tình sao?" Thiếu niên đem rượu đặt trên tủ ở cạnh cửa ra vào, hắn nghiêng người liếc Cố Niệm một cái.
"Tôi... Tôi không có, tôi chỉ không thoải mái một chút...." Cố Niệm sớm đã được hệ thống báo cho biết Cố Tùng Nhiên sẽ đi vào, cậu giả bộ cả người khó chịu nằm trên sô pha.
Trong phòng có thoang thoảng mùi nước giặt quần áo, là từ trên người Cố Niệm toả ra, cậu trắng như tuyết, đôi chân thon dài đáng thương gập lại, cổ áo vì cậu đang nằm mà chảy xuống một nửa, lộ ra xương quai xanh tinh sảo cùng đầu vai mượt mà.
Cố Tùng Nhiên đột nhiên mở to mắt, bởi vì từ chỗ hắn nhìn tới thì thấy được phía dưới áo thun bọc một mảnh vải bố trắng tinh bị căng đến mức muốn nhảy ra ngoài, lộ ra đầu vú tròn trịa cùng với rãnh ngực rõ ràng, cái này rõ ràng chứng minh Cố Niệm có một đôi vú thật lớn!
Thì ra vị anh trai hắn luôn chán ghét lại là người song tính câu dẫn phạm tội.
-----------------------
1772 từ!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro