Chương 10 : cái gì mà không muốn làm tổn hại cậu,bây giờ còn là cái đếch gì nữa
Cánh tay của Nam Cung Dạ đang ôm Đường Tiểu Đường đột nhiên siết chặt , thái dương của hắn cũng căng thật chặt mới có thể miễn cưỡng bị thân thể chi phối mà giở trò xằng bậy với thiếu niên
"Đừng cử động !" Nam Dạ vừa nói chuyện vừa thở hổn hển
Thế nhưng với một tiểu hoa yêu bị bỏ thuốc và mất đi lý trí thì làm sao có thể quan tâm nhiều đến vậy , cậu chỉ cảm thấy trong cơ thể của một giống như đang bị thiêu cháy , nóng quá , cảm giác nóng ran lại xen lẫn cảm thấy ngứa ngáy đến tê dại , thật sự rất tra tấn
Tiểu hoa yêu không biết nguyên nhân do đâu nhưng trong tiềm thức của cậu lại biết được thứ cậu đang giữ trong tay cô thể làm cậu dễ chịu hơn
Vì vậy nên cậu không hề buông ra mà giữ chặt lấy thứ đó , nếu cậu có thể cử động thì cậu hận không thể lập tức banh mông nhỏ của mình ra để đâm cây gật thịt đó vào cái lỗ đang ngứa ran của mình
Cậu vừa khóc vừa dùng bàn tay bé xinh đánh vào người đàn ông trước mặt rồi vừa khóc huhu cầu xin hắn :
"Anh cử động đi mà , sao lại ngồi im re như vậy , huhuhu tôi khó chịu muốn chết rồi"
Cây gậy thịt bị cậu nắm chặt trong tay , thậm chí theo động tác vặn vẹo của cậu mà tình cờ đạt được mục đích vuốt ve nó
Đồ dùng để nối dõi bị người giữ trong tay , Nam Cung Dạ cũng không phải là không có bất cứ phản ứng gì giống như Liễu Hạ Huệ huống hồ bây giờ người kia lại là nhóc con được hắn đặt trong tim đã lâu
Nhưng cũng chính vì hắn thật sự quý trọng thiếu niên này nên Nam Cung Dạ không thể để bản thân làm ra bất cứ chuyện gì tổn hại đến cậu
Hắn ôm Đường Tiểu Đường càng chặt hơn , vẻ mặt chứ đầy sự chua xót cùng với sự nhẫn nhịn
"Đường Đường , em đừng như vậy nữa , đừng cho ta cơ hội làm tổn hại đến em được không ?"
Đường Tiểu Đường liền không vui , cậu không có được thứ mình muốn thì đã đành , còn bị người đàn ông này ôm chặt đến mức không cử động được , cậu thấy khó chịu lại vừa thấy buồn bực nên sau đó cậu đã há miệng ra cắn vào cổ hắn một cái
May thay vì bị hạ dược nên cậu không có chút sức lực nào , một vết cắn này nhìn sơ qua thì nó khá nặng nhưng cùng lắm thì nó chỉ để lại một dấu răng mà thôi
Nhưng mà làm hành vi như vậy trước mặt một tên đàn ông đang bốc hoả này giống như là đang thêm dầu vào lửa
Hầu hết của Nam Cung Dạ không ngừng lăn lộn , lúc thiếu niên khóc lóc cầu xin một lần nữa thì cuối cùng hắn cũng mềm lòng mà duỗi tay xuống bên dưới
Ngay khi ngón tay vừa chạm vào mông của tiểu hoa yêu thì hắn liền bị hấp dẫn bởi cảm giác chạm vào da thịt ấy , tựa như nơi đó chính là thứ mỹ diệu khắp thiên hạ
Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện ra rằng còn một nơi còn hấp dẫn hơn cái mông đó nữa
Ngón tay của hắn chạm vào lỗ hậu của tiểu hoa yêu , điều đầu tiên cảm nhận được đó là nó rất ướt át và trơn mướt , toàn bộ đều là nước dâm chảy ra từ bên trong
Nam Cung Dạ đột nhiên cảm thấy có chút chần chừ, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình thực sự có thể chạm vào một chỗ mỹ diệu như thế này
Ngón tay của hắn chợt ngừng lại , do dự mà không dám tiến lên nhưng mà thiếu niên dường như đã cảm nhận được bàn tay của hắn nên liền chủ động dẩu cái mông nhỏ ra sau
Ngón tay của Nam Cung Dạ run lên , hắn đã chạm phải miệng huyệt mềm mại đầy nếp gấp kia
Hắn nghe thấy thiếu niên thở gấp một hơi sau đó vùi cả khuôn mặt nhỏ của mình vào ngực hắn rồi thúc giục :
"Đâm , đâm vào đi mà , cắm vào mau lên !"
Lúc này Nam Cung Dạ giống như một cái xác không hồn mà nghe răm rắp theo mệnh lệnh của thiếu niên , hắn đưa ngón tay đặt vào miệng hoa cúc sau đó dùng sức thọc vào trong
Thiếu niên ngửa cổ lên rên một tiếng rồi choàng tay ôm lấy cổ của Nam Cung Dạ , dùng điểm tựa này để vặn eo chủ động mút máp ngón tay đang đút trong lỗ dâm
Cả người Nam Cung Dạ chợt trở nên cứng đờ , hắn hoàn toàn cảm nhận được cảm giác được cái huyệt đạo nóng hổi hút chặt , nó vừa nóng lại vừa mấp máy dữ dội , hắn có thể cảm nhận rõ ràng ngón tay của mình bị tầng tầng mị thịt kia mút vào sâu hơn
Ban đầu bị ngón tay đâm vào rút ra bên trong lỗ nhỏ cậu còn thấy có chút thích thú nhưng dần dần cậu liền thấy không được thoả mãn
Đầu tiên là ngón tay kia đâm vào không sâu chút nào , hơn nữa cũng không to bằng cây gậy bự mà cậu muốn nên hoàn toàn không thể làm cho lỗ nhỏ của cậu căng ra được , và điều quan trọng nhất chính là cậu không còn chút sức nào huhuhu
Tiểu hoa yêu thật sự quá kiều khí cho nên chỉ mới tự nhún mấy cái thì liền thấy mệt mà dựa vào ngực của Nam Cung Dạ sau đó há miệng thở dốc
Rõ ràng chính cậu là người không còn sức để động nhưng vẫn không quên đổ lỗi cho người khác , cậu dùng bàn tay không còn chút sức nào đánh vào ngực Nam Cung Dạ rồi lên án hắn với giọng điệu vô cùng ấm ức đáng thương
"Anh làm đi , tôi không còn chút sức nào hết huhu , bên trong thấy ngứa quá , tôi không thích anh nữa , anh không giúp tôi ngăn ngứa gì cả"
Tiếng khóc của nhóc con thật sự rất đáng thương , Nam Cung Dạ cũng theo bản năng mà thọc thọc ngón tay một chút , dường như là ngay lập tức tiểu hoa yêu đã hét lên một tiếng rồi mềm nhũn ngã vào ngực hắn , hai bàn tay nắm chặt lấy phần áo ở ngực Nam Cung Dạ , bởi vì nắm quá chặt mà ngón tay đều trở nên trắng bệch , cậu vừa rên vừa run rẩy
Nam Cung Dạ cảm thấy cổ họng của mình đã khát khô , hắn nhắm mắt lại cố gắng biến mình thành cái máy dập vô tình nhưng khi không còn thị giác thì các giác quan khác lại cảm nhận được một cách càng rõ ràng hơn
Hắn ta có thể nghe thấy tiếng rên rỉ uyển chuyển của thiếu niên , hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của thiếu niên đang phả vào ngực mình , mặc dù trên người vẫn còn lớp đồ nhưng khoang mũi hắn đã ngập tràn hương hoa thơm đến say lòng người của thiếu niên
Tất cả những điều này ở trong đầu hắn đã hợp lại thành một bức tranh
Trong tranh hắn đã âu yếm thiếu niên đang ở trong lòng ngực mình , cậu ngước cái đầu nhỏ lên dùng đôi mắt mèo xinh đẹp nhìn hắn , cậu ở trong lòng hắn run rẩy rồi thở hổn hển gọi tên hắn , thậm chí còn vì đạt cao trào trở nên thất thần nhưng đôi tay bé xinh vẫn ôm chặt lấy áo hắn trông có vẻ cực kỳ không muốn rời xa
Không muốn rời xa ?
Nhóc con này sẽ thực sự đối với mình không muốn rời xa sao ?
Nhưng ngay sau đó trong lòng hắn liền dâng lên một nỗi chua xót vô cùng tận , hắn nghĩ tới trong miệng của thiếu niên lúc nào cũng kêu tên A Hiên , chắc có lẽ chỉ có A Hiên mới có thể làm thiếu niên không muốn rời xa nhỉ ?
Đây là lần đầu tiên Nam Cung Dạ cảm nhận được sự mất mát sâu sắc đến vậy , hắn nghĩ rằng có lẽ ngay từ đầu bản thân không nên vì tò mò mà tiếp cận thiếu niên , nếu không tiếp cận thì sẽ không đau đớn như bây giờ
"Hưm Nam , Nam Cung Dạ , Nam Cung Dạ"
Thiếu niên phát ra âm thanh nhỏ xíu , nếu không nghe kỹ thì chắc chắn sẽ không nghe thấy nhưng Nam Cung Dạ lại nghe thấy được , hắn lập tức mở mắt ra , trái tim lạnh giá trong lòng bắt đầu cảm nhận được tiếng gọi của thiếu niên , nó đã trở nên kích động
Trong nháy mắt , hắn không cảm nhận được loại cảm xúc nào khác ngoài một loại , mừng như điên !
Hắn rút những ngón tay đang đút vào lỗ dâm thiếu niên rồi nắm chặt lấy cánh tay cậu , giọng điệu của hắn trở nên nôn nóng :
"Gọi thêm một lần nữa đi , Đường Đường , em hãy gọi ta thêm một lần nữa ! "
Đường Tiểu Đường khó chịu nhăn cả khuôn mặt nhỏ lại , không có ngón tay đút vào lỗ dâm của mình cậu rất khó chịu , cậu vừa vặn vẹo cái mông rồi vừa khóc huhu , sau đó nói rằng lỗ nhỏ ngứa lắm , cậu muốn...
Nam Cung Dạ vội đút ngón tay vào lần nữa nhưng ánh mắt vẫn cứ dán chặt vào bé cưng của mình , hắn không nhịn được mà nhếch môi lên
"Đường Đường , gọi tên ta đi , gọi tên ta một lần nữa đi"
Đường Tiểu Đường mê mang mở đôi mắt to nhìn hắn một cách ngơ ngác một lúc lâu rồi đột nhiên nhướng mày
"Nam Cung Dạ , Nam Cung Dạ"
Thiếu niên dường như rất thích cái tên này , cậu kêu một tiếng rồi lại thêm một tiếng nữa sau đó lại kêu liên tục không ngừng
Khoé miệng của Nam Cung Dạ nhếch càng ngày càng cao , ngay thời khắc này , trong đời hắn chưa bao giờ có cảm giác mãn nguyện như vậy
Cho đến khi thiếu niên vòng tay qua cổ hắn , ngước khuôn mặt nhỏ lên rồi dâng đôi môi mềm mại lên thì Nam Cung Dạ mới cảm thấy cuộc đời của mình ngay giây phút đã hoàn toàn viên mãn
Nào là thiếu niên thích Nam Cung Lăng Hiên còn có cái gì mà không làm tổn hại đến cậu , ngay khoảnh khắc này tất cả đều thành cái đách què hết rồi !
Nam Cung Dạ chỉ biết rằng , hắn muốn cậu ! Muốn cái đứa nhóc đáng yêu đã câu mất trái tim của hắn !
Hắn giữ lấy gáy của thiếu niên rồi kéo gần khoảng cách giữa hai người hơn , sau đó bắt đầu nụ hôn sâu
Cái lưỡi thô to bá đạo chen vào trong khoang miệng ngọt lịm của thiếu niên rồi câu lấy cái lưỡi nhỏ thơm ngon của đối phương , hút hết toàn bộ nước bọt thơm ngọt vào miệng mình một cách vô cùng tham lam , hắn vẫn còn thấy chưa đủ mà muốn càng nhiều hơn nữa
Thiếu niên ư ưm vùng vẫy , ban đầu rõ ràng là tự chủ động nhưng bây giờ lại ấm ức xin tha, ngay sau đó thì cậu chẳng còn chút sức nào để vùng vẫy nữa nên chỉ đành buông xuôi mặc cho hắn muốn làm gì thì làm
Sau đó cậu đường người đàn ông bế lên rồi đi về phía giường , dù cho thời gian ngắn ngủn như thế này thì môi lưỡi của hai người vẫn không chịu tách rời
Nam Cung Dạ đặt cậu lên giường rồi đè cậu ở dưới người hôn một cách điên cuồng , hôn miệng cậu sau đó lại hôn mặt rồi lại mũi , vành tai....
Đường Tiểu Đường bị hắn hôn đến mức thiếu oxy , ý thức trở nên mơ hồ ,hai mắt thì tối sầm , cậu nằm trên giường không còn sức để phản kháng nên chỉ có thể há cái miệng nhỏ ra thở dốc sau đó lại rên rỉ
Nam Cung Dạ cởi quần áo của thiếu niên với vẻ mặt tựa như vô cùng thành kính , khi từng lớp quần áo được cởi xuống thì trước mắt hắn liền xuất hiện một thiếu niên có làn da trắng nõn và mềm mại , bên dưới thì có một thân cây ngọc không có một sợi lông nào , từ đầu đến chân đều sạch bon thánh khiết giống như thần tiên
Nam Cung Dạ cảm nhận được hô hấp của mình dường đã ngừng lại trong nháy mắt , hắn bị kinh diễm , thật sự bị kinh diễm !
Nam Cung Dạ chưa thấy người ta khoả thân bao giờ nhưng dù vậy thì vào lúc này hắn có thể vạn lần chắc chắn rằng thiếu niên này tuyệt đối là vưu vật độc nhất vô nhị trong thiên hạ !
Mà hiện tại vưu vật đáng yêu này sẽ lập tức hoàn toàn thuộc về hắn !
Thiếu niên khó chịu mà xọ xát hai chân lại , trong cổ thì phát ra tiếng rên đứt quãng
Nam Cung Dạ bắt lấy khuỷu chân của thiếu rồi dang rộng hai chân ra, khung cảnh giữa hai chân hoàn toàn lộ hết ra bên ngoài
Cái miệng lỗ hồng phấn non mềm có lẽ vì lúc nãy bị thọc vào mà đã đậm màu hơn bạn đầu một chút , nơi đó chảy ra một dòng nước dâm trong suốt , nó mấp máy lúc đóng lúc mở , chỉ cần nhìn vào là có thể cảm nhận được sự đói khát của chỗ đó
"Muốn , muốn , cây gậy bự , muốn cây gậy bự"
Đường Tiểu Đường không thể đợi thêm được nữa , mặc dù đã mất đi lý trí nhưng vẫn theo bản năng mà vươn bàn tay nhỏ xinh về phía người đàn ông , kêu hắn một cách đầy khát khao
"Nam Cung Dạ , Nam Cung Dạ huhuhu , tôi muốn"
Nhìn cả người của thiếu niên bị nhuốm đầy dục vọng , ánh mắt của Nam Cung Dạ tràn ngập si mê , hắn khàn giọng nói:
"Được rồi , ta sẽ cho em"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro