Chap 2 : Kiều Thiên Hạo và Trịnh Khải
- Tiểu thư , có anh họ cô tìm tới.
Cô hầu gái ở bên ngoài nói vọng vào .
Cô vẫn còn đang lang thang trong phòng đọc sách , đương nhiên sẽ bỏ qua lời nói của cô ấy.
- Cô tiểu thư này giàu như vậy lại không biết hưởng , tự nhiên đi giành nam chủ với nữ chính , kì cục.
Nếu cô giàu như thế này , nhất định sẽ không rảnh rỗi như vậy . Nói đúng hơn , nếu là cô , cô sẽ chấp nhận ế hết đời , miễn là có thể có nhiều tiền như vậy.
Đúng vậy , Hàn Băng cô trước giờ chỉ mê hai thứ , một là tiền , hai là trai , mà tiền lúc nào cũng đáng giá nhất !
- Xem em kìa , vẫn còn khỏe khoắn như vậy . Không phải là vừa ngất sao ?
Chợt vang lên một giọng nói nam tính , cô không cần nhìn cũng biết , người này , chắc chắn là mỹ nam.
Giọng nghe hay như vậy , còn có vẻ là người thân với nữ phụ , nhan sắc nhất định không phải dạng vừa.
Cô xoay người lại , nhìn người đàn ông đang đứng tựa cửa , cười như không.
Người đàn ông khoác dáng vẻ ưu nhã , lại toát lên vẻ phong lưu , đa tình , chính là thu hút vô cùng
Có điều , người này ..... lại là ai đây ?
- Anh.....
Cô ấp a ấp úng , chỉ hy vọng người này không phát hiện ra cô , để cô ở đây sống một cuộc sống thoải mái .
- Sao vậy ? Ngất xong rồi lại quên anh họ rồi sao ?
Anh họ.... A ! Chính là Kiều Thiên Hạo , cũng chính là một trong số các nam chủ tuyệt vời của nữ chính.
Tên này, vậy mà còn nói là anh họ , khi gặp được nữ chính thì căn bản là không nhớ tới đứa em này , đây cũng là một trong những nhân vật góp phần đem lại bất hạnh cho nữ phụ.
Bởi vì vậy nên ngay tức khắc , trong mắt Hàn Băng , đối với người anh họ này , có một chút né tránh.
- Anh họ tới thăm em sao ?
Cô vừa hỏi , trong lòng vừa suy nghĩ , tính kế sau này.
Con người này , ra vẻ quan tâm lắm , tới cuối cùng thì cũng nhúng tay vào việc trừng phạt nữ phụ đó thôi !
Thế lực không hề nhỏ a , nhìn bề ngoài thì như vậy nhưng lại là người đứng đầu hắc bang lớn nhất thế giới .
Mà nghĩ lại , các nam chủ của nữ chính , ai cũng hoàn hảo như vậy ,đều có thế lực hùng mạnh , đủ để bao bọc nữ chính cả đời không bị thương tổn. Vậy mà bản cô nương đây , lại không có ai ở bên bảo vệ , người thì được chăm sóc quá kĩ , người thì chẳng có ai chăm sóc .
Nghĩ tới đó , cô lại càng tủi thân.
Ông trời , hay là nhân cơ hội này , ông mau ban cho ta một người thật tốt , không cần phải xuất sắc như nam chủ đâu , chỉ cần đối với ta toàn tâm toàn ý là được , mà mặt mũi nhất định phải dễ nhìn , phải hài hước , vẫn là nên thông minh một chút , còn có....
Ở một nơi nào đó , ông trời lại lên tiếng .
- Hám sắc !
Trở lại biệt thự , Kiều Thiên Hạo thấy cô em họ có vẻ lơ đãng , hình như là đang nghĩ tới cái gì đó mà quên mất sự tồn tại của hắn.
- Tiểu Băng , em , tại sao lại không tập trung gì cả ?
Nói rồi , hắn tiến tới , búng nhẹ vào má cô. Cảm giác thật thoải mái , độ dàn hồi cũng rất tốt.
Cô giật mình , nhìn thấy Thiên Hạo đứng trước mặt với cự ly gần , thầm hiểu , người này trước giờ không thích bị coi thường, cô hiện tại đang không để ý tới hắn ,hắn nhất định sẽ không vừa lòng.
- Em vừa tỉnh dậy , đang đói bụng cho nên mới không tập trung.
Cô nói , lại nghĩ tới cái bụng rỗng của mình , đúng là đói quá đi .
- Được rồi , thay đồ đi ,anh dẫn đi ăn.
Hắn cười khẽ , thư thái ngồi lên ghế sofa trong phòng , tiện tay mở ti vi .
Lần đầu có cơ hội được mặc đồ hiệu , cô tất nhiên phấn khích , nhanh chóng thay đồ .
____________________
Kiều Thiên Hạo ban đầu là dẫn cô đi ăn , cuối cùng lại thành ra đi mua sắm.
Hắn ta còn vô cùng đắc ý nói .
- Em cứ mua đi , không cần phải quá ngưỡng mộ anh đâu .
Lời nói vừa thốt ra , cô liền ném ánh nhìn khinh bỉ về phía hắn ta.
Có điều , hắn đã bảo cô như vậy , cô đương nhiên phải đồng ý rồi.
Kiếp trước không phải nữ phụ bị hắn hành hạ lắm sao , bây giờ , cứ cho là cô trả thù giúp cô ấy vậy.
_____________________
- Tiểu Băng , mua đồ vui không ?
Người nào đó vô cùng vui vẻ nói , hai tay hai bên mặc dù là đang xách một đống đồ nhưng vẫn trông rất thoải mái , không có vẻ gì là nặng nhọc.
- Vui lắm.
Làm sao mà không vui được ? Lần đầu tiên trong suốt 21 năm qua , cuối cùng cô cũng được sử dụng thẻ bạch kim ,mà còn là thẻ không giới hạn nữa , cảm giác lúc quẹt thẻ chính là vô cùng hạnh phúc a ~
- Vui là tốt. Bây giờ muốn ăn gì nào ?
Hắn cười như không , nói khẽ.
Nhìn người trước mặt , cô thật nghi ngờ , đây chính là người bức mình tự tử đây sao ?
- Ăn lẩu , trời lạnh mà ăn lẩu là tuyệt vời.
Cô nói , lại tự động cười tới híp cả mắt khi nghĩ tới nồi lẩu hải sản chua cay khói bốc nghi ngút trong cái tiết trời giá lạnh của mùa đông.
- Em đó , mới sáng không phải là vì ham chơi nên mới té vào bể bơi mà ngất xỉu sao ? Bây giờ còn hăng hái như vậy , đúng là không biết mệt nhỉ .
Hắn nói , vẻ mặt vô cùng cưng chiều , giống như đem cô gái trước mặt trở thành tiểu bảo bối mà nâng niu trong lòng.
Hàn Băng đương nhiên thu hết biểu hiện của hắn vào mắt. Tên này bây giờ thì đối với cô tốt như vậy , sau này gặp nữ chính rồi thì liền trở mặt !
Đúng là đàn ông !
- Hạo , cậu dẫn bạn gái đi chơi sao ?
Một người đàn ông vừa nói vừa tiến tới, khoác trên mình bộ âu phục lịch lãm , dáng vẻ cao ngạo , ngang tàng như chim ưng.
- Đẹp đúng không ?
Kiều Thiên Hạo vui vẻ khoe mẽ , còn trưng ra cái bản mặt vô cùng tự hào khiến người nào đó chỉ hận không thể tát vào mặt hắn vài cái.
Cũng không phải là vì lý do cụ thể gì , chỉ là nhìn ghét thì muốn đánh thôi.
- Thôi đi , cậu mà chịu xách đồ cho bạn gái sao ? Là em gái đúng không ?
Người đàn ông cười khẽ. Trước giờ Kiều Thiên Hạo đều không chịu đi mua sắm với bạn gái , nếu có hẹn hò thì cũng chỉ là đi ăn tối hay gì đó thôi. Bởi vì Kiều Thiên Hạo bẩm sinh ghét phiền phức , đối với những việc vừa lãng phí thời gian , vừa lãng phí công sức như dẫn bạn gái đi mua sắm , hắn nhất định sẽ không làm.
- Này Trịnh Khải , cậu đừng có nhiều chuyện , có bận gì thì đi đi.
Kiều Thiên Hạo vô cùng không khách khí mà xua xua tay đuổi hắn đi.
- Em nhất định là Hàn Băng rồi . Tên đó cứ suốt ngày nhắc tới em thôi.
Người nào đó nói , đưa mắt đánh giá cô , trong mắt ánh lên tia nham hiểm.
Hàn Băng nhìn người trước mặt , Trịnh Khải , cũng là nam chủ của nữ chính .
Trong truyện , Trịnh Khải chính là được miêu tả như thần thánh. Vẻ ngoài lạnh lùng , xa cách , không gần nữ giới , là vị chủ tịch trẻ tuổi nhất , cũng là tài năng nhất trong lịch sử của tập đoàn S.
Mà người này , khi gặp được nữ chính , liền ngay từ cái nhìn đầu tiên đã yêu , trước mặt nữ chính thì dáng vẻ rất mực nuông chiều , còn bày ra điệu bộ ngây ngô , giả khờ để thu hút nữ chính .
Người xuất sắc như vậy , dung mạo xuất chúng , là người đàn ông vàng , cuối cùng cũng rơi vào tay nữ chính .
Cho nên những nam chủ này , tốt nhất là không bên tiếp xúc quá nhiều , đề phòng trường hợp nữ chính bắt gặp lại sinh ra hiệu ứng bươm bướm , tới lúc đó , chuyện gì cũng có thể xảy ra , có khi là cô còn chết sớm hơn trong truyện nữa .
( Các nàng đoán thử xem hình trên là ai nào ? )
Chap sau
- Em là Từ Dung , em gái của chị Hàn Băng.
- Tớ không tin cô ấy.
- Cậu xem , Hàn Băng vừa nghỉ học vài ngày , không những mang tới một cô em gái không cùng huyết thống , ngay cả cách suy nghĩ cũng thay đổi rồi .
Bạch Vô Thần .....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro