Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Hàn Băng

Hàn Băng đang vui vẻ nằm trên giường , vô cùng hưởng thụ mà đọc cuốn truyện np mình vừa tìm được.

- Nữ chính đúng là nữ chính , làm gì cũng có mấy nam chủ bảo hộ. Mình mà được như vậy thì còn gì bằng.

Cô thở dài , cảm thán. Nhìn xem , cái cô Từ Dung này, được bao nhiêu mỹ nam vây quanh như vậy , còn cô thì sao , một thân một mình , tới tận bây giờ vẫn không có mối tình nào vắt vai !

Mà tác giả cũng quá tàn nhẫn đi , nữ chính thì hạnh phúc , vui vẻ , thế mà nữ phụ lại bị ngược tới tơi tả , chẳng những nhà tan cửa nát , tới cuối truyện , bởi vì dám tính kế nữ chính nên sau khi bị các nam chủ phát hiện thì bị đem đi cho nam nhân cưỡng bức tập thể , sau đó còn hóa điên , cuối cùng thì cắn lưỡi tự tử.

Tác giả này đúng là nặng tay quá rồi. Hơn nữa , không hiểu vì sao mà tên nữ phụ giống với tên cô , cho nên trong lúc đọc truyện , cô cứ cho rằng nữ phụ chính là mình , bởi vì vậy mà không khỏi mấy lần rùng mình.

Reng...

- Alo

Cô lười biếng đưa tay với lấy điện thoại , nói khẽ.

- Này , còn không mau tới , trễ giờ rồi đấy.

Đầu dây bên kia cực kì khẩn trương nói.

Cô đảo mắt nhìn đồng hồ , 7 giờ tối rồi !

- Thôi chết , học trưởng về chưa ?

- Hừ , cậu còn không nhanh nhanh lên , Dạ Nguyệt đang cùng với học trưởng nói chuyện đấy.

- Biết rồi , biết rồi ! Tớ tới ngay đây.

Nói rồi cô cúp máy , mau chóng thay đồ , trước khi đi , còn trang điểm nhẹ .

Cô ngồi trên xe , vừa khởi động xe vừa chửi thề .

Cuốn truyện chết tiệt , làm cô trễ giờ .

Cô đã thích thầm học trưởng từ hồi cấp ba tới giờ .

Bây giờ có buổi gặp mặt sinh viên , cũng là lần hiếm hoi có học trưởng tham gia , lần này mà không gặp được học trưởng , nhất định cô sẽ tức chết mất.

Nghĩ tới đó , cô cố gắng lái nhanh hết sức có thể , chỉ hy vọng là mình tới kịp.

Bỗng nhiên.

Một tràng âm thanh vang lên , cô theo quán tính văng ra xa . Xung quanh chỉ còn có tiếng còi xe inh ỏi , cùng với tiếng la thất thanh của người dân.

Cô từ từ nhắm mắt , cảm thấy mọi thứ trước mắt trong phút chốc dần trở nên mơ hồ.

___________________

- Băng Băng ......

- Băng Băng .........

Người phụ nữ vừa khóc vừa nắm chặt tay cô gái đang nằm trên giường mà kêu tên.

Cô gái nằm trên giường chợt động đậy , khiến cho người phụ nữ vô cùng bất ngờ, vội vã nắm chặt tay cô gái trong vô thức.

- Băng Băng , con tỉnh sao ?

Người con gái tên Băng Băng khẽ nhăn mày , từ từ mở mắt ra , kêu khẽ.

- Đ.. Đau ...

Người phụ nữ nghe vậy , ngay lập tức bỏ tay ra , đưa tay dịu dàng vuốt nhẹ khuôn mặt đứa con gái.

Bà chỉ sợ , Băng Băng sẽ bỏ bà đi , chỉ sợ đứa con gái mà bà yêu thương hết mực biến mất , nếu thật như vậy , bà nhất định sẽ không thể sống nổi.

Hàn Băng nhìn người phụ nữ trước mặt , lại đưa mắt nhìn khắp căn phòng.

Ban nãy , cô không phải là gặp tai nạn rồi sao ?

Sao bây giờ lại ở trong căn phòng này , lại còn có người phụ nữ này nữa , rõ ràng là không quen biết , vậy mà tại sao lại ở đây khóc lóc trước mặt cô ?

Hơn nữa , cơ thể cô hiện tại rất lành lặn , không có một dấu vết bị thương nào cả .

- Băng Băng , tốt rồi , con tỉnh rồi , con có biết mẹ lo cho con lắm không ?

Người phụ nữ vui mừng nói , mắt ánh lên tia hạnh phúc.

Cô nhíu mày , mẹ ?

Mặc dù có hơi bất hiếu khi nói như này nhưng mà cô khẳng định , mẹ của cô nhất định không đẹp bằng người trước mặt.

Vừa nhìn là biết , đây chính là phu nhân nhà giàu , mà mẹ cô , lại không có khả năng đi phẫu thuật thẩm mỹ nha.

- Mẹ , bây giờ con có hơi mệt , mẹ ra ngoài trước đi.

Cô nói , chỉ sợ người tự xưng là " mẹ " này cảm thấy có gì bất thường .

- Vậy cũng được , con nghỉ ngơi đi , mẹ về phòng đây.

Nói rồi , người phụ nữ rời đi .

Cô nheo mắt nhìn theo , thầm đánh giá , đến cả bước đi cũng quý phái như vậy , chắc chắn không phải là mẹ cô rồi.

- Chuyện gì đây ?

Cô ngồi dậy , bước tới chỗ cái bàn gỗ , đưa tay mở hộc tủ .

Khẽ cầm cuốn sổ màu đen lên , lật vài trang xem thử.

" Hàn Băng , mày lớn rồi , không được làm ba mẹ phiền lòng . "

" Hàn Băng , hôm nay anh họ thật đẹp trai , đối với mày cũng rất tốt . "

" Hàn Băng , ......... "

Đây là.... nhật ký sao ?

Anh họ ? Cô trước giờ chưa từng nghe qua mình có một người anh họ , còn là mỹ nam ?

Cô đánh liều bước ra ngoài cửa , nhìn nhìn một chút rồi kéo đại một cô hầu vào phòng.

- Cô chủ , có gì sao ạ ?

Cô gái nói , bộ dạng rất kính cẩn .

- Cho ta hỏi , mẹ ta tên gì ?

Cô hầu đương nhiên bất ngờ , sau lại trả lời.

- Dạ , mẹ của cô chủ , chính là phu nhân , tên là Triệu Ngọc Dao .

Bây giờ tới phiên cô tròn xoe mắt , mẹ cô từ khi nào mà lại thay tên đổi họ thế này?

Có điều , cái tên này nghe cũng thật quen tai .

Cô cố gắng nhớ lại , tìm xem cái tên này , rốt cuộc là đã gặp ở đâu .

Kh.... Khoan đã , Triệu Ngọc Dao , tên này , không phải là tên của mẹ nữ phụ sao ?

Còn nhớ lúc cô đọc truyện , bởi vì nữ phụ có tên giống mình nên cô muốn coi thử , có khi nào tên mẹ cũng giống luôn không , kết quả là khác hoàn toàn.

Nói như vậy tức là .... cô xuyên không rồi ? Còn là xuyên vào nữ phụ ?

Cô hầu nhìn thấy dáng vẻ của cô , tự biết điều mà rời đi , để lại cô một mình trong phòng , đối diện với sự thật vừa phát hiện ra.

Cô lúc này đang ra sức nhớ lại cuộc đời của nữ phụ , có điều , càng nghĩ càng muốn chửi thề !!

Nữ phụ , tán gia bại sản , bị cưỡng hiếp tập thể rồi hóa điên , sau đó còn cắn lưỡi tự tử !

Ông trời , kiếp trước ta đã sống như vậy , tại sao qua kiếp này , lại còn khổ hơn như vậy ?

Đã cho xuyên thì ít nhất cũng phải xuyên vào nữ chính, còn ông , ông là muốn ngược đãi ta tới cùng phải không ?!!

Mặc dù cô không thích tính tình của nữ chú , quá vụng về , quá ngây thơ , nhưng mà , nếu để cô chọn , nhất định sẽ chọn nữ chính , ai lại muốn bị như nữ phụ chứ.

- Aaaa !! Tức chết mất !!!!

Cô cố hít thở đều đều , tự nhủ mình kiếp trước sống tốt , được lòng mọi người , kiếp này , ít nhất cũng phải được hưởng thụ cái gì chứ .

Nghĩ tới đó , cô tiến tới gian phòng bên tay trái .

Ngay khi vừa quan sát bên trong , tâm tình tốt lên hẳn , giây phút đó , cô thật muốn hét lên nhưng mà lỡ làm ồn khiến cho "mẹ" tìm tới hỏi thăm , như vậy sẽ rất phiền.

Cô nhanh chóng chạy tới sờ sờ vào những bộ đồ trước mặt , lại nhìn giá tiền trên mác , một cảm giác xúc động bất chợt dâng trào .

Cô thật giàu !!!

Căn phòng lớn như vậy , còn có phòng thay đồ rộng rãi , đồ hàng hiệu khắp nơi , đây chính là ước mơ của Hàn Băng cô nha !

Ông trời , thật không uổng công ta tin tưởng ông . Ta biết mà , ông nhất định sẽ đối với ta thật tốt .

Ở nơi nào đó , ông trời lên tiếng.

- Cái con người này , lại trở mặt nhanh như thế !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro