Chương 71
Edit by Náppu
#
“Tới, Nam thúc, ta đỡ ngươi.” Tay Lăng Phi duỗi ra, lôi kéo tay Cố Quân Nam, khí tràng ôn hòa trên người so trước kia càng nhiều hơn!
Cố Quân Nam không biết tay Lăng Phi trước kia đẹp như vậy, khớp xương rõ ràng, thời gian qua lại không đủ dinh dưỡng, tái nhợt khô gầy, nhưng cái Lăng Phi nhìn đến lại khác, nghĩ nên như thế nào giúp Cố Quân Nam đem thịt dưỡng trở về, như thế nào để hắn đối với y càng thân cận.
Cố Quân Nam đi đường đã không có vấn đề, không biết thuốc Biện Thần tiêm cho hắn có lưu lại di chứng gì hay không, hắn hiện tại cùng trước kia trăm triệu lần đều không bằng, chỉ đi đường đã cảm thấy tiêu hao thể lực, chai nước khoáng cũng mở không ra.
Bác sĩ mà Lăng Phi tìm cho hắn cũng không thể trị tận gốc, nói thuốc này quá mạnh, chỉ vài lần căn bản trị không được! Hiện tại chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng, rèn luyện thân thể, không thể gấp gáp.
Thật sự là không thể gấp, mấu chốt là Cố Quân Nam muốn gấp cũng gấp không được, hắn dùng một tuần mới có thể miễn cưỡng tự mình đi đường, thân thể suy nhược như vậy hắn một chút cũng không muốn, cảm giác không thể tự mình nắm giữ cái gì phi thường không tốt!
Cho nên một tuần này Cố Quân Nam đều rất phối hợp, phối hợp khôi phục những thứ tất yếu trên thân thể, hắn đã sống hơn ba mươi năm, một đại nam nhân lại đi đường giống như trẻ con mới học đi, hắn một trận bực mình...
Chính là so với hoàn toàn nằm liệt vẫn tốt hơn!
Cố Quân Nam đối Lăng Phi cảm kích nói không nên lời, hắn vốn dĩ đã không ôm hy vọng có thể thoát khỏi Biện Thần, kết quả Lăng Phi đúng thật là dẫn hắn ra ngoài! Chỉ cần có thể rời đi! Đem da toàn thân hắn đều hủy đi, hắn cũng cảm thấy có lời!
Cố Quân Nam không dám nhìn thẳng thanh niên đang chuyên chú nhìn hắn kia, trong lòng có chút bất đắc dĩ, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, chính mình không làm rõ cùng Lăng Phi, hắn cũng chỉ tránh tiếp xúc tứ chi với y, không có trực tiếp cự tuyệt.
Này quá không giống hắn.
Cố Quân Nam trước sau như một không đưa tay ra, hướng Lăng Phi nói: “Ta có thể tự làm, ngươi đi làm việc của ngươi đi.” Hắn biết Lăng Phi bên này việc lớn đã xong, phía dưới không còn biến cố gì, nhìn thời gian mỗi ngày Lăng Phi trở về càng nhiều liền biết.
“Không cần, ta muốn bồi ngươi.” Lăng Phi nói, biết điều đứng ở một bên, nhìn Cố Quâm Nam từ hành lang bên này đi tới bên kia.
Hiện tại nơi này không phải nhà của A Cửu, Lăng Phi đưa Cố Quân Nam về nơi trước kia y ở, phòng ở rất lớn, trên sân thượng có một hoa viên, phô trương lãng phí làm người giận sôi, nhưng lại quạnh quẽ không chịu được.
Hiện tại, trừ bỏ bên ngoài thủ không ít bảo tiêu, toàn bộ phòng ở cũng chỉ có hai người Cố Quân Nam cùng Lăng Phi.
Dựa theo Lăng Phi nói, là: Người nhiều quá rắc rối.
Cố Quân Nam trong lòng cũng hiểu được, Lăng Phi không hy vọng thế giới hai người của bọn họ có người thứ ba quấy rầy.
Quấy rầy? Không có khả năng đi.
Cố Quân Nam cảm giác chính mình đã cùng thế giới này chặt đứt liên hệ, Lăng Phi cho hắn tự do tuyệt đối, Cố Quân Nam có thể đi bất luận nơi nào hắn muốn, có thể liên hệ với bất luận người nào, nhưng hắn vẫn không có động tĩnh.
Cố Quân Nam nghĩ muốn gọi điện thoại cho Trình Quyền, nhưng điện thoại đã cầm trong tay lại không thể ấn xuống, đúng vậy, hắn không biết nên cùng Trình Quyền nói cái gì!
Nam hài đời trước thẹn thùng còn cần hắn nhắc nhở, tươi cười xán lạn, đời này lại trở nên như vậy làm hắn có chút không quen. Hắn không biết chính mình đối với Trình Quyền còn có phần tình cảm kia hay không, cuối cùng nghĩ nghĩ, chung quy vẫn là không gọi điện thoại, việc bản thân không còn ở trong ngục giam Trình Quyền hẳn đã biết, Phàn Thập Ngũ sẽ nói cho y, hắn cũng không cần phải nói nhiều...
Cố Quân Nam mấy ngày qua vẫn luôn nghĩ sau này nên làm cái gì, hắn sẽ không mãi ở chỗ này của Lăng Phi, hắn thiếu y một cái nợ lớn, không muốn lại thiếu nữa, cho nên lúc nhàn rỗi không có gì làm liền nghĩ khi nào thân thể tốt lên một chút, sẽ đi tìm Phàn Thập Ngũ, đi lấy tro cốt của Cố Trạch, sau đó đi thăm hài tử của Vương Đình, lại sau đó?
Không có sau đó, Cố Quân Nam cảm thấy chính mình cần tìm kiếm một nơi ký thác, sau đó ra sao cũng được.
Hắn cũng không phải không nghĩ tới phải trả thù người hại chết Cố Trạch hay là Biện Thần biến hắn thành cái dạng này, phía Biện Thần hắn tự nhận là không có đủ sức, cho nên sẽ không đi lăn lộn, bằng không đến lúc đó lại rơi xuống trong tay ác quỷ cũng không chừng.
Nếu nói Cố Trạch là cái cây duy nhất trong lòng hắn, Trình Quyền là người thứ hai nhổ đi, Biện Thần là ác mộng, Lăng Phi là người đánh thức hắn.
Lúc nhổ ra, chảy thật nhiều máu, tỉnh mộng, lại nhận ra hết thảy.
Mỗi một loại đều khiến hắn tiến thoái lưỡng nan.
Giống như chính mình trọng sinh đến là vì để gặp hết thảy những điều này, vì triệt tiêu tội nghiệt của mấy đời trước!
Lăng Phi nhìn người trước mắt lúc nào cũng quật cường, lúc này càng lúc càng mất đi, giống như toàn bộ thế giới của hắn bị cướp mất, chỉ thiếu tâm tình hoảng hốt nữa mà thôi.
Y biết Cố Quân Nam hiện tại không có nơi tựa vào, không có chỗ ký thác, y muốn hắn cảm thấy thế giới này vốn rất mỹ diệu, cho nên không tự giác mà thương xuyên lắc lư đến trước mặt hắn, một bên cảm thấy thân thể hắn không tốt là do mình sai, một bên lại cảm thấy cơm ăn cùng quần áo đều phải cho hắn thứ tốt nhất.
Mấy ngày này sự vụ trong bang đều được xử lý không sai biệt lắm, nên chết đều đã chết, không nên chết cũng liền như vậy. Nhưng đó cũng chỉ là đem sự vụ trong bang xử lý sạch sẽ, y còn muốn cho người bên ngoài biết Lăng Phi y mới là lão đại Hán Đường! Người muốn giở trò còn phải tự ước lượng xem phân lượng của chính mình tới đâu, cho nên dựa theo lệ thường là mời những người có thế lực ăn một bữa cơm, còn muốn làm càng lớn càng tốt!
Nhân lúc còn sớm chặt đứt ý niệm của những kẻ không yên phận!
Lúc chuyện này được phân phó xuống, thủ hạ đều chắc chắn việc này là muốn một lần nữa dựng lại uy tín! Nhưng Lăng Phi chợt lóe qua ý cười làm A Cửu cảm thấy y còn có mục đích riêng.
“Nam thúc, tối nay có một bữa tiệc, ở tổng bộ Hán Đường, người có uy tín danh dự đều sẽ tới, ta không yên tâm ngươi...”
Cố Quân Nam dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn Lăng Phi, tính tình tốt nói: “Biết, ta và ngươi đi.” Cố Quân Nam làm sao không biết Lăng Phi muốn biểu đạt ý tứ gì, Lăng Phi nói như vậy chính là: Muốn mang hắn cùng đi.
Hắn không bận tâm, chẳng qua là làm Lăng Phi an tâm thôi. Hắn khoảng thời gian trước đã tỏ vẻ chính mình về sau sẽ không quấy rầy Lăng Phi, cũng sẽ không ngủ cùng Lăng Phi trên một cái giường, không có bất luận hành động ái muội không rõ nào khác, giống như việc trước kia Lăng Phi ôn nhu đọc sách cho hắn chưa bao giờ tồn tại.
Lăng Phi nghe xong chỉ nói chính mình đã biết, không tỏ vẻ gì nữa.
Rất nhiều năm sau, Lăng Phi nằm trên người Cố Quân Nam, vừa mới kết thúc một hồi vận động, bị Cố Quân Nam một chân đá xuống giường, hoàn toàn không cảm thấy đau bò lên trên giường dỗ hắn, nhớ lại trước kia, Cố Quân Nam hỏi y: “Ngươi lúc trước nghe ta nói phải rời khỏi như thế nào lại bình tĩnh như vậy?”
Lăng Phi câu lên khóe miệng, tay không ngừng xoa hai khuỷu tay sưng đỏ của Cố Quân Nam, nói: “Không muốn ngươi có ấn tượng không tốt, biết là một chuyện, không để ngươi bỏ đi mới là ta định đoạt.”
Lại lần nữa bị đuổi xuống giường.
......
Rất mau, bữa tiệc ngày đó đã đến, địa bàn Hán Đường đậu đầy xe màu đen, không ít cảnh sát cũng lắc lư khắp nơi, mà lầu một tổng bộ Hán Đường chỉ bày một cái bàn, trên khăn trải bàn xa hoa đắt tiền là mỹ thực rực rỡ muôn màu, nhìn vào liền có giá trị hơn cả no bụng.
Mấy vị lão đại đều đáp ứng lời mời đến đây, có mấy người còn mang theo bạn nữ.
Cố Quân Nam không đi ra ngoài, hắn nghe theo Lăng Phi ngốc ở phòng bên cạnh, một bên ăn thức ăn thanh đạm trước mặt, một bên xuyên qua kính pha lê một chiều nhìn Lăng Phi bên ngoài cùng mấy nhân vật tới sớm nói chuyện.
Lại qua vài phút, đã sắp đến thời gian hẹn trước, cái bàn trước đó còn trống hai vị trí, Cố Quân Nam không cần đoán cũng biết một cái trong đó nhất định là Trình Quyền. Mới vừa nghĩ như vậy, Trình Quyền sắc mặt lãnh đạm cùng mấy người khác liền đi đến.
Có mặt ở đó thế nhưng còn có Biện Thần!
Biện Thần đi phía sau một nam tử cao lớn, thế nhưng khí thế âm lãnh lại hoàn toàn áp đảo người kia, cùng Trình Quyền không phân cao thấp. Bỗng nhiên Biện Thần hoảng hốt, nhìn chằm chằm về phía Cố Quân Nam bên này, nếu không phải biết bên ngoài nhìn không được bên trong phỏng chừng sắc mặt hắn cũng phải thay đổi, nhưng hiện tại cũng không sai biệt lắm, lòng bàn tay đều nắm chặt... Cố Quân Nam theo bản năng bài xích Biện Thần!
Không biết Lăng Phi nói gì đó, tất cả mọi người ngồi xuống, Cố Quân Nam cau mày, nhìn mấy người Lăng Phi, tình huống hiện tại thoạt nhìn... Rất không tốt.
Cố Quân Nam nghe không được bọn họ nói cái gì, nhưng nhìn Lăng Phi lạnh lùng tươi cười còn có Trình Quyền gần như áp lực bùng nổ, Biện Thần mặt không biểu tình, còn có mấy lão đại khác một bộ dáng xem kịch vui, Cố Quân Nam liền biết bữa tiệc lần này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.
Cố Quân Nam cho rằng đây đã là trường hợp khó nhằn nhất, đột nhiên một tên đàn em từ cửa lớn vội vàng chạy vào, thì thầm vài câu với Lăng Phi, ngay sau đó, một thanh niên khoác áo đen đi đến, theo sau là năm sáu người khác, bước chân thon dài, khuôn mặt tuấn mỹ mang theo tươi cười, một thân khí phách vô song, cường thế xông vào!
Không ít người đang ngồi sắc mặt đại biến, đám người Trình Quyền cũng sửng sốt một chút, độ ấm quanh thân nháy mắt giảm xuống âm độ!
Chỉ nghe Cố Trạch chậm rì rì nói: “Như thế nào? Không ngại ta tự mình đến đi? Hay là nói các vị đều không quen biết ta?” Lúc nói chuyện, ánh mắt sắc bén lăng lăng đảo qua chỗ ba người.
Mà thời điểm Lăng Phi nhìn thấy Cố Trạch, đáy mắt hiện ra ám quang, lo lắng liếc nhìn hướng Cố Quân Nam một cái, ngay sau đó nháy mắt khôi phục lại, vẫy tay gọi tiểu đệ bên cạnh, lấy thêm một cái ghế dựa đặt trước bàn.
“Đương nhiên! Phi, thường, hoan, nghênh!” Lăng Phi cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro