Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51

Edit by Náppu

#

Mặt đất tản mát ra hương vị âm u, góc tường từng mảng lớn vỡ vụn, không khí còn có vị tanh tưởi như có như không, Cố Quân Nam không biết đây là cái nơi quỷ quái nào.

Lúc hắn cùng Trình Quyền gặp mặt, phát hiện Trình Quyền hai mắt mỏi mệt, đáy mắt rõ ràng còn có nồng đậm tự trách, Cố Quân Nam cũng không biết nên nói cái gì, hắn cảm thấy chuyện này cùng Trình Quyền không có quan hệ trực tiếp, phần lớn là do hắn...

Trình Quyền vẫn luôn nhìn Cố Quân Nam, giống như cứ nhìn như vậy sẽ có thể đem người rời đi, kêu hắn không cần lo lắng, y sẽ mau chóng giải quyết, y cũng sẽ phái mấy tiểu đệ đi vào tiếp ứng, cuối cùng nói xong công việc, mới thật sâu nhìn Cố Quân Nam, nói: “Nam thúc, làm sao bây giờ?”

Cố Quân Nam nghi hoặc nói: “Cái gì làm sao bây giờ? Ngươi không cần lo lắng cho ta.”

Trình Quyền lại cười khổ: “Nam thúc ngươi rõ ràng ở trước mắt ta, ta cũng đã bắt đầu nhớ ngươi...” Trình Quyền nói là lời thật lòng, trực giác của y luôn rất chuẩn, huống chi nhớ tới khoảng thời gian này phải xa cách Cố Quân Nam, làm y như lâm vào hoàn cảnh mua dây buộc mình!

“Ngươi cũng nhớ ta chứ?” Trình Quyền hỏi như vậy.

Nếu là một tháng trước, Cố Quân Nam sẽ xoa rối tung đầu tóc Trình Quyền, cảm thấy Trình Quyền giống như hài từ chưa trưởng thành, sau đó gật gật đầu, nhưng hiện tại hắn không biết chính mình còn có loại tâm tình giống như trước kia hay không.

Mặc dù Trình Quyền đối hắn càng thêm tốt, càng thêm bảo hộ quá mức, nhưng hắn luôn không thể quên được lúc Trình Quyền lạnh băng nói muốn chôn sống Cố Trạch kia là một mặt tàn nhẫn máu tanh thế nào...

Vì thế Cố Quân Nam không trả lời, chỉ nói: “Trình Quyền, đã đến giờ...” Thời gian thăm hỏi chỉ có mười phút, kỳ thật Trình Quyền sớm đã lợi dụng quan hệ, thời gian có tới một giờ, đáng tiếc Cố Quân Nam lại hy vọng đoạn đối thoại này kết thúc sớm một chút.

Ngay sau đó Cố Quân Nam liền an ủi hướng Trình Quyền cười cười, rồi để lại cho Trình Quyền một bóng dáng cứng cỏi đĩnh bạt rời đi...

Trình Quyền một mình ngồi ở đại sảnh phòng thăm hỏi, ngồi tới nửa giờ sau, ánh mắt ngày càng lạnh, hiện lên một tia âm u, chỉ có Trình Quyền biết chính mình bây giờ muốn làm cái gì.

......

Giường ngủ đối diện thoạt nhìn sẽ không có người ở, Cố Quân Nam cũng sẽ không xen vào việc của người khác, chuyện nam nhâm lùn kia rõ ràng bị con của hắn ăn gắt gao.

Ngày kế tiếp Cố Quân Nam cảm thấy luôn có tầm mắt cổ quái dõi theo hắn, thời gian thể dục buổi sáng có, thời gian tự do hoạt động có, lúc lao động có, ngay cả giờ ăn cơm cũng có, loại cảm giác sinh hoạt bị nhìn trộm này làm Cố Quân Nam một trận bực bội, nhưng chính mình ở ngoài sáng, người kia ở trong tối, như thế nào cũng không có ưu thế.

Hắn còn phát hiện một hiện tượng, tuy rằng không rõ ràng, nhưng hắn phát hiện Lăng Phi tựa hồ làm bộ không quen biết hắn, càng trốn tránh hắn!

Đối với phát hiện kỳ quái như vậy Cố Quân Nam không có tìm hiểu sâu, chỉ nghĩ chính mình suy nghĩ nhiều.

Mà lúc ăn bữa tối một nam nhân mặt chữ điền ngồi trước mặt hắn, Cố Quân Nam chỉ nhẹ nhàng hạ mắt, cũng phản ứng rõ ràng nam nhân kia là tới tìm hắn.

Người nọ sau khi ăn xong lại đột ngột mở miệng: “Cái kia…… Ngươi a, ta và ngươi cùng thời điển tiến vào, ta tên Triệu Hùng.”

Cố Quân Nam cũng không liếc mắt nhìn Triệu Hùng một cái, tùy tiện đem cơm nắm nuốt vào, buông đũa, chuẩn bị lau miệng rời đi, Triệu Hùng lại có chút sốt ruột, vội nói: “Ai! Chính là muốn làm quen một chút! Ta không có ý gì khác!”

Cố Quân Nam vẫn không nhìn gã, đạm mạc nói: “Ai kêu ngươi tới?”

“A?” Triệu Hùng bất đắc dĩ cười, sắc mặt có chút thay đổi.

“Không nói ta liền đi.” Cố Quân Nam vừa thấy Triệu Hùng đã biết tầm mắt quỷ dị của người này phát ra, hắn biết rõ ràng có người phía sau kêu gã đến!

“...” Triệu hùng khó xử nói, “Cố tiên sinh, ta...” Ánh mắt kia rất có ý tứ lén lút.

Chỉ thấy Triệu Hùng còn chưa nói xong, Cố Quân Nam đã mất đi hứng thú đứng lên, đem hộp cơm ném đúng vị trí, sau đó đi ra ngoài. Lưu lại Triệu Hùng xấu hổ ngồi tại chỗ, ngốc lăng nhìn Cố Quân Nam, sau đó quay đầu nhìn Lăng Phi...

Phát hiện Lăng Phi thấy gã không nghe được tin tức hữu dụng lại không có bộ dáng tức giận, mà khóe miệng nhợt nhạt cong lên...

Triệu Hùng không rõ, cảm thấy không thể hiểu được, quả nhiên loại nhân vật biến thái này gã không thể lý giải.

Thời gian trong ngục giam luôn chậm hơn so với bên ngoài một chút, đại khái qua nửa giờ, các phạm nhân lại đến phòng tắm tập thể tắm rửa.

Phòng tắm rửa là một căn phòng lớn, toàn bộ ngục giam có ba cái, mặc dù hiện tại mùa hè đã qua, các phạm nhân cũng bị yêu cầu mỗi ngày tắm rửa, ngày hôm qua Cố Quân Nam được Trình Quyền thăm hỏi, trở về liền quên mất chuyện này, hiện tại hắn cầm một ít đồ dùng tắm rửa cùng quần áo đi vào một phòng tắm ít người, bởi vì là một đống nam nhân tắm rửa, cảnh ngục đại khái cũng không có hứng thú đi xem, cho nên lúc Cố Quân Nam đi vào, liền nghe được tiếng thở dốc áp lực mang theo khóc lóc nức nở xin tha...

Phòng tắm lớn như vậy, chia làm bốn gian, Cố Quân Nam nghe được thanh âm đó chỉ dừng một chút, sau đó liền đi qua, tự mình đi đến một vị trí không quá nổi bật, bắt đầu cởi quần áo.

Mỗi một vòi hoa sen đều có chỗ treo quần áo, bốn phía lại không có vách tường che đậy, nói cách khác chỉ cần nhìn thoáng qua liền có thể nhìn đến thân thể trần trụi cách vách.

Toàn bộ phòng tắm rửa đều tràn ngập hơi nước, tràn ngập thanh âm thân thể va chạm cùng nhục mạ, Cố Quân Nam nhíu nhíu mi, đem quần áo dơ ném trên mặt đất, vặn mở chốt nước ấm trước mặt.

Vòi sen trên đầu xối ra dòng nước lên thân thể Cố Quân Nam, đem tóc đen làm ướt nhẹp, dính ở hai bên sườn mặt hắn, dòng nước từ trán theo da thịt màu bánh mật chảy xuống xương bả vai rồi biến mất phía sau cặp mông vểnh...

Bộ dáng cả người ướt đẫm rõ ràng cùng người khác giống nhau nhưng lại dụ hoặc nói không nên lời!

Đứng bên cạnh Cố Quân Nam là một gã lưng hùm vai gấu, thường xuyên nhìn thứ xụi lơ giữa hai chân hắn, sau đó ánh mắt cũng nhìn chằm chằm ngực Cố Quân Nam, cuối cùng dứt khoát đi đến trước mặt hắn.

Cố Quân Nam lập tức lùi về sau một bước, nhìn người so với hắn cao hơn một cái đầu đem khối xà phòng ném tới bên cạnh chân hắn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro