Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Edit by Náppu

#

“Chào”. Trình Quyền mở miệng đầu tiên, đáy mắt ẩn ẩn thâm sâu, người ngoài sẽ không thấy gì khác thường, Cố Trạch lại nhíu mi, cánh môi nhợt nhạt nhấp thành một đường thẳng, con ngươi hẹp dài tràn đầy lưu quang làm cho người ta sợ hãi.

Thấy không khí giằng co, lại còn không có dấu hiệu hòa hoãn, đột nhiên một tiếng cười to vang lên, đánh vỡ trầm tĩnh.

“Ha ha, xem ra các ngươi đều đã gặp qua, không cần đứng ở nơi đó, ngồi đi!” Thanh âm hùng hồn tang thương, đôi mắt của gã nam nhân quét đến trên người hai thiếu niên cường thế, “Đều là huynh đệ một nhà.”

Cố Quân Nam thấy những tên vạm vỡ kia đều tránh ra cấp cho trung niên nam nhân một con đường, liền biết người này khẳng định không đơn giản, ổn định lại tinh thần, sau đó túm tay Cố Trạch ngồi xuống, người này chính là Vương Bình!! Đời trước hắn cũng chỉ là ở giai đoạn đầu vào bang tiếp xúc nhiều, rồi về sau Cố Trạch trở thành lão đại liền hiếm khi gặp được gã.

"Ta là Vương Bình". Trung niên nam nhân tay hướng bên cạnh duỗi ra, liền có người hỗ trợ kê gạt tàn, lại nâng lên, Vương Bình hít sâu một ngụm, ngón trỏ bắn ra, đầu mẩu thuốc lá liền chấn động rớt xuống đầy đất, “Ba của ngươi lúc còn sống cũng là lão đại”. Vương Bình nhìn Cố Quân Nam, bộ dáng như là đang xem một kiện đồ vật có đáng giá hay không để hắn lợi dụng.

Hắn vừa nghe khí thế của Vương Bình thì đại khái đã biết, trước mắt những người này không phải tới muốn mạng của hắn cùng Cố Trạch.

“Vương ca.” Cố Quân Nam lễ phép kêu một tiếng, Vương Bình nhát mắt liền cười mị lên.

“Không tồi! Không hổ là nhi tử của lão Đông!”

Hắn trên mặt không có biểu hiện ra cái gì, nhưng trong lòng lại âm thầm phỏng đoán ý đồ Vương Bình đến đây.

Chính là Cố Quân Nam lại không thể hỏi, đành phải chờ thời điểm Vương Bình tự muốn nói cho mình nghe. Quả nhiên, Vương Bình đánh giá hắn cùng Cố Trạch trước mắt, vẻ mặt vừa lòng, sau đó lập tức lại đổi thành biểu tình khổ sở, nói: “Lão Đông đã chết, ta cũng rất khổ sở, nhưng là có một số việc người còn sống chúng ta cũng không thay đổi được, nhưng các ngươi yên tâm! Lão Đông chết như thế nào, ta sẽ tìm ra người nọ khiến hắn trả lại gấp bội!”

Cố Quân Nam gật đầu, nói lời cảm tạ, cảm xúc lại không có bao nhiêu dao động. Bởi vì hắn đã rõ ràng, những lời này đều là lời hoa mỹ mà thôi.

“Ta còn đáp ứng lão Đông, phải chiếu cố các ngươi, cái gì cũng đừng nói nữa! Hôm nay liền theo ta đi, về sau ta còn ở Thanh bang một ngày! Thì không ai dám động vào các ngươi!!”

Giọng Vương Bình chợt cao hơn, hào hùng vạn trượng, chính là trang bị một đống người đồ đen nghìn nghịt, liền hiện ra chút ý vị cưỡng bách. Cũng chỉ là làm bộ dáng nói những lời này, người thông mình vừa nghe liền biết Vương Bình rõ ràng muốn hắn cùng Cố Trạch gia nhập Thanh bang, không vào không được!!

Cố Quân Nam vốn dĩ không muốn cùng hắc đạo có liên hệ, nhưng là tình cảnh vừa rồi không phải do hắn làm chủ, tay đang nắm lấy tay Cố Trạch đều khẩn trương, do dự, không biết nên mở miệng như thế nào...

Cố Trạch tùy ý Cố Quân Nam nắm lấy tay mình, trong lòng ấm áp dễ chịu, hưởng thụ hắn đối y khẩn trương, đồng thời cười chen vào nói: “Vương ca nói đúng, chính là các ngươi không tới tìm chúng ta, ta cùng ca đều phải chủ động đi tìm Vương ca đây”.

Vương Bình tán thưởng liếc nhìn Cố Trạch một cái, chuyện này xem như xong rồi, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Trình Quyền ở một bên vẫn luôn trầm mặc không nói gì, nói: “Các ngươi đều đã gặp qua A Quyền đi”.

Cố Quân Nam còn rối rắm việc gia nhập Thanh bang, nghe được Vương Bình nói như vậy, liền cũng nhìn về phía Trình Quyền tùy ý đứng dựa vào tường, nói: “Ân, hắn... Vừa mới giúp ta”.

“Tốt lắm, về sau cho hắn đi theo ngươi đi. Đều có thể chiếu cố tốt lẫn nhau.”

“Không được!” Cố Trạch không chút suy nghĩ giúp Cố Quân Nam cự tuyệt.

Vương Bình thấy hảo ý bị bác bỏ, sắc mặt tức khắc tối sầm xuống, đè nặng thanh âm nói: “Như thế nào, cháu trai đối với an bài của ta bất mãn?”

Cố Quân Nam vừa muốn giúp Cố Trạch nói chuyện, Cố Trạch lại nhẹ nhàng trở tay đem tay hắn cầm lại, mặt không đổi sắc nói: “Không phải, ca ta mới vừa tiếp xúc với Thanh bang, cái gì cũng đều không rõ, an bài một người quen thuộc Thanh bang dạy ta cùng ca liền tốt rồi, không cần quá phiền toái”.

Hợp tình hợp lý.

Vương Bình tuy là lần đầu tiên tiếp xúc Cố Trạch liền biết Cố Trạch tuyệt đối không đơn giản! Ít nhất, không giống mặt ngoài nhìn qua phúc hậu vô hại!

“Không phiền toái.” Trình Quyền bỗng nhiên mở miệng, đi đến trước mặt Vương Bình nói “Cảm ơn Vương ca!”

......

Hai mươi mấy cá nhân đều ở trong một cái phòng thật sự là quá nóng, mỗi người đều mồ hôi ướt đẫm rồi lại không cam lòng hé răng, chờ đến khi Vương Bình đi ra ngoài, nhóm đàn em mới vội vã theo sau, mà Cố Quân Nam cùng Cố Trạch đã đáp ứng chỉ có thể đi theo.

Tiền thuê phòng cứ thế từ bỏ, trực tiếp bị đưa tới một tiểu khu an tĩnh.

Vương Bình cũng không có khả năng tự mình đưa bọn hắn đến chỗ ở của gã, cho nên chuyện này liền giao cho Trình Quyền.

Dọc theo đường đi, Cố Trạch trước sau lôi kéo tay Cố Quân Nam không buông, Cố Quân Nam trong lòng có chút chua xót, lại không có tránh thoát... Bị em trai lôi kéo tay thì làm sao? Này không có gì... Này không có gì...

Cố Quân Nam lừa mình dối người chỉ có chính hắn biết...

Vừa mới nãy lúc ở trong phòng nói chuyện không khí có chút khẩn trương, hắn sẽ không tự chủ muốn che chở Cố Trạch, mà Cố Trạch cũng theo bản năng che chở hắn, chờ Vương Bình đi rồi mới phát hiện hình ảnh chính mình cùng Cố Trạch nắm tay quá đường đột!

Cố Quân Nam đã là lão nam nhân hơn ba mươi tuổi, ở đời trước còn lăn lộn mấy năm ở hắc đạo, nhưng lại vẫn là không có gì biến hóa, ở trong mắt Cố Trạch vĩnh viễn đều là ngoài lạnh trong nóng, kiên cường lại nhu tình.

“Tới rồi, chính là nơi này.” Trình Quyền dừng tại gian phòng cuối ở lầu hai, “Ta ở đối diện.” Y là đối hắn nói.

Cố Quân Nam nhàn nhạt gật đầu, nói lời cảm tạ. Sau đó Trình Quyền liền dưới ánh mắt sắc bén của Cố Trạch chậm rãi rời đi.

Căn phòng này là Thanh bang chuyên môn vì nòng cốt nào đó an bài, diện tích một trăm mét vuông, trang hoàng tinh giản mà ấm áp, cảm giác rất tốt.

Nhưng là...

Chỉ có một chút không tốt!

Nơi này chỉ có một chiếc giường! Sô pha còn rất nhỏ!

Cố Quân Nam không muốn cùng Cố Trạch ngủ trên một cái giường, chính là hiện tại hắn cùng Cố Trạch căn bản chỉ là huynh đệ, quá khách khí sẽ dễ dàng khiến người khác hoài nghi.

Cho nên, đơn giản giải quyết bữa tối, rửa mặt xong, hắn liền cùng Cố Trạch ngủ trên giường lớn. Cố Quân Nam đưa lưng về phía Cố Trạch, không hề buồn ngủ, mà Cố Trạch thì nằm thẳng, hơi nghiêng đầu, nhìn làn da bánh mật ở cổ hắn...

Nhất thời, tựa hồ chỉ còn lại thanh âm đồng hồ ‘tháp tháp’ tồn tại.

Hắn cơ hồ có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực cùng luật động trái tim của người phía sau! Cảm nhận được hương vị cùng hô hấp quen thuộc...

Đời trước, Cố Trạch luôn thích đem hắn ôm gắt gao, ôm ngủ, cái gì loạn luân cái gì đạo đức đều bị hắn đem quên mất, toàn thế giới đều chỉ có Cố Trạch. Cố Quân Nam cảm thấy chính mình thật con mẹ nó hèn nhát.

Rõ ràng biết Cố Trạch đến cuối cùng sẽ không yêu hắn...

Hắn lại còn yêu y...

Hắn vốn không phải người tâm tư tỉ mỉ, nhưng sau khi trọng sinh thường thường nhớ lại quá khứ...

Cuối cùng, Cố Quân Nam từ trong hoảng hốt cùng gối đầu mềm mại mà ngủ mất.

“Ca...” Không biết qua bao lâu, trong bóng tối thiếu niên đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt, thử nhẹ nhàng kêu hắn, phát hiện hắn ngủ rồi, cánh tay rắn chắc liền đem người ôm tới trong ngực chính mình, con ngươi thâm thúy dần thay thế bằng vô hại, lắng đọng lại tình yêu trần trụi.

Nhưng là...

Cố Trạch theo thói quen hôn trán Cố Quân Nam. Sau đó sủng nịch nhìn hắn, hướng trong lòng ngực hắn cọ lại cọ. Trầm thấp mà mê hoặc nói: “Lão bà, ngủ ngon...”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro