Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35

Edit by Náppu

#

Ánh sáng quá mờ, tầm nhìn bị một tầng mồ hôi làm hạn chế, trực giác biết được nam hài tướng mạo xuất chúng trước mắt không phải nhân vật tốt đẹp gì, cơ bắp đau nhức lại bị cưỡng chế căng chặt lên.

Lăng Phi dùng ánh mắt tùy ý đánh giá người xâm nhập, không khó phát hiện ngón tay đang hắn hơi phát run cùng thắt lưng cứng còng, càng chọc y chú ý là cặp mắt đen nhánh kiệt ngạo sắc bén kia!

Nhưng đối với Lăng Phi, mặc dù ánh mắt Cố Quân Nam nhìn y không chút sợ hãi, lại dần trấn định đề phòng, cũng vẫn vô dụng.

Không người nào có thể ở dưới mí mắt y lấy đồ của y!

Tâm tư hai người xoay chuyển liên hồi, thời thời khắc khắc chú ý hành động của đối phương, giống như chỉ cần một bên làm ra hành động gì, liền sẽ lao lên đánh nhau.

“Ai phái ngươi tới?” Mái tóc đỏ rực của Lăng Phi ở trong bóng tối trông như màu sắc thuộc về máu tươi, hai mắt âm trầm lăng lăng nhìn Cố Quân Nam, “Thanh bang?”

Đồng tử Cố Quân Nam co rút, không trả lời.

Nhưng Lăng Phi không ngại, chỉ phát ra một tiếng cười khinh miệt, chậm rãi tới gần Cố Quân Nam: “Tốt, đem đồ vật lấy ra, ta có thể suy xét chỉ chặt hai tay ngươi.”

“...” Cố Quân Nam vẫn trầm mặc, hai cánh môi nhấp thành đường thẳng, suy xét nên tấn công từ bên trái hay vòng qua bên phải bỏ chạy. Thời gian càng lâu đối với hắn càng bất lợi...

Lăng Phi như là biết được người kia đang nghĩ cái gì trong đầu, khóe miệng câu lên, lộ ra một mạt cười nghiền ngẫm, thân hình trong một khắc liền vọt tới trước mặt Cố Quân Nam, cánh tay cứng như sắt thép bắt lấy tay hắn.

Cố Quân Nam không hoài nghi thân thủ lợi hại của Lăng Phi, dù sao cũng là lão đại một bang phái, mặc dù tuổi còn nhỏ, chỉ bằng việc trên người lúc nào cũng xuất ra khí thế hung ác, thì không thể khinh thường.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Cố Quân Nam né tránh không kịp bị bắt lại hai tay, chân lập tức dùng lực đạp tới, sau đó xoay tròn buộc Lăng Phi phải buông ra, canh chuẩn ngay khoảnh khắc y tránh đi liền lao ra!

Kết quả Lăng Phi bị đá cũng chỉ lui về phía sau vài bước, không có gì trở ngại, còn càng thêm hưng phấn nói: “Lại đến!”

Động tĩnh nơi này càng lúc càng lớn, vốn dĩ thủ vệ đang tuần tra ở nơi khác, không lâu nữa sẽ chú ý tới đây! Thời gian càng kéo dài, người của Hán Đường bị Trình Quyền cùng Cố Trạch dẫn đi quay trở lại. Hắn sẽ càng nguy hiểm!

Cố Quân Nam nghĩ đến đây, động tác trên tay càng thêm ngoan tuyệt, có thể lộng chết lão đại bang phái đối địch, là chuyện tốt. Nhưng vấn đề Lăng Phi có thể ngồi lên vị trí này nhất định là người có vũ lực, Cố Quân Nam biết y cùng hắn chênh lệch, nhưng lại không biết chênh lệch ở đâu!

Mấy đại ca lợi hại khác, bên người luôn sẽ có mấy tiểu đệ bên cạnh, tùy thời bảo hộ chính mình an toàn, nhưng Lăng Phi thì không, Cố Quân Nam không hiểu bởi vì ở địa bàn của chính mình mới thả lỏng cảnh giác, hay bởi vì Lăng Phi quá tự phụ, hoặc là đối phương cường đại đến biến thái, tóm lại, hết thảy đều làm Cố Quân Nam trước nay luôn lưu vài đường sống, phải hạ sát tâm ngoan độc với y.

Vốn dĩ hắn không phải người tốt...

Không phải sao?

Lăng Phi bị đánh một quyền giữa mặt, khóe miệng tràn ra máu tươi, còn không thèm để ý lau đi, sau đó phát hiện nam nhân trước mắt càng ngày càng nghiêm túc, làm cho ý nghĩ tàn sát bừa bãi của chính mình cũng sôi trào! Kêu gào lên muốn đả đảo nam nhân cường hãn trước mắt, đánh bại hắn! Chinh phục hắn!

Ghế dựa bị ném trên mặt đất, vỡ thành hai nửa, đồ vật văn phòng đắt tiền đều rơi rụng đầy đất, chậu hoa tinh xảo vỡ nát thành từng mảnh!

Ban đầu Cố Quân Nam còn có thể cùng Lăng Phi không phân cao thấp, về sau phát hiện chính mình chống đỡ không được công kích mạnh mẽ, đổi công thành thủ, nhưng Lăng Phi tựa hồ còn chưa có dùng hết sức, cuối cùng một kích đem Cố Quân Nam đè trên mặt đất!

Đầu gối đặt trên bụng Cố Quân Nam, xương khủy tay chế trụ yết hầu hắn, tóc bị Lăng Phi nắm lấy kéo ngửa về phía sau...

Giống như phát hiện cái gì, Lăng Phi cũng không ngừng lại động tác, nhướng mày nhìn giữa cổ người nào đó có ấn ký thâm sắc, ái muội nói: “Dấu hôn trên cổ ngươi không giống như là nữ nhân cắn...”

Không phải dò hỏi, mà là khẳng định.

Cố Quân Nam không biết là bị ép cho nghẹt thở hay là tức giận mà mặt lập tức phiếm đỏ, tay nhanh chóng sờ đến con dao nhỏ bên hông, giơ lên chém tới!

Lăng Phi chỉ cảm thấy trước mắt ánh quang chợt lóe, buông ra Cố Quân Nam, lui lại, phản ứng rất nhanh! Trên mặt lại vẫn bị cắt một vết nhợt nhạt, phảng phất như là một đường máu...

Cố Quân Nam cũng nhân cơ hội đứng lên, sau đó ánh mắt lạnh thấu xương đảo qua thanh niên, đâm tới.

Lăng Phi căn bản không né, ngón tay thon dài quét qua máu trên miệng vết thương, vươn đầu lưỡi liếm, sau đó buồn cười nhìn nam nhân đang muốn dùng hết sức lực cho y một dao kia, chẳng hề để ý dùng tay trực tiếp nắm lưỡi dao! Lưỡi dao đâm vào da thịt làm y nhíu mày một chút, nháy mắt đoạt lấy, sau đó trở tay một cái đem dao hướng đôi mắt Cố Quân Nam đâm tới!

Máu tươi đều đã tẩm ướt toàn bộ con dao, vài giọt máu bắn lên khuôn mặt anh khí của Lăng Phi, làm cho y càng giống như Tu la tàn bạo bước ra từ địa ngục..

Trong chớp nhoáng, Cố Quân Nam cũng bắt lấy lưỡi dao, học động tác của Lăng Phi, cứ việc để tay bị vẽ ra một đạo vết thương lớn cũng chịu đựng, đem dao ném qua một bên.

Hai người bất tri bất giác đã đánh tới trước cửa, Cố Quân Nam nhìn đến điểm này, nắm lấy bồn hoa cạnh cửa quăng ngã, sau đó thừa dịp Lăng Phi né tránh nháy mắt dùng hết sức chạy ra ngoài...

“...” Sắc mặt Lăng Phi trầm xuống, lập tức đuổi theo, kết quả nam nhân kia đã biến mất, chỉ ở quanh đó lưu lại mấy giọt máu loang lổ...

Y không tin hắn chạy nhanh như vậy, nhất định là trốn đi rồi, không đợi Lăng Phi gọi người đi lên kiểm tra toàn diện, bên ngoài một chuỗi tiếng còi xe cảnh sát ngày càng gần, trực tiếp ngừng ở phía dưới tòa nhà, tiếp theo điện thoại vang lên, nói là cảnh sát nhận được điện thoại nói có người ở chỗ này trộm cướp, đến hỗ trợ bắt trộm...

Nào có trùng hợp như vậy?!

Cho dù có ném đồ đi, Lăng Phi cũng sẽ không để những thứ đồ vô năng đó bị tìm ra, huống chi lần này còn không biết là đồ vật gì, nếu không hợp pháp... Bị những người đó bắt được, liền phiền toái...

“Ngăn bọn họ lại, ta lập tức đi xuống.” Lăng Phi ngắt điện thoại, hướng đại sảnh lầu một đi xuống.

Kết quả mấy tên cảnh sát này nói chuyện không được, chính là muốn lục soát một lần mới chịu đi, Lăng Phi cười cười, nhìn những người đó lên lầu điều tra, sau đó dùng ánh mắt nói bảo an đuổi kịp, lại gọi cho thủ hạ, nói trắng ra là nhanh chóng rút về, không cần liều mạng đổ máu với Thanh bang, y xem như đã nhìn ra kế dụ địch của Thanh bang.

Sau đó Lăng Phi liên hệ cho cao tầng cảnh sát mà y quen biết, ngoài sáng trong tối nói có phải đối phương đem cảnh sát tới đây không.

Đối phương tỏ vẻ chính mình đối với việc này hoàn toàn không biết gì cả, vỗ ngực bảo đảm những cảnh sát đó lập tức sẽ rời đi!

Đích xác, vị cao tầng kia làm việc hiệu suất rất cao, không đến mười phút, lục tục có cảnh sát xám xịt đi ra ngoài...

Thẳng đến khi bảo an nói người đều đi hết, Lăng Phi mới yên lặng gật đầu, nhìn phương hướng những cảnh sát đó rời đi cảm thấy giống như có chỗ nào không đúng lắm...

Mà lúc này, Cố Quân Nam người đang mặc đồng phục cảnh sát, cúi đầu, đứng ở trong đám cảnh sát, nhìn một ít cảnh sát từng người bước lên xe, suy xét nên trực tiếp đào tẩu, hay là cũng lên xe...

Thẳng đến khi cảnh sát đứng bên ngoài ngày càng ít, hắn nhíu mày càng sâu, lúc này chạy đi quá dễ bị phát hiện, lên xe nếu như bị phát hiện cũng xong đời!

Đột nhiên một đôi tay đặt ở trên vai hắn, cả người Cố Quân Nam chấn động, kết quả người phía sau lại ở bên tai hắn nói một câu: “Nam thúc... Lên xe của ta đi.”

Này đã không thể nói là trùng hợp nữa, Cố Quân Nam đã không biết hình dung như thế nào chuyện hắn cùng Biện Thần tình cờ gặp mặt ở đây.

Cuối cùng Cố Quân Nam ngồi trên ghế phụ lái bị đưa đến cục cảnh sát, sau đó cùng Biện Thần thay đổi một chiếc xe hơi bình thường đi ra ngoài.

“Được rồi, dừng ở chỗ này đi” Cố Quân Nam không muốn quá làm phiền Biện Thần.

Biện Thần nghe hắn nói, đem xe ngừng ở một công viên có đài phun nước cách nhà Cố Quân Nam không xa.

“Cảm ơn.” Cố Quân Nam vẫn luôn cảm thấy Biện Thần là một hài tử không tồi, chính là không rõ Trình Quyền vì cái gì không thích Biện Thần, hắn vài lần cự tuyệt Biện Thần muốn mời hắn đi ra ngoài ăn cơm, hiện tại cảm giác có chút thực xin lỗi với Biện Thần.

“Không cần khách khí, lần trước Nam thúc không phải còn cứu ta ra sao... Còn có, Nam thúc mặc cảnh phục rất tuấn tú.” Biện Thần cười nhạt.

Cố Quân Nam lắc đầu, cũng không tính toán hỏi Biện Thần vì cái gì cũng ở chỗ đó, nói xong lời từ biệt liền xuống xe, tay hắn nếu không xử lý sẽ rất phiền toái. Biện Thần cũng không giữ lại hắn, chỉ nói lần sau gặp lại.

Đèn trước xe chiếu rọi vào đài phun nước làm hiện lên từng giọt kim quang lấp lánh, Cố Quân Nam đi tới, từng giọt nước bắn lên người hắn, liền phác họa ra thân hình thon dài gợi cảm, quần áo hơi mỏng dính trên người, vòng eo mềm dẻo làm Biện Thần có chút thất thần...

Nhận thấy xe Biện Thần còn chưa rời đi, Cố Quân Nam quay đầu lại hướng Biện Thần xua tay, cười cùng Biện Thần nói tạm biệt.

Kết quả chính trong nháy mắt này, khuôn mặt hắn chảy xuống một giọt nước, kia còn bị đèn xe rọi lên một tầng kim sắc mềm mại, gương mặt ôn nhu tươi cười, lập tức làm trái tim y co chặt, ấm áp như là bị trêu chọc.

Y cảm thấy chưa từng cảm thụ qua công kích bậc này... Tình cảnh này, hình ảnh như vậy –– giống như là gặp được phong cảnh đẹp nhất trên đời!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro