Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33

Edit by Náppu

#

Ngửi thấy Cố Quân Nam có cùng mùi dầu gội với mình, Trình Quyền nhịn không được xoa xoa, nghĩ hôm nay muốn tới nhà hắn, hắn hẳn là sẽ không từ chối đi...

Mấy lần trước quá mức thân cận, Cố Quân Nam không cho y tới, hôm nay nói cái gì cũng phải đem hắn đè ở dưới thân.

Thời gian còn sớm, hai người ấm áp ở hành lang không người nói chuyện một lát, đề tài liền dẫn tới nhiệm vụ hôm nay Trần Kim đưa cho Cố Quân Nam. Trình Quyền nói: “Nam thúc, đi tổng bộ Hán Đường cướp tài khoản, ngươi giao cho ta là được rồi.” Y không muốn để cho Cố Quân Nam đi vào tình huống y không thể khống chế.

“Không cần.” Cố Quân Nam nhàn nhạt nói, “Ta không muốn ngươi nghĩ ta vô dụng như vậy.”

“Ta không phải ý này!” Trình Quyền có chút  khẩn trương.

Cố Quân Nam buông ra tay đang ôm Trình Quyền cười nói: “Ta biết, ngươi không cần khẩn trương.”

Phàn Thập Ngũ còn ở dưới lầu chờ Cố Quân Nam, hắn thấy Trình Quyền không còn việc gì nữa, cũng không có hành động dư thừa, đi tới phía trước ấn nút thang máy, Trình Quyền ở phía sau không còn biểu tình phong phú như vừa rồi, chỉ nhìn bóng dáng hắn, đáy mắt ngày càng thêm thâm độc chiếm dục...

Vì thế Trình Quyền trước lúc cửa thang máy đóng lại, cũng lập tức đi vào, cùng Cố Quân Nam mặt đối mặt, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

Phàn Thập Ngũ bắt chéo chân, áo sơmi đều bị thịt trên bụng làm căng lên, ngồi trên sô pha bọc da thượng hạng ở đại sảnh lầu một, cùng mấy huynh đệ Thanh bang hồ nháo, như có như không nhìn thang máy, nương của cậu thật chậm a...

Đang nghĩ có hay không nên đi lên tìm người, cửa thang máy mở ra, đi ra là hai người cậu đang chờ.

“Thúc! Nơi này!” Phàn Thập Ngũ đứng lên, kéo kéo quần hướng mấy huynh đệ hẹn lần sau uống rượu rồi đi đến chỗ Cố Quân Nam cùng Trình Quyền, “Các ngươi thật là chậm! Ta thấy những người đó đều...” Rời đi đã lâu...

“Đều cái gì?” Phàn Thập Ngũ nói còn nói xong, Cố Quân Nam đã theo bản năng hỏi, kết quả Phàn Thập Ngũ mặt đỏ hồng không nhìn hắn, vì đã thấy tầm mắt của Trình Quyền đứng bên cạnh.

Cậu vốn dĩ biết rõ quan hệ của Cố Quân Nam với Trình Quyền, chính là nhìn đến cánh môi hắn ướt hồng, kia rõ ràng là bộ dáng mới bị người cắn qua, Phàn Thập Ngũ lại không dám nhìn.

Nói như thế nào, trong mắt Phàn Thập Ngũ, Cố Quân Nam cùng trưởng bối của cậu giống nhau, nhìn trưởng bối bị một người khác hôn ra bộ dáng mê người như vậy, Phàn Thập Ngũ cảm thấy chính mình không được a.

Cậu đã sớm ở trong Thanh bang nghe qua lời đồn về quan hệ không tầm thường của bọn họ, lúc đầu cậu cũng không thể nào tin được, bởi vì nam nhân cùng nam nhân có cái gì để làm? Chính là lúc đi theo Cố Quân Nam kiếm tình báo của Long Hổ Sẽ nhìn ra được, hai người kia thật sự có chút ái muội.

Chính xác mà nói, hành động của Trình Quyền đối với Nam thúc quá thân mật, mà Cố Quân Nam cũng không cự tuyệt, có một lần còn nhìn thấy Nam thúc hai tai đều đỏ... Người đạm nhiên như vậy nguyên lai cũng có biểu tình túng quẫn, trái tim Phàn Thập Ngũ lúc ấy tựa như bị cái gì kích thích một chút, đập thật nhanh rồi lại ẩn ẩn khó chịu...

Là Cố Quân Nam dẫn cậu vào nơi này, đặt chân vào thế giới hắc ám cường giả vi tôn, nhưng cậu cảm thấy thế giới này phi thường thích hợp, không có nhiều khuôn phép, người trong nhà cũng không biết cậu làm gì, còn tưởng đã tìm được công việc tốt, tiền lương rất cao.

Mỗi lần bị người khác chém một đao, bị đánh mặt mũi bầm dập, hoặc là nơi nào bị thương, cậu cũng theo thói quen thích đi tìm Cố Quân Nam, Nam thúc luôn là một cái tát chụp lên đầu cậu, mắng cậu thân thủ kém, nên giảm béo, còn nói muốn cậu đừng mỗi lần bị thương liền tìm hắn, phải đi bệnh viện. Chính là cậu trong lòng lại cao hứng không thôi, mỗi lần vẫn là đi tìm Cố Quân Nam, nhìn sườn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn, sau đó hắn vẫn là băng bó cho cậu.

Nhưng mà gần đây, chạy đến nhà tìm Cố Quân Nam, tìm hắn băng bó miệng vết thương, trở nên có chút khó khăn.

Bởi vì rất nhiều lần, người mở cửa đều là Trình Quyền, rõ ràng tuổi không kém hơn Trình Quyền, lại cho cậu một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, không được tự nhiên, cậu muốn lướt qua Trình Quyền, đi tìm Cố Quân Nam, cũng bị chặn lại, nói Nam thúc đang ngủ...

Cho dù không hiểu gì, Phàn Thập Ngũ cũng nhìn ra được, Trình Quyền không muốn cậu cùng Cố Quân Nam quá thân cận.

Chính là cậu nhớ rõ mình và Trình Quyền cùng một ngày biết đến Nam thúc, dựa vào cái gì Trình Quyền có thể, cậu lại không thể?

“Nhìn đường a!” Bỗng nhiên, đầu Phàn Thập Ngũ bị Cố Quân Nam chụp một cái, ngay sau đó trước mắt là một cây cột điện phóng đại lên! Phàn Béo hoảng sợ, sau đó đột nhiên lắc mình sang một bên, tránh đi chính mình cùng cột điện đâm đầu thân mật.

Phàn Thập Ngũ mặt trướng đến đỏ bừng, có chút mất mặt, lại vẫn da mặt dày nói: “Ngọa tào, Nam thúc, ta chính là cái mập mạp linh hoạt, không cần ngươi nhắc nhở!”

“Ân, ngươi linh hoạt!”

......

So sánh với Cố Quân Nam bên này không khí nhẹ nhàng, Cố Trạch bên kia có chút nặng nề.

Cố Trạch hiện tại vẫn là thủ hạ làm việc cho Trần Kim, giúp Trần Nghiên mở cửa, sau đó chính mình cũng lên xe, cảm thấy đã đủ khách khí, cũng không tìm đề tài nói chuyện, chỉ một mực trầm mặc, quanh thân phảng phất một tầng hắc khí, làm người khó có thể tiếp cận.

“Cố Trạch...” Trần Nghiên rụt rè nửa ngày, nhìn khuôn mặt trắng nõn tinh xảo của Cố Trạch, có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn quyết định chủ động đánh vỡ yên tĩnh, “Ta có thể kêu ngươi A Trạch không?”

Cố Trạch nửa ngày mới gật gật đầu.

“Kia A Trạch, ngươi có thể kêu ta tiểu Nghiên.” Trần Nghiên cười, lộ ra tám cái răng tiêu chuẩn, còn có má lúm đồng tiền nhợt nhạt, Cố Trạch vừa thấy liền nhíu mày, gương mặt tươi cười quá giả tạo, có chút quen thuộc, có chút giống hồ ly Trình Quyền kia.

Cố Trạch vừa nhìn liền cảm thấy chướng mắt, đáy mắt hiện lên một tia hàn quang.

Trần Nghiên còn tưởng rằng Cố Trạch là sợ hãi thân phận đại tiểu thư, mới không dám tùy ý nói chuyện, nhưng mà lạnh lùng không nói lời nào như vậy, cũng làm nàng càng ngày càng cảm thấy hứng thú.

“A Trạch, ngươi dẫn ta đi chỗ nào ăn cơm vậy?”

Thanh âm mềm mại của Trần Nghiên cùng diện mạo thật sự không hợp, quá không khoẻ, tay còn lặng lẽ hướng đến chỗ Cố Trạch di động một chút.

Cố Trạch lại đột nhiên ngẩn ra, cảnh tượng như vậy y giống như đã gặp qua ở đâu!

Như thế nào cũng không thể nghĩ ra được, sắc mặt Cố Trạch ngày càng kém, nhưng y bỗng nhiên nhớ ra đời trước Trần Kim chưa từng đem nữ nhi mang về cho mọi người gặp mặt, đầu lập tức ‘oanh’ một tiếng ầm ầm vang lên!

Cố Trạch đột nhiên bắt lấy bàn tay mảnh khảnh của Trần Nghiên, sức lực quá lớn, chọc đến Trần Nghiên hét lên một tiếng...

Là nàng ta!

Nữ nhân này đời trước là thuộc hạ Từ Cường đưa cho y! Y vẫn luôn không hiểu rõ được nữ nhân này, chỉ thấy được hai mặt, một mặt là khi Từ Cường đưa cho y, y đang cùng ca gọi điện thoại, y chỉ liếc mắt một cái, đã không kiên nhẫn đem người đuổi đi. Mặt thứ hai là khi y biết được chính mình bị nhiễm, sau đó muốn lợi dụng nữ nhân này.

Hiện tại hết thảy đều lộ ra cổ quái?!

Biểu tình lạnh nhạt ban đầu của Cố Trạch nháy mắt trở nên hung ác, gương mặt tuấn mỹ trầm xuống làm cho Trần Nghiên vừa muốn mở miệng hờn dỗi liền nuốt vào.

Chờ Cố Trạch buông ra Trần Nghiên, trên cổ tay nàng đều là một vòng vệt đỏ, nhưng trực giác lại nói nàng không nên có nửa điểm trách cứ, thậm chí vừa rồi còn có chút sợ hãi ánh mắt Cố Trạch. Vừa định khơi mào đề tài, hiện tại đành phải tiếp tục không khí yên lặng...

Chờ tới tiệm cơm Tây xa hoa nào đó, Cố Trạch cũng không ăn cái gì, trong lòng nghĩ tới bộ dáng ‘ái nhân’ của mình cùng nam nhân khác thân mật, chốc lát nghĩ lại những ngày thống khổ hắc ám nhất của đời trước.

Cuối cùng y kêu tài xế đưa Trần Nghiên trở về, chính mình lái xe trở về chung cư.

Mở ra máy tính, tìm kiếm một cái tên y đời trước cực độ chán ghét nghe thấy–– HIV.

Kết quả y phát hiện virus này tồn tại trong không khí không tới hai phút, trong nháy mắt hai mắt đều cay nồng! Một tay đem đồ vật lung tung trên bàn đều quét xuống đất.

Sự kiện đáng ngờ đời trước chậm rãi phá kén lộ ra!

Là một tiểu đệ bên người nói cho y biết AIDS là bệnh độc! Bác sĩ trong bệnh viện nói y sắp chết! Lúc ấy phản ứng đầu tiên là không muốn để cho người y yêu thương nhất biết chuyện này! Chỉ cần tưởng tượng người kia biểu tình khó chịu muốn khóc thì hô hấp chính mình đều đình chỉ!

Y quá lo lắng Cố Quân Nam sẽ biết, cho nên y cũng chưa từng nghĩ tới việc này là một âm mưu!!

Đời trước toàn thế giới đều lừa y!! Làm y mất đi tất cả! Bao gồm Cố Quân Nam!!

Quả nhiên toàn bộ thế giới đều con mẹ nó đáng chết! Vì đó mà đời trước y lâm vào bi kịch còn kéo theo tình yêu đời này chôn cùng!!

Cố Trạch một quyền đánh vào mặt bàn pha lê, nháy mắt đứt da, vết máu loang lổ uốn lượn theo khe nứt chảy ra... Cặp mắt xinh đẹp che kín tơ máu, lắng đọng một tầng hận ý đối với thế giới!!

Sau một lúc lâu, Cố Trạch cầm lấy ảnh chụp của Cố Quân Nam không có bị quét đi trên bàn, gợi lên một mạt cười điên cuồng, nhìn người trên ảnh chụp cười nhạt ôn nhuận, thân mật ôm chính mình: “Ca... Ngươi phải chờ ta, lần này ta sẽ không tin tưởng bất luận kẻ nào!”

“Ta sẽ bảo hộ ngươi thật tốt!!”

“Chúng ta sẽ hạnh phúc... Vĩnh viễn!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro