Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Tại nhà kho thể chất trường học, lần đầu tiên chơi 3P bị chịch ngất

Trong nhà kho, ánh sáng từ chiếc đèn treo leo lắt trên tường dội xuống tấm đệm nhảy, bầu không khí mơ màng khiến cho Lâm Ngạn Nhiên tưởng mình sắp không chống đỡ nổi mà ngủ quên mất. Sở Vĩnh Kỳ lúc này đè trên người cậu, giống như dã thú vào mùa giao phối không ngừng cày cấy, chẳng giống như gương mặt lạnh lùng kia, đối với việc giường chiếu, anh nhiệt tình như lửa khiến cậu vừa mới khai trai có chút ăn không vào. 

Sở Vĩnh Kỳ vừa lâu vừa dai khiến cho một người khác cũng có mặt ở đây bất mãn không thôi.

Quý Thuần Khanh không còn cách nào khác, nắm lấy cằm cậu, bắt lấy ánh mắt ướt đẫm mơ màng vì tình dục nọ hắn khẽ mỉm cười.

"Học trưởng ngoan, há miệng nhỏ ra nào." Giọng nói dịu dàng mang theo sự ngả ngớn của thiếu niên vang lên, như cơn gió nhẹ xoa dịu mọi căng thẳng. Ngón tay dài, lạnh lẽo nhưng ấm áp trong từng cử động, vuốt nhẹ lấy đôi môi đỏ mọng, khẽ tách nhẹ, không đợi cậu đồng ý đã đem cặc lên cắm vào.

Eo Quý Thuần Khanh từ tốn đẩy vào rút ra khoang miệng ấm nóng, hắn yêu thích không thôi, vỗ vỗ má Lâm Ngạn Nhiên. Không phải cậu chưa từng được người khẩu giao nhưng trong miệng người thầm thích đúng là một cảm giác mới lạ.

Bàn tay của học đệ Quý trước giờ chỉ dùng để viết giấy, đánh đàn cũng không yên phân chu du khắp người thiếu niên, sờ cho bằng hết. Ấy rồi hắn mò lên vùng ngực nơi hai hạt đậu đỏ khẽ đung đưa theo nhịp thở của người đẹp, vừa cắn, vừa mút đến khi sưng đỏ mới vừa lòng buông tha.

Lâm Ngạn Nhiên không thể nói, chỉ có thể nuốt cặc lớn, dùng ánh mắt xin tha với học đệ lại bị hắn ác ý đè ấn vùng bụng bị cặc lớn địt độn lên một khối, hệt như khối u có thể tự di chuyển, lúc thấp lúc cao.

Sở Vĩnh Kỳ im lặng quan sát sự việc. Anh hiểu rõ bản tính xấu xa của em họ, rõ ràng trông vô hại nhưng thực chất là một kẻ mưu mô xảo quyệt, chính hắn đã dẫn dắt anh lập lên âm mưu chiếm lấy Lâm Ngạn Nhiên. Chỉ cần không tổn thương em ấy, anh cũng sẽ nhắm mắt cho qua.

Bụng nhỏ bị đè ép cũng mang lại cho Sở Vĩnh Kỳ một cảm giác khó tả. Nhìn gương mặt không giấu nổi sự bàng hoàng của Lâm Ngạn Nhiên, ruột thịt phía bên trong đã bắt đầu không ngừng co rút làm cho cặc lớn được mút vô cùng sảng.

Sở Vĩnh Kỳ ngoài mặt lạnh te bên trong thích ý nắm lấy eo nhỏ, điên cuồng địt vào. Dưới sự va chạm mạnh mẽ của Sở Vĩnh Kỳ, cả người Lâm Ngạn Nhiên liên tục chuyển động về phía trước, như vậy Quý Thuần Khanh cũng chẳng cần động chân tay mà vẫn thu được lợi lớn. Thịt lớn bên trong cơ thể liền tục đâm tới điểm nhạy cảm mà trước giờ cậu mới chỉ bị khai phá vài lần, triệt để mất đi lý trí còn sót lại.

"Miệng học trưởng thật ngoan, địt thật sướng. Sớm biết vậy đã để Lâm Quân Nguyệt chiếm trọn nàng. Như vậy có thể đem học trưởng địt hỏng, địt tới nỗi không thể thiếu cặc lớn của bọn em càng không nói đến câu dẫn nam nhân bên ngoài, có đúng không?"

Lâm Ngạn Nhiên bị tình dục giày vò nào còn nghe ra chữ nào, nếu cậu biết được chị họ húp bạn gái rồi bài mưu tính kế đem cậu hiến cho hai tên ác ma này thì chắc chắn sẽ hộc máu bỏ mình. Thật may là cậu vẫn đang tiếp tục chìm đắm vào màn tình dục đầy hương diễm nên không hề nghe được chữ nào, mà nếu có nghe cũng chẳng còn thời gian để đau lòng.

Lâm Ngạn Nhiên phía sau liên tục bị đỉnh vào điểm mẫn cảm bên trong cơ thể, miệng trên bị côn thịt chặn lại, nếu không những tiếng rên rỉ vụn vặt kia sẽ càng đặc sắc hơn nữa.

Thao thúc vài trăm hạ, Sở Vĩnh Kỳ hừ nhẹ, dập mạnh lần cuối rồi bắn thẳng vào bên trong Lâm Ngạn Nhiên, từng dòng tinh dịch nóng bỏng phun trào trong cơ thể cậu, mông Lâm Ngạn Nhiên lại siết chặt như vẫn còn thèm khát. Sở Vĩnh Kỳ vỗ lên mông cậu lại nhấp nhấp cho số dịch thể màu trắng đục chắc chắn được đưa sâu vào bên trong cơ thể. 

Cũng cùng lúc đó, Quý Thuần Khanh đến giới hạn, lỗ tiểu trên quy đầu mở lớn phun ra tinh dịch, Lâm Ngạn Nhiên không phòng bị trở thành túi xả tinh độc quyền của Quý Thuần Khanh, bị hắn ép buộc mà nuốt hết.

Mắt thấy Lâm Ngạn Nhiên thực sự đã nuốt gần hết Quý Thuần Khanh mới rút ra, vỗ nhẹ lên gương mặt đang đỏ bừng vì ho. Vẫn còn một chút tinh dịch không thể nuốt hết vương vãi xuống khoé miệng, "Học trưởng, đến phiên tôi rồi chứ?" Quý Thuần Khanh đem tinh dịch bắn trên mặt cậu nhét vào trong miệng cậu, mà Lâm Ngạn Nhiên chỉ có thể trơ mắt tiếp nhận, hành động xấu xa như vậy mà ngữ khí như tràn ngập ủy khuất. Tuy miệng cũng rất tốt nhưng hắn vẫn thích được ngâm trong động nhỏ đầy mê hoặc kia hơn.

Sở Vĩnh Kỳ địt chưa đã thèm cũng không muốn rút ra vậy bèn đề nghị cùng nhau tới. Là một học đệ rất biết nghe lời, Quý Thuần Khanh đem Lâm Ngạn Nhiên dựng ngồi dậy, ép cậu đè dựa vào người Sở Vĩnh Kỳ. Hành động lưu loát như vậy khiến cho Lâm Ngạn Nhiên bị dọa sợ, động nhỏ hun hút mút lấy côn thịt vẫn còn lưu lại bên trong.

Sở Vĩnh Kỳ đột ngột bị kẹp chặt có chút đau đớn liền khuyên hắn từ từ mà tiến.

Quý Thuần Khanh tinh nghịch cười lên, một tay vịn vai cậu một tay mò xuống nơi giao hợp khăng khít kia bồi vào một ngón tay. Nhờ số dịch thể Sở Vĩnh Kỳ vừa bắn nên khá dễ di chuyển ngón tay, tiếp tục đưa thêm một ngón tay vào dò xét. Lâm Ngạn Nhiên ăn đau, khẽ vặn vẹo thắt lưng tỏ ý không thoải mái nhưng bị Sở Vĩnh Kỳ giữ chặt không cho động.

"Mau lên!" Tình dục dâng cao ăn mòn lý trí cộng thêm việc bị ngón tay học đệ cùng nhét chung động nhỏ nhè nhẹ xoa bóp khiến ngữ khí Sở Vĩnh Kỳ có chút nóng nảy chưa từng có, hắn hối thúc Quý Thuần Khanh mau mau cắm vào.

Cảm thấy đã đủ, Sở Vĩnh Kỳ nằm xuống đem phía dưới Lâm Ngạn Nhiên giương lên cao, cổ chân bị Quý Thuần Khanh bắt gác lên vai, Quý học đệ không nói hai lời liền đâm thẳng vào.

"Aaa...đau quá...đau quá...Quý học đệ đừng cắm vào nữa...a..."

Cơn đau khác thường khiến Lâm Ngạn Nhiên gào lên thất thanh, tiếng cầu xin đáng thương cũng không làm bọn hắn nghĩ lại. Chuyện một cự vật cũng đủ cậu vô pháp tiếp nhận, bây giờ lại thêm một cái tương tự, thà rằng giết cậu đi còn sướng hơn.

"Học trưởng, đừng siết chặt quá." Quý Thuần Khanh khó khăn đâm vào, cứ nghĩ đã ổn thỏa nhưng không ngờ Lâm Ngạn Nhiên bị kinh hãi mà siết chặt như vậy, Sở Vĩnh Kỳ vốn ở bên trong cũng chịu đau không kém, anh dùng bàn tay xoa nhẹ những điểm mẫn cảm vừa tìm được trên người Lâm Ngạn Nhiên nhằm giúp cậu thả lỏng thân thể.

Không phụ lòng hắn, quả nhiên sau một lúc liền có tác dụng, Lâm Ngạn Nhiên bắt đầu thả lỏng dần, Quý Thuần Khanh cũng thuận thế đem cặc chiếm đóng hoàn hảo, thở phào nhẹ nhõm, hắn bắt đầu chuyển động hông với biên độ nhẹ.

Một bên là học trưởng cậu ngưỡng mộ, một bên là học đệ cậu quý mến cứ thế luân phiên rút ra đâm vào khiến Lâm Ngạn Nhiên ngoài rên rỉ cũng chỉ là rên rỉ. Lỗ thịt lần đầu tiên thu một lần hai cự vật to lớn có chút không tiêu nhưng lâu dần khoái cảm dâng lên đánh át cái đau đớn nhỏ lẻ, Lâm Ngạn Nhiên trải nghiệm cảm giác bị cưỡng ép lấp đầy cũng sinh ra sung sướng không nói lên lời.

"Học trưởng, học đệ mau nhanh chút nha...thật thoải mái...nha..." Lâm Ngạn Nhiên sướng rên lên, miệng nói ra những từ ngữ dâm đãng khiến hai nam nhân càng thêm đâm rút nhiệt tình.

Như có sự thầm ăn ý, hai nam nhân sau đó luân phiên chịch cậu, người này rút ra người kia lại vào làm cho cậu bị khoái cảm đánh tới tấp không lúc nào được nghỉ ngơi. Thẳng đến khi Lâm Ngạn Nhiên chỉ còn có thể bắn ra nước tiểu mới dừng lại.

Tinh dịch nhễu nhão cùng cơ thể tràn ngập dấu hôn. Động nhỏ cũng vì sử dụng quá độ mà không thể khép vào liền được, mặc sức cho tinh dịch trắng đục chảy xuôi theo bắp đùi đầy hôn ngân bên trong. Mà Lâm Ngạn Nhiên đã ngất từ bao giờ.

Sở Vĩnh Kỳ cùng Quý Thuần Khanh sửa soạn lại quần áo mình một hồi rồi cùng nhau mặc cho cậu. Động tác dịu dàng nâng niu mà chính bọn hắn cũng không thể tưởng tượng nổi. Một người tính cách lạnh như băng, một người thì ấm nóng như mặt trời lại có thể cùng hợp tác với nhau chiếm lấy người mà bọn hắn cùng yêu.

Cả hai ăn ý không nói ra, Sở Vĩnh Kỳ ôm Lâm Ngạn Nhiên tới phòng tắm trong trường tẩy rửa một lần, còn Quý Thuần Khanh bận rộn dọn dẹp "chiến tích".

Cho tới khi Lâm Ngạn Nhiên tỉnh lại liền thấy Sở Vĩnh Kỳ cùng Quý Thuần Khanh đang ôm hắn. Chẳng qua địa điểm không phải ở trong nhà kho trường học mà ở nhà Sở Vĩnh Kỳ.

Cả người bị ôm chặt cứng không thể động đậy, Lâm Ngạn Nhiên thấy họ ngủ say muốn gọi rồi lại thôi.

Kì thực Sở Vĩnh Kỳ cùng Quý Thuần Khanh không có ngủ, chỉ là nằm yên tĩnh ôm cậu cho tới khi cậu thức dậy, muốn thoát ra liền giả vờ ngủ, rồi tới khi cậu mềm lòng không nỡ gọi bọn hắn dậy, muốn cho bọn hắn ngủ thêm chút nữa, trong tâm không khỏi cảm thấy ấm áp. Lâm Ngạn Nhiên luôn luôn như vậy, lo lắng, quan tâm cho người khác.

Bởi vì đến cả Kiều Tố Như cùng Lâm Quân Nguyệt cũng không nỡ công bố comeout với cậu, chỉ tại Lâm Ngạn Nhiên là một đứa ngốc tốt bụng. Nếu bị đem đi bán, có lẽ cậu vẫn sẽ vui vẻ giúp người ta đếm tiền nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro