Chương 1: 'Báo động đỏ', vạn sự khởi đầu.
Câu chuyện bắt đầu vào thời khắc nàng đón người cha yêu quý trở về sau khi ông ta bắt cóc một thiếu niên.
"Cha, nó ..." – nàng nói – "Trông có vẻ khác những đồ chơi cha từng mang về trước đây."
"Thứ này, con của một thằng khốn kiêu ngạo," – ông ta trả lời với vẻ bất cứ từ ngữ nào dùng để nói về 'con người' đều không phải thứ dùng để mô tả chính xác dành cho cậu trai nọ. Như thể trong mắt ông ta, tên tù nhân so với loại sinh vật hạ đẳng, chẳng khác là bao.
"Ta mang nó về ... để dạy dỗ lại."
Từ cái nhìn đầu tiên, nàng đã nhận ra anh. Vẻ ngoài với vầng hào quang bức người vốn nên thuộc về nhân vật chính của thế giới này.
"Con chơi đùa với nó được không?" – nàng hỏi – "Con sẽ dạy dỗ thật tốt."
"Con nữa, con cũng muốn!" – hai giọng nói khác đồng thanh gào lên.
Hai đứa em của nàng, những đứa con thừa hưởng tính cách tàn bạo từ người cha ấy, đã xuất hiện. Chúng cười nhăn nhở nhìn kẻ mới đến, chẳng khác nào lũ chim non hau háu con mồi trước mắt.
"Giữ nó trong hầm ngục cho tới khi học đủ phép tắc." – lão nói.
Theo lệnh ông ta, lính canh lập tức túm tóc thiếu niên.
Tù nhân lảo đảo lùi lại. Anh bị bịt miệng, hai tay bị trói bởi loại xích khóa dùng cho ma thú, ấy vậy mà thần thái ngạo nghễ khiến khó ai có thể tin được thân thể ấy đang bê bết màu đỏ máu. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào gia đình nàng một cách hung tợn, chỉ biến mất khi bóng hình đó bị lôi ra khỏi phòng.
Vẻ thách thức trong đôi mắt ấy khiến nàng rùng mình.
"Ô, đồ chơi này chắc chơi vui lắm." – một trong hai đứa em của nàng hào hứng.
"Tao muốn nhanh được chơi với thứ đó." – đứa còn lại lên tiếng.
Bỏ ngoài tai sự ồn ào, nàng trầm mặc, người này, nàng biết anh.
Cassis Pedellian, anh trai duy nhất mà nữ chính của quyển tiểu thuyết này vô cùng yêu quý.
Trong lúc lũ em nàng huyên thuyên đầy hứng thú về tù nhân nọ, lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất hiện lên trong lòng nàng.
... Quào ... Chết tiệt thật.
Người cha 'đáng kính' của nàng đã tự tay đào mồ cho tất cả rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro