
Phần Mở Đầu: Trực Thăng Đã Thất Thủ
-Văn bản này chứa nhiều cảnh bạo lực. Đây là một tác phẩm hư cấu và không nhằm mục đích chỉ trích bất kỳ khu vực hoặc tôn giáo nào. Câu chuyện dựa trên các địa điểm tại Hàn Quốc, nhưng không phải tất cả đều có thật.
***
Tháng 9, 2024, Yongin, tỉnh Gyeonggi, Hàn Quốc
Một chiếc trực thăng màu đen bay qua thành phố yên tĩnh. Cánh quạt cắt xuyên màn đêm khuya, quay cuồng dữ dội. Sau một chuyến bay dài, trực thăng bị phủ một lớp bụi mờ dày đặc.
Giữa bầu trời ồn ào nhưng tĩnh lặng, một tín hiệu vô tuyến khẩn cấp được gửi Bộ Chỉ Huy.
"Đây là 'Black Hawk – Hắc Diều Hâu' , đây là Black Hawk; Bộ Chỉ Huy, xin hãy trả lời."
-"Đây là Bộ Chỉ Huy. Chúng tôi nghe rõ ạ."
"Có một người bị thương. Vết thương xuyên ngực. Ít nhất năm, không, mười vết thương. Yêu cầu đội y tế sẵn sàng; trực thăng sẽ hạ cánh trong vòng mười tám phút, mười tám phút nữa."
- "Xác nhận. Chúng tôi sẽ cử nhân viên y tế đến điểm hạ cánh. Đó có phải là vết thương do súng bắn không ạ?"
"Không."
-"Vậy đó là loại chấn thương gì?"
"Có quá nhiều máu để xác định được. Trông như cậu ấy đã bị đâm bởi một vật gì đó sắc nhọn và rất sâu. Phổi cũng có vẻ đã bị tổn thương rồi. Cậu ấy đang ho ra rất nhiều máu. Trung sĩ Park, hãy cố lên! Ức... Nạn nhân đang lên cơn co giật. Có vẻ như bị sốc do mất máu quá nhiều. Này! Giữ chặt cậu ấy lại đi!"
-"Đó có phải là vết thương do dao không ạ?"
"Không. Trông nó giống như... giống như cậu ấy bị cắn bởi một con chó hoang hoặc một con hổ gì đó."
-"Xác định danh tính người bị thương. Chúng tôi sẽ chuẩn bị máu."
"Người bị thương là trung sĩ Park Ho Jin, số quân nhân là 13... Ức... trung sĩ Park, cậu đang tỉnh à? Cậu có sao không?"
"Trung sĩ Park, cậu không được cử động. Lúc này cậu đang bị mất quá nhiều máu... Trung sĩ Park?"
"Krrréééék...!"
"Có chuyện, có chuyện gì vậy! Trung sĩ Park, cậu bị làm sao vậy!"
"Ááááá! Trung sĩ đang cắn tay tôi, áááá! Tay tôi! Tay của tôi!"
Rộp, rắc, rắc.
"Cậu đang làm cái quái gì vậy, trung sĩ Park? Cậu bị điên rồi sao?"
"Tay tôi đau quá! Ááááá!"
"Cậu ta bị làm sao vậy? Bắn đi! Bắn cậu ta đi!"
"Cái gì? Anh định bắn ai-"
Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch tạch!
-"Black Hawk, Black Hawk, tình hình như thế nào rồi? Các anh vừa nổ súng trên không phận của Hàn Quốc sao?"
"Không, trung sĩ Park chỉ..."
"Cậu ta chết rồi à?"
"Tay tôi! Mẹ nó, tay của tôi mất rồi!"
"Làm ơn hãy cầm máu lại đi!"
"Cái quái gì vậy, chết tiệt? Miệng cậu ta có thể mở rộng đến mức nào chứ?"
"Kiểm tra xem trung sĩ Park đã chết chưa."
"Không có mạch, không có phản ứng đồng tử. Cậu ta đã chết rồi."
-"Black Hawk. Black Hawk. Báo cáo tình hình đi ạ."
"Trung sĩ Park đột nhiên đứng dậy và cắn đứt tay của trung sĩ Shin."
-"...Anh vừa nói gì?"
"Cánh tay phải đã bị cắn đứt hoàn toàn, và trung sĩ Park... đã ăn nó."
-"...Black Hawk. Bộ Chỉ Huy khó mà tin được báo cáo này."
"Aishh... chết tiệt. Tôi cũng không thể tin được đây này. Miệng của trung sĩ Park mở rộng một cách kỳ dị! Cậu ta nuốt trọn cánh tay của trung sĩ Shin đến tận khuỷu tay chỉ trong một phát cắn! Răng của cậu ta trông như răng quái vật vậy..."
"Krréééék..."
"Trung úy! Trung sĩ Park lại đứng dậy nữa rồi!"
"Ááááá, mẹ kiếp, cậu ta vẫn chưa chết. Này, bắn đi! Bắn nữa đi!"
Tạch tạch tạch! Tạch tạch tạch!
"Sao cậu ta lại không chết vậy chứ!"
"Cậu ta vẫn không chết!"
"Chúng ta phải làm gì đây? Ááááá! Tại sao cậu lại làm vậy chứ, trung sĩ Park? Ắccc! Chân tôi! Chân tôi!"
"Bắn nát đầu cậu ta đi!"
"Trực thăng đang rung lắc, rất khó để ngắm bắn. Nếu trượt, thì chúng ta sẽ bắn trúng binh sĩ khác!"
"Mẹ nó, cứ bắn đi!"
"Xin hãy, cứu tôi! Cứu tôi! Cứu t– Ức..."
"Trung sĩ Park đang lao tới chỗ phi công kìa!"
"Phi công! Phi công đang gặp nguy hiểm!"
Rắc, soạt...
"Cổ của phi công đã bị cắn đứt! Phi công đã chết rồi; chúng ta phải rời khỏi đây ngay!"
"Bộ Chỉ Huy, yêu cầu hỗ trợ, yêu cầu hỗ trợ từ bộ chỉ huy... Ááááá!"
-"Black Hawk, Black Hawk. Hạ cánh ngay lập tức. Black Hawk, hạ cánh ngay lập tức."
"Ưh..."
"Ức..."
-"Black Hawk. Trả lời đi."
"..."
-"Black Hawk!"
Tín hiệu radio không có hồi đáp đã rơi xuống mặt đất.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro