Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 0

Lời mở đầu

———

Mọi thứ đều hoàn hảo.

Bao gồm cả căn hộ bán hầm nhỏ xíu, không lớn hơn phòng tắm trong căn nhà mà tôi từng sống. Ngay cả việc tôi phải bắt đầu một công việc bán thời gian ngay vào tuần tới để trang trải chi phí sinh hoạt cũng rất tuyệt. Tôi đã rời khỏi ngôi nhà như địa ngục đó và cuối cùng cũng được tự do. Chỉ thế thôi cũng đủ làm tôi hạnh phúc rồi. Nhưng sau đó...

"Ta tưởng đã bảo cô làm cho bản thân vô hình cơ mà." Người đàn ông nói. Anh ta nhìn tôi như thể tôi là một con gián mà anh ta đã tìm thấy bên dưới gầm giường. "Cô đã hành động như một kẻ mất trí trong lễ mừng sự trở về của Thái tử?"

Tôi đã quen với vẻ căm thù của anh ta – như thể anh ta muốn đạp lên sự tồn tại của tôi ngay. Tôi đã gặp rất nhiều ánh mắt như vậy trong ngôi nhà đó, nhưng đó không phải điều tôi đã quen.

"Cô đã nghĩ cái quái gì vậy?"

Tôi thấy cái nhìn xuyên thấu của anh ta thật đáng ngại, và môi tôi tự nhiên run lên. Đúng lúc đó, một hình chữ nhật màu trắng – giống một cửa sổ trên hệ thống máy tính? – xuất hiện trong tầm nhìn của tôi. Cửa sổ chứa đầy văn bản.

1. Sao mà tôi biết được?

2. Tôi chẳng suy nghĩ gì cả.

3. (Với giọng điệu lấy lòng) Ừm... Việc đó...

Cái quỷ gì đây? Tôi mở miệng, định nói điều vừa nảy ra trong đầu, nhưng cổ họng tôi như bị nghẹn, không thể phát ra âm thanh nào. Tôi đứng đó, không nói nên lời khi người đàn ông mắt xanh đe doạ tôi.

"Tốt hơn là cô nên nói đi."Anh ta nói. Trông anh ta có vẻ sẵn sàng giết tôi chỉ với một hành động khiêu khích nhỏ nhất. Tôi sẽ chết nếu không nhanh nói gì đó, nên theo bản năng, tôi đã chọn phương án thứ ba.

"Ừm... Việc đó..."

Những lời phát ra từ miệng tôi giống hệt với lựa chọn mà tôi đã thực hiện trong cửa sổ hình chữ nhật.

Hả? Cái quái gì? Miệng tôi há hốc. Tôi không thể tin chuyện đang xảy ra. Thực tế, tôi còn chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nữa là.Tôi mở mắt và thấy mình đang nằm ngửa ở một nơi xa lạ. Những người đàn ông có vẻ ngoài nham hiểm đột nhiên xuất hiện phía trên tôi, với vẻ cau có.Đầu tôi vẫn còn choáng váng, hình như tôi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.

"Ừm? Tiếp đi?" Bị ép bởi người đàn ông đứng gần nhất, gương mặt nhăn nhó đầy đe doạ. Câu trả lời của tôi không làm anh ta hài lòng.

Nhiều văn bản khác xuất hiện trong cửa sổ nổi trong tầm nhìn của tôi.

1. Tôi xin lỗi. Tôi sẽ cẩn thận hơn.

2. Ả hầu ngu ngốc đã phạm sai lầm.

3. Những kẻ hạ đẳng đó đã hắt hủi tôi! Con gái duy nhất của nhà Eckhart!

Tôi không có thời gian để suy nghĩ chính xác chuyện gì đang diễn ra.Tôi rụt rè nhìn người đàn ông đó, nhanh chóng đưa ra lựa chọn của mình. Quan trọng là phải duy trì cuộc trò chuyện trong tình hình này, ngay cả khi tôi không thực sự biết nó nói về cái gì. Tôi đã học được bài học đó từ kinh nghiệm.

"Tôi xin lỗi–" Tôi bắt đầu nói, sau khi chọn phương án đầu tiên.

"Nếu xin lỗi giải quyết được mọi chuyện thì ngay từ đầu, chúng ta đã không có cuộc nói chuyện này." Người đàn ông cắt ngang lời tôi. Có lẽ lựa chọn của tôi không thực sự quan trọng. Giọng điệu cay nghiệt của anh ta khiến bụng tôi quặn thắt. Tôi nao núng.

"Penelope Eckhart." Anh ta lạnh lùng nói.

Penelope Eckhart?

"Cô bị cấm sử dụng cái tên Eckhart trong thời gian tới."

Tôi đã thuộc lòng cái tên và lời thoại đó. Đầu tôi ngẩng lên và tôi đã nhìn rõ hơn người đàn ông đó. Trước đấy tôi không thể quan sát kỹ anh ta, tôi cũng rất bối rối. Anh ta đứng cách giường một khoảng. Anh ta không phải một phần của ngôi nhà đó, mà thay vào đấy, là một người nước ngoài mà tôi chưa bao giờ gặp.

Đôi mắt của anh ta xanh như biển, mái tóc đen như đá vỏ chai. Và phía trên đầu anh ta là một thanh dài, mảnh, gợi nhớ đến ký hiệu báo phần trăm pin trên điện thoại. Ngoài ra, còn có dòng chữ được tạo thành từ những chữ cái màu trắng lung linh.

Độ... hảo cảm? Trừ khi mắt tôi bị gì, dòng chữ trên đầu anh ta ghi, 'Độ Hảo Cảm'.

"Cô sẽ không được tham dự vũ hội, cũng như rời khỏi phòng. Trong khoảng thời gian này, hãy xem xét bản thân đã làm gì sai và sau này sẽ hành động như thế nào..."

"..."

"Cô đang nhìn cái gì?" Người đàn ông nói, vẻ cau có xuất hiện trên gương mặt vô cảm.

Tôi cứ nhìn chằm chằm vào vị trí trên đầu anh ta, quá mất tập trung để đáp lại.

[ Độ Hảo Cảm 0% ]

Không thể nào... Tôi lắc đầu, gần như không nhận ra điều đó. Điều này thật phi lý. Không thể là sự thật được.

"Vậy ra người ta nói cô điên rồi, quả không sai." Người đàn ông với ánh mắt khinh thường khi chú ý đến phản ứng kỳ lạ của tôi. Anh ta quay đi và bước về phía cửa với những bước chân vội vã, như muốn thoát khỏi đây càng nhanh càng tốt. Dòng chữ '[ Độ Hảo Cảm 0% ]' ngày càng nhỏ đi.

Mình đã làm gì sai? Tôi ngơ ngác, nhìn người đàn ông đó. Nghe thấy ai đó chế giễu, tôi quay đầu và thấy người lạ khác – một người đàn ông tóc hồng – đang đứng trong bóng tối cạnh cửa, khoanh tay. Anh ta có đôi mắt xanh giống người đàn ông vừa lời đi, nhưng lại chứa đựng sự chế nhạo công khai.

[ Độ Hảo Cảm –10% ]

Dòng chữ màu trắng cũng phát sáng trên đầu người đàn ông này. Và độ hảo cảm âm luôn.

"Con đi*m ngu ngốc. Như vậy mới xứng với mày." Người đàn ông nói, lời lẽ thô tục che khuất gương mặt đẹp của anh ta. Anh ta cũng quay người rời đi, để lại cánh cửa đóng sầm sau lưng.

Bây giờ chỉ còn tôi trong phòng. Tôi ngồi đó một lúc, sững sờ. Tôi không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra. Sau hàng giờ suy ngẫm, tôi nhận ra cả hai người đàn ông đều có vẻ quen quen mặc dù tôi chưa bao giờ gặp họ.

"Đùa à..." Tôi lẩm bẩm. Rõ ràng, tôi có thể nói khi ở một mình, bàn tay vô hình bóp lấy cổ tôi đã biến mất, nhưng tôi gần như không nhận ra. Tôi không thể tin chuyện đang diễn ra, nó thật vô lý. "Không thể là thật được."

Không đời nào có chuyện trò chơi mà tôi đã chơi ngay trước khi ngủ giờ lại trở thành hiện thực của tôi – và với tôi, là một trong những nhân vật, không hơn không kém.

"Chắc mình đang mơ ha."

Đây là câu trả lời thích hợp nhất. Nhưng có vẻ như việc kéo tóc hay véo má đều không thể đánh thức tôi.

"K-Không... không, không, không! Chuyện này không thể xảy ra được!"

Penelope Eckhart là nhân vật phản diện trong trò chơi mô phỏng hẹn hò mới nhất và hấp dẫn nhất. Cô ấy cũng là nhân vật chính của phiên bản 'Chế Độ Khó'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro