Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Những Sai Lầm Không Ai Nhìn Thấy

Trans: Chảy
Beta: Bem

◇◇◇◇◇

"Ngẩng đầu lên."

Giọng nói trầm thấp của anh ấy nghe thật ngọt ngào.

Không, trời đang rất lạnh.

Nhưng với tôi, tôi chỉ nghe thấy sự dịu dàng và ngọt ngào.

Vì dù bao nhiêu thời gian trôi qua, màu bạc này vẫn thuộc về anh.

Cố nén những giọt nước mắt đang muốn rơi, tôi từ từ ngẩng đầu lên.

Trong ký ức của tôi, đôi mắt hồng ngọc của anh ấy chưa bao giờ phai nhạt.

Nhưng, giờ đây đã có thêm một thứ ánh sáng rực rỡ và lấp lánh chứa đựng trong đôi mắt ấy.

Tôi luôn nghĩ rằng đôi mắt hồng của anh ấy tỏa sáng đẹp đẽ như viên ngọc huyền thoại được hái từ những cánh hoa vậy.

Nhưng gặp lại anh sau 10 năm trôi qua, đôi mắt anh không còn là đôi mắt vô hồn kia nữa.

Và... đôi mắt của anh đang nhìn chằm chằm vào tôi cũng không còn tỏa sáng như trước nữa, dù cho đôi mắt xưa không thấy được tôi.

Thật là buồn nhỉ...

Nhìn thấy anh ấy như vậy lòng tôi đau nhói vô cùng.

Tôi cảm thấy một làn sóng nước mắt khác lại hình thành nhưng tôi vẫn phải cố gắng kìm nén.

Tôi không muốn có một cuộc hội ngộ với chồng của mình với khuôn mặt chán nản và đầy nước mắt.

Dùng hết sức mình, tôi nở một nụ cười bằng cách nhếch khóe môi lên.

Và cũng giống như những gì tôi đã luyện tập trước, tôi từ từ di chuyển ngón tay của mình.

Ban đầu, đây là điều tôi muốn làm khi nắm tay Hadel nhưng vì điều đó không thực tế vào lúc này, nên tôi bắt đầu gõ các ngón tay vào mu bàn tay kia của chính mình.

Đầu tiên, chạm hai lần bằng ngón trỏ.

/Hôm nay,/

Tiếp theo, chạm bằng ngón út.

/anh đã/

Cuối cùng, gõ ba lần bằng ngón tay cái.

/ngủ ngon chứ?/

Có một đoạn thời gian, Hadel thường xuyên bị mất ngủ vì gặp ác mộng.

Đó là lý do tại sao tôi thỉnh thoảng đọc cho anh ấy nghe những câu chuyện cổ tích.

Nhưng tôi không thể làm điều đó khi tôi bị đau họng sau khi bị cảm nặng.

Đó là lý do tại sao tôi tạo ra tín hiệu này để có thể hỏi Hadel đã ngủ như thế nào và liệu anh ấy có gặp ác mộng trong đêm đó hay không.

Tôi đã nghĩ về những gì tôi nên nói với anh ấy trước.

Khi chúng tôi còn nhỏ, có rất nhiều điều chúng tôi nói với nhau bằng cách sử dụng các tín hiệu mà cả hai tự tạo ra bằng tay của mình.

Vì vậy, tôi đã quyết định hỏi điều mà tôi lo lắng nhất.

/Anh có ngủ ngon khi em không có ở đây không?/

Nhìn thấy những tín hiệu từ ngón tay tôi, đôi mắt của Hadel mở to như thể chúng sẽ rớt ra bất cứ lúc nào.
Trans và Beta bởi nhà Charyy bận chạy deadline novel

Đôi môi của anh ấy hơi hé mở, có vẻ như anh ấy đã rất ngạc nhiên.

Chậm rãi chớp mắt, tôi nhìn thẳng vào Hadel.

Khi tôi gặp anh ấy lần cuối cùng cách đây 10 năm, anh ấy vẫn có sức hấp dẫn đầy nam tính khi còn là một thiếu niên.

Giờ đây, anh đã là một người trưởng thành.

Một gương mặt và tôi đã bỏ lỡ rất lâu và khao khát rất nhiều.

Khi tôi tự hỏi liệu người trước mặt tôi có thực sự là Hadel hay không, tôi cảm thấy nước mắt mình lại trào ra.

"V-vậy thì chúng ta bắt đầu nghi lễ đi thôi."

Lời thông báo của Chamberlain đưa tôi và Hadel trở lại thực tại.

Vì bất ngờ, tôi gục đầu xuống, giấu đi những giọt nước mắt...

Dừng lại một lúc, Hadel hạ chiếc vương miện nặng nề xuống đầu tôi và sức nặng của chiếc vương miện khiến đầu tôi hơi cúi xuống.

Có cảm giác như tôi có thể cảm nhận được những ngón tay đang run rẩy của Hadel qua vương miện nhưng tôi không thể nhìn thấy biểu cảm của anh ấy.

***

Cùng với Cung điện xa hoa, tôi đã nhận được danh hiệu "Hoa huệ bạc".

Có vẻ như nó bị ảnh hưởng nhiều vì mái tóc bạch kim của tôi.

"Thưa bà Chunet. Ta đã nói là chúng ta sẽ gặp lại nhau, đúng chứ?" (B: Vì chị đã phong hậu nên đổi xưng hô thành ta nha ^^)

Dù sao thì cuối cùng tôi cũng sẽ thực sự là hoàng hậu của hoàng đế mà thôi.

Mặc dù tôi không nhận được danh hiệu quý tộc gì nhưng đó là quy tắc bất thành văn rằng nếu hoàng hậu nhận được danh hiệu từ chính hoàng đế sẽ được coi là một cấp bậc lớn hơn một tước vị thông thường và chỉ nhỏ hơn một công tước mà thôi.

Đó là lý do tại sao tôi có thể nói thân mật với nữ bá tước, bà Chunet.

"Chúc mừng cô."

Và bà Chunet cũng rất tự nhiên thay đổi cách ăn nói và cách xưng hô với tôi.

Nhưng bà ta hẳn không thể che giấu được sự sắc bén trong tông giọng ấy của mình.

Chà, với tư cách là một nữ bá tước, bà ấy sẽ không can tâm tình nguyện phục vụ một thường dân với tư cách là chủ nhân của bà ta đâu nhỉ.

"Vậy tôi sẽ giúp cô tắm rửa ngay ạ."

"Giờ vẫn là ban ngày, tại sao ta lại được tắm rửa sớm như vậy?"

"Vì chúng tôi không biết khi nào bệ hạ sẽ đến tìm cô."

Hành động bề ngoài của bà ta chắc chắn là lịch sự.

Nhưng tôi có cảm giác rằng bà ta đang hạ thấp tôi.

Tôi có nên bắt lỗi không?

"Ta không nghĩ ngài ấy sẽ tìm ta đâu."

Có vẻ như Hadel đang rất ngạc nhiên. Anh ấy có thực sự nhận ra tôi không?

Theo phán đoán của tôi, câu trả lời sẽ là 'không'.

Hadel nhận định rằng tôi đã chết.

Sẽ không dễ dàng để anh ấy ngay lập tức có thể phủ nhận cái chết của tôi chỉ bằng một tín hiệu tay đơn giản và tin rằng tôi là 'Ashalla'.

Lúc này có lẽ anh ấy đang rất bối rối...

Vì Hadel rất nhút nhát nên anh ấy có thể mất nhiều thời gian cho đến khi anh ấy đến tìm tôi và hỏi chuyện.

Có lẽ bà Chunet đã không hài lòng về những lời tôi nói khi nghĩ đến tính cách của Hadel, vì vậy bà ta tiến lên một bước và bắt đầu nói.
Trans và Beta bởi nhà Charyy bận chạy deadline novel

"Thưa quý cô, tôi hiểu rằng cô có thể không biết rõ lắm. Nhưng nói chung, hoàng hậu phải chuẩn bị cho việc hoàng đế đến thăm bất cứ lúc nào và chuẩn bị..."

"Thưa bà Chunet."

Bà ta nói với giọng điệu như đang giảng bài, thế nên tôi nghĩ sẽ mất rất lâu mới có thể kết thúc.

Nghe mãi không xong, tôi nghiêm túc cắt lời.

Những người hầu gái được chỉ định chăm sóc cho tôi đứng thành một hàng sau bà Chunet và cúi đầu.

Nếu tôi để chuyện này xảy ra, mọi người sẽ bàn tán rầm rộ lên về việc tôi đã hành động như một thường dân mặc dù đã là một hoàng hậu và quyền hạn của hoàng cung Lily sẽ được trao lại cho hầu trưởng Chunet.

Tôi không thể điều đó xảy ra.

"Ta nghĩ bà thực sự thanh lịch và tinh tế, thưa bà. Đó hẳn là lý do tại sao công tước đề cử bà là một nữ hầu trưởng."

"... Cô quá tâng bốc tôi rồi."

"Nhưng ta nghĩ rằng bà đã quên rằng ta đã được học và biết tất cả những điều này."

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ở Công quốc Valkirino, tôi đã học được nhiều điều về nghi thức hoàng gia với tốc độ nhanh chóng.

Mặc dù tất cả chỉ là do nhồi nhét nhưng kết quả thu được cũng khá tuyệt vời.

Chưa kể, tôi vốn xuất thân là tiểu thư của công quốc và cũng đã sống với thân phận ấy trong nhiều năm.

Tất cả những thứ cơ bản cũng đã ăn sâu vào cơ thể tôi, mặc dù bản thân tôi đã sống như một thường dân trong 10 năm và ký ức về quá khứ đã mờ nhạt đi không ít.

Và dù bà ta vốn không biết tôi là con gái của một công tước nhưng dù gì thì bà ta cũng biết tôi đã dành thời gian đến Valkirino để học hỏi.

"Thưa bà, bà cũng là một người ở quận Chunet nổi tiếng và bây giờ là hầu gái của hoàng hậu nhưng những lời của bà vừa rồi..."

Dừng lại, tôi hơi nghiêng đầu như thể đang bối rối và tự hỏi.

"... Có vẻ như một nữ hầu trưởng chưa bao giờ học được rằng nói với chủ nhân cuae họ bằng giọng điệu <lên lớp> là vi phạm luật Lese-Majeste nhỉ..."

[thuật ngữ của Pháp: là làm trái với uy nghiêm; có thể nói là một tội phỉ báng, lăng mạ và đe dọa một thành viên của hoàng tộc.]

"Tôi..."

"A, ta cũng biết được đời nào bà Chunet lại không biết những chuyện này đâu đúng chứ? Đó là lý do tại sao ta đã rất lo lắng đó..."

"..."

"Có vẻ như tuổi tác của bà quá lớn rồi chăng? Bà đã quên một vài điều lệ nào đó rồi hửm?"

Nói đến đây rồi, bà ta chỉ có thể đưa ra một trong hai lựa chọn.

Trở thành một quý tộc đáng thương, người thậm chí không được giáo dục đàng hoàng từ gia đình hoặc thừa nhận rằng bà ta đã học đúng cách nhưng lại quên và mắc lỗi do trí nhớ kém ở tuổi già.

Bà ta nheo mắt.

Có vẻ như bà ta đang có cảm giác thận trọng mãnh liệt đối với tôi.

Nhưng cảm xúc của bà ta chỉ bộc phát trong một giây ngắn ngủi và bà ta nhanh chóng cúi đầu và gập người xuống.
Trans và Beta bởi nhà Charyy bận chạy deadline novel

"Tôi xin lỗi. Vì tôi đang nuôi hai đứa con nên trí nhớ của tôi thỉnh thoảng không được tốt cho lắm."

Thấy bà ta cúi đầu thật sâu, tôi gật đầu.

"Được rồi, không sao. Chuyện này cũng không hiếm lạ gì. Dù sao, ta hiểu bà nói vậy chỉ vì lo lắng cho ta mà thôi."

"... Cảm ơn cô."

"Miễn là bà không tái phạm thêm một lần nào nữa là được, đúng chứ?"

Đối mắt với Chunet, người đang ngẩng đầu lên, tôi mỉm cười.

Trước khi câu hỏi của tôi, bà ta chậm rãi trả lời.

"... Vâng, lần sau tôi sẽ cẩn thận."

Ừm. Hình như tôi đã bắt đầu quá quyết liệt rồi thì phải?

Nhưng vì tôi phải gặp mặt bà ta mỗi ngày kể từ hôm nay, nên tôi không thể để bà ta cứ tiếp tục nói chuyện với tôi một cách thô lỗ như vậy.

Nếu họ bắt đầu không tôn trọng tôi và chính tôi cũng phớt lờ những hành động ấy, họ thậm chí có thể sẽ cố gắng ngồi lên đầu tôi.

"Được thôi. Như bà đã khuyên, ta nên tắm rửa sạch sẽ. Đi thôi."

***

Tôi quyết định đến thăm cung điện Lily, nơi được ban tặng cho tôi, sau đó chỉ để không nói nên lời vì tôi đã chết lặng như thế nào.

Không có một bông hoa nào trong khu vườn và những bức tường bên ngoài thì xập xệ đến mức tôi có thể nhìn xuyên vào bên trong.

Có vẻ như lớp sơn đã bị bong tróc hoàn toàn từ rất lâu.

"Có vẻ nó đã không được ai dùng đến trong một thời gian khá dài. Chúng ta nên dọn sạch sẽ nó trước không?"

"Hôm nay là lễ bổ nhiệm của hoàng hậu mà không ai đến dọn dẹp nơi này à?"

"... Tôi xin lỗi. Chúng tôi không biết cung điện nào sẽ được cấp cho cô cả..."

"Ta đã biết rằng nó đã được quyết định từ trước. Đừng cố gắng bạo biện nữa."

Trước những lời nhận xét sắc bén của tôi, Chunet im lặng.

Mặc dù tôi muốn nói nhiều hơn nhưng tôi quyết định bỏ qua lần này, vì tôi đã quở trách bà ta trước đó.

"Ồ, thậm chí chỉ có thể tắm như thế này thôi à?"

"... Tôi sẽ chuẩn bị ngay lập tức."

Đáp lại bằng giọng lạnh lùng, bà Chunet nhanh chóng biến mất về phía phòng tắm.

Có lẽ chỉ là không được chuẩn bị chu toàn.

Có vẻ như họ đã nghĩ rằng tôi sẽ chết nên không ai dọn lại nơi này.

"Vào thời điểm này, không có gì khác ngoài sự thiếu tôn trọng đối với mình..."

Lầm bầm với bản thân khi tôi chờ đợi, bà Chunet đã quay lại, có lẽ đã chuẩn bị xong.

"Xin mời đi theo lối này, thưa cô <Silver Lily>*." (B: Là hoa huệ bạc, danh hiệu của chị nhà đó, để nguyên cho nó sang :v)

Khi đến nơi, tôi nhận ra rằng mặc dù phòng tắm rất bừa bộn nhưng ít ra nơi tôi cần tắm rửa sach sẽ là đủ.

.... Ngoài việc có mùi ẩm mốc bốc ra từ đâu đó.

"Tôi sẽ chuẩn bị phòng ngủ, những người hầu gái sẽ giúp cô, thưa cô Silver Lily."

Hai cô hầu gái bước lại gần tôi và bắt đầu cởi quần áo cho tôi.

#VUILONGKHONGREUP
#NhaCharyybanchaydeadlinenovel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro