Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 31. Từ từ chiếm một vị trí trong trái tim anh ấy

Raytan chắc hẳn đã luôn bị thương trong quá khứ vì anh ấy luôn tự chịu đựng và việc điều trị lần nào cũng hiệu quả.  Đó là lý do tại sao anh ta quen thuộc với các loại thuốc được sử dụng cho những mục đích này.  Không ai quan tâm đến anh ấy khi anh ấy trở về nên chắc chắn anh ấy phải tự điều trị.

Raytan không có thứ gì mà anh ấy thích, đó là lý do tại sao anh ấy không gắn bó với hoàng cung.  Mọi người ghét và bỏ qua anh ta.  Bern là một trong số đó.  Cứ tưởng tôi sẽ là người dành tình cảm cho anh, nhưng hóa ra anh không muốn bất cứ thứ gì từ hoàng cung này.  Không hiểu sao, nó khiến tôi hơi... buồn.

"Ngươi đã ghi nhớ rất nhiều từ, học ngữ pháp.  Ta nghĩ bây giờ ngươi có thể viết tốt ".

Sezh tỉnh lại khi Raytan lên tiếng, ngước nhìn anh để khớp với ánh nhìn của anh.

"Viết một cái gì đó lên, bất cứ điều gì ngươi muốn.  Đó là bài tập về nhà của ngươi. "

"Em cần viết bao lâu, anh trai?"

"Viết vừa phải thôi.  Dù sao thì ngươi cũng sẽ không thể viết lâu như vậy được. "

Anh ấy đáng ghét đến mức mà chẳng thể nói bất cứ điều gì tốt đẹp bây giờ?  Sezh ngậm miệng lại.

"Làm với khả năng của ngươi.  Ta sắp gặp mẹ mình. "

Raytan đứng dậy như thể anh không còn việc gì phải làm.

Này, chờ một chút!

Sezh cố gắng bắt lấy anh ta, nhưng Raytan chỉ đi theo con đường của mình mà không nhìn lại một lần.

"..."

Sezh thở dài khi cô bị bỏ lại một mình trong thư viện rộng lớn này.  Cô im lặng ngồi trên ghế và nhìn chằm chằm vào những lời ghi chú trống rỗng.

***

Cố gắng đến thăm của Raytan đã kết thúc vô ích.

Anh ta đến gặp bà ấy sau khi kết thúc buổi dạy kèm, nhưng hóa ra Lise đã ngủ gật.  Anh phớt lờ lời cảnh báo của Marie và chỉ sải bước vào trong. Anh lặng lẽ đi đến phòng của Lise và nhìn mẹ mình đã ngủ say từ khá lâu.  Mọi chuyện luôn như thế này bất cứ khi nào bà qua đêm với hoàng đế.

Đó không chỉ là do Lise có thói quen không ngủ được khi bà ấy thay giường.

Có lẽ đó là vì điều này.

Raytan nhìn chằm chằm vào chiếc lọ nhỏ đặt trên bàn trang điểm của Lise với đôi mắt trống rỗng.  Chất lỏng màu tím nhạt trong chai thủy tinh trong suốt dường như có thể làm lạnh sống lưng anh.

Sau khi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, Raytan tỉ mỉ đắp chăn cho Lise và rời khỏi phòng.

Nếu anh ở lại lâu hơn một chút, anh sẽ tự tay đập vỡ những cái chai đó.  Nhưng cuối cùng, đó không phải là điều Lise muốn.

Trong cuộc đời của mình, Raytan chưa bao giờ làm trái ý muốn của Lise.  Điều này cũng đúng với loại thuốc đó.  Ngay cả khi nó ăn mòn mạng sống của Lise, Raytan cũng không thể chống lại ý chỉ của Lise.

Marie bắt gặp Raytan khi anh ta chuẩn bị rời khỏi cung điện của Lise.  Cô tiếp tục nói với anh rằng anh phải ghé lại thư viện một lần nữa.

Đúng là một cô gái ngốc nghếch.  Ngươi không thể quay lại một mình, phải không?  Chà, cô ấy là một cô gái có khả năng đặc biệt là làm phiền những người xung quanh.

Raytan quay trở lại thư viện với vẻ mặt khó chịu.

Nhưng không có ai trong thư viện.  Thay vào đó, một cuốn sổ trên bàn đã chào đón anh.

-Em làm bài trước.

Một bản ghi nhớ đã được viết ở đầu ghi chú.  Và bên dưới nó, có một dòng chữ quanh co của Kazaki.

-Tên tôi là Sezh.  Tôi 12 tuổi.

Anh ấy cảm thấy như thể mình đang lãng phí thời gian để dạy cô ngay từ đầu vì đây là một câu mà bất cứ ai cũng có thể viết chỉ bằng một cái nhìn đơn giản qua sách giáo khoa.  Raytan tiếp tục đọc câu tiếp theo, nghĩ rằng nó thật thảm hại.

-Tôi thích bánh dâu.  Tôi cũng thích sữa ấm và ca cao.

Raytan có vẻ buồn chán khi đọc lướt các ghi chú, vì anh nghĩ rằng cách viết rất... trẻ con.  Nhưng anh lại nheo mắt vì câu nói sau.

- Và tôi thích anh trai Raytan.

"..."

- Tôi hy vọng lần sau mình có thể học với anh Raytan khi cùng nhau ăn bánh.  Nó làm cho tôi cảm thấy vui khi tôi ăn thức ăn với một người mà tôi thích.

"... Thật là một con nhỏ ngu ngốc."

Raytan thì thầm.

Ta nghĩ ngươi đã viết ra một câu rất hay vì ngươi đã làm bài tập về nhà trước... 'Tôi thích nó, tôi thích điều này và tôi thích điều kia.'  Ngươi vừa viết những câu có cùng mẫu và nghĩa khác nhau.

Dù ta có dạy ngươi bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng vô ích.  Chúng ta không đạt được bất kỳ tiến bộ nào ở đây.

Raytan lắc đầu trước khi cầm cuốn sổ và bước ra khỏi thư viện.

Ta sẽ dạy ngươi nghiêm khắc hơn một chút kể từ ngày mai.  Chà, có lẽ ta nên dạy ngươi cách nói chuyện bằng Kazaki... Ngươi học thật ngớ ngẩn, nhưng điều đó sẽ không thành vấn đề vì ta là một giáo viên xuất sắc.

Raytan vừa đi vừa nghĩ về vấn đề này với chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro