CHƯƠNG 2
Khi chạy đi, cô không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
Một cuộc đảo chính đã xảy ra! Và đó là Raytan!
Nó thực sự không thể tin được. Không có lối thoát nào.
Nhưng chắc chắn đó là những sát thủ do Raytan cử đến cung điện của cô và giết những người hầu. Nếu không có may mắn ở bên, Sezh cũng đã chết ở đó. Nhưng Sezh nghĩ rằng điều đó hơi bất công.
Có thể chắc chắn khi nói rằng mọi người trong cung điện đều lường trước về kế hoạch của anh ta vì đó là một bí mật mở do Raytan đã luôn bị bắt nạt. Điều tương tự cũng xảy ra với Sezh, cô ấy cũng bị bắt nạt. Và Sezh chưa bao giờ dính líu đến vụ quấy rối.
Ví dụ, khi những người anh em cùng cha khác mẹ và những đứa con của nhà quý tộc biết rằng Raytan đang ở trong thư viện, họ đã phóng hỏa nơi đó, có lúc họ đẩy anh ta xuống hồ khi anh ta đang đi dạo, hoặc khi họ ném một viên đá lớn như một nắm đấm, nơi cuối đầu của anh ấy chảy rất nhiều máu...
Sezh thực sự không làm gì cả. Tất nhiên, cô ấy không thể ngăn nó lại vì cô ấy không có khả năng làm như vậy...
Thành thật mà nói, sự đối xử mà Sezh và Raytan nhận được trong Hoàng cung không khác nhau là mấy. Raytan đã bị bắt nạt nghiêm trọng hơn vì họ nói rằng anh ta đã bị nguyền rủa, nhưng Sezh cũng không ở trong tình trạng tốt.
Trước hết, đó là vì Yerena.
Bà chưa bao giờ dành tình cảm cho đứa con gái của mình.
Lý do rất đơn giản, Sezh là con gái.
[Đều tại mày. Nếu mày không được sinh ra. Ta sẽ không sống như thế này. Tại sao lại là con gái? Con gái!]
Đó là những gì bà ấy thường nói.
Hoàng tử và công chúa được sinh ra bởi những thê thiếp khác cũng phớt lờ Sezh.
Cô đã bị tát chỉ vì ánh mắt của cô chạm vào mắt họ.
Những đứa con của thê thiếp đều có một hậu phương vững chắc làm chỗ dựa và Sezh đã ở một vị trí khác so với những gì mà cô được nhận. Ngay cả Yerena thậm chí còn không cố gắng bảo vệ Sezh, vì vậy họ không sợ có ác ý với cô ấy.
Sezh bị cho một bóng lưng lạnh lùng còn Raytan thì bị đối xử như một đống rác rưởi. Họ ở cùng một vị trí, giống như một chiến hữu trong trận chiến.
Cô đang gặp khó khăn và không có tư cách để giúp đỡ Raytan - người đang bị bắt nạt và cô không thể để ý đến anh ta.
Raytan cũng sẽ như vậy nếu anh thấy cô bị bắt nạt. Bất cứ khi nào cô ấy nhìn thấy Raytan bị bắt nạt, Sezh chỉ nói điều này.
[Ồ, ngày mai đến lượt mình]
Và phỏng đoán của cô ấy luôn đúng. Không nghi ngờ gì nữa.
Sezh chỉ nghĩ về một điều.
'Làm sao mình có thể thoát ra khỏi nơi hoàng cung địa ngục này đây?'
Rời khỏi Hoàng cung là mục tiêu duy nhất của cô.
Vì vậy, cô đã bí mật thu thập một số đồ trang sức mà Yerena đã mất hứng thú và viện cớ về nó. Cô đã cố gắng một vài lần, để bí mật yêu cầu Hoàng đế, người không hề để ý đến sự tồn tại của cô con gái út và cho cô rời khỏi cung điện. Tất nhiên, nếu cô biết trước rằng Raytan sẽ làm điều này, cô sẽ rời khỏi Hoàng cung càng sớm càng tốt...
"Em trông thật bận rộn."
Sezh chạy không ngừng nghỉ đột nhiên đứng sững lại. Trái tim cô chùng xuống khi nghe giọng nói từ sau lưng mình. Người cô cứng như đá và cô chậm rãi quay đầu lại.
Ở đó, cô ấy nhìn Raytan đang đứng sau lưng mình.
Mắt anh hôm nay trông đỏ hơn, giống như máu đỏ loang trên mặt.
"Xin chào, Sezh."
"Ra, Raytan Orabeoni..." (G/N: Orabeoni có nghĩa là anh trai)
"Ngươi đi đâu?"
Cô đang đi đâu? Cô đang bận chạy đi... Tay Sezh run lên khi nhìn thấy anh. Raytan nhìn chằm chằm vào cô và bắt đầu tiến lại gần một cách chậm rãi. Khi Raytan đến gần hơn và gần hơn nữa, cô nghe thấy một thứ gì đó nhỏ giọt.
Đó là máu. Máu. Máu đỏ sẫm nhỏ giọt từ mũi kiếm sắc bén trên tay anh. Máu của ai? Khuôn mặt của vô số người nhanh chóng hiện lên trong tâm trí cô.
Anh chị em cùng cha khác mẹ của họ, những người liên tục bắt nạt Raytan, mẹ của cô, Hoàng đế đã ném anh ta đến Khu rừng đầy sư tử, hoặc những người trong cung điện hoàng gia, những người dám phớt lờ Raytan, gia đình hoàng gia và quý tộc. Sezh vừa nghĩ vừa nhìn giọt máu đang chảy mà không biết chủ nhân của giọt máu. Lần này đến lượt cô ấy.
Sezh nhìn anh với vẻ sợ hãi.
"Anh trai, anh... em-"
"Có điều gì với ngươi vậy?"
"Vậy ... là, đến lượt em rồi sao?"
"Ngươi nghĩ sao?"
"Em-, em không biết... nhưng em không có bất kỳ hành vi xấu xa nào đối với anh mà."
Sezh không nói tiếp. Thay vào đó, cái đầu bị chặt đứt trong tích tắc và rơi xuống kèm theo tiếng đập mạnh, tạo nên một tiếng động lớn trong hội trường. Raytan lắc thanh kiếm để thoát khỏi vết máu với khuôn mặt kỳ dị. Sau đó, anh nhặt đầu của Sezh đang lăn trên sàn. Trong khi giữ mái tóc vàng óng ánh của cô ấy, Raytan trừng mắt nhìn vào khuôn mặt của Sezh như thể đó là một sự ghê tởm, biểu cảm của anh ấy căng cứng.
"... Đứa con gái tóc vàng chết tiệt."
"Không chỉ có ngươi, Sezh. Ta sẽ giết tất cả các đứa con gái có mái tóc vàng."
Chiếc cổ bị đứt lìa của Sezh cuộn lại như một miếng giẻ.
Raytan vô cảm nhìn chằm chằm vào đầu của người em gái cùng cha khác mẹ và bắt đầu bước đi không chút do dự. Vì vẫn còn quá nhiều người để giết.
"..."
Phía trên đôi mắt xanh vô hồn đang nới lỏng sinh lực, chỉ có bóng lưng của Raytan được phản chiếu rõ ràng trên đó.
Còn tiếp...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro