Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6.2

Ngay cả với ước tính sơ bộ, hắn bất động trong
gần một phút. Nếu hắn ta đã nằm dưới nước như
vậy trước khi Josh tìm thấy anh ta thì chắc phải lâu hơn thế rất nhiều.

Nhưng Chase không hề tỏ ra hụt hơi. Cánh tay ôm đầu hắn chỉ nhíu mày như thể rất khó chịu. Josh xấu hổ và để hắn ta đi.

"X-xin lỗi."

Khi anh vội vàng xin lỗi thì Chase không nói gì. Hắn chỉ nhìn chăm chăm vào anh. Josh cảm thấy
xấu hổ và đưa tay vuốt mái tóc ướt của mình. Hai
người chìm trong nước và nổi nhìn nhau. Dần dần,
bộ quần áo ướt trở nên nặng nề. Josh quyết định rời đi ngay bây giờ và nhanh chóng nghĩ ra điều gì
đó để nói.

"Uh, vậy thì tôi sẽ rời đi."

Khi anh nói với nụ cười ngượng nghịu, Chase nheo mắt lại. Anh không thể hiểu được biểu hiện đó có nghĩa là gì.

Anh có thể đi được không?

Tôi chớp mắt bối rối, nhưng đột nhiên Chase mở miệng.

"Lần này anh thực sự muốn chết à?"

"Vâng?"

Josh nhất thời không hiểu được ý nghĩa nên không hỏi nữa. Rồi đột nhiên Chase đưa tay ra.

Ôiii, không có thời gian để hét lên. Ngay lập tức, hắn ta dìm đầu Josh xuống nước.

"... !"

Nước bắn tung tóe theo mọi hướng với âm thanh lớn.

Josh vùng vầy, uống ngụm nước trong hồ. Ánh nắng gay gắt của California chiếu xuống, khúc
xạ xuống mặt nước khiến anh nhức mắt. Nhưng điều nguy hiểm hơn đó là bàn tay Chase từ trên cao ấn xuống.

Hắn ta cao hơn 1m9 và có thân hình mảnh khảnh, nhưng hắn ta có lượng cơ bắp vừa phải nên thuật ngữ cơ bắp không thực sự phù hợp với hắn.
Đúng là hắn có vóc dáng thon gọn rất hợp với bộ vest.

Mặc dù to lớn hơn Josh nhưng dường như
tên ấy có ít cơ bắp hơn. Sức mạnh đáng kinh ngạc này có ý nghĩa gì? Anh thực sự cảm thấy như mình sắp chết nếu mọi chuyện tiếp tục như thế này, nhưng anh không thể trốn thoát được.

Josh vội vàng đưa tay ra. Nếu anh không đánh chìm thằng thần kinh này, anh sẽ chết. Anh di chuyền một cách tuyệt vọng để tồn tại. Khi lượng oxy trong cơ thể mình dần can kiệt, anh may mắn chạm được vào cánh tay Chase bằng đầu ngón tay. Anh ngay lập tức dùng hết sức lực tóm lấy hắn và kéo xuống.

"Phu-ha!"

Anh cố gắng thoát khỏi vòng tay của Chase và thò đâu ra khỏi nước. Sợ hắn tấn công lần nữa nên vội vàng định bỏ chạy, nhưng cơ thể anh không cử động dễ dàng như đã nghĩ. Chase đưa tay ra phía sau khi anh thực hiện những động tác nhanh chóng. Hắn ta bị túm tóc và kéo xuống nước.

Anh hụt hơi và cảm giác phổi mình phồng lên siết chặt toàn bộ cơ thể. Nỗi sợ chết tràn ngập tâm t
rí anh. Anh cố gắng chạy trốn nhưng Chase đã tóm lấy anh và không để anh đi.

Hơi thở của Josh càng trở nên nặng nề hơn vì sợ hãi. Chase cười tinh nghịch nhìn khuôn mặt tái nhợt của anh.

Rồi Josh nhận ra. Người đàn ông này thực sự đang cố gắng tự sát.

Đúng lúc đó, khuôn mặt Pete lướt qua trước mắt anh, anh tóm lấy cổ tay Chase bằng sức mạnh siêu phàm. Tất nhiên, Chase không nhúc nhích nhiều đến vậy. Tuy nhiên, khi anh tiếp tục ấn vào các mạch máu, lực nắm của hắn chắc chắn sẽ biến mất.

Tận dụng cơ hội đó, Josh vội vàng trèo lên mặt nước.

Chase vẫn còn ở dưới nước. Tuy nhiên, nhờ ánhnắng chói chang và làn nước trong xanh nên cử động của tên đó có thế nhìn thấy rõ ràng. Khoảnh khắc Josh nhìn thấy Chase đến gần mình, anh nhanh chóng lùi lại.

Lại là tên điên này.

Anh đã tự tin bơi lội. Vội vã vuốt nhanh hơn bao giờ hết và tiến về phía mép cỏ. Anh chỉ cảm thấy nhẹ nhõm sau khi đặt tay xuống sàn và bỏ chạy hoàn toàn xuống đất mà không kịp chần chừ.

"WOw, o."

Anh hầu như không tỉnh táo sau khi buồn nôn và
nôn ra nước nhiều ľần. Toàn thân không còn chút năng lượng nào. Tầm nhìn của anh trở nên xa xăm, như thể anh đã chết và sống dậy. Khi anh quay lại thở hổnhển, Chase đã ở đó. Cứ như thể tên ấy không hề có ý định đuổi theo anh.

Ha, Josh thở dài và thở ra một hơi gay gắt. Sau
vài cơn buồn nôn nữa, cuối cùng anh cũng có thể nói một cách khó khăn.

Cậu đang làm gì thế hả? cái này. "Cậu có điên không?"

Chase không có thay đổi gì dù bị la hét dữ dội:
Trên thực tế, hắn thậm chí còn mỉm cười.

"Anh chạm vào cơ thể tôi mà không được phép.''

Josh nghiến răng để không chửi thề. Anh không khỏi vung nắm đấm lên không trung, muộn một nhịp hét lên.

"Tôi tưởng cậu sắp chết đuối, tôi tưởng cậu sắp chết rồi!"

Bất chấp sự phản đối của Josh, Chase vắn không biết xấu hổ.

"Tôi không yêu cầu anh cứu tôi."

Anh đã không kìm chế lại lần này. Josh tức giận đến mức hét lên.

"Chết tiệt, vậy cậu thuê vệ sĩ để làm gì? "Mày sẽ
chết một mình, thằng khốn điên khùng!"

Chase vẫn bình tĩnh bất chấp cơn tức giận dữ dội của mình. Hắn chỉ mỉm cười ngắn gọn như thường lệ, cào mái tóc ướt bằng những ngón tay dài. Thật bình tĩnh.

"Thật không dễ để chết. "Có rất nhiều kẻ phá hoại như anh."

"Aha, một người như tôi mà cậu thuê để vu khống?"

Trong giây lát, khuôn mặt Chase cứng lại như một chiếc mặt nạ. Nhưng Josh thực sự không quan tâm đến điều đó. Anh ta dùng nắm đấm đập mạnh vào cái cây.

"Nếu muốn sắp chết, hãy chết mà không có ai chứng kiến, bởi vì chắc chắn sẽ thành công! "Thằng khốn nạn điên khùng!"

Một lần nữa, "Chết tiệt!" Chửi thề xong, Josh lập
tức quay người bỏ đi. Chiếc giày chắc chắn đã rơi xuống nước và cỏ bị dẫm lên dưới chiếc tất ướt. Không có âm thanh nào từ phía sau. Thật vui khi thấy vẻ mặt của Chase và hành động điên rồ mà hắn lại làm.

Josh nghiến răng và tiếp tục bước đi. Anh nghĩ anh muốn đi sang bên kia thế giới luôn trong tình huống đó.

***

"Tôi đã bảo cậu đừng chạm vào vết thương nhiều nhất có thể và hãy chăm sóc bản thân, phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro