Nothing is forever
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HA6
Chap 1
♥ "Chị em ?" ♥
- Heo Sữa , cậu đừng đi !
- Tớ cũng hok muốn đi với mẹ đâu , tớ muốn ở đây với bố cơ ...Nhưng , mẹ tớ không cho tớ ở lại ...tớ phải đi cùng mẹ...tớ, tớ cũng muốn ở lại chơi cùng Kẹo Bông lắm
Cậu bé nói rồi nắm chặt tay cô bé
- Heo Sữa đi rồi , tụi thằng Gấu , thằng Bin nó đánh Kẹo Bông thì sao...?? - con bé nói rồi bật khóc huhu
Cậu bé không biết phải nói như thế nào , đành an ủi :
- Nếu bọn nó có bắt nạt , Kẹo Bông gọi điện cho Heo Sữa nhé !!!
- ư...ư....
Rồi cậu bé hôn nhẹ vào má cô bé , khẽ nói :
- Bây giờ Heo Sữa phải đi rồi , chào Kẹo Bông nhé !
Cô bé không nói lời nào...cứ thế...xa dần xa dần...
- Đi thôi con ! - Mẹ cô bé khẽ nhắc ...
- Mẹ ơi , Heo Sữa , cậu ấy đi đâu thế hả mẹ ???
- Mẹ cũng không biết nữa ...Kẹo Bông ngoan của mẹ ...đi thôi con...
................................
- Không !!!!!!!! - Nó thét lên rồi bật dậy .
Cạch...
Nó mở to mắt , nhìn trong bóng tối , nó cũng biết là ai ...
- Cậu có thôi đi không ! Ngày nào cũng vậy , cậu thích chọc phá người khác đến vậy hả ? Phiền quá đi !!!!!
Nhỏ Bích Diệp trong bộ dạng ngái ngủ , hét lên .
- Kệ tôi ! Tôi thích chọc phá cậu đấy ! -Nó cười mỉa rồi nói tiếp - Và giờ thì cậu cút đi giùm tôi !!! Nhớ tắt đèn và đóng cửa !
Nhỏ Diệp tức điên người , đóng cửa cái rầm , không tắt điện ... thì ...
- Tắt điện , tôi bảo tắt điện !!!!! - Nó gầm gừ từng tiếng .
Tất nhiên nhỏ Diệp coi như không nghe thấy gì , cứ thế cười hả hê mà bước về phòng ...
Nó lấy cái điều khiển , tắt điện rồi bật khóc ... Nó hận mình bất lực...
Đã mấy đêm nay , ngày nào nó cũng mơ thấy Heo Sữa và Mẹ ... Heo Sữa là cậu hàng xóm luôn bảo vệ nó , chơi cùng nó , an ủi nó những lúc nó buồn , và cậu đã rời xa nó khi nó lên 4... Còn mẹ nó thì li hôn với bố , khi đó , nó mới chỉ 6 tuổi , một lứa tuổi vô cùng ngây thơ , hồn nhiên và trong sáng ...Nó vẫn nhớ như in hình ảnh của mẹ , người phụ nữ giản dị , có mái tóc đen , dài óng ả ... Và nó vẫn nhớ như in , mẹ nó đã từng đau khổ như thế nào , khi biết bố ...ngoại tình... Trong trái tim nó - một trái tim bé nhỏ , đã bị ai đó ... làm tổn thương ... Khi đó , nó còn nhỏ nhưng , nó cũng biết đau lòng khi thấy bố đi cùng một người phụ nữ khác , không phải là mẹ nó...
Rồi , nó thiếp đi tự lúc nào...
- Linh ơi , dậy đi con !!!!!!!!!
- Dạ , con dậy rồi ạ !!!!! - Từ khi bố nó lấy vợ mới ,bố nó bắt phải gọi người đó là "mẹ" , nhưng nó chỉ gọi cô Diễm là "dì"
- Ừm , xuống ăn sáng đi con !!! - Mẹ kế thân thiết gọi nó là "con"...
Nó bước xuống thì đã thấy " cả nhà" chuẩn bị ăn sáng rồi ...
- Bố con đâu rồi hả dì ?????
- Bố đi ra ngoài từ sáng sớm rồi ! - Diệp đáp.
- Cậu không được phép gọi bố tôi là bố ! - Nó hét lên .
- Không gọi là bố thì gọi là gì ? - Diệp vênh mặt lên hỏi.
- Là "dượng" , tôi có gọi mẹ Diệp là "mẹ" đâu !
- Vậy thì cậu tập dần cho quen đi !
- Tôi không trơ trẽn như ai , gọi bố người khác là "bố" ! - Nó khinh khỉnh đáp.
Nhỏ Diệp cứng họng , không đáp , cô Diễm thấy tình thế " nguy nan" quá , liền nói :
- Thôi , hai đứa đừng cãi nhau nữa , ăn sáng đi !
Rồi cô Diễm nhìn qua nó , nói :
- Con ăn đi , dì nấu bò kho - món con thích đây nè!
Nó mỉm cười đáp :
- Dạ thôi , dì và Diệp cứ dùng , con đi học đây ạ !
- Con chờ con Diệp rồi hai đứa cùng đi xe
- Con không như ai đó , nhà gần mà cứ õng ẹo đòi đi Vespa tới trường !
Cô Diễm khẽ lắc đầu ..." hai con bé này khó chữa quá" ...
Nó đeo cái ba lô lên rồi đi học , nhà nó cũng khá gần trường mà lại đi qua công viên Hoàng Văn Thụ nên hàng ngày , nó đi bộ tới trường ...
- Linh ! Lên đi !
Nó giật mình quay lại thì thấy cô bạn thân của mình - Ngọc Trâm . Rồi nó khẽ mỉm cười , zọt lên chiếc xe đạp của bạn mình ...
- Ngày nào mày cũng đi bộ mà ko thấy mệt à Linh ?
- Tao thà đi bộ còn hơn là nhà gần trường mà õng ẹo cưỡi vespa đi học ! - Nó chua chát đáp.
Chợt , Diệp cưỡi vespa đi ngang qua , áp sát Linh và Trâm , sau đó , đá vào xe của Trâm khiến 2 đứa ngã lăn quay ...
Trâm cáu tiết , liền văng tục :
- Mẹ mày ! Đồ chó !
- Đừng chấp cái con nhok thik khoe của làm cái "éo" gì ! - Nó hét lên.
Nhỏ Diệp cho xe vòng lại , chửi :
- Mài nói cái gì tao đấy !
- Tao chửi mài đấy , đồ chó ! - Trâm chửi , xớn xớn lại gần Diệp .
- Ghê nhỉ ? Nhỳn lại mài đê ! Tao mà là chó á ? thì mài là loại chó ghẻ ! - Diệp nói rồi cười ha hả đến dễ ghét .
Trâm giơ tay lên định cho Diệp một tát thì Diệp đã chụp lấy tay nó rồi .
- Mài tưởng tát tao dễ thế hả ? Đồ chó ghẻ ! - Diệp nói , trợn mắt lên nhỳn Trâm .
- Còn mẹ mày là đồ chó cái ! Cướp chồng người khác mà không biết ngượng ! - Trâm hét lên .
- Chỉ tại con mụ vợ ấy không biết giữ chồng , để chồng theo người đàn bà khác ! - Diệp khinh khỉnh đáp.
Linh tức quá , bỏ đi . Lúc sau , Trâm đuổi theo .
- Linh Linh! Chờ tao với !!!!!!!!
- Mắc mớ gì mà mày cứ phải lôi chuyện mẹ tao ra vậy hả ?????
- Tao , tao xin lỗi !!! - Trâm nói rồi xuống dắt xe .
- Mày thấy không , giờ con nhỏ đó nó đắc ý lắm rồi đấy !
- Thôy mà , tao không cố ý , tao hứa , lần sau tao rút kinh nghiệm ! Đừng giận tao nghen mày !
- Tao không để bụng đâu ! Sức mấy mà giận mày !
Rồi hai đứa cười khì khì , cùng bước tới trường .
Trong mắt bạn bè , đúng hơn là trong mắt Trâm , nó là người vui vẻ , hết lòng vì bạn bè , còn trong mắt mọi người , nó là một đứa con gái lì lợm , lạnh lùng ... đánh nhau thì ... pro ) Không ai hiểu , ngoại trừ Trâm , tại sao nó lại như vậy ?
Tới lớp , nó quăng ba lô cái phịch lên bàn rồi ngoắt Trâm ra canteen ăn sáng .
- Mày , lớp mình chuẩn bị có học sinh mới đó ! - Trâm nói.
- Thì sao ? - Nó quay sang Trâm
- Tao sợ nó ngồi ở chỗ tụi mình !
- Tao thách ! - Nó hét to.
- Pà cô Hà la sát mà xếp thì đố đứa nào dám cãi !
- Tao ! - Nó lại vênh mặt lên nhưng thực lòng thì , trong tất cả các thầy cô , nó chỉ sợ mỗi cô Hà , à không , không phải là sợ mà là "kính trọng" ... Có lẽ vì cô có mái tóc dài , đen óng giống mẹ nó chăng ?
Tới canteen , nó đã thấy Diệp ngồi uống nước với Yến rồi. Nó hơi bị sôi máu vì cái zụ lúc nãy nhưng vẫn nín nhịn .
- 2 bò kho !!!!!! - Nó gọi một cách trống không nhưng cô phục vụ đã quen cách nói đấy của nó rồi.
- Mày , ở nhà tao sáng nay nấu bò kho ngon lắm , có đứa bày đặt không ăn , giờ thèm kìa ! - Diệp xỏ xiên .
Nó cũng không vừa
- Trâm , ở nhà tao ấy , cái bà dì ghẻ , bã nấu bò kho nhìn y như cho chó ăn . Thế mà có đứa ăn và còn tấm tắc khen ngon nữa chứ ! Thật hết biết !
Diệp nóng mặt , bí thế , liền ra hiệu Yến đi trả tiền , rồi bước ra canteen ...
- Làm gì mà rước cái mặt như đưa đám mẹ mày vậy hả , Bích Diệp ?? - Trâm oang oang nói .
- Đưa đám mẹ mày thì có , đồ chó ! - Diệp vênh mặt lên chửi .
- Á á , con kia ! Mày có dám nói lại cái câu vừa rồi ko hả ? - Trâm nóng máu , bước lại phía Diệp .
- Tao nói là đưa đám mẹ mày đấy , đồ chó ! - Diệp khinh khỉnh nhắc lại câu vừa rồi .
- Lần này mày không thoát được đâu ! - Trâm vênh mặt cười khinh khỉnh đáp.
.........BỐP........
- Một cái tát cho mày vì cái tội ăn nói hỗn xược với tao ! Tao thách mày nói lại lần nữa đấy ! - Trâm trợn mắt lên .
- Tao bảo là đưa đám mẹ mày đấy , đồ chó ghẻ ! - Diệp hét lên .
Lần này , không đơn thuần là một cái tát ...
Mặt Bích Diệp giờ đã in dấu giày của Ngọc Trâm ... Đúng thế , Trâm đá thẳng mặt Diệp khiến nó xịt máu mũi . Rồi Mỹ Yến dìu nó đi tới phòng y tế , trong khi nó thì lầm bầm văng tục .Còn Linh và Trâm được một tràng cười khoái chí.
***********
- Cô xin thông báo với lớp mình là : Lớp 9a2 của chúng ta sẽ đón chào 3 thành viên mới , đó là : Bạn Nguyễn Duy Nhật , Trần Hoài Nam và bạn Phan Lưu Ly .
Lũ con gái thì ồ lên , cười khúc khích ... trừ Linh , Trâm , Diệp .
- Trời , đẹp trai quá mày ơi !!!!!!!
- Anh ấy sẽ là của tao !!!!!!
............
Lũ con trai thì ... trừ Phát - tên lớp trưởng.
- Mỹ nhân của anh !!!!!
- Ai lớp du !!!!!!
............
- Các em trật tự để nghe các bạn giới thiệu về mình !!! - Cô Hà nói làm một lũ đang bay trên thiên đường tụt xuống địa ngục ...
Một tên con trai khá là bảnh , bước lại nói :
- Chào các bạn , mình là Nguyễn Duy Nhật , du học sinh ở Mỹ , mong được các bạn giúp đỡ !
Đến lượt Hoài Nam :
- Hi ! Mình là Trần Hoài Nam , là du học sinh ở Pháp , có gì khó khăn , các bạn giúp đỡ mình nhé !
Lưu Ly thì dịu dàng và nhỏ nhẹ hơn , bước nhẹ nhàng lại rồi nói :
- Chào tất cả các bạn ! Mình tên là Phan Lưu Ly , du học sinh ở Mỹ , mình còn rất nhiều thiếu sót , mong các bạn giúp đỡ mình thật nhiều !
- Con nhỏ đó điệu gớm ! - Trâm thì thầm với nó.
Nhưng nó không trả lời , nãy giờ nó có để ý gì đâu , nó cứ nhìn ra sân trường , nhìn suy tư ... cho đến khi...
- Cho mình ngồi ở đây có được không ???
Nó giật mình ,liền đáp gọn lõn :
- Không !!!!
Cô Hà liền nói :
- Linh Linh , em cho bạn Duy ngồi cùng bàn nhé !
Linh liền xích sang một bên . Không nói không rằng , mặc cho Nhật cứ cười nói và bắt chuyện .
Cuối cùng , Nhật ngồi cùng bàn với nó và Trâm. Nam ngồi cạnh Diệp . Ly ngồi cạnh Phát.
..Giờ Văn..
- Lâm Lý Linh Linh !
Nhật bất ngờ bởi cái tên khá đặc biệt của cô bạn cùng bàn .
- Cô bạn , cô giáo gọi cậu lên bảng kìa ! - Nhật gọi nó.
Nó giật mình nghe bạn bè gọi , nó bước lên tay không ..
- Vở em đâu ? Không phải em quên rồi chứ , Linh Linh - Cô Trang hỏi .
- Em không quên ! - Nó đáp.
- Vậy vở em đâu ??
- Em không chép bài , cô thik coi vở trắng à ??? - Nó liếc qua cô , đáp.
- Em đừng có tưởng là con của thầy hiệu trưởng là thích làm gì thì làm ! - Cô Trang hét lên như là để giải tỏa những kìm nén trong lòng .
- Kệ cô , cô thik nghĩ sao thì nghĩ ! - Nó nói rồi đập bàn cái rầm .
Bước ra cánh cửa , nó điên tiết lên , đạp một cái đủ mẻ kính .
- Em !!!! - Cô Trang lắp bắp không nên lời....
Nhật , Nam , Ly bất ngờ bởi hành động của Linh Linh . Còn đối với mấy nhân học với Linh mấy năm rồi thì ...chiện thường ở lớp ...
Nó bước ra hoa viên của trường nó , ngồi tựa lưng vào một chiếc ghế đá ...Khẽ hát bài hát thiếu nhi :
...Mẹ đi vắng , mẹ đi vắng
Con sang nhà bạn chơi
Í a ,con cầm cây đàn con hát
Con cầm cây đàn con hát
Hát cho mẹ về với con
Hát cho mẹ về với con...
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAv
Chap 2
•Xung đột •
- Tao biết mày lại ở đây mà!
Nó quay lại thì thấy Trâm , nó khẽ cười .
- Mẹ , pà cô Trang bây giờ pã ngồi pã không thèm dạy kìa mài !
- Kệ pã ! Không học thì sướng chứ sao!
- Vấn đề ở đây không phải là ở chỗ đó ! - Trâm nói với vẻ nghiêm trọng .
- Thế thì sao ?
- Con Diệp nó đang chửi mày kìa ! Nó bảo tại mày mà làm ảnh hưởng đến lớp , linh tinh , mẹ , tao đang định bớp cho nó mấy bớp nữa cho nó chừa nhưng mà thoy , xuống nói chiện với mày !
- Hì hì ! mày đúng là bạn thân của tao ! - nó phì cười rồi nói - Kệ con chó đó , cho nó nói tao thế nào cũng được , bữa giờ tao đang nương tay cho nó , kể từ bây giờ , tao thách nó dám làm gì !à , Lúc nãy ở canteen mày đánh nó hay lắm !
- Tao mà lị , chẳng lẽ cái đai đen ka rá tè của tao mà ko làm gì được con chó ấy sao ?? - Nói rồi Trâm cười phá lên .
- Ờ , tao thì ko có võ , giỏi đánh võ chợ thôy !!!! khà khà ! - Nó cũng cười
- Mày đánh võ chợ mà vẫn hơn được khối đứa , chỉ thua tao thôy !!!! - Trâm vênh váo nói .
- Tao với mày đọ ko ???- Nó giỡn
Nào ngờ Trâm đáp :
- Ố ki !
Nó liền vội xua tay :
- Chọc mày chớ tao làm sao dám đọ với mày !
Cách đây 3 năm.....
Vào ngày khai trường..
- Con nhỏ kia , mày là cái éo gì mà ngáng đường tao ! - Nó chửi.
- ĐM , mài ngon lại đây !
- Con chó , mài dám thách chị mài thì chị cho mài chết !!!!! Hí a.......
...Bụp bụp...hự hự...:extreme_sexy_girl:....
- Mẹ , tao tưởng mài có võ , té ra mài không có võ à ?????
Nó choáng váng , khẽ lắc đầu .
- Sax , xài võ chợ mà dám thách với tao thì coi như mài ngon đấy ! Đưa tay đây , tao dìu mày tới phòng y tế !
Nó đứng dậy tự đi để lấy chút sỉ diện ) . Nhưng chỉ đi được vài bước , nó ngã khuỵu xuống...
- Mẹ , đi ko nỗi nữa mà còn bày đặt !
Con nhỏ đó nói rồi chạy lại dìu nó đi , ko để cho nó phản ứng gì cã ..
......................
- Cảm ơn !!!!!! - Nó gọn lõn đáp.
- Ko có võ mà đòi thách với tao ! - Con nhỏ đáp.
Nó cười cười để bớt quê , bất chợt , con nhỏ nói :
- Tao với mày làm bạn nghen !
- Ơ !!! - Nó ngơ ngác
- Mài đồng ý hem ??
Nó im lặng ...
- Đến giờ mà mài vẫn sỉ diện à ? Tao có võ , còn mày xài võ chợ , mày thua tao là phải ! Cái tính của mấy đứa như mài tao hiểu lắm )
- Mày tên gì ?
- Tao hả ? Tao là Ngọc Trâm , lớp 6A.
- Tao là Linh Linh , mà mày cũng ở lớp 6A à ?
- Ừ , mày cũng thế hả ?
Nó gật đầu rồi hỏi :
- Bố mẹ mày làm cái gì mà được vào lớp đó ?
- Bố tao là chủ tịch tập đoàn đá quý Trần Ngọc .Còn bố mẹ mày ?
Nó im lặng rồi nói :
- Mày đưa tao về được ko ? Ngại quá nhưng giờ tao ko còn sức mà về nữa ..
Thấy con bạn mới của mình mệt quá , Trâm liền lấy xe đạp chở nó về ..
- Ở đây ...dừng dừng !!!!- Nó vội kêu lên .
- Nhà mày là nhà này à ????? - Trâm tròn mắt hỏi nó.
- Ừ , sao mày ?????
- Mày , mày là con thầy hiệu trưởng à ???
- Ừ , thì sao ???
- Ko ..ko sao cã !!! - Trâm nói rồi cười khì...
- Rảnh thì khi nào qua nhà tao chơi nghen mày !
Trâm gật đầu rồi zọt lên chiếc xe đạp...
*******************
Quay lại hiện tại ...
- Thôi , vào lớp đi mày !!!! - Trâm nói
- Ừ , đi !!!!
Rồi 2 đứa bước vào lớp..
- Linh !
- Cái zề ???? - Nó đáp
Con Diệp liền zở zọng lãnh đạo :
- Hôm nay mày trực , đi múc nước đi !
- Mài giỡn tao à ? Cái nài ko phải là nước à ? - Nó vênh mặt lên đáp
- Nhưng nước bẩn rồi !
- Ồ , vậy hả ? - Trâm chen vào nói
- ừ , bộ mắt mày đui hay sao mà ko thấy nước bẩn ?- Diệp hách dịch đáp.
- Mài đi mà múc , tụi tao ko phải con oshin cho mài sai vặt ! - Trâm đáp.
- Được rồi , nhưng nước bẩn nài đổ ở đâu ? - Nó hỏi vẻ đểu đểu
- Mài tự kiếm chỗ mà đổ , mài có đui ko mà ko tìm đc chỗ đổ nước ! - Diệp vênh lên thì bất ngờ...Nó bưng chậu nước lên , tạt đầy mặt Diệp ...
- Á, mẹ mày con chó ! - Diệp chửi
- Tao thấy mặt mày dơ lắm rồi đấy , đống nước nài ít nhất còn sạch hơn cái mặt mày ! - Nó cười , khinh khỉnh nói rồi bước đi ...
Cả lớp thì cười ồ lên , cái bộ dạng của con Diệp lúc này nhìn thảm vô cùng , thảm đến mức ko thể diễn tả bằng lời... rồi Diệp hét lên:
- Yến , chở tao về ! - Nói rồi Diệp bước đi , liên tục chửi rủa ...Diệp đi rồi mà cã lớp vẫn ko ngưng được tiếng cười ..
Ly bước lại chỗ Nhật rồi nói :
- Duy Nhật , phải công nhận là cái lớp này kì cục thật đấy !
Có đứa nghe được , lên tiếng :
- Con nhỏ kia , mày tưởng mày là ai mà chảnh hả ? Ko học được ở đây thì cút về Mỹ mà học !
- Ko học được ở đây thì tao cho mày xuống lớp F mà học , thích ko ????
Nhìn Ly thế nhưng ... lại thuộc dạng đanh đá :
- Tôi thích học ở đâu thì tôi học , thách cậu chuyển được tôi xuống lớp F đấy ! Cậu chưa nghe tiếng tập đoàn thời trang Phạm Hoàng à ? Cậu có thể cho tiểu thư của tập đoàn đó xuống lớp F học được thì cậu cứ làm ! Thách cậu đấy !
Cả lớp lại xôn xao bàn tán ..
- Ghê , tập đoàn Phạm Hoàng cơ đấy !
- Phạm Hoàng lè cái éo gì mà ghê , mới có thế mà đã chảnh rồi !
Ly bắt đầu thấy nóng mặt , lầm lầm bước ra ngoài thì ...rầm...
- á á ! Ko có mắt à ??? - Nó hét lên .
- Hay là thik gây với tụi này ? - Trâm nhướn mắt lên nói .
- Tôi ko cố ý ! - Ly đáp rồi bước đi .
- Này ! Cứ thế mà bỏ đi đấy hả ? - Nó hỏi với giọng hách dịch
- Chứ sao ! - Ly gọn lõn đáp.
........BỐP.........
Nó tát Ly rồi nói :
- Chứ sao này ! Cái này là chứ sao đấy !
- Mày được lắm ! Tao mà nói với bố tao thì mày mày nghỉ học là cái chắc ! - Ly đanh đanh hăm dọa
- Ối ! Em sợ chị quá ! Sợ quá ! - Nó nói rồi cười phá lên.
- Ai phải nghỉ học cơ ? Phạm tiểu thư ? - Trâm õng ẹo nói .
- Mày ! Mày và con nhỏ bạn mày ! - Ly đáp.
- Cho mày nhìn lại tụi tao đấy ! - Nó cười khinh khỉnh nói .
Vài đứa bàn tán :
- Con nhỏ mới vào gặp phải ổ kiến lửa rồi !
- Con nhỏ ấy nhìn vậy mà cũng đanh đá khiếp !
........
- Mày điếc hay sao mà ko nghe cô Trang nói hả ? Đây là con thầy hiệu trưởng và tao là tiểu thư của tập đoàn đá quý Trần Ngọc . Mày nghe rõ chưa ? - Trâm gân cổ lên nói.
- Tao không điếc mà là tao không sợ ! - Ly gằn chữ TAO KHÔNG SỢ nghe thật ghê gớm ..
- Cho mày cơ hội , quỳ xuống , xin lỗi tụi tao ! - Nó nói.
- Mày mơ à ? - Ly vênh mặt lên nói .
.....BỐP....
- Này là mơ này , mơ này ! - Nó tát Ly một cái đủ xịt máu mũi rồi cười nói .
- Lần này , tao ko nhịn ! - Ly gằn lên rồi bắt đầu đánh đấm ... nhỏ ấy nhìn tiểu thư yểu điệu mà đánh đấm cũng giỏi phết ... Nhưng làm sao mà đọ lại nó được ...
- Đồ võ chợ ! - Ly hét lên .
- Võ chợ vậy mà còn hơn có đứa học hành hẳn hoi!
Nó kẹp cổ Ly một hồi lâu rồi đá cho Ly ngã lăn quay...
Nó vỗ tay phành phạch 3 cái rồi ... bước ngang qua đầu Ly khiến Ly nhục không thể tả...
Nó và Trâm bước về chỗ , thấy vậy , Nhật biết điều tránh qua một bên cho 2 nường đi vào chỗ .
- Linh ơi ! - Nhật khẽ gọi .
- Cậu gọi tôi? - Linh quay sang
- Lớp 9A toàn là công tử , tiểu thư không hả ?
Nó ko nói , chỉ gật đầu
Trâm xen vào nói :
- Bộ cậu ko phải là "công tử" hay seo mà nói vậy ? Hay cậu tưởng có mình cậu là công tử ?
- Ờ ! - Nhật ngốc nghếch gật đầu
- Sax ! - Nó nói rồi phá lên cười khiến Nhật quê ơi là quê... Như là để chữa quê , Nhật liền nói :
- Cho tôi làm bạn với 2 cậu nhé !
- Cậu á ?? - Nó và Trâm tròn mắt nói .
Nhật lại gật đầu rồi nói :
- Thực ra , tôi định rủ 2 cậu với Nam , Ly đi ăn kem làm quen nhưng xem chừng 2 cậu với Ly... nên ...
- Thôi , 3 cậu cứ đi , tụi tôi không đi đâu ! - Nó đáp
- Ra về , tôi và Nam mời 2 cậu đi ăn kem hén ! Tụi mình muốn làm quen với 2 cậu để dần quen với lớp mới ý mà !
Nó lạnh lùng đáp :
- Vậy thì mời lớp trưởng với lớp phó ấy !!! Mời tụi tôi làm chi !
- Chẳng lẽ mời 2 bạn khó đến thế này seo ?? - Nhật cười cười hỏi .
Nó gật đầu còn Trâm thì nói :
- Thui , Nhật đã nói thế thì tụi mình đi cho Nhật zui lòng ! Heheheh ..
- Đúng , đúng gòy đó ! - Nhật cười rồi nói - Nhớ nghen !
........................
Tại quán kem
- 2 cậu là công tử nhà nào ? - Trâm hỏi
- Tôi là con của chủ tịch tập đoàn Nguyễn Thị - Nhật đáp.
- Là tập đoàn đá quý có trụ sở tại nhiều nước ... và liên kết với tập đoàn Trần Ngọc...phải ko?
- Sao cậu biết rõ thế ? - Nhật hỏi.
- Trâm là tiểu thư của tập đoàn Trần Ngọc mà ! - Nó đáp.
- Vậy hả ? Hay quá hén ! - Nhật cười đáp.
- Còn Nam ? - Nó hỏi .
- Tôi hả ? Tôi là con của nhạc sĩ , ca sĩ Trần Hoài Anh ...
- Vậy hả ????? - Nó tỏ vẻ ngạc nhiên ...Đây là người nhạc sĩ - ca sĩ mà nó từng rất thích...Rồi bất chợt nó nói :
- Chắc cậu hát hay lắm Nam nhỉ ?
- Cũng xoàng thôi ! - Nam đáp rùi cười hì hì.
Nó vừa ăn vừa suy nghĩ linh tinh , chỉ trong vòng 30 phút mà 2 đứa ăn hết 12 ly kem :sweat:
Nó 7 ly , Trâm 5 ly...
Nhật và Nam cũng phải cười méo mặt ...
Rồi ...
- 2 ly kem chocolate !
Nó nghe giọng này giống ...
- Thì ra hai anh bạn mới đến đi ăn kem cùng 2 con nhỏ này à ????
Tất cả quay lại thì thấy Diệp và Yến .Rồi Diệp nói :
- Cho bọn mình ngồi cùng nhé !
Chưa kịp để ai nói gì , Diệp và Yến đã kéo ghế lại ngồi cùng bàn .
- Trơ trẽn ! - Nó khẽ nói nhưng cũng đủ để cho Diệp và Yến nghe thấy .
- Cậu nói gì ? - Diệp giả vờ " cậu , tôi" ...ngọt xớt
- Tao nói 2 đứa chó tụi mày trơ trẽn ! - Nó hét lên.
- Tụi tao trơ trẽn ? - Diệp chỉ vào mặt mình rồi nói.
- Nhật , Nam , 2 cậu có cho 2 tụi mình ngồi cùng ko ?
- Ko ! - Nam nói .
- 2 cậu ... - Diệp lắp bắp ... nó đâu ngờ câu trả lời của Nam lại là như vậy ...
- Cái cậu này , 2 bạn cứ ngồi tự nhiên !
Một lát sau , Trâm lên tiếng :
- Tao chưa từng thấy đứa nào trơ trẽn như 2 tui mày , người ta đã nói là ko rồi còn ngồi lì ra đó !
- Thế lúc nãy Nhật nói gì nhỉ ? - Diệp õng ẹo nói.
Không để Nhật trả lời , nó đã đứng phắt dậy vì quá khó chịu .
- Đi thôi , Trâm !
Nó nói rồi bước lại quầy tính tiền nói :
- Khỏi thối !
Nó xìa ra tờ 500k rồi cùng Trâm bước ra ngoài .
Nam chạy theo nói :
- 2 bạn kì quá , tụi mình bảo là tụi mình đãi mà !
- Ko cần ! - Trâm đáp rồi 2 đứa zọt lên xe đạp , đi một lèo...
Vừa đi Trâm vừa chửi :
- Mẹ , 2 con chó trơ trẽn !
- Kệ mẹ nó ! - Nó đáp
Về tới nhà , nó chào Trâm rồi bước vào..
...Rầm...
- Con về rồi đó hả Linh? Sao đập cửa cái rầm vậy hả ?
Nó lại nghe tiếng dì Diễm.
Nó không đáp , lên tới phòng , dì Diễm nói :
- Con làm gì mà đánh con Diệp , tạt nước con Diệp vậy hả ?
- Kệ con ! - Nó đáp.
- Đó là con của dì và con cũng là con của dì , dì có trách nhiệm phải bảo vệ cả 2 đứa !
- Tôi không phải là con của dì , dì im đi ! - Nó hét lên
- Cứ cho vậy thì con cũng ko được phép đánh Diệp ! - Dì Diễm to tiếng
- Tôi đánh ai kệ tôi , không liên quan đến dì ! Dì cút đi ! - Nó hét to..
- Đồ mất dạy! - Dì Diễm hét lên rồi bực tức đi ra ngoài ....
************
Nó nghe tiếng kéo cổng , thì ra là bố nó đã về...Nó đoán được chuyện gì xảy ra...
- Anh vào xem con anh kìa , nó đánh con Diệp chảy máu mũi , còn tạt nước vào nó nữa chứ ! Em không chịu nỗi nó nữa rồi !
- Cái con này , không biết đến khi nào mới hết được cái tính đó nhỉ ! - Bố nó nói rồi bước lên phòng nó
- Linh , mở cửa !
Nó im lặng , lấy gối bịt tai lại..nhưng vẫn nghe rõ từng tiếng một..
- Bố ko thể hiểu nỗi , con có phải là con của bố hay không nữa . Tính tình thì ngang bướng , quậy phá suốt ngày , bố ko chịu đựng nỗi con nữa rồi.
Nó tức tối , bật khóc rồi hét lên :
- Ông nghĩ xem , ông đã bao giờ hiểu cho tôi chưa ? Tôi ko phải là con ông hay là ông ko phải là bố tôi !! Ông là đồ tồi ! Còn nếu ông thích , tôi sẽ đi khỏi cái nhà này !!!!!!!
Vừa lúc đó , Diệp về tới nhà , Diệp thích thú khi nghe thấy tiếng khóc của nó , Diệp bước lên ,giả vờ nói :
- Bố ơi... bố thông cảm cho Linh đi ! Linh cũng ko cố ý đâu mà bố ! Bố !
Nó nghe tiếng Diệp , tức sôi gan sôi máu nhưng cũng không làm gì được ... nó càng tức thêm khi nghe thấy tiếng bố :
- Con thấy Diệp nó cao thượng ko ? Con cố tình đánh nó nhưng nó chỉ bảo là vô tình .. Bố thực sự ko thể hiểu nỗi con..
Nói rồi mọi người bỏ xuống nhà...Nó khóc..khóc rất nhiều...Rồi nó lấy hết sức mình , gọi điện cho Trâm , nó kể hết mọi chuyện cho Trâm nghe , được Trâm an ủi , nó cảm thấy thoải mái hơn nhiều , nhưng , trong lòng nó vẫn đang nung nấu một mối hận thù...
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAw
Chap 3
Trâm thực sự lo lắng cho Linh , ăn cơm xong , Trâm liền lấy xe chạy qua nhà Linh ngay...
- Linh đang mệt , cháu về đi , khi khác tới tìm nó ! - Dì Diễm nói , đóng cửa cái rầm
Trâm tức quá , chửi :
- Mẹ , cô có mở cửa ra ko thì bảo !
- Linh mệt , cháu về đi ! - Dì Diễm vẫn lì lợm.
- Cô dám đắc tội với tôi à???
- Tiểu thư nhà Trần Ngọc thì ghê lắm nhỉ ?? -Dì Diễm mỉa mai..
- Cô ko mở phải ko ?
- Đúng vậy , tôi ko mở , Linh nó mệt !
- Cô gọi bác Hạnh ra đây cho tôi ! - Trâm bực mình nói rồi nhắc lại lần nữa nhưng nghe thấy tiếng gì ...Trâm tức lên đá cửa cái rầm ... Dì Diễm nghe thấy nhưng vẫn lơ đi...
Trâm đứng ở ngoài , chửi lia lịa :
- Mẹ , cô có mở cho tôi vào ko hả ?
Một lát sau , Trâm cười mỉa rồi leo tường vào...
- Chuyện nhỏ , thế mà ko nghĩ ra ! - Trâm cười nói )
- Tiểu Thư Trần ! Tiểu Thư làm gì mà phải leo tường thế này ạ ?? - Bác Hạnh - Quản gia vô tình thấy , thốt lên .
- Cô Diễm đấy bác , cháu bảo cổ mở cửa để vô gặp Linh mà cổ ko chịu thì cháu đành phải thế này thôi bác ạ ! - Trâm chép miệng đáp..
- Bác thấy tội con Linh quá trời , cháu vô an ủi nó giùm bác đi ! - Bác Hạnh nói..
- Dạ , điều tất nhiên cháu phải làm mà bác ! Hì hì ! Chào bác , cháu lên với Linh đây ạ ! - Trâm ngoan ngoãn nói rồi bước lên lầu thì chạm mặt dì Diễm , Trâm chêm một câu :
- Mẹ con đều chó như nhau !
- Cháu nói cái gì vậy hả ? - Dì Diễm nói mà như quát ..
- Cháu nói mẹ con con chó ! - Trâm đáp rồi bước đi.
.....Nó nghe loáng thoáng tiếng ai rất giống tiếng Trâm...định thần lại...nó chắc chắn đó là Trâm rồi...nó thầm nghĩ :" Chà , cái con bạn này , tốt mà tâm lí ghê cơ..."...
Nghe tiếng gõ cửa , nó bật dậy mở cửa liền..
- 2 mày !!!! - Nó chào .
- có 1 tao thôi hà , làm gì có đến 2 ! - Trâm châm biếm ..
- Hì hì , mày lúc nào cũng vậy , vô phòng đi Trâm !
- ừm , lúc nãy tao vừa đấu khẩu với pà mẹ kon Diệp xong ! - Trâm kể
- Vậy hả ?? - Nó hỏi .
- Ừhm ! Tao bảo là pã mở cửa ra cho tao vào gặp mày mà pã cứ 1 , 2 là mày đang mệt nên hôm khác gặp ... tao chửi 1 hồi...bí quá , leo tường vô lun ! Keke ! - Trâm nói rồi cười phá lên như là cố tình cho dì Diễm nghe thấy .
- Lúc nãy tao cũng nghe mày chửi , mày chửi hay lắm ! - Nó khen )
- Cái lúc tao kêu : "2 mẹ con đều chó" ây hở ???
Nó khẽ gật đầu...rồi nói:
- Đi chơi ko mày ?
- Ố ki ! Tao đang định rủ mày đây! Đúng là như thần giao cách cảm ấy nhỉ ?? Hì hì! - Trâm nói , cười khì khì
- Khỉ đột , tao đang muốn đi ra ngoài cho thoáng , mày biết thừa rồi còn bày đặt thần giao cách cảm nữa mới ớn chứ ! - Nó bĩu môi nói .
- Mày đi thay đồ rùi tụi mỳk đi lun !
- Ừ , mày đợi tao nghen ! - Nó đáp rồi chạy vào phòng thay đồ - phòng nó được thiết kế một phòng thay đồ và đựng quần áo riêng luôn đấy !
Trâm mỉm cười , đưa mắt nhìn lung tung chợt , Trâm dừng mắt tại một bức chân dung .Hình như Linh mới vẽ... Nét vẽ thật mềm mại , có một nét gì đó khó tả lắm , có lẽ , Linh đã vẽ bằng cả trái tim mình .
Vừa lúc đó , Linh bước ra...
- Linh...mày vẽ đó hả ??? - Trâm nói , tay chỉ chỉ vào bức chân dung ...
Nó ko nói gì , chỉ gật đầu ...
- Lần đầu tiên thấy bức tranh do mày vẽ đẹp đến như vậy đó , mày mới vẽ hả ? - Trâm tò mò hỏi tiếp
Nó khẽ cười rồi nói :
- Ừ , tao mới vẽ lúc nãy thôi !
- Cậu bé này là ai vậy ?
- Tao tự nghĩ ra !
- Xạo , mày đừng có mà múa rìu qua mắt thợ , 9,8 mĩ thuật và giải cây cọ bạc thiếu nhi năm 2006 , mày nghĩ dễ lắm hả ?
- Tao nói thiệt mà , tự nhiên tao nghĩ ra cái hình người như thế mà vẽ thôi ! - Nó đáp...
- Lại xạo ! Tao chắc với mày là cậu bé này rất đặc biệt với mày ! - Trâm nói , giọng chắc chắn
- Thực ra thì tao cũng ko nhớ rõ đây là ai , tự nhiên hiện lên trong đầu tao rồi tao vẽ ! - Nó lại giả dối...
- Khỉ đột ! Tao lạ gì mày nữa hả , con kia ! Có gì thì nói , đừng giấu tao ! - Trâm , đáp , giọng nhẹ nhàng dần...
- Tao ko dấu mày ! - Nó xạo tiếp
- Tao là bạn thân của mày , là người hiểu rõ mày nhất ... mày cứ giấu tao đi...cứ giấu tao đi !!!!!!! - Trâm nói , giọng buồn buồn...
- Thôi thôi , đi chơi đi , tao hứa , xí tao sẽ kể , được chưa ????? - Nó nói rồi kéo Trâm đi luôn...2 đứa lại cười khì khì ... Đúng là... sáng nắng , chiều mưa , trưa ẩm ướt ...
*****************
Tại công viên Hoàng Văn Thụ...
- Mày kể đi Linh ! - Trâm hối
- ừ thì...bức chân dung ấy là tao...tao vẽ !
- Thì ai chã bik là mày vẽ ! Cốt iếu ở đây là mày vẽ ai thôi ! - Trâm sốt ruột nói
- Tao...Tao vẽ...tao mới vẽ ! - Nó ngập ngừng nói.
- Xì , chán cái con này quá , rút cuộc thì là...
Trâm chưa nói hết câu thì nó đã nói luôn :
- Là hàng xóm của tao !
- Cái gì ....hàng xóm á ???
- ừ , là Heo Sữa - hàng xóm của tao... Bố mẹ cậu ấy li dị năm cậu ấy lên 4 , cậu ấy đi theo mẹ , đi đâu tao cũng ko biết nữa ... Ngày đó , cậu ấy hay bảo vệ tao , nên tao cũng cảm kích lắm , hồi đó 2 đứa chơi thân ơi là thân... - Nó nói , miệng khẽ cười nhưng lại rơi nước mắt ...
- Mày khóc đấy à Linh ? - Trâm hỏi , giọng nhẹ nhàng rồi an ủi - thôi , mày nín đi !
- ừ...mà giờ , tao và Heo Sữa chắc sẽ ko bao giờ gặp lại nhau nữa ... tao đâu còn ở nhà cũ nữa đâu mà...
- Thôi , uống trà sữa đi kẻo đá tan hết , uống hok ngon đâu ! - Trâm nói rồi hút trân châu rồn rột , lúc sau , Trâm như phát hiện ra điều gì , hớn hở nói:
- Tao hiểu vì sao mày ko thèm để ý đến thằng con zai nào rồi ! Keke ! -
- Á À , mày có ý gì đấy hả ???? - Nó giả vờ hét lên...
- Hehe , mày hiểu sao thì hiểu ... 2 đứa dí nhau chạy té khói ... chợt..."rầm"....
- Đi đứng kiểu... - Nó chưa nói hết câu thì nhìn thấy Nam ...
- ơ ơ...Nam hả ???- Nó tròn mắt nói..
- Ừ , là tôi ! - Nam nói rồi đỡ nó dậy , Trâm chạy lại , hỏi han :
- 2 Nam !!! - Trâm chào rồi quay sang Linh - Mày ko sao đấy chứ ?
- Tao mà có sao thì mày tiu rồi đó ! - Nó hăm dọa ..
Chợt , nó lên tiếng :
- Nhà Nam gần đây hả ???
Nam gật đầu rồi nói :
- Ừ , mẹ Nam ở chỗ khác nhưng vì mình chuyển tới đây học nên nhà mình chuyển về đây ở cho gần trường luôn ! à , nhà của Nhật cũng gần ở đây lắm , đối diện nhà Nam luôn !
- Hay quá ha , nhà tui với nhà Linh thì cách nhau khoảng 100m ) ko gần được như vậy ! - Trâm thốt lên .
Nam cười rồi nói :
- Hay là bây giờ 2 bạn tới nhà mình chơi cho biết nhà , đi một xíu là tới liền hà !
- Đi ko mày ???? - Trâm hỏi , nào ngờ nó đã bước đi theo Nam từ bao giờ...
- ế ế ! Đợi tui với , định đánh lẻ hả ??? -Trâm hét lên
- Đâu có , nhanh yk ! - Nó mỉm cười nói.
Một lát sau , nó bất ngờ vì nhà thằng bạn mới quen của nó đẹp đến thế này ...theo bản tính đam mê cái đẹp của nó , nó thốt lên :
- Chà ! Giàn ti gôn đẹp quá !!!!!
- Linh , nhà bên này là nhà của Nhật nè ... - Nam nói rồi chỉ tay qua nhà đối diện ...
- Ồ , nhà Nhật cũng đẹp ko kém nhỉ ?? To và đồ sộ quá ! - Nó nói vậy chứ thực lòng nó đâu có ngạc nhiên gì ... toàn là công tử cã , nhà xấu và nhỏ mới là chuyện lạ à ko , chuyện ko thể .
- Vào nhà đi ! - Nam nói rồi mở cổng cho Linh và Trâm rồi như nhớ ra điều gì , Nam nói :
- Đợi Nam chút nha , rủ Nhật qua chơi luôn - Nói rồi Nam lấy dế ra gọi cho Nhật ..
- Mày đang ở đâu đó ????
- Tao đang ở nhà chứ ở đâu !
- Vậy qua nhà tao đi , Linh với Trâm tới chơi nè mày !
- Ờ , tao qua ngay !
...Cả bọn đứng đợi Nhật...
- Sặc , cái thằng này làm gì mà lâu thấy ớn ! - Nam lên tiếng
- Chắc là tút lại nhan sắc ! - Trâm đùa cợt...
Nó cười khúc khích khi nghe Nam và Trâm pha trò...đã lâu nó ít được cười tự nhiên như thế ...
- Chào mọi người ! - Nhật lên tiếng
Nó mỉm cười thay lời chào còn Trâm thì đùa :
- Tút nại nhan sắc đấy hở ông tướng ???
- Chứ sao !!! - Nhật đùa lại rồi cả bọn cùng đi vào...
- Kiến trúc ở trong nhà còn đẹp hơn ở ngoài nhìn vào nữa ! - Trâm bình luận
Nó và Trâm đang ngắm nghía thì cô Hoài Anh - ca sĩ , nhạc sĩ đồng thời cũng Là mẹ của Nam bước ra ...
- Chào mấy đứa ! - Cô Hoài Anh lên tiếng
- Cháu chào cô ! - Nó và Trâm cùng chào..
- 2 cháu là bạn cùng lớp với Nam nhà cô hả ???
- Dạ ! - Trâm đáp..
- Nhà cô đẹp nhỉ ??? - Nó thốt lên..
- Hì , cháu quá khen rồi !
- à , mẹ ơi , con giới thiệu với mẹ nhé , đây là Linh Linh , bạn cùng lớp với con và là con của thầy Mạnh - hiệu trưởng - Nam nói rồi quay sang Trâm - Còn đây là Trâm , cũng là bạn cùng lớp với con , là tiểu thư của tập đoàn đá quý Trần Ngọc !
- Hân hạnh được làm quen với các cháu , Nam nhà cô lớn rồi mà tính tình vẫn con nít lắm , có gì bỏ quá cho nó nhé !
Chợt , nó nói rồi chỉ vào cây đàn...
- Cháu đánh đàn , được ko cô ???
- Cháu cứ tự nhiên như ở nhà đi nhé ! à , Cháu cũng biết đánh đàn hả ? Đánh thử cô nghe nào ! - mẹ Nam hớn hở..
- Ngày nhỏ cháu có học , còn giờ thì ko ạ ! - Nó lễ phép đáp rồi ngồi vào cây đàn , đánh bản PolonaBa .. một bài hát giai điệu khá hay và vui vẻ...
Cả bọn ngây ngất trong tiếng nhạc , thật sự là nó đánh đàn rất hay ... kết thúc bản nhạc , cô Hoài Anh chợt nói :
- Cháu đánh rất hay ! Nhưng ... một bản nhạc vui mà cháu biến nó thành nhạc buồn rồi...
- Ơ , cháu...cháu ...- Nó ấp úng...
- Cháu cũng có năng khiếu đấy !
Nó khẽ mỉm cười rồi nói :
- Cô vừa đánh đàn vừa hát cho tụi cháu nghe 1 bài đi ạ !
- Được rồi ! - Cô Hoài Anh nói rồi ngồi vào , thả hồn vào âm nhạc...
Nó thực sự rất ngưỡng mộ cô ấy từ rất lâu rồi và bây giờ vẫn thế ...
- Cháu thật sự rất ngưỡng mộ cô !!! - bất chợt , nó thốt lên...
Cô Hoài Anh ko nói gì , chỉ mỉm cười... Nó và Trâm ở lại chơi một lát rồi đi về...
- Thôi , cháu và Linh phải về ạ , chúng cháu chào cô !!!!! - Trâm chào rồi kéo Linh ra...
- Cháu chào cô ! - Nó vội nói rồi chạy ra với bạn...
Nam và Nhật bước ra tiễn nó và Trâm ...
- Chào 2 bạn nha , lần sau rảnh thì ghé chơi hén! -Nam nói.
- Linh đánh đàn hay thật ý nhỉ ? Nhìn vậy mà cũng "tiểu thư" phết ! - Nhật chọc ghẹo.
Nó lạnh lùng nói :
- Có ý gì vậy ???????
- Thôi , về đi Linh ! - Trâm zục rồi cả 2 cùng bước đi ...
Hết chap 3.
@ pÀ kon : Chap này viết ko được cẩn thận lắm ) dở thì lượng tình bỏ quá choa )
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HA8
Chap 4
- Pí pi mày nhé ! Tao vào nhà đây ! - Nó chào Trâm rồi bước vào nhà . Hiện giờ trong lòng nó đang tràn ngập niềm hân hoan ... Bật mí nhé , nó đang rất chi là yêu đời đấy ! ...
Bước lên gác , nó thấy cửa phòng mình đang he hé mở ..."Thật là , dạo này đầu óc thế nào không biết , đi ra ngoài mà cửa cũng không đóng..." - Nó thầm nghĩ , lắc đầu rồi nhẹ nhàng mở cửa ...
Nó thấy Diệp đang đứng trong phòng mình , tức giận , hét lên :
- Cậu đang làm gì trong phòng tôi thế hả ?????
Diệp giật mình quay mặt lại , mặt lấm lét ...
- Sao cậu tự động vào phòng tôi ???? - Nó quát rồi chợt nhìn thấy Diệp đang giấu giếm một vật gì đó ở đằng sau lưng ...
- Tôi ...tôi ... - Diệp ấp úng..
- Cậu cầm cái gì sau lưng đấy ? Đưa đây cho tôi ! - Nó gầm lên rồi bước lại ...
- Đưa tôi đây , trả tôi đây ! - Nó hét lên rồi giằng co với Diệp một cuốn sổ . Ở nhà , nó ko thể gọi là "chị-em" ngọt xớt được , nên phải gọi là "cậu-tôi" ... còn bây giờ , nó ko đủ bình tĩnh mà xưng "cậu-tôi" như vậy nữa ...
- Mày ... mày đọc trộm nhật kí của tao ư ??? Đồ khốn ! - Nó hét lên rồi tát tới tấp vào mặt Diệp khiến đôi má của Diệp hằn dấu tay của nó ... Diệp hét lên , nhưng càng hét , nó tát càng mạnh ...sau đó nó cầm lấy tóc của Diệp mà giật khiến Diệp đau xé ... nó gào khóc nhưng ko ai nghe thấy ...
Lúc sau , nó ngừng đánh, ngồi phịch xuống đất vừa khóc vừa chửi :
- Mẹ mày , đồ chó ! Mày là đồ hèn hạ ! Đọc trộm , mày nghĩ mày tốt đẹp lắm hả ? Lớp phó là cái thá gì mà đi đọc trộm nhật kí của người khác ! Mày có phải là con người nữa ko hả ? Tại sao ngay cả cái điều tối thiểu làm con người là tôn trọng bí mật của người khác mà mày cũng ko làm được hả ????
Diệp ngồi một xó , khóc nức nở vì quá đau đớn hay Diệp đang khóc vì quá nhục nhã ?
Nó cầm cuốn nhật kí đã nhàu nát - hậu quả của việc giằng co lúc nãy của nó và Diệp ...
Nó nức nở nói :
- Diệp , mày ... mày đã đọc đến đâu rồi hả ??? Mày tệ đến thế sao , đồ con chó !!!
- Tôi , tôi... xin lỗi ! - Có lẽ đó là lần đầu tiên Diệp nói lời xin lỗi với nó.
- Xin lỗi à ??? Mày nói nghe đơn giản nhỉ ? Mày xin lỗi thì được cái gì ??? Mày có xóa được những lỗi lầm mày gây ra ko ??? Đồ con chó !!! - Nó quát lên ..
- Tôi , tôi thực lòng xin lỗi mà ! - Diệp nức nở lên..
- Thôi , mày cút đi ! Tao ko muốn nhìn thấy mặt mày nữa ... mày cút đi ... cút đi !!!! - Nó hét lên , tiếng hét như muốn bể trời...
Bác Hạnh từ ngoài vườn nghe thấy tiếng nó hét , liền chạy lên thì chạm mặt Diệp ... " biết ngay là 2 đứa này lại ...mà" - bác Hạnh thầm nghĩ ... Rồi chạy vội lên phòng nó ...
- Linh Linh ! Cháu có làm sao ko ??? - Bác Hạnh hốt hoảng lên...
Nó ôm lấy bác Hạnh , òa khóc nức nở... Nó khóc như một đứa trẻ , nó khóc như chưa từng được khóc...
Nó đau khi Diệp đọc trộm nhật kí của nó
Nó đau khi những lúc như thế này , không có mẹ kề bên
Nó đau khi bố nó không hiểu nó , không quan tâm đến nó
Nó đau khi nó không làm được gì ngoài việc khóc
Nó ...cảm thấy...bất lực ..trước mọi người , trước mọi chuyện
Còn Diệp , thực sự Diệp đang cảm thấy rất có lỗi nhưng sau đó , Diệp nhớ lại những cái tát của Linh dành cho nó , con bé lại cảm thấy không hề có lỗi gì trong chuyện này . Ngồi trong phòng , con bé lầm bầm chửi :
- Những gì mày đối xử với tao , thế là quá đủ , chỉ vài dòng nhật kí , có xá gì ????? Những lần mày đánh tao , tát tao , làm nhục tao , ... từ bây giờ , mày sẽ phải trả giá ... Tao sẽ không hiền với mày nữa đâu !
Thực chất , Diệp đã bao giờ hiền với Linh chưa ????
****************
Rồi bác Hạnh bước ra ngoài , nó nằm trên giường và suy nghĩ rất nhiều , suy nghĩ về mọi chuyện...nó cảm thấy...xui xẻo luôn bao trùm lấy nó , nó chợt nghĩ :"chắc kiếp trước mình may mắn lắm hay sao mà kiếp này..." Rồi nó thiếp đi từ lúc nào ko hay...
Trong giấc mơ...Nó thấy mình là một nàng công chúa xinh đẹp , dịu dàng ... đứng cạnh một chàng hoàng tử rất đẹp trai có gương mặt rất quen nhưng lại rất lạ , nó ko thể nhớ ra ...
- Linh à ! Tớ đã về bên cậu đây !!! Tớ sẽ mãi ở cạnh cậu và bảo vệ cậu như ngày xưa nhé !
Rồi nó giật mình tỉnh giấc , vì ...nó nhớ như in là người đó rất giống Heo Sữa ... nhưng bây giờ , nếu ai đó bảo nó tái hiện lại gương mặt đó , nó không thể ... nó không thể nà nhớ được gương mặt của người đó nữa ... chỉ nhớ : Người đó rất giống heo sữa và nói với nó một câu :" Tớ đã về bên cậu ! Tớ sẽ mãi ở cạnh cậu và bảo vệ cậu như ngày xưa " ...
"Hay là Heo Sữa về thật rồi nên mình mới gặp giấc mơ như vậy ... làm sao để gặp Heo Sữa bây giờ... Heo sữa à , Nếu gặp cậu , nhất định tớ sẽ nói rằng :" tớ nhớ cậu lắm !" Và tớ sẽ kể cho cậu nghe từ khi cậu đi , cuộc sống của tớ như thế nào ... tớ sẽ tâm sự tất cả những nỗi buồn của tớ cho cậu nghe , để cậu an ủi tớ như ngày nào..., giá như , giá như tớ có 1 niềm vui nào đó để kể cho cậu nghe nhỉ ...xin lỗi cậu , lúc nào , tớ cũng chỉ có nỗi buồn mà kể cho cậu thôi... "
Hiện tại , tâm trạng của nó đang rất rối bời , nó không biết thực sự là như thế nào . Rồi nó tự an ủi mình : " giấc mơ chỉ là giấc mơ ,đừng hi vọng quá nhiều làm gì vì .. nếu Heo sữa có trở về thì cũng không thể gặp lại mình vì...nhà mình đã chuyển đi rồi , không còn ở nơi cũ nữa..."
Nó bước lại gần bức tường , nơi mà nó dán chân dung của Heo Sữa , nhẹ hôn lên bức tranh mà chảy dàn dụa nước mắt ...
- Làm sao đây ! Làm sao để tớ gặp lại cậu đây !! - Nó khóc thét lên rồi khuỵu xuống ôm lấy ngực mình ... đau đau quá ... dường như trái tim nó đang bị ai đó bóp méo lại...
Nó tự nhủ mình phải bình tĩnh , phải cố gắng không để số phận xui xẻo cứ đeo bám lấy mình ..Nó bật laptop lên , vặn volume nhạc thật to và ngồi chat chit với bạn bè , đã lâu , nó không cùng tâm sự với mấy người bạn ảo .
Bỗng dưng , thấy nick nó onl , Trâm mừng như bắt được vàng , thế là hai cô bạn lại cùng nhau trò chuyện ...
Nó kể cho Trâm nghe chuyện Diệp đọc trộm nhật kí của nó ... Chần chừ , lần lữ mãi nó mới kể cho Trâm nghe chuyện giấc mơ ... Nhờ Trâm , nó lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều rồi ...
Từ nay , nó sẽ kể tất cả cho Trâm ... vì Trâm là bạn thân của nó ... nó không việc gì mà phải dấu phải giếm cã ...
Chợt, nó nghe thấy tiếng mở cổng , bố nó đã về ... Nó vội chào Trâm rồi chạy xuống phòng ba nó ...
Lại một hình ảnh ngứa mắt , bố nó đang ôm dì Diễm , nó chửi :
- Gian phu , dâm phụ !
Rồi nó đóng rầm cái cửa , định chạy lên phòng thì nghe tiếng dì Diễm :
- Vô duyên , con gái con lứa kiểu gì mà vào phòng người khác ko thèm gõ cửa !
Nó tức tối , bước đi rầm rầm khiến bố nó và dì Diễm thấy rất khó chịu ...
Bố nó liền mở cửa , chạy theo nó , nói :
- Con làm cái gì vậy hả ?
- Ko gì cả ! - Nó đáp trống không
Bố nó giơ tay lên , định tát nó , nó biết , nhưng vẫn cố vênh mặt lên , nó muốn kìm nén 2 hàng nước mắt đang lăn dài trên má nhưng ko được . Một lúc sau , bố nó hạ tay xuống rồi nói :
- Con làm cái gì vậy hả ? Bố thật sự thất vọng về con !
- Con cũng thất vọng về bố ! - Nó đáp rồi hỏi với giọng run run - Bố quên mẹ rồi à ????
Bố nó sững lại còn nó thì bước lên phòng - từng bước chân nặng trĩu nỗi buồn ...
" Đã bao nhiêu năm nhưng nỗi đau trong lòng của con vẫn không nguôi đi sao ??? Bố vẫn nhớ và vẫn còn yêu mẹ con rất nhiều , con nên hiểu , lúc mẹ rời xa bố , bố cũng đau đớn lắm chứ ...cũng chính lúc đó bố mới hiểu ra , và cảm thấy lỗi lầm của mình không thể chuộc lại , nên lấy người ấy - người mà bố ngoại tình để không phải gây thêm lỗi lầm cho một ai nữa ... Mong con hãy hiểu cho bố..."
...Đó là những điều mà bố nó rất muốn nói với nó nhưng ko hiểu sao , chưa bao giờ ông có thể nói được với nó những điều đó...
Thực sự , bố nó cũng không hiểu nỗi , ông không hiểu nó hay nó không hiểu ông... có lẽ , cả bố nó và nó đều không hiểu nhau ...
Hết chap 4.
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAh
Chap 7
Đêm nay nó trằn trọc mãi mà không ngủ được . Chính nó cũng không hiểu tại sao . Có lẽ là vì lạ giường chăng ??? Hay ... vì nó ... nó đã .. ♥ ???
Trong đầu nó hiện giờ , chỉ nghĩ đến hình ảnh của Nam mà thôi.
Nó nhớ lại trong tâm trạng bồi hồi , xao xuyến
Lúc Nam nhìn nó bằng ánh mắt "kì lạ"
Lúc Nam bế nó lên khi nó ngủ trên thảm cỏ và ...
Và cả lúc , Nam giúp nó giật con cá lên ...
Nó lắc lắc đầu , bật dậy viết nhật kí :
Hôm nay , mình tức con Diệp và mụ mẹ kế ko chịu nỗi "..." .
Mình quyết định về nhà Trâm ở vài ngày .
Nam và Nhật - 2 cậu bạn mới tới chơi cả ngày ở nhà Trâm . Mình đã có những giây phút thật vui . Có lẽ , đã từ lâu mình ko được vui như thế này ...
Viết đến đây nó bật khóc rồi viết tiếp..
Mình sợ , mình đã thík Nam thật rồi . Nhưng ... mình sẽ cố gắng kìm nén chính bản thân . Mình không muốn có lỗi với...Heo Sữa ...
Nó lấy tay quẹt nước mắt rồi leo lên giường ngủ ... Nhìn cô bạn ngủ thật ngon và hồn nhiên . Nó mơ ước nó có được một giấc ngủ như vậy . Nhưng ... khó quá phải không ???
*******************
- Linh !!!!! Dậy yk!!!!!!! - Trâm lay lay nó dậy
- 5 phút thôi ! Tao xin mày !!!!!!! - Nó rên rỉ.
- 6h55 rồi !!!! Nhật và Nam đang đợi ở dưới kìa !!!!!! - Trâm hét lên .
- Kệ !!!!! - nó vô tâm nói rồi hoảng hốt bật dậy.
- Hahahahaha ! - Trâm ôm bụng cười ngặt nghẽo
- Mày xạo tao à ????? - Nó nhăn nhó hỏi rồi giật cái đồng hồ ... hét lên :
- Con đểu ! mới có 5h55 mà bắt tao dậy ! - Nó chửi rủa.
- Hì hì !!! Hôm nay dậy sớm , ăn sáng cùng nhà tao một bữa ! - Trâm nói .
- Ừ , mày đợi tao nha !!!!!- Nó nói rồi bước đi .
...
- Đi mày !!! - Nó nói rồi kéo Trâm đi . Có lẽ nó đang sợ Nhật với Nam đến mà hai đứa đang còn ăn uống thì thật nà...
...
- Cháu chào cả nhà !!!!! - Nó chào .
- Chào cháu , xuống ăn sáng đi cháu ! - Cô Quyên nhẹ nhàng nói .
- Dạ ! - Nó khẽ đáp rồi cùng ăn với gia đình Trâm . Nhìn gia đình Trâm đùa nói vui vẻ trong bữa ăn , nó cảm thấy tủi quá ... Nước mắt chảy ra khi nào mà nó cũng ko biết ...
- Ơ ... ăn đi cháu ! - Bố Trâm nhắc .
Nó giật mình thốt lên :
- Dạ !!!
- Cháu làm sao vậy ??? - Cô Quyên nói rồi lau nước mắt cho nó .
- Giá như ... giá như ... cháu... - Nó nói đến đây rồi bật dậy :
- Cháu no rồi ạ , cháu xin phép cả nhà !
- Ăn thêm nữa đi Linh ! - Trâm nói nhưng nó đã chạy ra ngoài từ lâu rồi ...
............hức hức.... hức....mẹ ơi...............
- Linh à !!!
Nó ngẩng mặt lên thì thấy Trâm đang đứng trước mặt mình . Nó bước lại ôm chầm lấy cô bạn mà khóc :
- Tao , tao ghen với mày quá !!!!!!! Giá như , tao cũng có một gia đình hạnh phúc , đầm ấm như mày thì tao sung sướng biết mấy !!!!!!
- Thôi mà , Linh !!! Mày nín đi ... Mày đã từng nói là từ nay mày sẽ mạnh mẽ cơ mà ... ! -Trâm dỗ dành .
- Tao ... tao ... - Nó mấp máy rồi lấy tay lau nước mắt , hít một hơi thật sâu rồi nói :
- Híc , tao xin lỗi mày và gia đình mày nhiều lắm ! Tao cũng ko muốn cứ làm phiền như vậy đâu ! Chắc mai tao dọn ra khách sạn ở !
- Trời ... phiền gì đâu ! Nhà tao , tao là con một , có mày tới ở , nhà tao thêm vui ấy chứ ! Bố mẹ tao luôn coi mày là con mà ! - Trâm nói .
- Hức ... có một con bạn như mày , thật tốt quá !
Trâm chìa khăn giấy ra cho nó rồi nói :
- Biết vậy thì tốt , lau nước mắt đi ! Từ nay , mày đừng bao giờ phụ lòng tốt của tao và bố mẹ tao nghen !
Nó lau mặt , khẽ gật đầu rồi nói :
- Mày tốt thật !
- Mày khen tao miết vậy , ngượng quá !!!!! - Trâm đùa cợt .
- Hì hì !! - Nó cười rồi nghe thấy loáng thoáng tiếng Nhật và Nam gọi , liền hỏi :
- Nam và Nhật gọi hả ????
Trâm gật đầu rồi cả hai cùng bước đi .
...
- Nãy giờ gọi mệt nghỉ luôn mà ko thấy ai ra mở cổng hết ! - Nhật nói
Nghe vậy , Trâm liền hỏi :
- Sao ko ấn chuông ???
- Chuông nhà Trâm hư rồi ! - Nam gọn lõn đáp.
- Zậy hở ?? Để trưa kêu anh Tâm sửa ! - Trâm nói rồi định leo lên xe Nam thì thấy nó đã yên vị ở đó rồi , Trâm khẽ mỉm cười rồi lên xe của Nhật , cả đoạn đường , Trâm ko nói 1 câu gì , có lẽ Trâm đang đeo đuổi một ý nghĩ gì đó...!?
... " Rồi mưa cũng rơi trước hiên ướt đẫm hàng cây , giường như cuốn trôi tất cả từ đây , cuốn trôi tất cả..." Nó đang say sưa hát thì nghe Nam bình luận :
- Chà , xem ra Linh rất hay hát "lan man" nhỉ ???
- Đêu có !! - Nó tròn xoe mắt nói .
- Vậy á ?????? - Nam nói , giọng đểu đểu .
Nó liền cười đáp :
- Chứ sao !!!!!
- Chứ sao nữa chứ ! Tui phát hiện mấy lần rùi à nghen ! Đừng có cãi ! - Nam gian xảo đáp.
- Khỉ đột !!!!!! - Nó nói rồi đấm bụp bụp vào lưng Nam .
Nhật nhìn sang xe Nam , thấy nó và Nam rất vui vẻ . Nhật khẽ buồn , lòng thầm nghĩ :" Giá như ... Khi đi với Nhật , Linh cũng vui được như thế nhỉ ??"
...
- Ê ê !!!! Dừng lại , ông cho tui đi đâu đó !!!!!! - Trâm hét lên !!!!
Khi đó , Nhật mới sững ra , quay xe lại ... Thì ra , trong lúc mãi suy nghĩ linh tinh , nhật đã đi quá đường 1 đoạn _ __! Thật pó tay !
- 2 Ông pà định đánh lẻ hả ????? - Nam chọc ghẹo.
- Bậy hà !!!! - Trâm gầm gừ .
Nó và Nam cười khúc khích , hớn hở rồi cùng Trâm và Nhật bước vào trường .
... Tới lớp.
- Nhật , Nam đi ăn sáng hok ???? - Diệp mời .
- Ko ! Nhật và Nam ăn sáng rồi ! - Nhật đáp.
- Đi đi cho vui !!! -Yến chen vào nói .
- Đúng đấy , 2 người đi với 2 con nhỏ ko có sỉ diện ấy cho vui kìa !!!!! -Trâm nói đểu .
- Vui cái con khỉ ! - Nam lầm bầm rồi bước sang bàn nó chơi , thấy Diệp và Yến vẫn đứng zai , Nam liền nói ( hay nà đuổi nh
- Tụi mình ko đi !! Các cậu cứ đi đi !!!!!
- Vậy , tụi mình đi ! Chào ! - Diệp nói rồi bước đi ...miệng lầm bầm :" xí !!! Tưởng du học nước ngoài nà ngon á ???"
Nào ngờ , Lưu Ly nghe thấy , chặn Diệp lại , nói :
- Cậu nói gì ??? Nói lại tôi nghe !
Diệp chớp mắt :
- Tôi nói gì kệ tôi ! Liên quan đến cậu à ????
- Có đấy !!!!!! Có gan thì nói lại tôi nghe ! - Lưu Ly hét lên rồi chống nạnh ra vẻ "đại ca" .
- Đúng là ko thể nhìn mặt mà bắt hình giong thật !!! - Diệp chép miệng nói .
Ly quát lên :
- Mày định có mà dây dưa ! Mày nói lại cái câu lúc nãy mày nói coi !!! Nói !
- Ối ! Sợ thật ! tao bảo : " Du học nà ngon à ???" Được rồi chứ ???- Diệp giả vờ run run đáp
- Mày chửi người khác nhưng mà mày có biết là đang đụng chạm tới tao ko ??? Nhok ??? - Ly trợn ngược mắt lên nói .
- Ồ , thế à?????? - Diệp nói rồi xớn xác bước đi .
.......Rầm......
- Con này ko phải dạng vừa đâu !!! - Trâm bình luận .
- Ừ , lực nó mạnh thật !!! - Nó chép miệng nói .
...
- Mẹ , mày sợ chưa kon ?? - Ly cười gian xảo nói .
- Mày ko sợ bị đuổi học hay sao mà xô tao ???? - Diệp hét lên .
- Tao éo sợ !!!!! - Ly nói rồi thủng thẳng bước đi . Công nhận nhìn Ly thế nhưng mà giang hồ khiếp !
Con Diệp giận cá chém thớt , hét :
- Đỡ tao dậy ! Mày trơ cái mặt "mẹt" mày ra làm cái éo gì thế hả Yến !!!
Từ lâu , Yến cũng đã quá bức xúc nên lần này , nó phăng luôn :
- Nài ! Mày ăn nói cẩn thận đấy ! Tao ko phải là con nhỏ oshin cho mày đâu !!!!!!
- Ơ ! Cái con này !!! - Diệp nói rồi đứng dậy phủi quần .
... Nó mỉm cười rồi bước lại , nói :
- Chậc , tao cóc hiểu nổi mày nữa ! Mày làm gì mà "được" nhiều đứa căm thế hả ??? Bây giờ thì đến bạn thân mày cũng căm mày rồi đó , nó chịu đựng hết nỗi rồi ! Nhok tì ạ !!!
Yến thấy mình cũng nhục nhục , liền kéo Diệp đi một mạch , chấp nhận nghe lời chửi rủa từ Diệp .
...
- Đi ăn kem !!!!!!- Nó nói rồi vẫy tay ra hiệu cả bọn cùng đi .
- Haha ! Mày khoái chí rồi à ??? - Trâm cười nói .
- Sặc ! Có chừng đó thôy , khoái nàm zề ! - Nó đáp
Nam và Nhật khẽ lắc đầu rồi nhanh chóng chạy theo 2 cô bạn .
... Cả bọn đang ăn kem thì ...
- Chúng tôi ngồi với nhé !!!!!!
- Ồ , mời 2 bạn ko biết sỉ diện là gì ngồi !!!!! - Nó chanh chua đáp.
- Chúng tao cóc thèm ngồi với 2 đứa như mày ! Khôn hồn thì biến đi để tao ngồi cùng Nhật và Nam ! - Yến chửi .
- Ghê quá ! Ghê quá ! - nó chu môi nói ( nhỳn đanh đá mà đáng iu phết ^^)
- Cẩn thận tao đấm rụng răng hết ăn kem đấy !- Diệp nói , ra vẻ giang hồ .
- Sặc , tao thấy 2 đứa mày lúc nào cùng vênh vênh váo váo mà đã đánh thắng đứa nào chưa ?? Nhục đến thế mà vẫn cứ thik nhục nữa ! - Trâm chép miệng .
- Được rồi , nếu như 2 đứa mày thực sự thik ăn kem thì...tao mời ! - Nó nói rồi cầm 2 ly kem úp vào mặt 2 đứa .
Cả canteen cười ha hả khiến Diệp và Yến quê ơi là quê .rồi nó hỏi :
- Ngon ko ?????
- Ngon này !!!!!!- Diệp đáp rồi đá vào bụng khiến nó phụt máu .
- Linh Linh !!!!!! - Nam hét lên rồi đỡ lấy Linh .
- Chọc giận bọn tao hả ??? Lần sau thì mày DIE !à , vắng mày , cả nhà vui lắm ! - Diệp chua ngoa nói rồi kéo Yến đi .
.......cheng..........
Nó đưa tay quẹt máu rồi tức chí , cầm ly kem thủy tinh phang ngay vào đầu Diệp khiến đầu nó chảy máu bê bết .
Diệp được dìu đến phòng y tế . Cả bọn đòi đưa nó đi về phòng y tế luôn nhưng nó nhất quyết ko chịu . Rồi , Nam cõng nó về lớp .
....
- Linh Linh !! Em ra ngoài gặp thầy hiệu trưởng !!- Cô giáo nói .
Nó lầm bầm : " lại chuyện gì nữa đây"
...
- Ông gặp tôi có chuyện gì ??? - Nó hỏi .
- Tại sao con lại bỏ nhà đi hả Linh ???? - Bố nó ân cần hỏi .
- Bà ta đuổi thì con đi ! - Nó lạnh lùng đáp
- Bố quá mệt mỏi với những lời nói gian dối của con rồi !!!Dì Diễm bảo là đã kéo con lại nhưng con cứ nằng nặc đòi đi ! Bố hết chịu nỗi con !
- Sặc , ông tin bà ta à ??? Ông cứ đi tin mẹ con nhà rắn độc đi ! Còn tôi - con của ông , ông đừng có tin !!!!!! - Nó nói rồi bước vào lớp thì bố nó níu nó lại .
- Con à ... về đi ! Con đừng có đi lung tung nữa !
- Đừng giả tạo !! - Nó nói rồi bước đi .
- Đứng lại !!!!!! - Bố nó hét lên .
- Gì nữa ?????? - Nó đáp cộc lốc .
- Con về văn phòng của bố , bố nói chuyện !
Nói rồi bố nó bước đi , nó thở dài rồi chạy theo.
...
Nó nhìn thấy Diệp ở đó , hiểu ra chuyện gì nhưng nó vẫn cười chế giễu :
- Mày đội cái mũ nhìn thời trang đấy !!!!!!
Thì ra ,đó là vết tích do nó gây ra , khiến con Diệp phải băng bó nửa cái đầu .
- Con còn nói vậy được hả ?????? - Bố nó gầm lên .
- Ông hỏi cô con gái cưng của ông đi , nó làm gì tôi ???????? - Nó trợn mắt lên nói .
- Con nói đi Diệp !
- Con ... con... Nó chọc giận con ..
- Nhưng con làm gì cái Linh ??? - Bố nó gằn .
- Con...con đá nó ! - Diệp ấp úng đáp.
- Linh ,Con thừa biết nó yếu , thì tha cho nó đi ... còn con , Diệp , con cũng thừa biết tính cái Linh , con mà làm giận nó , nó sẽ đánh con như mọi lần . Bố cảm thấy như con cố tình ấy nhỉ ??? - Bố nó giận dữ nói .
- Giờ tôi đi được chưa ??? - Nó hỏi .
- Con về đi Linh !!!!! - Bố nó nói.
Nó gọn lõn đáp :
- Ko !
- Coi như bố xin con mà !
- Ko !
- Về đi con !
- Ko !
- Về nhà đi!
- Ko !
- Mẹ biết sẽ buồn lắm đấy Linh à ! - giọng bố nó buồn buồn .
- Nếu ông sợ mẹ tôi buồn thì ông đã ko vác 2 con rắn độc kia về nhà !!!!! - Nó hét lên .
- Bố...chỉ là bố ko muốn có lỗi thêm với 1 người nữa mà thôi con à !
- Tôi ko quan tâm ông nghĩ gì !! Tôi chỉ biết ! Mẹ tôi đã rất đau khổ vì ông , ông ko thương yêu tôi mà dành trọn trái tim ông cho 2 con rắn độc !!!!!!!!!
- Mày ám chỉ cái gì đó hả Linh ??? - Diệp hét lên ..
- Tao ko phải ám chỉ , xỏ xiên gì đó , để tao nói thẳng ra là : Mày và mẹ mày ! Được chưa !!!!!!! - Nó hét lên rồi bỏ đi.
Lần này , nó quyết tâm ko rơi nước mắt ... dù rất khó...Nó lẩm bẩm :" don"t cry ... don"t cry..."
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAi
Chap 8
- Linh , ra ngoài hoa viên gặp hiệu trưởng gặp kìa !!!!!
- Lại nữa ! - Nó lẩm bẩm rồi bước ra ngoài hoa viên .
....
- Còn chuyện gì thì ông nói nốt luôn đi ! - Nó vô lễ nói .
- Con về nhà đi ! Trưa nay , con mà ko có mặt ở nhà thì đừng bao giờ về nhà nữa ! - Bố nó nói rồi bước đi , không để nó nói gì ... Lúc sau , nó chạy theo rồi nói :
- Thầy Mạnh ! Tôi sẽ ko về nhà đâu ! Ông đừng cất công chờ làm gì cho phí công !
Bố nó lại dọa :
- Bố sẽ gọi điện kể mọi chuyện cho mẹ con !
- Ông lừa ai vậy ??? Ông đã mất liên lạc với mẹ tôi từ lâu rồi cơ mà ??? - Nó nghênh nghênh đáp.
- Con...con ... - Bố nó lắp bắp ko nói nên lời.
- Tôi sẽ ko về dù tôi có phải ở tại một khu ổ chuột ! - Nó gằn từng tiếng .
Bố nó vẫn nằng nặc :
- Con phải về !!!!!!!
- Tôi ko về và mãi mãi sẽ ko về !!!!! Cứ nghĩ đến những gì ông đối xử với mẹ con tôi , tôi đã thấy buồn ói ko muốn về rồi ! - Nó hét lên rồi chạy đi .
.......Linh...con...ựa.....Rầm....
Bố nó ngất đi ..... Nó giật mình quay lại ....
- Bố.....bố !!!!!!!!!!!!!!!!! - Nó hét lên rồi chạy lại chỗ bố nó :
- Bố có làm sao ko ????? Bố !!!!!!
Bố nó lắc nhẹ cái đầu , nói :
- Con...lấy cho bố lọ thuốc ở trong văn phòng...bố để trong cặp...! - Bố nó tái mét nói .
Nó gật gật rồi chạy đi bằng sức mạnh phi thường nhất có thể ...
- Thuốc tim ! - Nó đọc lên từng chữ rồi chạy đi tới chỗ bố ...
- Hức...hức...bố ...bố uống đi ...! - Nó nói rồi đưa thuốc và chai nước cho bố ...
Một lát sau , khi bố nó đã lại sức , nó nức nở nói :
- Bố...bố bị bệnh tim à....??
- Ừm ...
- Sao bố ko nói cho con biết !!!! - Nó hét lên .
- Bố sợ con lo lắng...
- Sao bố ko đi phẫu thuật .......
- Ko chữa được con à...
Nó cố gắng nén những hàng nước mắt ...và coi như ko nghe thấy cái câu đầy đau đớn ấy :" Ko chữa được con à.." , Nó liền nói :
- Bà ta có biết ko...
- Con nói ai ???
- Bà Diễm có biết ko ???
- Có..
- Bố à... đến bao giờ bố mới chịu tin con là bà ta chỉ ham cái tài sản mà bố để lại thôi mà tại sao bố ko nghe con...
- Bố ko muốn có lỗi với một người phụ nữ thêm một lần nữa , con à ... Nên bố mới lấy dì Diễm ..
- Bố có biết là bà ta chỉ đào mỏ bố chứ ko hề iêu thương bố ko ??? - Nó rưng rưng nói .
- Đào mỏ à...con nói về dì ấy khó nghe quá... - Bố nó nói .
- Bác Minh !!!!!! - Nó lên tiếng gọi bác bảo vệ , bác ấy nghe thấy tiếng nó gọi và thấy bố nó đang nằm dưới đất , liền giật mình chạy lại :
- Thầy Mạnh ! Thầy làm sao thế này...
- Bác đưa bố cháu về phòng hộ cháu , giờ cháu lên lớp học !
Thực ra , ko phải nó muốn lên lớp học đâu....chỉ vì..nó ko chịu được nỗi bố nó ... bố nó bênh 2 con rắn độc ấy quá...
....
- Linh ! Sao em tự động vào lớp mà chưa xin phép cô ???
Pà cô Trang hắc ám lại bắt đầu...
- Cái zề ?? - Nó gằn lên .
- Sao...sao em chưa xin phép cô mà đã vào lớp ???? - Cô Trang bắt đầu sợ hơn..
Nó nhún vai rồi bước lại gần pà cô :
- Có cần thiết ko ???
- Tại sao ko ?? - Cô Trang cãi nhau với nó như 2 đứa teen cãi nhau vậy .
Nó cười khẩy , chớp mắt nói :
- Thế...á ???
- Bây giờ cô MỜI em ra ngoài ! Xin phép cô lại rồi mới được vào lớp ! - Cô trang nghiêm nghị nói .
- Cô thik thì đi ra ngoài mà xin phép tôi ! Cô nghĩ sao mà bắt tôi phải xin phép cô vậy ??? - Nó nhếch mép nói .
- Thật là...mất hết cả thể thống ... Mời em lên văn phòng ngay , Linh! -Cô Trang hét lên , đôi mắt đỏ hoe run sợ như sắp khóc.
- Cô nói cô đấy à ? Cô cứ lên văn phòng tự nhiên . - Nó cười khẩy nói rồi bước về chỗ .
- Lớp ta , hôm nay cô đánh giá giờ C .- Cô Trang lại giận dữ hét lên .
...."Ồ".... - Cả lớp ồ lên rồi nhìn về phía nó , nó liền chửi :
- Nhỳn cái zề mà nhỳn ????? Mún trách thì trách cô Trang "mến thương" ấy nhá !
....Ra chơi...
- Đi canteen ko ????? - Trâm rủ .
Nó lắc đầu , 1 lát sau , nó liền nói :
- Đi miết vậy !!!!!
- Nè Linh , sao tự dưng tao thấy mày im im thía ??? - Trâm hỏi .
Nó nhún ai đáp:
- Có gì đâu !!!!!!!!
- Thật hả ?????
Nó thở dài :
- Ra hoa viên với tao , Trâm !- Nó nói rồi kéo con bạn đi .
...Tại hoa viên...
Trâm hỏi :
- Có chuyện gì vậy mày ????
- Chắc tao về nhà đây mày ! - Nó nói .
Trâm ngạc nhiên :
- Sao vậy ? Bị bố mày ép dữ quá hả ???
- Ừ , bố tao ép cũng ghê lắm... Nhưng...nói cho mày biết chuyện này nghen ... đừng nói với ai cả ... hén !
- Ừ ! Yên tâm đi !!!!!! Nghéo tay nè ! - Trâm nói rồi chìa tay ra , nó phì cười , đáp :
- Gớm , bày đặt nữa !!!!!
Lúc sau , nó nói , giọng buồn buồn :
- Bố tao bị bệnh tim ...
- Cái gì ...
- Cái con này , vặn volume mày nhỏ lại đi !!!!
Lần này , con Trâm lại thỏ thẻ :
- Mày ko xạo tao đấy chứ ???
Nó lắc đầu :
- Ko chữa được nữa rồi !!
- Vậy tức là....tức là... - Trâm nói ...nhìn thẳng vào đôi mắt nó nhưng nó vẫn cúi gằm xuống và nói :
- Thôi ! Ngồi xuống đây nghỉ một lát rồi vào !
Trâm ngồi xuống ghế đá rồi nói :
- Tao hỏi thật mày nhá , mày có buồn ko ???
- Tao ko biết nữa... Có lẽ là ...KO...
Trâm gặng hỏi :
- Vậy sao tao thấy mày cứ buồn buồn vậy ???
Nó nhún vai , đáp :
- Tao lại lo sợ , bố tao có bề gì thì mụ ta càng được đà lấn tới ... Và tao tiếp tục mất đi 1 người thân ...
- Chỉ thế thôi ?????? - Trâm tròn mắt hỏi .
Nó khẽ gật đầu rồi ngước mặt lên trời ... bầu trời hôm nay mịt mù quá ... ko trong xanh như mọi khi...
Lát sau , Trâm lại hỏi :
- Nói cho cùng thì mày có thương bố ko ?????
Nó lạnh lùng đáp :
- KO !
- Xạo ke !
- Nghĩ sao thì nghĩ !
Nói rồi nó bỏ đi khiến Trâm chạy theo đừ điếc..
....Tại lớp...
- Nhật ơi...Giảng cho Ly bài này với !!!!!!!!!!! - Ly cười tươi rồi chạy "tọt tọt" lại chỗ Nhật , đúng hơn là Ly đang ngồi chỗ của nó .
...
- Làm ơn tránh ra !!!!! - Nó nói nhìn thẳng mặt Ly .
- Ơ , Nhật đang giảng bài cho tôi mà ! - Ly chớp mắt nói .
Nó hét lên :
- Giảng thì đi chỗ khác mà giảng , đừng ngồi vào chỗ của tôi !
- Ồ , thế cái bàn này là của Linh à ???? - Ly đứng dậy , nghênh nghênh hỏi .
- Chính xác ! Nếu biết được thế rồi thì mời Ly bước ra cho !!!
- Mình ra ngoài ghế đá kia đi Nhật !!! - Ly kéo Nhật đi , ko quên khuyến mãi cho nó một cái nguýt đến ghê sợ .
...Trưa....
- Cháu chào cô chú cháu về đã ạ !!!!!
- Sao ko ở lại nhà cô thêm mấy ngày nữa !
- Dạ thôi , cháu nên về thì hơn ạ !
Nó nói rồi cùng Trâm đi về nhà nó .
...Đến nhà nó ...
- Mày vào chơi hok ??? - Nó hỏi .
- Thui ko ! Pí pi mày nhoa , tao zìa !!!!!!
.....Nó mỉm cười rồi bước vào nhà....
" Mình nên chào bố một tiếng " Nó nghĩ rồi bước vào phòng bố nó... lần này , phòng ko khóa...
Nó định chào thì nhìn thẳng vào trong phòng ... Con Diệp đang lấy tiền trong túi quần của bố nó ...Nó lôi điện thoại trong túi quần ra rồi chụp lại 1 pô , con Diệp giật mình bởi tiếng động và ánh sáng của chiếc điện thoại ... Diệp hoảng sợ :
- Đưa đây !!!! Ai cho mày chụp lén hả ?????
- Giờ thì mày hết chối cãi nhé ! ĐỒ TRỘM CẮP !!!!!!!!!
Nó nói rồi đá cho con Diệp ngã lăn quay...
Nó liền hét toáng lên :
- Bố bố ơi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nó gọi mãi nhưng chỉ thấy dì Diễm bước ra ... nó liền hỏi :
- Bố tôi đâu rồi ???
- Chưa về .. - Dì Diễm đáp,
- Bà nhìn xem ??? Diệp - đứa con gái cưng của bà ăn cắp tiền của bố tôi đấy ????
Nó nói rồi đưa cái hình vừa chụp được bằng điện thoại lên thì....
..........Bụp...........ựa...... - Nó ngất đi..
__________________________________________________ _______
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAQ
Chap 9
Diệp lấy cái chổi gần đó , phang vào đầu nó khiến nó ngất đi .
- Con lấy tiền của bố hả Diệp ??? - Dì Diễm hỏi .
- Con đang túng tiền mà mẹ....
Diệp nói rồi lấy cái điện thoại trong tay nó , xóa cái hình mà nó đã chụp được .... Xóa xong , Diệp cười khẩy , nói :
- Xong ! Thế là hết chứng cứ nhé ! Mày cứ vênh vênh váo váo đi !!!!!
- Con đưa nó về phòng , giả vờ bảo là nó ngủ ! - Dì Diễm nói rồi bước đi .
Thế rồi Diệp phải đưa nó về phòng ... "nặng khiếp" - Vừa kéo nó lên , Diệp vừa lẩm bẩm .
Nghe tiếng kéo cổng , thì ra bố nó đã về , dì Diễm chạy lên phòng con Diệp , nói :
- Con đừng chơi nữa , giả vờ nằm nghỉ đi !!! Bố con về rồi đấy !
- Dạ !!!!! - Con Diệp nói , tắt ngang cái laptop rồi zọt lên giường nằm , ra vẻ là đang mệt mỏi lắm í !
......
- Diệp nghỉ rồi hả em ?????? - Bố nó hỏi .
- Dạ ! Nó mệt quá nên đang nằm nghỉ ! - Dì Diễm "ngoan ngoãn" đáp.
- Còn con Linh , nó về chưa ????
- Nó về rồi anh ạ , con bé hình như là mệt lắm hay sao mà mới về đã ngủ say rồi !!!!! Tội nghiệp nó ... xa nhà 1 ngày chắc ko chịu nỗi nên mới đi về....
- Anh bảo nó về chứ ko thì...nó có mà về .... - Bố nó nói rồi mệt quá , thả người lên giường cái rầm ...
- Anh mệt rồi hả ? Để em đấm lưng cho ...
...
- Dễ chịu quá ... - Bố nó xuýt xoa ...
- Anh ơi ... em đổi điện thoại nhé !
- Em mới đổi cách đây 2 tuần cơ mà ....? - Bố nó nói rồi quay người lại .
- Ứ ừ... người ta còn đổi điện thoại xoành xoạch , mấy ngày đổi một cái thì sao.... anh chã thương em gì hết ....
Dì Diễm phụng phịu ... đúng là cái điệu vòi tiền chuyên nghiệp của mẹ con nhà rắn độc ...
- Sao em lại nói thế ... anh thương em còn chã hết đây này ....
Nói rồi bố nó ôm lấy dì Diễm rồi nói tiếp :
- Em thik loại nào ? Anh đưa tiền em mua !
- Đúng là anh yêu của em ... anh cứ đưa em vài chục , em hẹn con Diệp rồi , nó và em chiều nay sẽ đi mua cái mới anh ạ !
- Nó có đi được ko ???
- Có chứ ! Nó thik là đằng khác ! - Dì Diễm tươi cười nói .
N
- Ơ.... Nó đã khỏe chưa mà đi !!
- Ơ....à à.... Nó ham vui nên vậy thôi...chứ em...em ko cho nó đi đâu !!!!! - Dì Diễm lắp bắp...
- Thôi , anh lên xem 2 đứa thế nào đây ...
......
Nhìn nó "ngủ" say sưa , bố nó mỉm cười rồi bước sang phòng con Diệp ...
- Bố !!!!! - Diệp thốt lên rồi ôm lấy cái đầu :
- úi....đau đầu quá.....
- Con có sao ko ??? - Bố nó chạy lại chỗ Diệp rồi ôm nó ...
- Con chỉ là hơi nhức đầu thôi bố ạ ....
- Để bố gọi bác sĩ về coi cho nó cẩn thận nhé !!!!! - Bố nó quan tâm.
- Ko ...ko cần đâu bố !!!
- Ừm , con có cần ăn cái gì ko ? Bố lấy cho !
- Ko....con ko muốn ăn .... Nhưng mà ...con muốn đổi điện thoại.... - Diệp bắt đầu giọng điệu nhõng nhẽo ..
- Được rồi... Khỏi bệnh thì cái gì bố cũng mua cho ! - Bố nó nói .
- Thật nhé bố ! Nhưng...bố mà mua cho con trước thì nhanh khỏi bệnh hơn đó bố ....
- Đúng là con gái cưng của bố ... Khi nào bố đưa 50 tr cho con với mẹ con đi mua điện thoại mới , được chưa !!!!!!
- Oa oa ... Bố là nhất đấy !! Iêu bố nhất trên đời !!!! - Diệp thốt lên rồi ôm chầm lấy bố nó .
Chợt ....
- Diệp !!!!!!!!!!!! - Nó hét lên .
- Cậu gọi gì tôi vậy ...? - Diệp hỏi.
- Con dậy rồi hả Linh ?
- Bố cũng ở đây ... may thật ... Đứa con gái cưng kia của bố đã ăn cắp tiền của bố đấy !!!
- Con nói gì....???
- Ơ ... cậu có bằng chứng gì mà nói tôi ăn cắp tiền của bố ... Tôi mà cần tiền thì xin bố , bố sẽ cho ... bố nhỉ ? Mắc mớ gì mà phải ăn cắp cho nó thấp thỏm ... - Diệp chớp mắt nói .
- Đây !!!! - Nó nói ....chợt sững lại vì ko thấy bức ảnh ấy đâu...tất cả cứ như 1 giấc mơ ấy... Nó tái mét :
- Rõ ràng là ..lúc nãy con mới chụp cơ mà...
- Cậu mơ ngủ hả ?????? - Diệp hét .
- Sự tình là thế nào ? Con kể lại bố nghe ! - Bố nó ung dung đáp.
- Dạ... lúc đó con đi học về ... định vào phòng chào bố thì ... thấy Diệp lấy tiền trong túi quần của bố... con chụp ảnh... đưa cho Diệp và dì Diễm coi thì sau đó....con ko nhớ được nữa...tỉnh dậy thì thấy đang nằm trên giường... - Nó lo lắng nói .
- Làm thế nào để bố tin con ???? - Bố nó thở dài nói .
Nó hụt hẫng đáp :
- Bố...bố ko tin con à....
Bố nó lắc đầu nói :
- Rất tiếc là ko ....
Chợt , như phát hiện ra điều gì , nó thốt lên :
- Bố ! Bố có thể kiểm tra số tiền trong túi quần của bố .
Nhưng...Diệp lại cười khẩy nói :
- Biết đâu , Linh lấy rồi đổ oan cho tôi thì sao ... để tôi gọi mẹ tôi lên , làm chứng cho tôi..! - Diệp nói rồi gọi dì Diễm lên .
- Có chuyện gì vậy ??? - Dì Diễm chạy lên rồi hỏi .
- Nó vu oan cho con là lấy tiền của bố kìa !!!!!! - Diệp hét lên .
- Cái gì....Làm gì có chuyện con lấy tiền của bố !! - Dì Diễm tròn mắt nói .
- Lúc nãy tôi còn đưa cho bà coi tấm hình mà ...! - Nó hoang mang nói .
- Con có làm sao ko vậy Linh ??? Làm gì có chuyện đó ... - Dì Diễm nói .
- Có mẹ làm chứng , con mệt nên nằm ở trên giường cả buổi.....ko đi đâu cả... - Diệp nói vẻ mãn nguyện.
- Bố xin lỗi nhưng mọi tình tiết đều bất lợi cho con , Linh ạ . Bố ko thể tin con . Bây giờ con về phòng và xét lại hành vi vu oan của mình đi ! - Bố nó dịu dàng nói rồi bước ra khỏi phòng ...
Diệp và dì Diễm cùng cười đểu khiến nó thêm cáu tiết , nó hét lên :
- Đúng là 2 mẹ con nhà rắn độc !!!!!!!!!!!
- Ừ , thế đấy ! Đúng là đồ ngốc ! Tao đã xóa tấm hình ấy rồi !!! Hahahhaha ! - Diệp nói rồi cười ha hả ... Nó bỏ về phòng ... trong lòng đầy căm tức và phẫn nộ .\
__________________________________________________ ________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAR
Chap 10
" Có bao giờ ông thử tin tôi chưa , tại sao ông lại tin 2 con rắn độc mà ko tin tôi ???.... Còn nữa ,từ nay , sức khỏe của ông cũng sẽ ko khiến tôi thương hại ông đâu !!!!!! Và ông cũng yên tâm đi , tôi sẽ ko rời khỏi cái nhà này đâu ! Vì tôi biết , tôi mà ra đi thì 2 con rắn độc ấy sẽ được dịp hoành hành sung sướng mà thôi ! Vì mẹ tôi , tôi sẽ nhịn và ... sẽ đấu tranh đến cùng ....!!!!!!!!"
Nó thầm nghĩ , trong lòng vô cùng đau đớn , tức giận và căm phẫn . Chưa bao giờ nó lại đau đớn đến vậy !!!!!!! Thậm chí , nó còn có ý định...tự tử nữa cơ ... Nhưng , nó phải sống để TRẢ THÙ . Nó sẽ đấu tranh đến cùng !!!!!! Vì mẹ nó .
" Diệp ! Mày được lắm ! Tao sống trên đời này bao nhiêu năm rồi mà chưa thấy đứa chó nào trơ trẽn được như mày ! Chính mày , chính mày xóa tấm ảnh này ... Bây giờ thì tao đã suy được rồi...Mày đánh tao xỉu , đưa tao lên phòng và xóa tấm ảnh ấy đi ... đúng là loại chó mới có hành động pro như vậy được ! Sẽ có ngày tao lật mặt mày , để cho bố tao sáng mắt ra ... mẹ con nhà mày là đồ rắn độc !!!!!!!! "
*********************
Hôm nay , nó lại dậy muộn . Suýt trễ học , cũng may là Trâm tới gọi nó sớm hơn mọi khi , chứ ko thì nó lại đi học trễ nữa rồi !
Nó vừa mở cổng thì Trâm đã oang oang :
- Mày đúng là , ngủ say như chết !
Chợt , nó đảo mắt rồi nói :
- Mày thì còn lạ gì tao nữa ! Ê ... hôm nay đi bộ à ????
- Tao chẳng biết Nam với Nhật có rủ hay ko ,nhưng thôi ! Đi bộ cho khỏe người !
- Đi bộ càng hay , tao có cơ hội kể cho mày nghe chuyện này . Tao vẫn đang cáu tiết đây !
Nó nói rồi vừa đi vừa kể cho Trâm nghe ....
- Cái gì ?????? Trơ trẽn hơn cả chó !!!!!!!!! - Trâm hét lên.
- Tiểu nhân mà ! À ko , Tiểu chó thì đúng hơn ! Đã thế , con chó ấy còn giả bộ đau khổ nữa chứ , tao ớn !!!!!!! Cả bà dì nữa ... 2 mẹ con chẳng khác gì nhau , cùng bầy chó và vô cùng trơ trẽn !!!!!!
Trâm hùng hổ :
- Ừ ! Càng ngày tao càng điên rồi đấy ! Tao mà như mày chắc mài con dao thái , giết 2 mẹ con bả sớm rồi !!!!!!
Nó chép miệng :
- Tao cũng muốn lắm nhưng thôi , tao chưa muốn vô tù !!! Vả lại , tao mà chỉ giết thôi thì quá nhẹ nhàng ! Tao muốn hành hạ tâm hồn của 2 mẹ con bả giống như họ đã hành hạ tao ... còn giết thì...chậc...nỗi đau thể xác ko thể bằng nỗi đau tâm hồn được đâu !!!!
Trâm vỗ vai nó , đáp :
- Đúng thế ! Từ nay , mày đừng yếu đuối nữa ! Phải cho 2 con rắn độc ấy thấy sức mạnh của mày !!!!
- Nhất định thế !!!!!!! - Nó đáp rồi nói - tao sẽ mặc kệ ông ấy ! Dù ông ấy có đau yếu thế nào ,tao cũng mặc kệ , vì ông ấy , ko thương tao , ko tin tao !!!!
- Chậc , vấn đề này , tao cũng ko bik phải khuyên mày thế nào nữa ! Bố mày ko tin mày -> thật quá đáng . Nhưng dù gì đó cũng là bố mày ....
Trâm đang nói thì bị nó cắt ngang :
- Thôi thôi !!!! Khỏi nói đến vấn đề này đi , tới trường rồi !!!!!!!
Cả 2 phì cười rồi bước vào trường .
...tại canteen.
- 2 Nhật , Nam !!!! - Trâm lên tiếng chào .
- 2 2 pà !!!!!! - Nam và Nhật đồng thanh đáp rồi Nhật nói :
- Ngồi bàn tụi tui luôn cho zui !
- Ố ki ! - Trâm đáp rồi kéo nó ngồi xuống .
Chợt....
- Cho mình ngồi với nhé !
Cứ tưởng là Diệp ... ngoái lại ...thì ra đó là Ly ... Rồi nó phì cười :
- Lần nào ăn cùng ko yên ổn !
Nhưng rồi nó nói :
- Ngồi đi !
Cả bọn cũng bất ngờ vì trước nay có bao giờ nó cho mấy đứa được gọi là nằm trong danh sách sổ đen ngồi cùng đâu . Thật lạ !
Rồi nó nói :
- Nam , Nhật ! Chiều đi chơi tiếp đi !!!!!
- Cho mình đi với !!! - Ly hớn hở nói .
- Ko mày tao nữa à ???? - Trâm chớp mắt hỏi .
- Thì ...gọi mình cho nó thân ! - Ly cười cười nói .
- Nghe thế này nó giả tạo lắm !!!!!!! - Trâm chép miệng .
Nó lại hỏi :
- Nam , Nhật , chiều đi chơi ở đâu nhỉ ?
- Mình biết 1 chỗ hay lắm...
Ly đang nói thì nó cắt ngang :
- Tao ko hỏi mày !!!
Nó nói làm con Ly xịu lơ...
Rồi Nhật nói :
- Ko bik nữa , tùy Linh !
- à , Nam biết chỗ này hay lắm !! - Nam khẽ reo lên .
- Ừ , nhưng để ra về nói hén , nhóm mình bàn ... bây giờ đang có .... nên ko tiện đâu !!!!!!!! - Nó cười khẩy đáp.
- Phân biệt dữ thế ??? Té ra nãy giờ ấy ko coi mình là bạn à ??? - Ly điêu ngoa.
- Ko !!!!!!! Nãy giờ tao coi mày là khúc gỗ chắn đường ấy !!- Nó chu môi đáp.
- Mày quá đáng lắm ! Cẩn thận tao gọi đàn em " dần" cho mày 1 trận giờ !!!!!!!! - Ly bắt đầu lộ bộ mặt thật .
Nó nghiêng đầu đáp :
- Cứ tự nhiên .
Cô nàng điên tiết lên , lôi cái điện thoại ra gọi :
- Sáu Dần , Đại Bàng , tụi mày tới canteen , tao có chuyện sai bảo !
Rồi Ly quay sang nó :
- Sắp tới rồi đấy , mày yên tâm !!!!!
- Lâu ngày tao chưa có ai để đánh một trận đây , cảm ơn mày !!! À mà mày nên nhớ , nếu 2 tên đó đánh tồi quá thì ... đến lượt tao "thịt" mày đấy !!!!!! - Nó nghênh nghênh đáp.
....
- Dạ ! Bọn em tới rồi ạ ... bà chị có gì sai bảo ??? - Cái tên Sáu Dần nói .
- Có đứa nghênh ngang quá , tao ngứa mắt , mày xử được ko ???
- Là ai thì tụi em cũng xử được !!!! - Sáu Dần và Đại Bàng đồng thanh .
- Là tao 2 đứa mày xử nổi ko ????? - Nó đứng bật dậy , trợn mắt lên nói .
- Ơ .... Chị Lâm Linh...
Nó mỉm cười rồi nói :
- Từ nay mày gọi tao là Lý Linh , đừng gọi tao là Lâm Linh !!! Tao ko thik !
Vì...Lâm là họ của bố nó còn Lý là họ của mẹ nó mà...
- Dạ vâng ạ !
Rồi nó chống nạnh nói :
- Êy ! Con nhỏ đó đòi xử tao , 2 đứa mày tính sao ???
- Em...em... - Tụi nó ấp úng .
- Tao ko biết ! Tụi mày xử con nhỏ đó đi ! Ko thì....tao xử tụi mày ! - Nó nói rồi ra hiệu cả bọn ra khỏi canteen.
...
- Chu choa ! Linh pro nhẩy ??? - Nam chọc .
- Khỏi khen ! - Nó đáp rồi mỉm cười .
Trâm hớn hở :
- Làm cho Lưu ly được dịp ê mặt !!!! Sướng thật !!!!
- Vui lắm hở ???? - Nam liếc qua Trâm nói .
- tất nhiên !!! - Trâm cười tươi đáp.
- Chu ! Giờ chưa đủ vui đâu , xí nữa xem bộ dạng con Ly nó thảm thế nào thì khi đó...mới vui được !!!! - Nó nói rồi cười hô hố đến là vô duyên .
....
- A ha !!!!! Con mèo !!! - Trâm thốt lên - Trông thật hợp với cái mặt mày !!!!!!!
- Chà !!!! Kute quá !!! - Nó chớp mắt trầm trồ...
- Mẹ mày !!!!!!! - Ly chửi .
Nó chớp mắt :
- Mày chửi ai thế ????
Ly trợn ngược lên nói :
- Tao chửi mày đấy , Linh !!!!!
- Nhìn mày trợn cái mắt lên nhìn yk chang mèo đấy ! hahaha ! À này , tao cấm mày chửi đến mẹ tao đấy !!!! Rõ chưa ! - Nó xớn tới chửi.
- Tao chứ chửi đấy , làm đc gì tao nào : mẹ mày , mẹ mày , mẹ mày.... - Ly tiếp tục cố chấp.
- Ừ thì mẹ mày này !!!!! - Nó nói rồi bước lại , tặng cho Ly một cái tát rõ đau.
- Mẹ mày !!!!!!!
....Bốp....
Nó tát tiếp rồi nói :
- Mày và con chó Diệp có chung 1 điểm , cố chấp , lúc nào cũng tưởng mình ngon , cuối cùng bị đánh cho banh xác !!!!!!
Ly ôm má đáp :
- Kệ tao !!!!!!
- Tất nhiên là kệ mày !!! - Nó nói rồi bước về chỗ .
Nam và Nhật thì cứ cười khúc khích vì bộ dạng của Ly ... đúng là như con mèo thật ... băng cá nhân dán đầy mặt ... nhìn tệ hại hết chỗ nói !
- 2 bạn cười cái gì thế ????? - Ly nói rồi chợt nhận ra , cả lớp đều cười Ly chứ ko riêng bọn nó . Nó tức tối , ỏng ẹo bước về chỗ .
...Sinh hoạt lớp....
Cuối cùng , Nam cũng xin cô về ngồi trong bàn Linh , Lý do là :để tiện trao đổi bài học với Nhật vì cả 2 ở gần nhà ...Đúng thật là , xạo quá ! Rõ ràng là mún ngồi với Linh mà cứ bày đặt )
Bây giờ , sơ đồ bàn nó đã biến chuyển thành : Nhật - Nam - Nó - Trâm
Nhật cũng hơi bị tức í ! Vì Nam mà Nhật bị mất chỗ ngồi cạnh nó ...
- Keke ! Wa ngồi được với 2 nàng ròi !!!!! - Nam cười nói .
- Đúng là... - Trâm khẽ nói.
- Là cái gì ???? - Nam lườm lườm.
Trâm phì cười.
- Gì chã được !!!!
Lát sau , đến giờ sinh hoạt ca hát ... Diệp lên điều khiển.
- Mời bạn Linh lên hát 1 bài !!!! - Diệp cười đểu nói .
Trong lớp , có cả cô Hà nhưng nó vẫn nói :
- Tao éo hát !!!!
- Cô , bạn Linh ko hát kìa !!!!! - Diệp õng ẹo nói .
- Linh , em lên hát 1 bài đi !!!! - Cô Hà nhẹ nhàng nói ...
Nó lưỡng lự...nhưng rồi Nam nói :
- Em xung phong hát cùng bạn !!!!!
- Rất tốt !!!!! Linh , em lên hát cùng bạn đi nào !- Cô Hà cười nói .
Nếu chỉ vì quý trọng cô , nó cũng sẽ cố chấp ko hát ... Nhưng mà... nó cũng ko thể hiểu tại sao lúc đó , nó lại bước lên nữa ...
Thế là nó và Nam ...song ca...
Nó hát ... có lẽ là lần đầu tiên nó hát cho cả lớp nghe... thật bất ngờ...nhìn nó thế nhưng lại hát rất hay ... Diệp chưa từng nghe nó hát nên lại nghĩ nó hát tệ , vì thế Diệp mới kêu nó lên hát ...Kế hoạch của Diệp đã thất bại vì nó hát rất hay nếu ko muốn nói là vô cùng hay... cả cô Hà cũng rất bất ngờ...
Cả lớp xì xầm :
- Thế này thì cái chức lớp phó văn thể của Bích Diệp bị lung lay rồi ...
- Phế nó đi , nó hát đâu có hay bằng con Linh đâu mà...
Cả lớp bàn luận linh tinh hết , riêng nó thì nó chã khoái gì cái zụ làm lớp phó văn thể , chỉ khoái nhất là làm cho con Diệp 1 phen điên tiết ...
__________________________________________________ ______
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAt
Chap 11
Ra về.
- Đi ra khu ngoại ô chơi ko ? - nam rủ .
- Khu ngoài đó có gì hay hok ?- Trâm liền hỏi .
Nam kể lể :
- Khu Ngoại ô Long Thành đó , có suối đá nè , chỗ đó thì ít người biết nhưng đẹp , nổi tiếng thì có khu cỏ trượt patin , thik lắm !!!!
Nó chép miệng :
- Thú vị nhỉ ??? Nhưng mà Linh chưa bik trượt patin!!!!
- Tới đó tui bày !!!! - Nhật và Nam đồng thanh .
Nó và Trâm cùng mỉm cười . Nhưng 2 nụ cười lại cười vì 2 điều khác nhau...
- Chiều nay xuất phát hả ???? - Nhật lên tiếng hỏi .
- Ừ !!!! Thik đi xe máy hay ô tô ??? - Nam hỏi.
- Đi xe ô tô , mất công lại có thêm tài xế...mệt lắm !!! - Nó đáp.
Nam cười mãn nguyện đáp
- Yên tâm ! Nam bik lái mà !!!!!
- Ghê hén ! - Nó cười nói .
Nhật buồn buồn ( tưng tức ) :
- Gì mà ghê ! Tui cũng bik lái nè !!!!
Nó cười :
- Xem ra chỉ có 2 người con gái tụi tui là ko bik lái ô tô thoy !!!!
- Thì 2 đứa tụi tui thay nhau chở 2 pà đi !!!! - Nam cười đáp.
- Hì hì ! Được phục vụ như quý pà ý nhỉ ??? - Trâm pha trò.
- Chứ sao !! - Nó nói rồi kéo Trâm bước đi ...
- Ê ! Đi ko , tụi này chở về cho !!! - Nam vọng lại .
- Có có !!! - Nó và Trâm đồng thanh rồi quay lại cười hì hì .
- Lên yk !!!!!!!
Đi một lát rồi Nam nói :
- Chiều 2h tại nhà Linh nha !
- Ố ki !!! - Nó và Trâm đồng thanh ..
Chợt , nó phì cười :
- Gì mà cười ???? - Nam hỏi .
Nó cười khẩy :
- Bik đâu lại có kẻ ko có sỉ diện đòi đi theo nhỉ ??
- Tao nghi lắm !!! -Trâm lên tiếng.
Nam và Nhật mỉm cười , thầm nghĩ :"đúng là con gái "
************
- Điện thoại của mẹ con mình đẹp thật nhỉ ?
- Của mẹ nhìn sang , của con nhìn xì tin !!!!
Đúng là mèo khen mèo dài đuôi . Nó về nhà , thấy thế , chêm 1 câu :
- Của mẹ thì 1 cục như cục gạch . của con thì màu mè hoa lá hẹ , yk như là điện thoại đồ chơi của con nít ấy , quê mùa lúa lá ! Vậy mà ngồi tíu tít khen nhau . Gớm !!
- Đừng ghen tị với mẹ con tao !!!! - Diệp nghênh ngang .
Nó chớp mắt cười đểu :
- Ồ , 2 cái điện thoại rẻ tiền ấy đc mua bằng tiền ăn cắp được hả ???
- Bố , đưa cho mẹ con tao 50 tr mua điện thoại mới đấy !!!
Nó sững sờ ... số tiền đó ko quá lớn nhưng mà mẹ con nó kinh thật , 50tr để mua điện thoại mới , trong khi mới mua cách đây 2 tuần ... ăn chơi thật ... Tự dưng...nó cảm thấy ghen tị với mẹ con Diệp quá ... điện thoại nó đã mấy tháng mà chưa đổi ... bọn họ thì tính theo tuần ... Bố nó chỉ chu cấp 1 tháng 10tr cho nó tiêu vặt ... có bao giờ cho nó thêm để nó mua điện thoại hay 1 cái gì đó đắt 1 tí đâu ... Nhưng thôi , nó ko chấp làm gì ... Nó cười khinh khỉnh rồi bước vào phòng .
Bị nó chê , Diệp nhìn lại cái điện thoại mới mua của mình ... Tự dưng , Diệp cảm thấy nó xấu mà quê mùa kinh khủng . Diệp tức tối cầm cái điện thoại , phang vào tường ... nát vụn ...
- Con làm gì vậy hả Diệp , mới mua sao con đã... - Dì Diễm tròn mắt nhìn Diệp.
- Xí nữa mẹ xin cho bố khoảng mấy chục nữa để con mua cái khác , con ko thik cái này nữa ! - Diệp nói rồi bỏ về phòng .
- Ừ , xí mẹ xin cho ... - Dì Diễm nói rồi khẽ lắc đầu.
*****
Nó bắt đầu dọn đồ vào vali .
Diệp vô tình đi ngang qua , giễu cợt :
- Chà , ko có điện thoại mới rồi tức quá bỏ đi típ đó hả ????
- Tao đi chơi ! - Nó cười đáp.
Diệp chớp mắt :
- Ồ , thế à??? Đi đâu vậy ???
- Đi đâu kệ tao , à này , đừng có đòi đi theo tụi tao nghe ! Mày cứ như là cái đuôi ấy , tụi tao đi ăn ở đâu cũng xin ngồi cùng . Bây giờ thì cũng đừng có đòi đi nghen ! Mày ko thấy ngại hả ??? - Nó chua chát đáp.
- Hứ , tao cóc thèm !!!! - Diệp nói rồi đóng rầm cửa lại , bước ra ngoài.
Nó lại nghe tiếng cổng , chắc bố nó đã về rồi ...
Lát sau....
- Bố...cho con tiền mua điện thoại mới ..!
- Chã phải bố đã đưa 50tr cho 2 mẹ con đi mua đt mới sao ???
- Con mua về mà ko thik nữa , đập rồi...cho con 30tr thôi ! Nghen bố ! Bố...
- Được rồi !!!! Lát bố đưa !
...
Nó nghe thấy mà hết chịu nỗi .Thật là tức chít mứt !!!!!!! AAAAAAA!!!!
*****
Linh ra ngồi ngoài vườn hoa chơi chơi 1 lát thì nghe tiếng í ới của Trâm , nó chạy tọt tọt ra mở cửa .
- 2 mày ! Mày cũng mang ba lô hả ??? - Nó chào.
- Ừ , mày cũng vậy à ? - Trâm cười hỏi rồi bước vào trong .
- Ừ , tao đeo cái ba lô cho gọn ! Định mang cả cái vali cơ !!! - Linh nói rôi cười khì khì ...
- Ra vườn hoa nhà tao chơi đi , tao đang ngồi ở đó . - Nó nói.
Trâm đáp :
- Ừ ! Mà vườn hoa nhà mày mới đặt thêm mấy cái võng hà ? Ngủ chắc sướng lém ha !
- Ừ , lúc nãy tao cũng thiu thiu ròy !! - Nó cười rồi sực nhớ ra , kể cho Trâm nghe :
- Con Diệp với bà Diễm mới mua điện thoại mới !
- Vậy hả ?
- Ừm , trong khi bọn họ mới mua cách đây 1 tuần... bị tao chê quá trời , con Diệp tức quá , phang ngay vào tường , nát vụn rồi . Lúc nãy tao tưx kinh khủng , con Diệp xin 30tr mua điện thoại mới nữa , vậy mà ông ấy vẫn mua cho ! Điên ko chịu được !!!! - Nó cáu .
- Hạ hoả đi. Cái con đó thì nói làm gì ... Đúng thật là...Chó đúng là chó ! - Trâm chửi .
Nó ôm bụng cười ngặt nghẽo vì câu nói của Trâm..
Lát sau..
" Tin tin" .. Tiếng còi của xe ô tô , vừa nghe là biết Nam và Nhật tới rùi . Nó bảo Trâm chạy ra trước , còn nó thì lên phòng lấy ba lô.
- Chu choa ! Xe đẹp nhỉ ? - Trâm thốt lên
- Khỏi khen ! Keke ! - Nam cười đáp.
Trâm cười :
- Tui thik ngồi xe thể thao như thía lày nà ! Thoáng !
Nhật ngó nghiêng rồi hỏi :
- Linh đâu ?
- Lên lấy cái ba lô ! À , cất hộ tui cái ba lô vô cốp xe đi ! - Trâm đáp.
Nhật để ba lô của Trâm trong cốp thì nghe tiếng ...
- Hù !!!!
Nhật cười :
- Trời trời trời trời !!!!
- Cất hộ cái ba lô koi ! - Nó nói rồi chìa cái ba lô ra .
Cả bọn leo lên xe , chuẩn bị xuất phát thì...
- Cho Diệp đi chơi cùng với !!!!
- Tao đoán tài chưa !!! - Nó hét lên.
- Mơ à nhok ?? - Trâm nói rồi vỗ nhẹ lên vai Nam , ám hiệu là cho xe chạy lun yk .
2h xuất phát , 4h là tới nơi rùi...
Nó buồn ngủ nên gục vào người Nhật nằm ngủ cả buổi . Trong khi Nam vừa lái xe vừa 8 với Trâm .
Chợt , nó thức giấc ... Giật mình nó vùng khỏi người Nhật ...
Sao...giống giống ngày xưa quá...
10 năm về trước...
- Huhu ! Lạc rồi , Heo Sữa thấy chưa ... đã bảo là ko đi được đường này rồi mà...oaoa...
- Nín đi , khi nào có người đi qua , tớ sẽ cầu cứu !
- Nhưng .. nhưng ... tớ buồn ngủ quá à..
- Kẹo Bông ngủ đi ... Dựa vào người tớ đây này ... tớ sẽ che chở cho cậu , Kẹo Bông ạ ! ... Tớ muốn che chở cho cậu suốt đời...
_______________________________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAt
Chap 11
Ra về.
- Đi ra khu ngoại ô chơi ko ? - nam rủ .
- Khu ngoài đó có gì hay hok ?- Trâm liền hỏi .
Nam kể lể :
- Khu Ngoại ô Long Thành đó , có suối đá nè , chỗ đó thì ít người biết nhưng đẹp , nổi tiếng thì có khu cỏ trượt patin , thik lắm !!!!
Nó chép miệng :
- Thú vị nhỉ ??? Nhưng mà Linh chưa bik trượt patin!!!!
- Tới đó tui bày !!!! - Nhật và Nam đồng thanh .
Nó và Trâm cùng mỉm cười . Nhưng 2 nụ cười lại cười vì 2 điều khác nhau...
- Chiều nay xuất phát hả ???? - Nhật lên tiếng hỏi .
- Ừ !!!! Thik đi xe máy hay ô tô ??? - Nam hỏi.
- Đi xe ô tô , mất công lại có thêm tài xế...mệt lắm !!! - Nó đáp.
Nam cười mãn nguyện đáp
- Yên tâm ! Nam bik lái mà !!!!!
- Ghê hén ! - Nó cười nói .
Nhật buồn buồn ( tưng tức ) :
- Gì mà ghê ! Tui cũng bik lái nè !!!!
Nó cười :
- Xem ra chỉ có 2 người con gái tụi tui là ko bik lái ô tô thoy !!!!
- Thì 2 đứa tụi tui thay nhau chở 2 pà đi !!!! - Nam cười đáp.
- Hì hì ! Được phục vụ như quý pà ý nhỉ ??? - Trâm pha trò.
- Chứ sao !! - Nó nói rồi kéo Trâm bước đi ...
- Ê ! Đi ko , tụi này chở về cho !!! - Nam vọng lại .
- Có có !!! - Nó và Trâm đồng thanh rồi quay lại cười hì hì .
- Lên yk !!!!!!!
Đi một lát rồi Nam nói :
- Chiều 2h tại nhà Linh nha !
- Ố ki !!! - Nó và Trâm đồng thanh ..
Chợt , nó phì cười :
- Gì mà cười ???? - Nam hỏi .
Nó cười khẩy :
- Bik đâu lại có kẻ ko có sỉ diện đòi đi theo nhỉ ??
- Tao nghi lắm !!! -Trâm lên tiếng.
Nam và Nhật mỉm cười , thầm nghĩ :"đúng là con gái "
************
- Điện thoại của mẹ con mình đẹp thật nhỉ ?
- Của mẹ nhìn sang , của con nhìn xì tin !!!!
Đúng là mèo khen mèo dài đuôi . Nó về nhà , thấy thế , chêm 1 câu :
- Của mẹ thì 1 cục như cục gạch . của con thì màu mè hoa lá hẹ , yk như là điện thoại đồ chơi của con nít ấy , quê mùa lúa lá ! Vậy mà ngồi tíu tít khen nhau . Gớm !!
- Đừng ghen tị với mẹ con tao !!!! - Diệp nghênh ngang .
Nó chớp mắt cười đểu :
- Ồ , 2 cái điện thoại rẻ tiền ấy đc mua bằng tiền ăn cắp được hả ???
- Bố , đưa cho mẹ con tao 50 tr mua điện thoại mới đấy !!!
Nó sững sờ ... số tiền đó ko quá lớn nhưng mà mẹ con nó kinh thật , 50tr để mua điện thoại mới , trong khi mới mua cách đây 2 tuần ... ăn chơi thật ... Tự dưng...nó cảm thấy ghen tị với mẹ con Diệp quá ... điện thoại nó đã mấy tháng mà chưa đổi ... bọn họ thì tính theo tuần ... Bố nó chỉ chu cấp 1 tháng 10tr cho nó tiêu vặt ... có bao giờ cho nó thêm để nó mua điện thoại hay 1 cái gì đó đắt 1 tí đâu ... Nhưng thôi , nó ko chấp làm gì ... Nó cười khinh khỉnh rồi bước vào phòng .
Bị nó chê , Diệp nhìn lại cái điện thoại mới mua của mình ... Tự dưng , Diệp cảm thấy nó xấu mà quê mùa kinh khủng . Diệp tức tối cầm cái điện thoại , phang vào tường ... nát vụn ...
- Con làm gì vậy hả Diệp , mới mua sao con đã... - Dì Diễm tròn mắt nhìn Diệp.
- Xí nữa mẹ xin cho bố khoảng mấy chục nữa để con mua cái khác , con ko thik cái này nữa ! - Diệp nói rồi bỏ về phòng .
- Ừ , xí mẹ xin cho ... - Dì Diễm nói rồi khẽ lắc đầu.
*****
Nó bắt đầu dọn đồ vào vali .
Diệp vô tình đi ngang qua , giễu cợt :
- Chà , ko có điện thoại mới rồi tức quá bỏ đi típ đó hả ????
- Tao đi chơi ! - Nó cười đáp.
Diệp chớp mắt :
- Ồ , thế à??? Đi đâu vậy ???
- Đi đâu kệ tao , à này , đừng có đòi đi theo tụi tao nghe ! Mày cứ như là cái đuôi ấy , tụi tao đi ăn ở đâu cũng xin ngồi cùng . Bây giờ thì cũng đừng có đòi đi nghen ! Mày ko thấy ngại hả ??? - Nó chua chát đáp.
- Hứ , tao cóc thèm !!!! - Diệp nói rồi đóng rầm cửa lại , bước ra ngoài.
Nó lại nghe tiếng cổng , chắc bố nó đã về rồi ...
Lát sau....
- Bố...cho con tiền mua điện thoại mới ..!
- Chã phải bố đã đưa 50tr cho 2 mẹ con đi mua đt mới sao ???
- Con mua về mà ko thik nữa , đập rồi...cho con 30tr thôi ! Nghen bố ! Bố...
- Được rồi !!!! Lát bố đưa !
...
Nó nghe thấy mà hết chịu nỗi .Thật là tức chít mứt !!!!!!! AAAAAAA!!!!
*****
Linh ra ngồi ngoài vườn hoa chơi chơi 1 lát thì nghe tiếng í ới của Trâm , nó chạy tọt tọt ra mở cửa .
- 2 mày ! Mày cũng mang ba lô hả ??? - Nó chào.
- Ừ , mày cũng vậy à ? - Trâm cười hỏi rồi bước vào trong .
- Ừ , tao đeo cái ba lô cho gọn ! Định mang cả cái vali cơ !!! - Linh nói rôi cười khì khì ...
- Ra vườn hoa nhà tao chơi đi , tao đang ngồi ở đó . - Nó nói.
Trâm đáp :
- Ừ ! Mà vườn hoa nhà mày mới đặt thêm mấy cái võng hà ? Ngủ chắc sướng lém ha !
- Ừ , lúc nãy tao cũng thiu thiu ròy !! - Nó cười rồi sực nhớ ra , kể cho Trâm nghe :
- Con Diệp với bà Diễm mới mua điện thoại mới !
- Vậy hả ?
- Ừm , trong khi bọn họ mới mua cách đây 1 tuần... bị tao chê quá trời , con Diệp tức quá , phang ngay vào tường , nát vụn rồi . Lúc nãy tao tưx kinh khủng , con Diệp xin 30tr mua điện thoại mới nữa , vậy mà ông ấy vẫn mua cho ! Điên ko chịu được !!!! - Nó cáu .
- Hạ hoả đi. Cái con đó thì nói làm gì ... Đúng thật là...Chó đúng là chó ! - Trâm chửi .
Nó ôm bụng cười ngặt nghẽo vì câu nói của Trâm..
Lát sau..
" Tin tin" .. Tiếng còi của xe ô tô , vừa nghe là biết Nam và Nhật tới rùi . Nó bảo Trâm chạy ra trước , còn nó thì lên phòng lấy ba lô.
- Chu choa ! Xe đẹp nhỉ ? - Trâm thốt lên
- Khỏi khen ! Keke ! - Nam cười đáp.
Trâm cười :
- Tui thik ngồi xe thể thao như thía lày nà ! Thoáng !
Nhật ngó nghiêng rồi hỏi :
- Linh đâu ?
- Lên lấy cái ba lô ! À , cất hộ tui cái ba lô vô cốp xe đi ! - Trâm đáp.
Nhật để ba lô của Trâm trong cốp thì nghe tiếng ...
- Hù !!!!
Nhật cười :
- Trời trời trời trời !!!!
- Cất hộ cái ba lô koi ! - Nó nói rồi chìa cái ba lô ra .
Cả bọn leo lên xe , chuẩn bị xuất phát thì...
- Cho Diệp đi chơi cùng với !!!!
- Tao đoán tài chưa !!! - Nó hét lên.
- Mơ à nhok ?? - Trâm nói rồi vỗ nhẹ lên vai Nam , ám hiệu là cho xe chạy lun yk .
2h xuất phát , 4h là tới nơi rùi...
Nó buồn ngủ nên gục vào người Nhật nằm ngủ cả buổi . Trong khi Nam vừa lái xe vừa 8 với Trâm .
Chợt , nó thức giấc ... Giật mình nó vùng khỏi người Nhật ...
Sao...giống giống ngày xưa quá...
10 năm về trước...
- Huhu ! Lạc rồi , Heo Sữa thấy chưa ... đã bảo là ko đi được đường này rồi mà...oaoa...
- Nín đi , khi nào có người đi qua , tớ sẽ cầu cứu !
- Nhưng .. nhưng ... tớ buồn ngủ quá à..
- Kẹo Bông ngủ đi ... Dựa vào người tớ đây này ... tớ sẽ che chở cho cậu , Kẹo Bông ạ ! ... Tớ muốn che chở cho cậu suốt đời...
_______________________________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAD
Chap 12
- Oa , biệt thự này là của nhà Nam hả ?????? - Nó thốt lên .
Nam gật đầu đáp :
- Ừm , của nhà Nam !
- Đẹp nhỉ ???? - Nó cười rồi chạy tưng tưng khắp sân nhà Nam .
- Quá khen òy !!!
- Nhật !!!! Lấy ba lô cho tui !!!! - Trâm "ra lệnh"
- Ơ ơ , cả tui , cả tui nữa ! - Nó vọng ra .
- Ố ki , thưa 2 quý pà !! - Nhật pha trò.
Nó bĩu môi trông zô cùng đáng iu :
- Quý pà , nghe ghia quá !! Làm như tụi tui già nắm rùi í !!!!!!
- Chớ sao ! - Nhật cười đáp.
- Ớ ớ ! - Nó hét rồi dí lấy Nhật :" đứng lại cho tui .. á á ..đứng lại !!!"
Nam bụm miệng cười , chọc :
- Thoy mà Linh ! Linh mà là quý pà thì Nam tình nguyện làm quý ông !!!
- 2 ông chắc thik chít gòy !!!!! - Nó hét lên rồi ngồi phịch xuống đất vì quá mệt.
Trâm nhìn thấy cái cảnh đó mà ...ghen với cả nó . Vì ... Trâm ....Nam mà...
- Thoy ! Vào nhà nhé ! - Nam nói rồi dắt cả bọn đi .... nắm chặt lấy tay nó ...
- Đây nà , có nhìu phòng lắm , thix ở phòng nào thì ở ! - Nam cười nói .
- Linh với Trâm ở chung 1 phòng nà ! - Nó nói .
Nam đáp :
- Tùy thoy ! Thía nào cũng đc !!
- Nhật với Nam ở chung 1 phòng lun ha ! - Nhật cười nói .
- Ố kì !
Nó xách ba lô vào cái phòng đầu tiên , nằm phịch xuống giường ... Mệt quá....
Nó chợp mắt được thêm 1 lát nữa thì ... " I want nobody nobody but U , I want nobody but U..."
- Alo ! Lý Linh xin nghe ! - Nó bik là bố nó gọi nên cố tình nói vậy .
- Con đi đâu vậy hả ???
- Đi chơi !
- Sao ko xin phép bố ?
- Có cần thiết ko ?
- Con thật là...
- Hư đốn ! - Nó nói thay lời của bố .
- Bố thật hết biết với con , thế khi nào con về ...?
- Chủ nhật !
- Con học cách nói trống ko từ bao giờ vậy hả ??
- Từ khi ông lấy bà ta ! - Nó như hét vào cái điện thoại..
- Con...
- Có gì nữa ko ? ko thì để tôi cúp máy !
- Lần sau đi đâu , con phải xin phép bố , nghe chưa?
- Tôi ko rảnh ... Vì trong trái tim tôi , ông ko còn là bố !
- Bố thực lòng thương yêu con và muốn tốt cho con mà Linh ??
- Còn tôi thì ngược lại !
Nói rồi nó cúp máy , thở dài..
- Linh , đi tắm đi ! Nhật với Nam đang chờ kìa ! - Trâm nói .
- Ờ ! - Nó nói rồi đi tắm .
..." stand by me...stand by me..."
- Alo ! Nam hả ? Trâm nghe !
- Lâu zị ???
- Ờ ờ , đợi xíu ! Ráng đợi đi ná ! Linh đang túm !
- Mà xí nữa đi đâu vậy ??? - Trâm vừa nói vừa uống vội ly nước .
- Đi lãng mạn !
- Phụt !!! Ặc ặc ... sặc ! Pó tay ... nói thịt chớ đi đâu zị ???
- Xí nữa xuống , đi là biết !
- Này này ! - Trâm nói nhưng mà vô ích - cúp máy rùi còn đâu .
- Bực mỳk !!!!!
- Cái gì bực mình vậy ? - Nó từ nhà tắm bước ra , đã vội hóng hớt .
- Ko ! Ko có chy ! Thôi , đi xuống đi , 2 lão chờ ko nổi rồi kìa !
- Ờ thì đi ! Đợi tảo chải tóc đã !
- Xì ! - Trâm nói rồi bước ra ngoài đợi nó .
Nó cười cười , khóa cửa rồi bước đi cùng Trâm .
- 2 pà làm tụi tui đợi đuối ! - nam than thở
- Cho chít ! - Nó cười cợt .
- Thôi đi !!!!!! - Trâm hối hả .
- Ê , 2 ông cho 2 tụi tui đi đâu á ???? - Nó hỏi rồi bước lên xe .
- Đi lãng mạn ! - Lại cái giọng điệu đểu giả của Nam .
- Xì !!!! - Trâm bĩu môi .
...
Lát sau...
- aaaaaaa!!! Hồ đẹp quá !!!! - Nó thốt lên .
Trâm tròn mắt hỏi:
- Cái chỗ này ó hả ??
- Ờ ! - Nam gãi đầu đáp.
- AAAAAAAAAAAAAA!!!!!! - Nó bước xuống xe rồi hét to rồi mỉm cười :
- Đã thiệt !!!!!
Chợt , Nam nói :
- Thi hét đi , xem ai hét lâu hơn ?
- Ố ki !!! - Nó rạng rỡ đáp .
Thế rồi cả bọn...1 ...2 ...3 ....AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Tất nhiên , nó thắng ... nó hét được lâu hơn cả bọn 30 giây lận....
Có lẽ vì...nó có nhiều buồn phiền hơn Nam , Trâm hay Nhật .
Phù...nó mệt đứt hơi , khát nước thấy mồ...
- Oa oa !
- Tèn tén !!!! - Nam nói rồi đưa cho mỗi người một ly trà sữa ... chã bik mua lúc nào mà nhanh thía nhỉ ???
- Ui ! Thanks , đang khát mún chít đây nà !!!! - Nó cười nói rồi chộp lấy ly trà sữa ... hút liền một hơi....khà...
- Đã khát quá mèn ơi !!!!!!! - Nó sung sướng
- Uống nữa hem nà ????? - Nam nhìn nó , khúc khích cười rồi hỏi .
- Có có !!! - Nó sáng mắt lên ( tham gúm hén )
- Đây !!!! - Nam nói rồi chia ly trà sữa của mình đang uống dở cho nó.
- Zô ziên ! - Nó chu môi nói .
- Đùa thoy , đây nè !!! - Nam nói rồi chạy lại ô tô lấy ra 4 ly nữa ( đúng là hiểu tính quá )
- 4 ly này đều nà của Linh hả ? Sướng quá !!! - Nó pha trò.
- Làm gì có ! Chia ra !!! - Trâm nói rồi giật 1 ly .
Lát sau...
- Nam thân iêu ơi , có mua cái gì ăn nữa ko vậy , đói quá !!!! - Nhật than thở .
- Ờ ờ ờ... đói quá ... !!!! - Nó rên theo.
- Hề hề ! Ko mua gì tới đây ăn cả ! Đói thì leo lên , tui dẫn đi ăn ! - Nam cười nói.
- Hehehe ! Đi ! - Nó nói rồi kéo Trâm tới xe ngồi sẵn .
__________________________________________________ ____
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAU
Chap 13
" Stand by me... Stand by me..."
- Alo !!!!!
- Ko định đi chơi nữa hả 2 cô nương ??????
- Nam hả ??
- Chứ ai nữa ... Chưa zậy hả ? Zậy yk !!! Muộn lém rùi á ! 9h ròy!
Trâm nghe vậy , với lấy cái đồng hồ rồi nói tiếp :
- Sặc sặc ! Mới có 7h15 chứ mấy! xạo quá ! Thôy , 9h rồi đi ... tui ngủ típ đây !!!!!
Trâm nói định cúp thì nghe Nam nói như hét trong điện thoại :
- ZẬY MAU !! ĐI CHƠI MÀ NHƯ THẾ NÀY THÌ THOY CHỚ !!
- Vặn cái volume của ông nhỏ xuống đi ... con zai gì mà điêu quá .... !
Trâm nói rùi cúp cái rụp ... quấn chăn ngủ tiếp nhưng ko tài nào ngủ nổi ... zậy cha ròy ...
- Ê ê , zậy đi Linh , 9h30 gòy !!! - Trâm bắt đầu zọa zẫm như Nam .
- Tí nữa ... á ... Cái gì ??? - Nó hét lên rồi bật dậy , quay sang Trâm rồi hét :
- Hơ hơ....mày chưa đánh răng à ... thúi quá !!!
- Cái con , vô duyên thấy sợ !!!!! - Trâm nói rồi hà hơi vào mặt nó ( gúm wé _ __! )
- Á á !!! Mày còn zô ziên gấp mấy !!!! - Nó hét rồi chạy zọt đi đánh răng .
Trâm phì cười rồi nằm phịch xuống giường .
Lát sau ...
Nó và Trâm đánh răng rửa mặt , thay đồ xong ... thì lại ... " I want nobody nobody but U , I want nobody but U..."
- Alo !!! Linh nghe đây Nhật !
- Linh hả....
Chưa để Nhật nói hết câu , nó đã đáp :
- Ròy ròy ! Xong ròy ! Ở đâu , tụi tui qua !
- Gara ! - Nhật đáp.
- Rồi ! Xuống liền !!!!
Nó đáp rồi kéo Trâm đi ...
- Ấy ... để khóa cửa ... !!!! - Trâm nói rồi bước lại khóa cửa .. Sau đó mỉm cười bước đi..
....
- 2 cô nương lúc nào cũng để tụi tui chờ hok à ??? - Nhật than thở.
Nó cười hehe rồi hỏi :
- Giờ đi đâu ??? Suối đá hay patin ????
- Tùy , thik đi đâu trước ??? - Nam hỏi .
- Suối đá yk !!! - Nó và Trâm đồng thanh rồi phì cười vì ko hẹn mà cả 2 đứa đều nói cùng 1 lúc )
- Đi bộ hén ! - Nam nói .
Nghe vậy , Trâm liền hỏi :
- Gần hem ??
- Cũng ko xa lắm !!! 1 lát là tới ấy mà ... ! - Nam đáp.
- Ờ , thì đi bộ ! - Nó nói rồi bước đi.
...
Mới đi có 1 lát mà nó đã than thở :
- Hơ hơ ... sao mệt vậy kà ...
- Xì ... nhiêu đó nhằm nhò gì mày ! - Trâm nói rồi lững thững đi tiếp.
- Mệt thì tui cõng cho !!!! - Nam cười hề hề đáp.
Nó bĩu môi :
- Cóc thèm !
- Ai uống nước ko ??? - Nam lại rêu rao .
Tất nhiên , người " nhào vô" đầu tiên là nó...
- Tui ... tui ! Ko nói sớm..người ta khát nãy giờ...!
- Ngốc thiệt ! Khát mà ko chịu nói !!!!! - Nam mắng "iêu"
- Kệ tui !!!! - Nó nói rồi giật chai trà xanh không độ từ Nam , tu 1 hơi thì.... phụt .... ó ó...
- Rượu.......!!!!!! - Nó hét lên .
- Cái gì ??? - Nam tròn mắt rồi giật chai nước lại ... ngửi...
- eo eo... sao nại có rượu trong lày.... - Nam nhăn nhó nói .
- Chơi xấu tui đúng hem ???? - Nó gian xảo nói .ư
- Ko có !!!!!! - Nam chối nguầy nguậy .
- Chớ sao lại có....???
Nó chưa nói hết câu thì Nam đã xen zô :
- Bik chi được ... Kêu pác Tâm mua cho mấy chai trà xanh ... ai bik lại thế này... Ớ mà... - Nam nói rồi gãi đầu...
- Mà cái gì ?? - Nó bắt đầu giận dữ..
- Pác ấy là ... bợm rượu ó.... Có khi nào pác ấy đưa nhầm chai rượu hok trời... - Nam ngơ ngác nói.
Trâm chép miệng :
- Xời...zị nà đúng rùi !!!!!
Nói xong , Trâm phá lên cười .
Nó nhăn nhó :
- Cười cái gì mà cười...." tê" rồi đây !!
Nó nói rồi té xỉu ... Nam đỡ ko kịp...
- Ê ê !!!!
- Xời....Dìu Linh đi mà còn đỡ ko nổi nữa hả ?? - Nhật nói với giọng hơi cau cáu rồi chạy lại đỡ lấy nó .
Nam thở dài rồi bước lại lay lay nó dậy . Trâm đứng chống nạnh , nói :
- Nghĩ seo mà lay nó zậy được hở ? Nó mà xỉn thì....chậc...đố ai kêu nó dậy được đó !!!!
Rồi Trâm giật mình quay lại , hét lên :
- Ê ê ! Đừng có mà hun nó chớ !!!!!
- Mụn ròy ... chụt ròy....! - Nam cười hề hề nói ( seo zê quá nhỉ ?? )
- Á Á Á !!! Gì kì zậy !!! - Nó hét lên bật dậy ..
- Thấy chưa ? Cách này lun hiệu quả !!!! - Nam gật gù nói .
- Này thì hiệu quả này đồ biến thái ! - Nó hét lên rùi tặng cho Nam 1 bớp ....
- Ó ó !!! Đau quá !!!!! - Nam hét lên , ôm lấy cái mặt .
- Đồ biến thái !!! - Nó hét lên rồi lừ lừ bỏ đi ...
- Sao ko ?? - Trâm nhẹ nhàng hỏi , định chạy theo nó thì chã thấy nó ở đâu nữa rồi...
- Nhật ... thấy Linh đâu ko ??? - Trâm ko chớp mắt hỏi .
- Ơ...Linh đâu rùi ... - Nói xong , Nhật chạy bổ đi tìm nó ..
Nam cũng vội chạy đi tìm....làm sao đây....khu này hẻo lánh quá....
Cả bọn tản ra đi tìm... Nam và Nhật như những kẻ bị mất trí... theo cảm tính chạy đi tìm giữa những rừng cây hẻo lánh...
Riêng Trâm , Trâm bình tĩnh nhất ... Lôi điện thoại ra gọi cho nó thử ... nhưng :" Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...Xin quý khách vui lòng gọi lại sau"
" Giá như tôi kéo em lại vào lúc đó ... thì ... em đã ko bị lạc... Xin lỗi em !"
________________________________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAV
Chap 14
Nhật sực nhớ liền lôi điện thoại ra gọi cho nó , cũng như Trâm ..." Thuê bao quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được ... xin quý khách vui lòng gọi lại sau..."
"Khỉ thật !!!!!!" - Nhật lầm bầm rồi chợt nhìn xung quanh ... toàn cây cối..." chết tiệt , lạc cả bầy rồi "
....
Nam cũng lôi điện thoại ra gọi nhưng ... mất sóng ...
" Sao bây giờ....Linh ơi...em ở đâu....Cầu trời cho em bình yên ! Anh biết tìm em ở đâu bây giờ....xin em ...nếu nghe thấy những lời anh nói...thì đừng trốn nữa...ra đây đi em !!!!"
Nam thầm nghĩ rồi chắp miệng , hét to , hét như muốn bể trời :
- AAAAAAAAAAAAA!!!!!!! Linh ơi !!!!!!!!!! Em ở đâu !!!!!!!!!!!!! Anh xin em !!! Nếu em nghe thấy những lời anh nói ! Thì em hãy bước ra , ngay cạnh anh đây này !!! Anh yêu em !!!!!!
___________________________
( Còn nữa ) - Hahahaa , đừng thịt nha , xí post típ ...
Chap 14
- Nam gọi ai vậy ???
- Linh !!!! Em có biết anh lo lắng cho em như thế nào ko ????
Nam hét lên rồi ôm chầm lấy nó .
- Bỏ ra ! Em anh gì ở đây ? Thik xơi tát nữa hở ???? - Nó đỏ mặt .
- Ừm , nếu em muốn , em cứ tát anh đây này ,...chỉ cần...em đừng rời xa anh mà thôi !!!!!!
Nó phụng phịu nói :
- Bỏ ra !! Zô ziên quá !!!!
- Ừ , thì bỏ ra , được chưa nào ????? - Nam nói rồi bỏ nó ra ... nó ngó nghiêng rồi hỏi :
- Trâm & Nhật đâu ròy ???
Nam mỉm cười nói :
- Đi kiếm em chứ đi đâu !
- Em anh gì ở đây ??? - Nó hét lên .
- Anh thik gọi như thế mà !! - Nam cười nói .
- Kệ ông đấy ! Zô ziên ớn ... - Nó nhăn nhó .
- Linh đi đâu...làm tụi tui tìm muốn chết nè !!!!!! - Nam than thở.
- Đâu có đi đâu đâu .... Định gọi điện mà thấy mất sóng , phải chạy đi chỗ khác bắt sóng .. ! Quay lại thì chã thấy mọi người đâu .... ! Tưởng bỏ tui luôn rùi ! - Nó đáp.
- Vậy mà...làm tụi tui lo lắng lắm , Linh có biết ko ??? - Nam đáp , giọng buồn buồn .
- Trâm với Nhật đâu ? Còn đi suối nữa chớ !!! - Nó cười nói .
- Ơ .... chết ... Kiểu này lạc tiếp nữa rùi !!!!!! - Nam chép miệng rồi nói : ... Leo lên cây này thoy !!!! Hy vọng bắt được sóng !!!!
"...thuê bao..."
- Xời...đúng là lạc tiếp rồi... Nhật và Trâm thì lại ko thông thạo khu này nữa chứ ... Chậc !!! Bao nhiêu ngã rẽ thế này ,...biết 2 người đó ở đường nào mà tìm hả trời...đường thì vắng ...khổ thật !!!!!... - Nam lẩm bẩm rồi vội kêu nó :
- Leo lên cái cây này đi !!! Bik đâu Nhật với Trâm sẽ liên lạc thì sao ???
- Ờ ờ...
Nó leo lên thoăn thoắt ... oa....gió mát thật....hiu hiu gió thổi...nó gục vào người Nam mà ngủ....zz .....
- Người gì đâu mà dễ ngủ thế ko biết !!! - Nam thầm nói rồi lấy áo khoác choàng cho nó...ấm áp quá....
Chợt..."I don"t wanna change my mind , I don"t wanna change my love..."
- Alo ! Trâm hả ??? Ở đâu rồi ????
- *!&^>"*^>@$()&t^..
- Cái gì ???
- .........Sóng yếu quá.....
- Ờ ờ...Đang ở đâu...tìm được Linh rồi !!!!!!
- ....Ở....
- Cái gì????????? - Nam hét làm nó giật mình choàng tỉnh dậy ...
- Suối Đá !!!!! - Trâm cũng cố gắng hét ...
- Tới ngay đây ! Nhật có ở đó chưa !!
- Rồi !!! Tới đi...
...
- Sao rồi ? Nhật và Trâm ở đâu ??? - Nó hỏi .
- Đi ! Tới Suối Đá !
Nam trèo xuống ... Nó thì nhún vai...
Ở một độ cao như thế này Nam thì trèo xuống an toàn rồi , còn nó ... Nó nhún vai... , nó vẫn liều....ko trèo xuống mà làm .... siu nhơn....bay....ó ó...rầm....
- Linh cẩn thận !!!!!! - Nam hét lên .
....Vèo...Siu nhơn tới đây.......!!!!!
Nguy hiểm thật , Nam vội đỡ lấy nó...quyết ko cho nó bị trầy xước gì nữa...
- á ! Zô ziên thật , người ta đang thử Khinh công mà.... - Nó nói rồi nhẹ nhàng chạm chân xuống đất , bước đi theo quán tính , sau đó giật mình nói :
- Nam ! Đi đường nào ! - Nó chớp mắt hỏi .
- Pó tay nàng đó nàng ạ !!! Đường này cơ này ! - Nam nói rồi nắm lấy tay nó , kéo đi một cách nhẹ nhàng ...
__________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAX
Chap 15
- Linh !!!!!! Mày đây rồi , tụi tao lo cho mày lắm , biết ko ???? - Trâm nói rồi chạy tới ôm chầm lấy nó .
- Xì ! Tao thì làm sao mà lạc ở cái xứ này được hả mày ??? - Nó cười hì hì đáp .
Riêng Nhật - Nhật đáp bằng giọng vừa lạnh vừa buồn ... khó tả...
- Lần sau , đừng bỏ đi để khiến mọi người lo lắng nữa , nhé Linh ???
Nó lúng túng :
- Ơ...ờ...!
Rồi Nam tươi cười , xóa tan bầu không khí căng thẳng :
- Thôi ! Trèo đèo lội suối thôi pà kon !!!!!!!!!
Tất cả cùng mỉm cười rồi bước đi...
- Oa !!! Suối .... Suối đẹp quá !!!!!!!!!!!!!!!! AAAA!!! - Nó thik thú hét lên .
- Đẹp cái j' mà đẹp , quá đẹp í chứ !!!!- Nam pha trò.
- Mà sao vắng vậy ??? - Trâm chép miệng hỏi .
- Chỗ này ít người biết lắm ! - Nam cười nói .
- Trơn quá...!!!! - Nó thầm nhăn nhó .
- Đi không nổi thì leo lên , tui cõng!!! - Nam cười nói.
Nó sợ sệt , vẫn cố đi , nhưng hiểu là ko thể ... nó nhìn Nam bằng ánh mắt ái ngại ... Nam phì cười rồi cõng nó đi...
Lúc sau...ngồi nghỉ tại 1 tảng đá lớn..
Chợt...Nó đứng sững lại...nhìn trời nhìn đất nhìn mây , rồi nhìn xuống con suối ...nước mắt bất giác lăn trên đôi má trắng hồng của nó...
- Ơ...sao vậy Linh ???? - Nam khẽ nói rồi lấy tay lau nước mắt cho nó..
- Ơ...à...không ...không ! - Nó lắc đầu , nhìn qua Nhật thì ... thấy Nhật cũng đang đứng sững như nó... Cũng nhìn xung quanh một cách đau đớn ... Rồi nó vụt chạy đi ...
Mọi người vội vã chạy theo nó ...
- Cái hang .... cái hang....nó vẫn còn....nó vẫn còn ư ???????? - Nó hét lên !!!!!!!!
Nhật đứng sững lại....trời đất....Linh đang làm chuyện gì thế này...Linh....
- K..ẹo-ẹo-ẹo...Kẹo Bô-ông-ông...!!!! -Nhật lắp bắp..
Nó đang đào bới 1 thứ gì đó , chợt ngước lên nhìn Nhật ...
- Tớ sẽ bảo vệ cậu...bảo vệ cậu đến hết đời này...tớ đã hứa như vậy...Kẹo Bông à !!!!!!! - Nhật rưng rưng nói.
- Heo Sữa !!!!!! - Nó hét lên rồi ôm chầm lấy Nhật.
Trâm và Nam sững sờ...không hiểu chuyện gì xảy ra ...
- Cậu đáng ghét lắm....sao đến bây giờ...cậu mới trở lại....hả hả hả??? - Nó nức nở nói.
- Tớ xin lỗi ...xin lỗi Kẹo Bông...
- Ko...ko sao...cậu về là tốt rồi... - Nó nói rồi bỏ Nhật ra..
Chợt...Nam hỏi :
- Chuyện này là thế nào ?????
- Nhật là Heo Sữa - người mày đã kể với tao ư ??? - Trâm nghiêng đầu hỏi.
Nó giải thik tất cả rồi Trâm buột miệng :
- Vậy là ... Nhật là Heo sữa - người mà mày đã yêu bấy lâu nay ư ????
- Trâm ... - Nó khẽ nhăn mặt nói.
- Kẹo bông...kẹo bông ... - Nhật lắp bắp.
- Linh...Linh yêu Nhật à...??? - Nam sững sờ hỏi.
Nó không biết phải nói sao...thực ra ... trong lòng nó...thực sự...nó yêu Heo sữa , chứ ko phải Nhật...nhưng...thật oái ăm...
Sau vài phút im lặng , Nam lạnh lùng nói :
- Vậy là...mình ko còn cơ hội nào rồi... Uổng công ...uổng công mình đã trông chờ một tình yêu vô vọng !!!!
Nam nói rồi hét lên .....
Nó...nó khó xử vô cùng...nó phải làm sao đây...đứng giữa 2 con đường...
1 là Nhật - Heo sữa...người mà nó yêu bấy lâu ...
Còn Nam - là người...hiện tại...đã làm cho trái tim inox của nó tan chảy...
Nước mắt nó tuôn rơi...ngồi phịch xuống ... nó phải làm sao đây...
- Trâm - Trâm là bạn thân nhất của Linh , là người hiểu rõ Linh nhất ... trả lời thay Linh....Linh yêu Heo sữa từ lâu ... nhưng từ khi gặp Nam- Linh đã yêu Nam... - Trâm thở dài đáp.
- Linh...trả lời Nam đi...Linh có từng yêu Nam ko ??? - Nam bước lại phía nó rồi cầm lấy đôi vai nó...
Nó khẽ gật đầu...nước mắt chảy ...cay xé...
- Nam và Nhật , Linh chọn ai ????? - Nam hét lên...đầy đau khổ..
____________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAm
Chap 16
Không khí yên lặng đến ghê sợ...
Nhật thẫn thờ lên tiếng :
- Linh...à ko..Kẹo Bông chứ nhỉ...cậu chọn ai...??
Nó im lặng ... ngước lên nhìn Nam rồi nhìn qua Nhật...thật sự ... nó khó xử vô cùng...
Rồi Nam nói :
- Nhật , tao xin lỗi nhưng...dù Linh có chọn mày ... tao vẫn , sẽ và mãi mãi theo đuổi Linh..
- Tất nhiên ! Dù thế nào thì tao cũng ko cần mày nhường...! - Nhật đáp.
- Linh..Linh ko chọn ai cả ! - Nó buồn buồn nói.
- Nhưng...tớ còn yêu cậu mà Kẹo Bông ... - Nhật nói.
- Vậy ư ? Còn tớ... tớ ko còn là Kẹo Bông ngày nào nữa rồi! - Nó nhếch miệng đáp.
Nhật buồn buồn :
- Nhưng...dù gì...tớ vẫn yêu cậu...Kẹo Bông à...
- Thế à ... vậy thì ... Kẹo Bông ko còn yêu Heo Sữa nữa đâu ! - Nó đáp.
- Nhưng tớ còn yêu cậu !!!!!!!! - Nhật hét lên .
- Tớ ko quan tâm ! - Nó đáp.
- Còn Nam .. Linh có yêu Nam ko ?????? - Nam hỏi .
- Có chuyện đó nữa á ?? Nghĩ sao mà tui yêu Nam ??? Còn Nhật , tui cũng chẳng yêu Nhật đâu ! - Nó khinh khỉnh nói ....
Hjx...nó đã làm cho cả Nam cả Nhật quê độ ... Riêng Trâm...Trâm đứng ở một góc trời...lặng yên...rồi , Trâm quay sang nói :
- Nếu như mày thật sự yêu ai thì mày đừng có làm thế ! Tao biết , thực sự mày biết , mày yêu ai !
- Tao chẳng yêu ai cả ! - Nó cố chấp...
- Kệ mày ! - Trâm nhún vai .
- Thôy , về được chưa???? - Nó hỏi .
Nam khẽ gật đầu rồi cả bọn bước về.
Nó đi 1 lát , bắt đầu cảm thấy khó khăn...
- Có cần Nam cõng ko Linh ?
Nó nhẹ lắc đầu rồi tiếp tục bước đi .
Nhưng...Nhật bước lại rồi vác nó lên...
- Thả tui ra !!!! - Nó hét lên rùi zãy đành đạch như cá.
- Tớ đã hứa là sẽ bảo vệ cậu mà , Kẹo Bông !!!! - Nhật nói .
Nó lặng im ... 2 hàng nước mắt tuôn rơi ...
Con đường nào cũng đẹp...
Con đường nào cũng tươi sáng...
Quan trọng là...cả 2 con đường , nó đều muốn đi qua nhưng..nó chỉ được phép chọn 1 con đường mà thôi..
Nó ....
__________________________________________________ __
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAE
Chap 17
Tại khu Ngoại ô Long Thành ... Biệt thự của Hoài Nam...
- Mọi người ơi ... Nam , Nhật ơi !! - Trâm cầm vội lá thư rồi chạy qua phòng Nam , Nhật ..
- Âý ấy cái bà nãy , phải gõ cửa chứ ... !!! - Nam nhăn nhó rồi khoác vội cái áo .
- Xời ạ ... kệ đi ... Linh về nhà rồi !!! - Trâm nhíu mày đáp.
- Cái j ????? - Nam và Nhật đồng loạt hét lên.
- Đây , tui đọc thư nó để lại cho mà nghe - Trâm nói rồi đọc :
Gửi Trâm , Nam và Nhật . Linh phải về đây , mọi người chơi vui vẻ hén. Lý do Linh phải về thì Linh sẽ nói sau . Chào mọi người nhé !
Linh Linh
- Hjx . Linh về thì chơi vui cái nỗi gì ... ! - Nam than thở ... Nam đâu biết là Nam vô tình đã làm cho Trâm buồn ... " Chẳng lẽ , chỉ có Linh mới là niềm vui thôi sao !? Linh .... xin lỗi mày nhưng tao..tao đang ghen tị với mày đấy ! Linh ạk"
- Về thôi ! - Nhật chợt nói .
- Ừ thì về chứ chẳng lẽ ở lại à ? - Nam nói rồi quay sang Trâm :
- Thu dọn đồ áo rồi ta về thôi !
- Ơ ...Ờ... - Trâm ậm ừ rồi nhìn Nam bằng 1 ánh mắt thất vọng ... Nhưng ... làm sao Nam biết được điều đó...Nam lặng lẽ quay đi một cách vô tình .. ko hiểu cảm giác của Trâm thì làm sao làm sao mà Nam biết được ...
" Tại sao ... tại sao chứ ???? Tại sao Linh luôn là trung tâm , Linh luôn là niềm vui , Linh luôn là người quan trọng , ... và ...tại sao ...cậu yêu Linh , quan tâm tới Linh mà ko phải là tớ ....hả hả hả ??????????????? " - Trâm thầm nghĩ ... Trâm muốn hét lên cho nỗi buồn cuốn theo tiếng hét của nó ... Trâm ước là như vậy nhưng mà làm sao được ... vì ... Trâm ko giống Linh ... Có gì , Linh luôn bộc bạch tâm trạng mình ra .. còn Trâm - Trâm luôn bo bo giữ kín tâm trạng của mình ... như giữ một viên kim cương quý giá vậy ... mà có lẽ là hơn cả như thế nhiều ...
- Về phòng dọn đồ đi Trâm !!!!!!!
Dòng suy nghĩ của Trâm lập tức bị cắt đứt bởi tiếng nhăn nhó càu nhàu của Nam ...
Trâm giật mình... Thất vọng... Thở dài rồi bước về phòng ... Thả người trên tấm nệm ....
Trâm thực sự , thực sự Trâm muốn nói với Nam điều này lắm lắm lắm , nhưng có lẽ ko bao giờ Trâm nói được , Nam à ...:" Trâm ...Trâm thực sự rất thik Nam . Đúng là cuộc đi chơi này khác xa với những gì mà Trâm đã nghĩ ... Trâm đã tưởng chừng như ... chuyến pic-nic này sẽ là cấu nối cho Trâm và Nam nhưng ko ... dường như , chiếc cầu lại nối cho Linh và Nam thì đúng hơn nhỉ ??? ... Giá như ... giá như Nam để ý đến Trâm dù chỉ 1 chút thì Trâm tin ... Nam sẽ thuộc về Trâm ... Nhưng ... sự thật oái ăm nhỉ ??? ... Nếu ... Nếu như Linh ko phải là bạn thân của Trâm ... thì Trâm ... Trâm nhất định sẽ dành Nam từ tay Linh ... Nam à... "
"...Stand by me ...Stand by me..."
- Alo ! Trâm nghe đây !
- Xuống đi , tụi tui đợi nãy giờ rồi đó !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Nam nói mà như hét trong điện thoại .
- Ko xuống đấy ! Thì sao !!! ! - Trâm cáu gắt.
- Ko xuống thì kêu taxi mà về ... tụi tui về trước ! - Nam nóng nảy quát.
- Thì về đi !! Tui đón taxi ! Đi lun đi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Trâm hét lên rồi ném cái điện thoại vào tường...."choeng".....nát vụn ....Đi toy cái HTC magic mới toanh mà Trâm mới vòi pa mua cho ...
Ném xong .. trong lòng Trâm cảm thấy nhẹ nhõm hắn ... nhưng cục tức dường như vẫn chưa nguôi đi ....
Trâm chợt chạnh lòng ... " Nam - Nam có thể mặc kệ Trâm ư ...??? Sao mà Nam lại vô tình với Trâm đến thế hả ????????????? Trâm thực sự , thực sự rất yêu Nam ... "
Trâm thở dài định xách ba lô đi gọi taxi , rời khỏi khu ngoại ô Long thành ...Rồi...
Trâm giật mình bật dậy khỏi giường ..
- Chưa đi à ????? - Trâm nhướn mắt lên hỏi .
Thì ra là Nam chạy vào tìm Trâm , rồi Nam thở dài nói :
- Đi thôi ! Làm gì mà lâu vậy ???
- Ko ! Tui đi taxi thui hà ! - Trâm nghênh mặt đáp.
Nam nhíu mày :
- Mệt quá đi ! Đừng có mà bày trò giận dỗi bày đặt nữa !
Trâm thẫn thờ...Nếu là Linh thì Nam đã khác rồi ... Với Linh , Nam luôn ân cần còn với Trâm thì sao ... ko một cử chỉ quan tâm ... Mà Trâm ko cần Nam quan tâm cũng được ... Trâm chỉ cần Nam đừng có đối xử đến mức vô tình như vậy với Trâm là được ...
Trâm mệt mỏi , xách ba lô đi ra ngoài ...
- Hjx , đến giờ bà nội mới chịu đi !!!!!! - Nam đùa cợt rồi cùng Trâm bước xuống ..
...
- Ây ! Đỗ xe bên này mà Trâm ! - Nam kéo Trâm sang phía đỗ xe .
- Ơ .. tui đâu có đi xe của mấy người , tui kiu taxi tui đi , chớ chẳng thèm đi xe của mấy người đâu !
Trâm nói rồi bỏ đi , Trâm làm vậy nhưng vẫn đang hy vọng rằng ... Nam sẽ đuổi theo , xin lỗi rối rít và năn nỉ ỉ ôi để kêu Trâm lên xe nhưng .. Nam mệt mỏi , chẳng thèm đuổi theo hay đơn giản chỉ là gọi lại mà thở dài bước lại phía Nhật , ra hiệu lên xe và ra về . Nam quyết định mặc kệ Trâm ... Trâm vô tình ngoái lại nhìn phía Nhật ... 2 ánh khẽ chạm nhau ... Trâm bối rối quay mặt đi và chạy thật nhanh...
Chỗ Nam và Nhật ..
- Mày chã hiểu tâm lí mí girl gì cả !!!! - Nhật chép miệng
- Bộ mày hiểu lắm chắc ? - Nam lầm bầm .
- Chứ sao !! Đáng lẽ , dù Trâm có phản ứng thế nào thì mày cứ năn nỉ đi , thế nào thì Trâm nó cũng chịu liền hà ... Bây giờ chắc chắn là Trâm đang tức mày lém nè !!! - Nhật gật gù nói .
Nam nhăn trán đáp :
- Mệt quá đi ! Tao chúa ghét con gái đỏng đảnh !
- Thoy , giờ ráng mà đuổi theo cô nàng , chứ ko thì mệt chuyện nữa ! - Nhật lầm bầm rồi cho xe chạy .
Chỗ Trâm...
- Chít tịt !!! Đin chít mứt !!! Taxi sao nãy giờ chưa thấy cái nào chạy qua zậy trùi... khu ngoại ô gì mừ...thía hả trời....!!!!!! - Trâm đứng lầm bầm .
Chợt...
- Lên xe đi !!!
Trâm ngoảnh lại thì thấy chiếc xe của Nam đã đỗ cạnh Trâm ròy ..
- Ko !!!!!!! Ko đi mà !!!!!!!!!!!!! - Trâm hét lên .
- Ko đi đúng hok ????? - Nhật cười gian xảo hỏi .
Trâm nhíu mày :
- Ko !
- Ko nè ! - nói rồi Nhật kéo Trâm vào xe như bắt cóc zậy á ...
- Ko mà ...Ko !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
________________
Chap 17
Trên đường đi về ...
- Nhật , Nam .... 2 ông định thế nào ròy ??? - Trâm thở dài hỏi .
- Thế lào là là thế lào ??? - Nam "giả vờ" hỏi.
- Thì chuyện với Linh ấy ... ??? - Giọng của Trâm càng lúc càng nhỏ dần ..
- Chuyện đó thì tùy vào Linh thoy !!! - Nhật liền đáp.
Trâm ấp úng :
- Chứ còn 2 người...
Nam mỉm cười :
- Xời , tất nhiên tụi này vẫn là pạn tốt của nhau ròy !!!
- Ừm , thế thì tốt rùi ! - Trâm gật gù.
Như sực nhớ ra điều gì , Nhật liền hỏi :
- Trâm nè ... Trâm bảo là... Đây là Heo sữa mà Linh đã từng kể với Trâm đúng hok ... vậy Linh đã kể những gì về Nhật với Trâm thế ???
Trâm khẽ đưa mắt nhìn lên gương của ô tô , thấy ánh mắt của Nam sầm lại .. Trâm hiểu và ko muốn làm Nam tổn thương ... Đưa mắt nhìn Nhật , Trâm khẽ nói :
- Linh chỉ bảo , ngày xưa khi ở nhà cũ , có người hàng xóm tên là Heo sữa . Chỉ thế thôi !
- Chỉ vậy thôi à ? - Nhật hỏi lại .
- Ừm , chỉ thế thôi ... ! - Trâm đáp.
Riêng Nam , trong lòng Nam đang quặn đau lên ... Thực sự thì Nam hiểu , ngày xưa , trong lòng cô bé Kẹo Bông trong sáng kia đã có hình ảnh của anh chàng Heo sữa từ rất lâu rồi và tình cảm ấy ko dễ gì mà phai mờ theo năm tháng được ...
Nếu ko .. Linh đã ko xúc động đến mức hốt hoảng khi phát hiện ra , suối đá là nơi đã từng gắn với kỉ niệm của Linh và Heo sữa ...
Nếu tên Heo sữa "đáng ghét" ấy ko phải là Nhật thì Nam đã quyết đấu đến cùng rồi ... Nhưng oái ăm thay , người ấy lại là bạn thân của cậu nên Nam ko thể làm vậy được ...
Nhưng , có 1 điều chắc chắn rằng : Nam sẽ ko bỏ cuộc và tất cả sẽ phụ thuộc vào Linh ... Nếu Linh chọn Nhật , Nam cũng sẽ chúc phúc cho 2 người .. còn nếu về với Nam .. Mà Nhật lại có 1 thái độ ko tốt thì .. Nam coi như ko có người bạn này .. Người bạn như thế thì thà Nam ko có còn hơn ..Nhưng hơn ai hết Nam hiểu ... Nhật là người như thế nào...
Dòng suy nghĩ của Nam lập tức bị cắt bởi Trâm :
- Ây , đi sai đường gòy kìa Nam !!!!!
Nam giật mình :
- Linh nói cái gì cơ ???
- Linh nào ở đây ... ?? - Trâm nhíu mày nói ...
Nam phì cười , gãi đầu :
- Ờ quên ... Trâm ... Trâm nói cái gì cơ ???
Trâm làu nhàu :
- Đi sai đường rồi chứ chi nữa mà kêu !!!!!! Quay lại đi !!!!!!
- Ờ nhỉ ... ! - Nam cười cười rồi vòng xe lại ..
Nhật chau mày :
- Thiệt pó tay !!
...... Một lát sau...
- Làm gì mà mắt giật giật miết vậy Trâm ???? - Nhật hỏi.
- Ờ...ko hiểu nữa .. chã bik có chiện gì hok nữa mà mắt giật giật nãy giờ hà ... - Trâm đáp rồi lấy tay dụi mắt ( nhỳn yk như con mèo rửa mắt ấy )
....Chợt....
" ...Tình yêu vu vơ ghé qua...mang đến em bao nỗi mong chờ..."
- Alo ! Linh hả ? Nam nghe nà !
Nam luống cuống sợ hãi khi chỉ nghe tiếng khóc của Linh ... Nam liền hỏi :
- Có chuyện gì vậy Linh ???????
- Nam ơi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Sao vậy Linh , có gì thì bình tĩnh đi đã nào !!!! Bình tĩnh nói Nam nghe !!!
- Bố...Bố Linh mất rồi....!!!!!!!!! - Linh hét lên ... tiếng hét đầy đau khổ ...
- Hả ....????
- Mà Nam này.. ... Trâm đâu sao Linh gọi ko được ???
- Ko bik nữa , cả bọn đang đi về đây nè Linh , Linh bình tĩnh nhé , tụi này về liền đây !!!!!!!
...
Sau khi đã cúp máy , Trâm và Nhật liền hỏi :
- Sao vậy ???????
- Bố Linh mất rồi ... !! - Nam lặng lẽ đáp.
- Cái gi...??? - Trâm như suýt ngất khi nghe cái tin này... Thực sự thì Trâm chẳng ưa gì bố của Linh ... Một người đã gieo rắc cho Linh nhiều đau khổ nhưng mà Trâm hiểu ... Linh giờ đang rất đau khổ ... mẹ thì bặt vô âm tín , bố thì giờ đã ra đi .. bên cạnh ko còn 1 ai thân thích ...
- Mà Trâm này , sao đt của Trâm ko liên lạc được vậy ??? - Nam hỏi.
- Làm rớt , vỡ ròy ! - Trâm gọn lõn đáp.
...Và giờ thì đến lượt Nhật nhói đau ... Tại sao...Khi bố Linh mất , người đầu tiên mà Linh gọi là Nam ... mà ko phải là Nhật cơ chứ ... ??? Tại sao...tại sao ??? và ... tại sao...???
Trâm sốt ruột , thúc dục Nam :
- Cho xe chạy lẹ thêm xí đi Nam !
Nam nhíu mày :
- Chạy vầy là lẹ lém ròy đó .. nhanh thêm tí nữa là zô nhà thương luôn đó !
Trâm trề môi :
- Đến giờ mà vẫn còn đùa được !
- Đùa gì mà đùa , thiệt đấy chớ !!! - Nam đáp rồi chăm chú lái xe .. hi vọng có thể về càng sớm càng tốt ... Nam hiểu , Linh đang rất cần sự an ủi của Trâm , Nam và Nhật .. vì xung quanh Linh đâu còn ai để chia sẻ nỗi buồn đâu ...
_________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAF
Chap 18
... Tại nhà Linh ...
- Pác Hạnh , Linh đâu rồi hả pác ???? - Trâm cuống quýt hỏi .
Pác Hạnh nức nở :
- Nó đang ở trong bệnh viện ... bố nó mất khi sáng .....
Trâm ôm lấy pác Hạnh mà hỏi :
- Sao lại như vậy hả pác ???
- Bố nó lên cơn đau tim ... Tất cả là do mẹ con nhà con Diệp .... !!!!!! - Pác Hạnh nức nở từng tiếng ..
- Tại sao...tại sao lại do mẹ con nhà nó hả pác ???
- Pác ko rõ lắm , lúc tối , pác đi ngủ , lát sau thì giật mình tỉnh giấc vì nghe thấy cãi vã của ông Mạnh với mẹ con nhà nó , pác thấy ko yên tâm , lên phòng thì thấy ông Mạnh đang vật vã lấy thuốc tim ... mẹ con nhà nó thấy nhưng chỉ đứng trơ mắt ra mà nhìn ... Pác mới chạy lại lấy thuốc cho ông Mạnh thì ko kịp nữa rồi...
- Khốn nạn !!!!!! - Trâm hét lên rồi nói :
- Pác , giờ mẹ con nhà nó ở đâu để cháu đi tính sổ !!!!!!
- Mẹ con nó đang ở bệnh viện ... Nhưng...Nhưng mà các cháu đừng gây rối loạn gì nhé ... hãy để ông Mạnh được yên nghỉ... sau tang lễ rồi hẵng tính ...
Trâm nhíu mày :
- Nhưng....Nhưng....
Nhật điềm tĩnh :
- Pác Hạnh nói đúng rồi đấy ... từ từ rồi tính sổ với mẹ con bà ta . Giờ thì chúng ta tới bệnh viện thôi !
- Ừm , mau đi thôi ! - Trâm nói rồi chào pác Hạnh sau đó cùng Nam và Nhật tới bệnh viện ..
*********
Tại bệnh viện ...
- Cho cháu hỏi thầy Mạnh hiệu trưởng trường cấp 2 Phan Đình Phùng đang ở đâu ạ ... ???
- À , ông ấy vừa qua đời lúc 4h sáng , hiện tại thì được đưa đến khu ướp xác !
Rồi Nam lôi điện thoại ra gọi cho Linh ..
- Linh ơi .. Linh đang ở chỗ nào vậy , tụi này đang ở bệnh viện này !
- Phòng chờ...! - Linh nói rồi cúp máy .
Có lẽ nó ko còn chút sức lực nào để trả lời điện thoại nữa ...
...Tại phòng chờ...
- Linh !!!!!!!!!!! -Trâm hét lên rồi ôm chầm lấy nó .
Nó khóc ... khóc thật nhiều :
- Tao..Tao khổ quá mày ơi.....
Trâm liền an ủi :
- Tao hiểu ... Tao hiểu mà Linh ...
- Bố tao ... Bố tao... - nó lắp bắp..
- Thôi , giờ mày ko cần phải nói gì cả ... Tao biết hết cả rồi ... Và ..tao còn biết tại sao bố mày qua đời nữa cơ .. - Trâm nói , trừng mắt nhìn mẹ con nhà con Diệp. Diệp chột dạ , quay lơ đi chỗ khác ...
- Thôi , giờ mày bình tĩnh đi ha , tao nói cái này , mày cũng đừng trách tao .. Bố mày qua đời cũng là do sai lầm của ổng thôi ... Tại vì ổng tin lầm người ... à ko , tin lầm con rắn độc chứ nhỉ ??? - Trâm nói mà cứ chằm chằm nhìn con Diệp khiến Diệp vô cùng lúng túng ...
Nó sững người lại ...Nó hiểu ẩn ý trong câu nói của Trâm , nó nhìn Diệp , thái độ của Diệp đã cho nó biết chuyện gì đã xảy ra ...
Nó nhếch mép , bước lại phía Diệp , hét :
- Nói cho tao biết đi , sao mà bố tao chết .. hả hả hả ?????
Diệp gọn lõn đáp :
- Đau tim !
Nó gằn lên :
- Tại sao bố tao lên cơn đau tim ???
- Tao cóc biết ! - Diệp khinh khỉnh đáp.
- Rồi , để tao cho mày biết , " cóc biết" là thế nào nhé !!! - Nó gật gù nói rồi đánh tới tấp vào người con Diệp .
Nó đánh bao nhiêu thì Diệp la hét bấy nhiêu .
Dì Diễm sợ quá đi gọi bảo vệ tới ...
- Dừng lại ngay !!!! - Tên bảo vệ hét lên .
Nó quay mặt lại , gằn lên :
- Khôn hồn thì đi chỗ khác !
- Lâm tiểu thư , Trần tiểu thư.....xin lỗi 2 tiểu thư nhưng mà .....đây là nội quy chung của bệnh viện.... xin 2 tiểu thư có giải quyết chuyện gì thì đi tới chỗ khác ạ ! - Tên bảo vệ lắp bắp.
- Cút ! - Nó nói rồi tiếp tục ra tay với Diệp ..
Trâm bước lại phía mấy tên bảo vệ :
- Mấy người đi giùm cho , ko là tôi bảo giám đốc đuổi việc mấy người đấy !
Riêng Nhật , Nhật bước lại phía nó ..
- Linh à ... Cậu đừng có làm thế nữa , chỉ làm thêm rối loạn cho bệnh viện thôi , cậu làm thế này là ảnh hưởng tới bệnh nhân đấy , oán thù riêng tư thì hãy để tới chỗ khác giải quyết , Bảo vệ - họ nói đúng rồi đấy !
- Mặc kệ tôi đi , ông đi ra chỗ khác đi !!!!!! - Nó hét lên .
Dì Diễm bước lại tát tới tấp vào mặt nó , nó tức lên , đá bà ta vào chân tường - đầu chảy đầy máu ....
Nhật đứng sững lại và nói :
- Kẹo Bông lúc xưa ko phải tàn ác đến như thế này ... !
- Bọn họ tàn ác với tôi như vậy thì có sá gì so với mấy cú đấm này hả ????????????????????- Nó hét lên .
- Thôi , bình tĩnh lại nào Linh !!!! - Nam nói rồi đỡ nó ngồi xuống .
....
- Trâm , có phải Trâm biết tại sao bố Linh qua đời đúng ko ??? - Nó chợt hỏi .
- Ừm , pác Hạnh kể hết cho Trâm nghe rồi. ... - Trâm nói rồi kể lại sự việc cho nó nghe ..
...
Nó rơm rớm nước mắt :
- Tức là...nếu như 2 mẹ con nó mà đưa thuốc cho bố tao thì bố tao đã ko ra nông nỗi này , phải ko ???
Trâm nhẹ nhàng nói :
- Ừm , đúng vậy !
- Tao sẽ giết ...giết và giết 2 con chó đấy !!!!!!!! - Nó gằn lên .
- Mày hạ hỏa đi ... Sau tang lễ , mày giết nó cũng chưa muộn đâu ! - Trâm mệt mỏi nói.
Nó gật gật rồi tựa đầu vào Nam ngủ từ lúc nào ko biết.....
_______________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAx
Chap 19
Vài ngày sau , khi tang lễ đã kết thúc ...
Một ngày nó ở nhà thì vô tình nghe đc cuộc điện thoại của dì Diễm và người chồng đầu tiên của bà ta ... Bà ta vặn volume to để cho con Diệp cùng nghe nên nó cũng nghe được rõ ...
- Anh Hoàng à... chồng mới của em vừa qua đời....hức hức ...hức hức.... - Dì Diễm giả vờ khóc _ __!
- Tốt quá rồi còn gì ...!!!! Chẳng phải , cô vì tiền bạc của anh ta mà đi theo anh ta sao ??? giờ thì cô được thừa kế rồi còn gì nữa !!!
- Anh à ... em muốn anh về Việt Nam đoàn tụ với mẹ con em ... Em và con còn thương yêu anh rất nhiều !!!
- giờ mà cô vẫn còn nói đc những câu đó nữa cơ à ? Tôi nghe mà buồn ói đây !!!
- Anh ko về .. em sẽ chết mất !!! Hơn ai hết , anh phải hiểu rằng hiện tại mẹ con em cần người để an ủi cơ mà ...
- Tôi đã có vợ mới ở bên này rồi , làm ơn đừng làm phiền tôi nữa !
- Hức...hức...anh ko về phải ko... vậy thì em sẽ chết cho anh xem !!! Lúc đó , anh cũng đừng có về mà dự đám tang em nhé !!!
Theo đúng như kịch bản mà mẹ con họ đã bày ra thì bây giờ là đến lượt Diệp giả vờ giật điện thoại từ tay mẹ ..
- Bố à...bố về đây với mẹ con con đi .. Mẹ con đòi tự tử này... Bố à...!! Huhu...huhu....
- Trời ạ ... bố xin lỗi nhưng bên này , bố đã có một gia đình mới rồi con à...
- Ko...Bố phải về cơ... Và...bố à...con muốn gia đình chúng ta lại được như ngày con còn nhỏ ... bố !!!!
- Bố xin lỗi nhưng bố ko thể bỏ cô ấy được .. !!!
Dì Diễm "nhanh trí" liền nói :
- Anh .. em chỉ cần anh về đây bên em ... an ủi em là đc rồi .. sau đó..anh có thể đi mà...em cần anh !! mẹ con em cần anh !!!
- Nhưng ...anh....
- Mai anh hãy mua vé máy bay mà về nhé .. Mẹ con em sẽ đón anh tại sân bay ...
- Để anh suy nghĩ đã .. chào em .. có gì anh sẽ gọi lại cho em !!!
- Vâng ...chào anh ... à , anh này .. mẹ con em còn yêu anh nhiều và rất cần anh .. anh biết ko ???
Nói rồi dì Diễm liền cúp máy .. 2 mẹ con bà ta liền phá lên cười một cách gian xảo ... Bây giờ thì nó cũng hiểu phần nào lí do mà con Diệp lại là 1 con pé trơ trẽn rồi .. Thứ nhất : nó là con gái của 1 bà gian ma xảo quyệt thì làm sao thoát khỏi cái gen đó đuợc ???? Thứ 2 : Sống trong sự gian trá của bà mẹ bao nhiêu năm trời thì tất nhiên , con gái của bà ta cũng phải nhiễm thói hư tật xấu của bà ta rồi ... Người ta bảo : gần bùn nhưng chẳng hôi tanh mùi bùn .. Nhưng thật tiếc , Diệp chẳng phải là hoa sen ...
Nó thở dài ... Nó nghĩ về mẹ nó .. giờ trên đời...nó đơn độc quá .. bố mất , mẹ thì đi biệt xứ , chả thấy về và cũng chẳng liên lạc gì với nó .... Ông trời thật quái ác , bây giờ ... nó lại nhớ về những năm tháng mà nó cảm thấy bố nó đã đối xử tệ bạc với nó ..Nó muốn quay lại .. hơn lúc nào hết , lúc này nó hiểu ... Có bố mà bị đối xử như thế thì cũng là một niềm hạnh phúc lớn lao rồi ...
Bây giờ...nó là đứa trẻ mồ côi ...bên cạnh nó là mụ dì ghẻ hiểm độc cùng đứa con trơ trẽn .. Chắc chắn , gia tài của bố nó cũng sẽ bị 2 con rắn độc ấy cuỗm hết cho mà xem ...
Một lát sau ...
Điện thoại lại vang lên ... lúc nãy thì vô tình nó nghe được , còn giờ thì ... nó chính thức nghe lén )
- Alo ! Anh Hoàng đấy à ! Sao rồi hở anh ??
- Ừm , anh đã đặt vé máy bay , ngày mai lúc 1h chiều em tới đón anh nhé !!
- Ừm , ngày mai mẹ con em sẽ tới đón anh !!!
- À , lần này , có cả vợ anh đi cùng nữa , em ạ !
- Cái gì.... anh nói gì vậy ....???
- Lần này , vợ anh sẽ đi cùng !!!
- Ko ... em ko muốn !! Con Diệp cũng sẽ ko thik đâu !!
- Vậy thì em cứ chọn , 1 là anh sẽ về cùng vợ mới của anh . 2 là anh sẽ ko về !
- Ơ...anh...
- Tùy em thôi ! Em cũng ko nên ích kỉ quá đâu , em lấy chôk được thì anh cũng lấy vợ được mà em !!
- Vâng...anh hãy về...mai em và con sẽ đón .. thôi .. chào anh !!
Nói rồi dì Diễm liền cúp máy ..
Con Diệp liền hỏi :
- Sao rồi hả mẹ ? Bố về cùng pà vợ mới à ???
- Ừm ! Đúng thế ! Nhưng mà con yên tâm , mẹ cũng sẽ dành lại được bố con thôi ! Hahahhahahahahahahahahha
.... " I want nobody nobody but U ...I want nobody nobody but U "
- Alo .. Linh nghe nè Trâm !!
- Ừm , tao , Nam và Nhật muốn rủ mày đi chơi , lúc 1h chiều nhé !
- Ừm , được ! Bọn mày tới rủ tao nhá !
- Ố ki ! PP mày ná ! Mai gặp !
- Ừm , pp!
________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAY
Chap 20 ( Phần a)
Nó bật nhạc .. đã lâu nó không nghe nhạc ròy ... bình thường , nó sẽ nghe những bản rap đậm cá tính , hay những bản rock cháy bỏng ..
Còn giờ...Điều nó cần là một giai điệu nhẹ nhàng , sâu lắng ... Nó nghe Forever... Ko hiểu sao mà sau khi nghe bài đó , nước mắt nó rơi lã chã ...Hjx.... Lại tủi thân gòy đây ...
Thế chưa đủ ... Nghe thấy tiếng nó khóc , Diệp bước sang phòng nó và...." Vì em ko cha...vì em đã mất mẹ , đau thương vẫn là thương đau.....Nhìn thấy ..ai ai cũng đều vui bên mẹ cha...giọt lệ em tuôn rơi .. hòa tan với nỗi buồn ...." - Diệp cố tình hát bài Đứa Bé để chế giễu tình cảnh hiện giờ của nó ...
Nó mím môi , quay lại bớp cho Diệp mấy bớp rồi chửi :
- Mẹ mày , câm cái mõ dog của mày lại đi !!!
Đến thế này rồi mà Diệp vẫn còn nghênh ngang :
- Tao có miệng , tao hát , kệ tao chứ !
- ồ , thế à??? - Nó chớp mắt ..
- Ừ , thế đấy-ấy-ấy-ấy...!!!!!!!!!!! - Diệp cong môi nói rồi õng ẹo bước đi .
Nó cáu tiết lên , zơ chân đá thẳng vào mặt nhỏ Diệp - in hẳn dấu bàn chân của nó ...
Diệp hét lên :
- Mẹ ... Mẹ..cứu con...con Linh nó đánh con này !!!
Nó bật cười khinh khỉnh :
- Gọi mẹ mày lên đây đi , tao đấm cho phù mõ cho mẹ con mày cùng nhập viện cho zui há !!!!
- Mẹ mày ! - Diệp lầm bầm chửi rồi ôm mặt bước về phòng ..
Nó đóng rầm cửa lại .. nó sụp xuống mà khóc... Tình cảnh của nó giờ thảm thương quá ... Bố mẹ thì ko còn ở bên cạnh .. xung quanh là sự đe dọa ngứa mắt của mụ dì ghẻ và đứa con trơ trẽn của bà ta ...
Chợt ,thấy nick nó sáng đèn , Trâm mừng như bắt được vàng , chui vào hỏi :
- Hey !!!! Vụ Nam với Nhật mày tính seo gòy ???
- Tao chã biết nữa !!! - Nó thở dài gõ từng chữ .
- Chậc , theo tao thì mày cứ theo sự mách bảo của trái tim yk !!!
- Hjx...bây giờ thì tao ko muốn nghĩ nhìu đến chiện đó nữa !!!
- Ừm , tùy mày thui ! Nhưng .. mày cũng nên suy nghĩ kĩ mà trả lời đi ... đừng để ngta cứ chờ đợi mày .. ko hay đâu ! - Trâm đáp.
- Ừ ! Tao hiểu mà .. nhưng .. theo mày , mày thấy ai tốt hơn ??? - Nó bâng quơ hỏi .. một câu hỏi sao khó trả lời .. Tất nhiên , Trâm thừa biết , Nam thì hợp với Linh hơn vả lại , Trâm cảm thấy hình như Linh yêu Nam nhiều hơn .. vì .. Linh yêu Heo sữa chứ ko phải Nhật .. mặc dù họ là 1... Nhưng...Trâm ko muốn để mất Nam ....
- Ê , sao im lặng zậy ?? - Nó nhíu mày hỏi.
- Tao đang suy nghĩ ^^ ! - Trâm thở dài đáp.
Lát sau...
- Thôi , tao out đây !!! - Trâm nói.
- Ê , mày chưa trả lời câu hỏi của tao mà !!
- Tao ko trả lời nổi , sự thì tao cũng chã bik đâu !!!
Trâm đang trốn tránh , Trâm ko hề muốn và ko bao giờ muốn lừa dối người bạn chí cốt của mình nhưng cũng ko muốn để tuột mất tình yêu của mình ...
***
- Mẹ !! mẹ ơi !!!!
- Kẹo bông , con yêu của mẹ !!!
Mẹ nó thốt lên rồi ôm chầm lấy nó .
- Mẹ ơi...bố mất rồi...mẹ ơi !!!! - Nó thút thít khóc..
- Mẹ biết tin này rồi con à... !! - mẹ nó buồn buồn nói.
Nó ghì lấy mẹ nó và nhìn mẹ bằng ánh mắt thiết tha :
- Mẹ ơi .. mẹ về đây với con đi mẹ ... Mẹ trở về bên con đi mẹ...con cần mẹ ... Bao nhiêu năm nay , thiếu mẹ .. con như đứa trẻ mất hồn .. nay... bố cũng đã ra đi... Bây giờ con ko hiểu con phải làm gì đây nữa mẹ à...mẹ ơi ! Con xin mẹ đấy , con cầu xin mẹ đấy , ngàn lần ...vạn lần con xin mẹ...Mẹ về với con !!!!!!!
- Mẹ sẽ về , nhất định sẽ về bên con !!!!
Mẹ nó mỉm cười hiền từ nhưng sao .. nó lại thấy mẹ tay trong tay với một người đàn ông khác ... nó hét lên..."Ko!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Rồi nó bật dậy... ... Đây chỉ là một giấc mơ thôi sao...phũ phàng quá ... nó nhớ mẹ nó nhiều lắm.... Tại sao? Tại sao nhỉ ? Tao sao mẹ lại đi cùng với một người đàn ông khác ? chẳng lẽ mẹ cũng ko thể chịu được sự cô đơn sao...? Nó ko muốn mẹ lấy chồng mới .. vì nó sợ , người ấy cũng ko như dì Diễm của nó ...
Nó vội lôi điện thoại ra gọi điện cho 1 ai đó... ko hiểu sao .. bàn tay của nó...đưa nó đến với số đt của ...
______________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HA3
Chap 20 ( phần B )
- Nam à... Nếu như một người mẹ đã từng hứa với người con là ở vậy cả đời sau khi li hôn với bố ... mà đột nhiên lại đi lấy chồng mới thì sao...hở Nam ???
- Ơ ..sao cơ ??? Hỏi một lèo zậy ai mà nghe được hở Linh !!!
- Ờ thì ...Nếu như một người mẹ đã từng hứa với người con là ở vậy cả đời sau khi li hôn với bố ... mà đột nhiên lại đi lấy chồng mới thì sao ???
- à ... Thực ra ..vấn đề tình cảm có nhiều điều khó nói lắm ... con người mà Linh .. ai cũng cần có nhu cầu tình cảm cho riêng bản thân phải không nào ??? Người mà Linh nói cũng vậy ... dù đã hứa nhưng ... con người ko thể tránh khỏi những xúc cảm của tình yêu được ... Linh này... Người đó là ai...mẹ Linh phải ko ???
- Ừm ... Nam đoán tài nhỉ ??? - Nó mỉm cười nhẹ nhàng nói .
- Mà sao Linh biết mẹ Linh đã lấy chồng mới ???
- Linh ko chắc nhưng...trong mơ Linh thấy như vậy ...!
- Giấc mơ à... giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ thôi , Linh à ...
- Ừm , biết là vậy nhưng lần này , cảm giác ấy hiện hữu trong Linh rất thật và...Linh cảm thấy ... mẹ sẽ về bên Linh !!
- Hi vọng vậy .. à , Linh này...nếu như mẹ Linh có lấy chồng mới thật í , thì cũng đừng trách bà ấy nhé ... ai cũng cần có sự quan tâm chăm sóc của người mà mình thương yêu mà... Linh à...Nam cũng vậy , cũng rất muốn chăm sóc và được sự chăm sóc từ người mà mình thương yêu !
Nó im lặng , ko nói gì cả..... Nó ko cảm thấy được điều gì .. ngoài việc trái tim nó đang đập loạn xạ cả lên...
- Linh à...một lần nữa , Nam muốn nói với Linh rằng ... Nam yêu Linh rất nhiều...sự thật này là sự thật ko bao giờ có thể đổi thay ...!!
- Thôi , chào Nam nhé ... !! - Nó trốn tránh
- Ừm ...à mà này , mai nhớ đi chơi hén ^^ !
- Ừ ! - Nó nói rồi cúp máy ...
Trời ơi... chuyện gì đang xảy ra với nó thế này...tim nó đập mạnh...như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực ...
Nó gục đầu vào chú gấu bông ... thì.... " I want nobody nobody but U... I want nobody nobody but U..."
- Alo ! Nhật hả ? Linh nghe !
- Vẫn ổn chứ Linh ???
- Ừm ! - Nó mỉm cười khẽ đáp.
- Linh này ... Linh quyết định thế nào rồi ???
- Sẵn tiện , hỏi Nhật luôn nhé ... Nhật yêu Linh hay yêu Kẹo bông vậy ???
- Linh đặt cho Nhật câu hỏi khó quá nhỉ ???
- Vậy , nếu bây giờ , có 1 người là Kẹo bông và người kia là Linh... Nhật chọn ai ...???
Nó giữ máy đến hơn chục phút ... cả 2 cầm điện thoại trong im lặng ...
- Sao rồi hở Nhật ..??? - Nó sốt ruột hỏi lại.
- Thực sự thì Nhật cũng ko thể hiểu rõ được trái tim mình nữa .. mà có lẽ rằng...Nhật yêu Linh !!!
- Ừm ... vậy thôi nhé...!! - Nó khẽ buồn nói .
- Có cần hỏi gì nữa hem nè ??? -Nhật cười nói.
- Ko...thế là đủ rồi! - Nó đáp rồi cúp máy ..
Nó buồn quá....Vậy là...vì 1 người con gái nào đó mà Nhật - Heo sữa có thể quên đi Kẹo bông sao... Uổng công nó đã đợi chờ , hi vọng và mong ngóng bấy lâu nay... Vậy mà nó cứ tưởng Nhật vẫn chung tình với Kẹo bông cơ đấy.... Nó bước lại phía bức tranh chân dung Heo sữa mà nó vẽ ... xé.... nó xé thành từng mảnh vụn...tan tác... Nó thở phào rồi bước xuống nhà thì thấy dì Diễm và con Diệp đang ăn cơm...
- Sao ăn cơm mà ko gọi tôi ??? - Nó hỏi.
- Tưởng mày ko ăn , vả lại, mẹ con tao chỉ nấu cho 2 người ăn , ko có phần của mày đâu !!! - Con Diệp gằn lên nói .
- Ôí zời..bộ mày tưởng tao muốn ăn à ??? Cơm đó...cho chó ăn...tao là người...cóc thèm ăn cái loại thức ăn cho chó !!! - Nó vênh mặt chửi.
- Này...ăn nói đàng hoàng thôi nhé tiểu thư !!! - Dì Diễm nói bằng giọng mỉa mai , cố tình nhấn giọng 2 chữ :"tiểu thư" , nghe thấy ghét
- Trước đây , vì có bố ở đây nên tôi ko động chạm gì đến mấy người thôy , còn bây giờ .. thì đừng có mà lên giọng với tôi !!! Kẻo có ngày tôi cho lên nóc tủ đấy !!! - Nó trợn mắt nói.
- Mẹ mày , có mày lên nóc tủ thì có !!! - Diệp chửi rủa.
Nó nhếch mép :
- Im đi , tao chưa đuổi 2 mẹ con nhà mày ra khỏi nhà là may rồi đấy ! Bây giờ , cái nhà này là của tao .. tao có quyền ... ! 2 mẹ con mày , tao cho thu xếp trong vòng vài hôm , sau đó thì ... CÚT !!!
- Ồ ...tôi sợ chị quá ... Còn để xem , di chúc của bố chị như thế nào đã kìa !! Hhahahahahah ! - Dì Diễm nói rồi cười phá lên ...
- Đúng là 2 con rắn độc...may mà tao biết võ...chứ ko thì 2 mẹ con nhà mày chắc xử tao tới chết rồi nhỉ ??? - Nó nói rồi quay sang dì Diễm :
- Bà và đứa con trơ trẽn của bà chắc chỉ nhằm vào gia tài của bố tôi thôi chứ gì ... lạ gì cái hạng đàn bà nhà bà nữa !!!
Diệp trơ trẽn bước lại phía nó , thì thầm :
- Mày suy nghĩ hoàn toàn chính xác đấy ... chỉ tiếc ông bố mày bị mỹ nhân kế của mẹ tao lừa thôi ! Hhahahahahahahha !!! - Diệp nói rồi phá lên cười khoái chí .
Nó cáu tiết tát cho Diệp vài tát :
- Tặng mày đấy ... đến chết vẫn chưa chừa cái thói ăn nói láo toét nhỉ ? Ăn sâu vào cái máu chó ghẻ của mày rồi còn gì ....???
Nó nói bằng giọng đầy chua chát ... Sau đó nó bước ra ngoài...Nó ra công viên đi dạo...có lẽ , làm thế sẽ khiến nó thoải mái hơn....
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAO
Chap 21
- Nhớ em đêm từng đêm...Nhớ em đêm từng giờ...!!!!!!!!!!
Nam hòa trong tiếng nhạc và hát những lời trái tim...
*Nam*
" anh yêu em nhiều lắm ...Linh à !... Linh ơi...em có hiểu ko ...??? Anh thực sự rất yêu em ... nếu như một ai đó bảo rằng rất yêu em .. thì anh ko hề đắn đo suy nghĩ hay do dự chỉ 1 giây ... dù người đó là ai.. anh cũng có thể tự tin mà nói rằng : anh là người yêu em nhất , Linh à...!!! Nếu em là một người khác thì có lẽ anh đã quên em dễ dàng ... và nhường em cho người ta ... nhưng... anh hiểu...em quan trọng với anh đến thế nào... và... anh ko thể nhường em cho bất cứ một ai.... Mỗi lần nghĩ đến em .. chỉ cần nghĩ đến em thôi... thì dù anh đang buồn đến mấy thì mọi muộn phiền kia đều tan biến hết cả...em à... nhưng bây giờ...anh nghĩ đến em thì lại thấy buồn quá...anh sợ em sẽ chọn người ta mà ko chọn anh...Thực sự anh rất sợ mất em...Linh ơi...xin em ... em hãy trả lời đi...em yêu ai...em chọn ai...để trái tim anh ko quặn đau mãi đến thế này nữa...."
* Nhật *
" Tớ chợt nhìn qua khung cửa sổ...Cậu cũng biết rằng tớ đang nhìn vào nhà ai rồi đấy...nhà Nam...một trong những người bạn thân nhất của tớ... Nhưng bây giờ...mỗi lần gặp Nam...nói chuyện với Nam... tớ đều cảm thấy ... giữa tớ và Nam có một khoảng cách gì đó...khó nói.... Tớ chắc rằng tớ ko muốn tiếp diễn điều đó nữa...nếu cứ thế này thì chẳng bao lâu..tình bạn giữa 2 chúng tớ sẽ đổ vỡ mất... Nhưng...tớ cũng ko cam tâm để mất cậu đâu...!!! Tuy vậy ... nếu cậu chọn Nam....tớ sẽ chúc phúc cho 2 người... Nhất định sẽ thế ... còn nếu cậu chọn tớ...nhất định...tớ sẽ ko bao giờ làm cậu buồn...mãi mãi yêu thương cậu , Linh à !!"
*Trâm *
" Trâm ơi ! Từ bao giờ mày đã trở thành con người ích kỉ rồi thế hả ? Rõ ràng là mày biết Linh yêu Nam hơn cơ mà .. Rõ ràng mày biết Nam và Linh thì sẽ là một đôi hoàn hảo cơ mà...Rõ ràng mày biết , mày không nên ích kỉ như vậy cơ mà...Mày thật là...Mày...mày tệ lắm Trâm ơi...sao lúc đó...mày lại còn có cái ý nghĩ lưỡng lự khi đứa bạn thân nhất của mày hỏi ý kiến mày cơ chứ...vì quá ích kỉ ? Suýt nữa mày đã đổi trắng thay đen rồi đấy Trâm à ? Mày tệ quá ...tệ quá rồi Trâm ơi !!!! Thực sự mày yêu Nam lắm phải ko ? Nhưng Trâm à ... mày hãy từ bỏ ý định đó đi ... Hãy vì Linh - người bạn thân nhất của mày ... nhé Trâm ! Xin mày đấy ... mày đừng yêu Nam nữa nhé ! Trâm ơi ! Trâm !!!!"
*Linh*
" Ngày mai ... mình sẽ nói với cậu ấy rằng...người mình yêu là cậu ấy...mình sẽ nói...con tim mình đã mách bảo rằng...mình và cậu ấy...Là của nhau..."
_Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAW
Chap 22 ( Phần A )
Trưa hôm sau..
Đã gần 12h trưa rồi mà nó mới ngủ dậy đây !!! Nếu như ko phải vì tiếng bàn luận linh tinh của mẹ con nhà con Diệp đánh thức nó dậy thì có lẽ nó còn ngủ nữa _ __!
- Diệp , bộ này được hok hở con yêu ??? - Dì Diễm "chơi" một bộ váy cực kì...
Diệp chớp mắt ngạc nhiên :
- Sexy zữ zậy mẹ ????
- Tất nhiên rồi con yêu ! Mẹ phải dành lại bố con cơ mà !!! Nhất là .. khi bố đã có người đàn bà khác !!!
- Con tin chắc rằng bố sẽ về với mẹ con mình .. mẹ con quyến rũ thế cơ mà...làm sao có người đàn bà nào vượt qua nổi mẹ yêu của con được...mẹ nhỉ ???? - Diệp cười nhếch mép nói .
Đấy ! Đấy ! Dì ta lại bắt đầu đi phá vỡ hạnh phúc gia đình nhà người ta rồi đấy !!!
Nó đang lan man suy nghĩ thì giật mình quay lại bởi tiếng đẩy cửa của mẹ con nhà dì Diễm .
Dì ta hống hách :
- Này ! Mày lo mà lau dọn nhà cửa đi nghe con ! Dì và con Diệp sẽ ăn cơm ở ngoài rồi sau đó sẽ đón bố con Diệp về ! Mày lo mà lau dọn nhà cửa đi nghe con !Cơm nước thì tự mày lo đi nhé ! Dì và con Diệp ko phải đứa ở để mà phục vụ mày mãi đâu nghe chưa !!!
Nó bĩu môi :
- Tôi mà phải đi lau dọn nhà cửa à ??? Tôi cóc phải là con ở của cái nhà này đâu nhá ! Pà nên hiểu rằng , tôi là cô chủ của cái nhà này , và pà , mãi mãi thì pà cũng chỉ là 1 con ở không hơn không kém !!!
Diệp xớn xác :
- Nàiz ! Mày nói ai là con ở đấy hả ? hả ? hả ???
Nó trừng mắt lên :
- Nói con mụ m.ẹ m.à.y ấy ! À này , kêu với m.ẹ m.à.y là chọn cái váy nào ngắn hơn thế 1 xí nữa thì biết đâu lại zụ thêm được vài thằng ngu đấy !!
- Này này ! Mày ăn nói cho cẩn thận nghe Linh ! Bây giờ bố mày chết rồi , ko còn ai bảo vệ mày được đâu !! - Dì Diễm dọa dẫm nhưng nó chỉ khinh khỉnh mà nói :
- Tôi ko ngờ pà nông cạn đến thế đấy ! Hơn ai hết , pà phải hiểu rõ , bố tôi ra đi thì bất lợi cho ai hơn chứ ? Nếu ko vì bố tôi thì tôi cũng ko chắc mẹ con pà có thể bình yên sống đến ngày hôm nay đâu !!! Hahahhahahah !!!
Dì ta nóng mặt nóng mày .. Diệp thấy vậy lầm bầm nói rồi kéo mẹ đi ra :
- Thôi ! Mặc kệ nó đi mẹ ! Đừng chấp cái con nhỏ lắm điều đó làm gì ! Ta đi thôi !!
- Mày ngon quá nhỉ ? Con nhỏ lắm điều là chính mày đó , mày có biết ko hả nhok kon ??? - Nó vênh mặt lên rồi tát cho con Diệp mấy bớp khiến nó xanh xẩm mặt mày ..
Dì Diễm nóng giận nhưng cũng ko biết làm gì hơn , trong khi đó , nó mỉm cười đắc thắng và nói :
- Thôi ! Mẹ con mày đi ra ngoài đi , đừng quên rằng , chỉ vài ngày sau , 2 mẹ con mày phải rời khỏi nhà tao rồi đấy !! Nếu ko thì đừng trách tao bạo tàn !!!
- Đi thôi mẹ !!! - Lần này Diệp chỉ dám nói thế này rồi kéo dì Diễm ra ngoài.
Nó nằm phịch lên giường rồi bật dậy liền , hôm nay , nó muốn trút đi mọi gánh nặng . Lâu lắm rồi nó mới lựa đồ để mặc đấy , bữa giờ nó cứ lấy đại - ko có sự chọn lựa gì cả . Nhưng giờ , nó muốn nó vui tươi trở lại , nó quyết tâm rồi !!!
Nó hài lòng với bộ đồ nó mới thay . Khẽ mỉm cười rồi buộc lại cái tóc . Bây giờ trông nó teen rõ ràng nhé , ko như mấy ngày vừa rồi , lôi thôi luộm thuộm ko thể tả .
" Chà , còn sớm chán !" Nó tự nhủ rồi bước ra vườn chơi . Bác Hạnh nhìn thấy nó "kute trở lại" nên cũng yên tâm lắm :
- Sao rồi cô chủ bé bỏng của bác ??? Có đói ko ? Pác đi kiếm chút gì cho mà ăn ..??
- Dạ thôi , ai lại để bác đi nấu ạ ! Khi nào bác đi mướn người giúp việc về nhé bác ! Cháu sắp đuổi mẹ con nhà rắn độc kia đi rồi mà !! - nó cười tươi đáp.
- Đói thì cứ kêu bác , bác nấu cho ăn , có sao đâu nào !!! - Bác Hạnh cười đon đả nói.
- Hì hì ! Thực ra thì xí nữa cháu rủ mấy đứa nó đi ăn lun ý mờ ^^ ! Hì hì !!! - Nó gãi đầu đáp.
Bác Hạnh mỉm cười ,lắc đầu rồi bước đi tỉa tót lại mấy cây hoa .
Bất giác , nó nhớ đến mẹ nó .. mẹ nó giờ đang ở phương trời nao.. sao nó nhớ mẹ nó quá .. Trong lòng nó chợt có một linh tinh gì đó...sao bỗng nhiên nó cứ bồn chồn ko yên thế này .. Nó cảm thấy .. mẹ nó...mẹ nó rất gần...rất gần...
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAI
Chap 21 ( Phần B )
...Kíng koong...Kính koong..."chà...có lẽ là tụi nó đến rồi đấy !" Nó thầm nghĩ rồi chạy ra mở cửa ...
- Chào mọi người ! Đúng giờ wá ha !!!! - Nó tươi cười nói.
- Hi ! Nhìn mày trông khá hơn rồi đấy !!! - Trâm vỗ vai nó rồi nói .
Nó gãi đầu mà cười :
- Hì hì !!!
- Giờ đi đâu ha ???? - Nhật hỏi.
- Thì đâu cũng được !!! - Trâm đáp
Nó liền chộp ngay :
- Được cái gì mà được , bi giừ tui đói wá ròy , kím chỗ nào đi ăn đi , từ từ hẵng chơi !!!
- Trời ... giờ mà chưa ăn ý ??? - Nam chớp chớp mắt nói
Nó ra vẻ đáng thương :
- Hjx hjx !!! Linh mới ngủ zậy nè...cũng tại mẹ con nhà con Diệp cứ xí xớn làm ồn ghê wá chớ ko thì chắc 2h tụi mình mới đi chơi được wá !!!
- Trùi ! Pro ha , tao ko bao giờ bik khái niệm ngủ nướng như mày cả !! - Trâm chép miệng đáp.
Mà đúng là thế thiệt , nhỏ Trâm dậy sớm wen rồi , giờ kêu nó ngủ nướng cũng là khó khăn cho nó _ __!
- Thui , đi thui ! Muộn rùi!! - Nó nói , à ko , cái bụng réo rắt của nó đang nói chứ nhỉ ? Nó đói wá rùi mà hjx hjx ! Tội nghịp nó !
Nó định lên xe thì ....
- Chào các cháu !!!
Thì ra là gia đình con Diệp đã về . Chà ,trông bà vợ mới của ông bó con Diệp cũng ko tệ đấy chứ , gương mặt sắc sảo cùng bộ váy nhẹ nhàng khiến nước da mịn màng , trắng póc của bà ấy . Nhìn Diệp kìa , trông nó vui đến thế nào..nó cũng hiểu và cảm thông cho Diệp ... Nó hiểu , Diệp đã khao khát tình yêu thương của người cha như thế nào...Nhưng..bất giác nó khẽ thấy buồn ... Trước đây , những hành động yêu thương của Diệp dành cho ông Mạnh - bố nó thực chất chỉ là giả dối .. Tội nghiệp thay cho bố nó ... ngày trước thì nó ko hề quan tâm lấy bố nó , tuy được sự chăm sóc "yêu thương" của mẹ con Diệp nhưng...tất cả đều là dối trá...
Nó đang lan man suy nghĩ thì bỗng giật mình bởi tiếng nói điêu ngoa của dì Diễm :
- Này , lau dọn nhà cửa chưa vậy hả ???????
Nó khinh khỉnh :
- Bà nói với ai đấy ??? Công việc này LÀ CỦA BÀ ! Nghe rõ chưa ??? Thân đầy tớ mà cứ ngỡ là chủ .. tội nghiệp cái thân bà ... À nài , trước đây , bây giờ và mãi mãi đây ko phải là nhà của bà ! Vì thế , đừng tùy tiện bất kì ai đến đây , rõ chưa ???
- Mày .. mày !!! - bà ta lắp bắp ko ra tiếng .. thì con Diệp liền đỡ ngay :
- Kệ nó đi mẹ , bây giờ bố đã về , nhà ta được đoàn tụ , nó ghen ấy mà .. vả lại .. cái phần gia tài , ông bố ngu xuẩn của mày đã để lại cho mẹ con tao rồi ! Ko tin ,mày cứ đi mà hỏi ông luật sư ... hahahahahah ! Đừng vội đắc ý nghe kưng !!!
Nó nghiến răng ken két rồi đưa chân đá thẳng vào mặt Diệp . Ông bố của Diệp thấy vậy liền "xông lên" tấn công nó bằng sức mạnh của đàn ông . Nhưng...thực tế vẫn là thực tế .. lão ta thua ..
Nó khinh khỉnh mỉm cười ...và ko quên mỉa mai :
- Ở nhà , đừng có ăn cắp cái gì đấy nhé ! Có camera quay lại hết đấy , những việc xấu của 2 người ..có trời biết , đất biết và tôi biết . Bây giờ thì có thêm mấy cái camera tôi mới nhờ người ta gắn , và bà thì đừng cố nghĩ cách mà che khuất nó đi hay là làm hỏng nó .. vô ích thôi ! Ngoan ngoãn thì lúc bà ra đi , tôi sẽ bố thí cho vài đô , ko thì đừng trách tôi quá tàn nhẫn !!!
Nó nhún vai rồi quay lưng bước đi ..
chợt...
_Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAj
Chap 21 ( Phần C )
- Kẹo Bông !!!
Nó giật mình quay lại ... sao ...tiếng gọi đó thân thuộc quá vậy... rất giống..rất giống giọng của mẹ nó...
Nó thất vọng quay lại , tiếp tục bước lại chỗ tụi Trâm đang đợi . Thì...tiếng gọi ấy lại càng thiết tha hơn...
- Kẹo Bông..Con à...!!!
Nó quay người lại , mặt tái mét nhìn về phía gia đình nhà con Diệp..
- Mẹ là mẹ của con đây mà , Kẹo Bông !!!
Nó sững sờ...nó ko tin những gì mà nó đã nghe ..
- Mẹ đây mà ...
Lúc này...nó choáng váng .. nó vừa đau đớn vừa mừng vui nhưng sựt hật thì dường như nó đang ko muốn chấp nhận cái điều này :
- Bà điên à ? Ai là con của bà chứ ? Bà im đi !!!
- Mẹ là mẹ của con mà...Kẹo bông ơi... - Bà ta vẫn khẩn thiết như vậy ..
- Im mồm ! Tôi cấm bà nói nữa đấy ! Mẹ tôi ko phải là bà .. mẹ tôi rất giản dị , có mái tóc đen dài , còn bà thì sao .. bà xem lại mình đi !!!! - Nó nói , giọng vỡ òa như muốn sắp khóc...
Đụng đến vấn đề liên quan đến mẹ nó , nó thường xúc động lắm ...
Bà ta rơm rớm nước mắt :
- Con à.. dù bề ngoài của mẹ có như thế nào..thay đổi ra sao..nhưng sự thật vẫn là sự thật , con là con của mẹ...
Nó lắp bắp vì quá tức giận :
- Bà ... Bà... Bà có bằng cớ gì mà kêu tôi là con của bà .. hả ??
Bà ta khuỵu xuống :
- Vì...vì con là con của mẹ..Bằng linh cảm của một người mẹ , mẹ tin , con là con của mẹ ...
Nó xanh xẩm mặt mày .. xung quanh nó..chỉ còn một màu đen...
**********
- Kẹo Bông .. con , con tỉnh rồi đó hả ????
Nó vẫn hững hờ như vậy , ko hề để ý , quan tâm gì cả . Bà ấy nhìn nó , thì nó quay đi chỗ khác . Nhưng .. nhìn kĩ gương mặt của bà ấy .. thì nó..nó cũng đang sợ và đồng thời , nó cũng đang hi vọng . bà ấy là mẹ của nó ..
Nó im lặng , nó ko muốn nói bất kì điều gì .. nó khẽ nhắm mắt lại ... nó cố gắng ngủ đi nhưng..nó ko ngủ được , hay là nó đang tò mò người ta đang nói chuyện gì ...???
Ông chồng mới của bà ấy thở dài hỏi :
- Lan à , chuyện này là thế nào hả em ???
- Vợ cũ của anh , chính là vợ mới của anh Mạnh ... Thật may lần này em về theo anh , nên mới gặp lại được con , chứ ko thì ... ko biết ai sẽ chăm sóc nó đây...tội nghiệp nó...
- Thì ra cô là mẹ của con Linh sao ??? - Diệp chen vào hỏi.
Bà ấy gật gù :
- Ừm , đúng vậy , cô chính là Lý Lan Lan , mẹ của Linh !
Nhật bước lại gần phía bà ấy :
- Cô có nhận ra cháu hok zậy ???
Bà ấy lớ ngớ một hồi rồi reo lên :
- Heo Sữa hả cháu ???? Nhìn mặt cô thấy wen wen nhưng mà...sao dạo này mi-nhon quá vậy cháu ????
- Vậy thì cô đúng là cô Lan rồi... Nhưng mà...ngày đó cháu ú lắm ạ ????? - Nhật gãi đầu đáp.
- Chứ sao nữa , từ nhỏ cháu ăn được , ngủ được , nên mới có cái tên là Heo sữa !!!
- Ahaha ! Phát hiện ra ông là 1 tên cực kì tham ăn à nha !!- Trâm đùa cợt.
- Ngày xưa thôi nhá !! - Nhật cười cười đáp.
Bà ấy quan tâm hỏi han bạn bè của nó :
- Các cháu là bạn của Linh hết đó hả ????
- Dạ !!! - cả bọn đồng thanh
- Linh nó học hành sao hả các cháu ..???
Trâm thở dài mệt mỏi :
- Tư chất của Linh thì thông minh ... nhưng... - Trâm nói đến đây thì cứ nhìn chằm chằm vào mẹ con nhà con Diệp.
- Nhưng sao hả cháu ???
- Nhưng có người cản trở .... khiến cho tinh thần Linh ko thoải mái , khiến Linh học ko tốt chứ sao...!!! Cháu cũng nói thật cho cô , Linh nó bị khủng bố tinh thần dữ dội quá .. người ta trơ trẽn , trắng trợn , còn ăn trộm tiền của thầy Mạnh nữa chứ, hèn lắm cô ạ , Linh nói mãi với thầy ấy nhưng thầy ấy nào có nghe ...
Nói đến đây , con Diệp bắt đầu cáu tiết :
- Này , mày ám chỉ cái gì vậy hả ? Ko biết thì nín , đừng có mà vu khống cho người ta , NHỤC lắm mày !!!
Trâm đá cái ghế cái bộp rồi nhếch mép :
- Nàiz , kưng nói ai NHỤC thế kưng ? Ai NHỤC thì kưng tự hiểu đi , càng ngày càng thấy kưng trơ trẽn thật đấy , kưng nói zậy mà ko thấy hổ thẹn với lòng mình à ???
Diệp đang cố muốn "xây dựng" hình tượng một cô bé ngoan ngoãn đáng yêu để bố nó thấy thế mà quay trở về thế nhưng đã Diệp hét toáng lên :
- Muốn trách thì trách lão Mạnh quá ngu ngốc và trách con Linh khốn nạn ấy !
Nó mím môi , nãy giờ nó cố làm ra vẻ đang ngủ thiếp đi nhưng giờ , nó ko thể chịu đựng đc nữa rồi , nó bật dậy tát cho Diệp mấy bớp :
- Mày được đó Diệp ! Con người mày có lẽ mãi mãi ko thể nào thay đổi được nhỉ ?
Lúc này..Diệp đã bật khóc..ko phải vì quá đau...
- Tại sao...tại sao lúc nào mày cũng đánh tao , cũng hành hạ tao và cũng mỉa mai tao .. tao có muốn như vậy đâu..vì mày ..mày đã ép tao..
- Ô thế à ? Thế tao đánh oan à ???? Mày nghĩ lỗi là ở tao à ???? Chỉ vì mày quá trơ trẽn mà thôi ! Mày luôn làm những việc xấu và tao thì luôn dị ứng với những điều đó ! Mày hiểu chưa ??? Đồ chó ???
- Tao...tao... - Diệp lắp bắp...
- Con à...!
- Còn bà nữa , bà đừng có ăn nói hàm hồ nữa , tôi ko tin đâu !!! Và đừng bao giờ gọi tôi là con !
Riêng Nam , nãy giờ Nam ko hề nói gì ... và giờ..Nam đã lên tiếng :
- Linh à , đừng cố chấp như vậy , nãy giờ...nhìn Linh , Nam biết là Linh đã tỉnh dậy rồi cơ mà...Và chắc chắn , Linh đã nghe thấy tất cả ... Linh đã biết cô ấy có phải mẹ của Linh hay ko rồi...tại sao..Linh vẫn cứ cố chấp như vậy hả ???
- Kệ tôi ! Cậu im đi !!!!!!! Bà ta ko phải mẹ tôi , mẹ tôi ko phải như bà ta !
Và...bà ta vẫn khẩn thiết :
- Sự thực , mẹ là mẹ của con cơ mà...Linh ơi....mẹ xin lỗi vì tất cả , vì mẹ đã bỏ mặc con mà đi....đáng lẽ , mẹ phải mang con đi theo để con ko phải ở lại với bố...để chịu đựng nỗi thống khổ về tinh thần đến thế này...mẹ xin lỗi con mà..mẹ xin lỗi con mà..Linh ơi....!!!
- Xin lỗi ! Tôi ko chấp nhận một người mẹ như bà ! Bà đã thay đổi quá nhiều rồi ! Và cứ cho bà là mẹ ruột của tôi đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ ko nhận bà đâu ! Vài ngày nữa , các người hãy đi khỏi nhà tôi và làm ơn để tôi yên ! Tôi đã quá mệt mỏi rồi ! - Nó hét lên.
Từng giọt nước mắt nhẹ tuôn rơi trên đôi má của bà ấy :
- Con...Con ko cần mẹ ư ...? Con ko còn yêu mẹ nữa ư ...??
- Vì bà chưa từng yêu tôi . Nếu bà yêu tôi thì tại sao trong suốt thời gian qua , bà ko hề quay về thăm tôi ? Hay đơn giản chỉ là một cuộc điện thoại ??? - Nó nói trong sự đau khổ
- Mẹ..Mẹ xin lỗi nhưng...gia đình mình chuyển nhà rồi...mẹ ko thể liên lạc được...
- Vậy bà ko đến cơ quan của bố tôi hỏi thăm à ???
- Mẹ...mẹ...
Nó lắc đầu :
- Thôi , bà ko cần phải biện minh bất cứ điều gì nữa cả !!! Tôi quá mệt mỏi rồi !! Nếu bà ko lấy ông ta thì có lẽ bà sẽ ko biết bố tôi đã khuất rồi đâu nhỉ ??? Và , tôi nói thẳng nhé , bà ko có đủ tư cách làm mẹ tôi đâu !!
Nam bước lại chỗ nó :
- Linh à...cơ hội chỉ có một , nó ko xuất hiện đến lần thứ hai... đừng để sau này Linh phải hối hận ... Linh đừng dối lòng ... việc đó chỉ khiến cho Linh càng đau khổ mà thôi ! Nam khuyên Linh thật lòng , còn Linh muốn làm thế nào thì đó là việc của Linh ...
- Được rồi ... Nam đừng nói nữa ....!! - Nó nói rồi bịt tai lại .. nó ko muốn nghe .. ko muốn nghe....
Trâm thở dài :
- thôi , 2 ông về đi , tui ở lại với Linh được rồi !
- Ừm , vậy pà lo cho Linh đi nhé ! Tụi tui zề ! - Nhật đáp
Rồi ra hiệu với Nam . Cả hai chào mọi người rồi bước đi.
Trâm nhẹ nhàng nói :
- Cảm phiền mọi người ra ngoài . Linh cần yên tĩnh !
..Sau khi mọi người đã ra khỏi phòng , Trâm hỏi gì nó cũng ko nói...
Nhưng...Trâm vẫn cứ nói ..Nói để cho nó ngộ ra :
- Linh này , tao là bạn chí cốt của mày , tao hiểu mày còn hơn là ruột thịt của mày nữa . Tao hiểu mày đang cần làm gì , muốn làm gì và phải làm gì mà....Nhận bà ấy đi ... xem bộ bà ấy còn thương mày dữ lắm...Mày cũng phải thông cảm cho bà ấy đi chứ..Linh à. Nam nói đúng đó , nếu giờ Linh ko nắm bắt cơ hội thì sau này khó lòng mà gặp lại đc mẹ của Linh nữa đâu...
Đến lúc này nó mới mở lời :
- Tao...Tao cũng muốn lắm chứ...nhưng tao cũng ko thể hiểu nỗi chính tao...tại sao tao lại làm như vậy nữa...dù tao biết rõ...bà ấy chính là mẹ của tao...nhưng.....tao...tao...
- Mày cứ chọn đi .. một là từ chối bà ấy và sống trong sự cô đơn trong thời gian tới .. hoặc mày nhận mà ấy và sống trong hạnh phúc của gia đình . Mày cứ nghĩ đi .... mà tao nghĩ , có lẽ mày ko cần suy nghĩ lâu thì mày cũng biết rõ , cái nào tốt hơn rồi , đúng ko ???
- Nhưng bà ấy khác xa với trí tưởng tượng của tao ... Bà ấy...Bà ấy đã thay đổi quá nhiều... - Nó lầm bầm.
Trâm mỉm cười :
- Chỉ cần trái tim bà ấy không thay đổi , thì tất cả có gì là quan trọng ko ????
__Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HAk
Chap 22
Tối hôm đó ...
-Này , xuống ăn cơm kìa !!! Bà mẹ của mày nấu đấy ! - Diệp gọi nó rồi bỏ đi luôn vì nghĩ rằng , nó cũng sẽ ko ăn như mọi lần . Nhưng lần này lại khác , nó thở dài rồi bước xuống nhà ăn .
Ngay cả lúc ngồi ăn mà Diệp cũng ko thôi mỉa mai được :
- Uầy , cô Lan nấu ăn ngon quá , thế này thì cô ở lại nhà cháu nấu ăn cho mẹ con cháu cũng được ấy nhỉ ???
Bố Diệp lắc đầu :
- Con nói gì hay vậy ? Thứ nhất , con phải gọi cô Lan là dì , thứ hai , cô ấy đã là vợ của bố rồi nên con ăn nói cũng cẩn thận vào đấy ! Bố ko thể cưng chiều con mãi được !!
Diệp ra vẻ giận dỗi :
- Thế bố đã từng cưng chiều con cơ à ???
Thấy vậy , "mẹ" nó liền ngăn lại ngay :
- Thôi mà anh ! Em ko để bụng đâu !!!!
Nó thở dài mà nói :
-Mẹ đừng nhịn người ta quá !!!
Mẹ nó xúc động :
- Cái gì cơ ..??? Con gọi mẹ là mẹ rồi ư ????
Nó ko muốn nói lại , xác nhận rằng nó đã nói gì..vì thế nó cứ cắm cúi mà ăn...Vẫn hương vị đó...mẹ nó nấu ăn vẫn như ngày nào...Bây giờ thì nó khó lòng mà còn bất cứ một nghi ngờ gì ở mẹ nó...
Theo đúng như kế hoạch của mẹ con nhà Diệp thì bây giờ mẹ con nó phải ra bộ tội nghiệp , đáng thương nhưng trên thực tế thì .. hoàn toàn ngược lại ...
- Bố ơi ... Lần này bố về , bố đừng đi như mọi lần nữa nhé !!!
Thì ra ông ta đã từng về và mẹ con nhà nhỏ Diệp đã từng lén lút đi gặp ông ta.
- Bố ko bik nhưng có lẽ , lần này bố và dì Lan sẽ phải về Mỹ trong thời gian sớm nhất !
Diệp phụng phịu :
- Ko ! Ko đâu !!! Bố phải ở lại đây với con cơ!!!!!!!!!
Mẹ nó cảm thấy khó chịu , liền nói :
- Diệp à , con thông cảm cho bố và dì đi nhé , bên ấy còn có công việc của bố và dì nữa cơ mà !!!
Diệp liếc xéo :
- Thì dì đi mà qua Mỹ một mình đi , con có bảo dì ở lại đây đâu ! Người con cần là bố chứ ko phải là dì , tốt nhất là dì hay về Mỹ càng sớm càng tốt đi !
"Dượng" Hoàng của nó liền nói :
- Diệp , con ăn nói cẩn thận đi nhé ! Bố ko hiểu con học cái thói đó ở đâu nữa ! - ông ta nói rồi quay sang dì Diễm :
- Em dạy con kiểu đó đấy hả ? Em bảo con mình ngoan hiền , học giỏi mà anh thấy , con ko hề ngoan hiền một chút nào cả .. Em cần xem lại cách giáo dục của mình đi ! Còn anh , anh đã nói rồi , anh và Lan chỉ ở lại vài ngày rồi sẽ quay về Mỹ chứ ko hề có ý định ở đây lâu dài !
- Em cũng đâu có ép anh , chẳng qua , Diệp nó thiếu tình thương của người bố mà thôi !!! - Dì Diễm làm ra vẻ tội nghiệp.
Nó thở dài :
- Thiếu tình thương của người bố à ? Nực cười . Bố tôi thương yêu con gái bà lắm cơ mà ...??? Bây giờ bà nói vạy mà ko thấy ngượng miệng hả ? Tôi ko thể hiểu nỗi bà là loại người gì nữa ! Trái tim của bố tôi đã dành trọn vẹn cho mẹ con bà , thậm chí ko có chỗ cho tôi nữa cơ đấy , và giờ thì bà nói vậy ! Tôi ko thể hiểu nỗi tại sao trên đời này lại có loại người vong ân bội nghĩa , trơ tráo trắng trợn như bà nữa !
Nó nói đến đây thì 2 mẹ con nhà Diệp cứng họng , ko nói được gì nữa . Còn riêng mẹ nó thì lại cảm thấy vô cùng xót xa... bà ấy hiểu , nó đã sống như thế nào trong quãng thời gian vừa rồi ..
Ăn cơm xong , nó ra vườn hoa ngồi hít thở ko khí trong lành ...
Nó chợt nhận ra , buổi tối ngoài trời đẹp cực kì .. những ánh sao lấp lánh trong màn đêm thật đáng yêu , vậy mà trước nay nó ko cảm thấy chúng đáng yêu tẹo nào cả . Có lẽ vì trong lòng nó đang vui nên nó mới cảm thấy như vậy chăng ???
CHợt...
- Con gái mẹ đang ngắm sao hả ???
Nó mỉm cười , khẽ nói :
- Khi nào mẹ về Mỹ vậy ???
- Mẹ hả ??? Ừm..mẹ cũng ko biết nữa , nhưng có lẽ là vài ngày nữa thôi !! - Mẹ nó thở dài nói.
- Vậy sao...??? - Nó nói bằng giọng hững hờ...thực ra , nghe tin này nó cũng buồn lắm đấy ... đoàn tụ chẳng được bao lâu mà đã sắp phải rời xa rồi...
- À , Linh này , ngày mai con và mẹ đi thăm mộ của bố nhé !
- Vâng ! - Nó gọn lõn đáp.
Mẹ và nó đứng một hồi trong im lặng , nó định ko nói nhưng rồi cũng buột miệng nói ra :
- Mẹ ko thể vì con mà ở lại à ..?
- Ơ...mẹ...mẹ... - Mẹ nó lắp bắp ko nói nên lời
Và nó thì lại lạnh lùng :
- Ko sao đâu , con cô đơn wen rồi , mẹ ko cần để tâm đến con đâu !
- Con à.....
- Ko cần để tâm đến con mà ... đối với mẹ thì có lẽ .. con chưa bao giờ là wan trọng , phải ko ???
- Mẹ cũng muốn ở lại...Nhưng...công việc của mẹ ko cho phép....Hay là....
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HA9
Chap 23
- Hay là gì hả mẹ ??? - Nó liền hỏi nhưng xem ra mẹ nó vẫn đang còn ấp úng :
- Hay là...hay là con qua Mỹ với mẹ hả con ?? Như vậy cũng sẽ tốt cho việc học của con nữa !!
- Qua Mỹ ư ???? - Nó sững sờ...nó ko muốn phải xa những người bạn của nó ở đây . Nhưng nó cũng ko muốn từ bỏ cơ hội được sống cùng mẹ nó....
- Sao hả con ? Mẹ nghĩ điều đó thì khá là tốt cho con ! Mẹ hiểu con ko muốn xa bạn bè nơi đây nhưng ... nếu con vì mẹ thì hãy qua Mỹ cùng mẹ ! Mẹ ko thể từ bỏ công việc ở Mỹ được nhưng con thì có thể và mẹ thì luôn muốn ở bên con !
- Con...Con thực sự ko biết phải làm như thế nào cả... nhưng...mẹ ko thể vì con mà ở lại Việt Nam được à ???
- Mẹ là người làm việc có trách nhiệm mà con , mẹ cần công việc và công việc cũng cần mẹ ! Mẹ cần con và mẹ nghĩ , con cũng cần mẹ , phải ko ???
Nó im lặng ko nói ... Mẹ nó chỉ mỉm cười :
- Con im lặng cũng được , mẹ đâu có cần câu trả lời ! Con là con của mẹ , sao mẹ ko hiểu con được ...??
Nó khẽ gằm mặt xuống :
- ...Nhưng...Con ko muốn phải rời xa nơi đây...
- Mẹ hiểu rằng con đã quá quen với nếp sống ở Việt Nam , muốn thay đổi cũng khó . Nhưng biết làm sao được hả con ?? Ngoài cách con sang Mỹ ra thì ko còn cách nào để mẹ con ta sống bên cạnh nhau nữa cả !!!
- Thì mẹ hủy bỏ hợp đồng là xong thôi mà ...đâu cần nhất thiết phải phụ thuộc quá vào công việc bên Mỹ ??? - Nó ngước mặt lên hỏi .
- Nhưng mẹ ko thể hủy hợp đồng được , trước đây mẹ nợ 1 món tiền lớn , người ta cho mẹ ứng với điều kiện phải kí hợp đồng 10 năm với người ta . Vì thế , mẹ ko thể làm khác được con à....! - mẹ nó nói giọng buồn buồn.
- Vậy mẹ cứ ở lại đây luôn đi , sao mà người ta tìm ra mẹ được cơ chứ !!! - Nó ngốc nghếch nói.
Mẹ nó bật cười :
- Cái con bé ngốc của mẹ này ! Nếu làm trái pháp luật thì dù con có ở chân trời góc bể người ta cũng tìm ra được bé ngốc của mẹ thôi à !!!!
Mẹ và nó im lặng trong giây lát , rồi mẹ nó lại hỏi :
- Con tính thế nào ?
- Con ko biết , mẹ cho con thời gian suy nghĩ ! - Nó lí nhí đáp.
Mẹ nó thở dài :
- mẹ thật buồn khi thấy con nói như vậy ,mẹ ko nghĩ con lại cần thời gian để suy nghĩ cơ đấy !!!
Nó ậm ừ :
- Thì chuyện này quá đột ngột mà mẹ ... làm sao con có thể quyết định nhanh chóng được , ở đây còn nhiều bạn bè của con nữa cơ mà... - Nó nói vậy chứ chỉ là "hội" của nó thôi chứ lấy đâu ra mà "nhiều" bạn bè cơ chứ !
Mẹ nó nhìn chằm chằm vào nó :
- Bạn bè thì có nhiều nhưng mẹ chỉ có một mà thôi con à ...??
- Ơ ...Con...Con ...
Một cú điện thoại từ Nam đã giải thoát sự ấp úng đó cho nó...
Nó mỉm cười nhìn mẹ rồi đi ra xa nghe điện thoại ..
- Alo ! Linh nghe nè Nam , có chiện chi hok zạ ???
- Uả , chứ bộ có chiện chi mới được gọi cho Linh hả ???
- Hì ! Hổng có ý đó đâu ! - Nó cười.
- Linh này , định rủ Linh ra công viên chơi , hok bik Linh có đi được hok nhỉ ???
- Giờ á ????
- Ừ , chứ bao giờ nữa !
- Okie thui !!! - Nó mỉm cười đáp.
- Zui wé ! - Nam khẽ reo lên rồi nói :
- Gặp nhau chỗ cũ nhé !
Nó ngạc nhiên hỏi :
- Chỗ cũ ????
- Thì cái chỗ hôm bữa gặp Linh chạy bộ đấy ! Nam đứng sẵn ở đó rùi nè !!!!
- À , ờ ! Linh ra liền !
Nam mỉm cười :
- Ừ , thế nhá , ra liền nhá ! Nam đợi đây !!!!
Nó cúp máy rồi bước về phía mẹ nó :
- Mẹ ơi , con đi ra ngoài một xí , lát con về !
- Ừm , con gái mẹ đi đâu thế ??? - mẹ nó quan tâm hỏi.
- Dạ , con ra công viên đi dạo 1 lát mẹ ạ ! - Nó lễ phép đáp.
Mẹ nó muốn xích lại gần nó hơn nên lấy cớ cùng đi với nó :
- Mẹ đi cùng có đc ko con ? Đã lâu mẹ cũng chưa được đi công viên ở việt nam nữa !
Nó khẽ nhíu mày :
- Có lẽ để khi khác mẹ ạ , bây giờ con có hẹn với bạn con rồi !!
- Ừm , thế thôi con đi đi kẻo để bạn đợi lâu đấy ! - mẹ nó mỉm cười rồi bước vào nhà
****
- Linh ! Linh !!Đây cơ mà !
Nó quay lại thì thấy Nam đang đứng ở gần quầy kem . Nó mỉm cười bước lại và hỏi :
- Hi ! Chờ Linh lâu hok ???
Nam lắc đầu rồi chìa ra cho Linh 1 que kem .
- Thanks ! Món này là món khoái khẩu của Linh đấy , buổi chiều hay buổi tối mà ra đây á , là lần nào cũng phải làm mấy que luôn đó ! - Nó cười cười nói.
- Vậy á ? Kiểu này Nam có nguy cơ bị " viêm màng túi" tới nơi rùi !!! - Nam pha trò.
Nó bĩu môi chế giễu :
- Ừ , cho chết nhá ! Ai biểu rủ Linh ra đây làm chi !
- Thoy ! Được ngồi ăn kem với Linh thì viêm màng túi ngàn đời Nam cũng cam ^^ !
Nó phì cười vì thái độ "đáng ghét" của Nam .
Rồi Nam nói :
- Lại ghế đá kia ngồi nhá !
Nói rồi Nam nhẹ nhàng cầm lấy tay nó , dắt nó lại chiếc ghế đá gần đó .
Trời ơi ! Nó làm sao thế này ? Trái tim nó đập loạn xạ cả lên , lồng ngực như muốn vỡ tung ra , mặt nó đỏ phừng phừng nhưng cũng may , ánh sáng lập lòe ở đây khiến Nam ko hề nhận ra điều đó.
- À...Linh này , Linh với mẹ Linh sao rồi ???
- Khá ổn ! - Nó khẽ đáp.
- Thế thì tốt rồi ! Bà ấy là một người tốt ! - Nam gật gù nói .
- Sao Nam lại nghĩ bà ấy là người tốt ???
Nam cười cười :
- Thì bà ấy là mẹ của Linh , tất nhiên là phải tốt rùi !
- Xì....!!! - Nó bĩu môi.
- Đùa thui chứ nhìn cách bà ấy chăm sóc Linh thì đủ hiểu tình cảm của bà ấy dành cho Linh ko hề nhỏ !
- À , Nam này...Nam nghĩ sao nếu Linh từ bỏ cơ hội sống cùng với mẹ Linh ???
- Thực sự thì sống bên mẹ , đó chẳng phải là niềm ao ước của Linh sao ??? Nếu bỏ lỡ thì .... Linh sẽ có lúc phải ân hận ! - Nam đáp.
- Linh cũng ko muốn nhưng Linh cũng..... - Nó đang cố diễn giải một điều gì đó nhưng thật khó khi nó ko muốn cho Nam biết chuyện nó sẽ sang Mỹ .
Nam cảm nhận được thái độ lạ lùng của nó nên liền hỏi :
- Có chuyện gì à ...???
Nó vội chối phắt đi :
- Ko ! Ko có !
- Thui , có chiện gì thì nói Nam nghe , chứ đừng giữ bo bo trong lòng , khó chịu lắm !!!
Nó thở dài và quyết định sẽ nói hết cho Nam :
- Thực ra thì...
- Thì sao hả Linh ??? - Nam khẽ hỏi.
- Thực ra thì....thì....Linh sắp đi Mỹ Nam à.... - Nó thở dài đáp.
- Cái gì ????Đi Mỹ á ???- Nam tròn mắt hỏi.
Nó gật đầu và nói :
- Ừ , là đi Mỹ . Mẹ Linh ko thể từ bỏ công việc bên Mỹ và nếu Linh muốn sống cùng mẹ thì , cách duy nhất là sang Mỹ thôi ! Nhưng thực sự thì Linh ko hề muốn sang Mỹ , Nam à....!
Nam méo cả mặt mà nói :
- Chẳng lẽ mẹ Linh ko thể ở lại Việt Nam sao ???
- Linh đã nói nhưng bà ấy bảo , hợp đồng đã kí kết cả rồi và bà ấy cũng ko còn cách nào khác !
Nam liền nói :
- Hay là...hay là Linh đừng qua Mỹ mà ở lại Việt Nam đi , lâu lâu qua thăm bà ấy cũng được mừ !
Nó phì cười :
- Pó tay Nam luôn ý , lúc nãy thì khuyên ngta đừng có từ bỏ , còn giờ thì kêu ở lại Việt Nam nữa chứ !
- Ai mà biết được là Linh sẽ sang Mỹ đâu....! - Nam gãi đầu đáp.
Nó mỉm cười , suy nghĩ một hồi lâu , cuối cùng nó cũng đã đi đến quyết định rằng , sẽ nói điều này với Nam...
__________________
Hết chap 23. :MatCuoi (38):
Sr mọi người nhiều nhé , bị sốt siêu vi mấy ngày rùi . Khi sáng mới chuyền nước đó ! Bây h tranh thủ stac được gộp với mí hum kia stac đc nữa nên post lên lun ây !!!
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hna
Chap 24
- Nam này ...!!! - Nó khẽ gọi.
Nam liền đáp :
- Gì hở Linh ???
Nó ngước lên bầu trời và nói :
- Có một điều , Linh muốn hỏi Nam , ko biết có nên hỏi hay ko nhỉ...???
Nam phì cười :
- Hì hì ! Linh cần hỏi gì thì cứ hỏi đi ! Nam luôn sẵn sàng tiếp chiêu !!!!
- Ừm , nếu thế thì Linh hỏi luôn nhé ... Nếu Linh đi Mỹ , Nam có buồn ko ???
- Ơ...Điều này mà Linh còn phải hỏi nữa hả ? Tất nhiên là phải buồn rùi ! - Nam vừa cười , vừa run đáp.
- Thật thế à ...?? - Nó ngượng nghịu hỏi lại.
- Ừ , thật thế !!!Vì thế nên linh đừng đi Mỹ nhé !!!! - Nam khẽ đáp rồi ....cầm lấy tay nó ... Nó ngượng nghịu , khẽ mỉm cười ... Nhưng thật lạ , trái tim nó ko đập mạnh như lúc nãy , lồng ngực nó cũng ko muốn nổ tung ... có lẽ là vì ... hơi ấm từ bàn tay của Nam ko cho phép điều đó chăng ???
*****
.... Ở một góc khuất nào đó...
Có một chàng trai nào đó...
Trái tim đang nhói đau ...
Cố nín thở để kìm lại nỗi đau..
Dùng hết sức bình sinh mà đá vào chân tường...
Nhưng thực tế vẫn là thực tế...
Chỉ có cậu ta đau đớn mà thôi !
Bỏ đi trong vô vọng của bóng đêm...
âm thầm và lặng lẽ...
Ko một ai biết cậu ta là ai , ở đâu , làm gì ?
Chỉ biết , cậu ta đau khổ cực độ khi thấy một cô gái và một chàng trai trẻ đang nắm tay nhau trong niềm hạnh phúc !
****
Nó trở về nhà trong tâm trạng hân hoan , phấn khởi ... nhưng...
- Này .. bà kia .. bà thấy thế nào nếu như một người đàn bà đi tranh dành hạnh phúc với gia đình người khác ??? - Đó đích thị là cái giọng oang oang của nhỏ Diệp.
Nó nghe loáng thoáng tiếng mẹ nó trả lời :
- thứ nhất , con phải gọi dì là dì . thứ hai , dù con ko ưa dì đi chăng nữa thì cũng phải ăn nói lễ phép với dì chứ ???
- Tôi ko thik đấy , thì sao nào ???? - Con Diệp vẫn ngang ngạnh như thế đấy.
- Thì dì sẽ ko trả lời câu hỏi của con ! - mẹ nó gọn lõn đáp.
- Ồ , thế hả ? Thế thì ...dì yêu quý ơi , dì trả lời câu hỏi của con đi dì yêu quý ....!!! - Con Diệp nghuýt cụm từ :"dì yêu quý" nghe mà phát ghét .
Mẹ nó thở dài :
- Dì nghĩ đó là người đàn bà xấu xa !
- Thế dì có phải là người đàn bà xấu xa ko ??? - Diệp nhếch mép hỏi.
- Tất nhiên là ko , Diệp à ! - Mẹ nó mỉm cười hiền từ đáp.
- Thế mà phải đấy dì yêu quý ạ !
Mẹ nó thở dài :
- Con nói gì lạ vậy hả Diệp ?
- Lạ à ? Lạ à ...??? Thế chẳng phải bà đang phá vỡ hạnh phúc gia đình nhà tôi sao ???? Nếu bà biết điều thì bà đã phải trở về Mỹ từ lâu rồi , chứ ko ở lại cái nhà này làm kì đà cản mũi ! - Diệp chua chát nói.
Đến lúc này , nó đã quá tức giận , nó liền xông vào và chửi liền một mạch :
- Câm mồm ! Mẹ tao ko phá vỡ hạnh phúc gia đình nhà ai cả . Chỉ có mẹ của mày với mày mà thôi ! Hãy nhìn lại mình đi , gia đình của mẹ tao và dượng Hoàng bên Mỹ đang yên ấm , tại sao mẹ con mày lại gọi điện qua bảo nào là còn yêu , nào là còn thương . Thế thì ai mới là kì đà cản mũi , hả con kia ???Tao ko thể hiểu nỗi tại sao trên đời này lại có 2 mẹ con trơ trẽn đến như vậy cơ chứ ???
( Tại con nhỏ Chiri sáng tác cái truyện này chứ đâu )
- Mẹ tao chỉ dành lại hạnh phúc của mẹ tao mà thôi , mẹ con tao chẳng dành giật của bất kì ai cả !
- Thế cơ à ??? Tao ko ngờ nhận thức của mẹ con mày lại kém đến thế cơ đấy !!! Còn ko bằng nhận thức của một con dog !!!! - Nó chửi .
- Cái zề ? Mày nói cái zề nói lại tao nghe coi nào ? - Diệp bắt đầu xớn xác
Nó khinh khỉnh hỏi lại :
- Tao hỏi thật nhé , bị tao đánh mày cảm thấy sung sướng và hãnh diện lắm hay sao mà mày cứ cố tình chọc tức tao vậy hả ???
- Im đi !!!!! - Diệp hét lên .
Xung đột nảy lửa đã lên đến đỉnh điểm . Thật may , vào đúng lúc đó dượng Hoàng đi thăm một người bạn và đã quay về . Nhờ thế , con Diệp và dì Diễm đã thoát khỏi trận đòn của nó.
****
Mẹ nó đúng là một người vị tha khi chỉ nói nhỏ với dượng Hoàng và ko kể lại toàn bộ câu chuyện ngày hôm nay cho dượng Hoàng nó nghe.
- Anh à , em nghĩ kĩ rồi , lần này , em nhất định phải đưa theo con Linh về bên Mỹ học . - Mẹ nó quả quyết như vậy .
- Thế còn Diệp ?? - Dượng hoàng hỏi.
- Tất nhiên là ko ! Và anh cũng đừng nghĩ là em thiên vị cho con của em nhé ! - Mẹ nó nói.
- Ồ ko em yêu , hơn ai hết anh hiểu em là người như thế nào cơ mà , nhưng mà anh vẫn ko hiểu , tại sao Diệp thì lại ko được ????
- Thứ nhất , Diệp và Linh quá khắc khẩu , ko thể nào sống chung thêm một thời gian nào nữa ! Thứ 2 , anh cần xem xét mẹ con nhà chị Diễm đấy .Em cũng ko muốn mất lòng ai nhưng anh chỉ cần biết , tối nay con Diệp nó chửi em thậm tệ . Anh biết em là người giỏi nhịn rồi đấy nhưng thực sự , điều đó quá sức chịu đựng của em !
- Kể cho anh nghe xem nào ! - Dượng Hoàng sốt sắng .
- Thôi , em đã bảo là ko muốn mất lòng ai cơ mà , anh chỉ cần hiểu thế là được !
- Thế thì thôi vậy , nếu em đã ko muốn thì anh cũng ko ép !
Mẹ nó mỉm cười .
Và...có một sự thật khó lòng mà đổi thay đc....có lẽ...Linh sẽ sang Mỹ ...
_____________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hnb
Chap 25
" I want nobody nobody but U....Nobody nobody but U..."
Nó mỉm cười nhấc máy lên nghe :
- À lố ! Tao nghe đây Trâm !
- Đang làm j mà này giờ tao gọi hổng được zạ ?
- Ờ , tao mới tắm xong !
Trâm nhíu mày :
- Hông ! Ý tao là lúc nãy cơ , tầm 8h ấy !
- à !Tao ra ngoài có xí việc ý mừ ! - Nó đáp.
- Ừm , tao hỏi vậy thui ! À , hum nay đi chơi thất bại , vậy mai đi chơi típ okie hem ???
- Okie chứ ! Cái gì chứ đi chơi thì tao luôn ủng hộ 2 tay 3 chân ! - Trong lúc zui mừng nó nói lộn ^^
- ặc , mày mới kiếm đâu ra thêm cái chân nữa hay dữ vậy ??? - Trâm châm biếm
Nó vội sửa lại :
- Thì 2 tay 2 chân ... ủa ... quên , ngày mai tao phải đi lên mộ bố với mẹ rùi !
- Xời , chán vậy mày !!! - Trâm thất vọng
Chợt , nó reo lên :
- Nhưng tao chỉ đi buổi sáng thôi , còn tụi mình có thể đi vào buổi chiều cơ mà ^^ ! khà khà
- Ừ , thế thì chiều mai vậy , tao bàn với lão Nhật rùi , mày gọi cho lão Nam giùm tao nha vì giờ tao bận chút việc nên ko gọi cho lão ấy được !
- Ừm ! để xí tao gọi , à , tao có chiện muốn nói với mày !
- Chi thía ???
- Mẹ tao muốn tao wa Mỹ sống cùng bà ấy !
- Cái zề cơ ??? Qua Mỹ hả , thui , thui ! Đừng đi , mày đi là tao ghét mày luôn đó !
- Ừ , tao cũng ko muốn đi nhưng mẹ tao cứ bắt ! Nhưng thôi , mày cứ yên tâm , nhất định tao sẽ thuyết phục được mẹ tao mà ^^ keke !
- Ừ , ráng nha mày , mày mà đi thì tao đơn độc tác chiến hả ??? Ko được ! Ko được ! Càng nghĩ càng thấy ko ổn chút nào hết ! Nói chung thì mày cứ kêu với ****** là muốn sống cùng mày thì ở Việt Nam , còn sang Mỹ thì thôi , mày ko đi !
- Ừm , được rùi , thui để tao gọi cho Nam nha ! Pí pi !!!
- Ừm , pye mày nhá , tao đi uống cafe đaiz !!!
Nó mỉm cười cúp máy rùi gọi sang cho Nam..
- Alo ! Linh hả , Nam nghe nè Linh !
- Ừ , Linh đây ! - Nó mỉm cười .
- Gọi Nam có chiện chi hok ???
- Uả , chứ bộ có chiện chi mới được gọi cho mày hả ??? - Nó nghịch ngợm bắt chước giọng điệu của Nam.
- Ớ !!!!! đừng cóa mà chọc Nam !!!
- Kekeke! Tại Nam chớ bộ , thui , nói luôn kẻo tốn tiền điện thoại
- Linh mà cũng sợ tốn tiền điện thoại á ????
- Chứ sao !
- Eck , Linh theo chủ nghĩa tiết kiệm từ bao giờ thế-ế-ế-ế ???
- Từ khi bik người iu mình bị viêm màng túi chớ sao !!!
- Trùi , Nam hôk có bị viêm màng túi đâu à nha !
- Hjhj ! Chọc Nam xí thui !
- Mà có chiện chi mà gọi giữa đêm tối khuya khoắt thế này hở ? Bắt đầu bik nhớ Nam rồi kia à ???
- Hứ , ai mà thèm nhớ chứ ! Thui , nói nhanh cho nó vuông nè mai đi chơi nhá , 1h tới nhà Linh nha , có cả Trâm với Nhật nữa đó !
- Ờ , vậy hả ???
- Ừm !
- Thik quá , tưởng mất 1 bữa đi chơi rùi chớ ! Nhưng sao hok đi từ sáng lun cho zui ??? - Nam hỏi.
- Linh phải đi lên mộ bố với mẹ vào buổi sáng cơ mà !
- Ừm , thui , muộn rùi , em iu đi ngủ đi nhá ! Iu nhìu nhìu nè ! Chụt chụt
- Ừm , pí pi ! Ngủ ngon nhá !!!
- Em iu ngủ ngon ha !!!
- Được ùi được ùi ! Iu nhìu há , pí pi !!!!
Nó nói rồi cúp máy luôn . Nó lầm bầm :
- Hjx , ngượng chik đi được !
Chợt , nó lại nghe tiếng mẹ nó :
- Linh ơi , muộn rồi , ngủ đi con !!!!!!!!!!!!
Nó vội vọng ra :
- Dạ vâng ạ , con ngủ đây !!!!!
Hôm nay nó cảm thấy ấm áp và hạnh phúc quá !!! Bên cạnh nó giờ đây toàn là những người nó thương yêu ... mẹ nó này , người iu nó này ( đọc xong đoạn kia mọi người chắc cũng bik ai là người iu nó rùi chớ ??? ) ... bạn thân nhất của nó này - Trâm , và cậu bạn hàng xóm nó vẫn nhớ - Nhật ...
Nó lại lôi nhật kí ra...từ ngày bố nó mất ... nó chẳng viết bất cứ một dòng nào nữa....
" Chà , nhật kí ơi .. lâu ngày tao chưa tâm sự với mày nhỉ ??? Mày bik hok ? Thật tuyệt vời , mẹ tao đã trở về rùi đó ? Mày có mừng cho tao hok ??? Chắc chắn là có rùi , níu hok thì mày đ ạâu còn là người bạn tri âm tri kỉ của tao nữa , đúng hok nà ...!!
Hum nay tao đã rất hạnh phúc mày ạ !!! Ban đầu tao ko thèm nhận bà ấy nhưng thực sức , bên cạnh bà ấy tao cảm thấy ấm áp và rất an toàn ... tao cảm nhận được bà ấy đúng là mẹ của tao ... Nhưng có một điều mày ạ , mẹ tao muốn tao sang Mỹ , nhưng kì thực thì tao ko muốn một chút nào hết ! Vì tao ko muốn phải xa bạn bè nơi đây , họ là những người wan trọng với tao...
Nhất là giờ , khi tao đã quyết định chọn Nam , tao hiểu .. người tao thực sự yêu là Nam chứ ko phải là Nhật ! .. Nhật đối với tao bây giờ chỉ còn là quá khứ thôi !!!! Thật sự là thế đó mày ạ !!! Tao ko bik nghe tin này mày có bùn hok nhỉ ? Vì trước nay ... mày chỉ bik tới Nhật mà hok hề bik tới Nam phải hok ?? ( hjx , cuốn nhật kí này trước đây nó chỉ vik về Heo sữa thui ) Nhưng mày hãy tin và yên tâm vào sự lựa chọn của tao nhé Nhật kí thân yêu !!!
Thui , tao buồn ngủ rùi , tao ngủ sớm để ngày mai đi lên mộ bố cùng mẹ đây ! Chào mày nhá , mày đừng buồn vì dạo này tao ít tâm sự với mày nhá , dạo này tao gặp nhiều chuyện quá mà...hết chuyện này rồi đến chuyện kia , thực sự thì tao ko có thời gian để quan tâm đến mày nữa , Nhật kí ạ !!! Cho tao sorry mày nhá , tao hứa từ nay ngày nào cũng sẽ cố gắng tâm sự với mày đó ! đừng bùn nhé !!!"
Từ trước tới nay nó vẫn vậy , luôn coi Nhật kí là một người bạn tri âm tri kỉ ... niềm vui nỗi buồn gì thì cũng chỉ có mỗi Nhật kí thân yêu của nó hay là Trâm bik thui ^^ ...
Hjx , đã gần 12h đêm rồi , nó mệt mỏi thả mình lên chiếc nệm êm rồi ngủ thiếp đi...
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hnd
Chap 26
- Linh ơi ! Linh ! Dậy đi con !!!!!!!!!
Nó đang say giấc nồng thì nghe thấy tiếng mẹ nó gọi réo rắt ... Nó lầm bầm
- 5 phút nữa thoy mà mẹ...
Vừa nói xong thì mẹ nó xuất hiện trước mặt nó rồi :
- Dậy đi con , hôm nay còn phải lên thăm mộ bố nữa cơ mà ! gần 10h rồi đó bik hok con !!!!!!!!!!!!!!!
- Cái gì cơ ạ ????? - Nó hét lên rồi vội vàng bật dậy thì thấy mẹ nó đang ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Nó phụng phịu :
- Mẹ gạt con à ...???
Nói xong nó với tay lấy cái đồng hồ ở đầu giường ... lạy thánh ala , mới chỉ có hơn 6h thoy , thiệt pó tay với mẹ nó ...
Bây giờ , điệu cười khoái trá của mẹ nó đã trở lại với nụ cười hiền hậu ngày nào :
- Thoy , mẹ đùa con xí cho con dậy sớm ý mà ! Mẹ có nấu bò kho - món con thik nhất cho con đó , dậy đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà ăn nha con !
Cái gì chứ bò kho thì mới nghe mắt nó đã sáng trưng như đèn pha ô tô rồi , nó phì cười :
- Thế cũng được !!
Nói rồi nó liền chạy vội đi vệ sinh cá nhân , để còn ăn bò kho chứ ^^
******
- Mau lên con , xuống đây cùng ăn với cả nhà !
Như bình thường thì có lẽ mọi người đã ăn cả rồi , dì Diễm là vậy mà , có bao giờ chờ ai được đâu , may ra thì chờ con Diệp hay là bố nó thoy , chứ nó thì ko bao giờ ...
Nó mỉm cười nói :
- Sao cả nhà ko ăn trước đi , đợi con làm chi !!!
Dượng Hoàng liền nói :
- Phải đợi chứ ! Cả nhà đông đủ ăn mới vui mà con !
- Dạ vâng ! - Nó khẽ đáp rồi ngồi xuống ăn .
....
- Chà , bò kho ngon quá mẹ ơi , lâu rùi con chưa được ăn món bò kho nào ngon như thế này đấy ạ !!
Mẹ nó khẽ mỉm cười , trong khi đó con Diệp lại lầm bầm :
- Ngon cái con khi ấy , nấu như cho dog ăn ấy mà...
Tuy nhiên , nó chẳng nghe thấy cái gì cả , vì nếu nó nghe thấy thì nó đã binh cho con Diệp tới số rồi
ăn xong , nó nói :
- Dì và Diệp ở nhà dọn dẹp đi nhé , tôi và mẹ tôi sẽ đi lên thăm mộ bố !!!
- Gớm , ai là osin của mày đấy hả ??? - Diệp lầm bầm
Nó chỉ tay thẳng mặt con Diệp :
- Chính mày đó !
Diệp khinh khỉnh đáp :
- Ồ thế à , thật thế á ???? Nực cười thật , xem lại mình đi rồi nói há !
- Mày... - Nó đang nói thì bị dượng Hoàng cắt ngang :
- Thôi , hai đứa đừng có cãi nhau nữa !!! Chị em trong nhà cả mà cãi nhau suốt thôi !!!
Nó nể mặt dượng Hoàng chứ ko thì .....
Mẹ nó nhắc khẽ nó :
- con lên nhà thay đồ đi rồi chúng ta đi , cái gì bỏ qua được thì bỏ qua mà !!!
- Dạ vâng ! - Nó lầm bầm rồi bước lên phòng thay đồ .
*****
- Hức hức...anh Mạnh ơi...hức hức hức....
Tuy bây giờ có thể mẹ nó ko còn tình cảm gì với bố nó nhưng cũng ko thể tránh khỏi xúc động....một thời là vợ chồng cơ mà...
mẹ nó khóc làm nó cũng ko thể kìm lòng.... Nó nuốt vội những giọt nước mắt.... Nó ko muốn mẹ nó thấy nó yếu đuối trước lúc này...
- Thoy mẹ à....Mẹ đừng quá quyến luyến làm gì....như vậy bố ở nơi chín suối sao an lòng được hở mẹ ... - Nó thở dài khuyên mẹ .
- Ừm ... ừm...con nói đúng .... - Mẹ nó nói , lau vội những giọng nước mắt rồi tâm sự với "ông Mạnh" vài lời...sau đó 2 mẹ con cùng tới nhà hàng Nhật Bản gần đó , vừa ăn vừa nói chuyện ...
...........
- Mẹ muốn con sẽ qua Mỹ với mẹ vào đầu tuần sau , tức là khoảng 4 , 5 ngày nữa .. .trong thời gian đó mẹ sẽ thu xếp hồ sơ cho con để chuyển qua Mỹ học .. - mẹ nó thông báo.
- Cái gì cơ ạ ???? - Nó sứng sốt rồi nói : ko , con ko qua Mỹ đâu ! Con quyết định rồi , con sẽ ko đi Mỹ !!!!
Mẹ nó nghiêm lại :
- Chuyện này ko phải con cứ muốn là được ! Mẹ đã quyết định rồi , con ko thay đổi được đâu !
- Ko ! Nhất định con sẽ ở lại Việt Nam ! Con ko đi đâu cả !- Nó vẫn cương quyết như vậy .
Mẹ nó lấy tình cảm ra để ép nó :
- Nói vậy là con ko hề thương mẹ sao ..???
Nó thở dài mệt mỏi :
- Con vô cùng thương yêu mẹ , điều đó mẹ hiểu rõ cơ mà...Nhưng...thực sự thì con ko muốn qua Mỹ một chút nào cả... con sẽ ở lại Việt Nam !!!!
- Con sẽ phải qua Mỹ , mẹ là mẹ của con , mẹ sẽ quyết định tất cả ! Con phải hiểu rằng mẹ chỉ vì tương lai của con mà thôi !!! - Mẹ nó đáp .
- Tương lai ư ? Chẳng lẽ cứ ở Việt Nam thì sẽ ko có tương lai sao ????
- Ko phải ko có tương lai , mà là tương lai của con sẽ ko rực rỡ thoy ! Con muốn trở thành một người bình thường hay là một người đáng để người khác nể phục ????
Nó hiểu vế sau mẹ nó định nói gì nên liền nói :
- Con chỉ muốn làm một con người bình thường !
Mẹ nó thở dài :
- mẹ thực sự thất vọng về con ! Dù con thiếu thốn về mặt tình cảm đến mấy thì mẹ ko nghĩ con lại ko có tham vọng như vậy đấy ! Con thật khác xa so với trí tưởng tượng của mẹ !
Nó mệt mỏi :
- Đúng là vậy đó mẹ ! Con của mẹ chỉ là 1 con bé bình thường nếu ko muốn nói đến là tầm thường , con quậy phá , bắt đầu học thói đánh nhau , côn đồ .. mẹ biết điều đó chứ ? chửi mắng thầy cô như cơm bữa , mẹ biết chứ ???
Nhìn vẻ mặt sửng sờ của mẹ nó , nó kết luận :
- Mẹ chẳng hiểu gì về con cả!
Nó đâu ngờ rằng nó nói những điều đó cho mẹ nó nghe .. chỉ làm cho mẹ nó cương quyết hơn thôi :
- Cảm ơn con đã kể tất cả cho mẹ nghe ! Mẹ buồn và thất vọng quá ! Vì vậy mẹ chắc chắn rằng vài ngày nữa con sẽ có mặt tại Mỹ !
Nó định cãi thì mẹ nó đã chặn lại rồi :
- Còn ko cần phải nói gì cả ! Vì con ko có quyền quyết định trong chuyện này ! Mẹ và con sẽ ko nhắc lại chuyện này nữa , cứ vậy mà làm thôi , ngay chiều nay mẹ sẽ đi rút hồ sơ cho con!
Nó lầm bầm :
- mẹ thật quá đáng .. mẹ ko hề hiểu con..
Mẹ nó nghe thấy hết nhưng chỉ nói :
- Mẹ thật quá đáng nếu để con tiếp tục ở lại Việt Nam ! Mẹ tin vào quyết định của mẹ , và con cũng nên tin !
Nó ko muốn mẹ nó buồn nhưng vẫn cứ hét lên :
- Con...con mặc kệ mẹ đó .. con sẽ ở lại Việt Nam... ko đi đâu cả !!!
- Việc đó ko phải con cứ muốn là được ! Ko cần phải nói gì nữa cả . Nhất định , con sẽ phải qua Mỹ trong vài ngày tới !
- mẹ...mẹ.... - Nó mấp máy vài tiếng... Nó thực sự ko muốn mẹ nó phải buồn nhưng sao mẹ nó chã hiểu nó 1 xí nào cả .. nó muốn ở lại Việt Nam..thực sự muốn ở lại Việt Nam...
Nó ăn trong nước mắt... Mẹ nó dường như cũng xót xa cho cái cảnh tượng đáng thương đến buồn cười của nó ( mắt đỏ hoe ... nước mắt gì mà cứ rơi zô dĩa thức ăn - mất zệ sinh wúa ... đó là còn chưa đến nước mũi cứ tèm nhem ra ý....)
- Thôi , đừng khóc nữa ! Con phải biết thương mẹ chứ , mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con thôi mà ....!!!
Nó thở dài :
- Vâng , con hiểu ... mẹ làm đúng .. và con đã sai ... vâng , vâng...con hiểu...con hiểu rồi !!!
Mẹ nó biết là nó đang giận mẹ nó lắm nên mới nói bằng cái giọng điều lơ lơ như thế ..
Đến bước đường cùng như thế này , mẹ nó đành ra quyết định :
- thôi được rồi , con gái yêu của mẹ đừng có khóc nữa ! kẻo người ta tưởng mẹ làm gì con đó ! Nín đi ... mẹ sẽ cho con qua Mỹ 1 thời gian , nếu con ko thik nghi được với môi trường bên này thì con hoàn toàn có thể về lại Việt Nam ! Được chưa nào ...???
Nó lắp bắp...:
- Cái...cái gì cơ... Thật hả mẹ...ố yèh !!!!!!!!!!!!!!!
- Hjhj ! Làm cái điệu bộ gì thế hả ...?? Tức cười quá đi con ơi !!!
Nó mỉm cười ngượng nghịu rồi nhồm nhoàm ăn - trông zô ziên thấy ớn ...
Ăn xong ... mẹ con nó cùng trở về nhà ... Thì thấy....???
___________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnL
Chap 27
- Chào ! Cháu có phải là Linh Linh ko ? Và bà đây có phải là bà Lan Lan ko ạ ???? - Một người đàn ông lạ hoắc lạ huơ đang đứng trước mặt nó và hỏi .
- Vâng , tôi là Linh Linh và đây là mẹ tôi , bà Lan Lan !
- Vâng , rất hân hạnh được làm wen với cô và bà Lan Lan ! Tôi là luật sư Trần , người chứng kiến bản di chúc của bố cô để lại !Hôm nay tôi đến đây là muốn đọc bản di chúc này cho cả nhà cô .. xin mời cả nhà ngồi vào...tôi bắt đầu đọc đây...
- Vâng , cảm ơn anh ! - Mẹ nó nói rồi kéo nó ngồi xuống .
Bây giờ "gia đình" nó tụ họp rất đông đủ , nó - mẹ nó - dượng Hoàng - dì Diễm và con Diệp đáng ghét ..
- .....Di sản để lại là ngôi biệt thự này và 1 mảnh đất ở khu Ngoại ô Phước Nguyên . Và mọi tài sản , ông Mạnh để lại đều dành cho mẹ con cô Nguyễn Bích Diễm và Lâm Nguyễn Bích Diệp - 2 người là vợ và con hợp pháp của ông Mạnh . Còn về phần cô Lâm Lý Linh Linh thì sẽ ko được hưởng bất kì thứ gì cả....
******
Diệp chua chát :
- Mày thấy chưa ...? Gia tài của nhà mày bây giờ đã nằm gọn vào trong tay mẹ con tao rồi...Khôn hồn thì lo cuốn xéo khỏi đây đi ! Tao ko muốn nuôi một con ở như mày đâu !
Nó quá tức giận , tại sao bố nó lại mê muội và nhẫn tâm đến thế cơ chứ....nếu mẹ nó ko về....nếu mẹ nó cứ mãi ko xuất hiện....chẳng lẽ nó sẽ phải ra ngoài đường chui rúc mà sống sao...??? Lẽ nào....lẽ nào... nó ko tin và nó cũng ko muốn tin vào điều đó...
- Đừng có trách bố mày nhé ! Tại mày đã ko đối xử tốt với ông ta thôi ! Hahahhahahahaahhaahah - Diệp nói rồi phá lên cười một cách gian xảo...
Mẹ nó lầm bầm tức giận :
- Thật quá quắt ... thực sự mình đã quá là ngu ngốc khi để Linh Linh ở lại với ông ta....ông ta ko để lại căn nhà cho nó...thì nó ở đâu...chẳng để lại bất cứ một gia tài gì...vậy nó sống bằng cách nào...ông ta đã từng nghĩ đến những điều đó chưa....??? Ông ta làm vây thì chẳng khác gì loài cầm thú....có lẽ.. ông ta đã quá mê muội vào mẹ con chị ta ! Thật đáng để thất vọng quá...
Sự thực là nó ko cần đến gia tài... nó chỉ buồn vì bố nó ko hề quan tâm tới nó thôi ...tại sao ông ấy lại để hết gia tài cho mẹ con nhà dì Diễm , còn nó thì ko có bất cứ một cái gì trong khi nó chính là máu mủ ruột rà của ông ta... còn người dưng - như con Diệp lại được ông ấy chiều chuộng lúc sống và để lại gia tài lúc chết ...
Chợt... " I want nobody nobody but U...Nobody nobody but U.."
- Alo ! Nam hả , Linh nghe ...!
- Ừm, Nam đây !
- Có chiện chi hok zậy !!! - Theo quán tính , nó hỏi vậy nhưng lần này Nam cũng chẳng buồn bắt bẻ :
- Gọi hỏi xem Linh đã về chưa ý mừ...!! hjhj
- Ừm , mới về...và mới biết 1 tin...
- Tin gì vậy , nói Nam nghe xem nào !
- Lúc nãy , có ông luật sư tới đọc di chúc....Linh buồn quá...
- Sao buồn zậy ? Bố Linh ko để lại cái gì cho Linh à ..??
Nó gật gù :
- Đúng thế .. Nhưng ko phải Linh buồn vì ko có tài sản...mà buồn vì ông ấy ko hề nghĩ cho Linh ... Nam biết ko? Ông ấy tàn nhẫn đến mức ko để gì lại cho Linh , nếu mẹ Linh ko trở về thì chuyện gì sẽ xảy ra ??? Linh phải đi lang thang đầu đường xó chợ , ngủ ở công viên à ...????
- Thôi nào Linh ! Nam cũng ko tin là thầy Mạnh lại là người như vậy ! Bình tĩnh lại nào ! Có lẽ có uẩn khúc gì đó trong chuyện này !!!- Nam khuyên nhủ.
Nó đau khổ :
- Chuyện này thì có gì mà uẩn khúc cơ chứ ...? Rõ ràng như ban ngày rồi ....hức hức.....Kiếp trước Linh đã làm gì sai mà kiếp này lại có người bố tàn nhẫn đến như thế này cơ chứ .... Hức hức.....
- Thôi nào Linh !!! Em phải bình tĩnh lại đã nào...Như thế thì mới tìm hướng mà giải quyết được chứ !!!
- Chuyện này có muốn cũng chẳng thay đổi được. Vả lại , vấn đề ở đây là trái tim của ông ấy , chứ tài sản à ... 1 xu Linh cũng ko cần ! À...Nam này...Linh sắp phải qua Mỹ thật rồi.....
- Cái gì cơ....??? Đừng đùa với Nam chứ.....
Nó thở dài :
- đùa cái gì mà đùa .. thực tế đó Nam...tuy nhiên...Mẹ bảo , nếu Linh ko thể thik nghi được thì sẽ cho Linh về lại Việt Nam !!!
- Linh nè , đừng thik nghi với bên đó nhá .. nhất là đừng thấy chàng nào đẹp trai quá mà bỏ Nam à nghen !!!
- Hok ! Nhất định hok đâu !!!
- Nhớ đó nhé !!!! Mà cụ thể thì ngày nào Linh đi ....???? - Nam hỏi.
- có lẽ là vài ngày nữa .... chiều nay mẹ Linh đi rút hồ sơ luôn.....
Nam chép miệng :
- Chà...vậy là phải xa Linh thật rùi sao...? Đến giờ thì Nam vẫn chưa tin được điều đó đấy...
Nó mỉm cười:
- Tin đi Nam...cái gì thực tế thì vẫn hơn cơ mà !
- Ừm , biết là vậy nhưng mà cứ nghĩ đến việc phải xa Linh thì Nam lại ko muốn tin vào cái cái gọi là thực tế kia nữa !
- Linh cũng chẳng muốn tin....! Nhưng đó là thực tế nên phải chấp nhận thui !!!
- Nhật với Trâm biết chuyện này chưa ...???
- Ko ,chưa ai biết cả.....Ko hiểu sao....tâm sự với Nam ,Linh cảm thấy dễ chịu hơn nhiều rùi....
- Tất nhiên rùi !!! - Nam cười cười đáp
- Nhưng mà còn dễ chịu hơn cả tâm sự với Trâm nữa đó... -Nó thỏ thẻ
- Vậy hả ...????
- Ừm
- Cái đó gọi là tình iu đó !!!!- Nam khẽ nói.
Nó mỉm cười rồi nói :
- Đây là lần đầu tiên Linh cảm nhận được tình yêu là thế nào đó...!!!
- Thế hả ... vậy là sau này cảm nhận được dài dài à nghen !!!
- hjhj ! Thui , nãy giờ chắc gần 30 phút chứ chẳng chơi ý ! Thui ,pí pi Nam nhá !!!!!!!!!!!!!!!!
- Nói thêm xí nữa yk !!!!! - Nam năn nỉ
- Thui , pí pi !!!!!!!!
Nó nói rồi cúp cái rụp luôn .... ( Còn Nam thì chụt vào điện thoại 1 cái nhưng mà nó chã nghe j cả , vì nó cúp máy rùi còn đâu ...hí hí )
"Chà....tình yêu là cái gì mà êm dịu quá nhỉ ... ngọt ngào ghê ý...." - Nó thầm nhủ rồi thả mình lên nệm...càng ngày nó lại càng thấy luyến tiếc với cuộc sống ở Việt Nam....Tình yêu của nó chớm nở chưa được bao lâu thì nó đã phải qua Mỹ rồi...nhưng mà...Nó tin là tình yêu của nó sẽ...."forever".....
___________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnM
Chap 28 ( Phần a )
- Linh ơi ! Linh !!! Bạn gọi nãy giờ kìa con !!!!!!
Nó giật mình ..."chik quin , mình có hẹn zới Trâm , Nhật, Nam mà quin mất ! Ngủ thẳng giấc chã bik trời đất gì lun !!!"
Nó vội chạy đi rửa mặt rồi thay đồ .
Chưa đầy 2 phút sau , nó đã có mặt ở cổng rùi ( tốc độ ghê chưa ...???)
- Hey !!!!!!!!! Sao trễ vậy mày , muộn gần 20 phút rồi đó ,bik hok ???????? - Trâm trách móc.
- Khỉ đột ấy , nãy giờ có 5 phút là cùng , mẹ tao mới gọi mà !!!!
Mẹ nó đứng bên đó ôm bụng mà cười ngặt nghẽo :
- Úi zời ơi ,con gái của mẹ ngủ say chã biết gì hết hả ...? Mẹ gọi con như gọi đò ý , thế mà con ko nghe thấy mẹ gọi luôn hả ...???????
- Hok !!!!- Nó ngây ngô lắc đầu...
Nhật liền nói :
- Thui , đi thui ,muộn rùi !!!
- Thôi ,con đi chơi với mấy đứa bạn đã nha mẹ ! hjhj !!!- Nó cười.
- Ừm! Chào con nhé ! Mấy đứa đi chơi vui vẻ nha !!!!!- Mẹ nó mỉm cười nói.
- Dạ vâng ạ , cảm ơn cô !- Cả bọn đồng thanh .
Trâm định lên xe Nam thì Nam đã liền nói :
- Này này bà kia , chỗ này là của người yêu tui đó , hok phải cho pà nhá !!!!
Trâm hơi sững sốt nhưng nghe vậy Trâm cũng liền leo lên xe Nhật ,chứ ai lại mặt lì mà ngồi ở đó .
Còn nó thì ngượng nghịu ngồi lên xe Nam .
Trâm cũng thấy tưng tức trong người nên liền nói :
- Này , đừng có mơ mà Linh lại là người yêu của ông nhá !!!!
Nam chỉ biết cười khúc khích mà lắc đầu - nó cũng vậy....
- Ơ...sao vậy Linh ...???- Trâm thấy chán vì Linh phản ứng như vậy .
Nam liền chọc quê :
- Linh nhận lời làm người yêu tui rồi , pà quê quá đi ! Sau "did" mọc 2 cọng lúa kìa !!!
Trâm bĩu môi :
- Hứ ! - Rồi quay sang Linh :
- tên quỷ Nam kia nói xạo phải hông Linh ...???
Nó im lặng , hok nói gì , chỉ cười cười thôi . Riêng Nhật , nãy giờ Nhật ko nói gì cả...tại sao Nhật lại ko phản ứng gì cả....đơn giản là Nhật đã biết hết mọi chuyện rồi...
Trâm liền càu nhàu :
- thật hok ...? Sao mày cứ mập mờ vậy hả ...? Khó chịu ghê á ....!
Nó lắp bắp :
- Thì....thì.......
- Sao hả ??? Phải thì nói phải , ko phải thì nói ko phải chứ ấp úng cái gì mà ấp úng hả ...???? Tao thấy mày lạ thiệt , bữa nay mày trầm tư quá đó !!!! Khác xưa .....
Nó chột dạ .... đúng là thế thật , bây giờ nó thik cái gì đó nhẹ nhàng ...nó cũng cảm thấy , nó bây giờ đã khác xưa quá nhiều rồi...nó ko hiểu nguyên nhân tại sao ...Nhưng có lẽ là do bố nó mất ư ...? hay tại mẹ nó đã trở về.....biết đâu...lại là do tình yêu của Nam thì sao....???? Những câu hỏi ấy cứ ấp vào đầu đó.....
Nhưng dù là vì nguyên nhân nào đi chăng nữa thì sự thực là ....Nó đã thay đổi......
Quay lại câu hỏi của Trâm , nó đáp :
- Ừ , đúng vậy đó Trâm !!!!
- Thế hả....???- Trâm nói nhỏ dần...có lẽ...trâm cũng đang buồn sao...???
Nhật đạp xe mà lòng cứ suy tư ....
" Rồi ...vậy là Linh đã công nhận rồi sao....Vậy là mọi suy đoán và những gì mình đã thấy vào cái đêm hôm đó là hoàn toàn đúng sao...Mình đã hy vọng mình nhìn lầm nhưng dường như...đó là sự thật ..... Mình chán ghét cuộc đời này quá ... nhìn Linh và Nam tay trong tay ....trái tim mình lại cứ buốt lên.....chẳng lẽ Kẹo Bông đã ko còn tình cảm với Heo Sữa thật sao....???? Nhưng mà....chính mình cũng ko hiểu ... người mà mình thực sự yêu thương là ai...Kẹo bông hay là Linh ...????Là ai...là ai ...????"
- Ê ê! Tới rồi , tới rồi !!!!!!!!! Dừng lại đi !!!! - Trâm đập đập vào lưng Nhật ..
- Cái gì cơ....?? - Đến lúc này Nhật mới sững lại mà vòng lại công viên .
Trâm chợt nhận ra tâm trạng khác lạ của Nhật lúc này ... Trâm thở dài nói :
- Tui bik tâm trạng của ông mà !!!!! Thôi , đừng có buồn nữa , đi chơi mất vui !!!!!!!!!
Nhật vội chối :
- Đâu , tui đâu có buồn đâu !!!!
Trâm bĩu môi :
- lại còn ko à....? Nhìn cái mặt như vầy mà ko à ...????
Chợt ... Nhật cảm thấy Trâm đáng yêu lạ thường.....
" Trâm cũng dễ xương và đáng yêu đấy chứ ...vậy mà bình thường mình lại ko hề nhận ra nhỉ ...????" - Nhật thầm nghĩ - mau chóng lấy lại nụ cười rồi chạy lại mua 4 we kem .
.....
- Ê ! Tụi tui mua kem rồi mà , ekc ekc , chik mứt , thế này là 8 we kem lun ....ăn sao hết ....!!! - Trâm chép miệng .
Nó liền đáp :
- Yên tâm đi !!! Ko ăn được thì đưa tao , tao ăn giùm !!!!
- Mơ đi con , tao nói thế chớ tao thì chục we như vậy là vẫn còn ít đó !!!!!!! - Trâm cười nói .
- Eo , đi với mấy bà này thủng túi là có !!!_ Nhật cười.
- Thủng túi cái gì mà thủng túi hả ...? viêm màng túi luôn ý chớ !!!!- Nam cười rồi nhìn sang nó , khẽ thốt lên :
- Ăn uống kỉu gì mà kem dính lên mũi cũng hok bik thế hả tình yêu của tôi ơi !!!!!!!!!!!!!!
nói rồi Nam lấy khăn giấy ra, nhẹ nhàng chùi cho nó ...Nó run run , ngường ngượng ....
Nhật thoáng buồn ...có lẽ quên nó ngay lúc này là một điều thật khó đối với Nhật ....
Trâm cũng thế ...có khác gì Nhật đâu...Nhưng , Trâm lại biết kìm nén và che dấu cảm xúc , nên chẳng ai hề hay biết trong lòng Trâm cũng đang rất đau đớn .....
________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hne
Chap 29
Chở Trâm về , do bác Quyên - mẹ Trâm năn nỉ quá nên Nam cũng ở lại chơi hơn 1 tiếng đồng hồ...lúc đó Nam mới sực nhớ ra là có hẹn gọi điện thoại cho nó....
- Hjhj ! Phiền Trâm đợi xí nha , gọi điện cho Linh đã , hẹn rùi mà quên mất !
Tất nh
" I want nobody nobody but U...nobody nobody but U ..."
Mới mở điện thoại mà nó đã trách móc :
- Hjx ! Đợi nãy giờ dài cả cổ rồi đây ! Sắp biến thành hươu rồi nè !!!!!!!
- Hơ hơ....sorry mờ...hẹn rùi nhưng mà quên mất...thui , sorry em iu nhìu mà !!!!!Iu nhìu mà...sorry nhìu mà....
Nam nói nhưng ko hề hay biết , mỗi từ "yêu nhiều" là lại làm trái tim của Trâm dường như đau buốt ...
- Thui được rùi , sắp đi nên Linh hok có thèm giận ná .. hok thì giận lun rùi đó nhá ! Đáng ghét !!! - nó phụng phịu
-Hjhjhj ! Thanks you em iu nhìu !!!
- Tối nay đi chơi hok ???
- Đi đâu zậy ??? -Nam vội hỏi.
- Hok bik nữa ... đi dạo dạo nói chiện cho zui thoy.... - Nó mỉm cười.
- Ừ , thía cũng được !!Hẹn nhau ở công ziên nhá !!!! Chỗ cũ ha !
Trâm chợt nghĩ ...:" chỗ cũ à ..?? Vậy là Nam và Linh đã có hẹn hò với nhau rất nhiều lần rồi sao...?? Vậy mà Linh lại dấu mình , ko cho mình bik....hay là ..Linh biết mình ....Nam nên mới làm vậy...ặc ặc...đừng nói zậy chớ...Lạy chúa...!!!! Tình yêu này mình chỉ muốn giữ lại một mình mà thôi.... Ko hề muốn thổ lộ cho Nam biết ...vì mình biết chắc rằng tình cảm của mình sẽ ko bao giờ được đáp lại mà...vả lại...mình cũng chẳng muốn tình bạn đẹp đẽ giữa mình và Linh lại rạn nứt vì Nam......"
Mải suy nghĩ lan man nên Trâm cũng ko nghe thấy j nữa về cuộc đối thoại giữa Linh và Nam - nếu Trâm mà nghe thấy , chắc trái tim sẽ còn đau nhói hơn nữa....
- Ê ê , j mà cái mặt đờ đẫn ra vậy pà kia !!!
- Ơ...cái j cơ...Nam nói cái j cơ...??? - Trâm giật mình hỏi lại...
- Lạy chúa ! Cái mặt pà nãy giờ nghệt ra , trông ngố kinh !!!
- Eck , cái ông này zô ziên !
- Thoy , chắc tui zề đây , muộn quá rùi mờ !!!
- Ở lại chơi đã - Trâm nói cho có lệ chứ thực ra nó muốn Nam đi zề thật nhanh đi .. Trâm đang cố gắng quên Nam đi mà... Trâm hi vọng đối mặt càng ít thì tình cảm cũng dần phai đi...
- Thui , zề đây ! Có tiễn Nam ko zạ ???
- No ! - Trâm gọn lõn đáp.
- Thiệt hok zạ ... hjx hjx...tủi thân quá...hjx hjx... - Nam mếu mặt pha trò...
Trâm đùa theo :
- Thoy được rùi , thấy tội quá nên phải tiễn thoy ...keke...
****
Tối ..tại nhà nó...
- Mẹ ơi !! Con đi ra ngoài một lát nha !!!!!!!!
- Lại đi đâu đó con gái yêu ??? - mẹ nó hỏi.
- Hjhj ! con ra ngoài 1 lát rùi zề thui mẹ ạ ! Hjhj !!! - Nó cười đáp.
- Ừ , về sớm nha con !! - Mẹ nó cười nói.
- Dạ ! Con đi đây mẹ !!!!!!!
Nó nói rồi tưng tưng chạy ra công ziên.
Nó ngồi đợi...15" rồi mà Nam vẫn chưa đến ..." Hừ hừ..tức chik mứt...sao mà cứ để người ta đợi hoài zậy hả ??? đáng ghét ! Đáng ghét !!!!!!!!!!!!!" - Nó lầm bầm ..
còn Nam..hiện tại Nam đang làm j ???? Chỉ có 2 người biết...
Đã gần 30 phút - Trâm gọi cho Nam . ko biết họ đã nói những j ...Nhưng ... thực tế là Nam đã quên hẹn với nó...khiến nó phải chờ rất lâu...
Tính nó là thế , đợi lâu thì tức nhưng nó nhất định sẽ ko bỏ về.
Nãy giờ nó đã "xử lí" đến gần 7 que kem chứ ít j. Nhưng đợi chờ của nó xem chừng là vô vọng ..nó ko hề thấy Nam tới...Nó ko muốn gọi điện để nhắc Nam...
Quá lâu khiến nó ko thể chờ đợi được nữa...Bực mình nó lôi điện thoại ra gọi ...kết quả là ...máy bận...
- Trời ơi ! Tức chết mất thôi , ko tới thì báo người ta một tiếng chứ....nhưng...liệu có chuyện j xảy ra với Nam ko nhỉ...??? - Nó lại đâm ra lo lắng ... ko hiểu có chuyện j xảy ra hay ko mà mãi , Nam vẫn chưa tới....
Nó sốt ruột định tới nhà Nam nhưng lại ngại..rồi sực nhớ ra là điện thoại của nó hình như cũng có lưu số bàn của Nam nên nhấc lên gọi..
.....
Nhà Nam...
Reng...reng...reng...
- À , Trâm đợi xí nhé , có điện thoại !!
- Ừm ...à mà thoy , chào Nam luôn nha !!!! Trâm cũng có việc bận phải đi !
- Trời , có việc bận mà nãy giờ ko nói ...!
- Hjhj ! Hok sao mà...pí pi....
- Pí pi....!!!
Nam cúp máy rồi chạy lại nghe điện thoại
- Alo ! Hoài Nam xin nghe !
- Nam hả...Linh đây...có chuyện j mà nãy giờ ko tới vậy...??? - Nghe thấy giọng Nam , nó yên tâm lắm nhưng vẫn cứ trách móc .
- Chết ! Nam quên , linh đợi có lâu ko zậy ??? - Nam hỏi.
- Hjx...Lâu chứ sao ko lâu...ko thấy là hơn 1 tiếng đồng hồ rùi hả...???
- Hjx...sorry mừ....
- Mệt quá đi !!!!!!!!!! Sorry sorry...suốt ngày chỉ biết sorry thôy hả ??? Ko đến được thì nói 1 tiếng chứ ??? - Nó càu nhùa
- Thấy zậy sao hok về đi ??? Đợi Nam làm chi...ngốc quá à....!
- Thôi , bữa nay ko đi chơi nữa .. mệt mỏi quá rồi..suốt ngày phải chờ với đợi...! - Nó nói rồi cúp máy luôn..
Nó lầm bầm :
- Tức chết mất !! Đừng có tưởng là Linh nhịn được mãi nhá , hứ !!!!
Nam gọi lại nhưng nó ko thèm nghe máy..
Rồi...nó bắt đầu giận thật rồi đó....
Lát sau...nó mới chịu nghe :
- J nữa đây ???
- Sorry mà ! Đừng giận Nam mà....tối này ngủ hok ngon mất !!!
- Kệ chứ ! Có liên wan j đâu !
- Thui , đừng giận mà !!!
- Ai giận đâu !
- Trời , nghe cái giọng đó mà hok giận nữa hả...?? Thui mừ...cho Nam sorry !!!!!
- Sao dạo này Nam hay trễ hẹn quá zậy...?
- Hay đâu mà hay ...có 2 lần chứ mấy...
- 2 lần chứ mấy ...?? - Nó bĩu môi rồi nói tiếp :
- Mà chỉ gần đây mới thế thôi...trước đây thì ko bao giờ....
- Con người mà...ai mà chã có lúc quên...chẳng lẽ Linh hok thông cảm được cho Nam à....???
- Thế Nam làm j mà máy ko gọi được ??? - Nó hỏi.
- Ơ...Hết pin... ( ekc..sao lại nói dối zậy hả ??)
Nó chợt lặng đi...
- Ơ...sao zậy...?? - Nam chột dạ hỏi..
- Đó là lí do mà trước đây bố Linh thường hay nói dối mẹ Linh ...
Nam chợt thấy buồn..." sao mình ko nói thật ra luôn mà lại nói như vậy...mình có làm j sai đâu..mà lại nói dối cơ chứ....??"
Đã trót nói dối nên Nam cũng đành nói luôn :
- Nam ko nói dối Linh đâu.,.! Thật đó ! Yên tâm đi ! Yêu là phải tin nhau cơ mà !!
- Ừm...thì tin... - Nó buồn buồn nói..
- Hjhj ! Đừng giận Nam nữa nhá ! love you so much !!!!!
- Me too... - Nó nói rồi cúp máy rồi tắt nguồn luôn..
Nó ko muốn nói thêm một câu j nữa ....
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnG
Chap 30
*Trâm*
"Nhật kí thân yêu ơi...tao làm sao rồi thế này...trong lòng tao giờ lại muốn dành Nam lại là sao hả ??? Giá như Nam đừng có đối xử quá tốt với tao thì có lẽ tao đã ko mơ mộng, ko ảo tưởng đến một ngày được sánh đôi cùng Nam rồi....Tối nay , Nam có hẹn với Linh ..thế mà tao lại cố tình gọi cho Nam để phá vỡ cuộc hẹn của 2 người đó ... tao ích kỉ quá phải ko mày ??? từ bao giờ tao đã trở thành con người như thế rồi vậy ... thực sự tao ko muốn....ko hề muốn như thế , mày ạ....
Nếu Linh biết chuyện này thì Linh sẽ nghĩ như thế nào về tao...??? một con bạn chí cốt đang rắp tâm cướp đi tình yêu của nó....????Mày nói tao phải làm như thế nào bây giờ , hả Nhật kí ?????..."
*Nam*
Mình làm sao rồi thế này...nói dối...nói dối ư...??? Tại sao mình phải nói dối Linh trong khi mình nói thật thì có lẽ Linh cũng chẳng trách cứ j ...
Mình cảm thấy , sau khj nói rằng điện thoại hết pin ... Linh lặng đi một vẻ thoáng buồn...và sau đó lại cư xử lạ lùng với mình nữa...có lẽ Linh đã nghi ngờ mình rồi chăng ..??? Mình thật ngốc , sao ko nói thật luôn đi mà lại nói dối..
Mình có làm điều j xấu , điều j ko phải đâu mà phải sợ hãi cơ chứ ???
Tại sao...tại sao....
Mình cảm thấy........
* Nhật *
Vậy là mình đã mất Linh thật rồi...
mình buồn nhưng mình biết làm gì bây giờ...
Cách tốt nhất là quên Linh đi...để đảm bảo cho tình bạn của mình và Nam vẫn bền vững như xưa ...
Nhưng ... đúng là quên một người thật là khó... Trước đây mình từng nghĩ điều này thật dễ dàng .. nhưng giờ thì mình đã hiểu ...cảm giác đau khổ và phải cố quên đi người mình yêu thương là thế nào....
* Nó *
" Chán quá Nhật kí ơi !!!!!!!!!!!! Nam - cậu ấy dạo này làm sao ấy mày ạ ??? Thường xuyên trễ hẹn và bằng giác quan của mình , tao thấy ... cậu ấy có một điều j đó bất ổn ...mà tao ko rõ đó là điều j...chỉ còn ngày mai nữa thôi là tao phải đi Mỹ rồi mày ạ ...
Chắc mày sẽ ko buồn đâu vì tao sẽ đưa mày cùng đi .. nhưng làm sao tao đưa Nam, Nhật và Trâm cũng sang Mỹ được cơ chứ ??? Hjx ...buồn quá mày ạ ...giá như tao ko phải đi Mỹ thì tốt biết bao....
Mày biết ko ??? Tao đã có lúc rất hận bố tao nhưng tất nhiên , trong lòng tao bao giờ cũng chứa chan tình cảm với ông ấy...Thế nhưng ... ông ấy có để lại ngôi nhà cho tao đâu...nếu mẹ tao ko về thì chắc tao đã phải ra đầu đường xó chợ mà nằm ngủ rồi...
nhưng thôi , tao cũng chẳng muốn kể cho mày nghe về chuyện này nữa ... tao sợ khi tao đọc lại tao lại cảm thấy buồn....
Chán quá , tao đi ngủ đây , pp mày ...!!!
************
Tại nhà nó...
- Linh ơi...con chuẩn bị đồ đạc đi .. Ngày kia là lên máy bay rồi , ngày mai tranh thủ đi chơi với bạn bè chứ ! - Mẹ nó mỉm cười nói.
- Dạ vâng ...đồ đạc của con thì đâu có nhiều đâu ạ....!! Hok cần phải chuẩn bị j nhiều mẹ ạ !!! - Nó đáp.
- Mẹ hỏi thật con nhé...! Thấy bố để lại di chúc thế , con có buồn ko ???
Nó cố dấu đi :
- Buồn thì được j hả mẹ ? Con ko hj vọng bất cứ 1 điều j ở ông ta nên ...con ko quan tâm và cảm thấy ko quan trọng lắm !
- Ừm , con nghĩ được vậy là tốt rồi...đừng buồn nhé con ! - Nói rồi mẹ nó bỏ lên phòng trên.
Nó vỡ òa trong nước mắt ... nó gào khóc....Nó gào lên cho đỡ đau khổ...tội nghiệp thay , nó ko thể gào thét to lên được...vì nó dường như vẫn là nó...một con bé luôn cố che dấu cảm xúc thật sự của mình... Nó ko muốn mẹ biết...nó...đang buồn....
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnH
Chap 31
Sáng .....
Vậy là ngày mai nó phải lên đường tới Mỹ rồi...
Buồn....
Chợt.........
I want nobody nobody but u...nobody nobody but u...
- Alo , Nam hả ..Linh nghe !
- Linh yêu quý ! Đi chơi hem ??? Mai Linh đi rùi ... hôm nay đi chơi với cả hội nhá !!!!!!!!!!!
- Ơ........
- Sao ??? Mai đi rùi thì phải tranh thủ đi chơi cùng người yêu và bạn bè chứ !!! Thế lào ? Thik đi chơi ở đâu ? Hay là đi trượt băng nhá ? Hay thik đi dã ngoại ? Du thuyền ???? ....
Nam nói một hồi thì bị nó cắt ngang :
- Khỏi khỏi khỏi ! Linh ko đi đâu !!
- Ơ...sao vậy,....mất hứng thế...đi chơi đi...đi mà ... năn nỉ ấy......
- Ko...hôm nay Linh chỉ muốn ở nhà mà thôi , ko muốn đi đâu hay làm gì hết !!!! - Nó khẽ đáp.
- Hơ hơ...hay Nam qua nhà Linh chơi nhé...có j thì tâm sự cùng nè....rồi cùng đi dạo nè...ngồi chơi game nè , nghe nhạc nè.....
- Ko ! Ko ! Ko ~! Ko làm j hết cả ..... Linh muốn yên tĩnh 1 ngày....
- Trời...như thế này thì vô vị lém !!!!!!!! - Nam chép miệng .
- Ừm..đúng vậy...Linh muốn có 1 ngày vô vị...để cảm nhận thời gian trôi thật chậm...có lẽ như thế thì sẽ khiến Linh cảm thấy mình đang ở lại VN đến lận mấy ngày.... - Nó cười.
- Hjx...... Thế này thì làm sao hả ? Linh bảo Nam phải chịu đựng làm sao....???? Ngày cuối cùng Linh ở lại VN mà bắt Nam phải ở nhà nghĩ đến Linh hả ??? Buồn chết mất !!!!!!!!!!!!!!!!!! - Nam than thở .
- Sorry ... - Nó nói rồi cúp máy luôn....
Vừa định tắt nguồn thì điện thoại nó lại reo bắn lên :
- Alo ! Trâm hả ...tao nghe đây !!!!!!!!
- Ừ ..đi chơi đi mày !!!!!!!!
- Sax....Nam vừa mới gọi điện rủ tao đi chơi xong....
- Ừ...thế thì đi...! Tập trung ở đâu thế ???
trâm tưởng nó lại ham hố đi chơi như mọi lần nên liền hỏi như thía luôn ...
- Hjx...tao ko đi chơi....chán quá rồi....tao muốn có một ngày yên tĩnh ở nhà....đơn giản thế thôi...thôi , chào mày nha..... Tao muốn tận hưởng những giờ phút cuối cùng ở lại VN một cách vô vị....để cảm nhận thời gian trôi thật chậm.....
- Tùy mày thôi.....
- Ừ...pp...
- pp...
Nó thở dài...lại một lần nữa...điện thoại nó lại reo lên khi định tắt nguồn... _ ______!
- Alo...Nhật à...???
- ... ko phải Nhật mà là...Heo sữa gọi cho Kẹo Bông đây !!!
- ... ơ..... - Nó chợt xé lòng lại...
- Kẹo Bông ơi....Heo sữa đã rất rất buồn khi biết Kẹo bông(KB) ko còn yêu Heo sữa nữa đấy ...
- Quên tớ đi.... Heo Sữa (HS) à.... - Nó thở dài nói.
- Hj...tớ biết mà KB ơi... Tớ đâu phải là kẻ thích làm kì đà cản mũi đâu nào.... HS thực lòng muốn chúc phúc cho Nam và KB đấy ... Dù biết quên KB thật khó nhưng tớ sẽ cố gắng mà...hĩ hĩ...~!
- Đừng có cười nữa...cậu cười cứ yk như mếu ấy... - Nó khẽ cười nói.
- Thế nhưng ... rõ ràng ... KB chưa từng quên HS đúng ko ??? theo lời Trâm thì KB vẫn luôn yêu thương HS cơ mà...???
- đúng là vậy...Nhưng....nhưng.... - Nó nói rồi chợt ấp úng...
- Nhưng sao vậy ???
- Nhưng...vì HS ko còn yêu KB chăng ???
- Ko...KB nhầm rồi....Trái tim tớ chưa bao giờ thôi vắng bóng KB cả.....!
- Vậy trước đây....KB đã từng hỏi rằng...HS yêu Linh hay là KB...và HS bảo là Linh...điều này khiến tớ rất buồn....Vì trước đến nay...tớ luôn chờ cậu....thế nhưng....cậu lại yêu một người khác....và người đó ko phải là KB....
- KB là Linh , HS là Nhật....và HS yêu KB .... Nhật yêu Linh !!!
- Nhưng thật tiếc.... có lẽ KB đã nhầm...Thực tế là KB đã ko còn yêu HS nữa rồi.....
......
- Thôi...tớ ko muốn nói mãi về chuyện này nữa...HS à....tớ cúp máy đây...
- Chào KB...ngày mai...tớ có việc bận ...vì thế tớ sẽ ko thể tiễn cậu ra sân bay được...Xin lỗi cậu.....!
- Ko sao....nếu cậu ko muốn thì cũng ko cần thiết.... - Nó chỉ nói thế rồi cúp máy luôn....
....mệt mỏi....nó quăng cái điện thoại ra một xó...ko thèm tắt nguồn vì sợ lại như mấy lần trước _ __!
Bước ra vườn...nó hít thở bầu ko khí trong lành ở nơi đây....mát mẻ quá....khẽ....nó ngân nga hát ..
Lúc anh nói anh sẽ gần em,
Lúc anh nói anh chẳng rời xa
Trong lòng em hạnh phúc đến biết bao
Em chẳng mong gì hơn bên anh
Rồi bao tháng năm sống hạnh phúc cùng anh
Ngỡ như không gì thể chia cắt tình ta,
Trăng và sao cùng nhau chứng giám cho
Lời thề trọn đời yêu anh mãi mãi
Rồi từ đâu một cơn sóng gió vây quanh, người em yêu chợt rời xa mãi. (Oh...oh)
Đôi tình nhân thiếu vắng một người, một mình em biết sống ra sao?....
Ko hiểu tại sao đột nhiên nó lại hát bài này....
Tại vì ngẫu nhiên thik thú mà nó hát ...
Hay ...tại vì...linh cảm một điều j đó chăng ????/
_Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hns
Chap 32
- Bác Hạnh ơi !! Bác Hạnh ! Bác để đó cháu tưới hoa cho ạ !!!!!!!
- Linh đó hả ??? Lâu ngày mới thấy cháu ra vườn chơi đó à nha !!! - Bác Hạnh vui vẻ cười..
- Dạ...hjhj !!!
- Mai cháu lên máy bay sang Mỹ rồi hả ????
Nó buồn buồn :
- dạ vâng ạ... ko biết khi nào cháu mới có thể về thăm bác được nhỉ ?? Sẽ lâu đấy bác ạ...vả lại....bây giờ ngôi nhà này đâu còn là của cháu nữa đâu ???? Đâu phải muốn đến là đến được....
Bác Hạnh liền an ủi nó :
- Trời ạ...đây là nơi hương khói cho bố cháu ...cháu muốn đến lúc nào mà chã được...nhưng nếu mẹ con nhà dì Diễm gây khó khăn gì...thì cháu bảo là cháu đến đây với tư cách là khách của bác Hạnh ...
- Hj ! Bác lúc nào cũng là số 1 hết !!! Hjhjhj !!
Bác Hạnh mỉm cười , vuốt ve mái tóc nó , khẽ bảo ban :
- Qua bên đó nhớ cố gắng học hành chăm chỉ nghen cháu...?!
- ...dạ vâng ạ..... - Nó nghèn nghẹn giọng ....rồi cố gắng kìm những giọt nước mắt :
- Để cháu tưới hoa nghen bác.....!
Chợt....
- Ối zời ơi....quyết định là sẽ ở lại đây để làm osin cho tôi rồi đấy hả ??? úi chà chà....
Nghe cái giọng chua chát , eo ẻo đó là đủ biết ai đang đứng trước mặt nó rồi...
Nó khinh khỉnh nhấc vòi lên xịt vào mặt con Diệp làm nó ướt như chuột lột...
- á á ..con này láo...mày định "chơi" tao đấy hả ??? xem chừng mày ăn gan báo rồi hay sao đấy ??? Ko có bố tao ở đây là tao đá đít mày cuốn xéo khỏi đây ngay bây giờ rồi...chứ ko cần phải đợi đến ngày mai đâu kưng !!!
Nó thở dài :
- Mày chọn đi , 1 là ăn đấm , 2 là biến !!!
Diệp nhếch mép :
- Mày cũng chọn đi , 1 là lau khô nước trên người tao...2 là cút khỏi nhà tao ngay lúc này !!!
- Vậy là mày thik ăn đấm ??? - Nó nhớn mắt lên hỏi.
- Hay là mày muốn mau chóng đi khỏi đây ???
Nó bỗng cười phá lên :
- Lúc nào cũng vậy...thái độ kiểu j thế hả ??? Nếu như cho mày ăn đấm như mọi khi thì đơn giản quá...bộ váy trắng mày đang mặc hình như cũng trên mấy nghìn đô chứ chẳng chơi nhỉ ???
Nói rồi nó xúc một xẻng đất tạt vào người con Diệp .....
- Con dog kia....mày muốn j mà làm thế với tao hả ??? Thik chết à...???
Nói rồi Diệp tung chân lên đá nó nhưng tất nhiên ..cú đá tiểu thư ấy làm sao mà qua mặt được nó cơ chứ ???
Đã thế Diệp còn đang tạo cơ hội cho nó sỉ nhục Diệp 1 cách rất chi là....
- Này..này...đá nhẹ nhẹ thôi....nội y của cô phơi bày ra hết cho thiên hạ nhìn rồi đấy...hoa vàng cơ à ??? Lãng mạn phết ấy nhỉ ...???
- Cái đồ...đồ.....!!! Hãy nhớ lấy ngày hôm nay đó Linh !!! Mày hãy nhớ lấy !!!- Diệp lầm bầm rồi bỏ đi trong tức tối.
Còn nó thì cười hả hê :
- Tất nhiên là phải nhớ rồi !!! Sao mà quên được...màu vàng...màu vàng cơ đấy......
( cái con pé Linh Linh này kể thật cũng quá đáng và vô duyên nhở ???)
Nó cười cốt là để chọc tức Diệp thôi..chứ trong lòng nó thì cũng chẳng vui vẻ j ..vì ngay sau đó...nó ko cười -> đóng mặt lại....thở dài.....
......
***
"Gió đông qua trước hiên nhà...xào xác lá rơi đầy khắp sân......"
Nó đang nghe lại ca khúc Nỗi nhớ đóng băng - Ko phải do Kio và Xuân Mai đâu nhé...mà là do nó và Nam cùng thu âm...
bài hát này nó đã thu âm cùng Nam cách đây mấy ngày rùi ( bí mật hẹn nhau thu âm đó...Chiri cũng hẻm bik cái chiện nì lun...đến lúc nì thấy nó ngồi nghe....nên mới phát hiện ra đó )
Nó cũng hok bik một điều là chính Nam cũng đang nghe bài hát này đấy....( eck ekc...thần giao cách cảm quá ta ... )
****
Tại nhà Nam...
- Hj Nam !!!
- Ủa , trâm hả ? Tới hồi nào vậy ????
- Mới tới....đang say sưa quá ha.....Mà đang nghe bài j đó ???
- Nỗi nhớ đóng băng !!! - Nam mỉm cười đáp.
Trâm gật gù..
- Ờ...bài này cũng hay nhưng mà giọng của Xuân Mai nghe con nít quá , kì kì nên Trâm ko thik lắm !!!
- Ừ !!!!
Một lát sau ..
- ủa ,mà Nam nè...bài này hình như ko phải của Xuân Mai với Kio Band đúng hok ...?? Nghe giọng khác quá , hay ghê ý nhỉ ???....Send link qua bên nik yahoo cho Trâm với !!! Tối về nghe ^^ !! - Trâm cười nói.
- Hehehehehe , bài này là Nam với Linh thu âm đó ... !!! Kekkeke...
- Ặc , thiệt hok đó ??? - Trâm tròn mắt hỏi.
- Thiệt mà !!!! - Nam cười rồi quay sang hỏi :
- mà Trâm sang đây có chiện chi hok ????
- Hok ! Bộ có chiện chi mới được wa nhà Nam chơi hả ??? - Trâm chớp mắt hỏi.
- Ko !Tất nhiên là ko phải vậy rùi ! Trâm qua chơi là Nam zui rùi ý chứ ^^
- Ừ...thế thì tốt rồi... - Trâm cười cười nói...
- Chà...ko bik Linh bao giờ sẽ về nhỉ ??? - Nam tự hỏi..
" Lúc nào cũng là Linh....Ngay cả bên Trâm...Nam cũng nhắc đến Linh sao ???" - Trâm buồn buồn thầm nghĩ...
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hny
Chap 33
Tại sân bay....
- Nhanh nào Linh ! Lại chia tay bạn rồi đi ! 30 phút nữa là cất cánh rồi...!!!
- Vâng ạ ! - Nói rồi nó chạy lại phía Trâm , Nam và Nhật ...
****
- Hjx....buồn quá à....!!! Mau trở về nghen mày ....mày đi bọn tao buồn lắm lắm lắm ý !!!!!!!! - Trâm thở dài nói..
Nó buồn buồn :
- Ừ...biết làm sao được hả mày ? Tao sẽ cố gắng về sớm mà...hức hức....mày đừng có khóc mà Trâm ! Xin mày đó...mày mà khóc là tao khóc theo đó à....!!! hức...hức....
- Hức...huhu...tao đâu khóc đâu...bụi.... - Trâm xúc động nói thì bị Nam cắt ngang :
- Lạy mấy pà con gái luôn.....từ ngày Phạm Quỳnh Anh ra bài Bụi bay vào mắt là lúc nào cũng..." Bụi bay vào mắt chứ em có khóc đâu !!" hjx hjx...khóc thì nói là khóc chứ còn bày đặt.....
- Cái ông này , nói nhiều quá ... tui giết giờ !!! - Trâm giơ giơ nắm đấm lên rồi cầm chặt lấy tay Linh :
- Mày qua bên đó giữ gìn sức khỏe nhá !!!!!!!!
- Ừ ! Mọi người ở lại cũng giữ gìn sức khỏe há.!!!
- yên tâm đi !! Hjhj ! - Nam cười nói rồi dặn :
- Nè , khi nào tới nơi thì nhớ gọi điện về đó...bik chưa tìn iu !!!!
- Bik rùi bik rùi....sẽ gọi về mừ !!!! - Nó cười.
- Mày đi qua bên đó...lâu lâu onl chat nha !!!!!!!! - Trâm lắc lắc tay nó nói.
- Ừ...được rùi được rùi !!!!!!! Yên tâm đi mừ !!!!!!!!!!!!! - Nó cười nhí nhảnh nói.
Nam trầm giọng lại :
- Linh này....qua bên đó đừng có mà thấy chàng nào đẹp zai quá mà bỏ Nam là hem có được đâu đó à nha !!!!!!!
- Hehe ! Chỉ sợ người ở bên này thui à....! Chứ Linh thì....hơi bị thủy chung á !!!
Nam chớp chớp mắt :
- Ồ thế à ??
- Ừ thế đấy :MatCuoi (67): !
Nó đứng nói chuyện một hồi thì mẹ nó lại và bảo :
- Linh , đi thôi con , sắp đến giờ bay rồi !!!
- Dạ vâng...mẹ cứ lại đầu kia đợi con một lát !!!!! - Nó mỉm cười nói.
Trâm cười :
- Linh này , khi nào về nhớ mua quà đó , ko mua quà là tụi tao nghĩ chơi với mày à nghen !!!!!!!
- hehehehehehe...vậy thì cứ nghỉ chơi với tao đi....tao khỏi mua quà luôn....đừng có mà hăm dọa tao ná.......kekee
- Hứ...pạn pè kỉu đó hả ???? Ko mua quà thì...... - Trâm bĩu môi nói.
Nó vênh mặt lên :
- Thì sao ? Thì sao hả ????
- Thì....thì tao với mày lại đấu nhau như hồi xưa....hồi năm học lớp 6 ấy !!!! - Trâm nhe răng cười.
- ẶC , năm lớp 6 , hai người đã từng đấu nhau cơ à ???? - Nam tròn mắt ngạc nhiên .
- Ừ.....ban đầu thấy láo láo , xử nhau....rồi sau đó thành bạn thân luôn ^^ !!! - Nó gãi đầu đáp.
- Hê hê...nhớ lại ngày xưa thấy mắc cười nhỉ....???? Hjhj !!
Nó khẽ nhìn đồng hồ ....chà....sắp tới giờ nó phải đi....
- Thôi , chào nhé !!!!!!!!!!! Đến giờ Linh phải đi rồi....mọi người ở lại mạnh khỏe hén....về nhất định sẽ mua quà cho mọi người ^^ trừ mày ra , Trâm ạ !!!!!!!!!
- Á Á ...cái con này , ko mua quà là tao binh cho đấy !!!! - Trâm giỡn.
- Ừ , cứ thử xem.... mà....à thôi...chào ... - Nó nói rồi vẫy tay chào mọi người rồi quay gót ra đi....
Nam đuổi theo ,khẽ ghé đầu lại , thì thào với nó :
- I love you....forever.....
Đôi mắt nó ầng ẫng nước....nghẹn ngào , nó thầm thì :
- Ư...ừ....me too....
Nói rồi nó bỏ đi luôn...... Nó ko muốn luyến tiếc thêm bất cứ một điều gì nữa.....
.....
" Tạm biệt....tạm biệt tất cả mọi người......Nhất định Linh sẽ sớm quay về với mọi người mà....nhất định....nhất định là thế....."
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hnz
Chap 34
Sớm thích nghi với cuộc sống bên Mỹ....
Dường như đó là bầu trời của nó...
Nó...đã cảm thấy rất thoải mái...
Thực sự nó đã có những ngày tháng vui vẻ ... yên bình và hạnh phúc ở Mỹ....
Nó muốn mãi mãi ở lại nơi đây....
Tuy nhiên...
Trong lòng nó chưa bao giờ quên Nam , Trâm và Nhật...
Họ là những người vô cùng quan trọng đối với nó...
Vẹn nguyên lời hứa....đúng 3 tháng sau ngày nó ra đi...
Nó quyết định sẽ xin mẹ về nước....
******
- A ! Có bò kho hả mẹ ?! Thik quá !!!!!!- Nó reo lên.
- Ừ...lâu ngày con chưa được ăn bò kho nên mẹ làm cho con này !!!!
- Nhưng mẹ ơi...con...con muốn ăn bò kho ở Việt Nam mẹ à....con thực sự đã cố gắng trong thời gian qua...Nhưng...con muốn trở về Việt Nam...Thực sự muốn như thế mẹ à....
Nó làm vẻ mặt năn nỉ ỉ ôi để cầu xin mẹ nó.
- Ko được ! Con đang sống rất tốt cơ mà....Việc học của con cũng tốt này , bạn bè cũng nhiều nữa....tất cả dường như đều ổn mà con.....
Nó vờ phụng phịu :
- Ứ...mẹ chã biết thì thôi....con đã cố gắng rất nhiều để tập thik nghi....Nhưng ...con đã sống rất khổ sở nhưng mà mẹ thì lại ko hề biết đến điều đó....con thực sự muốn về Việt Nam....!!!!!!!!!!
mẹ nó vẫn cương quyết :
- Ko ! Con phải ở lại đây , mẹ ko cho con đi đâu hết !!!
- Ơ...mẹ đã bảo rằng nếu con ko thik nghi được nơi đây thì sẽ cho con về Việt Nam cơ mà... Sao giờ mẹ lại thất hứa....
- Con phải ở lại đây !!!! Hồi đó mẹ muốn con đi nên mới phải nói dối như thế thôi....Nếu con ngoan ngoãn nghe lời mẹ thì mẹ đâu cần phải thất hứa như thế chứ ????? - Mẹ nó nói bằng giọng rất ư là triết lí .
- Mẹ....Mẹ.....??!? Mẹ ko cho con về Việt Nam....con sẽ tuyệt thực ngay từ bây giờ....!!! - Nó khóc òa rồi chạy ra khỏi nhà....
hức...hức...huhuhuhh....hức....huhu...hức. ...hức...hức......
****
- Linh Linh......Em làm sao vậy ????
Nó ngẩng mặt lên :
- Mike ...Mike....?!!??
Mike - người con trai gốc Việt được rất nhiều người con gái hâm mộ và đem lòng thương yêu ở trường nó.... Thật bất ngờ và ngớ ngẩn khi Mike lại yêu nó - một con bé rất bình thường ... còn nó ??? Nó đã đôi lúc tự hỏi mình rằng :" Nếu ko vì lời hẹn ước với Nam...?? Liệu nó có ngã vào vòng tay của Mike hay ko ???"
Mike nhẹ nhàng bước tới , vuốt ve đôi bờ vai đang run bần bật của nó :
- Sao vậy hả em ??Có chuyện gì buồn à ??? Hay tên con trai đáng ghét nào đã làm em phật ý ???
- Ko....ko sao cả..... - Nó lắc đầu nguầy nguậy nói..
- Đừng dấu anh ... anh rất hiểu em mà......Linh Linh !!
- Thực ra thì... thực ra thì..... Em..muốn về Việt Nam nhưng mẹ em lại ko đồng ý....
- Mẹ em ko đồng ý là đúng đấy !!! - Mike nói.
Nó chau mày :
- Anh lại còn bênh mẹ em nữa....?!
- Mỹ là môi trường rất tốt cho em... Thời gian qua em đã sống rất vui vẻ và hạnh phúc cơ mà...?
- Biết là thế...Nhưng em muốn trở về với bạn bè em....và.....
- Ở đây cũng có bạn bè của em cơ mà.....??
Nó sầm mặt lại :
- Nhưng nơi đây ko có người em yêu ....
Mike đứng dậy , dang đôi tay ra và nói :
- Nơi đây , em có anh !!! Anh đủ sức để yêu thương và bảo vệ em...đối với các cô gái khác...anh luôn là một hình mẫu lí tưởng...Nhưng tại sao ? Tại sao em lại ....lại nỡ từ chối anh hả Linh ???
- Em....em.....Em xin lỗi..Nhưng...ở Việt Nam..em đã có người yêu rồi..!!!! Em ko thể...ko thể...
Mike dịu dàng ấm áp, và giờ vẫn thế...Mike nhẹ nhàng ôm chầm lấy nó...
một cảm giác yên bình lạ thường...Đã lâu nó ko có cảm giác này...
Nó muốn xô Mike ra thật mạnh ... Thế nhưng....Một thực tế ... là...NÓ KO LÀM ĐƯỢC điều đó !!!
Hơi thở ấm áp...nồng nàn ấy cứ riết lấy nó...Mike thì thào :
- Linh...đừng bao giờ rời xa anh nhé....hãy ở lại đây...ở lại đây với anh....Anh xin em...coi như là anh xin em đấy....được ko Linh ...
Nó choàng tỉnh ...xô Mike thật mạnh và hét lên :
- Ko ! Ko bao giờ....!!!!!!!!
Mike mỉm cười đau đớn :
- Nếu em có trở về Việt Nam...thì đừng quên...ở đây .. vẫn có một người luôn chờ mong em....
- Hức hức....em xin lỗi .. Mike...em xin lỗi...em... - Nó nghẹn ngào ..
Mike vội cắt ngang :
- Đừng...! Đừng xin lỗi anh ! Em ko có lỗi gì cả...Lỗi lầm là tại anh...tại anh ko gặp em sớm hơn...nếu như có thể gặp em sớm hơn và cạnh tranh công bằng với gã người yêu của em...anh tin....em sẽ thuộc về anh !!!!!!!!!!!!!!!!!
Khóe mắt nó cay xé....Nó đau đớn lao về phía trước...Nó phải làm sao đây...phải làm sao đây ????
****
Nhật....
" Linh ơi...Sao Linh mãi ko trở về...??? Nhưng giờ...Nhật chỉ mong Linh đừng trở về nữa thôi...vì Nhật sợ...Nếu Linh quay trở về thì sẽ phải đón nhận một điều khó có thể chấp nhận ... Vì thế....chôn chặt nỗi nhớ Linh trong lòng...xin Linh đừng trở về ...đừng trở về Việt Nam !!!"
_Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnA
Chap 35
- Linh ơi...Linh !! Xuống ăn sáng đi con !!!!!!!!! Linh ơi...Linh à....!!!
....
Mẹ nó hốt hoảng chạy đi tìm nó khắp nơi và cuối cùng chạy lại chỗ dượng Hoàng :
- Anh Hoàng..anh Hoàng...Linh Linh nó ko có ở trong phòng....anh ơi.......
Nhấp môi ly cafe sáng , Dượng Hoàng hỏi :
- Chuyện gì mà em hốt hoảng vậy hả ???
Mẹ nó nghẹn ngào :
- Linh ...Linh...nó ko có ở trong phòng....
Dượng Hoàng chau mày :
- Chẳng phải anh đã kêu em đi tìm nó từ hôm qua rồi sao...thế mà em ko chịu để bây giờ cứ cuống cuồng lên là sao ?????
- Ơ...em ...em cứ nghĩ nó sẽ về vào lúc tối cơ mà....?! - Mẹ nó thở dài nói.
- Thôi...em mau chóng gọi cho bạn bè nó xem...! Nhà Anna hay là Mike gì đó....à...cả con pé Chiri nữa...ko khéo nó giấu Linh Linh đi đâu rồi ấy chứ...!!
- Ko có anh ạ....Linh ko ở nhà ai cả...con con pé Chiri là con pé nào lạ vậy...em chưa nghe nhắc tên ??? - Mẹ nó lắc đầu thất vọng.
Với bộ mặt hình sự , dượng Hoàng nói :
- Thì nó bỏ đi chắc là cũng do con nhỏ Chiri nó xúi dục đó !!!
Mẹ nó trợn tròn mắt :
- Trời...vậy hả ??? Nó nguy hiểm thật !!!!!!! Nhưng mà anh này...Mike nó bảo là đêm qua có gặp Linh..và Linh đã khóc rất nhiều...!! Xem chừng con bé buồn lắm anh ạ....
- Tất nhiên rồi....! Ko buồn sao được hả em.... ! Hay là em cứ cho nó về Việt Nam ..
Chưa để dượng Hoàng nói xong lời , mẹ nó đã cắt ngang :
- Ko được , ko thể được !!!!!
_ __! Dượng Hoàng cười méo mặt :
- Để cho anh nói hết đã chứ !! Em cứ xồm xộp như thế..con nó buồn là phải rồi...em cứ thỏa thuận với nó...định kì 3 tháng thì sẽ cho nó về VN 1 lần ... các dịp lễ tết cũng sẽ cho nó về ... như thế vẹn cả đôi đường còn j nữa !!
- Huh..thế cũng được anh ạ...Nhưng em sợ Linh nó ko đồng ý !!!
- Sao lại ko đồng ý chứ ?? Khi Linh biết rõ là em sẽ ko cho nó về VN nữa rồi .. và nó ko còn cơ hội nào khác ...-> tất nhiên nó sẽ phải theo cái phương án tối ưu đó thôi à !!!!
- Vâng...để em xem thử đã..
*************
Và đêm qua...nó ko về nhà....nó trầm mình vào âm nhạc lắng đọng tại một quán cafe....
Nó cũng ko hiểu nó bỏ đi thế này thì mẹ nó có đi tìm nó hay là lo lắng cho nó ko nhỉ ???
Điều này thì có lẽ là có ! Nhưng điều nó thực sự cần là sau chuyện này mẹ nó sẽ cho nó về Việt Nam....
Nó thả chân đi lang thang khắp khu phố..
Chợt...
- Linh Linh !!!
- Anh Mike...?!
Nhanh chóng..Mike bước tới bên nó và hỏi :
- Linh à...em có biết bố mẹ em lo cho em lắm ko ????
- Ko !! - Nó thản nhiên đáp.
- Xời ạ...sao trên đời này lại có cô pé cứng đầu cứng cổ như em nhỉ ????
- Mike chau mày nói.
Nó bỏ qua rồi hỏi :
- Sao anh ko đi học ???
Mike ấm áp :
- Nghe tin em ko về đêm qua .. sao anh yên tâm mà đi học được hả ??? Phải đi tìm em chứ !!!
Nó hỏi :
- Bố mẹ em gọi cho anh à ???
- Ừ !! Bây giờ thấy em..anh yên tâm quá trời luôn á !! Để anh hoàn thành sứ mệnh đưa em về nhà luôn nhé !! - Mike mỉm cười hỏi.
- Thôi ! Em ko muốn về !!!! - Nó xua tay đáp.
- Ko muốn về hả ? Được thôi !! - Nói rồi Mike bế xốc nó lên .. mặc cho nó kêu la hay người khác có nhìn như thế nào thì Mike vẫn cứ bế nó về đến tận nhà như thế.....
******
- Thế nào ? COn có đồng ý là như thế ko ?????? - Mẹ nó hỏi.
- Ko..con muốn về và ở hẳn tại Việt Nam cơ !!!!!!!!!!!!
- Tùy con thôi !! Con hiểu mẹ sẽ quyết định thế nào mà...thế nào ? Có nghe theo mẹ ko ???? - mẹ nó nghiêm nghị hỏi.
Mike lắc lắc tay nó :
- Thôi ! Khỏi đồng ý , cứ ở đây trọn vẹn bên anh cũng được !!!
- Xì !!!!! - Nó quay sang Mike bĩu môi .
Mike thì thầm :
- Ko thì đồng ý phương án của mẹ em đi....đừng có bướng bỉnh như thế nữa , cô pé !!!!!!!!
Sau một hồi suy nghĩ ( Suy nghĩ một cách láu cá à nha ) -> nó đã đồng ý :
- Con đồng ý !!!!!!!!
- Rồi , thế nhá !!! Chiều nay mẹ sẽ đi mua vé máy bay cho con !!!
- Yeah ! Thik quá ! Cảm ơn mẹ !!!!!! - Nó cười rồi ôm chầm lấy mẹ nó.
Mike cười như tỏa nắng , hỏi :
- Linh ! Hay để anh đi cùng em...sẵn tiện anh muốn thăm họ hàng của anh ở Việt Nam nữa !!! Đi 2 người vẫn vui hơn mà !!!!!
- Cũng được đấy , có Mike đi cùng con , mẹ sẽ yên tâm hơn nhiều !!!
- Ơ...con.... - Nó lắp bắp ko nên lời..
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hnn
Chap 36
- Ừ....được đó Mike...có j để cô đặt vé cho cháu với Linh Linh nhà cô luôn nhé...có cháu cùng đi với nó , cô yên tâm hơn nhiều rồi !!!
Mẹ nó cười rạng rỡ nói...còn nó thì ỉu xìu...
Nó sợ Nam mà nhìn thấy thì sẽ hiểu lầm mất...
Phải làm sao bây giờ...
Mệt mỏi ghê..
Nếu như ko vì Nam thì 10 Mike nó cũng đồng ý...thậm chí có người đi cùng nói chuyện cũng vui hơn nữa...
Thế nhưng...
Nó rất sợ...rất sợ..Nam hiểu lầm...
Sống ở Mỹ cũng thik thật
Nhưng đúng nghĩa của tình yêu..
Thiếu vắng Nam thì dù ở Mỹ thì nó cũng chỉ cảm thấy vô nghĩa mà thôi...
*****
- Chào mẹ nhé , con đi đây !! - Nó cười , vẫy tay chào mẹ nó.
- Cháu chào cô , tụi cháu đi đây ạ !!!
Nó cùng Mike bước lên máy bay ....
****
Tới nơi...
- Ơ...Nam với Trâm đâu rồi hả Nhật ? Mấy người í đi đâu gòy ??? - Nó hỏi.
Nhật ngập ngừng đáp :
- À...à...Nam với Trâm có việc bận..ko tới được... ơ...ai đây hả Linh ???
Nó cười :
- à , đây là anh Mike , học cùng trường với Linh ở bển đó ! Thân nhau như anh em một nhà vậy !!! À , để Linh gọi cho Nam thử nhé...
- Đây là người yêu của em hả Linh ??? - Mike nhẹ nhàng hỏi .
Nó lắc đầu :
- Hok ! Người iu em thì để em thử gọi xem đã...
Nhật vội ngăn lại :
- Ko được...đừng gọi cho Nam...cậu ấy bận mà...
- Gì mà cậu hớt hải thế hả ? Cứ để tớ gọi cho cậu ấy thử !!!! Ủa chết , điện thoại của em hết tiền rùi anh Mike , cho em mượn điện thoại anh nhá !!
- Ừ...- Mike cười rồi đưa điện thoại cho nó.
..........
- Alo ! Tôi - Nam nghe đây !
- Nam hả ? Bik ai đây hok ?! - Nó cười tươi hỏi .
- Tôi ko biết , có chuyện gì ko vậy ? Nói nhanh đi - tôi đang có việc bận !! - Nam lạnh băng nói...
Ùi....cũng đúng thoy...Nó đang gọi bằng điện thoại của Mike mà..
- Người yêu mà ko nhận ra hả ? Chán thật đấy !!!- Nó chép miệng.
- Trời ạ ... gọi bằng số điện thoại của ai thế hả em yêu ??? - Nam hỏi.
Nó cười đáp :
- Của bạn !!! Hjhj , viêm màng túi gòy mà !!!
- Hôm qua anh mới nạp cho 500k cơ mà...sao hết nhanh vậy ...?? Đợi chút đi , anh tới đó liền !!!
- Ơ...Nam....- Nó sững sờ..
Nam chép môi :
- Lạy trời...đừng có nói là em đổi ý định rồi chứ , ?...ko thik đi ăn ở nhà hàng Nhật nữa à...??
- Ơ....đùa gì hay vậy Nam...?! - Nó hỏi.
Nam thở dài :
- Ơ...thế cho hỏi ai ở đầu dây vậy ???
_ __! - Linh đây mà....!!!
- Ơ...Linh à....! Có chuyện j ko vậy ???
- Thế nãy giờ tưởng Linh là ai thế ???
- Ơ...đâu...đùa ấy mà...hjhj !!! - Nam gãi đầu nói .
- Đùa à....?? Xời...đang ở đâu vậy ???
- À....Nam...Nam...Nam đang bận công việc một xí....cứ đi đâu chơi đi.....có gì chiều...à ko...ngày mai liên lạc nhé...?! - Nam lắp bắp nói.
- Ờ...! - Nó nói rồi cúp máy...lầm bầm :" Lạ thật...sao cứ ấm a ấp úng thế nhỉ ..?"
Nhật liền nói :
- Linh mệt chưa ? có gì thì đi ăn đâu đó sau đó về nhà Nhật nghỉ ngơi cũng được !!!
- Để Linh gọi cho Trâm thử đã... Ở nhà Trâm vẫn tiện hơn mà...!! - Nó cười đáp.
- Ko ! Đừng gọi...Trâm đang bận đấy...đừng gọi ...!!!! - Nhật chặn lại.
Nó tròn mắt hỏi :
- Lạ thật đấy... sao cứ ngăn ko cho Linh gọi cho mí người đó vậy hả ???? Còn tên Nam thì ăn nói lắp bắp...đã thế ko nhận ra giọng tớ nữa đó....Bực mình ko chịu được !!!
- Thật đấy... Trâm đang bận... Chúng ta đi lại nhà hàng gần đây đi !!! Có j mai gặp họ liền ấy mà....!!! - Nhật nói rồi dẫn nó và Mike đi..
*****
- Ơ...mới có 3 tháng mà nhà hàng này nhìn oách hẳn nhỉ ??? - Nó cười nói.
- Ừ...3 tháng chứ có ít j đâu....thế mà 3 tháng rùi đấy...!!! - Nhật gật gù đáp.
Chợt....
- Ơ...Nam , Trâm ! Sao 2 người lại ở đây !?! - Nó mỉm cười vẫy vẫy tay.
- Linh....... - Trâm thốt lên rồi sững lại...
Nó cười niềm nở :
- Ngồi vào đi...Linh cũng mới tới đây thôi !!! Mà 2 người bận j vậy ????
- Ơ....à.....
Nó chợt thở dài mệt mỏi :
- Sao mọi người cứ kì kì thế hả ? Linh về mọi người ko vui à ?????
- Ko...rất vui là đằng khác mà !!!!!!! - Nhật liền nói.
- Thế sao mọi người đối xử với Linh kì thế ??? Hay có chuyện gì đang dấu Linh sao...??? - Nó buồn buồn , trầm giọng lại thì Nhật tức giận hét lên :
- Nam , Trâm ... 2 người cút ra khỏi đây đi!!!!!! Đi mau đi !!!!!!!!! Đi !!!!!!!!
- Ơ...Nhật....!! - Trâm sững lại..
- đi đi ! 2 người mau đi đi!!! - Nhật vẫn hằm hằm hung dữ.
Nam kéo Trâm ra :
- Đi thôi EM ....
______________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/Hno
Chap 37
Nó sững sờ...
- Ơ....em ...em...là "em" à....
Thấy đó đứng như ko còn vững vàng nữa... Mike vội chạy lại đỡ nó :
- Em ngồi xuống đã , Linh Linh !! Bình tĩnh đã nào..chuyện đâu còn có đó mà em !!!
Nó vội bước tới chỗ Nhật , khẽ lay lay :
- Nhật ... Cậu nói sự thật đi...cậu hãy nói sự thật đi !!!!!!!
Nhật thở dài :
- Tớ... tớ... tớ ko thể , Linh à....
Mike nhẹ nhàng nói :
- Cậu cứ nói sự thật cho Linh nghe đi...thực tế vẫn hơn mà...Để Linh đối diện với sự thật .. có lẽ sẽ tốt cho Linh hơn..
Nó van nài nức nở :
- Xin cậu đấy Nhật ơi...đừng làm tớ đau lòng thêm 1 giờ phút nào nữa !! ..Nói cho tớ biết sự thật đi...hức..hức...
Mike liền đỡ nó dậy .. thở dài nhìn Nhật..
Đến lúc này thì Nhật đành nói :
- Thôi được rồi...tớ sẽ kể cho cậu nghe , Linh à...! Nhưng mà cậu hứa là phải bình tĩnh đấy nhé...
Nói rồi Nhật kéo ghế lại ngồi và bắt đầu câu chuyện :
- Thực ra...từ lúc Linh qua Mỹ...Nam và Trâm gặp nhau thường xuyên hơn......và.....và...dần dần thì ... lại càng gặp nhau thường xuyên hơn nữa...
Nó sốt ruột :
- Cậu cứ nói đi....ko lo tớ sẽ buồn đâu...cậu mà cứ như thế là tớ buồn hơn đấy !!!
- Ừm....và thì chuyện j đến thì cũng đã đến rồi đấy...2 người họ đã cặp bồ với nhau cách đây hơn 2 tháng rồi...tức là khoảng 1-> 2 tuần sau khi Linh sang Mỹ...
Nó sock...
- Her...nhanh... Nhanh vậy sao...??Vậy là...vậy là..... - Nó ngập ngừng ... từng giọt nước mắt bắt đầu tuôn ào ào...đau khổ cực độ...Còn gì đau khổ hơn là đứa bạn thân lại rắp tâm cướp đi người mình yêu thương cơ chứ ???
Hức...hức....
- Nín đi...cậu hứa là sẽ ko buồn mà..Linh !!!! - Nhật cau mày nói.
Nó nấc từng tiếng :
- Hức...hức...tớ ..tớ đâu có..có khóc đâu...!!! Hức..hức...
Mike khẽ vuốt tóc nó , dịu dàng nói :
- Với loại người đó thì em đừng nuối tiếc làm gì.. Linh à..chỉ sau vài tuần mà có thể quên em để đi với người khác nhanh thế thì đích thị đó ko phải là người yêu em thật lòng rồi !!!
Nó ôm chầm lấy Mike..òa khóc như một đứa trẻ..
Còn Mike...dịu dàng và nồng ấm :
- Thôi thì em cứ khóc đi...khóc thật nhiều và khóc thật to vào...hi vọng nỗi buồn sẽ vơi đi phần nào...Linh nhỉ...? Em cứ khóc đi...hãy cứ khóc đi...anh sẽ luôn là chỗ dựa cho em mỗi khi em buồn !!!!
Nhật đau khổ :" Lại thêm cậu Mike này nữa...."và.....Nhật - Nhật thương nó rất nhiều...và đến tận bây giờ...trái tim Nhật vẫn còn vương vấn hình bóng của nó..
*********
- Nam à...giờ chúng ta phải làm sao đây hả anh ...? - Trâm lo lắng hỏi.
Nam thở dài :
- Thôi nào..em đừng cứ cuống lên như vậy được ko ??? Làm anh cứ rối tung lên cả rồi đây này !!!
- Hức...hức...Nhưng em sợ lắm...!!! - Trâm rơm rớm nước mắt nói.
Nam ôm lấy bờ vai thon thả của Trâm , hỏi :
- Em sợ cái gì nào ???
Trâm lắc đầu nguầy nguậy nói :
- Em sợ ... Sợ phải đối mặt với Linh ... Thực sự em ko biết phải đối mặt , đối diện với Linh như thế nào nữa... có phải ..em xấu xa lắm phải ko anh ...?!
Nam dịu dàng hôn lên trán Trâm..:
- Em ko xấu xa...đối với anh em là thiên thần đáng yêu nhất trên thế giới..à ko trên vũ trụ này...!!! Và...em - em chỉ có một lỗi lầm duy nhất thôi Trâm à...đó là...em đã đánh cắp trái tim của anh ....!!!!
- Hức..hức...em yêu anh nhiều lắm...em rất sợ mất anh .. Nhưng..em thực sự ko muốn làm việc có lỗi với Linh anh à...
Nam nhẹ nhàng an ủi :
- Anh biết...anh hiểu...trong 2 chúng ta .. chẳng có ai muốn chuyện đó xảy ra cả..phải ko nào ??? Nhưng...chuyện đã xảy ra rồi...và sự thật là anh yêu em - em yêu anh và chúng ta yêu nhau... vì thế..anh hi vọng...Linh sẽ hiểu cho chúng ta thôi !!!Và nếu Linh ko hiểu cho chúng ta...thì .. anh cũng ko cần quan tâm và để ý Linh nghĩ gì , nếu Linh đau khổ , thì anh cũng đành bó tay..vì anh ko còn yêu Linh nữa..mà.....ANH CHỈ YÊU MÌNH EM thôi , Trâm à ....!!!!!
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnK
Chap 38
- A! Linh hả cháu ? Về bao giờ mà ko nói cho bác biết vậy ????
Nó ôm chầm lấy bác Hạnh :
- Hj ! Cháu muốn dành điều bất ngờ cho bác mà ^^ ! Hihi ! Trời ơi , qua bển á , cháu nhớ bác lắm lắm ý !!!!!!!!!!!!!!
- Bác cũng thế !!!! Bác cũng nhớ cháu nhiều lắm .. Linh à...!!!! - Bác Hạnh sùi sụt nói.
- Ơ...bác khóc đấy à...hức...bác đừng có khóc mà...bác mà khóc là cháu khóc theo đó...huh.... - Nó rưng rưng nước mắt , nói.
- Thôi ! Vào nhà đi cháu , đừng có đứng mãi ở cổng thế này !
Nói rồi bác Hạnh nhìn qua Mike :
- Ơ...cậu này là....???
Nó mỉm cười nhìn Mike nói :
- Ảnh là bạn của cháu đó bác ! Mẹ cháu bảo ảnh cùng đi cho yên tâm ý mà ^^ !
Bác hạnh đùa :
- Thế hả ? Là bạn thôi sao ??? Sao mà tình tứ thế ????
Nó càu nhàu :
- Bác này kì ghê....chỉ là bạn bè thôi mà bác ...!!!!
Mike mỉm cười :
- Hi ! Bác đoán tài ghê á !!!!
Nó hích vào hông Mike , khẽ lầm bầm :
- Đến lượt anh ròy đó , ghét anh ghê đó....!
Bác Hạnh ko để cho nó và Mike tranh luận thêm nữa..
Vào tới nhà thì.....
- Bác Hạnh !!!!!!!!! Ai tới vậy ???
Nó bước vào :
- Hi ! Xin chào người quen cũ !!!!
- Hứ...ai là người quen của mày ? Sao mày lại về VN rồi , sao ko ở lại Mỹ cho nó êm chuyện đi hả ???? - Diệp hét .
Nó nhếch môi khinh khỉnh :
- Mày vẫn như xưa nhỉ ? Hách dịch , điêu ngoa và xấu bụng !!!
- Mày....còn mày ... cái nhà này ko đón chào mày đâu...cút đi ! Đây ko phải là nhà của mày !!! - Diệp cáu tiết lên c.h.ử.i
- Tao ko hiểu mẹ con mày đã làm cái trò j nhưng mà nói chung ... tao Ko thèm chấp mày.. Cứ cho đây là nhà của mày thật thì ... tao đến đây với danh nghĩa là cháu bác Hạnh , được chưa ??? Đừng có mà lúc nào cũng oang oang như thế ? Mày chảnh quá rồi đấy !!!
...roi'......Mike bước vào như tia nắng bước vào căn phòng tối tăm vậy ...
- Hơ...hơ....ơ...ơ....hand some .. handsome... - Diệp lẩm bẩm rồi loạng choạng...đứng ko vững...
Mike vội chạy lại đỡ Diệp :
- Sao vậy cô bé ???
- Ơ...em....em.... - Diệp lắp bắp ko nói nên lời và cứ níu lấy tay Mike...
Mike khẽ mỉm cười :
- Thả tay anh ra nào , cô bé đáng yêu ơi !!!!
Nó nhún vai , trề môi trề má rồi bước lên "phòng" cũ của mình..
Mike cũng bước theo :
- Trước kia , đây là phòng của em à ????
Nó gật đầu :
- Ư ừm...
Chợt...Nó ngồi vào máy tính....vẫn còn....vẫn còn ư ..?
"......Gió đông qua...trước hiên nhà...xào xác lá rơi đây khắp sân...
Ngỡ bước chân anh thật gần , chợt nhận ra chỉ là giấc mơ..."
Nó nghe nhạc mà lòng bật khóc....đau nhói....hức hức....
Mike nhẹ nhàng hỏi :
- Bài này...em hát đúng ko ??
Nó gật đầu :
- Ư...ừm...là em hát....
Mike ngoảnh đâu đi chỗ khác..và hỏi tiếp :
- Và....hát cùng người con trai đã phản bội em...đúng ko ???
Nó quay lại :
- Ơ...sao anh biết ???
Mike mỉm cười :
- nếu ko thì em đã ko khóc ...???
Nói rồi Mike nhẹ nhàng đến bên nó ..:
- Ôm anh đi....anh sẽ là chỗ dựa để cho em khóc....
Nó òa lên khóc như một đứa con nít ...
- Hư hư...em phải làm thế nào đây hả Mike? Anh bảo em phải làm thế nào đây ??? Hức ...em phải làm sao...phải làm sao đây hả Mike ...???
Mike thở dài :
- Sự thực là anh ko biết phải nói với em như thế nào ??? Nhưng sự thực thì em nên quên hắn ta đi !!!
Nó đau khổ :
- Em đã cố..đang cố và sẽ cố...Nhưng ... em sợ em ko thể làm được điều đó..Mike à...!!!
- Cố lên em....!! Anh sẽ giúp em quên hắn ta mà !!!! - Mike động viên nó nói.
- Ư...ừm.......!!
Rồi nó cứ lẩm bầm :" Forever...forever..."
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnS
Chap 38 B
Tối....Nó lấy hết can đảm để gọi cho Nam....giọng nó cứ nhè nhẹ ....nghẹn ngào đi...
Nó gọi cho Nam đến lần thứ 7 .. Nam mới nhấc máy...có lẽ...Nam cũng ko dám đối diện với nó chăng ???
- Linh à...Nam nghe...!
Như mọi lần nó sẽ trách móc vì mãi mà ko bắt máy...tuy nhiên , bây giờ nó lại khác :
- Linh...Linh muốn gặp Nam...có được ko ????
- Xin lỗi...tối nay Nam bận rồi....!
Nó thở dài :
- Ờ...bận à...? Thế sáng mai ..? Chắc Nam ko bận chứ ???
- Ơ...Nam...Nam..
Nó liền cắt ngang :
- Nếu ko muốn ...thì ko cần thiết ... Ko gặp cũng chẳng sao..? Đúng ko ??
- Ơ...mai .. mai gặp ở đâu ??? - Nam lắp bắp hỏi.
- Trà sữa .? Được chứ ..? Quán cũ ... Linh sẽ ra đó đợi lúc 8h ...
Cũng như mọi lần...sau khi hẹn xong , nó sẽ cúp máy luôn... Nhưng lần này...thì ko..dường như nó đang đợi chờ một điều gì đó...!
Và...chưa bao giờ Nam chủ động nói câu này .. và giờ , đã đến lúc Nam nói :
- Thôi...cúp máy đây .. có gì mai nói !
Nó chưa kịp nói thêm điều gì thì Nam đã cúp máy rồi...
Nó thở dài..." con người sao hờ hững quá...hờ hững một cách nhanh chóng , bất ngờ...và.....và....."
Chợt....
- Linh ! Đi dạo ko em ???
Nó ngoảnh lại thì đã thấy Mike đứng ở trước cửa... khẽ mỉm cười trong nước mắt , nó gật đầu :
- Ừ thì đi ! Đợi em thay đồ đã ...!!!
- Ừ , nhanh nhé , anh xuống nhà đợi em đây ^^ ! - Mike nói rồi bước xuống nhà dưới.
........
nó bước xuống thì thấy Mike đang trò chuyện cùng Diệp...Nó thoáng buồn...Nó ko hiểu vì sao nó lại buồn nữa ...?? Nó cảm thấy..nó đang ghen chăng ?? Nhưng...Nhưng....Ko phải đâu...nó ko hề có tình cảm với Mike cơ mà...ko thể...ko thể...!!!!
- A ! Linh xuống rồi đó hả em ?? Ta đi được chưa ???
- Ừm ! Đi ! - Nó nói rồi cùng Mike bước đi...
mike ngoảnh lại nhìn Diệp , khẽ nháy mắt :
- Pp cô bé nha , anh với Linh đi dạo một lát rồi về !!!!
Diệp lanh chanh chạy lại :
- Cho em đi với , được ko anh Mike ???
Mike nhìn nó như thể hỏi :" có được ko em" . Còn nó chỉ nhún vai rồi bỏ đi...
Mike cười :
- Thui , Linh nó ko thix em ạ .. !! Hjhj ! Thông cảm nhé !!
Diệp phụng phịu :
- Anh ko cho em đi cùng thì em cũng chẳng dám đòi đi theo...
Mike véo má Diệp :
- Đừng có xị mặt ra thế .. Ko xinh đâu , cô pé ạ !
Nói rồi Mike nheo mắt bước đi cùng nó..
Nó thở dài :
- Con nhỏ đó ko phải là người tốt đâu ! Nếu anh thik , em sẽ giới thiệu cho mấy cô...!
- Ko , anh chỉ có cô Linh thôi !!!!!! - Mike cười toe toét nói.
Nó bĩu môi bỏ lên đi ở đằng trước ...
- Êy êy ! Đợi anh với !!!!!!!!! - Mike hét lên rồi đuổi theo..
Ở công viên...
Nhìn lại chiếc ghế đá ngày nào... trên đó , nó nhớ... Có lần Nam đã từng ghi lên đó :" Nam ♥ Linh 4rever"
Nó chạy lại...thì...
dòng chữ đó ko còn...mà bị che khuất bởi một dòng chữ khác : "Nam ♥ Trâm 4rever"
Vậy là....Nó đã hoàn toàn bị thay thế bởi Trâm rồi......hoàn toàn...hoàn toàn....
Nó ứ cả giọng lại , nghẹn ngào...sững lại....
Mike ghé lại , hỏi :
- Có chuyện gì vậy em....?? - Nói rồi Mike chợt nhìn thấy dòng chữ đáng căm thù đó..
Mike bực mình , hét lên :
- Em có thôi đi ko ! Quên hắn ta đi ! Tại sao em cứ phải buồn vì 1 kẻ đáng chết như thế cơ chứ ??
Nó liền quát lại :
- Anh im đi ! Im đi !!!! ...em ko nghe ... em ko muốn nghe nữa...hức....hức...anh im đi...im đi...hức hức......
Bình thường...Mike luôn dịu dàng...nhẹ nhàng và âu yếm đối với nó...
Nhưng giờ đây...có lẽ vì quá tức giận cho cái hành động ngu ngốc của nó nên Mike đã sùng gan sùng máu lên mà quát nạt nó :
- Khóc ! Khóc ! Khóc ! Em lúc nào cũng chỉ biết khóc và khóc ! Em trở nên yếu đuối từ bao giờ vậy hả Linh ?
Rồi Mike lại dịu dàng :
- Anh yêu em , quý em , mến em bởi em là một cô gái luôn mạnh mẽ , cứng rắn và đáng yêu...Thế nhưng...giờ đây....sao em lại yếu mềm quá....? Anh thất vọng về em quá...Linh à.....
Nó ôm choàng lấy Mike :
- Mike ! Em xin lỗi...xin lỗi anh...huh....em buồn quá..thực sự rất buồn anh à...và giờ...sự thực là em ko biết mình nên làm gì nữa ... huhuh...giá như em nghe lời anh , giá như em ko bướng bỉnh đòi về VN cho bằng được thì có lẽ em đã ko đau buồn như thế này...huhuh....
Mike xoa tóc nó và nói :
- Anh nghĩ...em nên đối diện với sự thật thì tốt hơn nhiều , Linh à... Em phải mạnh mẽ và cứng rắn lên...từ trước đến nay em luôn như thế cơ mà , Linh ???
- Em...em.........Huhuh......
***
Lại một lần nữa...ở cái công viên phải gió này....mình đã gặp cái cảnh tượng này lần thứ 2....
Cảnh tượng người mình yêu thương tay trong tay người đàn ông khác....
Xem chừng như chẳng mấy dễ chịu - nếu ko muốn nói rằng rất .. à ko , vô cùng khó chịu là đằng khác....
Nhật thở dài :
- Vâng...chúc em bên người...chúc em hạnh phúc...mãi mất em !!! ..Linh à... giá như tớ có thể xưng anh-em với cậu được nhỉ ??? Nhưng ko được...mãi mãi....tớ và cậu cũng chỉ là bạn bè..đơn thuần chỉ có thế thôi..phải ko Linh ??? Tớ buồn....nhưng tớ vẫn hy vọng...Mike ko làm tổn thương cậu...như Nam.. Từ trong đáy lòng tớ....vẹn một câu :" Chúc cậu hạnh phúc !!!"
****
Chỗ Linh và Mike...
Chợt...Mike đẩy Linh ra và nói :
- Xin lỗi em , giờ anh mới nhớ ra là anh có chút việc gấp cần phải làm ....em có thể tự về nhà được chứ ???
Linh sững lại...cảm giác ngọt ngào lúc nào giờ vỡ tan đi như bong bóng....Nó sực tĩnh ra :
- Ơ...vâng vâng...anh cứ đi đi ... Em tự về được mà ^^ !
- Ừ....Em về nhé....!! - Mike nói , nheo mắt với nó rồi bước đi....
Tại sao..? Tại sao bên cạnh Mike nó lại có một cảm giác an toàn , ấm áp vô cùng....? Mà khi ở cạnh Nam .. nó cũng ko cảm nhận được điều đó...? Tại sao..Tại sao nhỉ ? Đó là một tình cảm gì đó đặc biệt .. hay ...đơn thuần chỉ là tình anh-em ???
__________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnT
Chap 39
- Diệp ! Diệp !!!!!!!!
- Anh Mike !!!!!!! - Diệp nói rồi ngượng nghịu chạy lại phía Mike :
- Sao anh biết em ra công viên ???
Mike mỉm cười :
- Hi ! Anh đang đứng nói chiện với Linh Linh thì thấy em...nên ... nên...anh tới đây luôn !!
Diệp cười nhẹ nhàng :"
- Ư...ư...thế Linh đâu hở anh ???
- À...Linh về nhà trước rồi em ạ !
Xoay người một góc 180 độ , Diệp ranh ma nói :
- Vậy là anh có thể đi dạo với em được rồi...đúng ko hở anh ???
Mike xòe tay ra :
_ Tất nhiên rồi , nếu em muốn !!
Diệp cười mím chi , nắm lấy tay Mike rồi cùng bước đi..:
- Anh ko sợ Linh nó ghen hở ???
Mike liền nói :
- Anh với Linh có là gì của nhau đâu mà ghen hả em ??
Diệp phụng phịu :
- Anh cứ xạo em...
- Ơ..her her... cái cô bé này..anh lừa em để làm gì ? Làm gì hở ?? - Mike cười vang lên.
- Thế anh với Linh ko có gì thật à ??? - Diệp "thỏ thẻ" - cái điệu bộ nhìn chảnh thấy ghê..
Mike gật gù :
- Ừ , thì thật chứ sao !!..
Mike tưởng nghe vậy Diệp sẽ vui lắm chứ..Nhưng thực tế ra .. Diệp lại cảm thấy ngược lại :" Chán thế ...? vậy mà tưởng tao sẽ kéo Mike từ tay mày rồi chứ , Linh Linh ? Nhưng ... Mike cũng khá là đẹp trai , hào hoa và biết chiều phụ nữ đấy chứ...! Hahahahahah !"
Mike cười :
- Kem ko em ???
Diệp nũng nịu :
- Ứ ừ..anh phải đút thì em mới ăn cơ....!!
- Đáo để thế ? Thui được rùi , anh sẽ đút cho em..Nhưng nhớ là đừng hối hận đấy !!!
Nói rồi Mike mua 1 que kem và nhanh chóng bước lại phía Diệp :
- măm măm nào cô bé !!!
Diệp cười :
- Ứ..anh ăn trước yk ! Rồi đút cho em !!!!!!!!!!!!!!! ( cái con nhỏ này tự nhiên quá các bạn nhể ? Quen chưa được nửa ngày mà đã ghê gớm thế rồi cơ ấy !!!!)
Mike nói :
- Anh ko ăn..em ăn đi nhé...ăn chung hok có được âu...mất zệ sinh lúm em ơi !!!
Diệp cười :
- Em ko sợ thì anh sợ cái j chứ...ứ..em thik thế cơ mừ !!! Chiều em đi...1 lần thui...1 lần này thui anh nhé !!! nhé ! nhé !!! Nhé !!!!!!!!
Mike cắn nhẹ một miếng rồi nói :
- Ừ , anh ăn rồi đây cô bé ạ !!!!!!! giờ đến lượt em nè !!
Nói rồi Mike đút một miếng cho Diệp , Diệp cười tít mắt :
- Hí hí..chưa bao giờ em cảm nhận vị kem nó ngọt ngào đến thế này đó anh !!!
Mike cười rồi "đút" cho Diệp...
- á á...sao anh chơi xỏ em...ứ..bắt đền...dơ hết mũi em rồi đây này...ứ chịu ứ chịu ..!
- Cho em quẹt lại anh đó ...quẹt đi ...quẹt đi !!!!!!!!!
Diệp cười :
- Em sẽ có cách của riêng em !!!
Nói rồi Diệp...kiss.... Mike....Tất nhiên...mũi của Mike cũng ko thể thoát khỏi dính kem như Diệp ( cái con nì chọn cách j mà nó khôn ****** nhể ?)
****************
Tại nhà...
Nó ngồi lẩm bẩm :
- Mike chưa về ... sao mãi anh ấy chưa về nhỉ ? Thoy , kệ ảnh , có lẽ đêm nay ảnh ko về chăng ?? Chắc việc bận đột xuất!
Nói rồi nó tắt đèn đi ngủ luôn ...
********
Sáng ....
Nó đã sớm có mặt tại quán trà sữa ngày nào - nơi đó đã từng là nhân chứng cho "tình iêu" của nó và Nam...
Nó chờ....15"...rồi 30" ... Đến lúc này mới thấy Nam :
- Sorry , Nam tới muộn !
Nó lắc đầu :
- Ko..ko sao !!!
Nam bắt tay vào việc luôn :
- Có chuyện gì ko Linh ? Có j thì cứ nói thẳng , ko cần vòng vo tam quốc cho tốn thì giờ của nhau làm gì ..!
Nó cười..cười trong sự đau khổ :
- Ừm...Linh luôn sẵn sàng mà...chỉ sợ làm tốn thời gian quý báu của Nam thôi !!!
Nam thở dài :
- Thôi ! Có chuyện gì Linh nói luôn đi...!!
Nó liền hỏi :
- Nam bận à ?
- Ừ thì có chút chuyện !! - Nam miễn cưỡng nói.
- Ừ...thế Linh nói nhanh thoy.... à ..ơ...... vậy là...là....là...chúng ta...chúng ta chấm hết rồi sao ??? - Nó nghẹn ngào hỏi..
Nam phì cười :
_ Ô hohoho !! Nam nghĩ Linh biết rõ điều đó mà....hỏi làm gì nữa ...??
Nó thở dài :
- Vì có lẽ , đến giờ Linh vẫn chưa tin vào điều đó...
- Sao lại ko tin ? Sự việc sờ sờ trước mắt Linh ... và chẳng phải Nhật - Nhật cũng đã nói tất cả với Linh rồi sao ???
Nó mỉm cười :
- Ừ...đúng là thế...Nhưng....Linh đến đây với hy vọng....mọi người đã lừa dối Linh.... - Nói đến đây...nước mắt nó như chực tuôn trào :
- Và giờ , Linh hiểu , Linh biết..Linh rõ sự thật là thế nào rồi... cảm ơn Nam...cảm ơn những lời hẹn ước...cảm ơn câu nói :" I love you forever.."
Nam cảm thấy họng cứ nghẹn lại..ko còn hùng hổ như trước...đúng là Nam đã từng nói thế...đúng là Nam đã từng hẹn ước sẽ thủy chung...đúng là Nam đã nhắc đi nhắc lại rằng Linh ko đc phép có tình cảm với ai khác ngoài Nam...tất cả đều đúng...
Và đúng hơn nữa là...Nam đã quên nó...thay lòng đổi dạ mất rồi !!!
Nam cười :
- Linh à...Nothing is forever....!! - Sự thực là trên đời này...ko có gì là mãi mãi cả....Mong Linh đừng cứ dại khờ và ngu ngốc tin vào những lời hẹn ước nữa...bây giờ tất cả chỉ còn là quá khứ mà thôi !!!!
Nó sắp khóc....nó cố gắng kìm lại...Nhưng...vô ích...
Chợt....
Trâm bước tới....
- Anh Nam !! Sao lại ????
Nam giật mình quay lại khoác vai Trâm :
- Sao em lại tới đây hả Trâm ? Anh đã bảo là có chuyện cần nói với Linh và sẽ đến đón em cơ mà ???
Từng lời nói...từng ánh mắt...từng cử chỉ như ngàn mũi dao sắc nhọn đâm vào tim nó...xuyên thấu.....đau....đau....rất đau....!!
Rồi nó giật mình bởi giọng nói khác lạ , sắt đá và đanh thép....rất lạ...Nhưng sự thật...đó là giọng của Trâm - con bạn tri âm tri kỉ của nó :
- 2 người nói xong chưa ? Và Linh này , mong mày đừng làm phiền đến anh Nam nữa...ảnh ko còn yêu mày...ko còn một xí vướng bận gì ở nơi mày nữa...vì thế đừng làm phiền ảnh ... tao ko thix đâu !!!
Nó mỉm cười trong nước mắt :
- Ừ...Yên tâm...tôi sẽ ko làm phiền tình cảm tươi đẹp của 2 người đâu , BẠN THÂN của tôi ạ !!!! - Nó nói , nhấn giọng chữ Bạn Thân ..
Trâm phì cười :
- Đến giờ phút này , mày vẫn coi tao là Bạn thân à ??? Hay nhỉ ? Tao nghĩ mày đã coi tao như là kẻ thù ...và hận tao lắm cơ mà ???
- Chưa bao giờ...chưa bao giờ Trâm ạ ,...tao chỉ hận chính tao thôi !! Ko hề hận mày hay Nam cả !!
Trâm nhún vai :
- Okie thoy ! Nếu mày đã nói thế !!!!!! - Nói rồi Trâm quay sang Nam :
- Ta đi thôi honey !!!Moah chụt !!
Tay nó nắm chặt lại....."2 người thật quá đáng...đã thế sao ko cút đi cho khuất mắt tao mà còn làm cái trò đó trước mặt tao hả ? Thấy tao buồn mày và Nam vui lắm sao ?! Nam thì tao ko nói...Nhưng mày...mày là bạn thân tao - con bạn chí cốt của tao - vui buồn luôn có nhau...thế mà...giờ mày lại đối xử với tao như thế hả ??? HẢ ?? Mày tệ thật đấy ! Tệ thật đấy !!"
______________________
Ola Chat
::
Mobile Game
::
Ola Me
Mặc định
::
Đánh dấu
::
Gõ tiếng Việt
::
Đăng xuất
Trang chủ
Tìm bạn
Cài đặt
Hướng dẫn
GHI CHÉP rss://note/bum/HnP
Chap 40 - Chap cuối
Nó bước về nhà với tâm trạng "rất vui" ... - thực ra...nó chỉ cố làm ra vẻ vui vậy thôi , chứ lòng nó thì làm sao quên Nam nhanh thế được...nó làm vẻ vui vui như thế là vì Mike...nó sợ Mike lại buồn phiền vì nó...
Nó nhẹ nhàng bước vào phòng Mike ở , khẽ bước vào ... thì thấy.....
Diệp đang tựa đầu vào vai Mike...nói cười vui vẻ....
Nó sock...
Quan hệ của họ sao tiến tới nhanh đến thế được...? Nó dụi mắt...xem ra nó ko lầm...
Tự dưng trong lòng nó lại dâng lên một cảm giác gì đó lạ lẫm....Ghen...Ghen à ? Phải chăng nó đang Ghen...? Ko...ko thể...nó ko yêu Mike thì làm sao ghen được chứ...? Đúng rồi ... đúng rồi...Nhưng....Phải chăng nó đã nhanh chóng yêu Mike ???
.....Nhưng....xem ra nó ko yêu Mike...có lẽ chỉ là ngộ nhận - một cảm giác nhất thời mà thôi !!! Nó thở dài :" Xem chừng nó cũng ko thể tin vào những lời thề non hẹn biển của Mike - dù đã có lúc nó rất rất tin vào điều đó..."
Hàng ngàn , hàng vạn câu hỏi cứ xoay quanh đầu nó....quay cuồng mệt mỏi ...
Trong giây phút này....nó chợt nhận ra.......một điều...mà nó chưa bao giờ cảm nhận được ...đó là....có một người đã luôn dõi theo từng bước chân , từng ánh mắt , nụ cười của nó...luôn quan tâm , chia sẻ , an ủi mỗi khi nó buồn...luôn kề bên nó , bảo vệ nó và là chỗ dựa vững chắc cho nó...
Nhưng...điều quan trọng nhất vẫn là...người ấy yêu nó..
Nó liền nhấc điện thoại lên....
"....là những ngày dài trôi theo bóng ai ....là những đợi chờ biết có bao giờ....dẫu bao ngày qua gần nhau , nhưng lòng u sầu...cuộc tình ta giờ đây mãi xa..hạnh phúc ngày nào quên đi thế sao..vẫn luôn tìm nhau như giây phút đầu...ngày tháng vội vàng qua mau..cho tình phai dấu... còn lại riêng anh ngồi đây vẫn yêu em...Loving U...."
- Alo ! Nhật nghe đây Linh !!! - Xem ra giọng Nhật có vẻ vui vui và phấn khởi lắm lắm !!
- Ừ...Linh đây....ra công viên nhé ? Được ko ????????? - Nó mỉm cười hỏi.
Nhật gật đầu liền :
- Tất nhiên rồi ! Nhật luôn ở bên cạnh Linh mà...bất cứ lúc nào , ở đâu...Nhật vẫn luôn sẵn sàng ở bên cạnh Linh...Linh à...!!
- Ừ...ra liền nhé....Linh...Linh có chuyện quan trọng , rất quan trọng muốn nói với Nhật !!!
Nhật run run :
- Đừng nói là Linh sẽ qua Mỹ vào ngay chiều nay chứ....amen ...amen !!!
Nó cười dịu dàng :
- Ko cần đoán già đoán non đâu , cứ tới là sẽ biết !! Thế nhé !!!
Nói rồi nó cúp máy...vào phòng chọn lấy bộ đồ đẹp nhất ... Make up lại một tí nào ^^
Rồi tự tin bước tới công viên.....
******
- Nhật !! Nhật !!! - Nó vẫy vẫy tay gọi ..
Nghe thấy tiếng nó , Nhật liền chạy lại , mỉm cười :
- Hi ! Tới rồi đó hả Linh .. lại ghế đá đầu này ngồi cho đỡ mỏi chân nè !!!!
- Ừm !! - Nó khẽ nói rồi đi lại hàng ghế đá...
....
Nói vòng vo tam quốc một hồi...cuối cùng Nhật cũng ko còn đủ kiên nhẫn :
- Thực ra thì có chuyện gì quan trọng vậy Linh ???
Nó cười :
- Gì mà nôn nóng thế hả ? ... Được rồi....Linh nói luôn đây !
Nhật gật đầu lia lịa :
- Ừ ừ ừ ! Nói đi..nói đi !!!
Nó bắt đầu luôn :
- Thứ nhất : Linh quyết định là sẽ ở lại VN luôn ! Ko sang Mỹ nữa !!!
Nhật reo lên :
- Yeah !!!
Ko khí bỗng im lặng ...trầm...trầm lắng...
Nhật bỗng hỏi :
_ Ơ ..sao ko nói tiếp đi !!!
Nó giật mình :
- hơ hơ....sao Nhật biết còn điều gì nữa hay vậy ???
- Xời , lúc nãy Linh bảo thứ nhất là sẽ ở lại VN , thế thì chắc hẳn phải có thứ 2 rồi , đúng hok ??? - Nhật cười khẩy nói.
Nó gật gù :
- Ừ...đúng vậy !!!
- Thế thì mau nói đi....Làm Nhật tò mò quá !!!
Nó hít một hơi thật sâu rồi nhìn thẳng mặt Nhật :
- Heo Sữa còn yêu Kẹo Bông không ????
Nhật run run nói :
- Nothing is forever...
Nó vội thất vọng nói :
- Thế là ko à.....
- Ơ ơ... - Nhật xua tay rồi nói tiếp :
- Đang nói mà cắt ngang người ta ko à.... !!
Nhật khẽ cười rồi nói tiếp :
- Nothing is forever....But...My love for you is forever....
Nó vỡ òa....:
- Hức hức...vậy mà làm người ta lo quá...biết ko? Biết ko hả ??
Nhật run run :
- Ơ...sao lại...lo....lo là sao ...???
Nó phụng phịu :
- Heo Sữa đáng ghét !!!! I love you !!!!
______________________
Hết truyện..
^_^ Hy vọng mọi người sẽ vui với kết truyện này hén
---------------------
đẾn giờ phút này thì Chiri xin tung ra tập cuối thiệt sự của Nothing is forever
________________________________
Hồi kết....
Choáng...
Trâm hét lên :
- Nam...anh ...anh ...!
Nam quay phắt lại , theo quán tính , Nam gạt tay ra khỏi cô gái đang đi cùng :
- Em...Sự việc ko như em nghĩ đâu , Trâm à...anh và cô gái này ko có gì cả...thực sự là thế...!!
Trâm nhếch mép đau khổ :
- Ko có gì ? Ko có gì mà khoác vai , khoác tay giữa đường thế này hả ... Nếu hôm nay em ko thấy cảnh này..thì anh định lừa dối em đến bao giờ đây ? hả ?????
Nam phân bua giải thik :
- Ko có j thật mà em...thật đó Trâm à....!! - Nói rồi Nam bước lại nắm lấy tay Trâm..
Trâm quát :
- Bỏ tay tôi ra...đồ bẩn thỉu !
Cô gái kia bước lại :
- Chuyện này là thế nào hả anh Nam ? Rốt cuộc đây là ai...anh đừng có nói với em đây là "em gái" của anh nhé..em chán ngấy cái cụm từ này rồi.... Bồ mới của anh hả ? Con Ngọc Hà , Quỳnh Thư rồi cả Lan Anh...anh chán...rồi đến lượt em...bây giờ thì anh đã nhanh chóng có bồ mới rồi nhỉ...? Thik nhỉ...??
Trâm đã sock nay còn sock hơn :
- Sao...? Anh yêu nhiều cô nhỉ...? Tôi ko cần nghe thêm bất cứ 1 lời giải thik nào nữa cả...cút đi....đồ rác rưởi..đồ ruồi nhặng !!!!!!!!!!
Nam nhăn trán :
- Tùy em thôi ! - Nói rồi Nam quay sang cô gái kia :
- Đi thôi em !!!
.......Nhưng xem ra...cô gái ấy cũng đang còn chút lí trí :
- Bỏ tôi ra ... tốt nhất là anh cút đi...! Đi kiếm một con đần độn nào mà yêu....đừng bao giờ nhìn lại mặt tôi nữa....CÚT !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
_____________
Diệp ...
Vui sướng...
Hân hoan....
Lâng lâng...
trong niềm hạnh phúc với Mike....
Diệp quyết định sẽ xin mẹ qua Mỹ để học cùng Mike .....
- Mẹ ơi....mẹ....con...! Ơ...... mẹ....!!!!!!! - Diệp hét lên...
Nó choáng.....
Một con người bình thường...thì làm sao chịu nỗi khi thấy cảnh tượng này chứ..... một người là mẹ...một người là người yêu ...đang.........
- Sao con vào mà ko gõ cửa... ! - Mẹ Diệp trách móc rồi bỏ người tình trẻ ra...
Diệp khóc òa lên :
- Mike.....sao lại là anh......tại sao...tại sao....???? Huhuh...Mike....
- Diệp...anh........ - Mike lắp bắp nhìn mẹ Diệp...
- Em ko ngờ...ko ngờ....2 người....2 người được lắm...được lắm....!!!! Bà được đấy...là mẹ tôi mà pà lại đi tranh dành người yêu với con ư....??? Tôi thật ko ngờ...thật ko ngờ......tôi ko hiểu...pà có còn là mẹ tôi ko nữa....! Đồ rắn độc !!!!
Linh đã chứng kiến tất cả ... nhếch mép nói :
- KO có gì là ko thể cả ! Gieo nhân nào gặp quả ấy thôi ! Ko phải à ? Mày chửi mẹ mày là đồ rắn độc hả? Thế nhìn lại mày xem...mày đã làm những j để phải đón nhận chuyện này ???? Còn tôi...thực sự thì tôi thấy ghê tởm thay cho bà đó , bà Diễm ạ....và cả anh nữa - Mike ! thật may là tôi đã ko yêu anh...nếu ko....thì ko chắc chuyện gì sẽ xảy ra với tôi nữa...!!!!!
Nói rồi...Linh bỏ đi.....
Xem chừng...hiện tại chỉ có nó...là hạnh phúc....
Chợt...điện thoại nó reo lên :
- Alo , tôi là Linh Linh đây !
- Chào tiểu thư...tôi là luật sư Trần đây ạ...tôi...tôi có chuyện muốn nói với tiểu thư...ta gặp nhau ở quán coffee nào được chứ ạ ???
- Được thôi ! Ông có thể tới quán Cellado ở đường Hùng Vương chứ ?
- Được , tôi sẽ tới ngay ! Chào tiểu thư....!!
*******
- Ông gọi tôi ra hôm nay có chuyện gì ko vậy ??? - Nó hỏi.
- Tôi...tôi ko biết phải bắt đàu từ đâu nữa.........tôi...tôi...
Nó nổi cáu :
- Có chuyện gì thì mời luật sư nói mau cho , tôi còn có việc !!!
- Thực ra...tôi đã ăn năn rất nhiều...rất nhiều tiểu thư ạ....!!
- Tại sao ?
- Vâng , xin tiểu thư để tôi được trình bày ạ ...!!!
- Mời...!!
- về việc di chúc của ông MẠNH để lại...... bao đêm tôi đã ngủ ko được...đêm nào tôi cũng mơ gặp ông ấy...hức...hức...ông ấy trách tôi dữ lắm...tất cả là tại tôi...là tại tôi...huhuh...... vì tôi quá tham lam chăng ....???
Nó nhăn mặt :
- Ông cứ nói tiếp đi...!!
- Vâng...vâng...vì tôi quá tham lam khoản tiền 30000$ hoa hồng của bà Diễm....bà ấy hứa...nếu tôi tìm cách sửa lại di chúc để lại tài sản cho bà ấy thì khoản tiên 30000$ ấy sẽ thuộc về tôi....và thế là...tôi...tôi...tôi đã sửa lại tất cả....huhuh...tôi ko cố ý muốn hại tiểu thư mà....xin tiểu thư khấn ông Mạnh tha tội cho tôi...huhu.....
Nó thở dài :
- Có thật vậy ko ???
- Vâng...tôi ko dám nói dối nữa lời......! - Ông Trần thật thà nói.
- Vậy mà từ đó...1 que nhang tôi cũng ko thắp cho bố...tội của ông lớn lắm đó , ông biết ko ?????????????
Ông Trần van nài :
Vâng , tôi hiểu...tôi sẽ trả lại 30000$ cho tiểu thư đủ cả...và sẽ cố gắng làm lụng để trả lại ngôi nhà ấy cho tiểu thư mà....huh...chỉ xin tiểu thư đừng đưa chuyện này ra pháp luật...ko thì...tôi chết mất...huhuh ...!!
- Ông yên tâm...tôi ko cần cái ngôi nhà đó đâu.....ông thấy ăn năn là tốt rồi...vả lại....tôi cũng cảm ơn ông vì đã nói cho tôi chuyện này...chứ ko...tội lại hiểu nhầm người đã khuất.....!!!
- Huh...tôi ko dám...tiểu thư à...xin tiểu thư nhận lại cho......
- thôi , tôi ko cần , hiện tại tôi sống rất tốt , vì thế , ông ko cần lo đâu.....!! Ông cho tôi biết chuyện này là tôi cũng cảm ơn ông lắm rồi....! Thôi , tôi về...và ông cũng ko cần hối hận về chuyện đó nữa đâu...! Chào !!!
_________
Tại mộ bố......
- Bố ơi...Con xin lỗi vì đã hiểu nhầm bố trong suốt thời gian qua...con thành thật xin lỗi.....hức....con hối hận lắm , bố à....!!!!! Bố tha lỗi cho con nghen bố...từ nay , con sẽ ở lại Việt Nam...mỗi ngày...con sẽ tới đây chăm sóc cho bố mà....bố nhé....!!!! À...bố ơi...bố còn nhớ Nhật - bạn con ko hả bố ???... Nhưng...Nhật còn là ai..bố có biết ko ạ...??? Là...là Heo sữa đó bố...hjhj ...và...và...Nhật cũng là người con rất yêu quý...bố ạ....!! Con yêu Nhật nhiều như con yêu bố vậy đó...bố ơi...giá như bố còn sống để chứng kiến cuộc sống hạnh phúc của con bây giờ...bố nhỉ ??????
- Tất nhiên...tất nhiên là bố con sống rồi...con ơi...Linh ơi !!!!
Nó giật mình quay lại....
chuyện gì xảy ra thế này...
- Bố ! Bố ơi !! Sao bố lại .... lại.....!
Bố nó dịu dàng mỉm cười :
- Bố ko phải là hồn ma đâu...con yên tâm đi...bố là bố..bố của con đây mà....!!
Nó run sợ....Nhưng....cũng rất hạnh phúc...nó bước lại nắm lấy tay bố.....
- Con thấy chưa...bố còn sống mà...., bố phải sống để chứng kiến con khôn lớn và trưởng thành chứ...!!!!
Nó ôm chầm như thể sợ bố nó sẽ rời xa nó mất :
- Có thật là bố ko...có thật là bố ko...huhuhu....bố ơi...huhuhu....!! .Bố đừng đi..bố ơi....!!
Bố dịu dàng xoa đầu nó :
- Bố sẽ ko xa con đâu..... phép màu đã đến với bố..con ạ.....!! Vào cái ngày mà chôn cất bố.....bố đã tỉnh lại..và .Ko ngờ.....ông bác sĩ đến thăm mộ và phát hiện ra bố còn sống....nhưng lúc ấy..bố hoàn toàn mất hết trí nhớ.....mất hết kí ức xưa........ông ấy đã đưa bố đi qua Anh , Pháp , Đức..chữa trị.....và đến hôm nay...khi trở lại VN , gặp con ở nơi đây...thì bố đã nhớ lại được tất cả rồi...Linh ạ !!!!!!!!!!!!
Và giờ đây......bên cạnh nó....là những người mà nó thật sự yêu thương và quan trọng nhất...là ...họ cũng yêu thương nó....!!!....
" My life is very beautiful "
_________________________
Hết thiệt .
Nguồn: Note
Hết chap 39.
Hy sinh buổi tối để sáng tác cho mọi người iu vấu !!!
Nguồn: Note
Hết chap 38.
Nguồn: Note_________________
Hết chap 38.
HIHIHEHE
Nguồn: Note________
Hết chap 37.
Nguồn: Note
Hết chap 36.
Nguồn: Note_________-
hết chap 35.
chap này sáng tác trong vòng 20 phút có cảm hứng là thía đó ^^
Nguồn: Note____________
Hết chap 34.
Nguồn: Note_______
Hết chap 33.
Nguồn: Note__________
Hết chap 32.
Nguồn: Note_______________
Hết chap 31.
Nguồn: Note
____________
Nguồn: Note
_________
Hết chap 29..Phù , xong gòy !!!!!!!!!!!
Nguồn: Note
Hết chap 28 ( Phần a )
Đón đọc phần b nha !!!!!!
Chìu nay " liên hoàn cước" mấy chap liền ^^
Nguồn: Note
Hết chap 27.
mệt chít mứt ,nhưng xong chap này lại cảm thấy thoải mái quá !!!
Nguồn: Note
hết chap 26 .
Phù , mệt quá ! !!!! Cúng cùi thì cũng xong chap nì !
Nguồn: Note__________
Hết chap 25.
pHÙ , mệt quá , đi vẽ mĩ thuật đây ^^
Nguồn: Note
Hết chap 24.
Phù ! Mệt quá !!!!
Nguồn: Note
Nguồn: Note________
Hết chap 22. Hí hí ^^
Nguồn: Note____
hết chap 21 .
Nguồn: Note_____
Hết chap 21 phần B. Còn phần C .
Đọc xong cho cái com mèn nhá định stac nốt phần C chắp zô phần B lun nhưng mà pận quá
Nguồn: Note________
Hết chap 22 phần A .
Phần B sắp có ^^ Tranh thủ sáng tác được tí xíu nên mới phân ra 2 phần đóa
Nguồn: Note______________
Hết chap 21.
Chap này hơi ngắn . Thông củm nha !
Nguồn: Note__________________
Hết chap 20.
Nguồn: Note
Hết chap 20 phần A .
Đón đọc phần B ná .
Tách 2 phần là zì : 1 . time có hạn .
2. Hồi hộp chơi
Nguồn: Note
Hết chap 19.
Nguồn: Note
Hết chap 18.
Là lá la la la là la lá
Nguồn: Note
Típ theo của chap 17 đó , nói hít mà chap này chưa hít ^^
Nguồn: Note
Hết chap 16.
Nguồn: Note
HẾT chap 15.
Đỡ tò mò chưa ????
Nguồn: Note
Hết chap 14.
Lí do là để cho hồi hộp nên mới post tách vậy .
Nguồn: Note
Hết chap 13.
HIHIHEHE
Nguồn: Note
Hết chap 12.
Nguồn: Note
hẾt chap 11.
Nguồn: Note
hẾt chap 11.
Nguồn: Note
Hết chap 10.
Nguồn: Note
Hết chap 9.
Nguồn: Note
Hết chap 8.
Nguồn: Note
Nguồn: Note
Nguồn: Note
Nguồn: Note
Nguồn: Note
Nguồn: Note
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro