Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

data collection: feel seen, feel held

thật ra mình bắt đầu khám phá AO3 cách đây không lâu (khoảng tháng 6 năm nay), không có lý do gì đặc biệt quá, trừ việc mình cảm thấy khá ngạc nhiên với bản thân vì đã mất ngần ấy thời gian để quyết định dù cho mình biết đến AO3 rất lâu rồi. bùm, một ngày đẹp trời, mình nghĩ là mình cần thứ gì đó để đánh lạc hướng bản thân khỏi mớ lo nghĩ về cái dự án làm bếp dở dang của mình. và mình tình cờ bắt gặp một nội dung khá thú vị của một chiếc fic khá nổi trong fandom Drarry.

à há.

bắt quả tang rồi nhé, tạm gọi là "định mệnh" vào đúng thời điểm và địa điểm, để mình bắt đầu tìm hiểu fandom ở một góc nhìn khác. trước đây mình chỉ đọc các fanfic gốc Trung được dịch sang Tiếng Việt (và mình thừa nhận, đó là quãng thời gian rất lâu rồi, nhưng cảm hứng thì vẫn còn đó, các bạn hiểu ý mình chứ?). rạo rực. à đó là cho đến khi AO3 cần mình đăng ký tài khoản để đọc chiếc fic nọ. ôi không. cái giá của 2 tuần chờ đợi, thật ra, là hoàn toàn xứng đáng. ít ra trong khoảng thời gian này mình đủ bận rộn để không phải thấp thỏm mong đợi (hoặc nóng lòng?). và một lời an ủi không hiệu quả tí nào từ người-sống-cùng-nhà của mình chính là: "thật ra cũng không đến nỗi, đến lúc đó tụi mình cũng làm xong cái bếp này".

mình từng nhắc đến việc căn hộ mà mình mới chuyển đến thật ra từng là một studio làm nhạc vì chúng mình phải tốn cả ngày trời để gỡ hết tất cả các dây điện dùng để kết nối thiết bị thu âm từ tất cả các phòng chưa nhỉ? (mình có cảm giác khá tội lỗi khi làm điều này, nhưng mà cuối cùng thì, đây không còn là căn hộ của họ nữa, phải không?). đây hoàn toàn không phải là lý do mình đứng bằng đầu gối chỉ để tìm ra một chiếc band!au cùng concept trong fandom, ôi không không không. à và sau đó mình đã đọc một chiếc fic phù thuỷ Harry và muggle Draco gặp nhau ở IKEA, và như thường lệ, trở thành hai tên ngốc yêu nhau thắm thiết? thật ra mình không nghĩ là một cậu chàng posh như Draco Malfoy sẽ đến tìm nội thất ở IKEA (khụ khụ) dưới bất kì tình huống thực tế nào, nhưng mà thôi thì dịch vụ tư vấn nội thất ở đây cũng không tệ lắm...? cho đến khi bạn nhấn thanh toán và giao hàng, và bùm, nhân viên giao hàng sẽ từ chối mang nội thất của bạn đến tận cửa (dù bạn đã trả đầy đủ phí cao gấp đôi bình thường) vì căn hộ của bạn không nằm ở mặt đất và bạn cần nói chuyện một-cách-nghiêm-túc với hai quản lý (bao gồm cả quản lý khu vực) trước khi hai gã này tự thân mang đống gỗ mà bạn không thể nào tự mình làm được với thể lực của một đứa con gái 1m5? lúc đó mình đã ước mình là-cái-gì-đó-liên-quan đến hai chữ "giàu có" hay ít ra không phải là đứa muggle mà là thể loại con người có thể bay được mà mang phứt cái đống gỗ này lên. thảm hại.

à sau khi đặt dịch vụ lắp bếp và khóc lóc và gào thét và đuổi thợ làm bếp ra khỏi căn hộ của mình với lời đe doạ sẽ báo lên chính quyền địa phương hay gì gì đó về sự thiếu chuyên nghiệp của gã thì yeah, mình đại khái đã rảnh rỗi hơn và mình cuối cùng cũng đã được đăng ký thành viên ở AO3.

thời gian, địa điểm. đây có lẽ là hai yếu tố vô cùng quan trọng để quyết định rằng sự lựa chọn tìm hiểu AO3 của mình là hoàn toàn đúng đắn. cùng với tình yêu đời mình, Taylor Swift, và cũng là tình yêu nhưng-mới của đời mình, Hozier, hợp tác với AO3 để gánh vác cái sức khoẻ tâm thần không ổn định tí nào của mình trong suốt thời gian qua. chậc chậc, không dễ dàng chút nào. rất rất biết ơn, ha ha. đây giống như một không gian giả tưởng để rồi khi cuộc sống hiện thực quá khó khăn, ít ra mình vẫn còn nơi trú ẩn và giả vờ như rồi sẽ có một phép màu nào đó mà mình chưa khám phá ra, sẽ giúp mình vượt qua những thử thách này. nhưng đó chỉ là những lời dối mình, ha ha, vẫn là mình và chính mình sẽ tự tìm ra cách.

nhưng, như mình đã (hay chưa?) nói, mình vô cùng biết ơn khi đã tìm đến AO3 khi những con số 20 chưa vụt bay khỏi tuổi tác của bản thân, khi đôi chân mình chỉ vừa đặt đến những vùng đất mà bản thân đã mơ ước ở những năm tháng thiếu niên, khi gánh nặng cuộc đời chưa đè nặng trên vai đến mức mình thu nhỏ bản thân trong bốn bức tường và cảm giác già cỗi. và rồi trong chẳng một ngày đặc biệt nào cả, mình nghĩ, mình không chỉ muốn "nghĩ", mình muốn nghe, muốn nhìn thấy, muốn cảm nhận. đó là lúc mình quyết định bay đến Tokyo.

thật lòng mà nói, là một Slytherin, mình có chút nghi ngờ với Gryffindor là một điều dễ hiểu. ừ đấy, thế nên mình quyết định nhờ tên Hufflepuff này (vì trông mặt cậu ta cũng khá là tín) chụp giúp một tấm hình polaroid ở hành lang Hogwarts. ĐCM. sai. lầm. đúng là không thể tin tưởng vào đám Puffs (trừ một ánh mắt ngờ vực còn lại cho cô bạn gái Ravenclaw của cậu ta). CÁI GÌ THẾ NÀY??? ánh sáng đâu? mặt mũi đâu? đạo đức nghề chụp ảnh hộ ở đâu? ôi không...

khụ, ừ thì mình phải thừa nhận là ít ra Gryffindor cũng không tệ, ý mình là ít ra bức hình ở bàn cờ phù thuỷ với nhà ga 9 3/4 cũng không đến nỗi.

hừ.

rồi thì tại sao đám bạn cùng nhà Slytherin của mình lại hoan hô cổ vũ khi cậu Potter nhà kế bên bắt được trái Snitch? khó hiểu. các bồ có còn tin vào danh dự Nhà không? à nhưng mà ừ thì Potter khá là, ừm hứm, bồ biết đó, không ai có thể từ chối sự thật...

đám Hufflepuff bu quanh chậu Tưởng ký có thể giải tán được rồi. đến khi nào mình mới có thể xem ký ức của giáo sư Snape đây? ôi làm ơn, đây mới là học sinh Nhà ổng, được chứ? à mà từ khi nào Gryffindor xúm lại ở phòng học Độc dược đông thế nhỉ?

ôi mình vẫn ghét Hiệu trưởng như ngày hôm qua. ý mình là Albus-hàng-tá-tên-Dumbledore. mình sẽ (cố tình) bỏ qua ổng và chỉ chụp hình với Minnie và Snape (ít ra ông hiệu trưởng phía sau vẫn còn tha thứ được).

sau đó mình trộm đũa phép của Sirius the dogfather và làm cho con chuột (mà ai cũng biết là ai đó) không còn sống (hình ảnh đã được chụp và lưu giữ để làm bằng chứng trước toà? cơ mà, chúng ta thật sự có một phiên toà bao giờ chưa?). không cần cảm ơn mình, Jamie, và không, Jamie không cần biết đến cú crush to như Hồ Đen của mình với Jamie, vì mình không cần một tên Black nào (nữa) biết mình đã lén chụp cái mung của một chú hươu. Jamie và Reggie có lẽ sẽ rất thích "21" của Gracie, nếu cả hai còn đủ linh hồn gắn liền với thể xác vào năm 2024, để thưởng thức một cách trọn vẹn, ha ha. đó không phải là một lời khen đâu.

my love, Harry gửi lời hỏi thăm.

hôm nay lại là một ngày họ yêu nhau, lần nữa, đó là lý do Harry không thể ngừng gọi Draco bằng những cái tên sến súa nhất trên đời ở: (jejfkskejehjd so sweet my darling) The Darling Curse by shushu_yaoi_lj. https://archiveofourown.org/works/32753926

cuối cùng thì, nếu bạn hỏi mình về cấu trúc và cập nhập định kỳ của đôi ba lời mình viết nơi đây, mình sẽ trả lời là "tự do". khi đến, khi rời. miễn là ta hạnh phúc.

cho đến kì tiếp.

thân gửi,

người du lịch giả tưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro