chương 24🔞
WARNING 18+: Chương này chứa từ ngữ và hành động không phù hợp với trẻ dưới tuổi vị thành niên, vui lòng cân nhắc trước khi đọc!
Tục, tục and tục, mấy bé mầm non xinh iu nhường chỗ cho mấy chị ăn rau răm dô đây chơi với hai ná~
Đê mê
"Tại sao hả North?! Mày lừa tao vì cái gì? Mọi thứ tao cho mày, nó không đủ hả?"
"Người ta nói tao giỏi giang, tao thâu tóm cả thị trường chứng khoán, bắt trọn mẻ cá lớn, nhưng mà.... Trái tim của mày tao lại không nắm giữ được, lại để cho mày tìm đến một người khác...."
Night Asankuthipon gằn lên từng tiếng đau xé lòng, lệ tuôn hoen mi ướt đẫm gương mặt xinh yêu, dưới nguyệt quang hắt lên vẻ đìu hiu đớn đau tột cùng. Bàn tay này của em run rẩy như lá lìa cành rồi, dưới phong ba cuồng cuộn dấy lên lại không có cách nào chống đỡ. Em giáng từng cú thật mạnh vào giữa ngực North, cuống họng trào lên hồi đau rát như người dùng lưỡi lam chém vào.
Lệ người tuôn, thần trí mất
Khóe mi cay, hốc mắt đỏ
Lòng nặng trĩu, tâm ai thấu
Chân tình này, người vứt bỏ?
"Ưm.... Buông ra!" Night như cá con quẫy đạp liên hồi dưới cái lạnh buốt của đêm sương, em liên hồi đập mạnh vào ngực North hòng muốn thoát ra.
"Không như này thì mày có yên được không?!" North gằn giọng hét lớn, đôi tay chằng chịt dây nhợ của nó bắt chặt lấy tấm vai đang run lên của em mà lay. Đừng trách North mạnh tay với em, nó đã cố gắng lắm rồi, nó dùng hết tất cả mọi cách rồi, và cách duy nhất khiến em dịu lại chính là.
Hôn em.
"Thằng chó North, toàn mùi thuốc lá...." Night chun mũi lại khó chịu bày ra vẻ phản kháng, nhưng bàn tay em lại níu chặt lấy áo của North, bởi vì dưới chân lúc này toàn là cỏ ướt trơn trượt, em không muốn bị té.
Sẩy chân một cái là em chầu ông bà luôn đấy, Night Asankuthipon có gan mắng người nhưng không có gan chơi dại đâu krab.
"Mày nghe tao nói nhé, được không...." North mệt mỏi gục đầu vào vai em mà cọ cọ, thái dương nó truyền đến một trận đau nhức khôn nguôi, cứ như loài zoombie đang dần ăn mòn cơ thể rệu rã này của nó. Chỉ có em và thứ hương thơm xác thịt em mới khiến nó trầm mê, chỉ có hương bạc hà thanh dịu kia mới đủ sức xoa dịu đi cơn đau bất chợt ập đến này mà thôi.
"Nói đi." Night thả lỏng cơ thể, để cho cả thân hình to lớn của North Kurakin tựa vào mình. Em có thể cảm nhận rõ rệt mùi mồ hôi của North len qua từng lọn tóc thô ráp giờ đây mặn chát.
"Mày chưa từng trải qua cảm giác thiếu thốn vì tiền đâu đúng chứ?" North hạ giọng, hai chân giữ chặt em ở giữa, dường như cơ thể có chút run rẩy. Là vì sợ hãi lấp đầy trí óc, cuồng cuộn nuốt lấy sinh linh bé nhỏ.
"...."
"Tao làm công việc này vào năm mười ba tuổi, vào cái năm sau khi ba tao mất. Tao biết nơi này thông qua P'Erin, chị ấy là người giới thiệu tao với Siraphop Ayutha. Tao trở thành tay đua trẻ tuổi nhất trường đua, là con chốt thí mà Siraphop rất yêu thích. Ông ta thích sự mạo hiểm và hiếu thắng của tao, Siraphop sẵn sàng chi ra hàng triệu bath để tao có thể ra sân đấu. Nhưng Night ơi, tao không hề đam mê thứ tiêu khiển này, tao rất sợ. Tao sợ một ngày nào đó tao sẽ vì nó mà liều mạng, sợ một ngày nào đó đồng tiền sẽ gặm nhấm thân xác này của tao, nuốt chửng thứ ước mơ xa vời kia. Tao không thể..... Tao còn mẹ, tao không thể bỏ bà ấy lại mà đi được...."
Cánh tay to lớn vòng ra sau ôm lấy tấm lưng mảnh, siết chặt, run lên. North cứ thế nỉ non từng tiếng, trong câu nói mang ra đứt quãng vỡ tan tành. North Kurakin vừa tròn mười ba, ở cái tuổi đang phổng phao mà lớn, nó lại phải gồng mình chịu đựng những điều đáng ra người lớn phải giúp đỡ nó. Nó điên cuồng kiếm tiền, nó lao vào những cuộc đua tốc độ được cược bằng tính mạng, chỉ vì mẹ nó. Mẹ nó phát điên lên sau cái chết của ba nó, tinh thần bà vốn đã không ổn định lại còn chịu đả kích bị cưỡng hiếp dã man, bà khủng hoảng. Nó chỉ biết giương mắt đau đớn nhìn mẹ nó ngày một kiệt quệ, cái cảm giác chỉ biết đứng trân nhìn đấng sinh thành của mình đổ rạp xuống, nó đau đớn lắm.
Vào khoảnh khắc ấy, thằng North đã tự thề với lòng, nó sẽ kiếm thật nhiều tiền, cho dù máu chảy xương tan, nó cũng quyết bảo vệ cho mẹ nó. Nó chưa từng nghĩ đến thứ gọi là tình yêu, bởi vì cuộc sống của nó chỉ xoay quanh việc kiếm tiền và đánh nhau. Thằng North chấp nhận đánh đổi bản thân lấy chút đồng bạc lẻ, bởi nó biết trên đời này chẳng có thứ gì miễn phí cả. Ít ra máu và mồ hôi của nó có thể đổi lấy an toàn của mẹ, có thể đưa bà vào một viện điều trị tốt nhất tại Bangkok.
Đôi khi nó tự hỏi, liệu một đứa ất ơ như nó có xứng đáng được yêu thương không nhỉ?
Bâng quơ, lạc lõng, hối hận, tất cả đối với nó đều hóa hư vô rồi.
Nó không còn đường lui nữa, trời này đâu có thương nó. Mỗi khi sấm chớp, mẹ nó hay ôm nó vào lòng thủ thỉ rằng, đừng sợ North à, chỉ là ông trời đang gầm gừ thôi. Thế gian này có quá nhiều chuyện khổ ai, đến cả trời cao còn thi thoảng không vừa mắt.
Nực cười, mẹ ơi, thế ông ta có yêu thương hai mẹ con mình không?
"North...." Tiếng em gọi the thé như sợi dây thừng túm lấy nó giữa vực sâu thẳm, giật mạnh thần trí nó về thực tại. North ngẩng mặt nhìn em, nước mắt nước mũi vấy lên gương mặt điển trai, vấy lên sườn mặt chôn trọn vào hõm cổ em trắng ngần.
"Tao xin lỗi, tao không hề muốn đến đây. Nhưng Siraphop buộc tao phải đến, bởi vì con trai ông ta thích tao, nếu như tao không đến..... Ông ta sẽ làm hại mẹ tao, sẽ phá hủy cả cuộc đời của tao."
North Kurakin chán ghét cơ thể vấy bẩn này của nó, nó ghét từng cái chạm ẻo lả của Kay Ayutha, ghét cái mùi nồng nặc xa xỉ phả ra từ cơ thể của cậu ta. Thật ghê tởm, bệnh hoạn, chẳng có chút hấp dẫn nào cả.
North rời khỏi cơ thể em, hồn mắt trong vắt bị sương mờ lấp trọn, không còn chút dáng vẻ nào của một thiếu niên mới lớn nữa. Đối với North, cuộc đời nó có hai thứ không bao giờ nó có thể với tới được.
Tình yêu và tuổi trẻ.
"Lại đây...." Night lặng người nhìn North gần như ngã quỵ dưới nền cỏ ẩm ướt mà lòng cuộn lên đau thắt. North đứng dậy đối mặt với em, lần nữa, hơi ấm hòa quyện, dưới cái lạnh đêm sương mà trao nhau ấm áp hơi tàn.
"Ê.... Giữa thanh thiên bạch nhật mà mày sàm sỡ tao hả? Tao là trai tân mới qua một lần mây mưa thôi đó nha, tem mới bị bóc có một lần thôi." Thằng North đứng hình khi Night đưa tay kéo khóa áo nó xuống, em luồn tay nhỏ vào bên trong mà bắt đầu sờ loạn. Thằng North bị sờ đâm ra nhột, mặt mày nó bắt đầu méo xẹo mà cười nấc lên từng tiếng.
"Ha ha ha, má nó nhột! Khun Asan! Đừng có cù lét taooo" Mười đầu ngón tay thằng North cong quắp lại, nó nhột mà không biết làm gì, chỉ đành huơ loạn vào không trung.
Nếu người cù lét nó là đứa khác, nó đã đánh cho phù mỏ rồi.
"Im coi, nói nhiều vãi cứt." Night nhíu mày mắng, tay em luồn qua mạn sườn của thằng North, khựng lại. Năm đầu ngón tay lạnh buốt cảm nhận rõ rệt được hơi ấm từ da thịt North, em khẽ chau mày.
Vết sẹo dài lồi lên một mảng, kéo dài từ ngực trái đến giữa mạn sườn đang phập phồng theo nhịp thở đều của North. Thằng North nghiêng đầu nhìn em, dường như phát hiện đôi môi đỏ mọng đang bị chủ nhân cắn đến tươm máu.
"Làm sao vậy? Vẫn còn bị cảm sao? Cơ thể thấy sao rồi, khó chịu chỗ nào nói tao nghe xem...."
Tràng dài câu hỏi của North bị đứt đoạn bởi cái ôm bất chợt của em. Night ghì chặt lấy tấm lưng dày của nó mà ôm chặt. North ngớ người đỡ lấy thân thể em mà xoa xoa, da thịt em mềm mại thật đấy, như que kem mát lạnh dịu đi thân thể nóng bức giữa hè trưa oi ả này của nó.
"Mày phải chịu đựng những gì vậy, North?"
Night vùi mình vào ngực nó mà thủ thỉ, mi tâm em khẽ run, em chợt nhận ra một điều. Thì ra quá khứ tăm tối của em lại không thể sánh được với những gì mà người yêu em phải gánh chịu. North Kurakin ở cái tuổi đáng lẽ phải tươi cười sống hạnh phúc lại phải nai lưng kiếm từng đồng cắt bạc, dẫu cho biết rằng cái chết cận kề vẫn kiên trì dùng cổ gán lên lưỡi hái của tử thần.
Bởi vì nếu không làm vậy, cái đói nghèo sẽ giết chết cả tâm can và thể xác đứa trẻ mười ba ấy, nuốt trọn cả một đời người chưa kịp chớm nở.
Năm đó, North Kurakin tham gia một cuộc đua rất lớn, lại vô tình trở thành cái gai của một ông trùm tốc độ khác. Nó bị người ta hãm hại, trên cung đường vừa cong thì động cơ gặp vấn đề nặng, lúc ấy nó đã cố gắng ra tín hiệu với bên trọng tài, nhưng dường như trọng tài cũng là người của bên kia.
Hắn lơ nó đi, để cho chiếc xe phân khối lớn đè lên cơ thể nó, chỉ khắc sau nếu không kịp thời lôi ra thì có lẽ nó đã hóa thành cát bụi với chiếc xe rồi.
Vết sẹo này là di chứng từ cuộc phẫu thuật năm đó của North, nó bị dập lá lách và tổn thương xương sườn, buộc phải thực hiện đại phẫu.
Sau lần đó, nó chỉ đấu giải nội bộ, rất hiếm khi lộ mặt ở các giải đấu tranh tài với bên thứ ba.
Bởi vì hổ càng mạnh, thợ săn càng muốn bắt.
Bởi vì voi càng to lớn, người ta càng muốn bẻ ngà.
"Chuyện đã qua rồi mà, muốn đau hơn nữa cũng đâu có được." North cười xòa xoa lên mái tóc em, nó mân mê từng lọn tóc đen nhánh mềm mại mà lòng như có thảm hoa trải rộng, lâng lâng vô cùng.
!
North ngạc nhiên mở to mắt, nó nhìn em đang bắt lấy cổ nó mà ghì chặt hôn lên môi. Môi em mềm thơm kinh hồn, ướt át len lỏi vào khoang miệng nóng ẩm của nó, lùng sục mọi ngõ ngách tăm tối nơi tận cùng con tim. North Kurakin nhất thời cả kinh chỉ biết đứng như chết trân mặc cho em ngấu nghiến hơi tàn này của nó.
Em vội vàng hôn lên khóe môi, mi mắt, sống mũi của nó như muốn khẳng định vị trí của mình trong lòng North Kurakin.
Rằng em ở đây, song hành sánh bước, cùng nó đi đến trời cao chân biển.
"North."
"Hửm?"
"Mày nói yêu tao được không?" Night lấp lửng nói, đừng hỏi lúc ấy em suy nghĩ thứ gì trong đầu, bởi vốn dĩ tâm trí này của em đều bị bóng hình North Kurakin lấp tràn rồi.
Khuôn mặt trắng nõn và mềm mại bị bàn tay to lớn gắt gao ôm lấy, Night Asankuthipon nghiêng cổ đón lấy nụ hôn bức thiết của North như hướng dương đón lấy ban mai, tuy có gắt gao nhưng lại ấm áp vô cùng. North phủ lên môi em tầng tầng hơi ấm, bàn tay thô ráp lại bắt đầu có dấu hiệu làm loạn mà luồn vào bên trong vải áo mỏng manh của em mà xoa nắn.
"Tao yêu mày, tao yêu mày, tao yêu mày, tao yêu mày, tao thật sự rất yêu mày, tao yêu mày đến cuồng loạn rồi Night....."
North Kurakin vừa hôn vừa ôm lấy người tình, dứt cánh môi vương sợi chỉ bạc lấp lánh lại di xuống hõm vai trắng mịn mà gặm nhấm lấy. Ngón tay vân vê đầu vú đến ửng hồng cương cứng, dưới màn đêm buông như mầm non đâm chồi, phơi phới đến lạ.
Hôn đi, cuốn lấy dưỡng chất nơi em căng tràn
Chạm đi, rê đầu lưỡi nơi vú ửng hồng
Mút đi, quấn từng hơi thở nặng nề khó nhọc
Kẹp đi, vắt chân mềm mại nơi gáy xinh
"Ưm.... North."
"Khẽ thôi, chúng ta đang ở ngoài đấy, tao không thích người khác nghe được tiếng cục cưng rên rỉ đâu." North cười tà, đoạn vươn tay chặn lấy miệng nhỏ đang ngập ngừng bật lên từng tiếng khoái lạc tuôn trào.
"Mẹ nó.... Đã lâu như vậy rồi mà mày vẫn quyến rũ chết đi được!"
"Cậu trai kia.... Không bằng được đúng không?" Night ôm lấy đầu North đang ngậm lấy vú ửng đỏ của mình đẩy ra, nghiêm mặt mà hỏi.
"Phải, làm sao cậu ta bì được với cục cưng của tao chứ." Thằng North bị đẩy ra không chút luyến tiếc thì có hơi dỗi mà dẩu môi lên, đoạn xì một tiếng dài rồi lại cúi xuống bú mút hai bên đầu ti đã ửng đỏ.
"Ha.... Khó chịu quá, North ơi...." Cậu trai xinh đẹp khó khăn vặn mình, hơi thở nặng nề phả vào gáy người đàn ông đối diện. Giọng nói nỉ non rót vào tai, mang theo hơi nồng dục vọng đang dâng trào mãnh liệt khắp cơ thể nõn nà.
"Má, mày thơm ngon còn hơn cả thuốc kích dục nữa." Thằng North lau đi khóe miệng đẫm nước bọt, văng ra một câu chửi. Nó ngước nhìn em, ngước nhìn vẻ son sắt đê mê dưới ánh trăng tỏ rõ vành vạnh mà lòng như có lửa thiêu.
Lần nào cũng thế, nguyệt quang hôn lên thiên sinh lệ chất nơi em, cuống quýt như cách thường xuân mãi trường tồn với thời cuộc, vĩnh hằng mãi thứ tuổi trẻ đẹp đẽ mê ly.
"Thằng khốn, mày cắn muốn đứt mẹ núm của tao...." Night nhăn mày kêu khẽ, đoạn vươn tay tát mạnh vào đầu thằng North khiến nó kêu lên một tiếng. Tầm nhìn em bắt trọn hai đầu ti gay gắt đỏ lên như cherry chín mọng, từ ngực đến giữa bụng đâu đâu cũng rải đầy vết hôn đỏ chói của thằng North.
Gò má em bắt đầu đỏ lên, cái cảm giác làm loại chuyện này ở ngoài trời nó cứ là lạ thế nào ấy.
Phải, kích thích vãi chưởng.
Thằng North quỳ hai đầu gối xuống đất, nó dùng tay thô bạo lột quần short ngắn của em, để lồ lộ dưới ánh nhìn là cặp đùi trắng nõn mềm mịn cùng đôi chân dài vì xấu hổ mà khép chặt lại.
"Đm! Sao mày lột quần tao hả cờ hó?!" Night giật mình nhìn ngó xung quanh, em dùng tay che lại phần nhạy cảm đã có chút cộm lên từ quần nhỏ mà mắng thằng North.
Dưới cái không khí ẩm thấp hoang vắng còn the thé lên tiếng côn trùng kêu, xào xạc xào xạc từng ngọn gió đầu mùa rít qua thùng container lạnh lẽo. Thân thể Night lồ lộ dưới ánh đèn mờ, áo ba lỗ mỏng manh bị vén lên đến tận ngực non, eo nhỏ đang bị North Kurakin hung bạo ghì chặt lấy như muốn nuốt chửng.
"Ê, nói nghe tự ái nha. Không lột quần mày thì đi lột quần thằng Kay Ayutha đó hả?"
"Mày nhắc cái thằng đó nữa thì tao giết mày."
"Hới! Ghen thì nói ná, tao khoái lắm á~" Thằng North cười cười, dùng tay nâng hẳn một chân em kê lên vai của mình, còn bản thân thì quỳ hẳn xuống nền cỏ ẩm ướt, để cho hương cỏ hoang dại len lỏi vào đầu óc đang dần mụ mị.
"Này North! Mày làm cái đéo gì vậy?!" Night chỉ vừa kịp kêu lên một tiếng thì thằng North đã vươn đầu lưỡi liếm lấy đỉnh quy đầu đang căng trướng của em. Night giật bắn mình, vai nhỏ run lên như có điện chạy dọc, toàn thân bắt đầu truyền đến một loạt nhức nhối không ngừng phá đảo.
Cảm giác này với cảm giác lúc ở nhà kho hôm đó, hoàn toàn không giống nhau.
Bởi vì khoảnh khắc ấy diễn ra là vì dục vọng mờ đi lý trí, và ngay cả em lúc đó cũng chưa hề nhìn rõ thứ tình cảm nóng bỏng của bản thân là gì.
Và giờ khi ái tình đã rõ, ái dục lại càng rõ nét khêu gợi hơn. North Kurakin giương ánh nhìn đầy phức tạp về phía em, khẽ thấp giọng hỏi.
"Lần này không có dính thuốc đâu đấy."
"Ừm, biết mà."
"Mày có đang tỉnh táo không Khun Asan? Không hối hận chứ?" Thằng North vừa hỏi vừa dùng tay kéo phăng quần lót em sang một bên, đập vào mắt nó là đóa hoa màu hồng xinh xắn đang co rút từng hồi vì khí lạnh buổi đêm len lỏi vào nơi cửa xinh.
Đôi chân nõn nà của em kẹp chặt lấy cổ North mà tựa vào, cổ chân khẽ xoay mà ghì sát đầu North lại gần với nơi tư mật bí hiểm. Night thở hắt ra một hơi, cúi người vén lại mái tóc đẫm mồ hôi của nó mà nở một nụ cười tà.
"Rất tỉnh táo, vừa nãy còn uống cà phê rồi."
"Vãi, Thái kiều bạo quá đi thôi~" Thằng North thoải mái cười sảng một trận dài, sau đó tiếp tục cúi người hôn lấy đỉnh dương vật đang rỉ dịch nhờn. Nó không biết do nó yêu em quá nhiều hay do vốn dĩ cơ thể em đã thơm lành như vậy rồi, chỉ biết rằng thứ cự vật phấn nộm kia cứ thoang thoảng cái hương thơm mê người, như rằng dẫn dụ nó vào chốn hoang vắng để phát nên những âm thanh trần tục.
North Kurakin một tay ôm lấy đùi trong của em mà xoa nắn, một tay lại bắt đầu mân mê nơi cửa huyệt đang mấp máy co rụt kia mà trêu đùa. Môi miệng nó há to ngậm chặt lấy cậu nhỏ của em, thịt môi bao lấy đỉnh khấc hút sạch tinh dịch trôi tuột xuống cuống họng.
"North, đừng có nuốt, dơ lắm." Night rên lên một tiếng, đoạn đưa tay ôm lấy bên má đang hóp căng của North mà vỗ vỗ. Thằng North cau mày nhả môi, nó ngước nhìn em mà khóe miệng vẫn còn vương nước dãi nhiễu nhại.
"Không có dơ, ngon như sơn hào hải vị vậy....." North bày ra cái vẻ hưởng thụ mà liếm láp khóe miệng, sau đó lại rê đầu lưỡi đến cửa huyệt nhấp nhô mà thọc vào bên trong.
"Ưm! North! Đừng....." Night cố gắng đè nén tiếng rên rỉ dâm dục từ trong cổ họng, một tay em chặn lấy miệng nhỏ, một tay lại gấp gáp muốn đẩy đầu thằng North ra.
Nhưng đùi trong em vô lực đặt trên vai North đang bị nó gắt gao bấu lấy, cự vật trước mặt cũng được hơi ấm bàn tay bao phủ lấy mà sục lên tiếng lép nhép.
Khung cảnh trần trụi xác thịt như tô thêm gam màu nóng lên bức họa đêm tĩnh mịch, dấy lên thứ hoan ái xác thịt đê mê cuốn hồn bay.
"Hưm.... Nhột quá~ North...."
Hàm dưới em cắn khẽ lên môi dưới, môi mềm ướt át bật lên từng tiếng ê a mê hồn khiến người ta nghe chỉ biết đỏ mặt. North Kurakin bên dưới thân em dùng lưỡi liếm láp ướt đẫm cửa huyệt, chăm sóc kĩ càng đến mức toàn thân Night tê dại bủn rủn hết cả ra, giờ khắc này em chỉ biết ôm lấy đầu của North ấn chặt vùi vào mông căng tròn.
"Thơm quá Night.... Cục cưng được sinh ra ở vườn hoa à, sao lại thơm ngào ngạt thế này....." North Kurakin dường như mê man mà vùi mặt vào cửa huyệt nóng bỏng, thịt trong mềm mại nhục dục vẫn không ngừng đòi hỏi mà co bóp liên tục theo nhịp điệu ra vào lưỡi nhỏ, dường như đang cưỡng cầu thứ gì đó to lớn hơn lấp đầy.
"Ức.... Sướng vãi, phía trên.... Sục nhanh hơn đi, North." Night bắt đầu cảm thấy đầu óc quay cuồng, tầm nhìn cũng không còn rõ nét nữa. Em và North ở cách chỗ tụ tập không xa, từ góc này vẫn có thể nhìn rõ ánh đèn lập lòe của bữa tiệc rượu đường đua. Night ngửa cổ, để cho chút hơi lạnh táp lên gò má nóng hổi của em rồi lăn dài xuống nơi yết hầu lăn tròn.
"Cầu xin tao đi, cục cưng." North Kurakin ngẩng đầu, một sợi dây bạc dài nối giữa đầu lưỡi và lỗ huyệt kéo theo chút dâm dịch nhớp nháp, dệt nên viễn cảnh cuồng loạn đến đê mê.
"Chơi tao đi, North. Tao xin mày...."
Thiếu gia độc tôn Asankuthipon, thấp giọng nỉ non cưỡng cầu hơi ấm của một kẻ thô kệch.
Khóe môi mỏng cong lên tạo thành đường khuyết tuyệt đẹp, North Kurakin cúi người hút chặt nơi lỗ huyệt phây phây mà đâm thọc. Bàn tay thô ráp của nó được tinh dịch trắng đục bôi trơn theo chuyển động lên xuống, đầu ngón tay còn cố ý chặn lại lỗ tiểu nhỏ xinh mà day day.
"North, buông ra, tao muốn bắn." Night vặn vẹo thân hình nõn nà mà thấp giọng nỉ non, phần dưới em rạo rực như có lửa, dương vật căng cứng chực chờ muốn phát tiết. Nhưng em càng nói, North Kurakin lại càng được nước mà day day đỉnh quy đầu không cho em bắn.
"Đâu có dễ, tao đang chơi vui mà~" North ngước mắt nhìn dòng lệ nóng hổi lăn trên gò má em mà càng thêm kích tình, nó cạ cạ sống mũi cao vào bên háng em thơm tho mà hít lấy hít để, lưỡi dài ướt át men theo thịt trong mềm xốp căng ra từng hồi mà thúc vào bên trong.
"Hức! North.... North ơi, tao sướng quá.... Cho tao bắn đi mà, North ơi~"
"Không."
Thằng North ôn dịch, mất dạy, khốn nạn, lì đòn!!!!!
Đó là tất cả những gì chạy trong đầu em lúc này, lòng em dâng lên trào phúng mà bắt đầu phát tiết.
Bùm!
"P'North.... Anh không cho cục cưng bắn thì cục cưng chết thật đó....."
Night thấp giọng cầu xin, em chịu không nổi nữa rồi, thứ dục vọng này sao còn mãnh liệt hơn cả sóng vỗ, cứ ào ào cuốn dạt đi thần trí vốn rất tỉnh táo này của em. Em ôm chặt lấy đầu North ấn vào phần dưới của mình, cánh mông tròn trịa áp lên thùng sắt container lạnh đến thấu xương, thế nhưng toàn bộ luân động phía dưới đều nóng ran như được bôi thuốc kích tình.
"Ưm....!" Night giật mình vì hành động bất chợt của North, nó đã thôi không đâm chọt cửa huyệt của em mà lại dùng miệng ngậm lấy dương vật em mút chặt, đầu ngón tay thon dài men theo mơn trớn có sẵn nơi lỗ huyệt mà thọc vào bên trong xoáy mạnh.
"Ha.... Mẹ nó!" Night gầm một tiếng nho nhỏ trong cổ họng, cả thân hình đổ rạp lên vai của North mà xụi lơ. Em bắn trọn một cỗ tinh dịch nhớp nháp vào miệng North, bên dưới lỗ huyệt cũng trào ra dâm dịch ướt đẫm cả một cánh mông. Cánh tay em mỏi mệt đặt trên vai North, khóe mắt ươn ướt giờ đây nhắm tịt lại vì mệt.
Thanh âm North thủ thỉ bên tai em lại đục dần, đục dần rồi biến mất hoàn toàn.
North Kurakin kéo lại khóa áo, mặc lại quần áo cho cậu chủ nhỏ đang gục trên vai mình. Nó ngắm nghía một hồi thấy ổn thỏa rồi liền cúi người, vòng tay ôm lấy hai bên mông tròn trịa dán lên người mình. Nó ôm em như ôm chú gấu nhỏ, để cho lồng ngực em áp sát vào vòng ngực rắn chắc của nó, hai chân nõn nà em cắp lấy eo săn của nó mà cuốn lại.
North Kurakin hạ khóe mắt, hai tay vòng ra sau đỡ lấy thịt mông đầy đặn, cất từng bước thong dong bước ra ngoài trước ánh nhìn đầy ngỡ ngàng của mọi người. Ai ai cũng nghiêng đầu nhíu mày, tò mò xem xem rốt cuộc người đang ngủ ngon lành trên vai chốt pit kia là ai. North Kurakin ở trường đua này tròn sáu năm nhưng người ta chưa bao giờ thấy nó cặp kè hay lên giường với bất kì cô gái, chàng trai nào.
Có tin đồn cho rằng, North Kurakin bị yếu sinh lý, không có hứng thú với tình dục.
Lại có tin đồn cho rằng, North Kurakin thật ra là xử nam, một lòng vẹn nguyên trao cho Chúa mà thủ thân như ngọc.
"Ây North, mặt mày dính cái gì vậy....." Erin vừa thấy hai người họ liền chạy vội lại, cô nàng ngạc nhiên mà nhìn thứ dịch trắng đục dính trên khóe môi của thằng North, rất thật tâm mà hỏi.
Thằng North mở to mắt, ánh nhìn lại di dán lên gương mặt quá đỗi xinh đẹp trong lòng mình, đoạn dùng ngón tay quệt chút dịch kia đưa đến khóe môi nhấm nháp.
"À.... Mới uống sữa bị dính miệng thôi."
Hương tinh dầu xộc vào khoang mũi em nhàn nhạt khoan khoái, thứ hương cam sả như làm dịu đi trí óc mơ hồ, trả lại cho em tỉnh thức ban đầu. Night cựa quậy một lúc, lưng em đáp lên thứ gì mềm mại lại thoảng hương nhè nhẹ. Em nhíu mày mở mắt, ánh sáng bất chợt đập vào khiến tầm nhìn em thoáng chốc mờ tịt.
"Tỉnh rồi hả, cậu chủ nhỏ?"
"Hơ...." Night ngơ ngác há miệng kêu một tiếng vô thức, em chớp chớp đôi mắt to tròn mà nhìn một lượt xung quanh. Tiếng động cơ gầm rú vẫn vang lên từng hồi, nhưng bây giờ tại căn phòng hay một khối ô gì đó em không rõ lại dịu đi đôi chút. Em nhìn xung quanh, khắp nơi bốn góc đều là kính thủy tinh trong suốt, em có thể nhìn thấy mọi người đang nô đùa sau lớp kính dày, ai ai cũng đều đang phê pha trong cuồng nhiệt.
Hình như.... Còn có mấy người đang làm tình công khai ở ngoài nữa.
"North?" Em bật lên tiếng gọi, thằng North đang xoay lưng về phía em, chỉ để lộ phần lưng cuộn lên từng thớ thịt rắn chắc. North Kurakin kéo áo đua xuống đến bẹn, chỉ chừa lại vải ôm lấy bắp chân rắn chắc, phần trên hoàn toàn trần trụi.
"Gì? Nói với cái giọng đó là thất vọng vì là tao sao? Mày để ý thằng tay đua nào khác rồi hửm?"
Thằng North chống hông, lững thững bước về phía em. Night bây giờ mới phát giác bản thân đang nằm trên chiếc bàn lớn, trên bàn được North cẩn thận lót thêm khăn bông cho ấm. Hình như đây là phòng nghỉ ngơi dành cho tay đua, em có thể nhìn thấy góc mặt thằng North được ánh đèn tím mờ ảo hắt lên, quyến rũ lại mê hồn cực kỳ.
"Cái mỏ mày xàm nữa là tao cắt mẹ đi luôn đấy." Night bực bội vung chân đạp vào giữa bụng thằng North khiến nó cau mày kêu đau, nhưng được một lúc lại thô bạo nắm lấy cẳng chân em kéo về phía mình, hoàn toàn chiếm thế chủ động.
"Cục cưng làm anh hứng tình đến cỡ này rồi mà dám đi ngủ sao?"
Lòng bàn chân nhỏ nhắn của em cảm nhận được sự gồ ghề bất chợt, dường như đỉnh cự vật to lớn đang rục rịch ngẩng đầu, gửi một cái chào yêu thương đến từng ngón chân em mềm mịn.
"North, mày...."
"Vừa nãy có một cậu chủ nhỏ, cầu xin tao chơi cậu ta đến ngất đấy...."
*Tác giả có lời muốn nói: Đcm có nghĩa là ăn H 2 chap ná mấy cục cưng của hai=)) Tao khờ rồi, đừng có cản tao, nay tao lại bú đá nữa rồi hiuhiu~
*thiên sinh lệ chất: vẻ đẹp trời ban, em Night đẹp thế đấy mọi người :3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro