Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mở đầu: Cẩn thận + permission

Dịch: Lư Trì Canh Rin

Permission:


Đây là một việc rất lãng phí thời gian. Mọi người ai cũng hỗn tạp, hoà lẫn mùi rượu nhưng tôi cũng không chắc lắm. Lúc đó trời đã tối và có vẻ còn sắp mưa nên thời tiết mới mát mẻ hơn một chút. Tôi chỉ muốn vui vẻ một chút thôi, nhưng nếu chỉ có rượu... thì vẫn chưa đủ.

Tôi để thứ đồ uống đắng ngắt chảy xuống cổ họng mình từng ngụm lớn và đặt chiếc ly rỗng lên bàn một cách chắc chắn. Lúc này tôi cảm thấy rất lạnh nên tôi cầm lấy ly rồi rót đầy nó.

"Bình thường mày kiềm chế ghê lắm à?" Sket đang ngồi đối diện với tôi nói.

"North, mày uống nhanh quá, mày chịu không nổi đâu!"

"Vậy thì mày đừng có uống nữa." Tôi nói trước khi cầm lấy chai rượu, nhưng nó đã bị người đàn ông lạnh lùng đó cướp mất trước.

"Mày biết bản thân không uống được nhiều mà còn uống à. Cầm lấy cái ly đó rồi uống thế thôi." Người bên cạnh nói trước khi đưa cho tôi một ly rượu khác. Tôi uống cạn toàn bộ ly trong một lần và đặt nó xuống.

"Chết tiệt, đây là lý do vì sao tao ghét mấy đứa cứng đầu đấy. Phí tiền chưa kìa!" Duen Nao phàn nàn.

"Tao không phải là người cứng đầu, tao nghiêm túc đấy!" Tôi nói trước khi nhẹ nhàng xoa đầu cậu ấy bằng tay mình. Tôi đang nói sự thật. Tôi đủ sức để uống.

"Nhưng hiện tại, cổ họng nó còn khoẻ hơn cả tim nó rồi!" Sket trêu chọc. Đánh giá từ tình trạng của tôi và nó thì cũng bắt đầu nói mê.

"Ờ, tuyệt..." Tôi nói và giơ ngón tay cái lên.

"Sao mày uống ít thế? Đừng lo, tao sẽ lo cả phần của mày cho." Tôi quay sang hỏi bạn tôi là Duen Nao, lúc đó nó mới uống được vài ly thôi.

Tôi may mắn trúng số nên đã đưa họ đến đây để ăn mừng. Tôi đau lòng, nhìn lại nó.

"North, mày say, nó say, cả nó say cũng nốt. Tao cũng say thì ai lo cho chúng mày hả?" Duen Nao hơi cau mày nói.

"Thế mày không say à? Làm sao mày biết là tao đã say?"

"Mày say rồi, mày chỉ đang giả vờ tỉnh táo thôi. Tao hơi say, nhưng tao còn đủ tỉnh táo để biết mày say. Nhìn xem, tao bảo mày đứng dậy nhưng mày còn chẳng thể chống đỡ cơ thể mà ngã thẳng xuống đây này!" Duen Nao vừa nói vừa nhịn cười trước những ánh mắt bất mãn mà chúng tôi dành cho nó.

Bốn người chúng tôi: tôi, Duan Nao, Sket và Ikkyu học ngành kỹ thuật tại cùng một trường. Đây là một buổi tụ tập để uống rượu... bởi vì tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa.

"Oi, bọn mày bị sao vậy? Tao là kỹ sư. Tao không biết cách buông bỏ chắc? Bộ là người không có tiền đồ chắc? Trông tao như không thể tự chăm sóc bản thân à? Sao mày phải lo cho tao làm gì?" Tôi nói.

Lời nói của tôi hơi khó hiểu nhưng không có ý xúc phạm ai đâu vì tôi chỉ nói ra những gì trong đầu mình nghĩ mà thôi.

"Đừng nói như vậy, ảnh hưởng đến toàn bộ khoa đấy. Dù sao chúng ta cũng mang danh kỹ sư rồi."

"Nghiêm túc mà nói thì tao giống như không thể buông bỏ được à?" Tôi lặp lại câu hỏi tương tự với những người bạn không thể cho tôi câu trả lời.

Và tôi thậm chí còn không muốn câu trả lời từ họ.

"Tao không thể cho mày câu trả lời chính xác, nhưng tao có thể nói với mày câu này thôi." Thằng Nao nói và sẵn sàng đưa cho tôi một ly rượu.

"Ý mày là tao không thể được quên à?" Tôi nhíu mày hỏi.

"KHÔNG!"

"Thấy chưa, tao mạnh đến mức mày quyết định đưa tao rượu nguyên chất luôn đúng không?" Tôi nói rồi mỉm cười nhẹ và nhanh chóng đưa đồ uống vào miệng.

Nhiệt độ lan từ cổ họng xuống dạ dày.

Thành thật mà nói thì tôi không thể nói rằng tôi không đau lòng được, bởi lẽ trong mối quan hệ ấy, tôi đã khá nghiêm túc. Tôi từng nghĩ mình đã có thể chấp nhận và buông bỏ nó hoàn toàn, nhưng...

'Ja Ja' là tên người yêu cũ của tôi. Gần đây, cô ấy đã thay đổi và cô ấy đang ở cùng với người gọi là ' bác sĩ Temp'.

Cô ấy chia tay tôi khi chúng tôi chuẩn bị tốt nghiệp cấp 3 vì muốn chọn một người có tương lai tốt hơn tôi.

"North, tao muốn mày hiểu cho rõ. Chúng ta đều là người lớn rồi và cô ấy muốn chọn một người có tương lai để hẹn hò. Còn mày thì cũng không thể chơi bời như hồi trung học được nữa, đúng không?"

À... tôi cũng không chơi đùa đâu, hiểu không hả?

Nhưng tôi có thể làm gì được chứ, tôi không có quyền gì cả.

"Ờ, tao không nhớ người yêu cũ của mày lắm. Nhưng cô ấy học cùng trường cấp 2 với bọn mình nhỉ?" Thằng Ikkyu hỏi.

"Không, cô ấy học cấp 2 ở gần thôi, nhưng cô ấy học cùng trường cấp ba với chúng ta."

"Bác sĩ Temp à. Tao mong là hai người sẽ không gặp nhau." Thằng Nao nói, "Nếu không thằng North sẽ phát điên mất."

"Chết tiệt, chẳng phải tao mới là người nên nói câu đó sao? Mong là cô ấy đừng có hối hận!" Tôi nói trước khi lấy đồ nhắm để ăn.

"Trời ạ, tao không quen với North như thế này đâu. Mày có thể ném thằng North chết tiệt này đi được không?"

"Nhân tiện, North, mày có muốn về cùng tao không?" Ikkyu hỏi. Hôm nay cậu ta mang xe đến vì chắc chắn cậu ta sẽ phải chở mấy con sâu rượu này về.

"Không, ký túc xá của tao ở hướng khác với ký túc xá của mày. Nếu tao say, tao sẽ gọi số mà tao ghi là 'Hell Mate' trong điện thoại. Tao sẽ bảo anh ấy đến xách xác tao về."

"Hell Mate?" Sket hỏi, cau mày tỏ vẻ hoài nghi.

"Ờ, là người yêu của Ter."

"Bác sĩ Hill?"

"Ừ, hai người họ rất đẹp đôi đấy."

"..."

"Chà, bạn trai cậu ấy đẹp trai lắm đó, chắc ai cũng mê anh ấy nhỉ." Sket vừa nói vừa thở dài.

Bạn bè của tôi bắt đầu thân thiết với thằng Ter nên họ cũng quen với bạn trai của nó là anh Hill.

"Ờ, tao không biết nên ghen tị hay vui mừng nữa bởi vì tao không thể nói được gì nó cả. Từ khi ở bên anh Hill, nó được hưởng rất nhiều lợi ích, anh Hill cũng thường xuyên mua đồ ăn và một ít đồ ăn vặt để vỗ béo nó, lại còn mua thêm vài thứ trong phòng rồi trả tiền điện nước nữa chứ."

"Người đẹp trai tốt bụng cũng chỉ có vài người thôi mà. Tao cũng rất muốn có một người như vậy ở bên tao. Hiện tại tao còn phải đang kì kèo với Sket về khoản điện nước này."

Tôi nghĩ đó là vì nó là bạn cùng phòng với Ikkyu thôi.

"Chúng ta phải chia đôi chứ..." Tôi nói.

"Thì tất nhiên rồi, đắt lắm sao tao trả một mình được."

Chúng tôi trò chuyện với nhau về một vài thứ trước khi cụng ly một chút. Tôi không biết nhiều về những gì chúng nó đang nói đến, lúc này tôi thậm chí không thể giữ cho đầu và mắt mình tỉnh táo được nữa.

"North, cái người mày bảo tên là Temp nhỉ?" Sket khàn giọng nói, "Nhìn giống thế nhỉ? Cái người kia cảm giác giống hệt người mà mày cho bọn tao xem ảnh ấy."

Nó chỉ tay về hướng khác. Tôi lập tức nhìn về hướng nó chỉ.

Vâng... đó thực sự là anh ta.

"Chết tiệt, tao đã cầu mong hai người đừng có chạm mặt nhau rồi mà. Thế mà bây giờ hai bàn lại ngồi ngay cạnh nhau luôn là sao đây?" Nao nói với tôi.

Nó lại nhìn kỹ hơn: "Chết tiệt! Mày đi đâu vậy, North?"

Tôi đẩy mình lên trước khi bộ não kịp mách bảo và phớt lờ mọi tiếng gọi từ người bạn đang ngồi đó.

Trong giây lát, tôi hơi loạng choạng bước về phía người đàn ông đã nói sẽ chăm sóc Ja Ja thật tốt.

Và bây giờ anh ta đang thất hứa!

"Anh đang làm gì thế?" Tôi hỏi lớn. Những người đang cổ vũ tại bàn im lặng và nhìn tôi.

Temp có vẻ hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, anh ta từ từ buông người phụ nữ đang ôm ra.

"North?" Temp đứng dậy và gọi tên tôi.

"Tôi hỏi, anh đang làm gì vậy!!" Không cần phải chờ đợi câu trả lời. Tôi nắm chặt tay và dùng toàn lực đấm vào mặt anh ta, kèm theo tiếng la hét và cổ vũ của những người xung quanh.

Tôi thừa nhận mình không phải là người điềm tĩnh.

Hơn nữa tôi đang say.

Nên không còn nghi ngờ gì cả, tôi sẽ không thể kiềm chế được nữa rồi.

Tôi tiến tới nắm lấy cổ áo của người đàn ông bị ngã. Đối phương nhìn lại tôi không chút sợ hãi, khoé miệng thì chảy máu, đồng thời anh ta mỉm cười quyến rũ nhìn tôi.

"Hoá ra mày giận tao thế à? Sao mày lại nổi giận lên tao trong khi mày mới là người không giữ được em ấy?!"

"Chết tiệt!"

"Ây North!" Một giọng nói hét lên từ phía sau.

"Mày không cần phải ngăn cản tao." Tôi nói mà không cần nhìn. Nghe giọng nói thì chắc chắn là Duen Nao rồi.

Temp chờ thời điểm thích hợp để đáp trả lại bằng cú đấm của mình. Thông thường, tôi có thể né được nhưng không phải khi tôi nửa tỉnh nửa mê như thế này. Tôi loạng choạng một chút trước khi lau máu ở khóe miệng.

"Ai bảo mày ngăn tao lại?!"

"Chết tiệt, Nao! Cản nó làm cái gì?" Giọng nói của Ikkyu vang lên.

"Chúng mày tính đánh tao à?!!"

"Đồ khốn nạn, say rượu rồi làm loạn à. Này, tao không liên quan. Đừng cố gây rắc rối với tao. Oái! Tao không muốn bị đánh đâu đấy!!"

Một sự hỗn loạn có thể nhận thấy xảy ra trong quán rượu nhỏ. Tôi chắc chắn bản thân không hề nương tay chút nào và anh ta cũng vậy. Tôi không quan tâm đến những người đang cố gắng ngăn cản tôi hoặc tình huống xung quanh tôi. Tất cả những gì tôi biết là Nao đến để kéo tôi ra khỏi Temp. Họ đến và xung quanh đông đúc hơn. Trong khi đó, Sket và Ikkyu - những người không thích gây rắc rối, cuối cùng lại vướng vào một cuộc ẩu đả.

Hình ảnh trước mắt tôi dần mờ đi, không biết là vì lý do gì...

...

"Ưm..." Tôi mím chặt môi. Khi tôi mơ màng tỉnh dậy, một cơn đau nhói lan khắp cơ thể.

Một cơn đau đầu rất nặng kèm theo mùi nước hoa thoang thoảng xộc vào mũi tôi. Cái quái gì vậy, tôi đang tỉnh hay vẫn đang mơ đây?

Nhưng tôi không thể mở mắt được.

Nếu phải đoán thì chắc tôi đã bị đánh cho bất tỉnh nhỉ?

"Đầu mình đau quá." Tôi nói vì cơn đau ngày càng nhói lên hơn.

"Ai cho mày uống nhiều như vậy hả?"

"...???!!!"

Ai vậy? Giọng nói đó không hề quen thuộc chút nào.

Và tại sao tôi lại có cảm giác như mình đang bị giữ lại nhỉ?

Chết tiệt, tôi buồn nôn quá...

Mặc dù tôi vẫn đang bất tỉnh nhưng tôi nhớ rất rõ cảm giác này.

"Cẩn thận." Anh ấy nói với giọng trầm.

"Hả?"

"Mẹ kiếp, coi chừng quần áo của mày kìa!" Có người hét lên bởi vì...tất cả thức ăn trong bụng tôi đều phun ra.

Chết tiệt.... Gà rán, đồ ăn vặt, rượu đều tôi nôn hết ra ngoài. Thật xấu hổ, nhưng tôi không thể nuốt nó lại được.

"Mẹ ơi... Má..."

"Ê!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro